Pháo Hôi Thành Phụ Trợ Nữ Chủ (Sắc)

Chương 17 Nguyệt Minh

/364


 

Chương 17  Nguyệt Minh

Ban đầu La Phương Nhi không biết thân phận đối phương, cũng đã động tâm.

Khi nghe nói đến mấy chữ "Du Thị Bắc Lộc", cả người càng không nhịn được lâng lâng lên. Vui sướng, ngưỡng mộ, rồi lại nhịn không được tự ti.

Du Thị Bắc Lộc

Đó là một trong những tam đại thế gia đứng đầu Phù Quang Giới Du Thị Bắc Lộc a

Phù Quang Giới có sáu khu vực, Côn Nam, Bắc Lộc, Đông Tô, Ba Thục, Tây Giang, cộng thêm một Thấp Hải bị Ma tu bá chiếm.

Tam đại thế gia có Du Thị, Lâm Thị, Nam Cung gia, lần lượt chiếm cứ Bắc Lộc, Đông Tô và Côn Nam, hai nơi còn lại là ba môn phái lớn cùng quản lý. Dòng họ quý tộc đứng đầu là dòng họ Du Thị, hàng nghìn năm trước tổ tiên Du Thị phi thăng thượng giới, để lại tài sản vô cùng hùng hậu và vô số bảo vật, bọn họ quản lý hai mỏ mạch khoáng linh thạch lớn nhất, linh thạch có thể nói là vô cùng vô tận.

Mà cái tên Du Nguyệt Minh càng vang vọng khắp Phù Quang Giới hơn, cũng giống như Nam Cung Hiên được gọi là "Nam Hiên Bắc Nguyệt".

Thiên chi kiêu tử, năng lực xuất chúng, tài sắc vẹn toàn, còn là con cháu thế gia chạm vào là bỏng tay.

Mặc dù danh tiếng đệ nhất mỹ nam Phú Quang Giới bị Nam Cung Hiên đoạt đi rồi, nhưng Du Nguyệt Minh cũng không kém bao nhiêu, thường xuyên âm thầm phân cao thấp.

Giờ khắc này, trong lòng Sở Nhược Đình đã quay cuồng ngàn vạn lần.

Vừa rồi khi thấy được sự phô trương kia, nàng đã đoán được thân phận người tới. Nàng không biết hắn, chỉ là đời trước nàng với Du Nguyệt Minh cũng coi như từng có tiếp xúc ngắn ngủi.

Khi đó, dung mạo nàng bị hủy, bị đuổi khỏi Thanh Kiếm Tông, không một xu dính túi, trong cơ thể còn trúng độc, như chó nhà có tang trốn đông trốn tây. Vừa lúc Du Thị Bắc Lộc bố thí thiện duyên, phân phát linh thạch cứu tế tu sĩ giới Tu Chân. Sở Nhược Đình rất cần linh thạch để mua đan dược, giải độc trong cơ thể. Nàng đi vào cứu tế đường của Du Thị, lại được cho biết đợt phát linh thạch lần này đã kết thúc.

Sở Nhược Đình bắt lấy bả vai Chưởng Sự, cầu xin hắn cho mình một viên linh thạch, không ngờ bị hắn đẩy ngã nằm trên đất, chật vật đến cực điểm.

Đúng lúc đó, bốn người nữ tử phấn y vây quanh Du Nguyệt Minh quần áo đẹp đẽ quý giá này, từ bên cạnh nàng đi qua.

Du Nguyệt Minh từ trên cao nhìn xuống, nhìn nàng một cái, có chút ghét nàng dơ bẩn. Tay trái hắn che mũi, tay phải bắn ra một viên linh thạch cao cấp lấp lánh sạch bóng nhanh như chớp lăn đến bên chân nàng.

"Tránh ra  Dơ muốn chết."

Khinh phiêu phiếu một câu, dường như đang đuổi cổ một con cẩụ

Nhưng Sở Nhược Đình lại thấy có hy vọng.

Nếu không có một viên linh thạch này, Sở Nhược Đình không sống được đến ngày tìm Kiều Kiều báo thù.

Trong   Kiều Kiều Tu Chân Ký   , suất diễn của Du Nguyệt Minh không ít. Hắn từ nhỏ đã thích so đo với Nam Cung Hiên, sau khi Nam Cung Hiên yêu Kiều Kiều, Du Nguyệt Minh liền muốn cướp Kiều Kiều lấy chuyện này nhục nhã Nam Cung Hiến, lại không ngờ, Du Nguyệt Minh cũng bị Kiều Kiều ngây thơ đáng yêu hấp dẫn, động chân tình. Kiều Kiều lúc ban đầu đối với Du Nguyệt Minh là có hảo cảm, nhưng Du Nguyệt Minh hiếu thắng tự cho mình bất phàm, rất nhiều lần làm Nam Cung Hiến ăn đẹp, Kiều Kiều đau lòng Nam Cung Hiến, dần dần xa cách tâm cao khí ngạo Du Nguyệt Minh. Du Nguyệt Minh hối hận, muốn tìm Kiều Kiều xin tha thứ.. Cuối cùng, hắn đối với Kiều Kiều yêu mà không có được, chung thân không cưới.

Rút lui khỏi ký ức, Sở Nhược Đình lại nhìn Du Nguyệt Minh, có thêm vài phần cảm khái.

"Thì ra là Du công tử." La Phương Nhi thụ sủng nhược kinh, hạ váy, "Đa tạ công tử đã ra tay cứu giúp."

Sở Nhược Đình cũng đi theo đa tạ.

Hai người các nàng trải qua ác chiến, búi tóc tán loạn, làn váy do hề hề. Du Nguyệt Minh có thói ở sạch rất nặng, cưỡng chế cảm xúc chán ghét, gật đầụ

Du Nguyệt Minh mang theo thị nữ vào bí cảnh Linh Chân, chỉ vì rèn luyện, hắn lâm vào bình cảnh Kim Đan hậu kỳ đã thật lâụ Đốt sâu, chỉ là nhân tiện luyện tập mà thôi.

Hắn ra hiệu cho thị nữ, liền muốn xoay người rời đi.

"Xin dừng bước " La Phương Nhi nóng nảy, bước nhanh đuổi theo. Năm người mười đôi mắt bình tĩnh nhìn nàng, La Phương Nhi bỗng nhiên cảm thấy thẹn thùng, nhưng nàng vẫn nói, "Du công tử, bọn ta có thể đồng hành cùng huynh không? Ta không biết trên đường đi sẽ gặp bao nhiêu nguy hiểm nữa, ta sợ.."

"Nếu người sợ, tại sao còn vào bí cảnh?"

Không đợi La Phương Nhi nói xong, Du Nguyệt Minh lạnh lùng đánh gãy.

Hắn lấy quạt xếp che mũi, thật sự chịu không nổi mùi trên người La Phương Nhi.

Phấn y nữ tử trong mắt đầy chê cười, làm La Phương Nhi hổ thẹn không thôi, bụm mặt chạy về bên Sở Nhược Đình, dậm chân  "Bọn họ thật quá đáng."


/364

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status