Cỗ xe chở Jircniv giảm tốc từ từ, cho đến khi dừng hẳn. Thế nhưng anh vẫn không thể xuống xe ngay lập tức. Tuy là phiền phức nhưng cũng là vì Jircniv phải giữ sự an toàn của bản thân.
Thông thường, công việc này sẽ giao cho thuộc hạ thực hiện, chẳng hạn như người giúp việc trong các cỗ xe khác. Tuy nhiên, họ không dư giả thời gian mà chờ đợi các cỗ xe khác đến nơi. Sau tất cả, họ đã phải đến xin lỗi, và bắt người khác phải chờ quá lâu là một hành động ngu xuẩn.
Sau khi Jircniv chỉnh sửa lại trang phục, anh buộc chặt áo choàng của mình hơn. Đây là một vật phẩm cực kỳ giá trị được làm từ da của một con ma thú và tiếp tục được gia công bằng ma thuật. Khoác nó lên người, cho dù bên ngoài nhiệt độ có lạnh đến đâu cũng không hề ảnh hưởng đến anh.
Sau đó, anh gắn [Imperial Scepter] vào thắt lưng, và như thế đã hoàn tất khâu chuẩn bị tối thiểu cho một vị hoàng đế xuất hiện trước công chúng.
Jircniv nhìn lại chính mình lần nữa, để đảm bảo rằng sự xuất hiện của anh sẽ không gây xấu hổ cho chính mình hoặc Đế quốc.
Điều gì tiếp theo trong cuộc đàm phán với Ainz Ooal Gown, mặc dù thật sự thì điều này đến gần hơn với một cuộc khẩu chiến. Nói cách khác, hình thức của anh tương đương như thanh kiếm và tấm khiên của một chiến binh. Hậu quả của bất kỳ sai sót hoặc thiếu sót nào trong hình thức của anh sẽ không đơn thuần là một sự xấu hổ. Mặc dù nó sẽ không có gì nếu đối thủ của anh không đủ tinh ý để nhận thấy sai sót, anh không thể để những tiểu tiết trên trang phục của mình bị xem nhẹ.
Jircniv gật đầu hài lòng, và ngay lúc đó, từ cánh cửa vang lên tiếng gõ.
“Thần xin được đi trước, thưa bệ hạ.”
“Ta giao lại cho ngươi.”
Sau đoạn đối thoại ngắn, Baziwood mở cánh cửa của cỗ xe.
Thật là oai vệ, người cầm quyền cao nhất Đế quốc Baharuth bước ra ngoài cỗ xe. Để đề phòng bất trắc, Roune đứng giữa hoàng đế và bên ngoài khi cánh cửa mở, đóng vai trò như lá chắn cho Jircniv.
Họ có thể nhìn thấy những gì ở bên ngoài, phía ngoài Baziwood.
Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt là thảo nguyên. Sau đó là các vệ sĩ hoàng gia, xếp hàng đối diện với cỗ xe. Phía ngoài họ là một gò núi dựng lên giữa đồng bằng, và thứ gì đó trông như một cánh cửa lattice rất lớn dường như đã được chôn một nửa.
Đó có phải là Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick? Nó có vẻ hơi khác một chút từ những gì mình biết… tốt thôi, sai sót này nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Sau khi bước ra khỏi xe, Jircniv kém một bước so với Baziwood— đang đứng trong đội hình với các vệ sĩ hoàng gia— đứng trước bên ngoài.
Jircniv hít một hơi thật sâu. Ma thuật yểm trên trang phục của anh đảm bảo cho không khí hít vào phổi là trong sạch và mát mẻ. Cứ cho là vậy, nó vẫn còn se lạnh, nhưng không quá khó chịu.
Sau khi hoàn tất nhịp thở, anh lấy tay xoa cằm, và nhanh chóng liếc nhìn những cấp dưới ở xung quanh.
Fluder, trong bộ áo choàng dài và cầm theo cây trượng, đi cùng các môn đồ của ông.
Magic caster hệ tín ngưỡng, với biểu tượng thiêng liêng thiêu trên lễ phục của họ— họ là những hiệp sĩ theo bậc hiệp sĩ Đế quốc, mặc dù không phải là chiến binh chuyên nghiệp.
Vệ sĩ hoàng gia, là những người vẫn đang đứng ở vị trí của họ hiện tại tính trong số họ là những người đã phái đi trước.
Cá nhân, Jircniv muốn nhìn thấy những gì mà nhóm đi trước đã thấy, nhưng ngay lúc này, đó không phải là một lựa chọn.
Dường như các hầu gái, ở trong cỗ xe khác, đã không đến được.
Ah, họ cũng là lễ vật. Nó đã được dự tính. Còn về, khi họ nói có một căn nhà, liệu có phải là cửa lattice… hay là cái gì khác?
Khi anh nhìn sang bên trái, anh trông thấy một căn nhà gỗ 1 tầng. Nó dường như hoàn toàn hòa hợp với vùng đồng bằng và nghĩa trang, và ảnh mỉm cười cay đắng. Sau cùng, tất cả chỗ gỗ này đến từ đâu? Dãy núi Azellerisia lờ mờ hiện ra trong tầm nhìn, và khả năng là của rừng đại ngàn Tove.
Họ đã vận chuyển tất cả từ đó sao? Mình không biết là có bao nhiêu cây gỗ xoài được vận chuyển, nhưng họ sẽ phải cần rất nhiều lao động để mang tất cả chúng đến đây.
Mặc dù anh không biết gì nhiều về căn nhà gỗ, Jircniv không cảm thấy kiến trúc này là đặc biệt bắt mắt. Mặc dù vậy, khi anh quan sát khu vực xung quanh, anh phải thừa nhận ra rằng họ đã xây dựng chỗ này thật ấn tượng và cũng như chính bản thân nó.
Nhưng… kia là một cánh cửa lớn… một cánh cửa đôi, huh? Và làm cao như vậy… có ba tầng cao hơn bên trong. Có thể nơi này xây dựng như một loại nhà kho?
Jircniv nhìn vào căn nhà, với Baziwood và Leinas đừng ở bên phải của anh, Fluder ở bên trái, và Roune phía sau.
“Thưa bệ hạ. Chúng ta có nên ra lệnh cho những người ở trong các cỗ xe khác lộ diện?”
Jircniv không quay lại nhìn Roune— người đã thì thầm vào tai anh— anh đáp lại.
“Không, không cần thiết làm vậy. Thay vào đó, chúng ta nên—”
Những lời của Jircniv đã bị đứt quãng giữa chừng. Đó không phải chỉ vì cánh cửa của căn nhà mở ra, mà vì mắt của họ đã bị hấp dẫn bởi hai người đẹp đang từ từ bước ra khỏi căn nhà.
Họ mặc trang phục hầu gái truyền thống— thiết kế tốt, nhưng trừ nó ra thì cũng không có điểm gì đặc biệt. Tuy nhiên, những nàng hầu tự mình thực hiện tư thế nghiêm trang khác thường và riêng biệt. Ngay cả Jircniv, từng là người sành sỏi và phát chán với nhưng cô gái xinh đẹp, đang rất kinh ngạc và nhìn chằm mà không nao núng như thể họ đã nắm được trái tim của anh.
Đó… thật xinh đẹp… nhưng…
Họ thật sự xinh đẹp. Bất kỳ một người con gái của quý tộc trong Đế quốc sẽ phải ca ngợi ngoại hình của họ mà không hề e dè. Jircniv thậm chí còn cảm thấy bản thân muốn thêm họ vào hậu cung của anh. Tuy nhiên, nơi đây là một lăng mộ tọa lạc ở giữa một đồng bằng xanh biếc. Họ đã hoàn toàn bước ra khỏi căn nhà, và kết quả, anh cảm nhận được một điềm gỡ.
Anh có thể nghe thấy âm thấy tiếng nhấp lưỡi nhẹ bên cạnh, nhưng anh không dư hơi để lãng phí vào những vấn đề như vậy.
“Này, lão già, kia có phải là ảo giác không?”
“Cái đó… ờ thì, tôi không chắc, nhưng tôi không nghĩ vậy đâu.”
“Họ có phải là con người? Họ không giống như Dark Elf…”
“Cái này… Tôi không dám chắc là cái nào, nhưng tôi nghi ngờ họ là con người.”
Câu trả lời ít nhiều cũng làm Jircniv cảm thấy an tâm. Vì nếu họ không phải là con người, sẽ không quá lạ nếu họ có xuất hiện ở một nơi như thế này.
Đó là một câu trả lời mà anh có thể hiểu và tin vào.
Cả hai nàng hầu đồng thời cúi đầu, và người có mái tóc búi cao lên tiếng.
“Xin chào mừng ngài, hoàng đế Đế quốc Jircniv Rune Farlord El-Nix. Tên của tôi là Yuri Alpha và tôi được giao nhiệm vụ đón tiếp ngài. Phía sau là trợ lý của tôi, Lupusregina Beta. Tuy rằng thời gian chúng gặp gỡ có thể là rất ngắn, chúng tôi hy vọng sẽ được ngài chiếu cố.”
Anh có phần chậm chễ khi đáp lại lời cũng vì anh bị họ lấn áp, Jircniv cố gắng mở miệng.
“Cảm ơn cô đã đến đây sau tất cả những rắc rối mà chúng tôi gây ra. Đúng thật, tôi phải cảm ơn Ainz Ooal Gown-dono, vì đã cho phép một người phụ nữ đáng yêu như cô đây đến tiếp đón chúng tôi. Với điều này, không cần thiết phải thêm từ như hoàng đế hay sử dụng những từ kính trọng khác. Tôi sẽ rất vui nếu cô đối xử với tôi như như một người bình thường và cứ gọi tôi là Jir— nói đúng hơn, thật sự, tôi hy vọng bạn sẽ gọi tôi như thế.”
Jircniv nở một nụ cười rạng rỡ với Yuri.
Tuy nhiên, ngay sau khi nhận được một nụ cười có mà thể làm bất kỳ người phụ nữ nào cũng phải ngất ngây vì anh, vẻ mặt nghiêm túc của Yuri vẫn không đổi. Khi lén nhìn vào ánh mắt của Yuri, Jircniv cũng đã nhận ra rằng trái tim cô không lay động một chút nào.
Có phải anh không thuộc khẩu vị của cô, hay cô là kiểu người không pha trò trong công việc? Hay cô là người hết lòng trung thành với người mà cô phục vụ?
Mình không thể hiểu thấu được cô ấy. Mình muốn để lại một ấn tượng tốt, nhưng dường như nó sẽ rất khó khăn. Và mình đã rất tự tin là có thể thấu hiểu bất cứ người phụ nữ nào… Ah, nếu lão già nói đúng, cũng phải thôi bởi lẽ họ không phải là con người. Nó không giống như là vẻ quyến rũ của ta không có hiệu quả với phụ nữ… vậy còn, chủng tộc của họ là gì? Họ trông như con người, hoặc ít nhất, gần gũi với con người…
Anh không có manh mối về việc họ thực sự là ai.
Xem xét hai Dark Elf và hai người phụ nữ này, Ainz Ooal Gown phải là một người đàn ông hết sức xem trọng vẻ ngoài.
Nếu nói vậy… Lễ vật của mình không có chút giá trị so với hai người này, mình tay không mà đến đó…
Jircniv cân nhắc những quý cô mà anh mang theo trong các cỗ xe. Anh tự hào về vẻ ngoài của họ. Mỗi người trong số họ đều là quý tộc và hoàn toàn nhận thức được chuyện gì sẽ xãy đến với gia đình mình nếu bất tuân mệnh lệnh của Jircniv, và họ đã chào tạm biệt người thân trong nước mắt trước khi ra đi và đến đây với một quyết tâm trong tim.
Thật vô nghĩa. Có điều, sau khi biết được bên kia có những người xinh đẹp vượt trội họ, họ sẽ vui mừng vì không còn cần thiết? Hoặc ghen tỵ với họ như một người phụ nữ? Mình đoán là nên tặng một vài Elf, có nên không nhỉ?
Jircniv đã không mang nô lệ Elf từ Đế quốc theo cùng là vì anh không có đủ thời gian để chuẩn bị, và cũng vì muốn giữ họ trong thủ đô nhằm sử dụng cho các giao dịch trong tương lai. Giao dịch có thể sẽ không phải với Ainz, mà là với Mare.
Anh muốn móc nối với Mare, cô bé sợ sệt, và lột trần cô trước mặt anh. Sau đó là lợi dụng những bí mật nhơ bẩn này khai thác cô cho mục đích riêng của mình.
Đầu tiên, chúng ta sẽ gây chú ý với cô ấy bằng cách hứa giải thoát kiếp nô lệ cho tổ tiên của cô. Đổi lại, cô ấy sẽ cho chúng ta một số đặc ân sau lưng Gown. Sau đó, chúng ta có thể sử dụng sự việc này như vật uy hiếp cô làm thêm nhiều khác cho chúng ta. Ít nhất, thì đó là kế hoạch…
Trong khi Jircniv suy ngẫm về kế hoạch của mình với Mare, Yuri đáp lời.
“Hoàng đế bệ hạ thật rộng lượng khi nói như vậy. Tuy nhiên, chủ nhân của chúng tôi Aiz Ooal Gown đã ra lệnh rõ ràng cho chúng tôi là không được phép thể hiện sự khiếm nhã hay thiếu tôn trọng nào với hoàng đế, và vì thế, tôi rất tiếc là chúng tôi không thể chấp nhận yêu cầu hào phóng của ngài.”
“Vậy à? Vâng, thật là xấu hổ.”
Jircniv một cách trịnh trọng, giống như anh đang trong một bộ phim hài.
“Dẫu vậy, cứ tự nhiên gọi thế nào cũng được miễn là cô thấy phù hợp. Còn về Gown-dono?”
“Đã hiểu. Chủ nhân của chúng tôi vẫn còn đang chuẩn bị, và có lẽ ngài sẽ cần thêm một chút thời gian. Tôi mong là ngài sẽ kiên nhẫn và chờ đợi ngài ấy.”
“Tôi hiểu. Vậy chúng tôi sẽ đợi ở đâu? Có phải bên trong căn nhà?”
“Không. Chúng tôi hy vọng ngài sẽ đợi ở đây.”
Jircniv ngẩng đầu lên trời. Tuy rằng không có vẻ như trời sẽ sớm đổ mưa, thật khó để gọi đây là thời tiết tốt với những đám mây đen trên bầu trời. Ngoài ra, những cơn gió lạnh buốt trong không khí vì lúc này đang là mùa đông, mặc dù Jircniv không thể cảm nhận được điều này thông qua trang phục được yểm ma thuật của anh.
Hắn ta đang nghĩ cái quái gì vậy, bảo chúng ta chờ ở đây? Có phải là hắn muốn chúng ta phải biết vị trí của mình?
Vì anh đã được lệnh phải đi đến bên bị xúc phạm để xin lỗi, hoàn cảnh của Jircniv khi bắt đầu đã quá là xấu hổ. Và sau đó, ngay lần đầu đến, Ainz Ooal Gown muốn hạ thấp anh hơn nữa bằng chuyện này. Rõ ràng, Gown là kẻ xấu tính.
“Là vậy sao?”
Jircniv nheo mắt lại. Anh sẽ dùng thứ đã đưa anh đến.
“Chúng tôi sẽ quay trở lại cỗ xe của mình và chờ đợi ngài ấy ở trong đó.”
Jircniv có thể cảm nhận cơn giận dữ đang sôi sục của rất nhiều vệ sĩ hoàng gia của anh khi nghe anh nói những lời đó.
Họ có thể là một quốc gia láng giềng— và có thể tận diệt kẻ thù của họ— nhưng cho dù là vậy, để một hoàng đế của một nước lớn chờ đợi ở một nơi như thế này là quá thô lỗ.
Tuy nhiên, không ai dám phát âm ra những cảm xúc như vậy. Kể từ khi chủ nhân của họ đã chấp nhận điều này, không có chỗ cho những tôi tớ như họ lên tiếng. Trừ khi—
Có phải là vì họ đã biết được cảnh tàn sát mà Dark Elf đã làm? Nếu là vậy… Gown, người đúng là một kẻ khó đối phó. Chỉ với một động thái mà ngươi đã đánh vào nổi sợ hãi trong tim của tất cả chúng tôi. Thậm chí nếu khả năng đó chỉ có thể sự dụng một lần mỗi ngày, liệu ai có đủ can đảm để thử nghiệm? Và thực tế sau đó là một đứa trẻ đã làm điều đó. Ngươi muốn cho chúng ta một ấn tượng là ngay cả với một đứa trẻ cũng rất mạnh sao.
“Tôi hy vọng ngài sẽ chờ đợi.”
Âm giọng trong trẻo và nhỏ nhẹ của Yuri như cắt qua không khí trước khi Jircniv kịp di chuyển.
“Vì sự chậm trễ là thuộc vế phía chúng tôi, chúng tôi sẽ là một chủ nhà tệ và sẽ trái lại mệnh của Ainz-sama nếu chúng tôi không có bồi thường trong việc tiếp đón này.”
Jircniv có hơi ngạc nhiên.
Ainz… anh ta cho phép hầu gái của mình thay anh trực tiếp quyết định sao? Có thể họ không phải là hầu gái… không, mình hiểu mà. Ít nhất, họ có quan hệ thân thiết với nhau. Anh ta đã chịch họ chưa? Không, bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ hiểu. Có một em Waifu xinh đẹp như vậy, giữ bàn tay của mình khỏi họ là rất khó.
Jircniv trả lời với sự lịch sự cường điệu, mặc dù giọng nói của anh có pha chút dịu dàng.
“Ohhh! Chúng tôi thật biết ơn Gown-dono. Sau đó… những gì đã được chuẩn bị để đón tiếp mà chúng tôi có thể mong đợi, và nơi mà chúng tôi có thể tìm thấy sự mong đợi đó?”
“Trong hoàn cảnh này, cho phép chúng tôi bắt đầu sự chuẩn bị của mình. Đầu tiên, thời tiết có vẻ không được tốt cho lắm. Hãy để chúng tôi thay đổi nó.”
“Cô nói làm cái gì…? Uoooh!”
Jircniv không phải là người duy nhất thở hổn hển trong ngạc nhiên, magic caster, vệ sĩ hoàng gia, Baziwood, Leinas, thậm chí là Fluder, tất cả họ không thể không thốt lên trong kinh ngạc.
Chuyển động của những đám mấy đen bắt đầu chậm chạp.
Trong khoảnh khắc đó, chúng đã biến mất không một dấu vết, như thể một người khổng lồ vô hình đã phân tán chúng bằng bàn tay của mình. Những kỵ binh cưỡi [hippogriff] trên không trung như bị ném vào sự nhầm lẫn, một điều gì đó mà những người ở dưới mặt đất có thể cảm thông với họ.
“Tại sao… cảm giác này… ấm áp hơn…?”
“Ngươi cũng vậy, phải không? Đây là thật sao?”
Jircniv nghe thấy các vệ sĩ của mình đang trao đối với nhau trong tĩnh lặng, anh cởi chiếc choàng của mình và vô hiệu ma thuật duy trì nhiệt độ cơ thể của anh. Ngay sau đó—
“Bệ—bệ hạ!”
Roune kêu lên trong lúc Jircniv đột ngột cở áo choàng, nhưng hoàng đế đã không đáp lại thuộc cấp của mình.
“Hu… haha… huhahaha. Cái quái gì đây… chuyện quái gì đang xãy ra vậy? Lão già! Chuyện gì đang xãy ra vậy?!”
Jircniv đánh mất sự bình tĩnh của bản thân và nhìn Fluder với một biểu vặn vẹo trên gương mặt.
Không khí trong lành bao quanh anh lúc này vốn chỉ có thể cảm nhận được vào mùa xuân. Việc tìm lấy cái lạnh buốt của mùa đông đã là bất khả thi. Jircniv chưa bao giờ nghe nói vê một ma thuật như thế này trong các bài giảng của Fluder. Trong tình cảnh này, loại ma thuật được sử dụng là cái gì?
“Đây là một ma pháp không thuộc hệ thống ma thuật…. Có vẻ như tôi có nhớ một ma thuật hệ tín ngưỡng của Tế Ti có thể kiểm soát thời tiết nhưng…”
Nói đến đây, Fluder dường như không kìm chế được những nụ cười hiện ra trên gương mặt mình.
“[Weather control] là một ma thuật bậc 6. Tuy nhiên, xét theo phản ứng của bệ hạ, điều này không đơn giản là điều khiển thời tiết. Nó hẳn phải là một ma thuật bậc cao hơn… thật đáng kinh ngạc…”
“Và ma thuật này có phải là tác phẩm của Dark Elf— sứ giả đó, phải không?”
Jircniv buộc phải chấp nhận rằng ma thuật này là tác phẩm của người đã tạo ra trận động đất đã nuốt chửng người của anh trong khe nứt. Không, thật sự thì anh hy vọng là như vậy. Anh không muốn tin là còn có một magic caster khác con mạnh hơn cả cô ấy. Đó sẽ là một ác mộng.
“Đúng thật, có thể là vậy… nhưng tôi không dám chắc.”
Fluder như tìm thấy tất cả những điều thú vị, nó làm trái tim của Jircniv như đang đi trên đống than hồng.
Mặc dù người thầy của anh là một giáo viên xuất sắc xứng đáng được tôn trọng, ông đã gần như vô dụng khi nói về ma thuật này. Nó làm anh cảm thấy cực kỳ khó chịu.
“Tôi tin là ngài đã cảm thấy dễ chịu phần nào. Sau đó, chúng ta hãy bắt đầu giai đoạn tiếp theo.”
Cô hầu gái bỏ quả sự hoảng loạn đang dâng trào trong Jircniv và quăng cho anh một quả bom khác.
Vị hoàng đế trẻ tuổi đã phải chiến đấu với ham muốn của bản thân và vứt bỏ việc duy trì phẩm giá của mình. Sự cám dỗ đã chịu thua trái tim mạnh mẽ của anh, cuối cùng, nghĩa của anh là một hoàng đế của Đế quốc Baharuth đã chiến thắng và anh đã kiểm soát được bản thân mình.
“Giờ thì, đến đây.”
Đáp lại mệnh lệnh của Yuri, cánh cửa của căn nhà mở ra, và một thứ gì đó rất lớn bước ra.
“Kehhhhh!”
Một âm thanh đơn độc vang lên. Đó là một âm thanh mà người ta có thể được nghe từ một con gà bị bóp cổ.
Khi tất cả nhận ra thứ đang kêu gào, khiếp đãm tràn ngập trong lòng tất cả những người có mặt ở đây, Không chỉ riêng Jircniv. Thật vậy, cảm giác như họ đang rơi vào một giấc mơ.
Một trong những người phát ra âm thanh ngơ ngác như những người khác là “high court wizard” của Đế quốc, [Triple Magic Caster], Fluder Paradyne. Ông được cho là người có khả năng đối chọi với [Thirteen Heroe]. Một người đàn ông như thế giờ đây đứng với đôi mắt mở to kinh hãi, ông dán chặt con mắt mình vào thứ vừa bước ra từ căn nhà.
Ngay sau đó, nhiều tiếng la hét vang vọng khắp nơi, tất cả chúng đến từ các môn đệ của Fluder.
“Làm sao có thể?! Đó là—!!!”
“Không— không thể tin được! Điều này là không thể!”
“Nguy hiểm! Một cuộc tấn công đang đến! Ma thuật phòng thủ! Xin cho phép chúng tôi sử dụng ma thuật phòng thủ!”
Fluder trừng mắt nhìn các môn đệ, tất cả họ đều đã sẵn sàng ứng chiến.
“Trật tự! Bình tĩnh nào, mọi người!!”
Thứ xuất hiện từ trong căn nhà làm họ trở nên thận trọng và sợ hãi. Đôi mắt của tất cả thành viên trong sứ đoàn Đế quốc đều tập trung vào một điểm.
Không nghi ngờ gì nữa, đây là một con quái vật. Đó là một con quái vật trong bộ giáp đen.
Cơ thể của nó quá to lớn, và hình bóng của nó đã tràn ngập sự tà ác. Cứ như một vị thần được tạo ra từ sự tàn bạo và bạo lực của toàn bộ nhân loại, tập trung trong nó, và cho một thực thể. Khuôn mặt mục rửa không cảm xúc, nhưng tất cả họ có thể cảm nhận được một thứ rực rỡ, tia sáng của sự căm thù rực cháy trong hai hốc mắt của nó.
Và có tổng cộng 5 con.
Cơ thể to lớn đi đầu mang theo một chiếc bàn đá. Những kẻ đi sau cũng mang nhiều đồ dùng khác nhau và nhiều chiếc ghế.
Không một ai trong chúng có ý thù địch. Ngược lại, sự cảnh giác và hoảng sợ của các môn đệ Fluder gần như trò hề.
Âm thanh của một thứ gì đó rơi xuống đất.
Một trong các môn đồ của Fluder ngã sup xuống đất như một con rối bị cắt đứt dây. Hay đúng hơn, cả bốn môn đồ mà ông đã dẫn theo, gần như tất cả họ đều kết thúc theo cách đó. Khuôn mặt nhợt nhạt của họ như được ướp lạnh và bắt đầu thở hồng hộc.
“Không thể nào. Làm sao mà có thể… không, không, không thể được. Là [Death Knight]? Chúng được kiểm soát? Và số lượng là?”
Một cái gì đó lóe lên trong tâm trí Jircniv. Anh không thể không đánh mất bản thân và hét lên trong giận dữ.
Anh còn quan trọng việc giữ gìn phẩm giá của bản thân nữa.
“[Death Knight]? Có ý gì khi nói [Death Knight]?! Lão già! Trả lời ta! Ta đã nghe đến cái tên này trước đây, nó có phải giống với sinh vật Undead được đồn là bị nhốt bên trong Bộ Ma Thuật?!”
Quả thật. Đó là Death Knight. Đó là tên của con quái vật mà chỉ cần 1 con cũng đủ đẩy Đế quốc đến bên vực thẳm diệt vong.
Tuy nhiên, Jircniv đã không có được câu trả lời.
Fluder đang nhìn chằm chằm với đôi mắt mở to. Jircniv nhận ra rằng nói chuyện với ông là sự lãng phí thời gian và thay vào đó là vội vã tiến về phía trước, bước đi trong lo âu, nếm vạt áo của một môn đồ và lôi anh ta lên khỏi mặt đất.
“[Death Knight] là cái quái gì thế?! Trả lời ta!!”
“Aiaaaa! Thưa bệ hạ! Như ngài đã nói, con quái vật Undead huyền thoại bị nhốt bên dưới Bộ Ma Thuật, thật sự, là [Death Knight]! Chúng là sinh vật mà ngay cả sư phụ cũng không thể kiểm soát!”
Tất cả những gì Jircniv có thể làm là cười. Đến tận lúc nãy vẫn con duy trì tôn nghiêm của một hoàng đế Đế quốc Baharuth giờ đã không còn. Nó đã vỡ vụn thành tro và thổi bay theo cơn gió.
“… Hu,hu. Huhuhu. Ngươi có ý gì, Undead huyền thoại sao?! Có năm con ở ngay trước mặt chúng ta! Hoặc ngươi muốn nói [Death Knight] là một nhóm và năm con được tính là một thực thể? Hả? Ngươi đang đùa ta sao?!!”
“Kh—không! Không phải thế.”
Anh có cảm giác ai đó đang đứng bên cạnh mình. Anh liếc nhìn qua, anh thấy người đó là một trong những chiến binh mạnh nhất của Đế quốc, Baziwood. Khuôn mặt của hắn đã xanh như tàu lá chuối, và Jircniv có thể nhìn thấy biểu hiện căng thẳng co giật đang hình thành trên gương mặt hắn.
“Etou, ah, thưa bệ hạ. Xin hãy lắng nghe điều này với một trái tim bình tĩnh. Tình hình hiện tại là rất tệ. Sinh vật này ở đẳng cấp mà chúng ta, ngay cả trong hàng ngũ thiết lập này với sự hỗ trợ đầy đủ từ ma thuật, chưa chắc có thể đánh lại chúng. Có lẽ ý tưởng tốt nhất lúc này là rút lui. Thật tệ. Thật sự rất tệ. Hãy nhìn vào đôi tay run rẩy của thần.”
Jircniv nhìn lên tay của Baziwood, nó bắt đầu run lên. Sau khi nhìn vào gương mặt co quắp của ông, lý do cho trạng thái run rẩy của ông đã quá rõ ràng.
“Có phải đó là những gì mà họ nói là “không thể nào”… ngươi có nghĩ là nó mạnh hơn Stronoff-san?”
Một thành viên khác trong [Tứ Kỵ Sĩ] đã lùi về sau, cô bắt đầu lùi lại và vẫn tiếp lùi lại một cách chầm chậm. Lý do duy nhất tại sao cô đã không bỏ chạy khi từ từ lùi về sau tất cả là vì cô không muốn thu hút sự chú ý của [Death Knihgt], và sự thù địch của nó.
Toàn bộ điều này cảm thấy như cuộc sống của họ đang rơi vào một cơn ác mộng.
Và sau đó, trước khi họ…
Các [Death Knight] sắp xếp đồ đạc và dao nĩa trên đồng cỏ, rất giống với một bức tranh về những tôi tớ trung thành. Chẳng có gì trong hành động của chúng cho thấy chúng là undead huyền thoại mà có thể hủy diệt một quốc gia.
Tuy nhiên, một thực tế là chúng là undead mà ngay cả magic caster mạnh mẽ nhất của Jircniv, Fluder Paradyne, cũng không thể kiểm soát. Bất cứ ai cũng có thể nói ra điều này khi nhìn vào phản ứng của những người có mặt ở đây.
Điều này ngụ ý rằng có nhiều hơn 5 con quái vật có khả năng chiến đấu vượt xa Fluder.
Ngược lại, Fluder Paradyne là một magic caster có sức mạnh chống lại toàn bộ quân đội Đế quốc. Tất nhiên, Mp của ông không phải là vô tận, và trong một cuộc chiến trực diện, quân đội có thể đánh bại ông. Tuy nhiên, nếu ông sử dụng ma thuật bay hoặc dịch chuyển tức thời, ông có thể một mình tiêu diệt toàn bộ quân đội Đế quốc. Đó là sức mạnh thực sự của Fluder.
Điều đó có nghĩa là 5 [Death Knight] có mặt ở đây đại diện cho 5 lần sức mạnh quân đội Đế quốc.
Không thể nào.
Điều này không được phép xảy ra.
Nhiêu đây là quá nhiều quyền lực để một người nắm giữ. Cho dù là một đất nước cũng khó mà áp chế được sức mạnh này. Đây là thứ quyền lực mà chỉ có một số ít quốc gia nổi tiếng hoặc các nước cộng hòa huyền thoại mới có thể đạt được. Có thể chủ nhân của lăng mộ nhỏ khiêm tốn này thực sự có quyền thế đến vậy?
Khi hai Dark Elf xuất hiện, anh đã buộc lý trí của mình thoát khỏi cái chủ đề đó và tập trung vào những gì ở trước mặt.
“Ainz Ooal Gown… một con quái mà chúng ta không thể làm được bất cứ điều gì sao, không, chúng ta thậm chí còn không thể chạm vào…”
Lòng Jircniv lúc này như một chiếc thuyền nhỏ bị ném vào giữa một cơn bão dữ dội.
Cuối cùng, tuy nhiên, anh đã giấu được cảm xúc của mình và lấy lại bình tĩnh bằng một ý chí sắt đá.
Vệ sĩ hoàng gia của anh, hủy diệt. Cái bóng khổng lồ của con rồng. Kể từ khi anh đã chấp nhận những điều này trong quá khứ, anh có thể cho phép mình chấp nhận những gì diễn ra trước mắt lúc này.
Nếu không có những kinh nghiệm trấn an bản thân, có lẽ ảnh hưởng mà anh chịu sẽ còn dữ hơn. Anh có thể thấy một cảnh tượng thậm chí còn nhục nhã hơn lúc này.
Lăng mộ… Sức mạnh của Ainz Ooal Gown lớn đến thế nào? 5 [Death Knight] và hai người đó. Kể cả con rồng đó, chưa phải là tất cả sao? Tại sao hắn lại ẩn mình ở nơi này? Hắn bắt đầu cư ngụ ở đây từ khi nào? Hoặc là khâu chuẩn bị cuối cùng của hắn đã hoàn tất? Mình có nghe nói là một khi có nhiều sinh vật undead tập trung tại một nơi, một Undead tối cao mạnh mẽ sẽ được sinh ra. Đó là lý do tại sao [Death Knight]…? Không được. Không có đủ thời gian, nhưng mình vẫn phải nghĩ cách…
Khi anh suy nghĩ cực nhanh đã khiến anh thậm chí còn lún sâu hơn nữa vào hỗn loạn, Yuri cắt ngang.
“Đừng hoảng sợ. Những [Death Knight] này được chính tay Ainz-sama tạo ra. Chúng hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của ngài ấy, và ở vị trí của ngài ấy, tôi đã được quyền chỉ huy chúng. Tôi sẽ không cho phép chúng tổn hại mọi người.”
Những lời của Yuri đã phá tan suy nghĩ mà Jircniv tạo ra thành những mảnh vụn.
“Tạo ra chúng…”
Ainz Ooal Gown có thể sinh ra những sinh vật có mức mạnh tuyệt đối theo ý mình. Một sự thật khủng khiếp. Thực tế là để tạo ra một sinh vật như vậy sẽ đòi hỏi nguồn lực và nổ lực tương đương với sức mạnh to lớn của họ. Cơn ác mộng này anh có thể lựa chọn đối mặt với nó như một thử thách, hoặc hoàn toàn bỏ qua.
Không, đây hẳn là một trò bịp. Làm gì có ai có thể làm được vậy chứ? Hắn đang nói dối nhằm nâng cao sức mạnh của riêng hắn. Bởi vì nếu hắn không—
Một nụ cười kỳ lạ xuất hiện trên gương mặt Jircniv.
Bất kể là điều gì, lúc này tất cả dường như đang rất khó chịu.
—Ah. Không quan tâm nữa. Mình không cần biết gì nữa. Lần này, chúng ta sẽ chỉ giải quyết những gì thấy được từ phía họ làm, đúng.
“Fu, fuhahahahaha!”
Trong khi Jircniv từ bỏ tất cả những ảo tưởng về việc kiểm soát, một nụ cười vui sướng như của thằng điên vang lên từ bên cạnh.
Nó đến từ Fluder.
Vệ sĩ hoàng gia, môn đồ hay [priest], gương mặt của tất cả mọi người ngoại trừ Jircniv như bị đông cứng vì sốc.
Fluder Paradyne là magic caster tối cao, và là một người hùng sở hữu học thức và tri thức vô song bên mình. Vô số bài viết trong sách lịch sử của Đế quốc nói về cái cách ông chiến đấu với những con quái vật đe dọa sự an toàn quốc gia, và khải hoàn trở về. Phong thái thánh nhân của ông cũng có nghĩa là ông được rất nhiều người vinh danh và kính trọng.
Thực tế, nhiều người ở đây cũng cảm thấy như vậy về ông.
Và bây giờ, Fluder cười một cách mà đã phá vỡ hình ảnh của ông trong tâm trí tất cả mọi người có mặt ở đây.
Có sức mạnh trong tiếng cười.
Hào quang của một người anh hùng.
Không nghi ngờ gì Fluder đang tỏa một áp lực đáng sợ, và không phải là cái cảm giác ấm áp mà đôi khi Jircniv cảm nhận được từ người đàn ông đã gần gũi với anh như người cha.
Sức mạnh ma thuật mà ông nắm giữ là rất lớn, đủ để cân cả bốn [Tứ Kỵ Sĩ] trong một lượt. Và ông giọng nói của ông hiện lên một giai điệu điên cuồng như thể ông bị mất trí.
Cũng là lẽ hiển nhiên khi các vệ sĩ hoang gia đứng gần đó không khỏi rùng mình.
Giữa tất cả những người ở đây, chỉ có những người của Nazarick và Jircniv là thản nhiên như không có gì.
“… Kiểm soát [Death Knight], và với số lượng này! Tuyệt vời! Thật tuyệt vời! Quá đỗi tuyệt vời! Fuhahahahahah!”
Một giọt nước mắt gỉ ra từ khóe mắt của ông, và mỉm cười như thể gương mặt ông đã vỡ.
—Không, không đúng.
Đây mới là người đàn ông đã bỏ mặc vị trí là thuật sĩ Đế quốc để có thể ngắm nhìn những bí ẩn ở sâu thẳm nhất của cái vực thẳm gọi là “ma thuật”.
Cho đến lúc này, nó đã được giấu dưới lớp mặt nạ của một người hùng, nhưng khi đối mặt với một magic caster hùng mạnh, nó đã không giấu được và lộ ra.
“Giờ thì, bệ hạ. Chúng ta sẽ làm gì? Chúng ta có nên chạy trốn bằng ma thuật dịch chuyển tức thời? Tôi nghĩ là nếu bây giờ chúng ta dịch chuyển, chúng ta có thể làm được, phải không? Giả sử địa hình giúp cho…”
Fluder nói điều này với Jirniv, một nụ cười giễu cợt trên gương mặt ông.
“Ta thích gương mặt này của ông đó, lão già. Giờ đến lượt ta hỏi. Ông có nghĩ là ta nên chạy không?”
Những vết nứt nhanh chóng lan rộng trên gương mặt của Fluder. Đó là một nụ cười của một gã điên, làm bất cứ ai nhìn thấy cũng phải khiếp sợ tột độ.
“Theo ý bệ hạ của tôi, không, Jir yêu dấu của tôi. Học trò của tôi, hãy mở to đôi mắt của ngài và hãy biết ơn khi thực tế là đôi mắt của ngài đã nhìn thấy được đỉnh cao tối thượng— magic caster chí tôn vô thượng trên toàn lục địa. Lúc này, ngài đã thấy được kết quả trong hành trình của mình, hãy nổ lực hướng về nó!”
Khuôn mặt môn đồ của Fluder và đã trở nên nhợt nhạt và tái mét khi họ nhận ra loại người mà họ đã viếng thăm.
Họ biết đồng đội của họ đã bị Ainz Ooal Gown tàn sát. Tuy nhiên, magic caster huyền thoại trong những cuốn sách lịch sử của họ đã gọi ông là “chí tôn vô thượng của tất cả magic caster”. Cảm giác giống như có một hòn đá khổng lồ được nhét vào bụng họ.
“Thưa bệ hạ, điều này thật tệ, phải không?”
“… Ngài có phiền nếu tôi là người chạy đầu tiên?”
Baziwood dường như đã nhẫm lẫn, và câu hỏi của Leinas tràn ngập sự tuyệt vọng.
Jircniv nhìn họ.
Bỏ qua Fluder và các môn đồ của ông sang một bên, sự căng thẳng của các vệ sĩ hoàng gia đang tăng dần, và trông như thể họ có thể phá vỡ bất cứ lúc nào.
Điều này là bởi vì hành vi bất thường của Fluder và mô tả về sức mạnh của [Death Knight] đã phá vỡ tinh thần của họ.
“Chúng ta còn có thể làm gì khác? Và nếu ngươi muốn chạy, cứ chạy trước. Tuy nhiên, nếu ngươi làm vậy, họ có thể nghĩ rằng ngươi không phải là một trong chúng ta. Điều đó có nghĩa là đối với họ, ngươi là kẻ xâm nhập. Ngươi sẽ may mắn nếu không có kết cuộc như những Worker đã đến trước.”
Leinas nghiến răng và khuôn mặt cô nhăn lại.
“Như vậy mọi chuyện vẫn ổn?”
“Baziwood, nhìn lão già— không, Fluder. Trong tất cả chúng ta thì ông ấy là người quen thuộc nhất với ma thuật và nhìn ông ta lúc này. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là phó mặc mọi thứ cho họ.”
“Cầu nguyện với chúa rằng ngài ấy sẽ ban may mắn cho chúng ta, và trốn thoát?”
“Ngươi có thực sự nghĩ là chúng ta có thể thoát?”
Baziwood liếc nhìn nàng hầu, ngươi vô tình nghe rõ ràng việc họ muốn bỏ trốn nhưng vẫn bình tĩnh tiếp tục chuẩn bị.
“Nếu chúng ta bắt con tin?”
“Ta không muốn kẻ khác nói về một việc mà đó là bất khả thi, [Lightning Bolt], thử nói lại lần nữa xem.”
“… Thứ lỗi cho thần. Thật ra, tôi cảm thấy cô hầu gái thậm chí còn mạnh hơn cả [Death Knight]. Họ chắc chắn còn bí ẩn hơn… Ah, nhìn cô ta đi, cô ta thậm chí còn không để tâm đến việc chúng ta nói những chuyện như thế này trước mặt cô. Thật đáng sợ…”
Người hầu gái cũng là quái vật mạnh mẽ.
Khi Jircniv nghĩ về điều này, anh lắc đầu. Anh muốn tin đó không phải là sự thật. Khi anh nghĩ về nó, anh đã cố gắng gạt nụ cười lạnh lùng của hai Dark Elf ra khỏi tâm trí.
“Dường như chúng tôi đã gần… chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng? Trong lúc này, tất cả mọi người, tôi hy vọng mọi người sẽ thấy thư giãn hơn ở đây.”
Có rất nhiều bàn ghế trên đồng cỏ. Chiếc bàn đã được che phủ trong một chiếc khăn trải bàn trắng tinh và ô che nắng lớn tạo bóng râm. [Death Knight] đã di chuyển đồ đạc vào vị trí hiện đang đứng ở một bên của căn nhà gỗ để tránh gây chú ý.
“Chúng tôi cũng đã chuẩn bị thức uống cho mọi người.”
Chai rượu được bày ra trên bàn, chứa đầy chất lỏng màu cam. Bên cạnh chúng là ly rượu vang cổ uốn cao làm bằng pha lê trong suốt. Một cái trong chúng đều được chạm khắc tinh xảo với thiết kế công phu.
Ngay cả Jircniv, một hoàng đế được hưởng thụ những thứ tốt nhất trong cuộc sống hằng ngày, cũng không thể không nhìn chằm chằm với đôi mắt mở to vì kinh ngạc hiển thị trên gương mặt anh.
“Xin vui lòng cho chúng tôi biết nếu mọi người có cần thêm bất cứ thứ gì khác. Sau đó, mọi người—”
Cánh cửa của căn nhà gỗ mở ra lần nữa, và nhiều nàng hầu khác liên tiếp bước ra từ bên trong. Nhóm người Đế quốc như bị hút hồn bởi vẻ đẹp siêu việt của họ, đủ để xóa đi tất cả nổi sợ hãi và bất an mà họ đã trải qua đến lúc này.
Mỗi một người trong họ đều mang một vẻ đẹp độc nhất vô nhị theo nét riêng của họ. Một người có mái tóc tết thành hai búi, người kia có mái tóc dài suôn mượt, và một người khác nữa có mái tóc xoắn cuộn thành từng lọn. (Entoma, Shizu, Solution)
“Chỗ này sản xuất người đẹp sao trời?”
Mặc dù Jircniv không biết ai trong số các vệ sĩ đã nói, nhưng anh cũng phải đồng ý với điều đó. Sau mọi thứ, những mỹ nữ này làm gì trong lăng mộ này?
Có phải lăng mộ sản xuất hàng loạt mỹ nữ? Lẽ nào họ bật ra khỏi mặt đất như nấm sau mưa?
Anh lại nghe thấy tiếng nhấp lưỡi lần nữa, nhưng cũng chả thèm để ý tới.
“Vậy thì xin mời mọi người thưởng thức thức uống—”
“—Ah, trước đó, chúng tôi có thể gặp Ainz Ooal Gown trước? Tôi muốn đẩy nhanh những vấn đề… và nếu không có gì, tôi có thể gặp mặt ngày ấy trước khi ngài ấy gặp mặt Jir—”
“Fluder, kiềm chế bản thân lại đi.”
Bất kể có là gì, không một ai trong họ có thể làm ô nhục bản thân hoặc Đế quốc.
“Đừng quên vị trí của mình, Fluder. Chúng ta ở đây là đại diện cho Đế quốc, chứ không phải để thỏa mãn cho cơn khát kiến thức ma thuật của ông đâu.”
Đến lúc này, một tia sáng bình tĩnh lóe lên trong đôi mắt của Fluder. Tuy rằng không phải là hoàn toàn, nhưng ít ra cũng giúp ông kiềm chế dục vọng của bản thân.
“… Thứ lỗi cho thần, bệ hạ. Thần dường như đã quá phấn khích. Xin bệ hạ hãy tha thứ cho điều này.”
“Được rồi, lão già. Hãy thưởng thức thức uống, bình tĩnh mà ngồi xuống đi. Sau đó, chúng ta có thể uống rồi sao?”
“Đã hiểu.”
Yuri chậm rãi rót đầy chiếc ly thủy tinh trước mặt Jircniv với thứ chất lỏng màu cam. Mùi thơm của trái cam phảng phất trong không khí.
Jircniv nhấp một ngụm nước trái cây, và hương vị của nó làm anh không khỏi mỉm cười. Anh nghĩ trong cay đắng, “mình sống cho tới giờ là để được uống thứ này”. Những vệ binh hoàng gia xung quanh thì thầm trong kinh ngạc khi họ được thưởng thức đồ uống này. Ngay cả Jirnic, người cảm thấy chán ngấy với ẩm thực cũng phải tỏ vẻ kinh ngạc, làm sao mà tất cả những người ở đây không chung một biểu hiện cho được? Như để minh họa điều đó, có rất nhiều đã quên đi nghi thức và uống ừng ực nước trái cây càng nhanh càng tốt.
Ngay sau đó, âm thanh cảm phục vang lên từ những người đã tụ hợp ở đây.
“Thật tuyệt!”
“Có chuyện gì với thức uống này vậy, nó là một pha trộn hoàn hảo giữa vị chua và ngọt!”
“Nó lướt xuống cổ họng, và để lại dư vị thật ngọt ngào!”
Jircniv đã uống thêm ngụm nữa khi nghe những lời khen ngợi từ tất cả những người xung quanh. Đột nhiên, anh cảm thấy như mình tràn đầy sức mạnh.
Ngay cả cơ thể mình cũng cảm nhận đước sự kích thích từ hương vị này, huh. Nghĩ về việc Nazarick có thể tạo ra một thứ thức uống chất lượng đến như vậy. Có vẻ như mình đã xúc phạm hai Drak Elf khi họ đến cung điện. Nếu như họ được thưởng thức những loại thức uống kỳ diệu như vậy mỗi ngày, cũng chả có gì lạ khi họ không bị ấn tượng với thứ chúng ta đã chuẩn bị lúc đó.
Jircniv mỉm cười cay đắng.
Nghĩ đến, thậm chí là thứ hương vị đơn giản này cũng đã đủ để đánh bại họ hoàn toàn.
Ah… lúc này đây mình cảm thấy thật thanh thản. Đây là lần đầu tiên mình cảm thấy thoải mái như thế này kể từ lúc mình đi đến đây. Cảm giác như… trở về nhà…
Đã bao lâu rồi kể từ lúc họ trú mình dưới bóng râm của những chiếc ô và lắng nghe tiếng gió thổi qua đồng cỏ? Cuối cùng, Yuri cũng đã nói những lời mà Jircniv muốn nghe.
“Tôi xin lỗi vì sự chậm trễ này. Ainz-sama đã sẵn sàng tiếp đón các bạn, xin hãy đi theo tôi.”
Thông thường, công việc này sẽ giao cho thuộc hạ thực hiện, chẳng hạn như người giúp việc trong các cỗ xe khác. Tuy nhiên, họ không dư giả thời gian mà chờ đợi các cỗ xe khác đến nơi. Sau tất cả, họ đã phải đến xin lỗi, và bắt người khác phải chờ quá lâu là một hành động ngu xuẩn.
Sau khi Jircniv chỉnh sửa lại trang phục, anh buộc chặt áo choàng của mình hơn. Đây là một vật phẩm cực kỳ giá trị được làm từ da của một con ma thú và tiếp tục được gia công bằng ma thuật. Khoác nó lên người, cho dù bên ngoài nhiệt độ có lạnh đến đâu cũng không hề ảnh hưởng đến anh.
Sau đó, anh gắn [Imperial Scepter] vào thắt lưng, và như thế đã hoàn tất khâu chuẩn bị tối thiểu cho một vị hoàng đế xuất hiện trước công chúng.
Jircniv nhìn lại chính mình lần nữa, để đảm bảo rằng sự xuất hiện của anh sẽ không gây xấu hổ cho chính mình hoặc Đế quốc.
Điều gì tiếp theo trong cuộc đàm phán với Ainz Ooal Gown, mặc dù thật sự thì điều này đến gần hơn với một cuộc khẩu chiến. Nói cách khác, hình thức của anh tương đương như thanh kiếm và tấm khiên của một chiến binh. Hậu quả của bất kỳ sai sót hoặc thiếu sót nào trong hình thức của anh sẽ không đơn thuần là một sự xấu hổ. Mặc dù nó sẽ không có gì nếu đối thủ của anh không đủ tinh ý để nhận thấy sai sót, anh không thể để những tiểu tiết trên trang phục của mình bị xem nhẹ.
Jircniv gật đầu hài lòng, và ngay lúc đó, từ cánh cửa vang lên tiếng gõ.
“Thần xin được đi trước, thưa bệ hạ.”
“Ta giao lại cho ngươi.”
Sau đoạn đối thoại ngắn, Baziwood mở cánh cửa của cỗ xe.
Thật là oai vệ, người cầm quyền cao nhất Đế quốc Baharuth bước ra ngoài cỗ xe. Để đề phòng bất trắc, Roune đứng giữa hoàng đế và bên ngoài khi cánh cửa mở, đóng vai trò như lá chắn cho Jircniv.
Họ có thể nhìn thấy những gì ở bên ngoài, phía ngoài Baziwood.
Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt là thảo nguyên. Sau đó là các vệ sĩ hoàng gia, xếp hàng đối diện với cỗ xe. Phía ngoài họ là một gò núi dựng lên giữa đồng bằng, và thứ gì đó trông như một cánh cửa lattice rất lớn dường như đã được chôn một nửa.
Đó có phải là Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick? Nó có vẻ hơi khác một chút từ những gì mình biết… tốt thôi, sai sót này nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Sau khi bước ra khỏi xe, Jircniv kém một bước so với Baziwood— đang đứng trong đội hình với các vệ sĩ hoàng gia— đứng trước bên ngoài.
Jircniv hít một hơi thật sâu. Ma thuật yểm trên trang phục của anh đảm bảo cho không khí hít vào phổi là trong sạch và mát mẻ. Cứ cho là vậy, nó vẫn còn se lạnh, nhưng không quá khó chịu.
Sau khi hoàn tất nhịp thở, anh lấy tay xoa cằm, và nhanh chóng liếc nhìn những cấp dưới ở xung quanh.
Fluder, trong bộ áo choàng dài và cầm theo cây trượng, đi cùng các môn đồ của ông.
Magic caster hệ tín ngưỡng, với biểu tượng thiêng liêng thiêu trên lễ phục của họ— họ là những hiệp sĩ theo bậc hiệp sĩ Đế quốc, mặc dù không phải là chiến binh chuyên nghiệp.
Vệ sĩ hoàng gia, là những người vẫn đang đứng ở vị trí của họ hiện tại tính trong số họ là những người đã phái đi trước.
Cá nhân, Jircniv muốn nhìn thấy những gì mà nhóm đi trước đã thấy, nhưng ngay lúc này, đó không phải là một lựa chọn.
Dường như các hầu gái, ở trong cỗ xe khác, đã không đến được.
Ah, họ cũng là lễ vật. Nó đã được dự tính. Còn về, khi họ nói có một căn nhà, liệu có phải là cửa lattice… hay là cái gì khác?
Khi anh nhìn sang bên trái, anh trông thấy một căn nhà gỗ 1 tầng. Nó dường như hoàn toàn hòa hợp với vùng đồng bằng và nghĩa trang, và ảnh mỉm cười cay đắng. Sau cùng, tất cả chỗ gỗ này đến từ đâu? Dãy núi Azellerisia lờ mờ hiện ra trong tầm nhìn, và khả năng là của rừng đại ngàn Tove.
Họ đã vận chuyển tất cả từ đó sao? Mình không biết là có bao nhiêu cây gỗ xoài được vận chuyển, nhưng họ sẽ phải cần rất nhiều lao động để mang tất cả chúng đến đây.
Mặc dù anh không biết gì nhiều về căn nhà gỗ, Jircniv không cảm thấy kiến trúc này là đặc biệt bắt mắt. Mặc dù vậy, khi anh quan sát khu vực xung quanh, anh phải thừa nhận ra rằng họ đã xây dựng chỗ này thật ấn tượng và cũng như chính bản thân nó.
Nhưng… kia là một cánh cửa lớn… một cánh cửa đôi, huh? Và làm cao như vậy… có ba tầng cao hơn bên trong. Có thể nơi này xây dựng như một loại nhà kho?
Jircniv nhìn vào căn nhà, với Baziwood và Leinas đừng ở bên phải của anh, Fluder ở bên trái, và Roune phía sau.
“Thưa bệ hạ. Chúng ta có nên ra lệnh cho những người ở trong các cỗ xe khác lộ diện?”
Jircniv không quay lại nhìn Roune— người đã thì thầm vào tai anh— anh đáp lại.
“Không, không cần thiết làm vậy. Thay vào đó, chúng ta nên—”
Những lời của Jircniv đã bị đứt quãng giữa chừng. Đó không phải chỉ vì cánh cửa của căn nhà mở ra, mà vì mắt của họ đã bị hấp dẫn bởi hai người đẹp đang từ từ bước ra khỏi căn nhà.
Họ mặc trang phục hầu gái truyền thống— thiết kế tốt, nhưng trừ nó ra thì cũng không có điểm gì đặc biệt. Tuy nhiên, những nàng hầu tự mình thực hiện tư thế nghiêm trang khác thường và riêng biệt. Ngay cả Jircniv, từng là người sành sỏi và phát chán với nhưng cô gái xinh đẹp, đang rất kinh ngạc và nhìn chằm mà không nao núng như thể họ đã nắm được trái tim của anh.
Đó… thật xinh đẹp… nhưng…
Họ thật sự xinh đẹp. Bất kỳ một người con gái của quý tộc trong Đế quốc sẽ phải ca ngợi ngoại hình của họ mà không hề e dè. Jircniv thậm chí còn cảm thấy bản thân muốn thêm họ vào hậu cung của anh. Tuy nhiên, nơi đây là một lăng mộ tọa lạc ở giữa một đồng bằng xanh biếc. Họ đã hoàn toàn bước ra khỏi căn nhà, và kết quả, anh cảm nhận được một điềm gỡ.
Anh có thể nghe thấy âm thấy tiếng nhấp lưỡi nhẹ bên cạnh, nhưng anh không dư hơi để lãng phí vào những vấn đề như vậy.
“Này, lão già, kia có phải là ảo giác không?”
“Cái đó… ờ thì, tôi không chắc, nhưng tôi không nghĩ vậy đâu.”
“Họ có phải là con người? Họ không giống như Dark Elf…”
“Cái này… Tôi không dám chắc là cái nào, nhưng tôi nghi ngờ họ là con người.”
Câu trả lời ít nhiều cũng làm Jircniv cảm thấy an tâm. Vì nếu họ không phải là con người, sẽ không quá lạ nếu họ có xuất hiện ở một nơi như thế này.
Đó là một câu trả lời mà anh có thể hiểu và tin vào.
Cả hai nàng hầu đồng thời cúi đầu, và người có mái tóc búi cao lên tiếng.
“Xin chào mừng ngài, hoàng đế Đế quốc Jircniv Rune Farlord El-Nix. Tên của tôi là Yuri Alpha và tôi được giao nhiệm vụ đón tiếp ngài. Phía sau là trợ lý của tôi, Lupusregina Beta. Tuy rằng thời gian chúng gặp gỡ có thể là rất ngắn, chúng tôi hy vọng sẽ được ngài chiếu cố.”
Anh có phần chậm chễ khi đáp lại lời cũng vì anh bị họ lấn áp, Jircniv cố gắng mở miệng.
“Cảm ơn cô đã đến đây sau tất cả những rắc rối mà chúng tôi gây ra. Đúng thật, tôi phải cảm ơn Ainz Ooal Gown-dono, vì đã cho phép một người phụ nữ đáng yêu như cô đây đến tiếp đón chúng tôi. Với điều này, không cần thiết phải thêm từ như hoàng đế hay sử dụng những từ kính trọng khác. Tôi sẽ rất vui nếu cô đối xử với tôi như như một người bình thường và cứ gọi tôi là Jir— nói đúng hơn, thật sự, tôi hy vọng bạn sẽ gọi tôi như thế.”
Jircniv nở một nụ cười rạng rỡ với Yuri.
Tuy nhiên, ngay sau khi nhận được một nụ cười có mà thể làm bất kỳ người phụ nữ nào cũng phải ngất ngây vì anh, vẻ mặt nghiêm túc của Yuri vẫn không đổi. Khi lén nhìn vào ánh mắt của Yuri, Jircniv cũng đã nhận ra rằng trái tim cô không lay động một chút nào.
Có phải anh không thuộc khẩu vị của cô, hay cô là kiểu người không pha trò trong công việc? Hay cô là người hết lòng trung thành với người mà cô phục vụ?
Mình không thể hiểu thấu được cô ấy. Mình muốn để lại một ấn tượng tốt, nhưng dường như nó sẽ rất khó khăn. Và mình đã rất tự tin là có thể thấu hiểu bất cứ người phụ nữ nào… Ah, nếu lão già nói đúng, cũng phải thôi bởi lẽ họ không phải là con người. Nó không giống như là vẻ quyến rũ của ta không có hiệu quả với phụ nữ… vậy còn, chủng tộc của họ là gì? Họ trông như con người, hoặc ít nhất, gần gũi với con người…
Anh không có manh mối về việc họ thực sự là ai.
Xem xét hai Dark Elf và hai người phụ nữ này, Ainz Ooal Gown phải là một người đàn ông hết sức xem trọng vẻ ngoài.
Nếu nói vậy… Lễ vật của mình không có chút giá trị so với hai người này, mình tay không mà đến đó…
Jircniv cân nhắc những quý cô mà anh mang theo trong các cỗ xe. Anh tự hào về vẻ ngoài của họ. Mỗi người trong số họ đều là quý tộc và hoàn toàn nhận thức được chuyện gì sẽ xãy đến với gia đình mình nếu bất tuân mệnh lệnh của Jircniv, và họ đã chào tạm biệt người thân trong nước mắt trước khi ra đi và đến đây với một quyết tâm trong tim.
Thật vô nghĩa. Có điều, sau khi biết được bên kia có những người xinh đẹp vượt trội họ, họ sẽ vui mừng vì không còn cần thiết? Hoặc ghen tỵ với họ như một người phụ nữ? Mình đoán là nên tặng một vài Elf, có nên không nhỉ?
Jircniv đã không mang nô lệ Elf từ Đế quốc theo cùng là vì anh không có đủ thời gian để chuẩn bị, và cũng vì muốn giữ họ trong thủ đô nhằm sử dụng cho các giao dịch trong tương lai. Giao dịch có thể sẽ không phải với Ainz, mà là với Mare.
Anh muốn móc nối với Mare, cô bé sợ sệt, và lột trần cô trước mặt anh. Sau đó là lợi dụng những bí mật nhơ bẩn này khai thác cô cho mục đích riêng của mình.
Đầu tiên, chúng ta sẽ gây chú ý với cô ấy bằng cách hứa giải thoát kiếp nô lệ cho tổ tiên của cô. Đổi lại, cô ấy sẽ cho chúng ta một số đặc ân sau lưng Gown. Sau đó, chúng ta có thể sử dụng sự việc này như vật uy hiếp cô làm thêm nhiều khác cho chúng ta. Ít nhất, thì đó là kế hoạch…
Trong khi Jircniv suy ngẫm về kế hoạch của mình với Mare, Yuri đáp lời.
“Hoàng đế bệ hạ thật rộng lượng khi nói như vậy. Tuy nhiên, chủ nhân của chúng tôi Aiz Ooal Gown đã ra lệnh rõ ràng cho chúng tôi là không được phép thể hiện sự khiếm nhã hay thiếu tôn trọng nào với hoàng đế, và vì thế, tôi rất tiếc là chúng tôi không thể chấp nhận yêu cầu hào phóng của ngài.”
“Vậy à? Vâng, thật là xấu hổ.”
Jircniv một cách trịnh trọng, giống như anh đang trong một bộ phim hài.
“Dẫu vậy, cứ tự nhiên gọi thế nào cũng được miễn là cô thấy phù hợp. Còn về Gown-dono?”
“Đã hiểu. Chủ nhân của chúng tôi vẫn còn đang chuẩn bị, và có lẽ ngài sẽ cần thêm một chút thời gian. Tôi mong là ngài sẽ kiên nhẫn và chờ đợi ngài ấy.”
“Tôi hiểu. Vậy chúng tôi sẽ đợi ở đâu? Có phải bên trong căn nhà?”
“Không. Chúng tôi hy vọng ngài sẽ đợi ở đây.”
Jircniv ngẩng đầu lên trời. Tuy rằng không có vẻ như trời sẽ sớm đổ mưa, thật khó để gọi đây là thời tiết tốt với những đám mây đen trên bầu trời. Ngoài ra, những cơn gió lạnh buốt trong không khí vì lúc này đang là mùa đông, mặc dù Jircniv không thể cảm nhận được điều này thông qua trang phục được yểm ma thuật của anh.
Hắn ta đang nghĩ cái quái gì vậy, bảo chúng ta chờ ở đây? Có phải là hắn muốn chúng ta phải biết vị trí của mình?
Vì anh đã được lệnh phải đi đến bên bị xúc phạm để xin lỗi, hoàn cảnh của Jircniv khi bắt đầu đã quá là xấu hổ. Và sau đó, ngay lần đầu đến, Ainz Ooal Gown muốn hạ thấp anh hơn nữa bằng chuyện này. Rõ ràng, Gown là kẻ xấu tính.
“Là vậy sao?”
Jircniv nheo mắt lại. Anh sẽ dùng thứ đã đưa anh đến.
“Chúng tôi sẽ quay trở lại cỗ xe của mình và chờ đợi ngài ấy ở trong đó.”
Jircniv có thể cảm nhận cơn giận dữ đang sôi sục của rất nhiều vệ sĩ hoàng gia của anh khi nghe anh nói những lời đó.
Họ có thể là một quốc gia láng giềng— và có thể tận diệt kẻ thù của họ— nhưng cho dù là vậy, để một hoàng đế của một nước lớn chờ đợi ở một nơi như thế này là quá thô lỗ.
Tuy nhiên, không ai dám phát âm ra những cảm xúc như vậy. Kể từ khi chủ nhân của họ đã chấp nhận điều này, không có chỗ cho những tôi tớ như họ lên tiếng. Trừ khi—
Có phải là vì họ đã biết được cảnh tàn sát mà Dark Elf đã làm? Nếu là vậy… Gown, người đúng là một kẻ khó đối phó. Chỉ với một động thái mà ngươi đã đánh vào nổi sợ hãi trong tim của tất cả chúng tôi. Thậm chí nếu khả năng đó chỉ có thể sự dụng một lần mỗi ngày, liệu ai có đủ can đảm để thử nghiệm? Và thực tế sau đó là một đứa trẻ đã làm điều đó. Ngươi muốn cho chúng ta một ấn tượng là ngay cả với một đứa trẻ cũng rất mạnh sao.
“Tôi hy vọng ngài sẽ chờ đợi.”
Âm giọng trong trẻo và nhỏ nhẹ của Yuri như cắt qua không khí trước khi Jircniv kịp di chuyển.
“Vì sự chậm trễ là thuộc vế phía chúng tôi, chúng tôi sẽ là một chủ nhà tệ và sẽ trái lại mệnh của Ainz-sama nếu chúng tôi không có bồi thường trong việc tiếp đón này.”
Jircniv có hơi ngạc nhiên.
Ainz… anh ta cho phép hầu gái của mình thay anh trực tiếp quyết định sao? Có thể họ không phải là hầu gái… không, mình hiểu mà. Ít nhất, họ có quan hệ thân thiết với nhau. Anh ta đã chịch họ chưa? Không, bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ hiểu. Có một em Waifu xinh đẹp như vậy, giữ bàn tay của mình khỏi họ là rất khó.
Jircniv trả lời với sự lịch sự cường điệu, mặc dù giọng nói của anh có pha chút dịu dàng.
“Ohhh! Chúng tôi thật biết ơn Gown-dono. Sau đó… những gì đã được chuẩn bị để đón tiếp mà chúng tôi có thể mong đợi, và nơi mà chúng tôi có thể tìm thấy sự mong đợi đó?”
“Trong hoàn cảnh này, cho phép chúng tôi bắt đầu sự chuẩn bị của mình. Đầu tiên, thời tiết có vẻ không được tốt cho lắm. Hãy để chúng tôi thay đổi nó.”
“Cô nói làm cái gì…? Uoooh!”
Jircniv không phải là người duy nhất thở hổn hển trong ngạc nhiên, magic caster, vệ sĩ hoàng gia, Baziwood, Leinas, thậm chí là Fluder, tất cả họ không thể không thốt lên trong kinh ngạc.
Chuyển động của những đám mấy đen bắt đầu chậm chạp.
Trong khoảnh khắc đó, chúng đã biến mất không một dấu vết, như thể một người khổng lồ vô hình đã phân tán chúng bằng bàn tay của mình. Những kỵ binh cưỡi [hippogriff] trên không trung như bị ném vào sự nhầm lẫn, một điều gì đó mà những người ở dưới mặt đất có thể cảm thông với họ.
“Tại sao… cảm giác này… ấm áp hơn…?”
“Ngươi cũng vậy, phải không? Đây là thật sao?”
Jircniv nghe thấy các vệ sĩ của mình đang trao đối với nhau trong tĩnh lặng, anh cởi chiếc choàng của mình và vô hiệu ma thuật duy trì nhiệt độ cơ thể của anh. Ngay sau đó—
“Bệ—bệ hạ!”
Roune kêu lên trong lúc Jircniv đột ngột cở áo choàng, nhưng hoàng đế đã không đáp lại thuộc cấp của mình.
“Hu… haha… huhahaha. Cái quái gì đây… chuyện quái gì đang xãy ra vậy? Lão già! Chuyện gì đang xãy ra vậy?!”
Jircniv đánh mất sự bình tĩnh của bản thân và nhìn Fluder với một biểu vặn vẹo trên gương mặt.
Không khí trong lành bao quanh anh lúc này vốn chỉ có thể cảm nhận được vào mùa xuân. Việc tìm lấy cái lạnh buốt của mùa đông đã là bất khả thi. Jircniv chưa bao giờ nghe nói vê một ma thuật như thế này trong các bài giảng của Fluder. Trong tình cảnh này, loại ma thuật được sử dụng là cái gì?
“Đây là một ma pháp không thuộc hệ thống ma thuật…. Có vẻ như tôi có nhớ một ma thuật hệ tín ngưỡng của Tế Ti có thể kiểm soát thời tiết nhưng…”
Nói đến đây, Fluder dường như không kìm chế được những nụ cười hiện ra trên gương mặt mình.
“[Weather control] là một ma thuật bậc 6. Tuy nhiên, xét theo phản ứng của bệ hạ, điều này không đơn giản là điều khiển thời tiết. Nó hẳn phải là một ma thuật bậc cao hơn… thật đáng kinh ngạc…”
“Và ma thuật này có phải là tác phẩm của Dark Elf— sứ giả đó, phải không?”
Jircniv buộc phải chấp nhận rằng ma thuật này là tác phẩm của người đã tạo ra trận động đất đã nuốt chửng người của anh trong khe nứt. Không, thật sự thì anh hy vọng là như vậy. Anh không muốn tin là còn có một magic caster khác con mạnh hơn cả cô ấy. Đó sẽ là một ác mộng.
“Đúng thật, có thể là vậy… nhưng tôi không dám chắc.”
Fluder như tìm thấy tất cả những điều thú vị, nó làm trái tim của Jircniv như đang đi trên đống than hồng.
Mặc dù người thầy của anh là một giáo viên xuất sắc xứng đáng được tôn trọng, ông đã gần như vô dụng khi nói về ma thuật này. Nó làm anh cảm thấy cực kỳ khó chịu.
“Tôi tin là ngài đã cảm thấy dễ chịu phần nào. Sau đó, chúng ta hãy bắt đầu giai đoạn tiếp theo.”
Cô hầu gái bỏ quả sự hoảng loạn đang dâng trào trong Jircniv và quăng cho anh một quả bom khác.
Vị hoàng đế trẻ tuổi đã phải chiến đấu với ham muốn của bản thân và vứt bỏ việc duy trì phẩm giá của mình. Sự cám dỗ đã chịu thua trái tim mạnh mẽ của anh, cuối cùng, nghĩa của anh là một hoàng đế của Đế quốc Baharuth đã chiến thắng và anh đã kiểm soát được bản thân mình.
“Giờ thì, đến đây.”
Đáp lại mệnh lệnh của Yuri, cánh cửa của căn nhà mở ra, và một thứ gì đó rất lớn bước ra.
“Kehhhhh!”
Một âm thanh đơn độc vang lên. Đó là một âm thanh mà người ta có thể được nghe từ một con gà bị bóp cổ.
Khi tất cả nhận ra thứ đang kêu gào, khiếp đãm tràn ngập trong lòng tất cả những người có mặt ở đây, Không chỉ riêng Jircniv. Thật vậy, cảm giác như họ đang rơi vào một giấc mơ.
Một trong những người phát ra âm thanh ngơ ngác như những người khác là “high court wizard” của Đế quốc, [Triple Magic Caster], Fluder Paradyne. Ông được cho là người có khả năng đối chọi với [Thirteen Heroe]. Một người đàn ông như thế giờ đây đứng với đôi mắt mở to kinh hãi, ông dán chặt con mắt mình vào thứ vừa bước ra từ căn nhà.
Ngay sau đó, nhiều tiếng la hét vang vọng khắp nơi, tất cả chúng đến từ các môn đệ của Fluder.
“Làm sao có thể?! Đó là—!!!”
“Không— không thể tin được! Điều này là không thể!”
“Nguy hiểm! Một cuộc tấn công đang đến! Ma thuật phòng thủ! Xin cho phép chúng tôi sử dụng ma thuật phòng thủ!”
Fluder trừng mắt nhìn các môn đệ, tất cả họ đều đã sẵn sàng ứng chiến.
“Trật tự! Bình tĩnh nào, mọi người!!”
Thứ xuất hiện từ trong căn nhà làm họ trở nên thận trọng và sợ hãi. Đôi mắt của tất cả thành viên trong sứ đoàn Đế quốc đều tập trung vào một điểm.
Không nghi ngờ gì nữa, đây là một con quái vật. Đó là một con quái vật trong bộ giáp đen.
Cơ thể của nó quá to lớn, và hình bóng của nó đã tràn ngập sự tà ác. Cứ như một vị thần được tạo ra từ sự tàn bạo và bạo lực của toàn bộ nhân loại, tập trung trong nó, và cho một thực thể. Khuôn mặt mục rửa không cảm xúc, nhưng tất cả họ có thể cảm nhận được một thứ rực rỡ, tia sáng của sự căm thù rực cháy trong hai hốc mắt của nó.
Và có tổng cộng 5 con.
Cơ thể to lớn đi đầu mang theo một chiếc bàn đá. Những kẻ đi sau cũng mang nhiều đồ dùng khác nhau và nhiều chiếc ghế.
Không một ai trong chúng có ý thù địch. Ngược lại, sự cảnh giác và hoảng sợ của các môn đệ Fluder gần như trò hề.
Âm thanh của một thứ gì đó rơi xuống đất.
Một trong các môn đồ của Fluder ngã sup xuống đất như một con rối bị cắt đứt dây. Hay đúng hơn, cả bốn môn đồ mà ông đã dẫn theo, gần như tất cả họ đều kết thúc theo cách đó. Khuôn mặt nhợt nhạt của họ như được ướp lạnh và bắt đầu thở hồng hộc.
“Không thể nào. Làm sao mà có thể… không, không, không thể được. Là [Death Knight]? Chúng được kiểm soát? Và số lượng là?”
Một cái gì đó lóe lên trong tâm trí Jircniv. Anh không thể không đánh mất bản thân và hét lên trong giận dữ.
Anh còn quan trọng việc giữ gìn phẩm giá của bản thân nữa.
“[Death Knight]? Có ý gì khi nói [Death Knight]?! Lão già! Trả lời ta! Ta đã nghe đến cái tên này trước đây, nó có phải giống với sinh vật Undead được đồn là bị nhốt bên trong Bộ Ma Thuật?!”
Quả thật. Đó là Death Knight. Đó là tên của con quái vật mà chỉ cần 1 con cũng đủ đẩy Đế quốc đến bên vực thẳm diệt vong.
Tuy nhiên, Jircniv đã không có được câu trả lời.
Fluder đang nhìn chằm chằm với đôi mắt mở to. Jircniv nhận ra rằng nói chuyện với ông là sự lãng phí thời gian và thay vào đó là vội vã tiến về phía trước, bước đi trong lo âu, nếm vạt áo của một môn đồ và lôi anh ta lên khỏi mặt đất.
“[Death Knight] là cái quái gì thế?! Trả lời ta!!”
“Aiaaaa! Thưa bệ hạ! Như ngài đã nói, con quái vật Undead huyền thoại bị nhốt bên dưới Bộ Ma Thuật, thật sự, là [Death Knight]! Chúng là sinh vật mà ngay cả sư phụ cũng không thể kiểm soát!”
Tất cả những gì Jircniv có thể làm là cười. Đến tận lúc nãy vẫn con duy trì tôn nghiêm của một hoàng đế Đế quốc Baharuth giờ đã không còn. Nó đã vỡ vụn thành tro và thổi bay theo cơn gió.
“… Hu,hu. Huhuhu. Ngươi có ý gì, Undead huyền thoại sao?! Có năm con ở ngay trước mặt chúng ta! Hoặc ngươi muốn nói [Death Knight] là một nhóm và năm con được tính là một thực thể? Hả? Ngươi đang đùa ta sao?!!”
“Kh—không! Không phải thế.”
Anh có cảm giác ai đó đang đứng bên cạnh mình. Anh liếc nhìn qua, anh thấy người đó là một trong những chiến binh mạnh nhất của Đế quốc, Baziwood. Khuôn mặt của hắn đã xanh như tàu lá chuối, và Jircniv có thể nhìn thấy biểu hiện căng thẳng co giật đang hình thành trên gương mặt hắn.
“Etou, ah, thưa bệ hạ. Xin hãy lắng nghe điều này với một trái tim bình tĩnh. Tình hình hiện tại là rất tệ. Sinh vật này ở đẳng cấp mà chúng ta, ngay cả trong hàng ngũ thiết lập này với sự hỗ trợ đầy đủ từ ma thuật, chưa chắc có thể đánh lại chúng. Có lẽ ý tưởng tốt nhất lúc này là rút lui. Thật tệ. Thật sự rất tệ. Hãy nhìn vào đôi tay run rẩy của thần.”
Jircniv nhìn lên tay của Baziwood, nó bắt đầu run lên. Sau khi nhìn vào gương mặt co quắp của ông, lý do cho trạng thái run rẩy của ông đã quá rõ ràng.
“Có phải đó là những gì mà họ nói là “không thể nào”… ngươi có nghĩ là nó mạnh hơn Stronoff-san?”
Một thành viên khác trong [Tứ Kỵ Sĩ] đã lùi về sau, cô bắt đầu lùi lại và vẫn tiếp lùi lại một cách chầm chậm. Lý do duy nhất tại sao cô đã không bỏ chạy khi từ từ lùi về sau tất cả là vì cô không muốn thu hút sự chú ý của [Death Knihgt], và sự thù địch của nó.
Toàn bộ điều này cảm thấy như cuộc sống của họ đang rơi vào một cơn ác mộng.
Và sau đó, trước khi họ…
Các [Death Knight] sắp xếp đồ đạc và dao nĩa trên đồng cỏ, rất giống với một bức tranh về những tôi tớ trung thành. Chẳng có gì trong hành động của chúng cho thấy chúng là undead huyền thoại mà có thể hủy diệt một quốc gia.
Tuy nhiên, một thực tế là chúng là undead mà ngay cả magic caster mạnh mẽ nhất của Jircniv, Fluder Paradyne, cũng không thể kiểm soát. Bất cứ ai cũng có thể nói ra điều này khi nhìn vào phản ứng của những người có mặt ở đây.
Điều này ngụ ý rằng có nhiều hơn 5 con quái vật có khả năng chiến đấu vượt xa Fluder.
Ngược lại, Fluder Paradyne là một magic caster có sức mạnh chống lại toàn bộ quân đội Đế quốc. Tất nhiên, Mp của ông không phải là vô tận, và trong một cuộc chiến trực diện, quân đội có thể đánh bại ông. Tuy nhiên, nếu ông sử dụng ma thuật bay hoặc dịch chuyển tức thời, ông có thể một mình tiêu diệt toàn bộ quân đội Đế quốc. Đó là sức mạnh thực sự của Fluder.
Điều đó có nghĩa là 5 [Death Knight] có mặt ở đây đại diện cho 5 lần sức mạnh quân đội Đế quốc.
Không thể nào.
Điều này không được phép xảy ra.
Nhiêu đây là quá nhiều quyền lực để một người nắm giữ. Cho dù là một đất nước cũng khó mà áp chế được sức mạnh này. Đây là thứ quyền lực mà chỉ có một số ít quốc gia nổi tiếng hoặc các nước cộng hòa huyền thoại mới có thể đạt được. Có thể chủ nhân của lăng mộ nhỏ khiêm tốn này thực sự có quyền thế đến vậy?
Khi hai Dark Elf xuất hiện, anh đã buộc lý trí của mình thoát khỏi cái chủ đề đó và tập trung vào những gì ở trước mặt.
“Ainz Ooal Gown… một con quái mà chúng ta không thể làm được bất cứ điều gì sao, không, chúng ta thậm chí còn không thể chạm vào…”
Lòng Jircniv lúc này như một chiếc thuyền nhỏ bị ném vào giữa một cơn bão dữ dội.
Cuối cùng, tuy nhiên, anh đã giấu được cảm xúc của mình và lấy lại bình tĩnh bằng một ý chí sắt đá.
Vệ sĩ hoàng gia của anh, hủy diệt. Cái bóng khổng lồ của con rồng. Kể từ khi anh đã chấp nhận những điều này trong quá khứ, anh có thể cho phép mình chấp nhận những gì diễn ra trước mắt lúc này.
Nếu không có những kinh nghiệm trấn an bản thân, có lẽ ảnh hưởng mà anh chịu sẽ còn dữ hơn. Anh có thể thấy một cảnh tượng thậm chí còn nhục nhã hơn lúc này.
Lăng mộ… Sức mạnh của Ainz Ooal Gown lớn đến thế nào? 5 [Death Knight] và hai người đó. Kể cả con rồng đó, chưa phải là tất cả sao? Tại sao hắn lại ẩn mình ở nơi này? Hắn bắt đầu cư ngụ ở đây từ khi nào? Hoặc là khâu chuẩn bị cuối cùng của hắn đã hoàn tất? Mình có nghe nói là một khi có nhiều sinh vật undead tập trung tại một nơi, một Undead tối cao mạnh mẽ sẽ được sinh ra. Đó là lý do tại sao [Death Knight]…? Không được. Không có đủ thời gian, nhưng mình vẫn phải nghĩ cách…
Khi anh suy nghĩ cực nhanh đã khiến anh thậm chí còn lún sâu hơn nữa vào hỗn loạn, Yuri cắt ngang.
“Đừng hoảng sợ. Những [Death Knight] này được chính tay Ainz-sama tạo ra. Chúng hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của ngài ấy, và ở vị trí của ngài ấy, tôi đã được quyền chỉ huy chúng. Tôi sẽ không cho phép chúng tổn hại mọi người.”
Những lời của Yuri đã phá tan suy nghĩ mà Jircniv tạo ra thành những mảnh vụn.
“Tạo ra chúng…”
Ainz Ooal Gown có thể sinh ra những sinh vật có mức mạnh tuyệt đối theo ý mình. Một sự thật khủng khiếp. Thực tế là để tạo ra một sinh vật như vậy sẽ đòi hỏi nguồn lực và nổ lực tương đương với sức mạnh to lớn của họ. Cơn ác mộng này anh có thể lựa chọn đối mặt với nó như một thử thách, hoặc hoàn toàn bỏ qua.
Không, đây hẳn là một trò bịp. Làm gì có ai có thể làm được vậy chứ? Hắn đang nói dối nhằm nâng cao sức mạnh của riêng hắn. Bởi vì nếu hắn không—
Một nụ cười kỳ lạ xuất hiện trên gương mặt Jircniv.
Bất kể là điều gì, lúc này tất cả dường như đang rất khó chịu.
—Ah. Không quan tâm nữa. Mình không cần biết gì nữa. Lần này, chúng ta sẽ chỉ giải quyết những gì thấy được từ phía họ làm, đúng.
“Fu, fuhahahahaha!”
Trong khi Jircniv từ bỏ tất cả những ảo tưởng về việc kiểm soát, một nụ cười vui sướng như của thằng điên vang lên từ bên cạnh.
Nó đến từ Fluder.
Vệ sĩ hoàng gia, môn đồ hay [priest], gương mặt của tất cả mọi người ngoại trừ Jircniv như bị đông cứng vì sốc.
Fluder Paradyne là magic caster tối cao, và là một người hùng sở hữu học thức và tri thức vô song bên mình. Vô số bài viết trong sách lịch sử của Đế quốc nói về cái cách ông chiến đấu với những con quái vật đe dọa sự an toàn quốc gia, và khải hoàn trở về. Phong thái thánh nhân của ông cũng có nghĩa là ông được rất nhiều người vinh danh và kính trọng.
Thực tế, nhiều người ở đây cũng cảm thấy như vậy về ông.
Và bây giờ, Fluder cười một cách mà đã phá vỡ hình ảnh của ông trong tâm trí tất cả mọi người có mặt ở đây.
Có sức mạnh trong tiếng cười.
Hào quang của một người anh hùng.
Không nghi ngờ gì Fluder đang tỏa một áp lực đáng sợ, và không phải là cái cảm giác ấm áp mà đôi khi Jircniv cảm nhận được từ người đàn ông đã gần gũi với anh như người cha.
Sức mạnh ma thuật mà ông nắm giữ là rất lớn, đủ để cân cả bốn [Tứ Kỵ Sĩ] trong một lượt. Và ông giọng nói của ông hiện lên một giai điệu điên cuồng như thể ông bị mất trí.
Cũng là lẽ hiển nhiên khi các vệ sĩ hoang gia đứng gần đó không khỏi rùng mình.
Giữa tất cả những người ở đây, chỉ có những người của Nazarick và Jircniv là thản nhiên như không có gì.
“… Kiểm soát [Death Knight], và với số lượng này! Tuyệt vời! Thật tuyệt vời! Quá đỗi tuyệt vời! Fuhahahahahah!”
Một giọt nước mắt gỉ ra từ khóe mắt của ông, và mỉm cười như thể gương mặt ông đã vỡ.
—Không, không đúng.
Đây mới là người đàn ông đã bỏ mặc vị trí là thuật sĩ Đế quốc để có thể ngắm nhìn những bí ẩn ở sâu thẳm nhất của cái vực thẳm gọi là “ma thuật”.
Cho đến lúc này, nó đã được giấu dưới lớp mặt nạ của một người hùng, nhưng khi đối mặt với một magic caster hùng mạnh, nó đã không giấu được và lộ ra.
“Giờ thì, bệ hạ. Chúng ta sẽ làm gì? Chúng ta có nên chạy trốn bằng ma thuật dịch chuyển tức thời? Tôi nghĩ là nếu bây giờ chúng ta dịch chuyển, chúng ta có thể làm được, phải không? Giả sử địa hình giúp cho…”
Fluder nói điều này với Jirniv, một nụ cười giễu cợt trên gương mặt ông.
“Ta thích gương mặt này của ông đó, lão già. Giờ đến lượt ta hỏi. Ông có nghĩ là ta nên chạy không?”
Những vết nứt nhanh chóng lan rộng trên gương mặt của Fluder. Đó là một nụ cười của một gã điên, làm bất cứ ai nhìn thấy cũng phải khiếp sợ tột độ.
“Theo ý bệ hạ của tôi, không, Jir yêu dấu của tôi. Học trò của tôi, hãy mở to đôi mắt của ngài và hãy biết ơn khi thực tế là đôi mắt của ngài đã nhìn thấy được đỉnh cao tối thượng— magic caster chí tôn vô thượng trên toàn lục địa. Lúc này, ngài đã thấy được kết quả trong hành trình của mình, hãy nổ lực hướng về nó!”
Khuôn mặt môn đồ của Fluder và đã trở nên nhợt nhạt và tái mét khi họ nhận ra loại người mà họ đã viếng thăm.
Họ biết đồng đội của họ đã bị Ainz Ooal Gown tàn sát. Tuy nhiên, magic caster huyền thoại trong những cuốn sách lịch sử của họ đã gọi ông là “chí tôn vô thượng của tất cả magic caster”. Cảm giác giống như có một hòn đá khổng lồ được nhét vào bụng họ.
“Thưa bệ hạ, điều này thật tệ, phải không?”
“… Ngài có phiền nếu tôi là người chạy đầu tiên?”
Baziwood dường như đã nhẫm lẫn, và câu hỏi của Leinas tràn ngập sự tuyệt vọng.
Jircniv nhìn họ.
Bỏ qua Fluder và các môn đồ của ông sang một bên, sự căng thẳng của các vệ sĩ hoàng gia đang tăng dần, và trông như thể họ có thể phá vỡ bất cứ lúc nào.
Điều này là bởi vì hành vi bất thường của Fluder và mô tả về sức mạnh của [Death Knight] đã phá vỡ tinh thần của họ.
“Chúng ta còn có thể làm gì khác? Và nếu ngươi muốn chạy, cứ chạy trước. Tuy nhiên, nếu ngươi làm vậy, họ có thể nghĩ rằng ngươi không phải là một trong chúng ta. Điều đó có nghĩa là đối với họ, ngươi là kẻ xâm nhập. Ngươi sẽ may mắn nếu không có kết cuộc như những Worker đã đến trước.”
Leinas nghiến răng và khuôn mặt cô nhăn lại.
“Như vậy mọi chuyện vẫn ổn?”
“Baziwood, nhìn lão già— không, Fluder. Trong tất cả chúng ta thì ông ấy là người quen thuộc nhất với ma thuật và nhìn ông ta lúc này. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là phó mặc mọi thứ cho họ.”
“Cầu nguyện với chúa rằng ngài ấy sẽ ban may mắn cho chúng ta, và trốn thoát?”
“Ngươi có thực sự nghĩ là chúng ta có thể thoát?”
Baziwood liếc nhìn nàng hầu, ngươi vô tình nghe rõ ràng việc họ muốn bỏ trốn nhưng vẫn bình tĩnh tiếp tục chuẩn bị.
“Nếu chúng ta bắt con tin?”
“Ta không muốn kẻ khác nói về một việc mà đó là bất khả thi, [Lightning Bolt], thử nói lại lần nữa xem.”
“… Thứ lỗi cho thần. Thật ra, tôi cảm thấy cô hầu gái thậm chí còn mạnh hơn cả [Death Knight]. Họ chắc chắn còn bí ẩn hơn… Ah, nhìn cô ta đi, cô ta thậm chí còn không để tâm đến việc chúng ta nói những chuyện như thế này trước mặt cô. Thật đáng sợ…”
Người hầu gái cũng là quái vật mạnh mẽ.
Khi Jircniv nghĩ về điều này, anh lắc đầu. Anh muốn tin đó không phải là sự thật. Khi anh nghĩ về nó, anh đã cố gắng gạt nụ cười lạnh lùng của hai Dark Elf ra khỏi tâm trí.
“Dường như chúng tôi đã gần… chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng? Trong lúc này, tất cả mọi người, tôi hy vọng mọi người sẽ thấy thư giãn hơn ở đây.”
Có rất nhiều bàn ghế trên đồng cỏ. Chiếc bàn đã được che phủ trong một chiếc khăn trải bàn trắng tinh và ô che nắng lớn tạo bóng râm. [Death Knight] đã di chuyển đồ đạc vào vị trí hiện đang đứng ở một bên của căn nhà gỗ để tránh gây chú ý.
“Chúng tôi cũng đã chuẩn bị thức uống cho mọi người.”
Chai rượu được bày ra trên bàn, chứa đầy chất lỏng màu cam. Bên cạnh chúng là ly rượu vang cổ uốn cao làm bằng pha lê trong suốt. Một cái trong chúng đều được chạm khắc tinh xảo với thiết kế công phu.
Ngay cả Jircniv, một hoàng đế được hưởng thụ những thứ tốt nhất trong cuộc sống hằng ngày, cũng không thể không nhìn chằm chằm với đôi mắt mở to vì kinh ngạc hiển thị trên gương mặt anh.
“Xin vui lòng cho chúng tôi biết nếu mọi người có cần thêm bất cứ thứ gì khác. Sau đó, mọi người—”
Cánh cửa của căn nhà gỗ mở ra lần nữa, và nhiều nàng hầu khác liên tiếp bước ra từ bên trong. Nhóm người Đế quốc như bị hút hồn bởi vẻ đẹp siêu việt của họ, đủ để xóa đi tất cả nổi sợ hãi và bất an mà họ đã trải qua đến lúc này.
Mỗi một người trong họ đều mang một vẻ đẹp độc nhất vô nhị theo nét riêng của họ. Một người có mái tóc tết thành hai búi, người kia có mái tóc dài suôn mượt, và một người khác nữa có mái tóc xoắn cuộn thành từng lọn. (Entoma, Shizu, Solution)
“Chỗ này sản xuất người đẹp sao trời?”
Mặc dù Jircniv không biết ai trong số các vệ sĩ đã nói, nhưng anh cũng phải đồng ý với điều đó. Sau mọi thứ, những mỹ nữ này làm gì trong lăng mộ này?
Có phải lăng mộ sản xuất hàng loạt mỹ nữ? Lẽ nào họ bật ra khỏi mặt đất như nấm sau mưa?
Anh lại nghe thấy tiếng nhấp lưỡi lần nữa, nhưng cũng chả thèm để ý tới.
“Vậy thì xin mời mọi người thưởng thức thức uống—”
“—Ah, trước đó, chúng tôi có thể gặp Ainz Ooal Gown trước? Tôi muốn đẩy nhanh những vấn đề… và nếu không có gì, tôi có thể gặp mặt ngày ấy trước khi ngài ấy gặp mặt Jir—”
“Fluder, kiềm chế bản thân lại đi.”
Bất kể có là gì, không một ai trong họ có thể làm ô nhục bản thân hoặc Đế quốc.
“Đừng quên vị trí của mình, Fluder. Chúng ta ở đây là đại diện cho Đế quốc, chứ không phải để thỏa mãn cho cơn khát kiến thức ma thuật của ông đâu.”
Đến lúc này, một tia sáng bình tĩnh lóe lên trong đôi mắt của Fluder. Tuy rằng không phải là hoàn toàn, nhưng ít ra cũng giúp ông kiềm chế dục vọng của bản thân.
“… Thứ lỗi cho thần, bệ hạ. Thần dường như đã quá phấn khích. Xin bệ hạ hãy tha thứ cho điều này.”
“Được rồi, lão già. Hãy thưởng thức thức uống, bình tĩnh mà ngồi xuống đi. Sau đó, chúng ta có thể uống rồi sao?”
“Đã hiểu.”
Yuri chậm rãi rót đầy chiếc ly thủy tinh trước mặt Jircniv với thứ chất lỏng màu cam. Mùi thơm của trái cam phảng phất trong không khí.
Jircniv nhấp một ngụm nước trái cây, và hương vị của nó làm anh không khỏi mỉm cười. Anh nghĩ trong cay đắng, “mình sống cho tới giờ là để được uống thứ này”. Những vệ binh hoàng gia xung quanh thì thầm trong kinh ngạc khi họ được thưởng thức đồ uống này. Ngay cả Jirnic, người cảm thấy chán ngấy với ẩm thực cũng phải tỏ vẻ kinh ngạc, làm sao mà tất cả những người ở đây không chung một biểu hiện cho được? Như để minh họa điều đó, có rất nhiều đã quên đi nghi thức và uống ừng ực nước trái cây càng nhanh càng tốt.
Ngay sau đó, âm thanh cảm phục vang lên từ những người đã tụ hợp ở đây.
“Thật tuyệt!”
“Có chuyện gì với thức uống này vậy, nó là một pha trộn hoàn hảo giữa vị chua và ngọt!”
“Nó lướt xuống cổ họng, và để lại dư vị thật ngọt ngào!”
Jircniv đã uống thêm ngụm nữa khi nghe những lời khen ngợi từ tất cả những người xung quanh. Đột nhiên, anh cảm thấy như mình tràn đầy sức mạnh.
Ngay cả cơ thể mình cũng cảm nhận đước sự kích thích từ hương vị này, huh. Nghĩ về việc Nazarick có thể tạo ra một thứ thức uống chất lượng đến như vậy. Có vẻ như mình đã xúc phạm hai Drak Elf khi họ đến cung điện. Nếu như họ được thưởng thức những loại thức uống kỳ diệu như vậy mỗi ngày, cũng chả có gì lạ khi họ không bị ấn tượng với thứ chúng ta đã chuẩn bị lúc đó.
Jircniv mỉm cười cay đắng.
Nghĩ đến, thậm chí là thứ hương vị đơn giản này cũng đã đủ để đánh bại họ hoàn toàn.
Ah… lúc này đây mình cảm thấy thật thanh thản. Đây là lần đầu tiên mình cảm thấy thoải mái như thế này kể từ lúc mình đi đến đây. Cảm giác như… trở về nhà…
Đã bao lâu rồi kể từ lúc họ trú mình dưới bóng râm của những chiếc ô và lắng nghe tiếng gió thổi qua đồng cỏ? Cuối cùng, Yuri cũng đã nói những lời mà Jircniv muốn nghe.
“Tôi xin lỗi vì sự chậm trễ này. Ainz-sama đã sẵn sàng tiếp đón các bạn, xin hãy đi theo tôi.”
/210
|