Ngày sinh nhật Liễu Hồng, Liễu Hải rất muốn đến nhưng Liễu Hồng không cho. Tìm cớ này lí nọ bắt Liễu Hải ở lại Đông Lâm. Liễu Hải thừa biết tại sao cô không để gã về Thâm Quyến thăm mình.
Có điều, gần đây Liễu Hải rất bận, tình cảm giữa gã và Bạch Khẩn đang đơm hoa kết trái. Tuy nhiên cả hai vẫn còn ngại, người này đợi tín hiệu từ người kia. Chị không cho anh về Thâm Quyến, sếp lớn lại không ở đây, gã vui vẻ ở lại Đông Lâm tự nhủ mình sẽ được nghỉ xả hơi vài ngày.
Lần này quay trở lại Thâm Quyến, Trương Nhất Phàm vô cùng háo hức. Hà Tiêu Tiêu cũng giống như Liễu Hồng, càng trang điểm càng xinh.
Trương Nhất Phàm đầu đội mũ, đeo kính râm, tuyệt không cho người khác nhận ra, tuy vậy Hà Tiêu Tiêu và Liễu Hồng vẫn dễ dàng nhận ra. Hai người vẫy tay chào rồi dẫn hắn tới một chiếc xe Mẹc mới coóng.
- Hai người trúng số à? Mua xe đắt thế?
Trương Nhất Phàm đảo mắt một lượt, không ngờ là một con Mẹc S, giá không dưới hai triệu đồng.
Hai người chỉ cười không nói gì.
Liễu Hồng lái xe, Hà Tiêu Tiêu và Trương Nhất Phàm ngồi ở ghế sau. Thấy Liễu Hồng lái xe thành thạo, trong lòng Trương Nhất Phàm thầm nghĩ, lâu rồi không gặp, hai cô gái này đúng là thay đổi rất nhiều.
Hà Tiêu Tiêu níu lấy cánh tay Trương Nhất Phàm, cười nói với Liễu Hồng :
- Chị Liễu Hồng, tập trung lái xe, đừng chú ý chuyện khác nhá !
Cô bé này trêu Liễu Hồng, Liễu Hồng đỏ lựng mặt lên, vờ như không nghe thấy.
Hà Tiêu Tiêu dựa vào vai Trương Nhất Phàm, nói :
- Anh Phàm tối nay phải liệu đường cám ơn em và chị Liễu Hồng đấy nhé .
- Đương nhiên rồi.
Trương Nhất Phàm cũng không biết cô có ý gì, buột miệng đáp.
Hà Tiêu Tiêu lập tức nói lại:
- Anh này, còn chưa hiểu chuyện đã nói năng lung tung. Rồi sẽ biết tay bọn em !
Trương Nhất Phàm cười gượng, nắm lấy vai Hà Tiêu Tiêu, ôn tồn nói với cô:
- Anh biết mấy năm nay hai chị em vất vả nhiều. Giờ có yêu cầu gì của hai chị em anh tuyệt đối không chối từ.
- Ai thèm yêu cầu anh làm gì chứ.
Hà Tiêu Tiêu bĩu môi, nhìn rất đáng yêu. Nhưng cô ấy nói tiếp :
- Chính anh nói đấy nhé, chúng em chỉ có một yêu cầu bé tẹo tèo teo thôi.
Trương Nhất Phàm đã chuẩn bị tâm lý từ trước, Hà Tiêu Tiêu và Liễu Hồng sẽ không bao giờ đưa ra yêu cầu gì quá đáng, chỉ cần mình có thể giải quyết, thì se không bao giờ từ chối.
- Nói đi nào, anh sẽ chấp nhận yêu cầu của các em!
Hà Tiêu Tiêu vừa cười vừa đáp:
- Chị Liễu Hồng muốn sinh con trai cho anh.
Gì cơ? Liễu Hồng ngạc nhiên, phanh gấp xe lại. Ba người trên xe theo đà lắc lư mấy cái. Ruột gan lộn tùng phèo hết lên rồi. Ăn nói vớ vẩn! Mình chưa hề có ý nghĩ ấy !
Liễu Hồng thừa nhận rất thích cái kiểu lén lén lút lút cùng với Trương Nhất Phàm, nhưng cô chưa hề có ý nghĩ sẽ sinh con cho Trương Nhất Phàm. Đều vì bản thân mình đã là gái có chồng, nếu đưa ra yêu cầu như vậy, chẳng phải sẽ khiến Trương Nhất Phàm khó xử sao?
Hắn là người đã có vợ, chuyện sinh con cho hắn có đánh chết Liễu Hồng cũng không muốn làm.
Thấy Liễu Hồng phản ứng kịch liệt vậy, Hà Tiêu Tiêu ngây cả người ra. Cô nhìn thấy Trương Nhất Phàm khó chịu ra mặt, nên không dám nói gì nữa.
Liễu Hồng cũng biết chỉ là đùa quá đáng, nên đành nói chữa :
- Anh đừng nghe nó nói linh tinh, chuyện sinh con đau đớn khủng khiếp, có đánh chết tôi cũng không dám làm.
Liễu Hồng nghĩ thầm, có sinh con thì cũng là Hà Tiêu Tiêu sinh, bản thân mình có muốn cũng chẳng đến lượt. Hơn nữa mình đã có chồng. Haizz ! Liễu Hồng thở dài.
Trương Nhất Phàm châm thuốc, rít lấy vài hơi, rồi ôn tồn nói :
- Hai năm nay hai người ở Thâm Quyến thế nào? Lần nào gọi điện cũng ra vẻ bí hiểm thế.
Hà Tiêu Tiêu giờ mới nói tiếp :
- Chúng em đã thành lập một công ti huy động vốn Phàm Phàm, giờ trong tay cũng có đến gần hai tỉ vốn lưu động. Trong đó có hơn một tỉ đồng thuộc về bọn em, chiếm 61% cổ phần công ty.
Phàm Phàm? Tên này không tốt chút nào !
Trương Nhất Phàm có chút khó chịu, sao lại lấy cái tên như vậy? Hà Tiêu Tiêu đáp :
- Là chữ Phàm trong tên của anh và vợ anh ghép lại, thì gọi là Phàm Phàm còn gì nữa.
Lúc Trương Nhất Phàm để cho Hà Tiêu Tiêu tiến vào thị trường cổ phiếu, số vốn năm trăm nghìn là của Đồng Tiểu Phàm, vì vậy Hà Tiêu Tiêu mới nghĩ ra cái tên như thế.
Hà Tiêu Tiêu cho hắn biết, lúc mới thành lập công ti, vốn khởi điểm chỉ có hai trăm triệu. Tiền có nhiều thì lãi mới nhiều, với sự giúp đỡ của chú hai, trong vòng hơn một năm đã phát triển đến qui mô như hôm nay.
Trương Nhất Phàm hiểu được ý của Chú Hai, hẳn là muốn giúp Hà Tiêu Tiêu từ thị trường cổ phiếu phát triển lên một tập đoàn tài chính vững mạnh.
Vì vậy, trên danh nghĩa hai người thành lập công ti là Trương Nhất Phàm và Đồng Tiểu Phàm, giờ công ti không hoàn toàn thuộc về Trương Nhất Phàm, mà trở thành một chi nhánh của tập đoàn họ Trương, Chú Hai bao công dạy dỗ Hà Tiêu Tiêu, có thể thấy ông không hề phân biệt người ngoài với người nội tộc.
Nếu năng lực Hà Tiêu Tiêu không đủ, đã không nhận được sự giúp đỡ của Chú Hai, cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy phát triển tới qui mô hàng tỉ đồng. Trương Nhất Phàm sớm đã có ý nghĩ này cách đây hai năm, phải tăng vốn đầu tư để trở thành một công ti tài chính.
Không ngờ Hà Tiêu Tiêu đã tự mình hoàn thành, gây dựng nên cơ đồ vĩ đại này.
- Chú Hai nói như thế nào ?
Trương Nhất Phàm đột nhiên hỏi.
Hà Tiêu Tiêu nói :
- Hiện tại tất cả vốn công ti đều đã đầu tư vào công ti mới lên sàn của Lí Hoa Sơn, nửa năm trước vì hàng hóa của công ti Lí Hoa Sơn có độc, dẫn đến chỉ số cổ phiếu sụt giảm mạnh, lúc ấy, Chú Hai đã mua lại hết cổ phiếu của tập đoàn họ Lí.
Tập đoàn Hoa Sơn cũng được coi là tập đoàn lớn ở đại lục, không ngờ Chú Hai nhìn xa trông rộng, chỉ cần vốn hơn 1 tỉ đồng đã vực dậy lại công ti. Trương Nhất Phàm nghe xong, quyết định sẽ đầu tư một khoản vào tập đoàn Hoa sơn, để tăng cường uy thế giữa thị trường cổ phiếu.
Mấy năm nay tập đoàn nhà họ Lí và họ Trương luôn cạnh tranh nhau, còn nhớ bốn năm trước, bà chủ tập đoàn họ Dương bị Lí Hoa Sơn đánh bại, giờ là thời cơ họ Trương trả đòn nhà họ Lí.
Vẫn nhớ năm ấy Lí Hoa Sơn dùng vốn hơn một tỉ, ngấm ngầm công kích tập đoàn họ Dương, làm nhà họ dương thua lỗ ít nhất 5 tỉ đồng .
Nhắc đến chuyện tiền nong, Trương Nhất Phàm lại nhớ đến Bạch Khẩn, hình như cô ấy vẫn còn giữ trong tay một trăm triệu. Chi bằng tìm cách mượn tạm vậy.
Sau đó, sẽ tìm đến chỗ dì Ngô mẹ của Đổng Tiểu Phàm, nói là cần tiền mặt gấp, chắc họ sẽ cho mình mượn thôi ! Rồi lại đi tìm bà chủ họ Dương kia, chắc sẽ vì báo thù xưa mà sẽ cho giúp mình một tay, đối phó với tập đoàn Hoa Sơn.
Nếu như so với tập đoàn nhà họ Hồ, Lí Hoa Sơn còn có thế hơn, dự đoan là sẽ không thể cứu vãn được lần thua lỗ này.
Trương Nhất Phàm hạ quyết tâm, nếu thực lực không đủ, đành phải vác mặt dày đến cầu cứu Lí Gia Minh tiên sinh ở Hongkong. Nhiều tiền như vậy, gom lại thừa sức mua lại tập đoàn Hoa Sơn.
Ba người đến chỗ ở của Hà Tiêu Tiêu và Liễu Hồng, vẫn là căn nhà lúc xưa. Liễu Hồng dừng xe, ba người đi vào thang máy, ở bên trong, Trương Nhất Phàm thấy khó chịu như đang ở chỗ không an toàn, Hà Tiêu Tiêu với ánh mắt đầy khát vọng, làm cho hắn cảm thấy có chút nguy hiểm rình rập.
Còn Liễu Hồng, tuy rằng cô khá chín chắn, nhưng cũng khá lúng túng. Hai cô gái này hơn một năm nay không gần đàn ông, có thể đoán được họ thấy thế nào, Trương Nhất Phàm biết là đêm nay sẽ phải tốn không ít sức lực.
Lúc thang máy dừng lại, Trương Nhất Phàm nhìn vào vòng ba đầy đặn của Liễu Hồng, bất giác nhớ đến những khi hai người còn mặn nồng, hắn và Liễu Hồng hai lần ân ái, nhưng cũng đủ khiến Trương Nhất Phàm không bao giờ quên, đây chính là điều chứng minh hắn đang dần dần chấp nhận Liễu Hồng.
Hà Tiêu Tiêu rất tinh tường, nhìn thấy ánh mắt của Trương Nhất Phàm, cười nói :
- Anh lại ngắm vòng ba của chị Liễu Hồng à?
Trương Nhất Phàm cau mày đáp :
- Vớ vẩn !
- Lại còn chối, rõ ràng là như vậy.
Hà Tiêu Tiêu giờ đã không còn sợ hắn như trước đây, cứ thế đùa đùa cợt cợt. Liễu Hồng nghe thấy lời hai người nói, mặt đỏ ửng cả lên, vội vàng chạy đi mở cửa phòng.
Vào phòng, Liễu Hồng nói đi chuẩn bị cơm.
Hà Tiêu Tiêu nói, chút nữa ra ngoài ăn cho nhanh, nấu nướng gì chứ. Hôm nay anh Phàm đến chơi, chị em mình giúp anh ấy xả hơi một chút.
Liễu Hồng trước giờ luôn cảm thấy ngại ngùng, nhất là với chuyện này, ba người ở cùng nhau, cô cảm thấy mình như người thừa. Dù gì cũng thấp kém một bậc so với Hà Tiêu Tiêu, vì vậy Liễu Hồng thấy hơi rụt rè.
Hà Tiêu Tiêu nói thầm với Liễu Hồng :
- Đến lượt chị đấy !
Trương Nhất Phàm hơi khó xử, đợi Hà Tiêu Tiêu nói xong, liền chạy vào nhà vệ sinh, Trương Nhất Phàm chạy qua phòng bếp nơi Liễu Hồng, nghe thấy tiếng bước chân đàn ông, cô cảm thấy hơi lo lắng.
- Không phải nấu gì đâu, thôi ta ra ngoài ăn đi.
Trương Nhất Phàm khẽ nói.
Liễu Hồng ậm ừ, nhưng không dám nhìn thẳng vào anh. Lúc đi ngang qua người Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm vòng tay ôm Liễu Hồng vào lòng, Liễu Hồng lập tức nhắm mắt không nói gì.
Liễu Hồng bằng này tuổi rồi, như một trái táo đã chín muồi, tỏa ra sức hấp dẫn khó cưỡng. Thân hình gợi cảm bốc lửa, Trương Nhất Phàm cảm thấy sức nóng như lan sang người mình, rồi đầu óc như trống không, không còn nhận thức gì nữa.
Cảm nhận được sức ép của hai bầu ngực kia, Trương Nhất Phàm dường như không kìm nổi nữa. Lâu như vậy không gặp nhau, phải chăng nên bù đắp cho họ một chút mới phải? Trương Nhất Phàm ôm lấy Liễu Hồng, kéo cô về phía phòng ngủ.
Hà Tiêu Tiêu thò đầu ra từ phòng tắm, cười đắc thắng. Sau đó cô trở lại phòng tắm, xả vòi tắm một mình.
Rồi đợi đến lúc cao trào nhất, cô mới quấn tạm khăn tắm nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
- Wow !
Có điều, gần đây Liễu Hải rất bận, tình cảm giữa gã và Bạch Khẩn đang đơm hoa kết trái. Tuy nhiên cả hai vẫn còn ngại, người này đợi tín hiệu từ người kia. Chị không cho anh về Thâm Quyến, sếp lớn lại không ở đây, gã vui vẻ ở lại Đông Lâm tự nhủ mình sẽ được nghỉ xả hơi vài ngày.
Lần này quay trở lại Thâm Quyến, Trương Nhất Phàm vô cùng háo hức. Hà Tiêu Tiêu cũng giống như Liễu Hồng, càng trang điểm càng xinh.
Trương Nhất Phàm đầu đội mũ, đeo kính râm, tuyệt không cho người khác nhận ra, tuy vậy Hà Tiêu Tiêu và Liễu Hồng vẫn dễ dàng nhận ra. Hai người vẫy tay chào rồi dẫn hắn tới một chiếc xe Mẹc mới coóng.
- Hai người trúng số à? Mua xe đắt thế?
Trương Nhất Phàm đảo mắt một lượt, không ngờ là một con Mẹc S, giá không dưới hai triệu đồng.
Hai người chỉ cười không nói gì.
Liễu Hồng lái xe, Hà Tiêu Tiêu và Trương Nhất Phàm ngồi ở ghế sau. Thấy Liễu Hồng lái xe thành thạo, trong lòng Trương Nhất Phàm thầm nghĩ, lâu rồi không gặp, hai cô gái này đúng là thay đổi rất nhiều.
Hà Tiêu Tiêu níu lấy cánh tay Trương Nhất Phàm, cười nói với Liễu Hồng :
- Chị Liễu Hồng, tập trung lái xe, đừng chú ý chuyện khác nhá !
Cô bé này trêu Liễu Hồng, Liễu Hồng đỏ lựng mặt lên, vờ như không nghe thấy.
Hà Tiêu Tiêu dựa vào vai Trương Nhất Phàm, nói :
- Anh Phàm tối nay phải liệu đường cám ơn em và chị Liễu Hồng đấy nhé .
- Đương nhiên rồi.
Trương Nhất Phàm cũng không biết cô có ý gì, buột miệng đáp.
Hà Tiêu Tiêu lập tức nói lại:
- Anh này, còn chưa hiểu chuyện đã nói năng lung tung. Rồi sẽ biết tay bọn em !
Trương Nhất Phàm cười gượng, nắm lấy vai Hà Tiêu Tiêu, ôn tồn nói với cô:
- Anh biết mấy năm nay hai chị em vất vả nhiều. Giờ có yêu cầu gì của hai chị em anh tuyệt đối không chối từ.
- Ai thèm yêu cầu anh làm gì chứ.
Hà Tiêu Tiêu bĩu môi, nhìn rất đáng yêu. Nhưng cô ấy nói tiếp :
- Chính anh nói đấy nhé, chúng em chỉ có một yêu cầu bé tẹo tèo teo thôi.
Trương Nhất Phàm đã chuẩn bị tâm lý từ trước, Hà Tiêu Tiêu và Liễu Hồng sẽ không bao giờ đưa ra yêu cầu gì quá đáng, chỉ cần mình có thể giải quyết, thì se không bao giờ từ chối.
- Nói đi nào, anh sẽ chấp nhận yêu cầu của các em!
Hà Tiêu Tiêu vừa cười vừa đáp:
- Chị Liễu Hồng muốn sinh con trai cho anh.
Gì cơ? Liễu Hồng ngạc nhiên, phanh gấp xe lại. Ba người trên xe theo đà lắc lư mấy cái. Ruột gan lộn tùng phèo hết lên rồi. Ăn nói vớ vẩn! Mình chưa hề có ý nghĩ ấy !
Liễu Hồng thừa nhận rất thích cái kiểu lén lén lút lút cùng với Trương Nhất Phàm, nhưng cô chưa hề có ý nghĩ sẽ sinh con cho Trương Nhất Phàm. Đều vì bản thân mình đã là gái có chồng, nếu đưa ra yêu cầu như vậy, chẳng phải sẽ khiến Trương Nhất Phàm khó xử sao?
Hắn là người đã có vợ, chuyện sinh con cho hắn có đánh chết Liễu Hồng cũng không muốn làm.
Thấy Liễu Hồng phản ứng kịch liệt vậy, Hà Tiêu Tiêu ngây cả người ra. Cô nhìn thấy Trương Nhất Phàm khó chịu ra mặt, nên không dám nói gì nữa.
Liễu Hồng cũng biết chỉ là đùa quá đáng, nên đành nói chữa :
- Anh đừng nghe nó nói linh tinh, chuyện sinh con đau đớn khủng khiếp, có đánh chết tôi cũng không dám làm.
Liễu Hồng nghĩ thầm, có sinh con thì cũng là Hà Tiêu Tiêu sinh, bản thân mình có muốn cũng chẳng đến lượt. Hơn nữa mình đã có chồng. Haizz ! Liễu Hồng thở dài.
Trương Nhất Phàm châm thuốc, rít lấy vài hơi, rồi ôn tồn nói :
- Hai năm nay hai người ở Thâm Quyến thế nào? Lần nào gọi điện cũng ra vẻ bí hiểm thế.
Hà Tiêu Tiêu giờ mới nói tiếp :
- Chúng em đã thành lập một công ti huy động vốn Phàm Phàm, giờ trong tay cũng có đến gần hai tỉ vốn lưu động. Trong đó có hơn một tỉ đồng thuộc về bọn em, chiếm 61% cổ phần công ty.
Phàm Phàm? Tên này không tốt chút nào !
Trương Nhất Phàm có chút khó chịu, sao lại lấy cái tên như vậy? Hà Tiêu Tiêu đáp :
- Là chữ Phàm trong tên của anh và vợ anh ghép lại, thì gọi là Phàm Phàm còn gì nữa.
Lúc Trương Nhất Phàm để cho Hà Tiêu Tiêu tiến vào thị trường cổ phiếu, số vốn năm trăm nghìn là của Đồng Tiểu Phàm, vì vậy Hà Tiêu Tiêu mới nghĩ ra cái tên như thế.
Hà Tiêu Tiêu cho hắn biết, lúc mới thành lập công ti, vốn khởi điểm chỉ có hai trăm triệu. Tiền có nhiều thì lãi mới nhiều, với sự giúp đỡ của chú hai, trong vòng hơn một năm đã phát triển đến qui mô như hôm nay.
Trương Nhất Phàm hiểu được ý của Chú Hai, hẳn là muốn giúp Hà Tiêu Tiêu từ thị trường cổ phiếu phát triển lên một tập đoàn tài chính vững mạnh.
Vì vậy, trên danh nghĩa hai người thành lập công ti là Trương Nhất Phàm và Đồng Tiểu Phàm, giờ công ti không hoàn toàn thuộc về Trương Nhất Phàm, mà trở thành một chi nhánh của tập đoàn họ Trương, Chú Hai bao công dạy dỗ Hà Tiêu Tiêu, có thể thấy ông không hề phân biệt người ngoài với người nội tộc.
Nếu năng lực Hà Tiêu Tiêu không đủ, đã không nhận được sự giúp đỡ của Chú Hai, cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy phát triển tới qui mô hàng tỉ đồng. Trương Nhất Phàm sớm đã có ý nghĩ này cách đây hai năm, phải tăng vốn đầu tư để trở thành một công ti tài chính.
Không ngờ Hà Tiêu Tiêu đã tự mình hoàn thành, gây dựng nên cơ đồ vĩ đại này.
- Chú Hai nói như thế nào ?
Trương Nhất Phàm đột nhiên hỏi.
Hà Tiêu Tiêu nói :
- Hiện tại tất cả vốn công ti đều đã đầu tư vào công ti mới lên sàn của Lí Hoa Sơn, nửa năm trước vì hàng hóa của công ti Lí Hoa Sơn có độc, dẫn đến chỉ số cổ phiếu sụt giảm mạnh, lúc ấy, Chú Hai đã mua lại hết cổ phiếu của tập đoàn họ Lí.
Tập đoàn Hoa Sơn cũng được coi là tập đoàn lớn ở đại lục, không ngờ Chú Hai nhìn xa trông rộng, chỉ cần vốn hơn 1 tỉ đồng đã vực dậy lại công ti. Trương Nhất Phàm nghe xong, quyết định sẽ đầu tư một khoản vào tập đoàn Hoa sơn, để tăng cường uy thế giữa thị trường cổ phiếu.
Mấy năm nay tập đoàn nhà họ Lí và họ Trương luôn cạnh tranh nhau, còn nhớ bốn năm trước, bà chủ tập đoàn họ Dương bị Lí Hoa Sơn đánh bại, giờ là thời cơ họ Trương trả đòn nhà họ Lí.
Vẫn nhớ năm ấy Lí Hoa Sơn dùng vốn hơn một tỉ, ngấm ngầm công kích tập đoàn họ Dương, làm nhà họ dương thua lỗ ít nhất 5 tỉ đồng .
Nhắc đến chuyện tiền nong, Trương Nhất Phàm lại nhớ đến Bạch Khẩn, hình như cô ấy vẫn còn giữ trong tay một trăm triệu. Chi bằng tìm cách mượn tạm vậy.
Sau đó, sẽ tìm đến chỗ dì Ngô mẹ của Đổng Tiểu Phàm, nói là cần tiền mặt gấp, chắc họ sẽ cho mình mượn thôi ! Rồi lại đi tìm bà chủ họ Dương kia, chắc sẽ vì báo thù xưa mà sẽ cho giúp mình một tay, đối phó với tập đoàn Hoa Sơn.
Nếu như so với tập đoàn nhà họ Hồ, Lí Hoa Sơn còn có thế hơn, dự đoan là sẽ không thể cứu vãn được lần thua lỗ này.
Trương Nhất Phàm hạ quyết tâm, nếu thực lực không đủ, đành phải vác mặt dày đến cầu cứu Lí Gia Minh tiên sinh ở Hongkong. Nhiều tiền như vậy, gom lại thừa sức mua lại tập đoàn Hoa Sơn.
Ba người đến chỗ ở của Hà Tiêu Tiêu và Liễu Hồng, vẫn là căn nhà lúc xưa. Liễu Hồng dừng xe, ba người đi vào thang máy, ở bên trong, Trương Nhất Phàm thấy khó chịu như đang ở chỗ không an toàn, Hà Tiêu Tiêu với ánh mắt đầy khát vọng, làm cho hắn cảm thấy có chút nguy hiểm rình rập.
Còn Liễu Hồng, tuy rằng cô khá chín chắn, nhưng cũng khá lúng túng. Hai cô gái này hơn một năm nay không gần đàn ông, có thể đoán được họ thấy thế nào, Trương Nhất Phàm biết là đêm nay sẽ phải tốn không ít sức lực.
Lúc thang máy dừng lại, Trương Nhất Phàm nhìn vào vòng ba đầy đặn của Liễu Hồng, bất giác nhớ đến những khi hai người còn mặn nồng, hắn và Liễu Hồng hai lần ân ái, nhưng cũng đủ khiến Trương Nhất Phàm không bao giờ quên, đây chính là điều chứng minh hắn đang dần dần chấp nhận Liễu Hồng.
Hà Tiêu Tiêu rất tinh tường, nhìn thấy ánh mắt của Trương Nhất Phàm, cười nói :
- Anh lại ngắm vòng ba của chị Liễu Hồng à?
Trương Nhất Phàm cau mày đáp :
- Vớ vẩn !
- Lại còn chối, rõ ràng là như vậy.
Hà Tiêu Tiêu giờ đã không còn sợ hắn như trước đây, cứ thế đùa đùa cợt cợt. Liễu Hồng nghe thấy lời hai người nói, mặt đỏ ửng cả lên, vội vàng chạy đi mở cửa phòng.
Vào phòng, Liễu Hồng nói đi chuẩn bị cơm.
Hà Tiêu Tiêu nói, chút nữa ra ngoài ăn cho nhanh, nấu nướng gì chứ. Hôm nay anh Phàm đến chơi, chị em mình giúp anh ấy xả hơi một chút.
Liễu Hồng trước giờ luôn cảm thấy ngại ngùng, nhất là với chuyện này, ba người ở cùng nhau, cô cảm thấy mình như người thừa. Dù gì cũng thấp kém một bậc so với Hà Tiêu Tiêu, vì vậy Liễu Hồng thấy hơi rụt rè.
Hà Tiêu Tiêu nói thầm với Liễu Hồng :
- Đến lượt chị đấy !
Trương Nhất Phàm hơi khó xử, đợi Hà Tiêu Tiêu nói xong, liền chạy vào nhà vệ sinh, Trương Nhất Phàm chạy qua phòng bếp nơi Liễu Hồng, nghe thấy tiếng bước chân đàn ông, cô cảm thấy hơi lo lắng.
- Không phải nấu gì đâu, thôi ta ra ngoài ăn đi.
Trương Nhất Phàm khẽ nói.
Liễu Hồng ậm ừ, nhưng không dám nhìn thẳng vào anh. Lúc đi ngang qua người Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm vòng tay ôm Liễu Hồng vào lòng, Liễu Hồng lập tức nhắm mắt không nói gì.
Liễu Hồng bằng này tuổi rồi, như một trái táo đã chín muồi, tỏa ra sức hấp dẫn khó cưỡng. Thân hình gợi cảm bốc lửa, Trương Nhất Phàm cảm thấy sức nóng như lan sang người mình, rồi đầu óc như trống không, không còn nhận thức gì nữa.
Cảm nhận được sức ép của hai bầu ngực kia, Trương Nhất Phàm dường như không kìm nổi nữa. Lâu như vậy không gặp nhau, phải chăng nên bù đắp cho họ một chút mới phải? Trương Nhất Phàm ôm lấy Liễu Hồng, kéo cô về phía phòng ngủ.
Hà Tiêu Tiêu thò đầu ra từ phòng tắm, cười đắc thắng. Sau đó cô trở lại phòng tắm, xả vòi tắm một mình.
Rồi đợi đến lúc cao trào nhất, cô mới quấn tạm khăn tắm nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
- Wow !
/1313
|