Arche thở một cách nặng nhọc
Mỗi khi cỏ dạt dào theo gió, cả người cô lại run bần bật. Như một con thú nhỏ, cô sợ hãi nhìn xung quanh
Xung quanh là một khu rừng, nhiều chỗ bị bao phủ bởi bong tối. Cho dù môi trường ở đây thường sẽ rất khó khăn cho con người để định hướng, Arche dùng [Darkvision], khiến cho xung quanh cô dường như sáng như ban ngày
Tuy vậy, kể cả với ma pháp này, cô vẫn cần rất nhiều sự tập trung để nhìn ra những bụi cây mà có thể có người ẩn nấp, những gốc cây mà kẻ thù có thể trốn sau, và nghe từng tiếng cành cây đung đưa trong gió
Là một Magic caster ma lực hệ, nếu Arche bị quái vật tấn công, cô sẽ không thể tự mình giải quyết nó. Thông thường, cô sẽ có đồng đội trợ giúp mình, nhưng người sẽ giúp cô, người sẽ che chở cho cô, hay hồi phục cho cô đều không có mặt
Điều đó nghĩa rằng tất cả những gì cô có thể làm là để ý đến những dấu hiệu cho thấy kẻ thù đang tiếp cận, rồi tạo khoảng cách và chạy trốn. Cô trở nên căng thẳng bởi cô hiểu rõ việc này, và nó khiến tâm trí của cô kiệt sức nhanh hơn bình thường
Kế hoạch ban đầu của cô là chạy ra bên ngoài, nghĩa là sử dụng [Flight] để chạy thoát. Nhưng một khi cô bay lên trên rừng cây, cô nhìn thấy một con vật khổng lồ bay trên trời có vẻ như đang tìm thứ gì, nên cô phải từ bỏ kế hoạch đó
Sau khi nhận ra được sự hiện diện của con dơi khổng lồ, cô không thể thử và biến việc này thành một cuộc đua tốc độ. Đó là bởi cho dù [Invisibility] có thể lừa được ánh mắt, nó không thể lừa được các giác quan nhận biết đặc biệt của loài dơi
Sau khi đảm bảo được rằng xung quanh cô an toàn, Arche bay lên với [Flight] một cách chậm rãi, vừa cẩn quan sát xung quanh. Nếu cô tăng tốc hết cỡ, cô sẽ không thể phản ứng đủ nhanh kể cả khi cô đang cảnh giác và nhận thấy một mối đe doạ, và đấy có nghĩa rằng cô sẽ rơi vào miệng của bất kì con quái vật nào đuổi theo cô. Để tránh trường hợp tồi tệ đó, cô cố ý giảm tốc độ
Cuối cùng, Arche cảm thấy lớp năng lượng ma thuật xung quanh cô đang mỏng dần. [Flight] của cô đang dần hết
Cô chậm rãi đáp xuống mặt đất
Vấn đề bây giờ nên làm gì. Sử dụng [Flight] cũng chẳng phải vấn đề gì. Lượng mana còn lại của cô vẫn đủ cho việc đó. Tuy nhiên [Darkvision] cũng là một ma thuật rất quan trọng và cô cũng phải để dành mana cho phòng thủ và chiến đấu
Ma thuật bậc 3 [Flight] là một trong những ma pháp cấp cao nhất mà Arche có thể sử dụng. Điều đó cũng có nghĩa rằng nó là một trong những thuật tốn mana nhất của cô, nếu có thể, cô muốn tránh sử dụng nó
Nhất là khi đang ở trong hoàn cảnh hiện tại, cô còn không biết sẽ mất bao lâu để ra khỏi khu rừng này. Và khi không có khả năng bay, cô thậm chí còn không thể kiểm tra vị trí hiện tại của mình
Trên đường đến chỗ này, cô đã thường xuyên bay cao hơn chùm lá trong rừng và dùng cái cây lớn bên cạnh đấu trường làm cột mốc. Nếu cô ở trong rừng, cô không thể nhìn thấy cái cây lớn đó, mà cô cũng không thể trèo lên
“…Chỗ nào có thể nghỉ ngơi..?”
Arche nói thầm với bản thân
Nếu cô hồi phục mana của mình bằng cách ngủ, cô có thể dùng [Flight] thường xuyên hơn, và di chuyển dưới ánh mặt trời sẽ an toàn hơn. Điều đấy đặc biệt đúng với những khu rừng rậm, nơi quái vật thường xuất hiện buổi đêm
Sẽ tốt hơn nếu cô có thể nghỉ ở chỗ nào đó và đợi cho trời sáng, thay vìcố gắng đi tiếp trong khu rừng tối mịt
Nhưng Arche không biết nơi an toàn ở đâu
Nếu Imina ở đây, có thể cô ấy sẽ biết. Và nếu Roberdyck và Hekkeran ở đây, cô có thể yên tâm nghỉ ngay cả trong những khu vực nguy hiểm. Tuy nhiên, những người đồng đội đáng tin cậy đó đang không ở với cô
“Imina, Roberdyck—”
Arche nằm cạnh một cái cây lớn, và nghĩ về những người đồng đội của mình
“—Đồ nói dối”
Từ đó đến giờ cũng đã được một lúc rồi, vậy mà..
Đúng như dự đoán, họ đã không thể chạy thoát
Không, đó là điều mà cô đã biết ngay từ đầu. Không có cách nào có thể giúp họ đánh bại một thực thể không tưởng như Ainz. Cho dù vậy, liệu cô có phải là một kẻ ngốc khi giữ lấy hi vọng nhỏ nhoi được gặp lại họ lần nữa?
Arche ngồi xuống đất, tựa lưng vào thân cây, và nhắm nghiền mắt lại. Cô biết rằng việc này rất nguy hiểm, nhưng cô không thể ngăn cản được.
Khi kí ức về ba người họ hiện về trong đầu, cô nhắm chặt mí mắt mình lại
Cảm giác mát lạnh đến từ thân cây cô tựa đầu vào khiến cô cảm thấy thoải mái. Chỉ sau khi nghỉ được một lúc cô mới nhận ra rằng mình đã mệt đến nhường nào. Sự căng thẳng của cô chuyển thành sự kiệt quệ tinh thần, và nó không ngừng tăng lên
“—Haaaaa…”
Cô tựa đầu vào thân cây
Và rồi cô mở tròn đôi mắt
[Darkvision] đã tô điểm toàn bộ thế giới ban đêm bằng một màu tươi sáng, nhưng cô không thể giải thích được cho cái gì cô thấy trong tầm mắt
Ai đó đang theo dõi Arche
Đây khác với bất kì thứ gì Arche đã từng thấy, và ánh mắt cô sững sờ nhìn về hướng cô gái xinh đẹp
Cô ta mặc một bộ váy dạ tiêc nhung mềm được nhuộm một màu đen tuyền, một bộ đồ mà dường như hoàn toàn không phù hợp với khung cảnh hiện tại. Làn da cô trắng bệch như sáp. Một tay cô vuốt mái tóc dài màu bạch kim của mình, khiến cho nó như thể sắp sượt qua mặt Arche
Cho dù cô là con gái nhà quý tộc, Arche chưa từng thấy một cô gái nào đẹp như vậy. Nếu cô ta xuất hiện ở một buổi vũ hội, đàn ông sẽ vây lấy cô như những con thiêu thân với ngọn lửa, đơn giản vì vẻ đẹp mê hồn của cô. Hai con ngươi đỏ thẫm toả ra một sức thu hút không thể cưỡng lại mà dường như đang kéo linh hồn của Arche về chúng
Nhưng Arche ngay lập tức lấy lại lý trí. Một người như vậy không thể ở một nơi như thế này. Đặc biệt không phải là ai đó với hai chân đứng trên thân cây, đứng song song với mặt đất một cách phản hoàn toàn lực hấp dẫn
Hiển nhiên đây là một kẻ truy đuổi được Ainz cử đến. Dẫu vậy, cũng có thể cô ấy là một cư dân lâu năm ở khu rừng này
“Bắt được rồi. Ngươi làm ‘Ma’”(ED:bé Shalltear đang chơi ‘Đuổi Bắt’:v)
Hy vọng mỏng manh của cô đã bị phá vỡ hoàn toàn
“___Một kẻ truy đuổi”
Arche nhảy ra để tạo khoảng cách, tay cầm trượng nhắm vào cô gái. Cô ta dường như không hứng thú với Arche, và bước khỏi thân cây xuống mặt đất một cách gọn gàng
“Sẽ chẳng vui chút nào nếu ngươi không chạy—“
“__Nếu ta đánh bại ngươi ở đây, ta có thể chạy thoát an toàn hơn”
Cho dù cô nói vậy, Arche cười cay đắng trong lòng. Cô chắc chắn không thể đánh bại bất kì kẻ truy đuổi nào mà Ainz, một sinh vật tồn tại bên ngoài ranh giới của lẽ thường, cử đến
Hiểu rõ điều này, lí do cô nói vậy là để xem xét phản ứng của đối phương
“Nếu thế thì hãy làm mọi cách, cho dù ta chỉ có thể chơi với ngươi trong một lúc”
Thái đột của cô ta cho thấy cô ta hoàn toàn hiểu rõ sự khác nhau về sức mạnh giữa hai người họ. Nói như vậy, nếu cô ta đánh với Arche, cô ta sẽ không đùa giỡn một chút nào
“—Flight!”
Arche niệm phép và bắt đầu chạy. Đó không phải là một cách bay chậm rãi, thư thả cô từng thể hiện. Với một bước di chuyển nhanh lẹ, cô bay thẳng lên, lấy tay che mặt trong khi xuyên qua chùm cây và phóng thẳng lên trời
Dưới bầu trời đêm, Arche nhìn xung quanh một lần nữa. Cô đang cảnh giác với con quái vật dơi cô nhìn thấy trước đó. Tuy nhiên, có vẻ như nó không ở gần đây. Và từ đấy, việc còn lại duy nhất phải làm là chạy trốn
“Đúng, đúng, cứ tiếp tục như vậy đi”
Một giọng nói trong trẻo hướng đến Arche, người đang chạy trốn một cách tuyệt vọng. Trái tim cô trở nên loạn nhịp. Nhìn xung quanh trong tuyệt vọng, Arche cố gắng tìm xem tiếng nóiphát ra từ đâu
Nó tới từ trước mặt và trên đầu cô
Từ khi nào mà.., chỉvừanãy cô ta vẫncòn ở đó kia mà..
“Lightning Bolt!”
Một tia chớp màu trắng xanh bắn ra từ đầu cây gậy và cắt xuyên mà đêm. Đó là ma thuật tấn công mạnh nhất của Arche. Cho dù nó bắn trúng cô ta, nụ cười vẫn không biết mất trên khuôn mặt đó
Arche chắc chắn về việc này. Đây là một sinh vật cùng đẳng cấp với Ainz, có nghĩa rằng Arche sẽ không có cách nào đánh bại cô ta. Cô gái đó vui vẻ nói với Arche, người đang cố trốn thoát
“[Đến đây, những người hầu của ta]”
Một đôi cánh khổng lồ mọc ra sau lưng cô gái. Chúng trông giống cánh dơi, nhưng to hơn rất nhiều. Một con dơi khổng lồ bay ra từ phía sau cô ta, cứ như thể nó tách ra từ cơ thể cô. Và tất nhiên, không một con dơi nào với đôi mắt đỏ thẫm lại có thể là một con thú bình thường
Cô gái cười bên cạnh con dơi khổng lồ với đôi cánh đập nhịp nhàng trên không. Đó là một nụ cười khiến toàn thân Arche đong cứng lại như băng, một nụ cười lạ lùng không thuộc về những người ở độ tuổi như cô ta một chút nào
“ Nào..,bây giờ hãy tiếp tục chạy đi—“
Arche bay
Cô bay với tất cả sức lực
Cô bay vào trong rừng để cắt đuôi kẻ truy đuổi, và những nhánh cây cắt vào cơ thể cô khi cô bay
Do cô đã bỏ rơi đồng đội để chạy thoát, điều đó nghĩa rằng cô phải ra khỏi đây bằng mọi giá. Nghĩ trong đầu, cô sẽ làm bất kì điều gì để đạt được nó
Và sau khi bay không biết bao lâu, Arche đối mặt với nỗi tuyệt vọng
Đó là một bức tường
Một bức tường vô hình đang đứng trước mặt cô
Tuy mọi vật vẫn tiếp tục đằng sau bức tường, cơ thể của Arche bị chặn bởi nó. Arche giờ đang ở 200m so với mặt đất, và bức tường vô hình cao ngang cô
“—Đây là—“
Arche lẩm bẩm với bản thân trong sự tuyệt vọng đang thầm dần vào tim. Cô bay và cảm nhận xung quanh với đôi tay mình. Nhưng…tường tường, tường, vẫn một bức tường
Không cần biết cô bay đi đâu, bàn tay cô vẫn bảo cô rằng có một vật cứng chắn đường
“Cái quái gì đây?!”
“Một bức tường, hiển nhiên rồi”
Đó là câu trả lời cho lời lẩm bẩm với bản thân của cô. Arche quay lại, biết rõ kẻ sau lưng mình là ai
Đúng như cô dự đoán. Là cô ta. Nhưng giờ cô ta có ba con dơi khổng lồ hộ tống
“Dường như ngươi có ấn tượng sai lầm về nơi này. Đây là tầng 6 của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick. Nói cách khác, ngươi vẫn đang ở dưới lòng đất”
“….Còn đây?”
Arche chỉ tay thẳngđứng. Bầu trời, những ngôi sao, từng ngọn gió nhẹ nhàng thổi, khu rừng bạt ngàn vươn xa khỏi tầm mắt. Cho dù cô không nghĩ nơi lại có thể ở dưới lòng đất, với những người này, kể cả việc đó cũng là khả thi
“41 Đấng Tối cao, đấng tạo hoá đáng kính của chúng ta, đã từng trị vì nơi này. Họ đã tạo ra nơi này, và ngay cả chúng ta cũng không hoàn toàn hiểu rõ nó”
“….Họ tạo ra một thế giới? Điều đó sẽ khiến họ như những vị thần…”
“Đúng thế. Với chúng ta, họ là những thực thể ở cùng đẳng cấp với thần. Những vị thần với Ainz-sama là thủ lĩnh”
Arche nhìn xung quanh
Cô đã chấp nhận nó. Không cần biết nói ra sao, sau khi đã nhìn thấy quá nhiều, việc duy nhất cô có thể làm là chấp nhận
Rằng cô sẽ không thể sống sót quay trở về
“Vậy thì, không chạy nữa?”
“__Liệu việc đó là khả thi?”
“ Tất nhiên không. Ngay từ đầu chúng ta chưa bao giừo có ý định để ngươi chạy thoát”
“__Vậy sao?”
Arche nắm chặt cây gậy phép bằng cả hai bàn tay và xông về phía cô gái. Cô đã không còn có thể sử dụng ma thuật do cô đã hết mana. Tuy vậy, kể cả khi trong tình hưống vô vọng nhất có thể này cô vẫn phải cố gắng hết mình cho đến giây phút cuối cùng. Đó là trách nhiệm của Arche, thành viên duy nhất còn sống cót của Foresight
“Rồi, rồi, ngươi đã làm hết mình”
Lời đáp của cô gái tới cú đột kích đầy quyết tâm của Arche không hơn gì một cú gạt bỏ trong buồn chán
“Giờ, cuộc tẩu thoát nhỏ nhoi của ngươi kết thúc tại đây… Cho dù hơi tiếc rằng ta không thể thấy ngươi khóc
Cô gái dễ dàng tóm cây gậy bằng một tay và kéo về phía cô. Arche bị mất thăng bằng và rơi vào vòng tay của cô ta. Hai người kết cục ôm nhau trên không
Ở tư thế này, cô gái vùi đầu mình vào cổ Arche. Cho dù Arche cố vùng vẫy, cô không thể giũ bỏ cô gái đang dính lấy cô như keo. Cô ta thở hơi nóng lên cổ Arche, và toàn thân cô run lên
“..Mm, mùi mồ hôi..”
Không thể làm sạch cơ thể là một phần trong cuộc sống làm Worker của Arche. Điều đó đúng với mọi Worker, mạo hiểm giả, du hành giả và những người dành nhiều thời giản di chuyển bên ngoài Kể cả khi họ bị bẩn, câu đáp lại thích hợp thường là “Thì sao?”
Tuy vậy, cô vẫn cảm thấy cực kì xấu hổ khi bị một cô gái trẻ hơn và xinh đẹp hơn mình bảo vậy
Khuôn mặt của cô gái vùi vào cổ Arche. Một cảm giác kinh tởm dâng lên trong người Arche khi cô nhìn vào cặp mắt đỏ thẫm đó. Bên trong cặp mắt đó là dục vọng với cơ thể phụ nữ, nhơ nhuốc không khác gì sự ham muốn xác thịt mà đàn ông có với phụ nữ
“Đừng quá lo. ngươi sẽ chết mà không cảm thấy chút đau đớn nào. Hãy cảm tạ Ainz-sama cho ân huệ của ngài”
“——!”
Arche muốn đáp lại, nhưng thay vì thế cô chỉ cảm thấy ngạc nhiên- ngạc nhiên khi nhận ra toàn thân cô đã trở nên bất động. Cứ như thể đôi mắt đỏ thẫm đó đã cướp lấy linh hồn cô
Cuối cùng, Arche cũng đã nhận ra danh tính thật của cô gái. Cô ta không phải là con người, mà là một Vampire.
“…Và giờ…”
Cô ta kéo khuôn mặt mình lại gần mặt Arche, lưỡi cô ta ló ra khỏi đôi môi và liếm nhẹ lên má Arche
“…Mặn…”
Cô gái cười, và nỗi tuyệt vọng bao trùm lấy linh hồn Ainz
Nó chỉ làm cho cô gái đó cười lớn hơn
Đôi môi cô ta xẻ ra tân hai bên tai. Vùng đỏ trong tròng mắt cô dần loan ra toàn bộ con mắt hai bên
Với một tiếng ‘crack’, cô mở miệng mình ra. Nơi trước đó đã từng là hàm răng trắng như ngọc của cô giờ biến thành những vật trông như ống tiêm y tế, xếp thành vô số hàng y như răng cá mập. Giọng nói dâm đãng của cô ta nhuộm đầy âm điệu dâm dục, với nước dãi chảy lộ liễu hai bên mép mồm
Và rồi, nỗi kinh sợ hoàn toàn bao trùm lấy Arche
“Ahahahahaha!”
Tâm trí Arche mất dần sự tỉnh táo trước mặt một con qúai vật nồng nặc mùi máu đang cười
Thứ cuối cùng chạy qua tâm trí cô là khuôn mặt hai đứa em đang đợi cô về
“Oooooooh? Bất tỉnh rồi sao?… Vậy ta không cần phải dánh gục ngươi bằng ma thuật nữa rồi. Người có thể ôm lấy thần chết trong những giấc mơ của mình—“
Mỗi khi cỏ dạt dào theo gió, cả người cô lại run bần bật. Như một con thú nhỏ, cô sợ hãi nhìn xung quanh
Xung quanh là một khu rừng, nhiều chỗ bị bao phủ bởi bong tối. Cho dù môi trường ở đây thường sẽ rất khó khăn cho con người để định hướng, Arche dùng [Darkvision], khiến cho xung quanh cô dường như sáng như ban ngày
Tuy vậy, kể cả với ma pháp này, cô vẫn cần rất nhiều sự tập trung để nhìn ra những bụi cây mà có thể có người ẩn nấp, những gốc cây mà kẻ thù có thể trốn sau, và nghe từng tiếng cành cây đung đưa trong gió
Là một Magic caster ma lực hệ, nếu Arche bị quái vật tấn công, cô sẽ không thể tự mình giải quyết nó. Thông thường, cô sẽ có đồng đội trợ giúp mình, nhưng người sẽ giúp cô, người sẽ che chở cho cô, hay hồi phục cho cô đều không có mặt
Điều đó nghĩa rằng tất cả những gì cô có thể làm là để ý đến những dấu hiệu cho thấy kẻ thù đang tiếp cận, rồi tạo khoảng cách và chạy trốn. Cô trở nên căng thẳng bởi cô hiểu rõ việc này, và nó khiến tâm trí của cô kiệt sức nhanh hơn bình thường
Kế hoạch ban đầu của cô là chạy ra bên ngoài, nghĩa là sử dụng [Flight] để chạy thoát. Nhưng một khi cô bay lên trên rừng cây, cô nhìn thấy một con vật khổng lồ bay trên trời có vẻ như đang tìm thứ gì, nên cô phải từ bỏ kế hoạch đó
Sau khi nhận ra được sự hiện diện của con dơi khổng lồ, cô không thể thử và biến việc này thành một cuộc đua tốc độ. Đó là bởi cho dù [Invisibility] có thể lừa được ánh mắt, nó không thể lừa được các giác quan nhận biết đặc biệt của loài dơi
Sau khi đảm bảo được rằng xung quanh cô an toàn, Arche bay lên với [Flight] một cách chậm rãi, vừa cẩn quan sát xung quanh. Nếu cô tăng tốc hết cỡ, cô sẽ không thể phản ứng đủ nhanh kể cả khi cô đang cảnh giác và nhận thấy một mối đe doạ, và đấy có nghĩa rằng cô sẽ rơi vào miệng của bất kì con quái vật nào đuổi theo cô. Để tránh trường hợp tồi tệ đó, cô cố ý giảm tốc độ
Cuối cùng, Arche cảm thấy lớp năng lượng ma thuật xung quanh cô đang mỏng dần. [Flight] của cô đang dần hết
Cô chậm rãi đáp xuống mặt đất
Vấn đề bây giờ nên làm gì. Sử dụng [Flight] cũng chẳng phải vấn đề gì. Lượng mana còn lại của cô vẫn đủ cho việc đó. Tuy nhiên [Darkvision] cũng là một ma thuật rất quan trọng và cô cũng phải để dành mana cho phòng thủ và chiến đấu
Ma thuật bậc 3 [Flight] là một trong những ma pháp cấp cao nhất mà Arche có thể sử dụng. Điều đó cũng có nghĩa rằng nó là một trong những thuật tốn mana nhất của cô, nếu có thể, cô muốn tránh sử dụng nó
Nhất là khi đang ở trong hoàn cảnh hiện tại, cô còn không biết sẽ mất bao lâu để ra khỏi khu rừng này. Và khi không có khả năng bay, cô thậm chí còn không thể kiểm tra vị trí hiện tại của mình
Trên đường đến chỗ này, cô đã thường xuyên bay cao hơn chùm lá trong rừng và dùng cái cây lớn bên cạnh đấu trường làm cột mốc. Nếu cô ở trong rừng, cô không thể nhìn thấy cái cây lớn đó, mà cô cũng không thể trèo lên
“…Chỗ nào có thể nghỉ ngơi..?”
Arche nói thầm với bản thân
Nếu cô hồi phục mana của mình bằng cách ngủ, cô có thể dùng [Flight] thường xuyên hơn, và di chuyển dưới ánh mặt trời sẽ an toàn hơn. Điều đấy đặc biệt đúng với những khu rừng rậm, nơi quái vật thường xuất hiện buổi đêm
Sẽ tốt hơn nếu cô có thể nghỉ ở chỗ nào đó và đợi cho trời sáng, thay vìcố gắng đi tiếp trong khu rừng tối mịt
Nhưng Arche không biết nơi an toàn ở đâu
Nếu Imina ở đây, có thể cô ấy sẽ biết. Và nếu Roberdyck và Hekkeran ở đây, cô có thể yên tâm nghỉ ngay cả trong những khu vực nguy hiểm. Tuy nhiên, những người đồng đội đáng tin cậy đó đang không ở với cô
“Imina, Roberdyck—”
Arche nằm cạnh một cái cây lớn, và nghĩ về những người đồng đội của mình
“—Đồ nói dối”
Từ đó đến giờ cũng đã được một lúc rồi, vậy mà..
Đúng như dự đoán, họ đã không thể chạy thoát
Không, đó là điều mà cô đã biết ngay từ đầu. Không có cách nào có thể giúp họ đánh bại một thực thể không tưởng như Ainz. Cho dù vậy, liệu cô có phải là một kẻ ngốc khi giữ lấy hi vọng nhỏ nhoi được gặp lại họ lần nữa?
Arche ngồi xuống đất, tựa lưng vào thân cây, và nhắm nghiền mắt lại. Cô biết rằng việc này rất nguy hiểm, nhưng cô không thể ngăn cản được.
Khi kí ức về ba người họ hiện về trong đầu, cô nhắm chặt mí mắt mình lại
Cảm giác mát lạnh đến từ thân cây cô tựa đầu vào khiến cô cảm thấy thoải mái. Chỉ sau khi nghỉ được một lúc cô mới nhận ra rằng mình đã mệt đến nhường nào. Sự căng thẳng của cô chuyển thành sự kiệt quệ tinh thần, và nó không ngừng tăng lên
“—Haaaaa…”
Cô tựa đầu vào thân cây
Và rồi cô mở tròn đôi mắt
[Darkvision] đã tô điểm toàn bộ thế giới ban đêm bằng một màu tươi sáng, nhưng cô không thể giải thích được cho cái gì cô thấy trong tầm mắt
Ai đó đang theo dõi Arche
Đây khác với bất kì thứ gì Arche đã từng thấy, và ánh mắt cô sững sờ nhìn về hướng cô gái xinh đẹp
Cô ta mặc một bộ váy dạ tiêc nhung mềm được nhuộm một màu đen tuyền, một bộ đồ mà dường như hoàn toàn không phù hợp với khung cảnh hiện tại. Làn da cô trắng bệch như sáp. Một tay cô vuốt mái tóc dài màu bạch kim của mình, khiến cho nó như thể sắp sượt qua mặt Arche
Cho dù cô là con gái nhà quý tộc, Arche chưa từng thấy một cô gái nào đẹp như vậy. Nếu cô ta xuất hiện ở một buổi vũ hội, đàn ông sẽ vây lấy cô như những con thiêu thân với ngọn lửa, đơn giản vì vẻ đẹp mê hồn của cô. Hai con ngươi đỏ thẫm toả ra một sức thu hút không thể cưỡng lại mà dường như đang kéo linh hồn của Arche về chúng
Nhưng Arche ngay lập tức lấy lại lý trí. Một người như vậy không thể ở một nơi như thế này. Đặc biệt không phải là ai đó với hai chân đứng trên thân cây, đứng song song với mặt đất một cách phản hoàn toàn lực hấp dẫn
Hiển nhiên đây là một kẻ truy đuổi được Ainz cử đến. Dẫu vậy, cũng có thể cô ấy là một cư dân lâu năm ở khu rừng này
“Bắt được rồi. Ngươi làm ‘Ma’”(ED:bé Shalltear đang chơi ‘Đuổi Bắt’:v)
Hy vọng mỏng manh của cô đã bị phá vỡ hoàn toàn
“___Một kẻ truy đuổi”
Arche nhảy ra để tạo khoảng cách, tay cầm trượng nhắm vào cô gái. Cô ta dường như không hứng thú với Arche, và bước khỏi thân cây xuống mặt đất một cách gọn gàng
“Sẽ chẳng vui chút nào nếu ngươi không chạy—“
“__Nếu ta đánh bại ngươi ở đây, ta có thể chạy thoát an toàn hơn”
Cho dù cô nói vậy, Arche cười cay đắng trong lòng. Cô chắc chắn không thể đánh bại bất kì kẻ truy đuổi nào mà Ainz, một sinh vật tồn tại bên ngoài ranh giới của lẽ thường, cử đến
Hiểu rõ điều này, lí do cô nói vậy là để xem xét phản ứng của đối phương
“Nếu thế thì hãy làm mọi cách, cho dù ta chỉ có thể chơi với ngươi trong một lúc”
Thái đột của cô ta cho thấy cô ta hoàn toàn hiểu rõ sự khác nhau về sức mạnh giữa hai người họ. Nói như vậy, nếu cô ta đánh với Arche, cô ta sẽ không đùa giỡn một chút nào
“—Flight!”
Arche niệm phép và bắt đầu chạy. Đó không phải là một cách bay chậm rãi, thư thả cô từng thể hiện. Với một bước di chuyển nhanh lẹ, cô bay thẳng lên, lấy tay che mặt trong khi xuyên qua chùm cây và phóng thẳng lên trời
Dưới bầu trời đêm, Arche nhìn xung quanh một lần nữa. Cô đang cảnh giác với con quái vật dơi cô nhìn thấy trước đó. Tuy nhiên, có vẻ như nó không ở gần đây. Và từ đấy, việc còn lại duy nhất phải làm là chạy trốn
“Đúng, đúng, cứ tiếp tục như vậy đi”
Một giọng nói trong trẻo hướng đến Arche, người đang chạy trốn một cách tuyệt vọng. Trái tim cô trở nên loạn nhịp. Nhìn xung quanh trong tuyệt vọng, Arche cố gắng tìm xem tiếng nóiphát ra từ đâu
Nó tới từ trước mặt và trên đầu cô
Từ khi nào mà.., chỉvừanãy cô ta vẫncòn ở đó kia mà..
“Lightning Bolt!”
Một tia chớp màu trắng xanh bắn ra từ đầu cây gậy và cắt xuyên mà đêm. Đó là ma thuật tấn công mạnh nhất của Arche. Cho dù nó bắn trúng cô ta, nụ cười vẫn không biết mất trên khuôn mặt đó
Arche chắc chắn về việc này. Đây là một sinh vật cùng đẳng cấp với Ainz, có nghĩa rằng Arche sẽ không có cách nào đánh bại cô ta. Cô gái đó vui vẻ nói với Arche, người đang cố trốn thoát
“[Đến đây, những người hầu của ta]”
Một đôi cánh khổng lồ mọc ra sau lưng cô gái. Chúng trông giống cánh dơi, nhưng to hơn rất nhiều. Một con dơi khổng lồ bay ra từ phía sau cô ta, cứ như thể nó tách ra từ cơ thể cô. Và tất nhiên, không một con dơi nào với đôi mắt đỏ thẫm lại có thể là một con thú bình thường
Cô gái cười bên cạnh con dơi khổng lồ với đôi cánh đập nhịp nhàng trên không. Đó là một nụ cười khiến toàn thân Arche đong cứng lại như băng, một nụ cười lạ lùng không thuộc về những người ở độ tuổi như cô ta một chút nào
“ Nào..,bây giờ hãy tiếp tục chạy đi—“
Arche bay
Cô bay với tất cả sức lực
Cô bay vào trong rừng để cắt đuôi kẻ truy đuổi, và những nhánh cây cắt vào cơ thể cô khi cô bay
Do cô đã bỏ rơi đồng đội để chạy thoát, điều đó nghĩa rằng cô phải ra khỏi đây bằng mọi giá. Nghĩ trong đầu, cô sẽ làm bất kì điều gì để đạt được nó
Và sau khi bay không biết bao lâu, Arche đối mặt với nỗi tuyệt vọng
Đó là một bức tường
Một bức tường vô hình đang đứng trước mặt cô
Tuy mọi vật vẫn tiếp tục đằng sau bức tường, cơ thể của Arche bị chặn bởi nó. Arche giờ đang ở 200m so với mặt đất, và bức tường vô hình cao ngang cô
“—Đây là—“
Arche lẩm bẩm với bản thân trong sự tuyệt vọng đang thầm dần vào tim. Cô bay và cảm nhận xung quanh với đôi tay mình. Nhưng…tường tường, tường, vẫn một bức tường
Không cần biết cô bay đi đâu, bàn tay cô vẫn bảo cô rằng có một vật cứng chắn đường
“Cái quái gì đây?!”
“Một bức tường, hiển nhiên rồi”
Đó là câu trả lời cho lời lẩm bẩm với bản thân của cô. Arche quay lại, biết rõ kẻ sau lưng mình là ai
Đúng như cô dự đoán. Là cô ta. Nhưng giờ cô ta có ba con dơi khổng lồ hộ tống
“Dường như ngươi có ấn tượng sai lầm về nơi này. Đây là tầng 6 của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick. Nói cách khác, ngươi vẫn đang ở dưới lòng đất”
“….Còn đây?”
Arche chỉ tay thẳngđứng. Bầu trời, những ngôi sao, từng ngọn gió nhẹ nhàng thổi, khu rừng bạt ngàn vươn xa khỏi tầm mắt. Cho dù cô không nghĩ nơi lại có thể ở dưới lòng đất, với những người này, kể cả việc đó cũng là khả thi
“41 Đấng Tối cao, đấng tạo hoá đáng kính của chúng ta, đã từng trị vì nơi này. Họ đã tạo ra nơi này, và ngay cả chúng ta cũng không hoàn toàn hiểu rõ nó”
“….Họ tạo ra một thế giới? Điều đó sẽ khiến họ như những vị thần…”
“Đúng thế. Với chúng ta, họ là những thực thể ở cùng đẳng cấp với thần. Những vị thần với Ainz-sama là thủ lĩnh”
Arche nhìn xung quanh
Cô đã chấp nhận nó. Không cần biết nói ra sao, sau khi đã nhìn thấy quá nhiều, việc duy nhất cô có thể làm là chấp nhận
Rằng cô sẽ không thể sống sót quay trở về
“Vậy thì, không chạy nữa?”
“__Liệu việc đó là khả thi?”
“ Tất nhiên không. Ngay từ đầu chúng ta chưa bao giừo có ý định để ngươi chạy thoát”
“__Vậy sao?”
Arche nắm chặt cây gậy phép bằng cả hai bàn tay và xông về phía cô gái. Cô đã không còn có thể sử dụng ma thuật do cô đã hết mana. Tuy vậy, kể cả khi trong tình hưống vô vọng nhất có thể này cô vẫn phải cố gắng hết mình cho đến giây phút cuối cùng. Đó là trách nhiệm của Arche, thành viên duy nhất còn sống cót của Foresight
“Rồi, rồi, ngươi đã làm hết mình”
Lời đáp của cô gái tới cú đột kích đầy quyết tâm của Arche không hơn gì một cú gạt bỏ trong buồn chán
“Giờ, cuộc tẩu thoát nhỏ nhoi của ngươi kết thúc tại đây… Cho dù hơi tiếc rằng ta không thể thấy ngươi khóc
Cô gái dễ dàng tóm cây gậy bằng một tay và kéo về phía cô. Arche bị mất thăng bằng và rơi vào vòng tay của cô ta. Hai người kết cục ôm nhau trên không
Ở tư thế này, cô gái vùi đầu mình vào cổ Arche. Cho dù Arche cố vùng vẫy, cô không thể giũ bỏ cô gái đang dính lấy cô như keo. Cô ta thở hơi nóng lên cổ Arche, và toàn thân cô run lên
“..Mm, mùi mồ hôi..”
Không thể làm sạch cơ thể là một phần trong cuộc sống làm Worker của Arche. Điều đó đúng với mọi Worker, mạo hiểm giả, du hành giả và những người dành nhiều thời giản di chuyển bên ngoài Kể cả khi họ bị bẩn, câu đáp lại thích hợp thường là “Thì sao?”
Tuy vậy, cô vẫn cảm thấy cực kì xấu hổ khi bị một cô gái trẻ hơn và xinh đẹp hơn mình bảo vậy
Khuôn mặt của cô gái vùi vào cổ Arche. Một cảm giác kinh tởm dâng lên trong người Arche khi cô nhìn vào cặp mắt đỏ thẫm đó. Bên trong cặp mắt đó là dục vọng với cơ thể phụ nữ, nhơ nhuốc không khác gì sự ham muốn xác thịt mà đàn ông có với phụ nữ
“Đừng quá lo. ngươi sẽ chết mà không cảm thấy chút đau đớn nào. Hãy cảm tạ Ainz-sama cho ân huệ của ngài”
“——!”
Arche muốn đáp lại, nhưng thay vì thế cô chỉ cảm thấy ngạc nhiên- ngạc nhiên khi nhận ra toàn thân cô đã trở nên bất động. Cứ như thể đôi mắt đỏ thẫm đó đã cướp lấy linh hồn cô
Cuối cùng, Arche cũng đã nhận ra danh tính thật của cô gái. Cô ta không phải là con người, mà là một Vampire.
“…Và giờ…”
Cô ta kéo khuôn mặt mình lại gần mặt Arche, lưỡi cô ta ló ra khỏi đôi môi và liếm nhẹ lên má Arche
“…Mặn…”
Cô gái cười, và nỗi tuyệt vọng bao trùm lấy linh hồn Ainz
Nó chỉ làm cho cô gái đó cười lớn hơn
Đôi môi cô ta xẻ ra tân hai bên tai. Vùng đỏ trong tròng mắt cô dần loan ra toàn bộ con mắt hai bên
Với một tiếng ‘crack’, cô mở miệng mình ra. Nơi trước đó đã từng là hàm răng trắng như ngọc của cô giờ biến thành những vật trông như ống tiêm y tế, xếp thành vô số hàng y như răng cá mập. Giọng nói dâm đãng của cô ta nhuộm đầy âm điệu dâm dục, với nước dãi chảy lộ liễu hai bên mép mồm
Và rồi, nỗi kinh sợ hoàn toàn bao trùm lấy Arche
“Ahahahahaha!”
Tâm trí Arche mất dần sự tỉnh táo trước mặt một con qúai vật nồng nặc mùi máu đang cười
Thứ cuối cùng chạy qua tâm trí cô là khuôn mặt hai đứa em đang đợi cô về
“Oooooooh? Bất tỉnh rồi sao?… Vậy ta không cần phải dánh gục ngươi bằng ma thuật nữa rồi. Người có thể ôm lấy thần chết trong những giấc mơ của mình—“
/210
|