Tuy rằng Cố Nhược Vân muốn thống nhất Hắc Nham Thành, nhưng chuyện đó và bản thân Mạc Ly Ưu làm ra quyết định không giống nhau!
Huống chi, hiện giờ Mạc Ly Ưu khác với lúc ông đang mang bệnh nặng, hắn muốn tặng Mạc gia, nói không có âm mưu, Mộ Dung lão gia tử tuyệt đối không tin!
Mạc gia chủ, chuyện của ngươi lát sau lại nói, Cố Nhược Vân chậm rãi phục hồi tinh thần lại, con ngươi thanh lãnh nhìn quét qua mọi người, sau đó, giọng nói lạnh nhạt của nàng vang lên: Lần này ta tìm mọi người các ngươi đến, là muốn tuyên bố một chuyện! Ta muốn tất cả thế lực Hắc Nham Thành, đều nhập vào Mộ Dung thế gia!
Lúc này đây, so với lời nói lúc trước của Mạc Ly Ưu, sinh ra chấn động lớn hơn nữa!
Nàng muốn tất cả thế lực đều nhập vào Mộ Dung thế gia? Ngụ ý, chính là nàng tính toán thống nhất Hắc Nham Thành?
Phải có dã tâm lớn cỡ nào, mới có thể làm cho nàng nói ra loại lời nói này.
Chỉ sợ ngay cả ba thế lực lớn, đều chưa hề nghĩ tới muốn thống nhất toàn bộ Hắc Nham Thành!
Ha ha, Cố Nhược Vân, rốt cục đuôi hồ li của ngươi cũng lộ ra, Diệp Lạc cười ‘ha ha’ hai tiếng, đứng lên, ánh mắt tràn ngập tức giận và thù hận gắt gao nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân: Ngay từ đầu ngươi đã đánh chủ ý này, llêquyýđôn nói cái gì là bằng vào thực lực của bản thân diệt toàn bộ Lang Nha đạo tặc đoàn! Ngay từ đầu bổn gia chủ cũng bị chuyện này che mờ ánh mắt, thế cho nên thiếu chút bị ngươi lừa, chỉ bằng một mình ngươi, còn muốn diệt Lang Nha đạo tặc đoàn? Phỏng chừng là hành động của một cường giả nào đó bị ngươi đi ngang qua ngươi chiếm đoạt, bổn gia chủ sống nhiều năm như vậy, cũng chưa thấy qua loại người không biết xấu hổ giống ngươi!
Ở trong mắt của lão, Cố Nhược Vân vì thống nhất Hắc Nham Thành mà cố ý bố trí kết cục!
Muốn làm cho thế nhân cho rằng Lang Nha đạo tặc đoàn bị nàng diệt, sau đó xuất phát từ sợ hãi đối với thực lực của nàng mà thần phục nàng.
Nữ tử này, quả nhiên là tâm cơ sâu!
Diệp Lạc hận nghiến răng nghiến lợi, nắm tay nắm chặt cũng ‘khanh khách’ rung động: Ta nói cho ngươi, lqđ có ta ở đây, âm mưu của ngươi mơ tưởng đạt được, ta tuyệt đối sẽ không để cho người Hắc Nham Thành bị ngươi lừa gạt!
Vừa dứt lời, đám người nhỏ giọng nghị luận lên, lại không ai dám đứng ra ủng hộ Diệp Lạc.
Nếu chỉ là nghe đồn trên phố, có lẽ bọn họ sẽ không tin, nhưng ngay cả hội đấu giá Hắc Vân đều chứng minh chuyện này, lấy địa vị của Hắc Vân ở Bình Nguyên Chi Khâu, chuyện không xác định là tuyệt đối sẽ không nói ra.Đáng tiếc, hiện tại Diệp Lạc bị thù hận che lấp suy nghĩ, căn bản là không thể nghĩ được điều này.
Mộ Dung gia chủ.
Cố Nhược Vân nhàn nhạt giật giật khóe môi, hô một tiếng.
Trong lòng Mộ Dung lão gia tử sáng tỏ, lập tức quát lớn: Người đâu, dâng trà cho các vị khách nhân.
Lộc cộc!
Sau khi tiếng nói của Mộ Dung lão gia tử vang lên, một loạt tiếng bước chân chỉnh tề truyền vào từ ngoài cửa.
Ngay từ đầu, Diệp Lạc còn không cho là đúng, lão cười lạnh nhìn lại phía ngoài cửa, nhưng mà sau khi nhìn thấy một màn kế tiếp lại ngây ngẩn cả người.
Lấy Nhị trưởng lão cầm đầu, phần đông đội ngũ mặc trang phục của Mộ Dung thế gia đi tới phòng khách.
Nếu chỉ là như thế này cũng thôi, vấn đề là, từ đầu tới đuôi những người này cũng chưa giữ lại hơi thở trên người, khí thế cường đại này làm cho tất cả mọi người ở đây không tự chủ được trợn tròn mắt.
Võ Hoàng?
Còn là mười người?
Ban đầu Nhị trưởng lão thân là Võ Hoàng sơ cấp đã tới trung cấp?
Hơn nữa………... Phía sau có hơn một trăm người, nhưng lại toàn bộ đều là Võ Vương cao cấp?
Bởi vì lúc trước vì không để cho thế lực Hắc Nham Thành khác biết thực lực của Mộ Dung thế gia, lúc này đây đột phá đều là ở trong tầng hầm ngầm, chặn lại tất cả gió lốc thăng cấp trở thành Võ Hoàng, vì vậy mọi người mới bị trận thế giờ này khắc này của Mộ Dung thế gia dọa đến.
Huống chi, hiện giờ Mạc Ly Ưu khác với lúc ông đang mang bệnh nặng, hắn muốn tặng Mạc gia, nói không có âm mưu, Mộ Dung lão gia tử tuyệt đối không tin!
Mạc gia chủ, chuyện của ngươi lát sau lại nói, Cố Nhược Vân chậm rãi phục hồi tinh thần lại, con ngươi thanh lãnh nhìn quét qua mọi người, sau đó, giọng nói lạnh nhạt của nàng vang lên: Lần này ta tìm mọi người các ngươi đến, là muốn tuyên bố một chuyện! Ta muốn tất cả thế lực Hắc Nham Thành, đều nhập vào Mộ Dung thế gia!
Lúc này đây, so với lời nói lúc trước của Mạc Ly Ưu, sinh ra chấn động lớn hơn nữa!
Nàng muốn tất cả thế lực đều nhập vào Mộ Dung thế gia? Ngụ ý, chính là nàng tính toán thống nhất Hắc Nham Thành?
Phải có dã tâm lớn cỡ nào, mới có thể làm cho nàng nói ra loại lời nói này.
Chỉ sợ ngay cả ba thế lực lớn, đều chưa hề nghĩ tới muốn thống nhất toàn bộ Hắc Nham Thành!
Ha ha, Cố Nhược Vân, rốt cục đuôi hồ li của ngươi cũng lộ ra, Diệp Lạc cười ‘ha ha’ hai tiếng, đứng lên, ánh mắt tràn ngập tức giận và thù hận gắt gao nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân: Ngay từ đầu ngươi đã đánh chủ ý này, llêquyýđôn nói cái gì là bằng vào thực lực của bản thân diệt toàn bộ Lang Nha đạo tặc đoàn! Ngay từ đầu bổn gia chủ cũng bị chuyện này che mờ ánh mắt, thế cho nên thiếu chút bị ngươi lừa, chỉ bằng một mình ngươi, còn muốn diệt Lang Nha đạo tặc đoàn? Phỏng chừng là hành động của một cường giả nào đó bị ngươi đi ngang qua ngươi chiếm đoạt, bổn gia chủ sống nhiều năm như vậy, cũng chưa thấy qua loại người không biết xấu hổ giống ngươi!
Ở trong mắt của lão, Cố Nhược Vân vì thống nhất Hắc Nham Thành mà cố ý bố trí kết cục!
Muốn làm cho thế nhân cho rằng Lang Nha đạo tặc đoàn bị nàng diệt, sau đó xuất phát từ sợ hãi đối với thực lực của nàng mà thần phục nàng.
Nữ tử này, quả nhiên là tâm cơ sâu!
Diệp Lạc hận nghiến răng nghiến lợi, nắm tay nắm chặt cũng ‘khanh khách’ rung động: Ta nói cho ngươi, lqđ có ta ở đây, âm mưu của ngươi mơ tưởng đạt được, ta tuyệt đối sẽ không để cho người Hắc Nham Thành bị ngươi lừa gạt!
Vừa dứt lời, đám người nhỏ giọng nghị luận lên, lại không ai dám đứng ra ủng hộ Diệp Lạc.
Nếu chỉ là nghe đồn trên phố, có lẽ bọn họ sẽ không tin, nhưng ngay cả hội đấu giá Hắc Vân đều chứng minh chuyện này, lấy địa vị của Hắc Vân ở Bình Nguyên Chi Khâu, chuyện không xác định là tuyệt đối sẽ không nói ra.Đáng tiếc, hiện tại Diệp Lạc bị thù hận che lấp suy nghĩ, căn bản là không thể nghĩ được điều này.
Mộ Dung gia chủ.
Cố Nhược Vân nhàn nhạt giật giật khóe môi, hô một tiếng.
Trong lòng Mộ Dung lão gia tử sáng tỏ, lập tức quát lớn: Người đâu, dâng trà cho các vị khách nhân.
Lộc cộc!
Sau khi tiếng nói của Mộ Dung lão gia tử vang lên, một loạt tiếng bước chân chỉnh tề truyền vào từ ngoài cửa.
Ngay từ đầu, Diệp Lạc còn không cho là đúng, lão cười lạnh nhìn lại phía ngoài cửa, nhưng mà sau khi nhìn thấy một màn kế tiếp lại ngây ngẩn cả người.
Lấy Nhị trưởng lão cầm đầu, phần đông đội ngũ mặc trang phục của Mộ Dung thế gia đi tới phòng khách.
Nếu chỉ là như thế này cũng thôi, vấn đề là, từ đầu tới đuôi những người này cũng chưa giữ lại hơi thở trên người, khí thế cường đại này làm cho tất cả mọi người ở đây không tự chủ được trợn tròn mắt.
Võ Hoàng?
Còn là mười người?
Ban đầu Nhị trưởng lão thân là Võ Hoàng sơ cấp đã tới trung cấp?
Hơn nữa………... Phía sau có hơn một trăm người, nhưng lại toàn bộ đều là Võ Vương cao cấp?
Bởi vì lúc trước vì không để cho thế lực Hắc Nham Thành khác biết thực lực của Mộ Dung thế gia, lúc này đây đột phá đều là ở trong tầng hầm ngầm, chặn lại tất cả gió lốc thăng cấp trở thành Võ Hoàng, vì vậy mọi người mới bị trận thế giờ này khắc này của Mộ Dung thế gia dọa đến.
/1836
|