Mặc kệ Kha Đại tỷ và Đường công tử từ từ tiến tới một tương lai xán lạn, các cô nương vẫn nhiệt tình luyện tập nhảy múa trên sàn khiêu vũ, Lôi Mị cau tít đôi mày liễu ngồi ở góc phòng đang định đứng dậy đi lên lầu thì nhìn thấy cả đôi kẻ trước người sau cùng nhau bước xuống. Cặp lông mày lá liễu cong vút lại càng cau có gần như dính chặt sát vào nhau.
"Ai da, sao Đại tỷ hôm nay dáng điệu phơi phới, phong thái phấn chấn rạng ngời, đúng là có hỉ sự rồi nha!"
"Cái gì mà dáng điệu phơi phới, phong thái phấn chấn rạng ngời, đây là mắt môi chan chứa xuân tình, lòng xuân nở rộ, hình như Đại tỷ hạnh phúc quá nên biểu lộ hết ra trên người…"
"Đúng thế à nha, đúng là một người phụ nữ đang yêu say đắm, xuân tình lai láng, hạnh phúc tràn trề, không biết là người đàn ông tuyệt diệu nào có bản lĩnh đến thế, làm cho Đại tỷ yêu thương nhung nhớ, ôm ấp dấu yêu, ấp ủ trong tận trái tim hồng?"
"Trời ơi nghĩ lại ngày xưa, biết bao nhiêu vương tôn công tử quý tộc hào hoa đã vì Đại tỷ mà tranh giành tình yêu, ghen tuông đấu đá ngất trời… Nếu người đàn ông đó không phải có bản lĩnh cao siêu thì sao có thể làm Đại tỷ xúc động chân tình, hân hoan mở cõi lòng đón nhận, giao phó cả thân thể ngà ngọc vào tay? Hi hi ha ha…!"
Cảm giác được ánh mắt lạ lùng của Lôi Mị đang nhìn mình chằm chằm, thỉnh thoảng lại lườm nguýt Kha Vân Tiên, Đường Tiểu Đông đành giả bộ như không nhìn thấy nàng, cũng không để ý tới Kha Vân Tiên ở bên cạnh đang cười tít mắt mà hô hào đốc thúc các cô nương gia tăng sự luyện tập.
Lúc này đây, các cô nương đúng là đang phục sức các bộ y phục may gấp để dùng cho việc khiêu vũ, những bộ vũ y này mặc vào trên người ngoại trừ miễn cưỡng che khuất ba nơi bộ vị trọng yếu thì so với việc xích lõa toàn thân căn bản cũng không khác biệt là bao.
Dưới triều đại Đại Đường này mặc dù thanh lâu thịnh hành phổ biến, văn nhân mặc khách tha hồ vui chơi trong đó coi như là một thú vui thời thượng phong lưu tao nhã, thế nhưng việc biểu diễn loại y phục này giữa quảng đại quần chúng chắc chắn sẽ là một việc chấn động kinh thế hãi tục.
"Ai da, chao ôi, xấu hổ chết ta rồi…"
Mấy cô nương có vóc người rất chuẩn mắc cỡ lấy hai tay che mặt.
"Chà chà, loại vũ y này, đám đàn ông mà không phát điên phát cuồng thì khó tin thật…"
"Thật sự là rất khêu gợi đấy, đám cuồng khách chắc chắn sẽ thống khoái tới mức… hí hí…"
"Ngày sau ta muốn tự tay may vài món như thế này, nhất định phu quân tương lai của ta sẽ yêu thương rất rất nhiều nha… Hì hì…"
"Mai tỷ đó hả…?"
"Híc, đi chết đi…!"
Lôi Mị đứng bên ngoài ửng hồng đôi gò má phấn, trái tim bình bình loạn nhịp trong lồng ngực, đám đồ nội y này mặc vào đúng là cực kỳ yêu mị gợi tình không thể nói lên lời, thế nhưng đối với cảnh vợ chồng trong phòng the mà người vợ mặc vào khoe ra thì không biết tăng thêm bao nhiêu phần ái ân tình thú…
Ai nha, không biết cái đồ gia hỏa kia sao lại nghĩ ra được nhiều chuyện cổ quái đến thế? Thỉnh thoảng còn có những lời nói, ngôn ngữ, cử động kinh người nữa chứ?
Cứ theo như cuộc điều tra trước đây, hắn đã từng bị một trận cuồng phong cuốn bay đi rồi mất tích, làm cho bá mẫu cùng mấy người thân thích khóc ròng rã mất mấy ngày trời. Ai cũng đã nghĩ rằng hắn đã chết, không ngờ rằng lại có kỳ tích, cuối cùng thì hắn còn sống nhăn khỏe mạnh trở về.
Nếu không phải bởi vì có người chứng kiến hắn sử dụng thủ pháp độc môn ám khí Phích Lịch Kinh Thiên Lôi danh chấn giang hồ của Đường môn, lại có người phán đoán hắn ẩn thân ở chỗ này mưu đồ đại sự gì đây.
Không nghĩ được hắn ta dường như rất tham tiền, vì tiền tài mà sẵn sàng bôi tro trát trấu làm nhục mặt mũi Thục trung Đường môn, lao đầu vào con đường phát triển cái loại kinh doanh thanh lâu như thế này, chẳng lẽ hắn còn có mục đích gì khác nữa?
Chung quy tổng kết tất cả mọi sự mà nói, trên người hắn vẫn là tràn ngập rất nhiều bí ẩn!
Các cô nương vẫn còn đang xầm xì bàn luận, Kha Vân Tiên hoa dung trầm xuống: "Loại vũ y này hiện là vũ khí bí mật để trùng chấn Di Tình lâu của chúng ta, ai cũng không được tiết lộ ra ngoài, cũng không ai được nghiên cứu bắt chước mẫu mã để tự mình may vá, ít nhất cũng là cho đến thời điểm khai trương, ta báo trước là sẽ tuyệt đối không cho phép, nếu trái lời thì đừng trách ta vô tình đấy!"
Đường Tiểu Đông cũng trầm giọng khuyến dụ: "Thành công hay thất bại của Di Tình viện chính là ở lần này, hy vọng mọi người tuân thủ quy củ, đến khi buôn may bán đắt kiếm được nhiều tiền thì tùy ý các ngươi muốn lựa chọn bán nghệ hay bán thân, cũng tùy theo ý muốn của các ngươi thôi."
Lời hắn vừa nói ra làm cho tất cả mọi người kể cả Kha Vân Tiên cũng đỏ mặt, lại thêm Lôi Mị hung hăng trừng mắt lườm hắn, vẻ ngượng ngùng xấu hổ ẩn chứa mang theo đầy lời trách móc.
Trong thiên hạ làm gì có nữ tử nào nguyện ý chìm đắm đọa đày vào trong bể trụy lạc, tủi nhục bán thân trong chốn lầu xanh? Chỉ có những nữ tử đáng thương đã trót lỡ bước sa chân vào chốn thanh lâu đèn mờ này, chỉ còn biết giở hết ngón nghề ra để mà câu khách, mỗi một ngày phải khoác cái mặt nạ tươi cười hạnh phúc lên để mà tiếp khách, nào ai hiểu thấu trong lòng đau đớn xót xa, nước mắt nuốt ngược vào trong, mỗi một đêm lại phải động phòng với một người đàn ông mới, có người hiền lành nhưng cũng không thiếu kẻ cuồng bạo điên rồ…
"Sống làm vợ khắp người ta
Chết xuống âm phủ làm ma không chồng!" Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Cuộc sống ấy thực sự là quá bi thảm đau thương rồi…
Biết mình vừa lỡ lời, Đường Tiểu Đông xoa xát khuôn mặt nóng bừng, gượng cười che dấu.
Bây giờ mặc những bộ đồ gợi cảm khiêu dâm nhỏ bé này trong người để luyện tập, các cô nương lúc đầu còn ngượng ngùng hổ thẹn, còn nhăn nhó thiếu tự nhiên, thế nhưng sau khi đeo lên mặt một tấm mạng sa đen thì họ mới dần dần thoải mái trở lại. Bọn họ vặn vẹo đung đưa vòng eo, hưởng ứng theo nhịp điệu của khúc nhạc, bắt đầu thực hiện những động tác cởi bỏ dần dần từng mảnh xiêm y bên ngoài, bộ dáng hương diễm gợi tình kích thích làm cho ngay cả Kha Vân Tiên và mấy cô nương đứng chờ bên dưới cũng đều cảm thấy tâm thần nhộn nhạo, khó có thể kiềm chế nỗi kích động trong lòng.
Vũ điệu nóng bỏng ướt át kích thích mãnh liệt thị giác của mọi người, đến cả nữ nhân còn bị ảnh hưởng đến như thế thì càng không phải nói đám đàn ông sẽ bị khích động đến mức nào.
Mọi người càng thêm phấn chấn, tin tưởng chắc chắn rằng dựa vào những điệu múa gợi tình nóng bỏng ướt át này, nhất định Di Tình lâu có điều kiện một lần nữa quật khởi phát dương quang đại trở lại, ai ai cũng nghĩ đến việc kiếm được nhiều tiền để dành dụm lo lắng cho tương lai, có đủ vốn liếng để mà thực hiện giấc mơ hoàn lương lấy chồng dựng xây một mái ấm gia đình. Cho nên các cô gái đều phi thường nỗ lực, cố gắng chăm chú tập luyện nhiệt tình, làm cho Đường Tiểu Đông cảm thấy rất hài lòng.
Màn đêm buông xuống, sau một hồi thoải mái ngâm mình trong thùng nước tắm đầy bọt thơm, tâm tình trở lên tốt đẹp thoải mái, Đường Tiểu Đông vừa đi vừa hát trở lại phòng mình, ngã lăn ra trên giường khao khát chờ đợi Kha Vân Tiên.
Nghĩ đến thân thể mềm mại nóng bỏng nồng ấm của Kha Vân Tiên, trong người dục hỏa đã dần dần sôi sục, toàn thân hắn đã căng cứng, hầm hập nóng như phát sốt.
Y, mùi hương gì vậy?
Đường Tiểu Đông chun mũi cố sức hít thật mạnh, đúng rồi, trong phòng quả thật có một làn hương thơm dịu nhẹ lãng đãng, dường như mùi phấn son, hoặc dường như mùi thân thể nữ nhân… Thế nhưng không phải là loại hương vị nồng đậm sử dụng trên người Kha Vân Tiên, mà làn hương này rất nhẹ, thoang thoảng như có như không, vô cùng dễ chịu, hình như cũng rất quen thuộc.
"Lôi Mị?"
Hắn bất chợt kinh sợ từ trên giường nhảy dựng lên.
Trong ánh sáng âm u, Lôi Mị ngồi khuất trong góc phòng, đang săm soi đùa nghịch hai quả sắt tròn có khía.
"Cẩn thận đấy!"
Đường Tiểu Đông bị dọa đến mức hồn phi phách tán, hốt hoảng la lên: "Ối bà cô ơi, cẩn thận đi, nếu bật chốt ra thì nó nổ mạnh đấy…!"
Lôi Mị cười khúc khích, đưa lòng bàn tay trên có hai quả lựu đạn nặng trịch nâng lên, vẫn đùa nghịch quay tròn xoay tít như trước, thế nhưng không hề phát sinh ra sự va chạm nào, có thể thấy được công phu cực kỳ cao minh của nàng.
"Đây là cái thứ đồ vật gì vậy?"
Hai quả lựu đạn đặc chủng đang quay tròn trên tay nàng đột nhiên bắn lên giữa không trung.
Đường Tiểu Đông hồn vía lên mây hấp tấp nhảy lên, luống cuống giơ tay đỡ lấy rồi dè dặt cẩn thận đặt chúng xuống mặt gối: "Bà cô à, không được đùa bỡn với thứ đồ này a, chết người đấy…"
"Thế còn cái này là vật gì vậy?"
Đã thấy trong tay nàng đang vung vẩy khẩu súng ngắn, Đường Tiểu Đông mặt cắt không còn chút máu kinh hãi vội vàng né tránh, cố thoát họng súng đen ngòm đang chĩa vào người kia: "Á, Lôi Đại tiểu thư, cái đó cũng không đùa bậy được đâu…!"
"Ài, huynh mãi còn chưa có nói cho người ta biết, những cái này là cái thứ gì?"
Không để ý tới vẻ mặt bất mãn của Lôi Mị, Đường Tiểu Đông vội vàng thu hồi mấy khẩu súng, kiểm tra lại chốt khóa an toàn rồi giấu vào dưới chăn, xong xuôi mới cảm thấy bình tĩnh trở lại.
"Mấy thứ này… Gọi là… ám khí…"
Đôi lông mày nhăn tít từ từ giãn ra, thế nhưng Lôi Mị vẫn háo hức đầy vẻ hiếu kỳ: "Huynh có thể làm cho người ta kiến thức một chút uy lực của chúng được không?"
Đường Tiểu Đông nghiêm mặt: "Không được!"
"Đồ quỷ hẹp hòi!"
Lôi Mị đanh đá hừ một tiếng.
Nhìn thoáng qua nàng thấy con ngươi đảo lộn, Đường Tiểu Đông căng thẳng trong lòng, mấy quả lựu đạn và khẩu súng ngắn có thể tùy thời mang theo bên người, có điều hai khẩu súng tiểu liên MP5 và khẩu súng nỏ thì lại quá kềnh càng, nếu cả ngày cứ phải đeo khoác trên lưng thì vô cùng bất tiện, nhỡ có nhân vật võ công cao minh lấy trộm đi mất thì thật là phiền toái nha.
Ho nhẹ một tiếng, hắn dịu giọng: "Mấy thứ này chỉ dùng được một lần, ở đây là thứ phi thường trân quý, hiếm có trên đời, cho nên… Cho nên nếu chưa đến lúc tối khẩn thiết thì vạn bất đắc dĩ không thể đem ra dùng được…"
Lôi Mị cau mày sẵng giọng: "Vẫn có thể tái tạo được mà!"
Thấy nàng cau mày vẻ quan tâm như thế, trong lòng Đường Tiểu Đông có chút cảm động: "Cái này… làm sao chế tạo được?"
Lôi Mị hừ một tiếng, chu cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn ra, vẻ mặt không tin nói: "Bằng vào tay nghề kỹ thuật của Giang Nam Lôi gia chúng ta, còn có cái loại đồ vật gì mà không chế tạo được hả?"
Thế nhưng trong lòng phát ra tiếng thở dài, nàng vừa rồi đã thưởng thức xem rất kỹ từng loại "ám khí", mỗi một thứ đều phi thường tinh xảo, cầu kỳ tối tân, tựa hồ có huy động tất cả lực lượng toàn gia tộc họ Lôi, cũng chưa chắc làm ra được chế phẩm giống hệt mấy thứ này.
Chế tạo ra được mấy món đồ này thực sự là xảo đoạt thiên công, không biết từ bàn tay thần thủ của vị đại sư phụ nào?
/433
|