Rống!
Trong dung nham cuồn cuộn, một tiếng thét bỗng nhiên truyền đến, Cố Nhược Vân lập tức tách ra khỏi cái ôm của Tử Tà, một hỏa long to lớn vô cùng phá tan biển lửa, nhào về hướng Cố Nhược Vân.
Mắt thấy hỏa long sắp sửa tới trước người Cố Nhược Vân, Tử Tà chậm rãi thu hồi ôn nhu sủng nịnh trong mắt, bất ngờ xoay người đánh hỏa long, trong thanh âm lộ ra sát khí lạnh thấu xương.
Nghiệt súc, cút ngay!
Oanh!
Tức khắc có một đạo lực lượng cường hãn, hung hăng đánh trên người hỏa long, thiếu chút nữa thân hình của nó đã tiêu tán, trong phút chốc, đôi mắt tàn nhẫn thị huyết kia của hỏa long xuất hiện tia sợ hãi, giống như nam nhân áo tím đứng trước mặt nó kia chính là ác ma.
Lúc này Tử Tà không còn vẻ ôn nhu tà mị, mà như một tà thần cao cao tại thượng, tôn quý vô cùng, tà khí nghiêm nghị, trên người hắn bộc phát vô số ngọn lửa màu tím, làm người nhìn thấy đều không thể dời mắt.
Hỏa long sợ hãi biến thành thần phục, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ lấy lòng, từng tiếng gầm bao phủ trong dung nham cuồn cuộn.
Tử Tà, chúng ta đi thôi.
Cố Nhược Vân cũng không nhìn Hỏa Long nhiều một cái, ánh mắt chuyển hướng lên người nam tử, nói.
Tử Tà thu hồi tầm mắt chính mình, khôi phục tươi cười tà mị.
Tuy nói ngươi có Cửu Hoàng bảo hộ, nhưng ở trong dung nham thời gian dài thân thể ngươi vẫn là không chịu nổi, hiện tại ta liền mang ngươi đi. Tử Tà không chờ Cố Nhược Vân đồng ý, liền duỗi tay ôm lấy eo nàng, nhảy lên, một thân áo tím hướng phía trước bay nhanh.
............
Không nghĩ tới trong biển lửa dung nham, sẽ có một cái sơn động.
Trong sơn động, Cố Nhược Vân nhìn xung quanh một lượt, không tự chủ nhíu mày lại.
Không biết vì sao, ta cảm giác nơi này rất là quen thuộc, trước kia có phải đã tới hay không?
Nhưng mà, nàng chắc chắn rằng bản thân không có đi vào nơi này!
Tử Tà không nói một lời, đôi mắt màu tím trước sau chỉ ngóng nhìn thanh y nữ tử trước mặt, ánh mắt hắn mang theo một tia hoảng hốt, giống như đang chìm trong hồi ức....
Bên này, Cố Nhược Vân đang quan sát sơn động chưa từng phát hiện Tử Tà có biểu hiện khác thường, nàng càng nhăn chặt mày, một đoạn lịch sử dài xâm nhập trong đầu nàng.
Ong!
Từ lúc cùng Lâm gia chiến đấu một trận, Cửu Hoàng im lặng không có động tĩnh đột nhiên run rẩy lên, giờ phút này Cố Nhược Vân cảm nhận được Cửu Hoàng....kích động?
Không sai!
Nó thật sự kích động!
Trong sơn động này rốt cuộc có cái gì, làm cho thần khí Cửu Hoàng kích động như thế?
Oanh!
Thời điểm Cửu Hoàng run rẩy càng thêm lợi hại, trong đầu Cố Nhược Vân lại xuất hiện một hình ảnh........
Hình ảnh kia trong sơn động, là một nữ tử tay cầm thiết chùy ngồi bên bếp lò gõ từng nhịp đều đặn lên thanh sắt,thế nhưng, vô luận Cố Nhược Vân muốn thấy rõ dung mạo nữ tử bằng mọi cách, lại trước sau một mảnh mơ hồ, giống như có làn sương trắng bao phủ, tạo cảm giác thần bí.
Cuối cùng thần khí cũng sắp rèn xong, nếu bên trong thần khí có linh hồn Cửu Long, vậy từ nay về sau tên của ngươi gọi là....Cửu Hoàng!
Cửu Hoàng?
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, chẳng lẽ Cửu Hoàng là do nữ tử này rèn nên? Có thể rèn ra thần khí Cửu Hoàng, vậy nữ tử thần bí không rõ dung mạo này cường đại đến mức nào?
Trong dung nham cuồn cuộn, một tiếng thét bỗng nhiên truyền đến, Cố Nhược Vân lập tức tách ra khỏi cái ôm của Tử Tà, một hỏa long to lớn vô cùng phá tan biển lửa, nhào về hướng Cố Nhược Vân.
Mắt thấy hỏa long sắp sửa tới trước người Cố Nhược Vân, Tử Tà chậm rãi thu hồi ôn nhu sủng nịnh trong mắt, bất ngờ xoay người đánh hỏa long, trong thanh âm lộ ra sát khí lạnh thấu xương.
Nghiệt súc, cút ngay!
Oanh!
Tức khắc có một đạo lực lượng cường hãn, hung hăng đánh trên người hỏa long, thiếu chút nữa thân hình của nó đã tiêu tán, trong phút chốc, đôi mắt tàn nhẫn thị huyết kia của hỏa long xuất hiện tia sợ hãi, giống như nam nhân áo tím đứng trước mặt nó kia chính là ác ma.
Lúc này Tử Tà không còn vẻ ôn nhu tà mị, mà như một tà thần cao cao tại thượng, tôn quý vô cùng, tà khí nghiêm nghị, trên người hắn bộc phát vô số ngọn lửa màu tím, làm người nhìn thấy đều không thể dời mắt.
Hỏa long sợ hãi biến thành thần phục, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ lấy lòng, từng tiếng gầm bao phủ trong dung nham cuồn cuộn.
Tử Tà, chúng ta đi thôi.
Cố Nhược Vân cũng không nhìn Hỏa Long nhiều một cái, ánh mắt chuyển hướng lên người nam tử, nói.
Tử Tà thu hồi tầm mắt chính mình, khôi phục tươi cười tà mị.
Tuy nói ngươi có Cửu Hoàng bảo hộ, nhưng ở trong dung nham thời gian dài thân thể ngươi vẫn là không chịu nổi, hiện tại ta liền mang ngươi đi. Tử Tà không chờ Cố Nhược Vân đồng ý, liền duỗi tay ôm lấy eo nàng, nhảy lên, một thân áo tím hướng phía trước bay nhanh.
............
Không nghĩ tới trong biển lửa dung nham, sẽ có một cái sơn động.
Trong sơn động, Cố Nhược Vân nhìn xung quanh một lượt, không tự chủ nhíu mày lại.
Không biết vì sao, ta cảm giác nơi này rất là quen thuộc, trước kia có phải đã tới hay không?
Nhưng mà, nàng chắc chắn rằng bản thân không có đi vào nơi này!
Tử Tà không nói một lời, đôi mắt màu tím trước sau chỉ ngóng nhìn thanh y nữ tử trước mặt, ánh mắt hắn mang theo một tia hoảng hốt, giống như đang chìm trong hồi ức....
Bên này, Cố Nhược Vân đang quan sát sơn động chưa từng phát hiện Tử Tà có biểu hiện khác thường, nàng càng nhăn chặt mày, một đoạn lịch sử dài xâm nhập trong đầu nàng.
Ong!
Từ lúc cùng Lâm gia chiến đấu một trận, Cửu Hoàng im lặng không có động tĩnh đột nhiên run rẩy lên, giờ phút này Cố Nhược Vân cảm nhận được Cửu Hoàng....kích động?
Không sai!
Nó thật sự kích động!
Trong sơn động này rốt cuộc có cái gì, làm cho thần khí Cửu Hoàng kích động như thế?
Oanh!
Thời điểm Cửu Hoàng run rẩy càng thêm lợi hại, trong đầu Cố Nhược Vân lại xuất hiện một hình ảnh........
Hình ảnh kia trong sơn động, là một nữ tử tay cầm thiết chùy ngồi bên bếp lò gõ từng nhịp đều đặn lên thanh sắt,thế nhưng, vô luận Cố Nhược Vân muốn thấy rõ dung mạo nữ tử bằng mọi cách, lại trước sau một mảnh mơ hồ, giống như có làn sương trắng bao phủ, tạo cảm giác thần bí.
Cuối cùng thần khí cũng sắp rèn xong, nếu bên trong thần khí có linh hồn Cửu Long, vậy từ nay về sau tên của ngươi gọi là....Cửu Hoàng!
Cửu Hoàng?
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, chẳng lẽ Cửu Hoàng là do nữ tử này rèn nên? Có thể rèn ra thần khí Cửu Hoàng, vậy nữ tử thần bí không rõ dung mạo này cường đại đến mức nào?
/1836
|