Phong Lưu

Chương 323: Bí quyết chữ “lại” của Tiểu Bảo ca

/481



Lại nhìn thấy vẻ mặt không tập trung của hắn thì nhíu mày hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Hoàn Nhi, có phải nàng Mai Hoa nội vệ đi giết chết Lan Đình là vì ta?

Một tiếng Hoàn nhi kia khiến Dương Quý Phi đầu tiên là ngẩn ra, trong đầu lập tức cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, nàng hoàn toàn không để ýhững lời tiếp theo của Đường Tiểu Đông nữa mà si ngốc nhìn hắn, bên trong đôi mắt mềm mại đáng yêu lộ ra từng sợi nhu tình, say người không đền mạng.

- Hoàn Nhi.

Đường Tiểu Đông ho nhẹ một tiếng lặp lại lời nói vừa nãy.

Dương Quý Phi giật mình ôn nhu nói:

- Người ta còn không phải là vì ngươi sao, nữ tử họ Lan kia xinh đẹp như vậy, khẳng định là ngươi không nỡ hạ sát thủ, mà ta không thể để người đối địch với ngươi tồn tại, nên ta cho người giải quyết chuyện này.

Tuy rằng nàng dùng ngữ khí giáo huấn Đường Tiểu Đông nhưng lời nói lại ôn nhu dị thường, bao hàm cả tình cảm nồng đậm khiến Đường Tiểu Đông như được ngâm mình trong dòng nước ấm.

- Hoàn nhi, cảm ơn nàng.

Đường Tiểu Đông cầm lấy đôi tay mềm mại của nàng nói:

- Nhưng mà trong chuyện này nàng có chút hiểu lầm rồi, chúng ta không phải là địch nhân...

- Ngươi xác định?

Đôi mắt như nước mùa thu của Dương Quý Phi nhấp nháy, vẻ mặt cổ quái nhìn hắn.

- Uh.

Đường Tiểu Đông kiên trì thừa nhận, vì cứu Lan Đình hắn không thể không lừa dối nàng, nhưng như vậy liệu có hơi quá đáng hay không?

- Được rồi…

Dương Quý Phi yếu ớt thở dài một tiếng.

- Vậy theo ngươi...

Đường Tiểu Đông đại hỷ, ôm nàng an ủi một lượt mới cầm theo ngọc bội của nàng, vội vã chạy ra khỏi cung sau đó thúc ngựa lao nhanh.

Thấy ngọc bội của Quý Phi nương nương, Vệ Vô Thương gật đầu, dẫn thủ hạ rời đi.

Trong căn nhà gỗ vẫn truyền ra từng tiếng đàn du dương êm ái dễ nghe, Đường Tiểu Đông đi tới trước cửa hô to:

- Lan tiểu thư, không có việc gì nữa rồi, Mai Hoa nội vệ đã bỏ đi, ta có thể vào được không.

Hắn đưa bàn tay đẩy cánh cửa phòng ra, mới kịp đặt một chân vào thì đột nhiên có một đạo kiếm quang lạnh lùng bắn tới, kình phong mãnh liệt khiến ngực hắn đau rát.

Đường Tiểu Đông làm sao nghĩ đến là có người đánh lén, hắn chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, ngã lăn ra trên mặt đất.

uội muội không được…

Cùng lúc đó một tiếng thét chói tai của nữ tử vang lên, một đạo thân ảnh từ bên trong lao ra, thanh kiếm lạnh lùng nhanh chóng chớp động kịch liệt.

Tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên, một gã cận vệ thổ huyết lảo đảo lui ra ngoài cửa, một gã khác lại xông vào bảo hộ Đường Tiểu Đông chặt chẽ.

Đường Tiểu Đông nằm nghiêng trên mặt đất, giơ tay phải lên, ý bảo không được tấn công.

Sáu tên cận về rút kiếm che ở trước người, sáu đôi mắt lạnh lùng gắt gao nhìn chằm chằm tỷ muội Lan gia.

Người rút kiếm tập kích Đường Tiểu Đông là Lan Phỉ, Lan Đình đoạt thanh kiếm trong tay nàng, thuận thế chạy ra ngăn cản thế tấn công của một người hộ vệ, dùng nội lực tinh thâm bức hắn ra ngoài.

- Phỉ muội, muội... Vì sao có thể làm như vậy?

Nàng nghiêm mặt, răn dạy Lan Phỉ:

- Đường Công tử là ân nhân cứu mạng của chúng ta, vì sao muội có thể đối xử với ân nhân cứu mạng của mình như vậy, mau xin lỗi Đường công tử.

Lan Phỉ hừ một tiếng nói:

- Chỉ dựa vào những người đó sao có thể ngăn cản tỷ tỷ đột phá vòng vây?

Ý tứ của nàng cũng rất rõ ràng, bằng vào thân thủ siêu việt của Lan Đình, muốn đột phá vòng vây cũng là chuyện hết sức dễ dàng, căn bản là không cần Đường Tiểu Đông trợ giúp. Trong lòng nàng vẫn còn rất hận Đường Tiểu Đông.

Lan Đình yếu ớt thở dài một tiếng:

- Phỉ muội, muội đánh giá tỷ quá cao rồi. Nguồn truyện:

/481

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status