Trong Phòng tràn ngập ánh xuân, Liễu Hồng sớm đã bị lột trần như nhộng,
cả người một màn trắng muốt. Hà Tiêu Tiêu vừa nhìn đã nhìn thấy ngay đôi ngực to của Liễu Hồng. không khỏi có chút ngưỡng mộ.
Mỗi người phụ nữ đều ngưỡng mộ bộ ngực to tướng của người khác,
Cũng như mỗi người đàn ông ngưỡng mộ sự giàu có của người khác vậy.
Khát khao có bộ ngực to đối với người phụ nữ, vượt xa so với theo đuổi quyền lực và tiền tài đối với đàn ông.
Liễu Hồng đã sinh con, nhưng thân hình vẫn không một chút biến dạng, thay vào đó càng ngày càng mê người. Từ trên xuống dưới, tản ra một sức hấp dẫn không thể cưỡng lại được.
Đặc biệt khi khuôn mặt cô ta được tô điểm thêm má hồng, càng tăng thêm phần quyến rũ.
Thắt lưng của Liễu Hồng tuy to hơn Hà Tiêu Tiêu, nhưng cũng vẫn rất đẹp, rất đàn hồi, chứ không phải loại cảm giác bẹp dí khô khan, đầy đặn cũng là một nét đẹp, nét đẹp đó được Liễu Hồng thể hiện ra ngoài.
Khi Hà Tiêu Tiêu đẩy cửa ra, Trương Nhất Phàm đang nằm trên giường, Liễu Hồng trần truồng nằm ấp xuống kế bên, khuôn mặt cô ta được chôn vùi giữa hai bắp đùi của hắn .
Vừa đúng lúc Liễu Hồng ngẩng đầu lên hít thở, nhìn thấy Hà Tiêu Tiêu lén lút tiến vào, khiến cho khuôn mặt của Liễu Hồng càng trở nên thêm đỏ ửng .
Hà Tiêu Tiêu giơ tay lên ra dấu, kêu cô ta đừng lên tiếng, Liễu Hồng tiếp tục nỗ lực làm như cho chính cuộc sống của mình. Hai nha đầu này, thường thì không có việc gì, đôi khi cũng xem một ít cuộn phim, học được từ trong đó một vài tư thế như thế nào để lấy điểm được trong mắt người đàn ông của mình.
Vừa nãy Liễu Hồng cố ý muốn làm cho Trương Nhất Phàm ra trong tư thế này, Trương Nhất Phàm trông thấy bờ môi gợi cảm của cô ta, không khỏi động lòng, thử thì thử, hưởng thụ một chút khoái cảm sung sướng.
Hắn hoàn toàn không có cảm giác được sự xuất hiện của Hà Tiêu Tiêu, bởi vì Hà Tiêu Tiêu nói với chính mình, cô ta đã đến tháng. Vì vậy Trương Nhất Phàm cũng chỉ đành tiếc nuối mà buông tha cho cô ta. Không nghĩ đến việc Hà Tiêu Tiêu vẩn đang lén lút tiến vào. Vào giờ phút này Trương Nhất Phàm nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng khoái cảm Liễu Hồng mang đến cho hắn.
Mông của Liễu Hồng, trắng nõn và cũng khá vênh cao, Trương Nhất Phàm không kìm nổi giơ tay ra sờ soạng một chút. Hà Tiêu Tiêu đột ngột đứng lên, ôm lấy hắn từ phía sau.
- Tiêu Tiêu ? Em…
Lúc Trương Nhất Phàm đang Kinh ngạc, Hà Tiêu Tiêu cười hi hi mà kéo khăn tắm của mình xuống, để lộ ra một vóc dáng hoàn mỹ.
Thân thể của cô ta mà so sánh với thân thể của Liễu Hồng, thì cao và gầy hơn rất nhiều, hơn nữa không được đầy đặn lắm. Nếu thích dạng người phụ nữ đầy đặn, không cần nghi ngờ gì Liễu Hồng là mục tiêu được lựa chọn hàng đầu. Còn nếu thích người con gái dịu dàng mà cao gầy, Thì Hà Tiêu Tiêu so với Liễu Hồng lại thắng được một bậc.
Bất luận xét theo một phương diện nào, Hà Tiêu Tiêu cũng được coi là hình tượng của một thiếu nữ hoàn mỹ. Cô ấy trông rất thuần khiết, dịu dàng. Lúc Trương Nhất Phàm nhìn cô ta, có một chút không kìm nổi nghĩ tới Đổng Tiểu Phàm. Rốt cuộc hai người họ có phải là chị em cùng cha khác mẹ không?
Nếu như vậy? Thế thì sau này mình phải đối mặt như thế nào đây?
Nếu chú Đổng biết việc này, có thể sẽ đem dao đến chém mình mất? Điều này thì thật là khó nói, về phương diện tình cảm, có phải mình đã được tận hưởng quá nhiều không?
Nhưng bất luận người đàn ông nào, trước một sức hấp dẫn mê hoặc như thế, thì có ai có thể duy trì được?
- Hi hi … thật ra em căn bản vẫn chưa đến tháng đâu!
Hà Tiêu Tiêu nở một nụ cười, trên khuôn mặt thuần thiết giờ đã thay đổi một cách quyến rũ. Bây giờ Trương Nhất Phàm mới phát hiện, Tiêu Tiêu đã thay đổi, cô ta đã trở nên trưởng thành hơn. Hơn nữa còn học được cách khiêu khích bằng đôi mắt.
Tuy nhiên, niềm vui này mang toàn thiện ý cũng không ảnh hưởng đến tình cảm và hòa khí của ba người.
Trương Nhất Phàm nhíu nhíu đôi mày, lần trước Hà Tiêu Tiêu cũng đã trêu cợt cả chính bản thân mình. Cô ấy muốn ba người ở cùng giường, lần này cô ấy lại muốn cả ba cùng giường, đùa cợt như thế có phải rất vớ vẩn không?
Nghĩ tới chính bản thân mình lần trước cũng tại chính trên giường này, lúc ba người ngủ chung, Liễu Hồng cơ thể mệt mỏi rả rời, căn bản là không thể đối mặt với bản thân mình. Lần đó vẫn còn là ban đêm, không có bật đèn, hôm nay thì không giống, vẫn còn là ban ngày.
Trương Nhất Phàm có chút khó xử.
Liễu Hồng có chút ngượng ngùng ngồi dậy:
- Hay tôi nên đi ra ngoài trước!
Tuy rằng ngoài miệng Liễu Hồng nói như thế, nhưng thân thể cô không có ý định di chuyển, Hà Tiêu Tiêu giữ cô lại:
- Chị Liễu Hồng, chúng ta như thế này, đâu phải lần đầu, chị mắc cỡ để làm chi?
Con người là như thế, khi đã buông thả rồi, thì không còn để ý đến cái gì nữa. Trong lòng Hà Tiêu Tiêu sớm hiểu rõ. Bên cạnh Trương Nhất Phàm ngoài mình ra, còn có nhiều người con gái khác.
Với lại cô cũng chứng kiến Liễu Hồng lẻ loi cô quạnh một mình, cùng Trương Nhất Phàm đã xảy ra những chuyện như thế này, thêm hoặc ít một người đối với chính bản thân mà nói. Điều đó không có gì khác biệt cả.
Đặc biệt trong thời gian này, tình cảm chị em giữa cô và Liễu Hồng, sớm chiều ở chung với nhau, và cả hai cũng đã rất hiểu nhau. Nhìn thấy Liễu Hồng có những dấu hiệu thành thục hoàn thiện của một thiếu phụ, Hà Tiêu Tiệu đột nhiên nghĩ tới, không muốn Liễu Hồng bị bất kì người đàn ông nào chà đạp.
Gần đây Hà Tiêu Tiêu rất yêu thích bài hát của Tân Hiểu Kỳ “phụ nữ việc gì phải làm khổ phụ nữ ”, do đó, Hà Tiêu Tiêu rất thông cảm và rất hiểu nổi khổ tâm trong lòng của Liễu Hồng.
Là một người phụ nữ không có người đàn ông, Liễu Hồng đã đón nhận khá nhiều đau khổ. Có thể đi đến ngày hôm nay, đối với Liễu Hồng cũng không phải một việc dễ dàng. Hà Tiêu Tiêu từ cuộc sống thấp kém đi lên, cô ta rất hiểu Liễu Hồng. Cũng bởi vậy cô nghĩ mang Liễu Hồng như một món quà tặng cho Trương Nhất Phàm.
Là một người đàn ông thành công, phía sau luôn có một vài người phụ nữ, Mà hiện nay Liễu Hồng có trạng thái rất tốt. Do đó, Hà Tiêu Tiêu suy nghĩ mọi biện pháp hữu hiệu để có thể khiến Liễu Hồng lưu lại đây cả đời.
Bởi vì ngân sách của công ty Phàm Phàm, Liễu Hồng cũng bỏ ra một phần. Lặng lẽ học tập, làm việc, hai người không ngừng tiến bộ, hai người họ có cùng một nguyện vọng là vì Trương Nhất Phàm tạo ra một nền kinh tế hùng mạnh, mạnh mẽ.
Để có thể hoàn toàn trói buộc trái tim của Liễu Hồng, Hà Tiêu Tiêu cho rằng, chỉ còn cách khiến Liễu Hồng là người phụ nữ bên Trương Nhất Phàm, như thế mới có thể toàn tâm toàn ý vì hắn phục vụ. Nhưng cô ta vẫn chưa hiểu hết Liễu Hồng, từ lúc Liễu Hồng còn ở thị trấn Liễu Thủy, trong lòng đã đối với Trương Nhất Phàm ngu muội sinh tình.
Chẳng qua vì ngại thân phận của mình, Liễu Hồng không dám vọng tưởng.
Không nghĩ tới ông trời lại cho cô một cơ hội. Trong tình huống Trương Nhất Phàm uống rượu say, trong u mê chẳng hiểu sao đã ngủ với cô, Liễu Hồng vốn muốn chôn vùi bí mất này, không muốn nói với bất kì người nào, nhưng không nghĩ tới sau này lại một lần nữa xảy ra sự tình tương tự.
Chính bởi vì lần đó mới khiến chính bản thân Liễu Hồng cũng không thể ngừng lại. Do đó, Liễu Hồng quyết định, chỉ cần Trương Nhất Phàm đồng ý cho cô ta lưu lại vào cuộc sống của hắn, thì suốt cuộc đời này cô ta cũng sẽ tình nguyện đi theo hắn, cho dù là làm một bảo mẫu cũng được.
Nào biết chủ ý quỷ quái của Hà Tiêu Tiêu, không ngờ lại xé rách lớp giấy này, trong lòng Liễu Hồng vừa sợ vừa mừng. Hiện giờ cả ba người quan hệ vô cùng mơ hồ mà nằm trên giường như vậy, trái tim của Liễu Hồng cứ bình bịch đập một cách dữ dội.
Hung khí của Trương Nhất Phàm rốt cục cũng đã vào trong người của Liễu Hồng, ngay cả cổ của Liễu Hồng cũng đỏ cả rồi, ngặt nổi là Hà Tiêu Tiêu vẫn đang không ngừng khiêu khích cô ta, Liễu Hồng chỉ đành vùi mặt vào trong chăn, mặc cho Trương Nhất Phàm tự mình dày vò mình.
Sau khi Liễu Hồng lần đầu đạt đến cao trào, Trương Nhất Phàm đổi mục tiêu, đẩy Hà Tiêu Tiêu ngã xuống. Hắn phải trừng trị cô bé này một trận mới được, không biết từ khi nào học được những thủ đoạn phá hoại bịp bợp như thế này. Không ngờ khiến chính mình chơi kiểu 3 người. Liễu Hồng nhân cơ hội này, toàn thân trần truồng mà chạy thẳng vào phòng tắm.
Mặc dù sự việc ngày hôm này rất chấn động lòng người, Liễu Hồng cũng đã đạt được một cảm giác thỏa mãn, nhưng ngực cô ta vẫn còn rất đỏ, nhịp tim cô đập đặc biệt dữ dội. Một mình cô nằm trong bồn tắm lớn, Trong đầu cô tất cả đều là cảnh tượng xấu hổ lúc nãy.
Rốt cuộc là một người phụ nữ truyền thống, dù ở bất kì một tình huống nào thì họ cũng sẽ không thể trở nên phóng túng được. Vừa rồi khi Trương Nhất Phàm tiến vào người cô, lập tức khiến Liễu Hồng có một cảm giác dào dạt phong phú như mùi vị có thể bay lên tận trời cao mà đã lâu lắm rồi cô không được hưởng thụ, đặc biệt là khi hắn dùng đôi tay rắn rỏi, mạnh mẽ như sắt thép, dùng sức xoa bóp lên bộ ngực của cô, hồn phách của Liễu Hồng dường như lìa khỏi thân thể.
Liễu Hồng tuy rằng được gả đến trấn Liễu Thủy đã hai năm rồi, nhưng ngày tháng ở chung với chồng thì cực kỳ ít. Hơn nữa không bao lâu thì đã có thai rồi, nhưng lúc này Liễu Hồng nhớ lại, người chồng đã chết của mình đem so với Trương Nhất Phàm, đúng là cảm thấy thiếu một cái gì đó?
Chẳng lẽ những đồ ăn trộm sẽ có thơm hơn, ngon hơn chăng? Liễu Hồng không khỏi ngượng ngùng cười miễn cưỡng.
Đây là lần thứ tư Liễu Hồng và Trương Nhất Phàm quan hệ với nhau, Liễu Hồng rất thích thú mùi vị phong phú dạt dào này, cũng rất lưu luyến cảm giác này khiến cho cô hoang mang băn khoăn về việc mình làm. Cô chỉ muốn sau mỗi lần làm xong việc đó, có thể đặt mình nằm trên cánh tay của Trương Nhất Phàm, nhưng cô vẫn phải đem cánh tay quyền lực đó nhường cho Hà Tiêu Tiêu.
So sánh với Hà Tiêu Tiêu, thì cô ấy mới là chính thống. Lúc này, trong lòng Liễu Hồng đã sớm đặt mình sau vị trí của Hà Tiêu Tiêu, sau này, nhất định phải chăm sóc thật tốt người em gái này.
Lần thứ hai, lúc Hà Tiêu Tiêu bị Trương Nhất Phàm dày vò chịu không nổi nữa, cô ta khóc một cách thê lương và nói:
- Không được, em phải gọi chị Liễu Hồng qua đây.
Trương Nhất Phàm ôm lấy cô ta:
- Chẳng lẽ em không muốn chúng ta ở lại với nhau thêm một chút sao?
- Không được, anh quá mãnh liệt, em không chịu đựng nổi nửa đâu.
Hà Tiêu Tiêu cũng đã từng xem qua sách nói về phương diện này, biết được Trương Nhất Phàm khẳng định đã rất lâu không với bất kì người phụ nữ nào làm việc này, trong lòng cô cảm thấy rất vui mừng. Ít nhất cũng chứng minh được rằng, ngoại trừ Đổng Tiểu Phàm, hắn ta không có quá nhiều người phụ nữ khác.
- Chúng ta nghỉ ngơi một chút vậy, ngủ thôi!
Trương Nhất Phàm không dày vò cô ta nữa,
Nhưng Hà Tiêu Tiêu biết rằng, nếu người đàn ông không phóng ra được để đạt đến đỉnh, hắn ta sẽ bị nghẹn rất khó chịu, cô ta nói:
- Hay là anh xuất ra chỗ chị Liễu Hồng đi, không sao cả đâu, chúng em sẽ không gây thêm phiền toái cho anh.
Trương Nhất Phàm ôm lấy cô ta, nhẹ nhàng nói:
-Đừng nhúc nhích, anh sắp xong rồi.
Sau đó hắn ta làm với tốc độ nhanh hơn, mười mấy cái sau đó, cuối cùng cũng có thể kết thúc.
Trương Nhất Phàm nằm úp xuống đè lên trên người của Hà Tiêu Tiêu, cố ý đè mạnh vào đỉnh ngực của cô, Hà Tiêu Tiêu bĩu môi trúng vào mũi hắn ta và nói:
- Anh Nhất Phàm, em làm như thế, anh không trách em chứ ?
- Đều là em nhiều chuyện, không trách em thì trách ai? Lôi Liễu Hồng vào cuộc để làm gì thế?
Trương Nhất Phàm cố ý giả bộ không hài lòng, dùng ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào Hà Tiêu Tiêu mà nói.
Hà Tiêu Tiêu miệng lẩm bẩm nói:
- Nhưng chị Liễu Hồng rất tốt, anh đừng phụ lòng chị ấy.
Liễu Hồng ở bên ngoài nghe thấy câu nói đó, trong lòng lập tức ấm áp dạt dào, bộ dạng cô xúc động đến nỗi suýt khóc.
- Tiêu Tiêu, em đối với chị thật là quá tốt.
Liễu Hồng nói thầm, xem ra hai người họ sẽ còn ngủ trong đấy chưa nghĩ đến việc thức dậy, cô ta chạy xuống nhà bếp nấu cơm. Liễu Hồng biết, Trương Nhất Phàm rất thích món ăn do chính cô nấu.
Trong phòng, Hà Tiêu Tiêu và Trương Nhất Phàm vẫn còn đang thảo luận, Hà Tiêu Tiêu nói :
- Kỳ thật anh cũng rất thích chị Liễu Hồng, nhưng ngoài miệng thì không dám thừa nhận việc đó. Dù sao chị ấy cũng đã từng cứu mạng của anh, em còn thấy được trên báo chí anh đã từng uống sữa của chị ấy nữa.
Trương Nhất Phàm có da mặt dày, nhưng khi nhắc tới những chuyện này, thì không nén được giận, dùng sức vỗ vào mông của Hà Tiêu Tiêu một cái:
- Em còn nói thế nữa anh sẽ đánh nát mông đấy.
Hà Tiêu Tiêu dẩu cái miệng nhỏ nhắn, làm vẻ oan ức mà nói:
- Đừng, em nói thật, kỳ thật chị Liễu Hồng với anh cũng rất xứng đôi đó chứ. Em cũng đã hỏi chị ấy, chị ấy cũng rất thích chàng, chỉ có điều trong lòng chị ấy vẫn chưa thả lỏng được, chị ấy luôn nghĩ không xứng đáng với anh vì dù sao thì chị ấy cũng là người đã từng kết hôn.
Trương Nhất Phàm thở một hơi dài, chậm rãi nói :
- Chúng ta không nói về chuyện này nữa, tất cả mọi người đều như vậy rồi, ai cũng không cần nói ruồng bỏ ai cả. Cứ cùng nhau sống tốt là được!
Hà Tiêu Tiêu mỉm cười, hôn Trương Nhất Phàm một cái:
- Anh thật tốt!
Sau khi cô ta cười xong, lại nghịch ngợm nói:
- Thật sự anh nên cảm thấy hạnh phúc mới đúng, có bọn em tận tâm tận lực quan tâm đến anh như vậy cơ mà. Em và Chị Liễu Hồng đã thương lương với nhau, quyết tâm vì anh sẽ tạo ra một cường quốc hùng mạnh không gì có thể sánh được.
cả người một màn trắng muốt. Hà Tiêu Tiêu vừa nhìn đã nhìn thấy ngay đôi ngực to của Liễu Hồng. không khỏi có chút ngưỡng mộ.
Mỗi người phụ nữ đều ngưỡng mộ bộ ngực to tướng của người khác,
Cũng như mỗi người đàn ông ngưỡng mộ sự giàu có của người khác vậy.
Khát khao có bộ ngực to đối với người phụ nữ, vượt xa so với theo đuổi quyền lực và tiền tài đối với đàn ông.
Liễu Hồng đã sinh con, nhưng thân hình vẫn không một chút biến dạng, thay vào đó càng ngày càng mê người. Từ trên xuống dưới, tản ra một sức hấp dẫn không thể cưỡng lại được.
Đặc biệt khi khuôn mặt cô ta được tô điểm thêm má hồng, càng tăng thêm phần quyến rũ.
Thắt lưng của Liễu Hồng tuy to hơn Hà Tiêu Tiêu, nhưng cũng vẫn rất đẹp, rất đàn hồi, chứ không phải loại cảm giác bẹp dí khô khan, đầy đặn cũng là một nét đẹp, nét đẹp đó được Liễu Hồng thể hiện ra ngoài.
Khi Hà Tiêu Tiêu đẩy cửa ra, Trương Nhất Phàm đang nằm trên giường, Liễu Hồng trần truồng nằm ấp xuống kế bên, khuôn mặt cô ta được chôn vùi giữa hai bắp đùi của hắn .
Vừa đúng lúc Liễu Hồng ngẩng đầu lên hít thở, nhìn thấy Hà Tiêu Tiêu lén lút tiến vào, khiến cho khuôn mặt của Liễu Hồng càng trở nên thêm đỏ ửng .
Hà Tiêu Tiêu giơ tay lên ra dấu, kêu cô ta đừng lên tiếng, Liễu Hồng tiếp tục nỗ lực làm như cho chính cuộc sống của mình. Hai nha đầu này, thường thì không có việc gì, đôi khi cũng xem một ít cuộn phim, học được từ trong đó một vài tư thế như thế nào để lấy điểm được trong mắt người đàn ông của mình.
Vừa nãy Liễu Hồng cố ý muốn làm cho Trương Nhất Phàm ra trong tư thế này, Trương Nhất Phàm trông thấy bờ môi gợi cảm của cô ta, không khỏi động lòng, thử thì thử, hưởng thụ một chút khoái cảm sung sướng.
Hắn hoàn toàn không có cảm giác được sự xuất hiện của Hà Tiêu Tiêu, bởi vì Hà Tiêu Tiêu nói với chính mình, cô ta đã đến tháng. Vì vậy Trương Nhất Phàm cũng chỉ đành tiếc nuối mà buông tha cho cô ta. Không nghĩ đến việc Hà Tiêu Tiêu vẩn đang lén lút tiến vào. Vào giờ phút này Trương Nhất Phàm nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng khoái cảm Liễu Hồng mang đến cho hắn.
Mông của Liễu Hồng, trắng nõn và cũng khá vênh cao, Trương Nhất Phàm không kìm nổi giơ tay ra sờ soạng một chút. Hà Tiêu Tiêu đột ngột đứng lên, ôm lấy hắn từ phía sau.
- Tiêu Tiêu ? Em…
Lúc Trương Nhất Phàm đang Kinh ngạc, Hà Tiêu Tiêu cười hi hi mà kéo khăn tắm của mình xuống, để lộ ra một vóc dáng hoàn mỹ.
Thân thể của cô ta mà so sánh với thân thể của Liễu Hồng, thì cao và gầy hơn rất nhiều, hơn nữa không được đầy đặn lắm. Nếu thích dạng người phụ nữ đầy đặn, không cần nghi ngờ gì Liễu Hồng là mục tiêu được lựa chọn hàng đầu. Còn nếu thích người con gái dịu dàng mà cao gầy, Thì Hà Tiêu Tiêu so với Liễu Hồng lại thắng được một bậc.
Bất luận xét theo một phương diện nào, Hà Tiêu Tiêu cũng được coi là hình tượng của một thiếu nữ hoàn mỹ. Cô ấy trông rất thuần khiết, dịu dàng. Lúc Trương Nhất Phàm nhìn cô ta, có một chút không kìm nổi nghĩ tới Đổng Tiểu Phàm. Rốt cuộc hai người họ có phải là chị em cùng cha khác mẹ không?
Nếu như vậy? Thế thì sau này mình phải đối mặt như thế nào đây?
Nếu chú Đổng biết việc này, có thể sẽ đem dao đến chém mình mất? Điều này thì thật là khó nói, về phương diện tình cảm, có phải mình đã được tận hưởng quá nhiều không?
Nhưng bất luận người đàn ông nào, trước một sức hấp dẫn mê hoặc như thế, thì có ai có thể duy trì được?
- Hi hi … thật ra em căn bản vẫn chưa đến tháng đâu!
Hà Tiêu Tiêu nở một nụ cười, trên khuôn mặt thuần thiết giờ đã thay đổi một cách quyến rũ. Bây giờ Trương Nhất Phàm mới phát hiện, Tiêu Tiêu đã thay đổi, cô ta đã trở nên trưởng thành hơn. Hơn nữa còn học được cách khiêu khích bằng đôi mắt.
Tuy nhiên, niềm vui này mang toàn thiện ý cũng không ảnh hưởng đến tình cảm và hòa khí của ba người.
Trương Nhất Phàm nhíu nhíu đôi mày, lần trước Hà Tiêu Tiêu cũng đã trêu cợt cả chính bản thân mình. Cô ấy muốn ba người ở cùng giường, lần này cô ấy lại muốn cả ba cùng giường, đùa cợt như thế có phải rất vớ vẩn không?
Nghĩ tới chính bản thân mình lần trước cũng tại chính trên giường này, lúc ba người ngủ chung, Liễu Hồng cơ thể mệt mỏi rả rời, căn bản là không thể đối mặt với bản thân mình. Lần đó vẫn còn là ban đêm, không có bật đèn, hôm nay thì không giống, vẫn còn là ban ngày.
Trương Nhất Phàm có chút khó xử.
Liễu Hồng có chút ngượng ngùng ngồi dậy:
- Hay tôi nên đi ra ngoài trước!
Tuy rằng ngoài miệng Liễu Hồng nói như thế, nhưng thân thể cô không có ý định di chuyển, Hà Tiêu Tiêu giữ cô lại:
- Chị Liễu Hồng, chúng ta như thế này, đâu phải lần đầu, chị mắc cỡ để làm chi?
Con người là như thế, khi đã buông thả rồi, thì không còn để ý đến cái gì nữa. Trong lòng Hà Tiêu Tiêu sớm hiểu rõ. Bên cạnh Trương Nhất Phàm ngoài mình ra, còn có nhiều người con gái khác.
Với lại cô cũng chứng kiến Liễu Hồng lẻ loi cô quạnh một mình, cùng Trương Nhất Phàm đã xảy ra những chuyện như thế này, thêm hoặc ít một người đối với chính bản thân mà nói. Điều đó không có gì khác biệt cả.
Đặc biệt trong thời gian này, tình cảm chị em giữa cô và Liễu Hồng, sớm chiều ở chung với nhau, và cả hai cũng đã rất hiểu nhau. Nhìn thấy Liễu Hồng có những dấu hiệu thành thục hoàn thiện của một thiếu phụ, Hà Tiêu Tiệu đột nhiên nghĩ tới, không muốn Liễu Hồng bị bất kì người đàn ông nào chà đạp.
Gần đây Hà Tiêu Tiêu rất yêu thích bài hát của Tân Hiểu Kỳ “phụ nữ việc gì phải làm khổ phụ nữ ”, do đó, Hà Tiêu Tiêu rất thông cảm và rất hiểu nổi khổ tâm trong lòng của Liễu Hồng.
Là một người phụ nữ không có người đàn ông, Liễu Hồng đã đón nhận khá nhiều đau khổ. Có thể đi đến ngày hôm nay, đối với Liễu Hồng cũng không phải một việc dễ dàng. Hà Tiêu Tiêu từ cuộc sống thấp kém đi lên, cô ta rất hiểu Liễu Hồng. Cũng bởi vậy cô nghĩ mang Liễu Hồng như một món quà tặng cho Trương Nhất Phàm.
Là một người đàn ông thành công, phía sau luôn có một vài người phụ nữ, Mà hiện nay Liễu Hồng có trạng thái rất tốt. Do đó, Hà Tiêu Tiêu suy nghĩ mọi biện pháp hữu hiệu để có thể khiến Liễu Hồng lưu lại đây cả đời.
Bởi vì ngân sách của công ty Phàm Phàm, Liễu Hồng cũng bỏ ra một phần. Lặng lẽ học tập, làm việc, hai người không ngừng tiến bộ, hai người họ có cùng một nguyện vọng là vì Trương Nhất Phàm tạo ra một nền kinh tế hùng mạnh, mạnh mẽ.
Để có thể hoàn toàn trói buộc trái tim của Liễu Hồng, Hà Tiêu Tiêu cho rằng, chỉ còn cách khiến Liễu Hồng là người phụ nữ bên Trương Nhất Phàm, như thế mới có thể toàn tâm toàn ý vì hắn phục vụ. Nhưng cô ta vẫn chưa hiểu hết Liễu Hồng, từ lúc Liễu Hồng còn ở thị trấn Liễu Thủy, trong lòng đã đối với Trương Nhất Phàm ngu muội sinh tình.
Chẳng qua vì ngại thân phận của mình, Liễu Hồng không dám vọng tưởng.
Không nghĩ tới ông trời lại cho cô một cơ hội. Trong tình huống Trương Nhất Phàm uống rượu say, trong u mê chẳng hiểu sao đã ngủ với cô, Liễu Hồng vốn muốn chôn vùi bí mất này, không muốn nói với bất kì người nào, nhưng không nghĩ tới sau này lại một lần nữa xảy ra sự tình tương tự.
Chính bởi vì lần đó mới khiến chính bản thân Liễu Hồng cũng không thể ngừng lại. Do đó, Liễu Hồng quyết định, chỉ cần Trương Nhất Phàm đồng ý cho cô ta lưu lại vào cuộc sống của hắn, thì suốt cuộc đời này cô ta cũng sẽ tình nguyện đi theo hắn, cho dù là làm một bảo mẫu cũng được.
Nào biết chủ ý quỷ quái của Hà Tiêu Tiêu, không ngờ lại xé rách lớp giấy này, trong lòng Liễu Hồng vừa sợ vừa mừng. Hiện giờ cả ba người quan hệ vô cùng mơ hồ mà nằm trên giường như vậy, trái tim của Liễu Hồng cứ bình bịch đập một cách dữ dội.
Hung khí của Trương Nhất Phàm rốt cục cũng đã vào trong người của Liễu Hồng, ngay cả cổ của Liễu Hồng cũng đỏ cả rồi, ngặt nổi là Hà Tiêu Tiêu vẫn đang không ngừng khiêu khích cô ta, Liễu Hồng chỉ đành vùi mặt vào trong chăn, mặc cho Trương Nhất Phàm tự mình dày vò mình.
Sau khi Liễu Hồng lần đầu đạt đến cao trào, Trương Nhất Phàm đổi mục tiêu, đẩy Hà Tiêu Tiêu ngã xuống. Hắn phải trừng trị cô bé này một trận mới được, không biết từ khi nào học được những thủ đoạn phá hoại bịp bợp như thế này. Không ngờ khiến chính mình chơi kiểu 3 người. Liễu Hồng nhân cơ hội này, toàn thân trần truồng mà chạy thẳng vào phòng tắm.
Mặc dù sự việc ngày hôm này rất chấn động lòng người, Liễu Hồng cũng đã đạt được một cảm giác thỏa mãn, nhưng ngực cô ta vẫn còn rất đỏ, nhịp tim cô đập đặc biệt dữ dội. Một mình cô nằm trong bồn tắm lớn, Trong đầu cô tất cả đều là cảnh tượng xấu hổ lúc nãy.
Rốt cuộc là một người phụ nữ truyền thống, dù ở bất kì một tình huống nào thì họ cũng sẽ không thể trở nên phóng túng được. Vừa rồi khi Trương Nhất Phàm tiến vào người cô, lập tức khiến Liễu Hồng có một cảm giác dào dạt phong phú như mùi vị có thể bay lên tận trời cao mà đã lâu lắm rồi cô không được hưởng thụ, đặc biệt là khi hắn dùng đôi tay rắn rỏi, mạnh mẽ như sắt thép, dùng sức xoa bóp lên bộ ngực của cô, hồn phách của Liễu Hồng dường như lìa khỏi thân thể.
Liễu Hồng tuy rằng được gả đến trấn Liễu Thủy đã hai năm rồi, nhưng ngày tháng ở chung với chồng thì cực kỳ ít. Hơn nữa không bao lâu thì đã có thai rồi, nhưng lúc này Liễu Hồng nhớ lại, người chồng đã chết của mình đem so với Trương Nhất Phàm, đúng là cảm thấy thiếu một cái gì đó?
Chẳng lẽ những đồ ăn trộm sẽ có thơm hơn, ngon hơn chăng? Liễu Hồng không khỏi ngượng ngùng cười miễn cưỡng.
Đây là lần thứ tư Liễu Hồng và Trương Nhất Phàm quan hệ với nhau, Liễu Hồng rất thích thú mùi vị phong phú dạt dào này, cũng rất lưu luyến cảm giác này khiến cho cô hoang mang băn khoăn về việc mình làm. Cô chỉ muốn sau mỗi lần làm xong việc đó, có thể đặt mình nằm trên cánh tay của Trương Nhất Phàm, nhưng cô vẫn phải đem cánh tay quyền lực đó nhường cho Hà Tiêu Tiêu.
So sánh với Hà Tiêu Tiêu, thì cô ấy mới là chính thống. Lúc này, trong lòng Liễu Hồng đã sớm đặt mình sau vị trí của Hà Tiêu Tiêu, sau này, nhất định phải chăm sóc thật tốt người em gái này.
Lần thứ hai, lúc Hà Tiêu Tiêu bị Trương Nhất Phàm dày vò chịu không nổi nữa, cô ta khóc một cách thê lương và nói:
- Không được, em phải gọi chị Liễu Hồng qua đây.
Trương Nhất Phàm ôm lấy cô ta:
- Chẳng lẽ em không muốn chúng ta ở lại với nhau thêm một chút sao?
- Không được, anh quá mãnh liệt, em không chịu đựng nổi nửa đâu.
Hà Tiêu Tiêu cũng đã từng xem qua sách nói về phương diện này, biết được Trương Nhất Phàm khẳng định đã rất lâu không với bất kì người phụ nữ nào làm việc này, trong lòng cô cảm thấy rất vui mừng. Ít nhất cũng chứng minh được rằng, ngoại trừ Đổng Tiểu Phàm, hắn ta không có quá nhiều người phụ nữ khác.
- Chúng ta nghỉ ngơi một chút vậy, ngủ thôi!
Trương Nhất Phàm không dày vò cô ta nữa,
Nhưng Hà Tiêu Tiêu biết rằng, nếu người đàn ông không phóng ra được để đạt đến đỉnh, hắn ta sẽ bị nghẹn rất khó chịu, cô ta nói:
- Hay là anh xuất ra chỗ chị Liễu Hồng đi, không sao cả đâu, chúng em sẽ không gây thêm phiền toái cho anh.
Trương Nhất Phàm ôm lấy cô ta, nhẹ nhàng nói:
-Đừng nhúc nhích, anh sắp xong rồi.
Sau đó hắn ta làm với tốc độ nhanh hơn, mười mấy cái sau đó, cuối cùng cũng có thể kết thúc.
Trương Nhất Phàm nằm úp xuống đè lên trên người của Hà Tiêu Tiêu, cố ý đè mạnh vào đỉnh ngực của cô, Hà Tiêu Tiêu bĩu môi trúng vào mũi hắn ta và nói:
- Anh Nhất Phàm, em làm như thế, anh không trách em chứ ?
- Đều là em nhiều chuyện, không trách em thì trách ai? Lôi Liễu Hồng vào cuộc để làm gì thế?
Trương Nhất Phàm cố ý giả bộ không hài lòng, dùng ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào Hà Tiêu Tiêu mà nói.
Hà Tiêu Tiêu miệng lẩm bẩm nói:
- Nhưng chị Liễu Hồng rất tốt, anh đừng phụ lòng chị ấy.
Liễu Hồng ở bên ngoài nghe thấy câu nói đó, trong lòng lập tức ấm áp dạt dào, bộ dạng cô xúc động đến nỗi suýt khóc.
- Tiêu Tiêu, em đối với chị thật là quá tốt.
Liễu Hồng nói thầm, xem ra hai người họ sẽ còn ngủ trong đấy chưa nghĩ đến việc thức dậy, cô ta chạy xuống nhà bếp nấu cơm. Liễu Hồng biết, Trương Nhất Phàm rất thích món ăn do chính cô nấu.
Trong phòng, Hà Tiêu Tiêu và Trương Nhất Phàm vẫn còn đang thảo luận, Hà Tiêu Tiêu nói :
- Kỳ thật anh cũng rất thích chị Liễu Hồng, nhưng ngoài miệng thì không dám thừa nhận việc đó. Dù sao chị ấy cũng đã từng cứu mạng của anh, em còn thấy được trên báo chí anh đã từng uống sữa của chị ấy nữa.
Trương Nhất Phàm có da mặt dày, nhưng khi nhắc tới những chuyện này, thì không nén được giận, dùng sức vỗ vào mông của Hà Tiêu Tiêu một cái:
- Em còn nói thế nữa anh sẽ đánh nát mông đấy.
Hà Tiêu Tiêu dẩu cái miệng nhỏ nhắn, làm vẻ oan ức mà nói:
- Đừng, em nói thật, kỳ thật chị Liễu Hồng với anh cũng rất xứng đôi đó chứ. Em cũng đã hỏi chị ấy, chị ấy cũng rất thích chàng, chỉ có điều trong lòng chị ấy vẫn chưa thả lỏng được, chị ấy luôn nghĩ không xứng đáng với anh vì dù sao thì chị ấy cũng là người đã từng kết hôn.
Trương Nhất Phàm thở một hơi dài, chậm rãi nói :
- Chúng ta không nói về chuyện này nữa, tất cả mọi người đều như vậy rồi, ai cũng không cần nói ruồng bỏ ai cả. Cứ cùng nhau sống tốt là được!
Hà Tiêu Tiêu mỉm cười, hôn Trương Nhất Phàm một cái:
- Anh thật tốt!
Sau khi cô ta cười xong, lại nghịch ngợm nói:
- Thật sự anh nên cảm thấy hạnh phúc mới đúng, có bọn em tận tâm tận lực quan tâm đến anh như vậy cơ mà. Em và Chị Liễu Hồng đã thương lương với nhau, quyết tâm vì anh sẽ tạo ra một cường quốc hùng mạnh không gì có thể sánh được.
/1313
|