Chương 9.3: Anh ấy có phải là người thật không?
Úc Nhan lắng nghe có hơi lơ đễnh. Cô nhìn về phía trước, lại thấy dường như trước mắt rất mờ, giọng nói bên tai cũng nghe không được rõ. Không biết họ đang nói cái gì, lại không biết bản thân đang nghĩ về điều gì.
Cô giáo Chu Mẫn dạy khoa tự nhiên đi tới bên cạnh Úc Nhan, đứng thẳng người, nhỏ giọng nói: “Lại là thầy Lý.”. Nếu như thầy Lý bước lên bục phát biểu, thì chính là sẽ không thể kết thúc nghi thức buổi sáng sớm được, cũng không thể nào để anh ta nói xong.
Úc Nhan mỉm cười.
Chu Mẫn lại nói: “Tối nay chị có rảnh không? Em muốn mời chị đi ăn cơm.”
Úc Nhan ậm ừ: “Không thể nào mời khác mà không có lý do. Em có chuyện gì nha?”
“Ừm, là sinh nhật của em ấy. Đến lúc đó bạn trai em cũng tới, sẵn giới thiệu để hai người quen biết. Không phải chị đã kết hôn rồi sao? Tối nay, chị đi cùng chồng của mình đi. Chúng ta là đồng nghiệp suốt mấy năm nay, em còn chưa gặp được mặt của chồng chị.”
Tất cả đồng nghiệp đều biết Úc Nhan đã kết hôn, nhưng vẫn không biết chồng của cô là ai. Úc Nhan không cố gắng nhắc đến chuyện này, bọn họ cũng sẽ không thể nào phát hiện ra. Cho dù thấy tên của Tiêu Uẩn trong hồ sơ, cũng không nghĩ rằng đây chính là Tiêu Uẩn kia chỉ là một người trùng tên trùng họ mà thôi.
Úc Nhan lắc đầu, nhìn cậu học sinh sắp đứng không vững ở phía trước: “Anh ấy phải làm việc, không tới được. Nhưng mà chị sẽ đi, hẹn nhau ở đâu đây?”
Chu Mẫn thấy hơi thất vọng: “Hầy, em còn nghĩ sẽ được thấy mặt chồng chị. Có phải anh ấy là người thật không, đến ảnh chụp cũng không có, là do chị che giấu đúng không? Có phải là một anh chàng đẹp trai, còn sợ bị tụi em nhìn.”
Úc Nhan mỉm cười, không nói gì. Trong lòng cô lại cảm thấy hơi trống rỗng, giống như bước chân đang đung đưa, thoáng cái bước sang đông, rồi lại bước sang tây, không có chút quy luật nào, chỉ để lại dấu vết lộn mà chỉ có mặt đất mới biết.
Chu Mẫn cũng không kiên trì quá mức, không gặp được thì thôi, cô ấy cũng không phải đặc biệt tò mò gì. Sinh nhật đầy bất ngờ cùng bạn trai đã lấp đầy trong lòng cô ấy. Cô ấy cũng rất vui mừng và mong chờ, nói: “Nhà hàng cũng rất gần trường học. Em có mời được vài giáo viên khác tới dự. Trước tiên chúng ta sẽ ăn cơm, rồi lại tới Hoàng Gia ca hát! Đã rất lâu, rất lâu rồi em chưa được buông thả như thế này. Chờ sau khi tan học, em muốn chạy về nhà trang điểm đẹp một chút!”
“Ừ.”
Tiếng chuông bắt đầu tiết học đầu tiên đã vang lên, năm phút sau bài phát biểu của thầy Lý cũng kết thúc. Các học sinh đang xếp hàng ngay ngắn, chỉ sau một câu nói ‘về lớp học’ mà trở nên lộn xộn trong chớp mắt. Sự yên tĩnh trong sân trường cũng bị phá vỡ bởi những tiếng ồn ào.
Chu Mẫn nắm tay kéo Úc Nhan trở về lớp học, vừa đi vừa kể về những chuyện vui giữa cô ấy và bạn trai, với một nụ cười đầy hạnh phúc và ngọt ngào.
Một ngày yên ả cứ thế trôi qua, rất nhanh đã đến 4 giờ 30 chiều, sau khi tan học, Úc Nhan đi về nhà trước. Thời gian hẹn ăn tối là khoảng 6 giờ, địa điểm là nhà hàng lớn Cẩm Thanh nổi tiếng ở thành phố C.
/449
|