Tiểu dì, chuyện này ngươi không cần lo lắng, nếu nữ nhân này đã dám can đảm khiêu khích ta, ta đây liền cho nàng nếm thử đắc tội ta sẽ trả giá như thế nào!
Như thế nào là đồng đội ngu như heo?
Phỏng chừng hiện tại không có người nào cảm thụ hơn quý phi.
Nàng nhìn về phía ánh mắt oán độc của Tô Lâm, âm thầm cắn chặt răng, nếu nha đầu này không phải là thiên kim tiểu thư Quận Vương phủ, mà vị trí quý phi của bản thân mình cần phải dựa vào Quận Vương phủ để giữ vững, nàng đã sớm một tát chụp chết Tô Lâm.
Nhưng mà, cho dù trong lòng quý phi nương nương thầm hận, trên mặt vẫn tươi cười khéo léo như cũ: Lâm nhi, ngươi chính là nữ nhi của Quận Vương, là cháu ngoại của bổn cung, thiên kim như thế sao lại dễ dàng hạ thấp tư thái? nếu ngươi thắng người khác sẽ nói ngươi khinh người quá đáng, không bằng hãy để cho nàng một con đường sống đi.
Lời này của quý phi người khác nghe ra chính là nói chuyện vì Cố Nhược Vân, nhưng trong lời nói lại để lộ ra Cố Nhược Vân không xứng chiến đấu cùng Tô Lâm!
Hừ! một lời nói này, hiển nhiên làm cho tâm tình Tô Lâm vui sướng, nàng liếc mắt nhìn Cố Nhược Vân trào phúng nói, Cố Nhược Vân, tiểu dì của ta nói không sai, nếu bổn tiểu thư chiến thắng ngươi, thế nhân chỉ biết rằng bổn tiểu thư khi dễ ngươi, cho nên nếu ngươi quỳ xuống dập đầu mấy cái với bổn tiểu thư, hơn nữa vĩnh viễn không tới gần Thần ca ca, bổn tiểu thư nguyện ý thả ngươi một con đường sống!
Nghe vậy, quý phi nhẹ nhàng thở ra, mắt phượng hẹp dài chuyển hướng nhìn về phía Cố Nhược Vân, ưu nhã cười: Ngươi thân là bá tánh của Thiên Nguyệt đế quốc, hướng thiên kim Quận Vương phủ dập đầu nhận sai cũng không có gì mất mặt, tốt xấu gì ngươi cũng bảo toàn tính mạng, bổn cũng có thể làm chủ cho ngươi, nếu ngươi nhận sai, Lâm nhi sẽ không làm khó dễ ngươi.
Khi nói lời này, quý phi cố tình nhấn mạnh bốn chữ thiên kim tiểu thư Quận Vương phủ, ánh mắt lộ ra thần sắc uy hiếp.
Nữ nhân này dám can đảm lập hạ giấy sinh tử, khẳng định không đơn giản giống như Tô Lâm nói, đáng tiếc Tô Lâm này đã bị Quận Vương sủng đến hư, thế cho nên ngực to ngốc nghếch, cơ bản không thể tự suy nghĩ! Nếu thật sự cùng nữ nhân này ký xuống giấy sinh tử, đến lúc đó có chuyện gì phát sinh cũng không ai có thể ngăn cản.
Đương nhiên, quý phi nghĩ nếu nữ nhân này biết thức thời, hẳn cũng nên biết đối với nàng cái gì mới có lợi nhất.
Nếu như nàng tùy hứng làm bậy, tất nhiên Quận Vương phủ cũng không bỏ qua cho nàng!
Lúc này, toàn bộ đình viện lặng ngắt như tờ.
Mọi người đều cho rằng Cố Nhược Vân sẽ chịu sự uy hiếp của quý phi nương nương mà từ bỏ giấy sinh tử, có một số người nhịn không được mà thở dài, thế lực Thiên Nguyệt đế quốc cường đại như vậy, có người nào lại dám cùng cường quyền đối kháng? Chỉ cần không ngốc cũng nên biết làm thế nào.
Nhưng mà, dưới ánh mắt thương hại, trào phúng nghi hoặc của mọi người, tầm mắt Cố Nhược Vân nhàn nhạt nhìn về phía thái giám phụ trách báo danh ở chỗ không xa, hỏi: Ta có thể báo danh sao?
Nàng trực tiếp làm lơ quý phi cùng Tô Lâm!
Như thế nào là đồng đội ngu như heo?
Phỏng chừng hiện tại không có người nào cảm thụ hơn quý phi.
Nàng nhìn về phía ánh mắt oán độc của Tô Lâm, âm thầm cắn chặt răng, nếu nha đầu này không phải là thiên kim tiểu thư Quận Vương phủ, mà vị trí quý phi của bản thân mình cần phải dựa vào Quận Vương phủ để giữ vững, nàng đã sớm một tát chụp chết Tô Lâm.
Nhưng mà, cho dù trong lòng quý phi nương nương thầm hận, trên mặt vẫn tươi cười khéo léo như cũ: Lâm nhi, ngươi chính là nữ nhi của Quận Vương, là cháu ngoại của bổn cung, thiên kim như thế sao lại dễ dàng hạ thấp tư thái? nếu ngươi thắng người khác sẽ nói ngươi khinh người quá đáng, không bằng hãy để cho nàng một con đường sống đi.
Lời này của quý phi người khác nghe ra chính là nói chuyện vì Cố Nhược Vân, nhưng trong lời nói lại để lộ ra Cố Nhược Vân không xứng chiến đấu cùng Tô Lâm!
Hừ! một lời nói này, hiển nhiên làm cho tâm tình Tô Lâm vui sướng, nàng liếc mắt nhìn Cố Nhược Vân trào phúng nói, Cố Nhược Vân, tiểu dì của ta nói không sai, nếu bổn tiểu thư chiến thắng ngươi, thế nhân chỉ biết rằng bổn tiểu thư khi dễ ngươi, cho nên nếu ngươi quỳ xuống dập đầu mấy cái với bổn tiểu thư, hơn nữa vĩnh viễn không tới gần Thần ca ca, bổn tiểu thư nguyện ý thả ngươi một con đường sống!
Nghe vậy, quý phi nhẹ nhàng thở ra, mắt phượng hẹp dài chuyển hướng nhìn về phía Cố Nhược Vân, ưu nhã cười: Ngươi thân là bá tánh của Thiên Nguyệt đế quốc, hướng thiên kim Quận Vương phủ dập đầu nhận sai cũng không có gì mất mặt, tốt xấu gì ngươi cũng bảo toàn tính mạng, bổn cũng có thể làm chủ cho ngươi, nếu ngươi nhận sai, Lâm nhi sẽ không làm khó dễ ngươi.
Khi nói lời này, quý phi cố tình nhấn mạnh bốn chữ thiên kim tiểu thư Quận Vương phủ, ánh mắt lộ ra thần sắc uy hiếp.
Nữ nhân này dám can đảm lập hạ giấy sinh tử, khẳng định không đơn giản giống như Tô Lâm nói, đáng tiếc Tô Lâm này đã bị Quận Vương sủng đến hư, thế cho nên ngực to ngốc nghếch, cơ bản không thể tự suy nghĩ! Nếu thật sự cùng nữ nhân này ký xuống giấy sinh tử, đến lúc đó có chuyện gì phát sinh cũng không ai có thể ngăn cản.
Đương nhiên, quý phi nghĩ nếu nữ nhân này biết thức thời, hẳn cũng nên biết đối với nàng cái gì mới có lợi nhất.
Nếu như nàng tùy hứng làm bậy, tất nhiên Quận Vương phủ cũng không bỏ qua cho nàng!
Lúc này, toàn bộ đình viện lặng ngắt như tờ.
Mọi người đều cho rằng Cố Nhược Vân sẽ chịu sự uy hiếp của quý phi nương nương mà từ bỏ giấy sinh tử, có một số người nhịn không được mà thở dài, thế lực Thiên Nguyệt đế quốc cường đại như vậy, có người nào lại dám cùng cường quyền đối kháng? Chỉ cần không ngốc cũng nên biết làm thế nào.
Nhưng mà, dưới ánh mắt thương hại, trào phúng nghi hoặc của mọi người, tầm mắt Cố Nhược Vân nhàn nhạt nhìn về phía thái giám phụ trách báo danh ở chỗ không xa, hỏi: Ta có thể báo danh sao?
Nàng trực tiếp làm lơ quý phi cùng Tô Lâm!
/1836
|