Đoàn người lại một đường thẳng đi tìm tấm bia đá, bia đá thì không thấy, nhưng lại phát hiện ra không ít dược liệu thiên địa nha!
Không chút lưu tình, Phượng Thiên Vũ quét sạch tất cả!
"A Vũ, ngươi nói xem tầng thứ năm này có tấm bia đá hay không?"
Mộc Mộc ngồi ở một bên, suy nghĩ hỏi, bọn hắn tìm khắp một vòng rồi, va chạm không ít ma thú, vẫn là không thấy tấm bia đá chó má kia ở đâu?
"Đúng vậy, tiểu thư, người không cảm thấy cái cấu trúc ở tầng này rất kì quái hay sao?"
Đứng ở một bên, Thanh Loan nghe thấy Thanh Ngư hỏi liền hào hứng bừng bừng tiến lên nói: "Đế Hoàng Thành chính là Thần Hoàng cùng Thần Nữ Sáng Thế tạo thành, theo lẽ dĩ nhiên Thiên Hoàng Điện cũng là do bọn họ sáng tạo nên!"
"Thanh Loan tỷ tỷ, Thần Hoàng là ai? Ta chưa từng nghe thấy tên người này?"
Thanh Ngư tò mò hỏi, thật sự nàng chưa từng nghe qua cái tên Thần Hoàng a?
"Cái này ta có đọc qua trên sách cổ".
Vân Ế nhìn mọi người đang hứng thú, cũng không thừa nước đục thả câu: "Sách cổ có ghi chép, Thần Nữ Sáng Thế Tuyết Cơ ở trong ba mươi ba tầng thiên, tương truyền, ba mươi ba tầng thiên quanh năm hàn băng, Tuyết Cơ lại chưa bao giờ rời khỏi nó, về sau không biết chuyện gì đã xảy ra, nàng bước ra khỏi tầng thiên, duyên số đưa tới nàng gặp được Thần Hoàng người có thân phận thần bí. Hai người ở cùng một chỗ, một giai thoại được bắt đầu, nhưng cuộc vui nào rồi cũng phải tan, đất trời rung chuyển, sau đó Thần Nữ biến mất, ngay cả Thần Hoàng cũng không có tin tức!"
Thanh Loan cười khúc khích: "Vân Ế, ngươi kiếm đâu ra được mấy cái truyền thuyết này thế?”
"Tuyết Cơ là vì củng cố lại Thập Phương thế giới, hứng chịu những đạo thiên lôi đánh xuống sau đó biến mất khi thiên địa pháp tắc buông xuống, Thần Hoàng bi thương, rất có thể là đi theo Tuyết Cơ rồi, mới không phải là vì nhân loại, là vì thập phương vì hòa bình của cả thế giới!"
Thanh Loan nói xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng, nhóm người Vân Thương thì rất hiếu kỳ, còn Phượng Thiên Vũ thì lại nghi hoặc!
Sao Thanh Loan cũng biết được việc này?
"Thanh Loan, ngươi làm sao lại biết, rồi Thập Phương thế giới là cái gì?"
Vân Thương lạnh lùng hỏi, Thập Phương thế giới!
Hắn đã từng nghe qua, ngoài Thương Lan đại lục ra còn có những thế giới, những vị diện khác, những nơi đó không phải dành cho những người phàm phu tục tử bước đến, vậy sao Thanh Loan lại biết rõ như vậy?
"Ta... Ta, tiểu hài tử ở quê hương ta cũng biết rõ đó!"
Thanh Loan nói xong, chột dạ cúi đầu xuống, Vân Thương, ta không phải là cố ý muốn lừa gạt ngươi đâu!
Phượng Thiên Vũ âm thầm liếc nhìn Thanh Loan, sự tình của mấy ngàn năm trước đến tiểu hài tử cũng biết rõ sao?
Xem ra Thanh Loan hẳn là người của vị diện khác đến!
Thanh Ngư nhìn ca ca của mình mất hứng, vội vàng đi qua: "Ca ca, đừng làm khó dễ Thanh Loan tỷ tỷ, nói không chừng quê hương của Thanh Loan tỷ tỷ tương đối đặc biệt, vì vậy biết rõ điều này cũng không quá kì quái a!"
Vân Thương không nói thêm gì, chỉ nhẹ gật đầu, tỏ vẻ hắn đã biết!
Thanh Loan thở dài một hơi, nàng sợ Vân Thương lại hỏi, nàng phải nói ra mất!
Khi Thanh Loan buông lỏng tâm tình, Vân Thương liếc về phía nàng!
Thanh Loan sững sờ, cố gượng cười hai tiếng, đi đến bên cạnh Thanh Ngư!
Hai mắt Vân Thương trầm xuống, Thanh Loan, ngươi rút cuộc là ai?
"Được rồi, nghỉ ngơi đã đủ rồi, chúng ta mau đi đi thôi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, đi thẳng về phía trước, nàng phải nhanh chóng đi ra khỏi tầng thứ năm này, ở nơi đây làm cho nàng có cảm giác rất khó chịu!
Nhóm người lại tiếp tục lần nữa vây quanh tầng thứ năm tìm kiếm tấm bia đá, quả đúng là trời cao phụ lòng người, vẫn không tìm ra được a!
"A Vũ, không có tấm bia đá làm sao chúng ta ra ngoài được!"
Mộc Mộc cảm thấy bọn họ không thể tìm ra được, vội vàng hỏi tiếng hỏi!
"Đúng vậy a, tiểu thư, người xem chúng ta tìm lâu như vậy rồi, cái gì cũng không tìm được!"
Phượng Thiên Vũ nhíu mày, không phải là không tìm được, nàng cảm thấy như tấm bia đó đã ẩn tàng(ẩn núp, ẩn dấu, che dấu)?
Được rồi, quay đầu lại, lần sau sẽ đến đây tìm!
"Chúng ta dùng nhẫn, ra ngoài thôi!"
Mấy người nghe vậy, nhanh chóng đè nhẫn xuống, ngay ngắn biến thành tám đạo ánh sáng biến mất khỏi tầng thứ năm... !
Trở lại Học Viện, không nghĩ tới bây giờ đang là ban ngày, vẫn như cũ lúc bọn họ tiến vào, mấy vị lão sư đang đứng chờ bọn họ!
"Mấy vị đồng học thông qua tầng thứ năm rồi hả?"
Lão sư đứng đầu hòa ái cất giọng hỏi, nhìn nhóm người Phượng Thiên Vũ thoáng gật gật đầu, ừm, tám người này, không tệ!
"Ai biết có thật sự thông qua hay không !" Một nữ nhân mang theo lời châm chọc sau đó nhìn về phía Phượng Thiên Vũ đang đeo mặt nạ, đắc ý nói: "Có khi các ngươi trốn ở đâu đó, sau một hồi lại quay trở về, nhất định là dung mạo thật kinh khủng nên mới mang mặt nạ đi?"
"Đủ rồi, Võ viện lão sư sao ngươi có thể ăn nói như thế hả?" Vị lão sư lúc trước nghiêm nghị quở trách nữ nhân vừa mới mở miệng.
"Ta không muốn nghe các ngươi nói nhảm, trực tiếp nói cho chúng ta biết nơi ở, chúng ta muốn nhanh chóng được nghỉ ngơi!”
Phượng Thiên Vũ lạnh lùng đảo mắt đảo qua nữ nhân kia, từ trong lỗ mũi hừ ra một vài âm thanh!
"Là như vậy, Học Viện gồm hai phần, một bên là võ viện, một bên là đan viện, các đệ tử muốn đến bên nào?"
Phượng Thiên Vũ nghe xong, nhíu mày: "Đã như vậy, ta tiến vào đan viện!"
"A Vũ tiến đan viện, ta cũng muốn tiến vào đan viện!"
Mộc Mộc vẫy vẫy tay, không thèm để ý chút nào nói, A Vũ ở đâu nàng sẽ ở đó!
"Còn có ta, ta cũng muốn theo tiểu thư!" Thanh Ngư không cam lòng rớt lại phía sau, kiên định nói!
Mộc Thương cùng Mạc Sầu trực tiếp đứng sau lưng Phượng Thiên Vũ, không cần hỏi cũng biết bọn họ muốn nói gì rồi.
Dưới mắt chỉ còn lại ba người Thanh Loan, Vân Thương, Vân Ế!
Nữ nhân ăn nói lỗ mãng lúc nãy bắt đầu gấp gáp, thầm trách bản thân mình, những người có thể bước ra từ Thiên Hoàng Điện thì thực lực vốn đã không tầm thường, nếu tất cả đều tiến vào đan viện, nàng còn mặt mũi nào trở về thông báo với viện chủ, vốn võ viện và đan viện luôn có tranh chấp, nhiều người tiến vào đan viện như vậy, đến lúc đó thực lực của đan viện sẽ mạnh lên rất nhiều!
Vân Thương đứng tại chỗ nhìn nhóm người Phượng Thiên Vũ rời đi, hắn đã từng nói qua, hắn phải chăm sóc thật tốt cho tiểu muội!
"Vị tân sinh này, theo lão sư nhìn, thực lực của ngươi không tầm thường, không bằng tiến vào võ viện đi!" Nữ nhân nhìn Vân Thương, quyến rũ nói!
Ánh mắt của Vân Thương vẫn nhìn về phía trước, nhưng đôi lông mày nhẹ cau lại chứng tỏ sự bất mãn của hắn: "Tránh ra!"
Nữ nhân kia khẽ giật mình, tướng mạo của nàng vốn xinh đẹp, lại là lão sư được mọi người tôn kính, không ít đệ tử đều yêu thích nàng, thói quen luôn được người khác truy cầu(theo đuổi), khi nào lại có người dám to tiếng với nàng như vậy... !
"Ngươi nói cái gì?"
Thanh Loan nhìn nữ nhân kia đang quấn lấy Vân Thương, tức giận, liền bước lên phía trước, đứng vào chính giữa hai người, bộ dáng của gà mẹ đang che trở cho gà con: “Vị lão sư này, tai ngươi bị điếc à, không thấy Vân Thương kêu ngươi trách ra chỗ khác à”.
Không chút lưu tình, Phượng Thiên Vũ quét sạch tất cả!
"A Vũ, ngươi nói xem tầng thứ năm này có tấm bia đá hay không?"
Mộc Mộc ngồi ở một bên, suy nghĩ hỏi, bọn hắn tìm khắp một vòng rồi, va chạm không ít ma thú, vẫn là không thấy tấm bia đá chó má kia ở đâu?
"Đúng vậy, tiểu thư, người không cảm thấy cái cấu trúc ở tầng này rất kì quái hay sao?"
Đứng ở một bên, Thanh Loan nghe thấy Thanh Ngư hỏi liền hào hứng bừng bừng tiến lên nói: "Đế Hoàng Thành chính là Thần Hoàng cùng Thần Nữ Sáng Thế tạo thành, theo lẽ dĩ nhiên Thiên Hoàng Điện cũng là do bọn họ sáng tạo nên!"
"Thanh Loan tỷ tỷ, Thần Hoàng là ai? Ta chưa từng nghe thấy tên người này?"
Thanh Ngư tò mò hỏi, thật sự nàng chưa từng nghe qua cái tên Thần Hoàng a?
"Cái này ta có đọc qua trên sách cổ".
Vân Ế nhìn mọi người đang hứng thú, cũng không thừa nước đục thả câu: "Sách cổ có ghi chép, Thần Nữ Sáng Thế Tuyết Cơ ở trong ba mươi ba tầng thiên, tương truyền, ba mươi ba tầng thiên quanh năm hàn băng, Tuyết Cơ lại chưa bao giờ rời khỏi nó, về sau không biết chuyện gì đã xảy ra, nàng bước ra khỏi tầng thiên, duyên số đưa tới nàng gặp được Thần Hoàng người có thân phận thần bí. Hai người ở cùng một chỗ, một giai thoại được bắt đầu, nhưng cuộc vui nào rồi cũng phải tan, đất trời rung chuyển, sau đó Thần Nữ biến mất, ngay cả Thần Hoàng cũng không có tin tức!"
Thanh Loan cười khúc khích: "Vân Ế, ngươi kiếm đâu ra được mấy cái truyền thuyết này thế?”
"Tuyết Cơ là vì củng cố lại Thập Phương thế giới, hứng chịu những đạo thiên lôi đánh xuống sau đó biến mất khi thiên địa pháp tắc buông xuống, Thần Hoàng bi thương, rất có thể là đi theo Tuyết Cơ rồi, mới không phải là vì nhân loại, là vì thập phương vì hòa bình của cả thế giới!"
Thanh Loan nói xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng, nhóm người Vân Thương thì rất hiếu kỳ, còn Phượng Thiên Vũ thì lại nghi hoặc!
Sao Thanh Loan cũng biết được việc này?
"Thanh Loan, ngươi làm sao lại biết, rồi Thập Phương thế giới là cái gì?"
Vân Thương lạnh lùng hỏi, Thập Phương thế giới!
Hắn đã từng nghe qua, ngoài Thương Lan đại lục ra còn có những thế giới, những vị diện khác, những nơi đó không phải dành cho những người phàm phu tục tử bước đến, vậy sao Thanh Loan lại biết rõ như vậy?
"Ta... Ta, tiểu hài tử ở quê hương ta cũng biết rõ đó!"
Thanh Loan nói xong, chột dạ cúi đầu xuống, Vân Thương, ta không phải là cố ý muốn lừa gạt ngươi đâu!
Phượng Thiên Vũ âm thầm liếc nhìn Thanh Loan, sự tình của mấy ngàn năm trước đến tiểu hài tử cũng biết rõ sao?
Xem ra Thanh Loan hẳn là người của vị diện khác đến!
Thanh Ngư nhìn ca ca của mình mất hứng, vội vàng đi qua: "Ca ca, đừng làm khó dễ Thanh Loan tỷ tỷ, nói không chừng quê hương của Thanh Loan tỷ tỷ tương đối đặc biệt, vì vậy biết rõ điều này cũng không quá kì quái a!"
Vân Thương không nói thêm gì, chỉ nhẹ gật đầu, tỏ vẻ hắn đã biết!
Thanh Loan thở dài một hơi, nàng sợ Vân Thương lại hỏi, nàng phải nói ra mất!
Khi Thanh Loan buông lỏng tâm tình, Vân Thương liếc về phía nàng!
Thanh Loan sững sờ, cố gượng cười hai tiếng, đi đến bên cạnh Thanh Ngư!
Hai mắt Vân Thương trầm xuống, Thanh Loan, ngươi rút cuộc là ai?
"Được rồi, nghỉ ngơi đã đủ rồi, chúng ta mau đi đi thôi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, đi thẳng về phía trước, nàng phải nhanh chóng đi ra khỏi tầng thứ năm này, ở nơi đây làm cho nàng có cảm giác rất khó chịu!
Nhóm người lại tiếp tục lần nữa vây quanh tầng thứ năm tìm kiếm tấm bia đá, quả đúng là trời cao phụ lòng người, vẫn không tìm ra được a!
"A Vũ, không có tấm bia đá làm sao chúng ta ra ngoài được!"
Mộc Mộc cảm thấy bọn họ không thể tìm ra được, vội vàng hỏi tiếng hỏi!
"Đúng vậy a, tiểu thư, người xem chúng ta tìm lâu như vậy rồi, cái gì cũng không tìm được!"
Phượng Thiên Vũ nhíu mày, không phải là không tìm được, nàng cảm thấy như tấm bia đó đã ẩn tàng(ẩn núp, ẩn dấu, che dấu)?
Được rồi, quay đầu lại, lần sau sẽ đến đây tìm!
"Chúng ta dùng nhẫn, ra ngoài thôi!"
Mấy người nghe vậy, nhanh chóng đè nhẫn xuống, ngay ngắn biến thành tám đạo ánh sáng biến mất khỏi tầng thứ năm... !
Trở lại Học Viện, không nghĩ tới bây giờ đang là ban ngày, vẫn như cũ lúc bọn họ tiến vào, mấy vị lão sư đang đứng chờ bọn họ!
"Mấy vị đồng học thông qua tầng thứ năm rồi hả?"
Lão sư đứng đầu hòa ái cất giọng hỏi, nhìn nhóm người Phượng Thiên Vũ thoáng gật gật đầu, ừm, tám người này, không tệ!
"Ai biết có thật sự thông qua hay không !" Một nữ nhân mang theo lời châm chọc sau đó nhìn về phía Phượng Thiên Vũ đang đeo mặt nạ, đắc ý nói: "Có khi các ngươi trốn ở đâu đó, sau một hồi lại quay trở về, nhất định là dung mạo thật kinh khủng nên mới mang mặt nạ đi?"
"Đủ rồi, Võ viện lão sư sao ngươi có thể ăn nói như thế hả?" Vị lão sư lúc trước nghiêm nghị quở trách nữ nhân vừa mới mở miệng.
"Ta không muốn nghe các ngươi nói nhảm, trực tiếp nói cho chúng ta biết nơi ở, chúng ta muốn nhanh chóng được nghỉ ngơi!”
Phượng Thiên Vũ lạnh lùng đảo mắt đảo qua nữ nhân kia, từ trong lỗ mũi hừ ra một vài âm thanh!
"Là như vậy, Học Viện gồm hai phần, một bên là võ viện, một bên là đan viện, các đệ tử muốn đến bên nào?"
Phượng Thiên Vũ nghe xong, nhíu mày: "Đã như vậy, ta tiến vào đan viện!"
"A Vũ tiến đan viện, ta cũng muốn tiến vào đan viện!"
Mộc Mộc vẫy vẫy tay, không thèm để ý chút nào nói, A Vũ ở đâu nàng sẽ ở đó!
"Còn có ta, ta cũng muốn theo tiểu thư!" Thanh Ngư không cam lòng rớt lại phía sau, kiên định nói!
Mộc Thương cùng Mạc Sầu trực tiếp đứng sau lưng Phượng Thiên Vũ, không cần hỏi cũng biết bọn họ muốn nói gì rồi.
Dưới mắt chỉ còn lại ba người Thanh Loan, Vân Thương, Vân Ế!
Nữ nhân ăn nói lỗ mãng lúc nãy bắt đầu gấp gáp, thầm trách bản thân mình, những người có thể bước ra từ Thiên Hoàng Điện thì thực lực vốn đã không tầm thường, nếu tất cả đều tiến vào đan viện, nàng còn mặt mũi nào trở về thông báo với viện chủ, vốn võ viện và đan viện luôn có tranh chấp, nhiều người tiến vào đan viện như vậy, đến lúc đó thực lực của đan viện sẽ mạnh lên rất nhiều!
Vân Thương đứng tại chỗ nhìn nhóm người Phượng Thiên Vũ rời đi, hắn đã từng nói qua, hắn phải chăm sóc thật tốt cho tiểu muội!
"Vị tân sinh này, theo lão sư nhìn, thực lực của ngươi không tầm thường, không bằng tiến vào võ viện đi!" Nữ nhân nhìn Vân Thương, quyến rũ nói!
Ánh mắt của Vân Thương vẫn nhìn về phía trước, nhưng đôi lông mày nhẹ cau lại chứng tỏ sự bất mãn của hắn: "Tránh ra!"
Nữ nhân kia khẽ giật mình, tướng mạo của nàng vốn xinh đẹp, lại là lão sư được mọi người tôn kính, không ít đệ tử đều yêu thích nàng, thói quen luôn được người khác truy cầu(theo đuổi), khi nào lại có người dám to tiếng với nàng như vậy... !
"Ngươi nói cái gì?"
Thanh Loan nhìn nữ nhân kia đang quấn lấy Vân Thương, tức giận, liền bước lên phía trước, đứng vào chính giữa hai người, bộ dáng của gà mẹ đang che trở cho gà con: “Vị lão sư này, tai ngươi bị điếc à, không thấy Vân Thương kêu ngươi trách ra chỗ khác à”.
/95
|