Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1377: Tam chiến La Hầu!

/1421



Khí tức kia cao ngất, cơ hồ vượt qua cực hạn phản ứng của những Hỗn Độn Kim Tiên đang có mặt.

Đợi đến khi trong lòng mọi người có cảm ứng, trường thương kia đã xông tới trước người Nhạc Vũ.

Chỉ thoáng chốc đã đem không khí phấn khởi vui mừng của hơn ba ức tiên tu nơi này đánh vỡ tới thấp nhất!

- Thí Thần Thương, La Hầu!

Hai tay Trấn Nguyên Tử lập tức siết chặt, cơ hồ khóe mắt như muốn nứt ra. Khí tức vừa xa lạ lại vừa quen thuộc kia đã khắc sâu trong linh hồn hắn bao năm tháng!

Chẳng thể trách Chuẩn Đề đạo nhân vẫn chưa rời khỏi, mà cả Tam Thanh cũng vẫn đứng nguyên tại chỗ với vẻ hờ hững.

Nguyên lai bọn họ còn hậu chiêu như thế! Vẫn ở nguyên nơi đây là vì chờ đợi người này!

Thậm chí không ngừng nhìn qua Trấn Nguyên Tử liền có thể cảm giác được sắc mặt đã chuyển sang trắng bệch của nhóm người Tây Vương Mẫu.

Bên trong Thông Minh Cung, sáu Thánh Nhân sắc mặt đều bất đồng. Trên mặt Tam Thanh đạo tổ đều hiện lên vẻ cười khẽ.

Mà trong mắt Chuẩn Đề lại lóe ra hung quang, khí cơ cả người áp lực tới cực hạn, cũng nguy hiểm tới tột đỉnh.

Phảng phất như đang tụ lực chờ đợi cơ hội để phản kích ra ngoài.

Sắc mặt Hậu Thổ cùng Nữ Oa đều khẽ biến, trong lòng lo lắng không thôi, giờ phút này lại nằm trong tình trạng giằng co cùng mấy vị Thánh Nhân nên không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Thí Thần Thương dài ngàn vạn trượng mang theo sát khí vô tận, cùng sát lực khôn cùng hướng chỗ Nhạc Vũ lăng không đâm tới.

Không gì có thể trở! Không gì có thể ngăn! Dù rằng hai nàng đều là Thánh Nhân nhưng khi đối diện uy thế bá đạo ngang ngược kia cũng không khỏi sinh ra vài phần ý niệm muốn tránh lui.

Giờ khắc này Nhạc Vũ chỉ còn cách Thiên Thư trăm vạn trượng!

- Quả nhiên là thiên địa đại hoạn! La Hầu không chỉ tìm về Thí Thần Thương, ngay cả thần hồn cũng đã khôi phục hơn phân nửa!

Lão Tử ngửa đầu nhìn trời, vẻ mặt vẫn vô cùng cảm khái:

- Thật đáng tiếc cho vị bệ hạ, rõ ràng chỉ còn một bước là có thể đăng lên Thiên Đế vị! Mượn vô thượng chân mệnh thành tựu Thánh Nhân vị! Ta nghe nói Thí Thần Thương vốn là vô thượng sát phạt khí, chuyên đả thương khí huyết thần hồn người khác, nếu bị bất hạnh đâm trúng, chỉ sợ ngàn vạn năm cũng khó mà khôi phục!

Hậu Thổ nghe vậy không khỏi cắn chặt răng, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ chợt lóe liền biến mất.

Nếu không phải mấy Thánh Nhân hiện tại cố ý dung túng ngăn trở, La Hầu há có thể thu hồi được Thí Thần Thương sao?

Nếu không phải vì trận chiến hôm nay khiến Tam Thanh Nhị Thánh đều tề tụ nơi này, tên thượng cổ hung ma kia cũng không có cơ hội khôi phục tàn hồn còn lại!

Nhưng khi cẩn thận ngẫm lại, La Hầu vốn cũng do Nhạc Vũ phóng ra một phần, nàng quả thật không có lập trường trách cứ mấy vị Thánh Nhân kia.

Nhưng nỗi lo lắng trong lòng càng thêm sâu đậm, giờ phút này tuy Nhạc Vũ có được Chu Thiên Tinh Đấu đại trận trợ giúp, nhưng sau khi cùng Tiếp Dẫn chiến đấu một trận, có năng lực tiếp được một thương của La Hầu hay không?

Nếu như bất hạnh không chỉ bị thương trầm trọng như lời nói của Lão Tử, chỉ sợ cả Nữ Oa cũng sẽ lập tức chuyển hướng lấy lòng phương Tây nhị thánh.

Giờ khắc này nàng chỉ cảm thấy trong lồng ngực băng hàn tới cực hạn, đạo cảnh vốn còn chưa được củng cố cũng lay động không ngớt.

Chuẩn Đề híp mắt, sát khí ẩn hiện hừ lạnh một tiếng:

- Đó chính là mua dây buộc mình! Thánh Nhân chúng ta cũng không phải hạng người nằm trong bàn tay…

Lời còn chưa dứt, Nhạc Vũ đột ngột chém ra thêm một kiếm!

Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt kiếm khí cùng Chu Thiên Tinh Đấu đại trận chiếu rọi tinh thần lực lượng vô cùng tận dung hợp, khí tức rộng lớn, bàng bạc khôn cùng, không hề thua kém chiêu kiếm dung hợp Hồng Mông kiếm ý đối phó Tiếp Dẫn trước đó, khí thế càng thêm cường thịnh!

Thương kiếm giao kích, bên trong không trung bỗng dưng ầm ầm nổ vang, tinh quang hội tụ, mây mù cuồng động!

Hai cỗ linh lực mạnh mẽ tuyệt đối thẳng xuyên ra mấy ức dặm, khiến Diệu Pháp Đại La Thiên vừa mới bắt đầu khôi phục lại liền có xu thế như muốn hỏng mất lần nữa!

Thần hồn của mọi người mặc dù chưa tới mức kích động tiếp cận phá nát như lúc Nhạc Vũ giao thủ cùng Tiếp Dẫn, nhưng cảnh tượng trước mắt thật sự làm người vô cùng kinh hãi.

Giờ phút này hai người đang giao thủ trên không trung, vô luận là La Hầu hay Nhạc Vũ, kiếm quang cùng thế thương đều ước thúc tới cực hạn, vô luận là sát khí sát lực hay Ngũ Hành Nguyên Từ, tinh thần lực lượng từ Chu Thiên đại trận, cả hai đều toàn lực ngưng tụ co rút thật nhỏ, khí kình cũng thu gọn dư ba, nếu một khi cương khí cùng thiên địa linh lực bị chấn động hoàn toàn bùng nổ, thật không biết Diệu Pháp Đại La Thiên còn tồn tại được nữa hay không!

La Hầu lại tiếp tục cười lớn:

- Năm đó Nhạc Vũ ngươi trảm một khối hóa thân của ta, đoạt Hồng Mông Khí của ta! Một trận chiến Đào sơn, còn làm ta thua thật nặng! Hôm nay ta trả lại cho ngươi một thương, đoạn tuyệt ý niệm đăng đế của ngươi, hi vọng thành thánh của ngươi. Có thể nói có qua có lại mới toại lòng nhau, đây chính là tiền định, liễu kết nhân quả!

Lời còn chưa dứt, bỗng dưng vô số hồng sắc phi lăng từ trong tay áo hắn bắn ra, mỗi một phi lăng phảng phất như hồng sắc tinh mang vô cùng sắc bén, phảng phất như gió táp mưa sa bao trùm, cơ hồ đem mảnh không gian trước mắt hoàn toàn che kín!

Ý niệm chợt động, Nhạc Vũ triệu Trấn Thiên Tỳ bảo hộ trước người, hồng sắc phi lăng oanh kích lên ngọc tỷ, tiếng chấn vang liên tiếp trên không trung, tựa như băng ngọc giao kích lẫn nhau, tiếng vang sắc bén chấn điếc màng tai.

Ba ức tiên tu bên ngoài dưới sự chủ trì của mấy vị Hỗn Độn Chuẩn Thánh kết thành đại trận đối kháng.

Âm ba kia có thể đem thân thể cùng ngũ tạng lục phủ chấn thành phấn vụn!

Cương phong lan tràn khắp bốn phía, linh lực như vỡ bờ. Trấn Thiên Tỳ chỉ còn kém nửa bước có thể so sánh được với Hồng Mông chí bảo, mà giờ khắc này phảng phất như không thể chống đỡ, thỉnh thoảng truyền ra tiếng vang răng rắc, giống như sắp vỡ vụn.

Toàn thân Nhạc Vũ vỡ ra, một ít huyết nhục bị cự lực của La Hầu đập vào tạc thành phấn vụn.

Thương kiếm giao kích, thân hình hắn tuy thối lui nhưng thần tình thật thê thảm, giống như tùy thời tùy khắc đều sắp hỏng mất.

Mà giờ khắc này ở bên dưới Nữ Oa đang khe khẽ thở dài, thoáng thu lại Sơn Hà Xã Tắc Đồ đang ngăn trở Chuẩn Đề, trong lúc mơ hồ đã muốn tránh ra một bước.

Chuẩn Đề thoáng cười lạnh, Thất Bảo Diệu Thụ cầm trong tay, lấy ra thêm một món Lục Căn Thanh Tịnh Trúc, ở đầu trượng là một viên Phật quốc Xá Lợi treo cao, bên trong súc tích tiểu thiên thế giới, có ba ngàn triệu Phật tử, không chút thua kém Tiếp Dẫn.

Thất thải quang hoa lưu chuyển, phảng phất như tùy thời tùy khắc đều sẽ bùng nổ.

Nhưng chỉ một thoáng sau, vẻ mặt Chuẩn Đề chuyển sang cứng ngắc.

Nhạc Vũ đứng trên không trung, giờ phút này lại đang cười vang, tiếng cười vô cùng vui vẻ, vô cùng khoan khoái, cao ngất tới cực điểm.

Dù tiếng sấm vang rền đầy trời cũng không áp chế được thanh âm tiếng cười sang sảng của hắn.

Trong lòng mấy vị Thánh Nhân đột nhiên cảm thấy dao động, theo bản năng chợt cảm thấy không ổn, giống như sắp có biến cố phát sinh.

Nữ Oa khẽ nhíu mày, Sơn Hà Xã Tắc Đồ lại triển khai, lại một lần nữa nghiêm ngặt đề phòng Chuẩn Đề.

Vẻ mặt Chuẩn Đề thánh nhân cũng ngưng trọng, pháp lực thu liễm, thái độ như muốn quan sát kỹ càng.

Bọn họ cũng không phải thần hồn nát thần tính, đối với khả năng nghịch chuyển đại thế ngoài dự đoán mọi người cùng kỳ mưu liên tiếp của Nhạc Vũ thật sự quá mức kiêng kỵ, mà thiên nhân cảm ứng của họ chắc chắn đã cảm giác được có điều không bình thường!

Giờ phút này thiên cơ hỗn độn thật khó phân biệt, nhưng người tới cấp bậc như bọn họ dĩ nhiên đã siêu việt ngũ hành, đối với hung cát hiện ra trước mắt vẫn mơ hồ có chút cảm ứng.

Chỉ xảy ra trong nháy mắt nhưng sau khi cảm ứng, như vậy tất có biến cố!

Nhưng vẫn quỷ dị khó dò được hung cát, nhưng thấy vẻ mặt của Nhạc Vũ, chỉ sợ là có vấn đề phát sinh.

Trong sáu vị Thánh Nhân, ngay cả Lão Tử vẻ mặt cũng ngưng lại, hiện lên vẻ nghi hoặc khó hiểu.

Trong mắt hắn thoáng hiện vô số phù văn, hỗ trợ suy tính nguyên nhân.

Nguyên Thủy Thông Thiên thần tình dị sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn ra được tia bối rối trong mắt đối phương.

- Hay là việc này Nhạc Vũ cũng đã sớm chuẩn bị hay sao? Hắn lại có bố trí gì? Chẳng lẽ ở bên trong Vô Tận Diễm Hải Phần Minh Thiên hắn để hồn niệm của La Hầu khôi phục, đã có lưu lại cấm chế? Nhưng lấy khả năng của La Hầu, trong mấy chục năm chẳng lẽ còn không phát giác?

Còn đang khó hiểu nghi hoặc, Hậu Thổ bỗng dưng có chút ngộ ra, vẻ mặt dần dần thả lỏng, ngược lại còn hiện ý cười.

Mà Tam Thanh Chuẩn Đề cũng dần dần khôi phục lại bình tĩnh, nếu không có ngoại viện, vô luận Nhạc Vũ có thủ đoạn thế nào cũng thật khó có cơ hội thắng!

Ngay sau đó quanh người Nhạc Vũ có một vầng minh nguyệt bay lên, hóa ra phạm vi ba xích, một đoàn u quang lắng xuống, chỉ nháy mắt đã bao phủ thiên địa, hắn mượn dùng tinh thần lực lượng của chư thiên tinh tú trong lúc mơ hồ chẳng khác gì nhật nguyệt tranh huy!

- Côn Luân cổ kính!

Đồng tử của La Hầu bỗng dưng co rụt lại, phảng phất như vừa nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt càng thêm hung tàn, lại lộ ra vài phần khinh thường. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com

- Chỉ bằng vật ấy, dù có Côn Luân Tâm Kính Thuật đã muốn chuyển càn khôn? Hiện giờ cũng không phải đang ở Phần Minh Thiên, thân thể của ta còn bị Hồng Quân chiếm đoạt hay sao!

Cười lạnh một tiếng, bỗng dưng sau lưng La Hầu cũng có một mặt hắc sắc kính dâng lên, bên trong phiếm ra ác sát quang mang, cùng Côn Luân Kính có vài phần tương tự, hai kính xa xa tương đối, hắc quang cùng thanh mang va chạm lẫn nhau, hắc sắc kính tuy lung lay muốn vỡ nhưng rốt cục cũng ngăn được thanh quang của Côn Luân Kính.

Nhạc Vũ không hề lưu ý tới, vẻ mặt đã khôi phục lãnh đạm. Tuy trong miệng tràn ra tia máu tươi, nhưng vẻ ung dung không hề giảm chút nào:

- Hôm nay trẫm đã làm Tiếp Dẫn thánh nhân hối hận chung sinh. Như vậy cũng khiến cho La Hầu ngươi ngày sau thấy trẫm phải sợ hãi! Một trận chiến hôm nay, nhất định làm cho ngươi vĩnh viễn khó quên!

La Hầu nghe vậy không khỏi ngây ra, hắn đột nhiên nhớ tới hai hóa thân của mình từng cùng Nhạc Vũ đấu chiến, thật sự khắc sâu ấn tượng, nếu không như thế hôm nay hắn cũng không cần mạo hiểm hiện thân!

Nhưng câu nói của Nhạc Vũ "làm cho hắn suốt đời khó quên" cũng tương tự như trước đó đã nói sẽ làm cho Tiếp Dẫn "hối hận chung sinh", nghe vào thật sự làm người buồn cười!

Cho dù La Hầu hắn ở thế giới này bị chư thánh đố kỵ, Hồng Quân càng hận hắn thấu xương, cũng tuyệt đối không thể ở trong tình hình chiếm hết toàn bộ ưu thế tiên cơ mà bị thua lần nữa trong tay một tiểu bối.

La Hầu cho dù chỉ còn lại tàn hồn, bản thân bị thương nặng, cũng đủ lực đối kháng Thánh Nhân!

Vừa thấy liền sợ hãi, đây là cuồng vọng tới bực nào?

Cách đó không xa Tam Thanh đều thoáng nhíu mày, trong lòng đều hiện lên vài phần cảm giác quái dị.

Ma đầu này được sinh ra từ thời hỗn độn sơ khai, pháp lực thế nào bọn họ đều được tận mắt chứng kiến.

Năm xưa cùng Hồng Quân trải qua một trận chiến, thật kinh thiên động địa, nếu không phải cuộc tranh đấu của hai người khiến thiên địa bị tổn hại xé rách, thế giới hồng hoang cũng không bị phá nát như hiện tại.

Bọn họ chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường, nhưng khi nhớ lại mới trước đó Tiếp Dẫn bại trận bỏ chạy, ngay cả cánh tay bị chặt xuống cũng bị vị Trung Thiên Tử Vi đại đế kia biến hóa thành Trung Nhạc Tung Sơn. Trong lúc mơ hồ bọn họ cảm thấy dù không thể tin tưởng nhưng cũng không thể sinh ra nửa phần khinh thị trào phúng, ba ức binh mã bên ngoài Thiên Đình, toàn bộ tiên tu ánh mắt đều sáng ngời, nhìn về phía Nhạc Vũ.

Cho dù họ đều biết thượng cổ Hỗn Độn Ma Thần kia đáng sợ thế nào, nhưng trong mơ hồ họ đều sinh ra ý niệm chờ mong kỳ tích xuất hiện.

Tử Vi đại đế từ khi xuất thế tới nay, luôn luôn bách chiến bách thắng, mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay suy tính, sở hướng vô địch!

Lời vừa thốt ra, đều nhất ngôn cửu đỉnh, còn chưa bao giờ không thực hiện được.

Cho dù những lời vừa rồi đều không phải hoành nguyện đại thệ, nhưng cũng làm mọi người nảy sinh hi vọng.

Dù là nhóm người Lục Áp vốn hiểu rõ khả năng của La Hầu, cũng âm thầm sinh ra vài phần chờ mong.

La Hầu chỉ thoáng giật mình chốc lát, chợt bật cười lạnh:

- Suốt đời khó quên? Ta thật ra muốn nhìn xem Tử Vi đại đế ngươi lại có tài cán gì? Hôm nay phải cho ngươi biết được ngươi mượn ngoại lực mặc dù có thể chống đỡ cùng Thánh Nhân, nhưng chung quy cũng không phải đại đạo chính đồ!

Hắn bỗng dưng phát lực, mũi thương tiếp tục tăng thêm ba xích!

Liền ép Thiên Ý kiếm trong tay Nhạc Vũ dần dần gấp khúc, phát ra tiếng thê minh chấn vang.

Mà hồng sắc phi lăng mãnh liệt như nước, sau khi bị Trấn Thiên Tỳ chấn bay liền xoay chuyển bắn ngược trở về.

Xung lượng càng tăng lớn, càng thêm mạnh mẽ sắc bén!

Nhạc Vũ vẫn thản nhiên lắc đầu:

- Sáu vị Thánh Nhân hội tụ nơi đây, không tới nửa ngày thời gian. La Hầu đạo hữu muốn hội tụ toàn bộ tàn niệm cũng chỉ mới hai canh giờ đúng không? Thật không biết dùng trận pháp thu nhiếp hay là đi tìm từng địa phương thu về?

Vẻ mặt La Hầu không khỏi giật mình kinh ngạc, chỉ có được hai canh giờ cơ hội ngắn ngủi, dù ngươi pháp lực thông thiên cũng không thể vượt qua cả hồng hoang đi tìm kiếm ngàn vạn hồn niệm bị thất lạc ngày trước.

Huống chi còn có Thí Thần Thương chí bảo sát lục vô thượng, còn phải do hắn chính mình đi tìm về.

Ngay sau đó trên mặt Nhạc Vũ chợt hiện lên ý cười tàn khốc, vẻ mặt không khác gì lúc đối phó Tiếp Dẫn.

- Đạo hữu có biết, thật nhân duyên trùng hợp, sau mười vạn năm luân hồi một khối hồn niệm phân thân của ngươi vừa lúc dừng trong thân một vị sư đệ của ta ở Quảng Lăng Tông chứ?

Sắc mặt La Hầu lập tức trắng bệch một mảnh, đầy mặt hiện lên vẻ kích động khó tin!

/1421

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status