Sáu cỗ xe sang trọng chạy trên vùng đồng bằng.
Chuyển động ổn định của chúng trông thật lạ thường dù chúng đang phi nước đại trên nền đất gồ ghề.
Đầu tiên, bộ phận bánh xe của từng cỗ xe là một dụng cụ ma thuật được gọi là [Comfortable Wheels]. Ngoài ra, khung gầm của cỗ xe được xử lý bằng một đạo cụ ma thuật có tên là [Lightweight Cargo].
Cỗ xe tuyệt đẹp đến kinh ngạc làm người ta phải trố mắt nhìn, nhưng kinh ngạc hơn cả là sinh vật kéo cỗ xe. Một con ma thú có tám chân trông giống như một con ngựa và được biết đến với cái tên [Sleipnirs].
Tính toán chi phí của 6 cỗ xe này thật sự là một bài toán điên rồ.
Những cỗ xe này— nằm xa tầm tay của những người được cho là giàu có— đang được hộ tống bởi một nhóm kỵ binh cưỡi trên những con ngựa mạnh mẽ.
Tổng cộng có hơn 20 kỵ binh, mỗi người mặc giáp lưới, trang bị trường kiếm bên thắt lưng và nỏ ở trên lưng.
Thế nhưng, có một người phụ nữ cưỡi ngựa dẫn đầu những người đàn ông.
Chỉ một mình cô trong số tất cả các chiến binh, mặc một bộ trọng giáp toàn thân. Ngoài bộ giáp, cô còn mang một cây thương tương tự như ngọn giáo. Mũ giáp lưỡi trai của cô đã được nâng lên, nhưng ở mặt bên má phải đã được che lại bằng một miếng vải màu vàng, làm cô trông thật độc đáo.
Thoạt nhìn qua nhóm kỵ binh này trông có phần giống lính đánh thuê, nhưng chuyển động nhanh nhạy và chuẩn xác, lời nói điềm tĩnh của họ không giống như là lính đánh thuê bình thường. Ánh mắt sắc bén và mức độ cảnh giác cực cao.
Người ta có thể cho là sự cảnh giác quá mức bình thường của họ là một dạng của chứng hoang tưởng hoặc hèn nhát, nhưng trong một thế giới mà ma thuật là có thật, những con quái vật bay lượn trên bầu trời và chạy ngang trên mặt đất, cho dù có phòng bị chống lại tất cả mọi thứ mà họ thấy cũng không đủ để đảm bảo an toàn.
Có những con nhện khổng lồ có thể tồn tại trong nhiều tháng mà không uống lấy một giọt nước trong khi nằm chờ con mồi, hình dạng bất định như màn sương mù, quái vật ô uế trượt qua không trung, thằn lằn có nọc độc với ánh mắt hóa đá mà chỉ có thể tránh được nếu gặp ở vùng đất trống…
Sở dĩ tất cả như nằm trên lưỡi dao là vì họ phải cảnh giác với những con quái vật có sức mạnh chết người như vậy. Tuy nhiên, lính đánh thuê bình thường không có cảnh giác cao đến thế.
Điều đó đặt họ ngoài đơn thuần là lính đánh thuê còn là những người vô hình trong không khí. Họ là một nhóm kỵ binh giữ tốc độ di chuyển song song trên mặt đất trong khi chịu tác dụng của ma thuật tàng hình.
Trong thế giới này có những sinh vật được gọi là [hippogriffs]. Chúng được sinh ra từ sự giao phối của một con [griffin] đực (TL: Sư tử đầu chim) với một con ngựa cái, và con quái vật huyền thoại này có một nửa trước của con griffin và phần sau là một con ngựa. Có lẽ đó là dòng máu hỗn huyết của nó, nhưng nuôi dưỡng một con [hippogriffs] sẽ dễ dàng hơn so với một con [griffin], và dùng để cưỡi như một ma thú bay là rất phổ biến.
Và sau đó, cần cân nhắc những người sẽ cưỡi trên những con quái vật đó.
Sinh vật bay— cho dù chúng là những con quái vật— sẽ có một mức giá rất cao nếu chúng được đưa ra thị trường. Chúng không phải là thứ mà lính đánh thuê có khả năng chi trả.
Thật ra, toàn bộ hành động giả dạng lính đánh thuê chỉ là vẻ ngoài nhằm đánh lừa người khác.
Danh tính thật sự của những người trên mặt đất chính là vệ sĩ hoàng gia của Đế quốc, trong khi những người trên không trung là thiên không vệ sĩ đế quốc. Sau đó là đội quân tinh nhuệ đã bao phủ trong áo choàng tàng hình với cả thú cưỡi cũng được che giấu chung.
Tất nhiên, người sở hữu của cỗ xe không ai khác chính là người cai trị Đế quốc Baharuth, hoàng đế Jircniv Rune Farlord El-Nix.
Có một vài lý do tại sao anh phải cải trang lực lượng của mình thành thế này, nhưng lý do lớn nhất là vì Hoàng đế và các hiệp sĩ công khai đi qua lãnh thổ Vương quốc sẽ gây ra một sự kiện quốc tế— và điều đó không được phép xảy ra. Như vậy, bề ngoài của các cỗ xe trông đơn giản hơn nhiều so với nội thất bên trong— tuy là nó vẫn còn sang trọng hơn nhiều so với những cỗ xe thông thường.
Trong đoàn xe này, việc đảm bảo an toàn xung quanh của cỗ xe ngựa thứ 3 tính từ đằng sau— cỗ xe chở Jircniv— là nghiêm ngặt hơn so với những cỗ xe khác xung quanh.
Ngay cả nóc xe cũng đã được tân trang lại và hiện tại có hai cung thủ đang ẩn mình trong khoang hành lý.
Nội thất của cỗ xe là hết sức xa xỉ. Đánh giá riêng từng món đồ nội thất, nó giống như một phòng cao cấp hơn so với một cỗ xe ngựa đơn giản, từ bức tường, sàn xe, cho đến ghế ngồi đều được phủ lớp lông dày rất mềm mại và thoải mái, nó đã được thiết kế để không tạo ra một sự khó chịu dù nhỏ nhất trong một chuyến hành trình dài.
Chỉ có ba người được phép chia sẻ chuyến đi xa hoa này cùng với Jirniv, có nghĩa là có tổng cộng bốn người trong không gian của xe. Mặc dù ý tưởng nhét bốn người vào một cỗ xe nghe có vẻ bó buộc và bất tiện, đó chỉ là tưởng tượng của những người thiếu hiểu biết chưa bao giờ đi trên một cỗ xe hạng nhất. Thật sự, tất cả bốn người họ đều có đủ không gian để ngồi theo đủ kiểu mà họ muốn.
“—Bệ hạ, bệ hạ, có lẽ đã đến lúc thức dậy rồi?”
Giọng nói tác động Jircniv khỏi cơn mơ màng.
Những ngón tay của anh từ từ bóp sống mũi của mình, và anh ngáp, theo sau là một tiếng “U WƠ” kéo dài. Anh duỗi thẳng cơ thể cứng ngắc của mình ra và lại ngáp một lần nữa.
“Bệ hạ, dường như ngài đã khỏe lại, nhưng vẫn còn bồn chồn thì phải?”
Jircniv lắc đầu đáp lại người đánh thức anh, đó là thư ký Roune Varmilinen, người được phép đi cùng xe với hoàng đế.
“Ah, không, không hẳn vậy. Ta vẫn cần một ít thời gian để thư giãn đầu óc, hiện tại thì ta vẫn ổn. Tuy là giấc ngủ trưa của ta có lâu hơn dự định. Ta ngủ một giấc lâu thế này khi còn là một đứa trẻ chưa nhỉ? Công việc cần làm đang chất như núi ở thủ đô, và ta không có nhiều thời gian để lãng phí cho những chuyện khác… nhưng lúc này ta đang bắt đầu chuyến hành trình, thế nên ta nghĩ là mình không còn gì khác để làm. Có lẽ ta nên cảm ơn Gown vì chuyện này.”
“Ah, đúng thật là, bệ hạ luôn luôn bận rộn, nhưng tại sao vậy?”
Người đàn ông nói chuyện như không hiểu vấn đề của hoàng đế chính là lãnh đạo của Tứ Kỵ Sĩ của Đế quốc, Baziwood.
Thông thường, những lời đó sẽ hứng lấy sự chỉ trích từ người khác, nhưng không ai trong xe nói gì.
Jircniv cười khổ và hướng về vẻ thân mật quá mức của cấp dưới ưu tú mà trả lời:
“Tất cả lỗi chắc là nên đổ cho cái tên [Blood Emperor], vì cải cách của anh ta đã đi quá nhanh để xã hội để có thể bắt kịp. Anh ta thật sự là một kẻ ngu ngốc. Vốn dĩ chỉ cần chờ đợi và tích lũy một quân đoàn những kẻ có năng lực trước khi tiến hành thì hẳn đã không cần phải nỗ lực quá nhiều. Cứ trách mắng anh ta khi có cơ hội. Ah, nhưng hãy nhớ, trước khi làm vậy, ngươi nên đề nghị một hành động thích hợp cho anh ta thực hiện.”
Mọi người trong cabin gượng cười đáp lại.
Ban đầu, chính quyền Đế quốc là dành cho quý tộc— đặc biệt là, Hội Đồng Toà Án. Ghế trong Hội Đồng được giao phó cho người được giáo dục từ khi mới sinh ra phụ trách, hoặc là những kẻ có đủ tiền để tạo ra một lý do chính đáng để được trao cho trách nhiệm như vậy. Với lợi ích từ vị trí được trao, đó là lẽ tự nhiên.
Tuy nhiên, do cuộc thanh trừng quý tộc của Jircniv, số lượng quan chức và công chức đã sụt giảm, thế nhưng công việc mà họ phải làm vẫn chỉ có tăng lên mà thôi. Một kết quả xuất phát từ hành động như vậy là quá hợp lý, điều đó có nghĩa là khối lượng công việc của mọi người tăng lên như nước lũ tràn bờ, và bản thân Jircniv cũng không ngoại lệ.
Vô số những quý tộc không có giá trị đã bị anh loại bỏ bằng quyền lực của [Blood Emperor] vì anh nhận ra những quý tộc này thực sự vô dụng ngay cả khi đã cố sử dụng họ.
Dẫu vậy, anh không hối hận với quyết định của chính mình.
Anh đã phải tiến hành hoạt động thanh trừng vì thời cơ đã đến. Nếu anh bỏ lỡ cơ hội, quyền ra lệnh cho các hiệp sĩ trong tay anh sẽ bị quý tộc tước đi, và cái chết của cha anh sẽ trở nên vô nghĩa.
Vì vậy anh đã đưa ra quyết định, và mở ra một con đường cho tương lai của Đế quốc.
Người phụ nữ phải chịu đựng đau đớn để sinh ra một đứa trẻ. Tương tự như vậy, khối lượng công việc khổng lồ anh cần xử lý hằng ngày là một nỗi đau cần thiết mà anh phải chịu đựng để sinh ra một sự huy hoàng và tái sinh Đế quốc. Ngoài ra khó khăn trước mắt lúc này cũng chính là kho báu anh hằng tìm kiếm.
Suy nghĩ như vậy làm anh liên tưởng đến hậu duệ đời sau của mình trong tâm trí.
Jircniv chưa kết hôn nhưng đã có con. Anh không lập hoàng hậu và chỉ đơn thuần là tạo ra con cái nối dòng với một số người phụ nữ, không thể xem là người tình, cùng lắm là thê thiếp mà anh cảm thấy có chút cảm tình mà thôi.
Thật không may, không có tình yêu trong mối quan hệ, nhưng anh hy vọng một trong những đứa con của mình có thể chứng tỏ được tài năng của chúng.
Trong tương lai, nếu như đứa con của hoàng hậu là một kẻ bất tài, và con của thê thiếp anh hóa ra lại phù hợp hơn, anh sẵn sàng chuyển đổi vị trí thừa kế của chúng.
“Mặc dù vậy, tất cả công việc mà ngày đêm ta giải quyết khó mà nói là vấn đề thường lệ của đất nước. Nếu ta có thể đào tạo một đội ngũ quan chức đủ năng lực đảm đương nhiệm vụ… điều đó sẽ làm ta quay lại với công việc vốn phải làm, ban hành tuyên bố tối cao như hoàng đế đời trước. Và chắc chắn là ta không muốn con của ta, hoàng đế đời tiếp theo, rơi vào cảnh khổ như ta hiện giờ. Sau cùng, nếu con cháu của ta mà phát rồ, chúng sẽ nguyền rủa cái tên của ta mất.”
Đế quốc hiện tại được dựng nên từ đôi tay của một thiếu niên kiệt xuất, hay nói đúng hơn, thế hệ của một người đàn ông tài năng đã đặt nền móng vững chắc cho Đế quốc. Đó là nền tảng mà Jircniv dự định sử dụng cho công trình vĩ đại của mình, Đế chế của tương lai. Tuy nhiên, điều đó không đảm bảo rằng vị hoàng đế đời kế tiếp hoặc người sau anh có tài năng tương xứng.
Liệu mình có thể xây dựng được một Đế quốc trụ vững trước thử thách của thời gian, và một bộ máy quan chức điều hành đất nước mà không cần một người cai trị tài năng lãnh đạo? Jircniv tự hỏi.
“Chuyện đó sẽ rất khó khăn. Sau cùng thì bệ hạ đã thay đổi Đế quốc bằng quyền lực tuyệt đối của mình, và ngài không thể cai quản đất nước theo những cách mà hoàng đế đời trước đã làm.”
“Varmilinen, việc của ngươi là tìm ra cách giúp ta đạt được mục tiêu. Tất nhiên là ta có quyền lực tuyệt đối; tất cả hoàng đế trong khứ đã cực nhọc tập trung quyền lực của quốc gia vào tay họ. Tuy nhiên, ngay cả khi ta có là một Đấng Tối Cao, sẽ là sai lầm khi để ý chi li tới công việc của đất nước. Nếu điều đó diễn ra, thì quan chức là để làm gì? Có lẽ não của ngươi bị thất lạc ở đâu rồi.”
“Ít nhất thì anh ấy không để nó thất lạc trong học viên ma thuật Đế quốc, thưa bệ hạ.”
Những lời này được Fluder Paradyne nói ra, một trong những thành viên cao cấp của học viện ma thuật Đế quốc, và cũng là thành viên cao cấp nhất trong Bộ Ma Thuật. Ngụ ý là học viện của ông không có mấy thằng não hỏng thế này.
“Haha, đúng, ngươi nói đúng, gramps.”
Jircniv ho nhẹ, và với điều này, bầu không khí trong cỗ xe trở nên nghiêm túc.
“Trong thế hệ của ta, Đế quốc đã trở lại tuổi trẻ của nó, giống như một đứa bé sơ sinh. Chúng ta sẽ loại bỏ những thứ cũ kĩ và mục nát, và thay thế bằng những cái mới mẻ hơn. Như Varmilinen đã nói, ta sẽ còn phải làm chăm chỉ cho đến khi Đế quốc trưởng thành, nhưng nếu nó không bao giờ phát triển, đó sẽ là thảm họa. Trong tương lai, ta sẽ chỉ xác định mục tiêu chung của Đế quốc, và quan chức dưới quyền sẽ giúp ta biến mục tiêu đó thành hiện thực.”
Một đất nước được một người duy nhất cai trị là yếu kém. Jircniv hiểu rất rõ điểm này.
Roune cúi thấp đầu, với mái tóc hoa râm trái ngược với tuổi của mình, và chờ lệnh của hoàng đế.
“Hoàng đế của thế hệ tiếp theo… nói đến chuyện này, bệ hạ đã dự định sinh một đứa trẻ với người đó?”
Jircniv lập tức hiểu được “người đó” mà Baziwood nhấc đến là ám chỉ ai. Sau cùng thì Baziwood cũng biết là Jircniv đặc biệt yêu thích, một trong những thê thiếp của anh.
Người tình của Jircniv được lựa chọn thông qua sắc đẹp hoặc thân phận cha mẹ của họ, nhưng có một người phụ nữ trong số họ được bỏ qua những tiêu chí này. Người phụ nữ này được chọn vì trí tuệ của nàng, chứ không phải là ngoại hình hay xuất thân. Vì vậy, nàng đã được phép thảo luận vấn đề chính trị với Jircniv— mặc dù không công khai và chỉ trên giường— nàng là người phụ nữ duy nhất mà anh cho phép làm như vậy.
Lúc đầu, anh không có ý định biến nàng thành thê thiếp của anh, thế nhưng mọi việc đã kết thúc như thế bởi sự đinh ninh của cô ấy.
Jircniv, tuy nhiên, sẽ có được hạnh phúc nếu nàng ấy trở thành hoàng hậu của anh.
“Không, đó không phải là những gì mà nàng ấy mong muốn. Nàng ấy đã đi xa như vậy để nói, hay đại loại thế.”
“Với huyết thống hoàng tộc chắc sẽ đảm bảo bất kỳ đứa trẻ nào từ sự kết tinh của ngài cũng có ngoại hình ưa nhìn chứ? Có một sự thật là bất kỳ thuộc cấp nào của ngài cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn nếu được nhận lệnh từ vị hoàng đế đẹp trai.”
“Thật sự vậy sao?”
Jircniv không có cấp trên và cũng không có cách nào tìm hiểu về vấn đề này. Về phần mình, anh sẽ sử dụng một người có khả năng phân biệt thế nào là xấu xí, và thậm chí là ban cho họ một vị trí quan trọng, nếu cần thiết.
“Ít nhất thì so với việc nhìn một con cóc ghẻ vẫn còn tốt chán. Sau cùng, chắc là bệ hạ sẽ không thích một người phụ nữ xinh đẹp chỉ biết lắc hông phía trên ngài?”
“Ờ thì ta cũng nghĩ vậy. Không phải là ta không hiểu ý ngươi, nhưng… có thật sự là vậy không?”
Jircniv uốn vặn cổ mình. Thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không biết là gì.
“Vậy thì trong trường hợp này, ai sẽ là người bệ hạ lấy làm vợ?”
Câu hỏi của Fluder làm Jircniv cau mày.
“Ờ thì nếu ta phải lựa chọn việc kết hôn giữa một người trong nước hay ngoài nước, ta sẽ chọn cái thứ hai. Không có lợi ích gì khi kết hôn với một người bản địa, vì vậy, người kết hôn với ta sẽ nằm ngoài Đế quốc…chà, sẽ có những đề nghị bí ẩn đấy.”
Fluder vuốt bộ râu của mình.
“Công chúa Renner thì sao?”
Jircniv nhíu mày.
Đệ tam công chúa của Vương quốc Re-Estize— Renner Theiere Chardon ryle Vaiself.
Nàng được đến với cái tên Hoàng Kim Công Chúa, và ngoại hình cùng với danh tiếng của nàng là rất hợp với danh hiệu này, nhưng trong vài năm gần đây, nàng đã nằm trong danh sách những người phụ nữ mà Jircniv khinh bỉ nhất. Trái lại, loại phụ nữ mà anh thích thú nhất là người như Mayor Kabelia, người quản lý thành phố Peibart— một thành phố tự trị.
“Ta không thể nào hiểu được người phụ nữ đó đang nghĩ gì. Sau khi nghe về hành động của cô ta, nó gần giống như cô ta thất bại là bởi vì cô ta muốn thế.”
Mặc dù Jircniv nghĩ rằng người phụ nữ này không nên tồn tại, anh nhận ra rằng con người là kỳ lạ và phức tạp đến nổi anh không thể loại trừ khả năng có một người như thế trong trường hợp này. Nếu cô ta đã lên kế hoạch để nó thất bại ngay từ đầu, vậy cô ta lập kế hoạch để làm cái gì? Càng cố gắng hiểu cách suy nghĩ của Renner, anh càng cảm thấy như mình đang bị mắc vào một mạng nhện. Đó là một cảm giác vô cùng khó chịu.
“… Phải chi có ai đó giúp ta thoát khỏi người phụ nữ kinh tởm đó.”
“Chúng ta sẽ thuê [Ijaniya], nếu đó là ước muốn của bệ hạ.”
[Ijaniya] là một nhóm sát thủ lấy theo tên của một thành viên trong Thirteen Heroes làm tên nhóm. Căn cứ của họ nằm ở một góc phía Đông Bắc của Đế quốc và thành phố tự trị Alliance, và họ cũng thành thạo trong việc sử dụng các kỹ năng độc đáo. Tuy rằng anh đã cố gắng chiêu mộ họ về phục vụ dưới trướng mình như một bộ phận ngầm, nhưng họ đã không đáp lại lời đề nghị của Đế quốc.
“Đủ rồi, chúng ta cần hiểu biết về những cải cách của người phụ nữ đó. Để cô ta sống sẽ tốt hơn một cái xác… Hm. Có thể người phụ đó cũng đã tính đến điểm này không chừng?”
“Có thể tính xa đến vậy sao?”
“Có thể”, Jircniv nói. Nhưng ngay cả khi anh nói thế, anh đã phải thừa nhận rằng đó là một khả năng.
Tin tức về Renner được truyền tới Jircniv thông qua gián điệp trong Vương quốc. Các chính sách mà cô đề xuất làm Jircniv không khỏi ngưỡng mộ. Thực tế là những chính sách này đã được Đế quốc âm thầm thực hiện là một minh chứng nhắc nhở tính thực tiễn của chúng.
Nếu có bất cứ điều gì xảy ra với nàng, nó sẽ là một điều xấu đối với Đế quốc.
Thời điểm mà Renner đề xuất ý kiến với Vương quốc làm anh tự hỏi liệu cô ta có dự đoán được động tĩnh của Đế quốc hay không. Nếu đó là sự thật, nó có nghĩa là Renner đã dự đoán được kế hoạch của Đế quốc, không có nguồn tin đáng tin cậy từ bên trong Vương quốc.
Kết quả là, ngay cả Jircniv, người thèm muốn sức mạnh của Tướng quân Gazef cho Đế quốc, không thể nổi lên dục vọng với cô.
“Cho dù công chúa có qua đời thì Vương quốc cũng không chịu tổn thất nghiêm trọng, ngược lại, Đế quốc sẽ chấm hết nếu bệ hạ chết. Chúng thần, [Tứ Hiệp Sĩ], có thể đối phó với những sát thủ, nhưng với nhân tố khác thì lại là một vấn đề hoàn toàn khác, vì vậy thần mong là bệ hạ không quá đắm chìm vào công việc.”
“Tất nhiên rồi. Không quan trọng là lý do gì, ta không cho phép mình chết trước khi một chính phủ hùng mạnh được thành lập vì Đế quốc.”
Nếu người đừng đầu của một tổ chức— cá nhân quan trọng nhất— chết, nó ngụ ý rằng tổ chức sẽ sớm sụp đổ.
Đế quốc có thể trở thành một quốc gia vĩ đại trong tương lai. Nếu có người biết điều này và muốn ngăn chặn nó, họ sẽ hy sinh bất cứ thứ gì để ngăn chặn sự lớn mạnh này bằng cách đặt hoàng đế vào chỗ chết. Nghi phạm có khả năng nhất là những quốc gia láng giềng, như Vương quốc và Pháp quốc Slane.
Một phần lý do tại sao anh muốn đặt [Ijaniya] dưới trướng của mình là để dùng họ với vai trò như phản sát thủ.
“Đúng vậy, nếu bệ mà chết, mọi thứ sẽ trở nên rắc rối. Chúng ta có magic caster thần hệ đang tin cậy chống lại độc tố và tổn thương, nhưng cuối cùng, chúng ta vẫn không có đủ người có trình độ cao cho các nhiệm vụ. Thần vốn có chút hiểu biết về lĩnh vực này, nhưng quá ít.”
“Chà, người là một Magic Caster ma lực hệ mạnh mẽ, do đó, một yếu điểm nhỏ không quá quan trọng. Oh, phải. Chúng ta đã yêu cầu sự giúp đỡ từ Pháp quốc Slane, nhưng chưa nhận được bất kỳ phản hồi nào từ họ. Tại sao lại không thể những nồi đền thờ Tứ Thần và các vị thần nhỏ khác cạnh tranh với nhau? Và Đế quốc sẽ trọng thưởng cho đền thờ nào tạo ra kết quả tốt nhất.”
Cạnh tranh là động lực để phát triển các kỹ thuật mới. Tuy nhiên, nghe đến điều này làm cho Roune lắc đầu liên tục, hắt tung mái tóc thưa thớt trên trán.
“Thế là quá nguy hiểm. Các ngôi đền trong đế quốc được hỗ trợ từ khoản đóng góp của dân chúng, và họ duy trì độc lập bằng cách bán nhiều thứ sản phẩm thì làm sao họ biết cách sáng tạo chứ. Nếu Đế quốc can thiệp quá sâu vào công việc hoặc cản trở kế sinh nhai của họ, hậu quả có thể… rất nghiêm trọng.”
“Đó là sự thật… nếu chúng ta có thể quốc hữu hóa những ngôi đền khác, Đế quốc sẽ phát triển mạnh hơn. Ở khía cạnh đó, Pháp quốc Slane đã thực hiện một cách tuyệt vời. Ta tự hỏi là trong hàng thế kỷ qua họ đã sử dụng thủ đoạn gì để giữ priest trong một chỗ?”
“Thao tác ma thuật thần hệ có sự liên hệ chặt chẽ với thể chất của mọi người, vì vậy tôi nghĩ nó sẽ là một ý tưởng tốt nếu chúng ta có thể có nhiều magic caster thần hệ là hiệp sĩ, hay ít nhất là dạy cho các hiệp sĩ cách sử dụng ma thuật thần hệ. Chiến đấu với quái vật bằng thanh kiếm chỉ tổ gây thương vong.”
Trong quá khứ, Baziwood là một người đàn ông có thể săn lùng những con quái vật, và ông cũng trải qua khoảng thời gian đứng trên lằn ranh của cái chết. Ông gật đầu, và tiếp tục bằng một giọng trầm thấp.
“Cá nhân tôi, tôi sẽ cảm thấy an toàn hơn nếu có ma thuật phục sinh. Với điều này, chúng ta có thể giảm thiểu số lượng tình huống người ta khóc thương cho sự ra đi của những người đàn ông trẻ tuổi tài năng. Mặc dù, tôi có nghe nói ma thuật phục sinh sẽ gây hao tổn sinh mệnh, và một người bình thường sẽ hóa thành tro nếu được phục sinh. Có thật vậy không?”
Fluder xoay mình về phía trước.
Có lẽ ông già này là gia sư của hoàng đế quá lâu, hoặc có lẽ là vì chủ đề yêu thích của ông là ma thuật được nhấc đến, lúc này, ông đang thảo luận một cách sôi nổi, đôi mắt của ông như rực cháy. Jircniv biết rõ cái ông già này sẽ luyên thuyên không ngừng một khi ông bắt đầu chủ đề này, và Baziwood thấy một cái nhìn khó chịu từ gương mặt thiếu niên của hoàng đế.
“Đó là sự thật. Trong số ma thuật hệ thần bậc 5, ma thuật phục sinh [Raise Dead] tiêu hao một lượng lớn sinh mệnh. Có lẽ ma thuật bậc cao hơn sẽ giảm mức tiêu thụ sinh mệnh… nhưng không ai có thể sử dụng loại này, vì vậy đây chỉ đơn thuần là lý thuyết. Quay trở lại, tôi có nghe nói rằng Chúa Tể Rồng và ma thuật cô đại của nó phục sinh người chết mà không tiêu hao sinh mệnh của họ—”
“—Vậy có lẽ nào nữ hoàng của Vương quốc Dragonic làm được kỳ tích như vậy sao?”
“Một câu hỏi tuyệt vời, Varmilinen. Thật vậy, nữ hoàng của quốc gia đó được xác nhận là đã thừa hưởng khả năng sử dụng thứ mà chúng ta gọi là ma thuật cổ đại hay là ma thuật sơ khai, hoặc có lẽ là ma thuật linh hồn. Có rất nhiều cái tên đặt cho loại ma thuật này. Điều này là do dòng máu của [Brightness Dragon Lord] chảy trong tĩnh mạch của cô ấy— như được biết. Câu hỏi duy nhất là liệu cô ta có thể hay không thể sử dụng ma thuật phục sinh. Ma thuật cổ đại và ma thuật hiện hành của chúng ta là hai thứ hoàn toàn khác nhau, và chúng ta là những người chỉ có thể sử dụng ma thuật mới sẽ không bao giờ hiểu được nó.”
Fluder khép miệng lại và Jircniv cũng đồng thời nhìn chằm chằm vào ông. Mặc dù khó chịu và lo lắng đã hiện rõ trên gương mặt anh, những lời tiếp theo của Fluder làm anh thấy thoải mái.
“Ma thuật cổ đại… tôi muốn nghiên cứu nó. Nếu chỉ có những người mang dòng máu của [Brightness Dragon Lord] mới sử dụng được, vậy thì điều quan trọng nhất sẽ là phả hệ. Vì vậy tôi cảm thấy nếu bệ hạ phải kết hôn, sẽ rất tốt nếu ngài chọn nữ hoàng hoặc người thân cô ấy…”
“Cho ta xin đi, lão già… Ta không quan tâm đến một bà lão trong hình dáng Loli đâu.”
Anh thậm chí không muốn nghĩ đến việc kết hôn với người phụ nữ đứng thứ hai trong danh sách người phụ nữ đáng ghét nhất của anh. Ngoài ra, ngay cả khi anh không yêu thương con cái của anh, sẽ là quá tàn nhẫn khi để họ làm lợn thí nghiệm.
Mặc dù vậy, nếu anh phải cân nhắc sự tàn nhẫn với lợi ích mà quốc gia có thể đạt được, không thể nói trước được anh sẽ quyết định thế nào.
Vào lúc này, một tiếng gõ cửa đến từ cánh cửa của cỗ xe.
Cỗ xe đã được lắp đặt phòng bị chống lại các cuộc tấn công vật lý và ma thuật tình báo. Toàn bộ khung xe được che phủ bằng kim loại, và vì thế mà nó thậm chí còn không có cửa sổ. Baziwood đứng lên và hé cửa, lén nhìn ra bên ngoài— hay đúng hơn, là nhìn người đã gõ cửa.
Tuy rằng họ được bảo vệ trong vòng vây của các hiệp sĩ và anh chắc chắn người này là đồng minh, anh không lơ là, nhưng vẫn cần phải cảnh giác với những tình huống bất ngờ.
“Thưa bệ hạ, là Leinas.”
“Mở cửa đi.”
Không khí trong lành từ đồng bằng ùa vào bên trong khi cánh cửa mở hoàn toàn, thổi qua mái tóc của tất cả những người bên trong. Trong suốt mùa này, không khí thổi vào từ bên ngoài đã trở nên se lạnh, nhưng cơn gió thổi đến những người bên trong lại ấm áp và thoải mái.
Không cần phải nói, đây là ma thuật được sử dụng lên cỗ xe này.
Người kỵ binh giữ tốc độ với cỗ xe là một người đàn bà đã dẫn đầu của đội ngũ.
“Thứ lỗi cho thần, thưa bệ hạ. Có—”
Thật khó để nghe rõ lời cô khi ở giữa một cơn gió lạnh dữ dội.
“Ở đây không có cách nào để nói chuyện. Vào trong đi, không cần giữ lễ nghi đâu.”
“Đã rõ. Vậy, thần xin phép vào trong.”
Cùng với đó, cô nhảy khỏi ngựa một cách duyên dáng và đáp xuống đất thật thanh lịch ở ngay trước cánh cửa của cỗ xe đang di chuyển. Mặc dù cô thực hiện trông thật đơn giản, cho là cô mặc bộ giáp toàn thân và rằng cả hai con ngựa của cô và việc cỗ xe đang di chuyển ở một tốc độ phi nước đại, nó đã đủ chứng minh là cô có khả năng hành động rất tốt.
Cũng quá hiển nhiên, đúng như những mong đợi từ [Tứ Hiệp Sĩ] là niềm tự hào của Đế quốc. Trong số họ, cô là người có khả năng tấn công cao nhất. Tên của cô là Leinas Rockbluth, còn được gọi là [Heavy Explosion].
Sau khi di chuyển vào cỗ xe, Leinas lặng lẽ đóng cửa và và ngồi xuống bên cạnh Baziwood. Điều cuối cùng mà họ nhìn thấy là như thể thế giới bên ngoài đã khép lại, dây cương ngựa của Leinas đang được giữ bởi một hiệp sĩ cưỡi ngựa bên cạnh cô.
Kể từ khi ma thuật của cỗ xe chỉ làm ấm không khí đi vào trong, bất cứ điều gì mà lạnh lẽo từ bên trong thì vẫn sẽ như vậy. Trông Lainas đang mặc bộ giáp toàn thân như được ướp lạnh bởi cơn gió lạnh giá bên ngoài, cô giống như một tảng băng khi ngồi cạnh Baziwood đang không thể ngừn rung rẩy.
“Người của chúng ta đã gửi [Message].”
Một trong những biện pháp phòng vệ của cỗ xe đã can thiệp chống lại việc dùng ma thuật truyền tin từ bên ngoài vào. Tùy là nó có thể ngăn kẻ thù tìm thấy họ bằng ma thuật, có nghĩa là ma thuật như [Message] cũng sẽ bị chặn, do vậy mà nhiệm vụ của cô là thay mặt Jircniv nhận [Message].
“Những người đi trước đã đến Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick. Dường như có một căn nhà gỗ ở đó. Sau khi báo cho các hầu gái chờ trong lúc bệ hạ đến, cô hầu đã trả lời rằng sẽ có một sự chào đón dành cho bệ hạ.”
“Hầu gái? Ta có nghe về lăng mộ… hầu gái sao? Hầu gái… có thể nào là? Ta có nghe nói một số nước chôn hầu gái cùng với vị vua đã chết để họ phục vụ vua của mình ở thế giới bên kia. Có phải là như vậy không? Hoặc điều này có nghĩa là Dark Elf đã rời khu rừng biến lăng mộ thành nhà mới của họ?”
“Rất tiếc, [Message] không nói thêm gì nữa, thưa bệ hạ.”
“… Ta hoàn toàn không thể hình dung được. Khu rừng không phải là lãnh địa của con người, vì vậy mà lịch sử không nhấc đến nó… tốt thôi, ta hy vọng là những cô hầu gái không phải là những con quái vật như những kẻ đã đến thủ đô. Nói với mọi người là chúng ta phải cẩn trọng.”
“Theo lời bệ hạ. Đánh giá sức mạnh của những sứ giả, nhiều khả năng chúng ta sẽ rơi vào một hoàn cảnh hoàn toàn không biết gì về đối phương. Chúng thần sẽ cực kỳ thận trọng. Ngoài ra, thần hy vọng bệ hạ sẽ theo sát thần nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra.”
“Có nghĩa là ngươi muốn chúng ta sử dụng dịch chuyển trong tình huống khẩn cấp?”
Fluder khẽ cười với một câu trả lời chắc nịch.
“Nếu bất trắc xảy đến, chúng thần sẽ chiến đấu nhằm kéo dài thời gian. Bất luận phải đối phó với bao nhiêu kẻ địch, thần cam đoan sẽ kéo dài thời gian cho bệ hạ trốn thoát.”
Baziwood nói với một nụ cười, nhưng đồng đội của anh là Leinas lại không nói gì. Thay vì thỏa hiệp mà không cần nói, đó là một biểu hiện không đồng thuận mà có thể ngay lập tức bắt gặp trên gương mặt cô. Tuy nhiên, những người xung quanh không nói gì.
Sau cùng thì cô cũng chưa chính thức tuyên thệ trung thành với Jircniv tuy rằng vị trí của cô đã ở trong [Tứ Hiệp Sĩ]. Sự thật là phục vụ Jircniv là lựa chọn có lợi nhất cho cô. Nếu ai đó xuất hiện mà có thể cung cấp cho cô những gì cô muốn, cô sẽ ngay lập tức từ bỏ vị trí hiện tại của mình.
Nói cách khác, lòng trung thành của cô đối với Jircniv là thấp nhất trong [Tứ Hiệp Sĩ].
[Tứ Hiệp Sĩ] được lựa chọn dựa trên kỹ năng chiến đấu của họ và không coi trọng tính cách của họ cũng như lòng trung thành. Mặc dù vậy, không có ai có chung động lực của lính đánh thuê như cô ấy cả.
Lý do duy nhất mà cô có mặt ở đây là vì có một người khác trong [Tứ Hiệp Sĩ] đã phải ở lại thủ đô. Lựa chọn cho nhiệm vụ đó là [Fierce Gale], Nimble Ark dale Anock, đó là không thể tránh khỏi. Nếu [The Immovable] vẫn còn sống, Nimble sẽ là người ở đây thay vì cô.
“Xin thứ lỗi cho thần.”
Leinas lấy ra một chiếc khăn tay từ áo ngực và chuyển nó về phía bên phải gương mặt. Khi miếng vải che má phải bung ra, nó đúng thật là mái tóc của cô. Cô luồn chiếc khăn tay dưới mái tóc và nhẹ nhàng lau mặt.
Sau khi hoàn tất động tác, chiếc khăn tay ngả sang màu vàng với lượng chất lỏng đã hấp thụ.
“Xin cho phép thần ưu tiên đặt mạng sống mình lên hàng đầu. Thần xin lỗi nếu có cản trở ngài.”
“Ah, tốt thôi, sau cùng thì đó là những gì mà chúng ta đã thống nhất khi ngươi trở thành một trong [Tứ Hiệp Sĩ]— hay đúng hơn, những gì đã thỏa thuận.”
“Thần hiểu, vậy nên mọi người đều đã biết những gì mà thần sẽ làm. Thần sẽ cố hết sức thu mình vào một góc và không cản trở lối thoát của ngài.”
Bầu không khí trong cỗ xe đã thay đổi, vì tất cả mọi người đều bật cười khi Roune lên tiếng.
“Dựa vào tốc độ hiện tại của chúng ta, còn bao lâu trước khi đến Nazarick?”
Roune, người được Jircniv đề cập đến, lấy ra từ trong lớp áo ngực một cái đồng hồ nhỏ. Sau khi đã xác nhận thời gian, ông quay sang Leinas, quan sát khi cô gật đầu, và trả lời.
“Nếu tất cả mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch, trong khoảng một giờ nữa.”
“Vậy sao? Ta đang rất mong đợi. Chúng ta sẽ xem Ainz Ooal Gown đang cố gắng cho ta thấy những gì.”
Chuyển động ổn định của chúng trông thật lạ thường dù chúng đang phi nước đại trên nền đất gồ ghề.
Đầu tiên, bộ phận bánh xe của từng cỗ xe là một dụng cụ ma thuật được gọi là [Comfortable Wheels]. Ngoài ra, khung gầm của cỗ xe được xử lý bằng một đạo cụ ma thuật có tên là [Lightweight Cargo].
Cỗ xe tuyệt đẹp đến kinh ngạc làm người ta phải trố mắt nhìn, nhưng kinh ngạc hơn cả là sinh vật kéo cỗ xe. Một con ma thú có tám chân trông giống như một con ngựa và được biết đến với cái tên [Sleipnirs].
Tính toán chi phí của 6 cỗ xe này thật sự là một bài toán điên rồ.
Những cỗ xe này— nằm xa tầm tay của những người được cho là giàu có— đang được hộ tống bởi một nhóm kỵ binh cưỡi trên những con ngựa mạnh mẽ.
Tổng cộng có hơn 20 kỵ binh, mỗi người mặc giáp lưới, trang bị trường kiếm bên thắt lưng và nỏ ở trên lưng.
Thế nhưng, có một người phụ nữ cưỡi ngựa dẫn đầu những người đàn ông.
Chỉ một mình cô trong số tất cả các chiến binh, mặc một bộ trọng giáp toàn thân. Ngoài bộ giáp, cô còn mang một cây thương tương tự như ngọn giáo. Mũ giáp lưỡi trai của cô đã được nâng lên, nhưng ở mặt bên má phải đã được che lại bằng một miếng vải màu vàng, làm cô trông thật độc đáo.
Thoạt nhìn qua nhóm kỵ binh này trông có phần giống lính đánh thuê, nhưng chuyển động nhanh nhạy và chuẩn xác, lời nói điềm tĩnh của họ không giống như là lính đánh thuê bình thường. Ánh mắt sắc bén và mức độ cảnh giác cực cao.
Người ta có thể cho là sự cảnh giác quá mức bình thường của họ là một dạng của chứng hoang tưởng hoặc hèn nhát, nhưng trong một thế giới mà ma thuật là có thật, những con quái vật bay lượn trên bầu trời và chạy ngang trên mặt đất, cho dù có phòng bị chống lại tất cả mọi thứ mà họ thấy cũng không đủ để đảm bảo an toàn.
Có những con nhện khổng lồ có thể tồn tại trong nhiều tháng mà không uống lấy một giọt nước trong khi nằm chờ con mồi, hình dạng bất định như màn sương mù, quái vật ô uế trượt qua không trung, thằn lằn có nọc độc với ánh mắt hóa đá mà chỉ có thể tránh được nếu gặp ở vùng đất trống…
Sở dĩ tất cả như nằm trên lưỡi dao là vì họ phải cảnh giác với những con quái vật có sức mạnh chết người như vậy. Tuy nhiên, lính đánh thuê bình thường không có cảnh giác cao đến thế.
Điều đó đặt họ ngoài đơn thuần là lính đánh thuê còn là những người vô hình trong không khí. Họ là một nhóm kỵ binh giữ tốc độ di chuyển song song trên mặt đất trong khi chịu tác dụng của ma thuật tàng hình.
Trong thế giới này có những sinh vật được gọi là [hippogriffs]. Chúng được sinh ra từ sự giao phối của một con [griffin] đực (TL: Sư tử đầu chim) với một con ngựa cái, và con quái vật huyền thoại này có một nửa trước của con griffin và phần sau là một con ngựa. Có lẽ đó là dòng máu hỗn huyết của nó, nhưng nuôi dưỡng một con [hippogriffs] sẽ dễ dàng hơn so với một con [griffin], và dùng để cưỡi như một ma thú bay là rất phổ biến.
Và sau đó, cần cân nhắc những người sẽ cưỡi trên những con quái vật đó.
Sinh vật bay— cho dù chúng là những con quái vật— sẽ có một mức giá rất cao nếu chúng được đưa ra thị trường. Chúng không phải là thứ mà lính đánh thuê có khả năng chi trả.
Thật ra, toàn bộ hành động giả dạng lính đánh thuê chỉ là vẻ ngoài nhằm đánh lừa người khác.
Danh tính thật sự của những người trên mặt đất chính là vệ sĩ hoàng gia của Đế quốc, trong khi những người trên không trung là thiên không vệ sĩ đế quốc. Sau đó là đội quân tinh nhuệ đã bao phủ trong áo choàng tàng hình với cả thú cưỡi cũng được che giấu chung.
Tất nhiên, người sở hữu của cỗ xe không ai khác chính là người cai trị Đế quốc Baharuth, hoàng đế Jircniv Rune Farlord El-Nix.
Có một vài lý do tại sao anh phải cải trang lực lượng của mình thành thế này, nhưng lý do lớn nhất là vì Hoàng đế và các hiệp sĩ công khai đi qua lãnh thổ Vương quốc sẽ gây ra một sự kiện quốc tế— và điều đó không được phép xảy ra. Như vậy, bề ngoài của các cỗ xe trông đơn giản hơn nhiều so với nội thất bên trong— tuy là nó vẫn còn sang trọng hơn nhiều so với những cỗ xe thông thường.
Trong đoàn xe này, việc đảm bảo an toàn xung quanh của cỗ xe ngựa thứ 3 tính từ đằng sau— cỗ xe chở Jircniv— là nghiêm ngặt hơn so với những cỗ xe khác xung quanh.
Ngay cả nóc xe cũng đã được tân trang lại và hiện tại có hai cung thủ đang ẩn mình trong khoang hành lý.
Nội thất của cỗ xe là hết sức xa xỉ. Đánh giá riêng từng món đồ nội thất, nó giống như một phòng cao cấp hơn so với một cỗ xe ngựa đơn giản, từ bức tường, sàn xe, cho đến ghế ngồi đều được phủ lớp lông dày rất mềm mại và thoải mái, nó đã được thiết kế để không tạo ra một sự khó chịu dù nhỏ nhất trong một chuyến hành trình dài.
Chỉ có ba người được phép chia sẻ chuyến đi xa hoa này cùng với Jirniv, có nghĩa là có tổng cộng bốn người trong không gian của xe. Mặc dù ý tưởng nhét bốn người vào một cỗ xe nghe có vẻ bó buộc và bất tiện, đó chỉ là tưởng tượng của những người thiếu hiểu biết chưa bao giờ đi trên một cỗ xe hạng nhất. Thật sự, tất cả bốn người họ đều có đủ không gian để ngồi theo đủ kiểu mà họ muốn.
“—Bệ hạ, bệ hạ, có lẽ đã đến lúc thức dậy rồi?”
Giọng nói tác động Jircniv khỏi cơn mơ màng.
Những ngón tay của anh từ từ bóp sống mũi của mình, và anh ngáp, theo sau là một tiếng “U WƠ” kéo dài. Anh duỗi thẳng cơ thể cứng ngắc của mình ra và lại ngáp một lần nữa.
“Bệ hạ, dường như ngài đã khỏe lại, nhưng vẫn còn bồn chồn thì phải?”
Jircniv lắc đầu đáp lại người đánh thức anh, đó là thư ký Roune Varmilinen, người được phép đi cùng xe với hoàng đế.
“Ah, không, không hẳn vậy. Ta vẫn cần một ít thời gian để thư giãn đầu óc, hiện tại thì ta vẫn ổn. Tuy là giấc ngủ trưa của ta có lâu hơn dự định. Ta ngủ một giấc lâu thế này khi còn là một đứa trẻ chưa nhỉ? Công việc cần làm đang chất như núi ở thủ đô, và ta không có nhiều thời gian để lãng phí cho những chuyện khác… nhưng lúc này ta đang bắt đầu chuyến hành trình, thế nên ta nghĩ là mình không còn gì khác để làm. Có lẽ ta nên cảm ơn Gown vì chuyện này.”
“Ah, đúng thật là, bệ hạ luôn luôn bận rộn, nhưng tại sao vậy?”
Người đàn ông nói chuyện như không hiểu vấn đề của hoàng đế chính là lãnh đạo của Tứ Kỵ Sĩ của Đế quốc, Baziwood.
Thông thường, những lời đó sẽ hứng lấy sự chỉ trích từ người khác, nhưng không ai trong xe nói gì.
Jircniv cười khổ và hướng về vẻ thân mật quá mức của cấp dưới ưu tú mà trả lời:
“Tất cả lỗi chắc là nên đổ cho cái tên [Blood Emperor], vì cải cách của anh ta đã đi quá nhanh để xã hội để có thể bắt kịp. Anh ta thật sự là một kẻ ngu ngốc. Vốn dĩ chỉ cần chờ đợi và tích lũy một quân đoàn những kẻ có năng lực trước khi tiến hành thì hẳn đã không cần phải nỗ lực quá nhiều. Cứ trách mắng anh ta khi có cơ hội. Ah, nhưng hãy nhớ, trước khi làm vậy, ngươi nên đề nghị một hành động thích hợp cho anh ta thực hiện.”
Mọi người trong cabin gượng cười đáp lại.
Ban đầu, chính quyền Đế quốc là dành cho quý tộc— đặc biệt là, Hội Đồng Toà Án. Ghế trong Hội Đồng được giao phó cho người được giáo dục từ khi mới sinh ra phụ trách, hoặc là những kẻ có đủ tiền để tạo ra một lý do chính đáng để được trao cho trách nhiệm như vậy. Với lợi ích từ vị trí được trao, đó là lẽ tự nhiên.
Tuy nhiên, do cuộc thanh trừng quý tộc của Jircniv, số lượng quan chức và công chức đã sụt giảm, thế nhưng công việc mà họ phải làm vẫn chỉ có tăng lên mà thôi. Một kết quả xuất phát từ hành động như vậy là quá hợp lý, điều đó có nghĩa là khối lượng công việc của mọi người tăng lên như nước lũ tràn bờ, và bản thân Jircniv cũng không ngoại lệ.
Vô số những quý tộc không có giá trị đã bị anh loại bỏ bằng quyền lực của [Blood Emperor] vì anh nhận ra những quý tộc này thực sự vô dụng ngay cả khi đã cố sử dụng họ.
Dẫu vậy, anh không hối hận với quyết định của chính mình.
Anh đã phải tiến hành hoạt động thanh trừng vì thời cơ đã đến. Nếu anh bỏ lỡ cơ hội, quyền ra lệnh cho các hiệp sĩ trong tay anh sẽ bị quý tộc tước đi, và cái chết của cha anh sẽ trở nên vô nghĩa.
Vì vậy anh đã đưa ra quyết định, và mở ra một con đường cho tương lai của Đế quốc.
Người phụ nữ phải chịu đựng đau đớn để sinh ra một đứa trẻ. Tương tự như vậy, khối lượng công việc khổng lồ anh cần xử lý hằng ngày là một nỗi đau cần thiết mà anh phải chịu đựng để sinh ra một sự huy hoàng và tái sinh Đế quốc. Ngoài ra khó khăn trước mắt lúc này cũng chính là kho báu anh hằng tìm kiếm.
Suy nghĩ như vậy làm anh liên tưởng đến hậu duệ đời sau của mình trong tâm trí.
Jircniv chưa kết hôn nhưng đã có con. Anh không lập hoàng hậu và chỉ đơn thuần là tạo ra con cái nối dòng với một số người phụ nữ, không thể xem là người tình, cùng lắm là thê thiếp mà anh cảm thấy có chút cảm tình mà thôi.
Thật không may, không có tình yêu trong mối quan hệ, nhưng anh hy vọng một trong những đứa con của mình có thể chứng tỏ được tài năng của chúng.
Trong tương lai, nếu như đứa con của hoàng hậu là một kẻ bất tài, và con của thê thiếp anh hóa ra lại phù hợp hơn, anh sẵn sàng chuyển đổi vị trí thừa kế của chúng.
“Mặc dù vậy, tất cả công việc mà ngày đêm ta giải quyết khó mà nói là vấn đề thường lệ của đất nước. Nếu ta có thể đào tạo một đội ngũ quan chức đủ năng lực đảm đương nhiệm vụ… điều đó sẽ làm ta quay lại với công việc vốn phải làm, ban hành tuyên bố tối cao như hoàng đế đời trước. Và chắc chắn là ta không muốn con của ta, hoàng đế đời tiếp theo, rơi vào cảnh khổ như ta hiện giờ. Sau cùng, nếu con cháu của ta mà phát rồ, chúng sẽ nguyền rủa cái tên của ta mất.”
Đế quốc hiện tại được dựng nên từ đôi tay của một thiếu niên kiệt xuất, hay nói đúng hơn, thế hệ của một người đàn ông tài năng đã đặt nền móng vững chắc cho Đế quốc. Đó là nền tảng mà Jircniv dự định sử dụng cho công trình vĩ đại của mình, Đế chế của tương lai. Tuy nhiên, điều đó không đảm bảo rằng vị hoàng đế đời kế tiếp hoặc người sau anh có tài năng tương xứng.
Liệu mình có thể xây dựng được một Đế quốc trụ vững trước thử thách của thời gian, và một bộ máy quan chức điều hành đất nước mà không cần một người cai trị tài năng lãnh đạo? Jircniv tự hỏi.
“Chuyện đó sẽ rất khó khăn. Sau cùng thì bệ hạ đã thay đổi Đế quốc bằng quyền lực tuyệt đối của mình, và ngài không thể cai quản đất nước theo những cách mà hoàng đế đời trước đã làm.”
“Varmilinen, việc của ngươi là tìm ra cách giúp ta đạt được mục tiêu. Tất nhiên là ta có quyền lực tuyệt đối; tất cả hoàng đế trong khứ đã cực nhọc tập trung quyền lực của quốc gia vào tay họ. Tuy nhiên, ngay cả khi ta có là một Đấng Tối Cao, sẽ là sai lầm khi để ý chi li tới công việc của đất nước. Nếu điều đó diễn ra, thì quan chức là để làm gì? Có lẽ não của ngươi bị thất lạc ở đâu rồi.”
“Ít nhất thì anh ấy không để nó thất lạc trong học viên ma thuật Đế quốc, thưa bệ hạ.”
Những lời này được Fluder Paradyne nói ra, một trong những thành viên cao cấp của học viện ma thuật Đế quốc, và cũng là thành viên cao cấp nhất trong Bộ Ma Thuật. Ngụ ý là học viện của ông không có mấy thằng não hỏng thế này.
“Haha, đúng, ngươi nói đúng, gramps.”
Jircniv ho nhẹ, và với điều này, bầu không khí trong cỗ xe trở nên nghiêm túc.
“Trong thế hệ của ta, Đế quốc đã trở lại tuổi trẻ của nó, giống như một đứa bé sơ sinh. Chúng ta sẽ loại bỏ những thứ cũ kĩ và mục nát, và thay thế bằng những cái mới mẻ hơn. Như Varmilinen đã nói, ta sẽ còn phải làm chăm chỉ cho đến khi Đế quốc trưởng thành, nhưng nếu nó không bao giờ phát triển, đó sẽ là thảm họa. Trong tương lai, ta sẽ chỉ xác định mục tiêu chung của Đế quốc, và quan chức dưới quyền sẽ giúp ta biến mục tiêu đó thành hiện thực.”
Một đất nước được một người duy nhất cai trị là yếu kém. Jircniv hiểu rất rõ điểm này.
Roune cúi thấp đầu, với mái tóc hoa râm trái ngược với tuổi của mình, và chờ lệnh của hoàng đế.
“Hoàng đế của thế hệ tiếp theo… nói đến chuyện này, bệ hạ đã dự định sinh một đứa trẻ với người đó?”
Jircniv lập tức hiểu được “người đó” mà Baziwood nhấc đến là ám chỉ ai. Sau cùng thì Baziwood cũng biết là Jircniv đặc biệt yêu thích, một trong những thê thiếp của anh.
Người tình của Jircniv được lựa chọn thông qua sắc đẹp hoặc thân phận cha mẹ của họ, nhưng có một người phụ nữ trong số họ được bỏ qua những tiêu chí này. Người phụ nữ này được chọn vì trí tuệ của nàng, chứ không phải là ngoại hình hay xuất thân. Vì vậy, nàng đã được phép thảo luận vấn đề chính trị với Jircniv— mặc dù không công khai và chỉ trên giường— nàng là người phụ nữ duy nhất mà anh cho phép làm như vậy.
Lúc đầu, anh không có ý định biến nàng thành thê thiếp của anh, thế nhưng mọi việc đã kết thúc như thế bởi sự đinh ninh của cô ấy.
Jircniv, tuy nhiên, sẽ có được hạnh phúc nếu nàng ấy trở thành hoàng hậu của anh.
“Không, đó không phải là những gì mà nàng ấy mong muốn. Nàng ấy đã đi xa như vậy để nói,
“Với huyết thống hoàng tộc chắc sẽ đảm bảo bất kỳ đứa trẻ nào từ sự kết tinh của ngài cũng có ngoại hình ưa nhìn chứ? Có một sự thật là bất kỳ thuộc cấp nào của ngài cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn nếu được nhận lệnh từ vị hoàng đế đẹp trai.”
“Thật sự vậy sao?”
Jircniv không có cấp trên và cũng không có cách nào tìm hiểu về vấn đề này. Về phần mình, anh sẽ sử dụng một người có khả năng phân biệt thế nào là xấu xí, và thậm chí là ban cho họ một vị trí quan trọng, nếu cần thiết.
“Ít nhất thì so với việc nhìn một con cóc ghẻ vẫn còn tốt chán. Sau cùng, chắc là bệ hạ sẽ không thích một người phụ nữ xinh đẹp chỉ biết lắc hông phía trên ngài?”
“Ờ thì ta cũng nghĩ vậy. Không phải là ta không hiểu ý ngươi, nhưng… có thật sự là vậy không?”
Jircniv uốn vặn cổ mình. Thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không biết là gì.
“Vậy thì trong trường hợp này, ai sẽ là người bệ hạ lấy làm vợ?”
Câu hỏi của Fluder làm Jircniv cau mày.
“Ờ thì nếu ta phải lựa chọn việc kết hôn giữa một người trong nước hay ngoài nước, ta sẽ chọn cái thứ hai. Không có lợi ích gì khi kết hôn với một người bản địa, vì vậy, người kết hôn với ta sẽ nằm ngoài Đế quốc…chà, sẽ có những đề nghị bí ẩn đấy.”
Fluder vuốt bộ râu của mình.
“Công chúa Renner thì sao?”
Jircniv nhíu mày.
Đệ tam công chúa của Vương quốc Re-Estize— Renner Theiere Chardon ryle Vaiself.
Nàng được đến với cái tên Hoàng Kim Công Chúa, và ngoại hình cùng với danh tiếng của nàng là rất hợp với danh hiệu này, nhưng trong vài năm gần đây, nàng đã nằm trong danh sách những người phụ nữ mà Jircniv khinh bỉ nhất. Trái lại, loại phụ nữ mà anh thích thú nhất là người như Mayor Kabelia, người quản lý thành phố Peibart— một thành phố tự trị.
“Ta không thể nào hiểu được người phụ nữ đó đang nghĩ gì. Sau khi nghe về hành động của cô ta, nó gần giống như cô ta thất bại là bởi vì cô ta muốn thế.”
Mặc dù Jircniv nghĩ rằng người phụ nữ này không nên tồn tại, anh nhận ra rằng con người là kỳ lạ và phức tạp đến nổi anh không thể loại trừ khả năng có một người như thế trong trường hợp này. Nếu cô ta đã lên kế hoạch để nó thất bại ngay từ đầu, vậy cô ta lập kế hoạch để làm cái gì? Càng cố gắng hiểu cách suy nghĩ của Renner, anh càng cảm thấy như mình đang bị mắc vào một mạng nhện. Đó là một cảm giác vô cùng khó chịu.
“… Phải chi có ai đó giúp ta thoát khỏi người phụ nữ kinh tởm đó.”
“Chúng ta sẽ thuê [Ijaniya], nếu đó là ước muốn của bệ hạ.”
[Ijaniya] là một nhóm sát thủ lấy theo tên của một thành viên trong Thirteen Heroes làm tên nhóm. Căn cứ của họ nằm ở một góc phía Đông Bắc của Đế quốc và thành phố tự trị Alliance, và họ cũng thành thạo trong việc sử dụng các kỹ năng độc đáo. Tuy rằng anh đã cố gắng chiêu mộ họ về phục vụ dưới trướng mình như một bộ phận ngầm, nhưng họ đã không đáp lại lời đề nghị của Đế quốc.
“Đủ rồi, chúng ta cần hiểu biết về những cải cách của người phụ nữ đó. Để cô ta sống sẽ tốt hơn một cái xác… Hm. Có thể người phụ đó cũng đã tính đến điểm này không chừng?”
“Có thể tính xa đến vậy sao?”
“Có thể”, Jircniv nói. Nhưng ngay cả khi anh nói thế, anh đã phải thừa nhận rằng đó là một khả năng.
Tin tức về Renner được truyền tới Jircniv thông qua gián điệp trong Vương quốc. Các chính sách mà cô đề xuất làm Jircniv không khỏi ngưỡng mộ. Thực tế là những chính sách này đã được Đế quốc âm thầm thực hiện là một minh chứng nhắc nhở tính thực tiễn của chúng.
Nếu có bất cứ điều gì xảy ra với nàng, nó sẽ là một điều xấu đối với Đế quốc.
Thời điểm mà Renner đề xuất ý kiến với Vương quốc làm anh tự hỏi liệu cô ta có dự đoán được động tĩnh của Đế quốc hay không. Nếu đó là sự thật, nó có nghĩa là Renner đã dự đoán được kế hoạch của Đế quốc, không có nguồn tin đáng tin cậy từ bên trong Vương quốc.
Kết quả là, ngay cả Jircniv, người thèm muốn sức mạnh của Tướng quân Gazef cho Đế quốc, không thể nổi lên dục vọng với cô.
“Cho dù công chúa có qua đời thì Vương quốc cũng không chịu tổn thất nghiêm trọng, ngược lại, Đế quốc sẽ chấm hết nếu bệ hạ chết. Chúng thần, [Tứ Hiệp Sĩ], có thể đối phó với những sát thủ, nhưng với nhân tố khác thì lại là một vấn đề hoàn toàn khác, vì vậy thần mong là bệ hạ không quá đắm chìm vào công việc.”
“Tất nhiên rồi. Không quan trọng là lý do gì, ta không cho phép mình chết trước khi một chính phủ hùng mạnh được thành lập vì Đế quốc.”
Nếu người đừng đầu của một tổ chức— cá nhân quan trọng nhất— chết, nó ngụ ý rằng tổ chức sẽ sớm sụp đổ.
Đế quốc có thể trở thành một quốc gia vĩ đại trong tương lai. Nếu có người biết điều này và muốn ngăn chặn nó, họ sẽ hy sinh bất cứ thứ gì để ngăn chặn sự lớn mạnh này bằng cách đặt hoàng đế vào chỗ chết. Nghi phạm có khả năng nhất là những quốc gia láng giềng, như Vương quốc và Pháp quốc Slane.
Một phần lý do tại sao anh muốn đặt [Ijaniya] dưới trướng của mình là để dùng họ với vai trò như phản sát thủ.
“Đúng vậy, nếu bệ mà chết, mọi thứ sẽ trở nên rắc rối. Chúng ta có magic caster thần hệ đang tin cậy chống lại độc tố và tổn thương, nhưng cuối cùng, chúng ta vẫn không có đủ người có trình độ cao cho các nhiệm vụ. Thần vốn có chút hiểu biết về lĩnh vực này, nhưng quá ít.”
“Chà, người là một Magic Caster ma lực hệ mạnh mẽ, do đó, một yếu điểm nhỏ không quá quan trọng. Oh, phải. Chúng ta đã yêu cầu sự giúp đỡ từ Pháp quốc Slane, nhưng chưa nhận được bất kỳ phản hồi nào từ họ. Tại sao lại không thể những nồi đền thờ Tứ Thần và các vị thần nhỏ khác cạnh tranh với nhau? Và Đế quốc sẽ trọng thưởng cho đền thờ nào tạo ra kết quả tốt nhất.”
Cạnh tranh là động lực để phát triển các kỹ thuật mới. Tuy nhiên, nghe đến điều này làm cho Roune lắc đầu liên tục, hắt tung mái tóc thưa thớt trên trán.
“Thế là quá nguy hiểm. Các ngôi đền trong đế quốc được hỗ trợ từ khoản đóng góp của dân chúng, và họ duy trì độc lập bằng cách bán nhiều thứ sản phẩm thì làm sao họ biết cách sáng tạo chứ. Nếu Đế quốc can thiệp quá sâu vào công việc hoặc cản trở kế sinh nhai của họ, hậu quả có thể… rất nghiêm trọng.”
“Đó là sự thật… nếu chúng ta có thể quốc hữu hóa những ngôi đền khác, Đế quốc sẽ phát triển mạnh hơn. Ở khía cạnh đó, Pháp quốc Slane đã thực hiện một cách tuyệt vời. Ta tự hỏi là trong hàng thế kỷ qua họ đã sử dụng thủ đoạn gì để giữ priest trong một chỗ?”
“Thao tác ma thuật thần hệ có sự liên hệ chặt chẽ với thể chất của mọi người, vì vậy tôi nghĩ nó sẽ là một ý tưởng tốt nếu chúng ta có thể có nhiều magic caster thần hệ là hiệp sĩ, hay ít nhất là dạy cho các hiệp sĩ cách sử dụng ma thuật thần hệ. Chiến đấu với quái vật bằng thanh kiếm chỉ tổ gây thương vong.”
Trong quá khứ, Baziwood là một người đàn ông có thể săn lùng những con quái vật, và ông cũng trải qua khoảng thời gian đứng trên lằn ranh của cái chết. Ông gật đầu, và tiếp tục bằng một giọng trầm thấp.
“Cá nhân tôi, tôi sẽ cảm thấy an toàn hơn nếu có ma thuật phục sinh. Với điều này, chúng ta có thể giảm thiểu số lượng tình huống người ta khóc thương cho sự ra đi của những người đàn ông trẻ tuổi tài năng. Mặc dù, tôi có nghe nói ma thuật phục sinh sẽ gây hao tổn sinh mệnh, và một người bình thường sẽ hóa thành tro nếu được phục sinh. Có thật vậy không?”
Fluder xoay mình về phía trước.
Có lẽ ông già này là gia sư của hoàng đế quá lâu, hoặc có lẽ là vì chủ đề yêu thích của ông là ma thuật được nhấc đến, lúc này, ông đang thảo luận một cách sôi nổi, đôi mắt của ông như rực cháy. Jircniv biết rõ cái ông già này sẽ luyên thuyên không ngừng một khi ông bắt đầu chủ đề này, và Baziwood thấy một cái nhìn khó chịu từ gương mặt thiếu niên của hoàng đế.
“Đó là sự thật. Trong số ma thuật hệ thần bậc 5, ma thuật phục sinh [Raise Dead] tiêu hao một lượng lớn sinh mệnh. Có lẽ ma thuật bậc cao hơn sẽ giảm mức tiêu thụ sinh mệnh… nhưng không ai có thể sử dụng loại này, vì vậy đây chỉ đơn thuần là lý thuyết. Quay trở lại, tôi có nghe nói rằng Chúa Tể Rồng và ma thuật cô đại của nó phục sinh người chết mà không tiêu hao sinh mệnh của họ—”
“—Vậy có lẽ nào nữ hoàng của Vương quốc Dragonic làm được kỳ tích như vậy sao?”
“Một câu hỏi tuyệt vời, Varmilinen. Thật vậy, nữ hoàng của quốc gia đó được xác nhận là đã thừa hưởng khả năng sử dụng thứ mà chúng ta gọi là ma thuật cổ đại hay là ma thuật sơ khai, hoặc có lẽ là ma thuật linh hồn. Có rất nhiều cái tên đặt cho loại ma thuật này. Điều này là do dòng máu của [Brightness Dragon Lord] chảy trong tĩnh mạch của cô ấy— như được biết. Câu hỏi duy nhất là liệu cô ta có thể hay không thể sử dụng ma thuật phục sinh. Ma thuật cổ đại và ma thuật hiện hành của chúng ta là hai thứ hoàn toàn khác nhau, và chúng ta là những người chỉ có thể sử dụng ma thuật mới sẽ không bao giờ hiểu được nó.”
Fluder khép miệng lại và Jircniv cũng đồng thời nhìn chằm chằm vào ông. Mặc dù khó chịu và lo lắng đã hiện rõ trên gương mặt anh, những lời tiếp theo của Fluder làm anh thấy thoải mái.
“Ma thuật cổ đại… tôi muốn nghiên cứu nó. Nếu chỉ có những người mang dòng máu của [Brightness Dragon Lord] mới sử dụng được, vậy thì điều quan trọng nhất sẽ là phả hệ. Vì vậy tôi cảm thấy nếu bệ hạ phải kết hôn, sẽ rất tốt nếu ngài chọn nữ hoàng hoặc người thân cô ấy…”
“Cho ta xin đi, lão già… Ta không quan tâm đến một bà lão trong hình dáng Loli đâu.”
Anh thậm chí không muốn nghĩ đến việc kết hôn với người phụ nữ đứng thứ hai trong danh sách người phụ nữ đáng ghét nhất của anh. Ngoài ra, ngay cả khi anh không yêu thương con cái của anh, sẽ là quá tàn nhẫn khi để họ làm lợn thí nghiệm.
Mặc dù vậy, nếu anh phải cân nhắc sự tàn nhẫn với lợi ích mà quốc gia có thể đạt được, không thể nói trước được anh sẽ quyết định thế nào.
Vào lúc này, một tiếng gõ cửa đến từ cánh cửa của cỗ xe.
Cỗ xe đã được lắp đặt phòng bị chống lại các cuộc tấn công vật lý và ma thuật tình báo. Toàn bộ khung xe được che phủ bằng kim loại, và vì thế mà nó thậm chí còn không có cửa sổ. Baziwood đứng lên và hé cửa, lén nhìn ra bên ngoài— hay đúng hơn, là nhìn người đã gõ cửa.
Tuy rằng họ được bảo vệ trong vòng vây của các hiệp sĩ và anh chắc chắn người này là đồng minh, anh không lơ là, nhưng vẫn cần phải cảnh giác với những tình huống bất ngờ.
“Thưa bệ hạ, là Leinas.”
“Mở cửa đi.”
Không khí trong lành từ đồng bằng ùa vào bên trong khi cánh cửa mở hoàn toàn, thổi qua mái tóc của tất cả những người bên trong. Trong suốt mùa này, không khí thổi vào từ bên ngoài đã trở nên se lạnh, nhưng cơn gió thổi đến những người bên trong lại ấm áp và thoải mái.
Không cần phải nói, đây là ma thuật được sử dụng lên cỗ xe này.
Người kỵ binh giữ tốc độ với cỗ xe là một người đàn bà đã dẫn đầu của đội ngũ.
“Thứ lỗi cho thần, thưa bệ hạ. Có—”
Thật khó để nghe rõ lời cô khi ở giữa một cơn gió lạnh dữ dội.
“Ở đây không có cách nào để nói chuyện. Vào trong đi, không cần giữ lễ nghi đâu.”
“Đã rõ. Vậy, thần xin phép vào trong.”
Cùng với đó, cô nhảy khỏi ngựa một cách duyên dáng và đáp xuống đất thật thanh lịch ở ngay trước cánh cửa của cỗ xe đang di chuyển. Mặc dù cô thực hiện trông thật đơn giản, cho là cô mặc bộ giáp toàn thân và rằng cả hai con ngựa của cô và việc cỗ xe đang di chuyển ở một tốc độ phi nước đại, nó đã đủ chứng minh là cô có khả năng hành động rất tốt.
Cũng quá hiển nhiên, đúng như những mong đợi từ [Tứ Hiệp Sĩ] là niềm tự hào của Đế quốc. Trong số họ, cô là người có khả năng tấn công cao nhất. Tên của cô là Leinas Rockbluth, còn được gọi là [Heavy Explosion].
Sau khi di chuyển vào cỗ xe, Leinas lặng lẽ đóng cửa và và ngồi xuống bên cạnh Baziwood. Điều cuối cùng mà họ nhìn thấy là như thể thế giới bên ngoài đã khép lại, dây cương ngựa của Leinas đang được giữ bởi một hiệp sĩ cưỡi ngựa bên cạnh cô.
Kể từ khi ma thuật của cỗ xe chỉ làm ấm không khí đi vào trong, bất cứ điều gì mà lạnh lẽo từ bên trong thì vẫn sẽ như vậy. Trông Lainas đang mặc bộ giáp toàn thân như được ướp lạnh bởi cơn gió lạnh giá bên ngoài, cô giống như một tảng băng khi ngồi cạnh Baziwood đang không thể ngừn rung rẩy.
“Người của chúng ta đã gửi [Message].”
Một trong những biện pháp phòng vệ của cỗ xe đã can thiệp chống lại việc dùng ma thuật truyền tin từ bên ngoài vào. Tùy là nó có thể ngăn kẻ thù tìm thấy họ bằng ma thuật, có nghĩa là ma thuật như [Message] cũng sẽ bị chặn, do vậy mà nhiệm vụ của cô là thay mặt Jircniv nhận [Message].
“Những người đi trước đã đến Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick. Dường như có một căn nhà gỗ ở đó. Sau khi báo cho các hầu gái chờ trong lúc bệ hạ đến, cô hầu đã trả lời rằng sẽ có một sự chào đón dành cho bệ hạ.”
“Hầu gái? Ta có nghe về lăng mộ… hầu gái sao? Hầu gái… có thể nào là? Ta có nghe nói một số nước chôn hầu gái cùng với vị vua đã chết để họ phục vụ vua của mình ở thế giới bên kia. Có phải là như vậy không? Hoặc điều này có nghĩa là Dark Elf đã rời khu rừng biến lăng mộ thành nhà mới của họ?”
“Rất tiếc, [Message] không nói thêm gì nữa, thưa bệ hạ.”
“… Ta hoàn toàn không thể hình dung được. Khu rừng không phải là lãnh địa của con người, vì vậy mà lịch sử không nhấc đến nó… tốt thôi, ta hy vọng là những cô hầu gái không phải là những con quái vật như những kẻ đã đến thủ đô. Nói với mọi người là chúng ta phải cẩn trọng.”
“Theo lời bệ hạ. Đánh giá sức mạnh của những sứ giả, nhiều khả năng chúng ta sẽ rơi vào một hoàn cảnh hoàn toàn không biết gì về đối phương. Chúng thần sẽ cực kỳ thận trọng. Ngoài ra, thần hy vọng bệ hạ sẽ theo sát thần nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra.”
“Có nghĩa là ngươi muốn chúng ta sử dụng dịch chuyển trong tình huống khẩn cấp?”
Fluder khẽ cười với một câu trả lời chắc nịch.
“Nếu bất trắc xảy đến, chúng thần sẽ chiến đấu nhằm kéo dài thời gian. Bất luận phải đối phó với bao nhiêu kẻ địch, thần cam đoan sẽ kéo dài thời gian cho bệ hạ trốn thoát.”
Baziwood nói với một nụ cười, nhưng đồng đội của anh là Leinas lại không nói gì. Thay vì thỏa hiệp mà không cần nói, đó là một biểu hiện không đồng thuận mà có thể ngay lập tức bắt gặp trên gương mặt cô. Tuy nhiên, những người xung quanh không nói gì.
Sau cùng thì cô cũng chưa chính thức tuyên thệ trung thành với Jircniv tuy rằng vị trí của cô đã ở trong [Tứ Hiệp Sĩ]. Sự thật là phục vụ Jircniv là lựa chọn có lợi nhất cho cô. Nếu ai đó xuất hiện mà có thể cung cấp cho cô những gì cô muốn, cô sẽ ngay lập tức từ bỏ vị trí hiện tại của mình.
Nói cách khác, lòng trung thành của cô đối với Jircniv là thấp nhất trong [Tứ Hiệp Sĩ].
[Tứ Hiệp Sĩ] được lựa chọn dựa trên kỹ năng chiến đấu của họ và không coi trọng tính cách của họ cũng như lòng trung thành. Mặc dù vậy, không có ai có chung động lực của lính đánh thuê như cô ấy cả.
Lý do duy nhất mà cô có mặt ở đây là vì có một người khác trong [Tứ Hiệp Sĩ] đã phải ở lại thủ đô. Lựa chọn cho nhiệm vụ đó là [Fierce Gale], Nimble Ark dale Anock, đó là không thể tránh khỏi. Nếu [The Immovable] vẫn còn sống, Nimble sẽ là người ở đây thay vì cô.
“Xin thứ lỗi cho thần.”
Leinas lấy ra một chiếc khăn tay từ áo ngực và chuyển nó về phía bên phải gương mặt. Khi miếng vải che má phải bung ra, nó đúng thật là mái tóc của cô. Cô luồn chiếc khăn tay dưới mái tóc và nhẹ nhàng lau mặt.
Sau khi hoàn tất động tác, chiếc khăn tay ngả sang màu vàng với lượng chất lỏng đã hấp thụ.
“Xin cho phép thần ưu tiên đặt mạng sống mình lên hàng đầu. Thần xin lỗi nếu có cản trở ngài.”
“Ah, tốt thôi, sau cùng thì đó là những gì mà chúng ta đã thống nhất khi ngươi trở thành một trong [Tứ Hiệp Sĩ]— hay đúng hơn, những gì đã thỏa thuận.”
“Thần hiểu, vậy nên mọi người đều đã biết những gì mà thần sẽ làm. Thần sẽ cố hết sức thu mình vào một góc và không cản trở lối thoát của ngài.”
Bầu không khí trong cỗ xe đã thay đổi, vì tất cả mọi người đều bật cười khi Roune lên tiếng.
“Dựa vào tốc độ hiện tại của chúng ta, còn bao lâu trước khi đến Nazarick?”
Roune, người được Jircniv đề cập đến, lấy ra từ trong lớp áo ngực một cái đồng hồ nhỏ. Sau khi đã xác nhận thời gian, ông quay sang Leinas, quan sát khi cô gật đầu, và trả lời.
“Nếu tất cả mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch, trong khoảng một giờ nữa.”
“Vậy sao? Ta đang rất mong đợi. Chúng ta sẽ xem Ainz Ooal Gown đang cố gắng cho ta thấy những gì.”
/210
|