Lôi Trị Học nghĩ về ba thế lực, tương lai của Hạ Tưởng ở tỉnh Tây, đã hoàn toàn có thể đoán trước.
Người hiểu biết Hạ Tưởng đều biết, Hạ Tưởng không nắm chắc không đánh, hơn nữa lần này Hạ Tưởng đảm nhận tỉnh Tây, công tác chuẩn bị so với lúc trước càng nhiều hơn.
Bởi vì hắn biết rõ hắn ở tỉnh Tây gánh vác trọng trách càng nặng thì đối diện với khó khăn càng nhiều.
Trận chiến mở màn giành thắng lợi, Hạ Tưởng cũng không có ý mừng công, chỉ ăn cơm với Nga Ni Trần và Tiêu Ngũ rồi về Tỉnh ủy.
Cho dù tỉnh Tây là tỉnh lạc hậu, so với Lĩnh Nam thì chênh lệch quá nhiều, nhưng bây giờ hắn là chủ tịch Tỉnh cấp bộ trưởng, không phải trình độ phát triển của Tỉnh khác nhau mà có đãi ngộ khác nhau, điều kiện ở và văn phòng của hắn, so với lúc ở Lĩnh Nam thì hơn một bậc.
Đối với vấn đề nhà ở, và đãi ngộ, yêu cầu Hạ Tưởng rất thấp, không để ý. Cũng là bây giờ hắn đi đâu cũng đều có người sắp xếp thỏa đáng, không cần quan tâm.
Phòng rất lớn, lại chỉ có một người, Hạ Tưởng cũng không quen có người giúp việc trong nhà, hắn quen ở một mình, cũng dễ suy nghĩ sự tình.
Mở cửa, cũng không có ai nói chuyện, tiện tay mở hộp thư điện tử, lại thấy có một bức thư.
Thư của Qúy Như Lan.
Hạ Tưởng ngẩn ra, trong mắt hiện ra dáng điệu nụ cười giọng nói của Qúy Như Lan. Đối với Qúy Như Lan, trong lòng hắn có chút cảm hoài, luôn cảm thấy mắc nợ cô ta nhiều. Đương nhiên, nếu như để hắn biết Qúy Như Lan âm thầm thủy chung vì hắn giai đoạn đầu ở tỉnh Tây mà dốc hết sức thúc đẩy, không biết hắn cảm kích như thế nào nữa.
Phụ nữ của Hạ Tưởng không ít, nhưng đa số đều có sự nghiệp riêng, cũng là tụ nhiều ly ít, còn có một điều, mấy người phụ nữ họ không quan tâm chính trị, cũng có một vài người giúp đỡ hắn ở phương diện chính trị nhưng không nhiều. Chỉ có Quý Như Lan có ý nghĩ nhạy bén với chính trị …
Mở thư ra, bên trong là dữ liệu chi tiết của Trần Diễm, có các mối quan hệ và gia sử của Trần Diễm, Hạ Tưởng xem kỹ qua một lần, trong lòng càng rõ hơn về Trần Diễm chính là điển hình chế độ phân bố tỉnh Tây, một điểm tựa tốt nhất quan thương câu kết, nếu như có thể lợi dụng tốt sự việc Trần Diễm, là có thể đánh bại được sự ô nhiễm quan trường ở tỉnh Tây, là chìa khóa vàng giải mã vấn đề khó khăn quan thương cấu kết.
Nhưng Hạ Tưởng cũng hiểu rõ Trần Diễm là điểm dựa, nhưng cũng là đạn nổ, nếu như vô ý, không những không thể đánh bại quan thương cấu kết tỉnh Tây, mà còn có thể dẫn họa vào thân, thậm chí sẽ bị nổ tan xương nát thịt.
Hạ Tưởng trước giờ không xem thường kẻ địch, lại càng không dám coi khinh nữ nhân có thể ở giữa thương trường và quan trường, lại là nữ nhân xinh đẹp, thì càng có chỗ thần bí khó lường.
Cũng tốt, dữ liệu của Qúy Như Lan gửi đến rất kịp lúc, trong dữ liệu có một vài chuyện bí ẩn, trước kia hắn không đều tra sâu, làm cho hắn thấy mà giật mình. Có thể nói nếu như không có nhắc nhở kịp thời của Quý Như Lan, bước kế tiếp có thể hắn phải đi một đường vòng.
Hạ Tưởng âm thầm cảm kích hảo tâm của cô ta, trong lòng cảm thán nếu Quý Như Lan suy nghĩ cẩn thận thì đáng yêu hơn trước kia nhiều.
Đứng dậy, nhìn màn đêm ngoài cửa sổ, nhìn lên bầu trời đêm không một ánh sao, trong lòng yên ả như nước. Kỳ thực hắn cũng sớm biết trước vấn đề khó khăn ở tỉnh Tây, mà so với các vấn đề trước kia khó khăn hơn nhiều, không chỉ là vấn đề tồn tại đã lâu ở tỉnh Tây, quan thương cấu kết là nghiêm trọng nhất, hơn nữa quá trình chuyển hình kinh tế không có kinh nghiệm thành công để tham khảo, có thể xem là vác đá qua sông, mà khai đao với lợi ích của tập đoàn khổng lồ, rất nhiều khó khăn và nguy hiểm.
Trước kia, hắn chỉ có chức Phó, không phụ trách toàn bộ công việc, bây giờ thì khác, hắn là Chủ tịch một tỉnh, cần suy nghĩ toàn cục, cần xem xét các phương diện trong tỉnh, và cần phải nhất quán với trung ương, còn có một số vấn đề phải đối mặt, đó là Lôi Trị Học không thích thú gì vấn đề chuyển hình kinh tế, thái độ khá tiêu cực.
Cũng có thể lý giải thái độ của Lôi Trị Học, ông ta đến tỉnh Tây chỉ vì thành tích, hơn nữa ông ta thuộc phe phản đối, quan điểm chính trị bảo thủ mà không chịu thay đổi, không nói là không có ý tiến thủ, nhưng ít nhất là tư tưởng chống đối cải cách.
Trong nước không ít quần chúng hoặc truyền thông không rõ chân tướng, đều cho rằng Ngô gia là thế lực gia tộc đứng đầu, là tập đoàn thu lợi nhuận lớn nhất trong nước, thực ra không phải vậy, tập đoàn thu lợi nhuận lớn nhất là phái bảo thủ, không chỉ nắm giữ phần lớn nguồn tài nguyên xã hội, mà còn bởi vì nắm giữ phần đông bộ phận then chốt, thậm chí đa số các quan chức cao trong quân đội cũng là người của phái bảo thủ.
Sức cản của phe cải cách rất lớn, các lần cải cách trong lịch sử đều kết thúc thất bại, và người tích cực thúc đẩy tiên phong mở đường cho cải cách đều không có kết cục tốt, vì vậy Hạ Tưởng rất hiểu bi tráng, cũng nhận thức được tình cảnh của mình. Ẩn dật ở tỉnh Tây, thậm chí thông đồng làm bậy, hay thật tâm suy nghĩ vì dân, mạnh mẽ thúc đẩy kinh tế chuyển hình, đối địch với tập đoàn có lợi ích, cho dù tan xương nát thịt không sợ hãi?
Hạ Tưởng lựa chọn điều thứ hai, quyết tâm thúc đẩy chuyển hình kinh tế và cải cách thể chế chính trị trọng đại, Trần Hạo Thiên và hắn chính là đội quân tiên phong xông pha chiến đấu. Đảm nhận là người dò đường cho chuyển hình kinh tế và cải cách thể chế chính trị.
Tạm thời không luận thành bại, Hạ Tưởng nắm chặt nắm tay, cầu vì nước vì dân, không thẹn với lòng, điện thoại vang lên, cắt đức mạch suy nghĩ của Hạ Tưởng.
Là Nga Ni Trần gọi tới
- Lãnh đạo, hai đứa con gái của em đến Tấn Dương rồi…
Nga Ni Trần muốn nói lại thôi, nói một nửa
Hạ Tưởng hiểu ý của cô ta, liền nói:
- Anh sẽ giành thời gian gặp chúng nó.
Lại đột nhiên dừng lại, hỏi:
- Sự việc tiến triển tới đâu rồi?
Kim Ngân đến Tấn Dương có việc gì, Hạ Tưởng không hỏi nhiều, điểm quan tâm của hắn là hoạt động phía sau Tiêu Ngũ và Nga Ni Trần.
Từ lúc Nga Ni Trần và Tiêu Ngũ đến Tấn Dương, vẫn không rời khỏi Tấn Dương một bước, vì Hạ Tưởng âm thầm gỡ thông rất nhiều mắc xích, và bố trí lại một mạng lưới lớn.
- Coi như là thuận lợi, chính là nắm rõ phương diện, khá rắc rối, tạm thời triển khai không nhiều.
Thuận lợi nghĩa là bố cục âm thầm, không thuận lợi chính là hiểu rõ ngành mỏ An Đạt.
Nhiệm vụ của Nga Ni Trần và Ngũ Tiêu rất nặng nề, không chỉ cần sờ vào chính trị và phạm vi thế lực các chủ khoáng sản ở Tấn Dương, mà còn lợi dụng thủ đoạn kinh tế mở ra cánh cửa lớn của ngành mỏ An Đạt, do đó vì Hạ Tưởng nắm trong tay nguồn năng lượng lớn mở ra cánh cửa đầu tiên.
Trong lòng Hạ Tưởng đã có tính toán, Nga Ni Trần nắm giữ năm phần trăm cổ phần, không đủ để lay động nền móng của ngành mỏ An Đạt, thậm chí ngay cả cửa cũng không mở được, còn cần tiếp tục tăng lớn lợi thế mới được.
Nói chuyện với Nga Ni Trần vài câu, Hạ Tưởng cúp máy, trong lòng lóe lên một điểm sáng, lập tức lấy điện thoại gọi cho Lý Thấm:
- Lý Thấm, nghĩ một phương án, nghiên cứu hệ thống một chút tính khả thi của việc mua và giá trị của ngành khai thác mỏ ở tỉnh Tây.
Lý Thấm đã ngủ được một chút, bị Hạ Tưởng đánh thức, một chút buồn ngủ toàn bộ biến mất:
- Em đã sớm làm rồi, chỉ chờ anh lên tiếng, tuy nhiên, kết cấu cổ quyền của ngành khai thác mỏ vô cùng phức tạp, khó mua được.
Kết cấu cổ quyền phức tạp là đúng rồi, xí nghiệp của quan thương cấu kết, kết cấu cổ quyền không thể không phức tạp, Hạ Tưởng nói:
- Làm tỉ mỉ một chút, cái cần không phải là báo cáo khả thi, mà là phương án cụ thể có thể chính thức thực thi.
Lý Thấm lập tức hưng phấn, Chủ tịch Hạ nói vậy tức là muốn động thủ rồi.
Hạ Tưởng thật sự muốn cải cách ở tỉnh Tây, mục đích hắn tới tỉnh Tây chính là đánh bại một vài người là huyền thoại độc bá tài nguyên lâu đời.
Hai ngày sau, tỉnh Tây có chuyện, chính xác mà nói, là chuyện của Trần Diễm, lẽ ra lấy cấp bậc của Trần Diễm, việc của cô ta không bao giờ kinh động đến Tỉnh ủy, lại cố tình kinh động đến Tỉnh ủy.
Trần Diễm mất tích
Lúc Hạ Tưởng và Lôi Trị Học chạm trán, ý kiến của Hạ Tưởng là cần theo dõi Trần Diễm, Lôi Trị Học không đồng ý, nguyên nhân biểu hiện không đồng ý của Lôi Trị Học tự nhiên có lý do đường hoàng, nhưng ý đồ thuật sự vẫn là để cho Trần Diễm có đủ thời gian dưỡng sức ra tay với Hạ Tưởng.
Ngay cả Lôi Trị Học cũng không ngờ, Trần Diễm có cơ hội thật tốt không tận dụng mà lại chạy trốn.
Lôi Trị Học tức giận không thở được, việc Trần Diễm mất tích là châm biếm to lớn đối với ông ta, khiến ông ta mặt mày xám xịt, bởi vì lúc đó chính miệng ông ta nói với Hạ Tưởng, Trần Diễm là một cán bộ có nguyên tắc, trước khi sự việc chưa rõ chân tướng, cô ta sẽ đợi điều tra cho ra kết quả.
Không ngờ, Trần Diễm đúng là kiên nhẫn chờ đợi, nhưng mà lại ra nước ngoài chờ đợi. Lôi Trị Học vẫn tự xưng là vững vàng điềm tĩnh, hơn nữa gặp chuyện không hoảng hốt, tức giận cũng để lộ ra ngoài, nhưng cách nghĩ của Trần Diễm thật sự làm cho ông ta chút nữa mất khống chế.
Khá tốt, Hạ Tưởng cũng không thừa cơ mà châm chọc khiêu khích ông ta. Đều là người trong quan trường, chút trình độ và kiềm chế này vẫn phải có, nhưng Hạ Tưởng cũng biểu đạt bất mãn.
- Bí thư Lôi, ban tổ chức vừa mới có manh mối điều tra, Trần Diễm đã mất tích, nếu truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng không tốt với thanh danh của tỉnh Tây, bây giờ trên mạng đã có tin tức rồi.
Hạ Tưởng với bộ dạng lo lắng, ngồi trước mặt Lôi Trị Học.
- Trên mạng đã có tin đồn, là có người trong tổ chức cố ý nói bóng gió cho Trần Diễm. Chính là vì bịt miệng Trần Diễm.
- Chẳng lẽ … Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Hạ Tưởng bất chợt dừng lại, ánh mắt nhìn kỹ Lôi Trị Học một lát
- Trần Diễm và lãnh đạo Tỉnh ủy thật sự đã có mối quan hệ phức tạp như vậy?
Lôi Trị Học không trả lời câu nào, sững sờ một lát mới nói.
- Đồng chí Hạ Tưởng, không nên nói bậy, đều là cán bộ cấp cao, cần chú ý đến thân phận của mình.
- Đều là cán bộ cấp cao, thật sự cần chú ý đến thân phận của mình, đồng chí Trị Học, ban tổ chức đã xác thực hoàn cảnh thực tế lúc đề bạt Trần Diễm năm nay, thật sự chính miệng đồng chí Vương Hướng Tiền lúc đảm nhận Bí thư Tỉnh ủy Tấn Dương chỉ thị Trần Kinh, yêu cầu Trần Kinh phải cam đoan Trần Diễm được chọn, tôi muốn hỏi một chút, đồng chí Hướng Tiền xuất phát từ điểm gì mà hết sức đề cử đồng chí Trần Diễm.
Chủ tịch Tỉnh không có quyền nhân sự, nhưng đừng quên, Chủ tịch Tỉnh là Phó bí thư đầu tiên của Tỉnh ủy, là nhân vật thứ hai của Tỉnh ủy tỉnh Tây, cũng có quyền phát ngôn trong quá trình đề bạt cán bộ.
Lôi Trị Học trước giờ thuận buồm xuôi gió, nhưng cũng là vì quá thuận lợi mà khiến ông ta rất ít bị ức chế, từ lúc đảm nhiệm bộ trưởng Bắc Kinh, ông ta quen với việc được người khác ngưỡng mộ, không ngờ Hạ Tưởng - một nhân vật số hai ít hơn ông ta vài tuổi, lại muốn khiêu chiến uy quyền của nhân vật số một, rốt cục đã làm cho ông ta tức giận!
Người hiểu biết Hạ Tưởng đều biết, Hạ Tưởng không nắm chắc không đánh, hơn nữa lần này Hạ Tưởng đảm nhận tỉnh Tây, công tác chuẩn bị so với lúc trước càng nhiều hơn.
Bởi vì hắn biết rõ hắn ở tỉnh Tây gánh vác trọng trách càng nặng thì đối diện với khó khăn càng nhiều.
Trận chiến mở màn giành thắng lợi, Hạ Tưởng cũng không có ý mừng công, chỉ ăn cơm với Nga Ni Trần và Tiêu Ngũ rồi về Tỉnh ủy.
Cho dù tỉnh Tây là tỉnh lạc hậu, so với Lĩnh Nam thì chênh lệch quá nhiều, nhưng bây giờ hắn là chủ tịch Tỉnh cấp bộ trưởng, không phải trình độ phát triển của Tỉnh khác nhau mà có đãi ngộ khác nhau, điều kiện ở và văn phòng của hắn, so với lúc ở Lĩnh Nam thì hơn một bậc.
Đối với vấn đề nhà ở, và đãi ngộ, yêu cầu Hạ Tưởng rất thấp, không để ý. Cũng là bây giờ hắn đi đâu cũng đều có người sắp xếp thỏa đáng, không cần quan tâm.
Phòng rất lớn, lại chỉ có một người, Hạ Tưởng cũng không quen có người giúp việc trong nhà, hắn quen ở một mình, cũng dễ suy nghĩ sự tình.
Mở cửa, cũng không có ai nói chuyện, tiện tay mở hộp thư điện tử, lại thấy có một bức thư.
Thư của Qúy Như Lan.
Hạ Tưởng ngẩn ra, trong mắt hiện ra dáng điệu nụ cười giọng nói của Qúy Như Lan. Đối với Qúy Như Lan, trong lòng hắn có chút cảm hoài, luôn cảm thấy mắc nợ cô ta nhiều. Đương nhiên, nếu như để hắn biết Qúy Như Lan âm thầm thủy chung vì hắn giai đoạn đầu ở tỉnh Tây mà dốc hết sức thúc đẩy, không biết hắn cảm kích như thế nào nữa.
Phụ nữ của Hạ Tưởng không ít, nhưng đa số đều có sự nghiệp riêng, cũng là tụ nhiều ly ít, còn có một điều, mấy người phụ nữ họ không quan tâm chính trị, cũng có một vài người giúp đỡ hắn ở phương diện chính trị nhưng không nhiều. Chỉ có Quý Như Lan có ý nghĩ nhạy bén với chính trị …
Mở thư ra, bên trong là dữ liệu chi tiết của Trần Diễm, có các mối quan hệ và gia sử của Trần Diễm, Hạ Tưởng xem kỹ qua một lần, trong lòng càng rõ hơn về Trần Diễm chính là điển hình chế độ phân bố tỉnh Tây, một điểm tựa tốt nhất quan thương câu kết, nếu như có thể lợi dụng tốt sự việc Trần Diễm, là có thể đánh bại được sự ô nhiễm quan trường ở tỉnh Tây, là chìa khóa vàng giải mã vấn đề khó khăn quan thương cấu kết.
Nhưng Hạ Tưởng cũng hiểu rõ Trần Diễm là điểm dựa, nhưng cũng là đạn nổ, nếu như vô ý, không những không thể đánh bại quan thương cấu kết tỉnh Tây, mà còn có thể dẫn họa vào thân, thậm chí sẽ bị nổ tan xương nát thịt.
Hạ Tưởng trước giờ không xem thường kẻ địch, lại càng không dám coi khinh nữ nhân có thể ở giữa thương trường và quan trường, lại là nữ nhân xinh đẹp, thì càng có chỗ thần bí khó lường.
Cũng tốt, dữ liệu của Qúy Như Lan gửi đến rất kịp lúc, trong dữ liệu có một vài chuyện bí ẩn, trước kia hắn không đều tra sâu, làm cho hắn thấy mà giật mình. Có thể nói nếu như không có nhắc nhở kịp thời của Quý Như Lan, bước kế tiếp có thể hắn phải đi một đường vòng.
Hạ Tưởng âm thầm cảm kích hảo tâm của cô ta, trong lòng cảm thán nếu Quý Như Lan suy nghĩ cẩn thận thì đáng yêu hơn trước kia nhiều.
Đứng dậy, nhìn màn đêm ngoài cửa sổ, nhìn lên bầu trời đêm không một ánh sao, trong lòng yên ả như nước. Kỳ thực hắn cũng sớm biết trước vấn đề khó khăn ở tỉnh Tây, mà so với các vấn đề trước kia khó khăn hơn nhiều, không chỉ là vấn đề tồn tại đã lâu ở tỉnh Tây, quan thương cấu kết là nghiêm trọng nhất, hơn nữa quá trình chuyển hình kinh tế không có kinh nghiệm thành công để tham khảo, có thể xem là vác đá qua sông, mà khai đao với lợi ích của tập đoàn khổng lồ, rất nhiều khó khăn và nguy hiểm.
Trước kia, hắn chỉ có chức Phó, không phụ trách toàn bộ công việc, bây giờ thì khác, hắn là Chủ tịch một tỉnh, cần suy nghĩ toàn cục, cần xem xét các phương diện trong tỉnh, và cần phải nhất quán với trung ương, còn có một số vấn đề phải đối mặt, đó là Lôi Trị Học không thích thú gì vấn đề chuyển hình kinh tế, thái độ khá tiêu cực.
Cũng có thể lý giải thái độ của Lôi Trị Học, ông ta đến tỉnh Tây chỉ vì thành tích, hơn nữa ông ta thuộc phe phản đối, quan điểm chính trị bảo thủ mà không chịu thay đổi, không nói là không có ý tiến thủ, nhưng ít nhất là tư tưởng chống đối cải cách.
Trong nước không ít quần chúng hoặc truyền thông không rõ chân tướng, đều cho rằng Ngô gia là thế lực gia tộc đứng đầu, là tập đoàn thu lợi nhuận lớn nhất trong nước, thực ra không phải vậy, tập đoàn thu lợi nhuận lớn nhất là phái bảo thủ, không chỉ nắm giữ phần lớn nguồn tài nguyên xã hội, mà còn bởi vì nắm giữ phần đông bộ phận then chốt, thậm chí đa số các quan chức cao trong quân đội cũng là người của phái bảo thủ.
Sức cản của phe cải cách rất lớn, các lần cải cách trong lịch sử đều kết thúc thất bại, và người tích cực thúc đẩy tiên phong mở đường cho cải cách đều không có kết cục tốt, vì vậy Hạ Tưởng rất hiểu bi tráng, cũng nhận thức được tình cảnh của mình. Ẩn dật ở tỉnh Tây, thậm chí thông đồng làm bậy, hay thật tâm suy nghĩ vì dân, mạnh mẽ thúc đẩy kinh tế chuyển hình, đối địch với tập đoàn có lợi ích, cho dù tan xương nát thịt không sợ hãi?
Hạ Tưởng lựa chọn điều thứ hai, quyết tâm thúc đẩy chuyển hình kinh tế và cải cách thể chế chính trị trọng đại, Trần Hạo Thiên và hắn chính là đội quân tiên phong xông pha chiến đấu. Đảm nhận là người dò đường cho chuyển hình kinh tế và cải cách thể chế chính trị.
Tạm thời không luận thành bại, Hạ Tưởng nắm chặt nắm tay, cầu vì nước vì dân, không thẹn với lòng, điện thoại vang lên, cắt đức mạch suy nghĩ của Hạ Tưởng.
Là Nga Ni Trần gọi tới
- Lãnh đạo, hai đứa con gái của em đến Tấn Dương rồi…
Nga Ni Trần muốn nói lại thôi, nói một nửa
Hạ Tưởng hiểu ý của cô ta, liền nói:
- Anh sẽ giành thời gian gặp chúng nó.
Lại đột nhiên dừng lại, hỏi:
- Sự việc tiến triển tới đâu rồi?
Kim Ngân đến Tấn Dương có việc gì, Hạ Tưởng không hỏi nhiều, điểm quan tâm của hắn là hoạt động phía sau Tiêu Ngũ và Nga Ni Trần.
Từ lúc Nga Ni Trần và Tiêu Ngũ đến Tấn Dương, vẫn không rời khỏi Tấn Dương một bước, vì Hạ Tưởng âm thầm gỡ thông rất nhiều mắc xích, và bố trí lại một mạng lưới lớn.
- Coi như là thuận lợi, chính là nắm rõ phương diện, khá rắc rối, tạm thời triển khai không nhiều.
Thuận lợi nghĩa là bố cục âm thầm, không thuận lợi chính là hiểu rõ ngành mỏ An Đạt.
Nhiệm vụ của Nga Ni Trần và Ngũ Tiêu rất nặng nề, không chỉ cần sờ vào chính trị và phạm vi thế lực các chủ khoáng sản ở Tấn Dương, mà còn lợi dụng thủ đoạn kinh tế mở ra cánh cửa lớn của ngành mỏ An Đạt, do đó vì Hạ Tưởng nắm trong tay nguồn năng lượng lớn mở ra cánh cửa đầu tiên.
Trong lòng Hạ Tưởng đã có tính toán, Nga Ni Trần nắm giữ năm phần trăm cổ phần, không đủ để lay động nền móng của ngành mỏ An Đạt, thậm chí ngay cả cửa cũng không mở được, còn cần tiếp tục tăng lớn lợi thế mới được.
Nói chuyện với Nga Ni Trần vài câu, Hạ Tưởng cúp máy, trong lòng lóe lên một điểm sáng, lập tức lấy điện thoại gọi cho Lý Thấm:
- Lý Thấm, nghĩ một phương án, nghiên cứu hệ thống một chút tính khả thi của việc mua và giá trị của ngành khai thác mỏ ở tỉnh Tây.
Lý Thấm đã ngủ được một chút, bị Hạ Tưởng đánh thức, một chút buồn ngủ toàn bộ biến mất:
- Em đã sớm làm rồi, chỉ chờ anh lên tiếng, tuy nhiên, kết cấu cổ quyền của ngành khai thác mỏ vô cùng phức tạp, khó mua được.
Kết cấu cổ quyền phức tạp là đúng rồi, xí nghiệp của quan thương cấu kết, kết cấu cổ quyền không thể không phức tạp, Hạ Tưởng nói:
- Làm tỉ mỉ một chút, cái cần không phải là báo cáo khả thi, mà là phương án cụ thể có thể chính thức thực thi.
Lý Thấm lập tức hưng phấn, Chủ tịch Hạ nói vậy tức là muốn động thủ rồi.
Hạ Tưởng thật sự muốn cải cách ở tỉnh Tây, mục đích hắn tới tỉnh Tây chính là đánh bại một vài người là huyền thoại độc bá tài nguyên lâu đời.
Hai ngày sau, tỉnh Tây có chuyện, chính xác mà nói, là chuyện của Trần Diễm, lẽ ra lấy cấp bậc của Trần Diễm, việc của cô ta không bao giờ kinh động đến Tỉnh ủy, lại cố tình kinh động đến Tỉnh ủy.
Trần Diễm mất tích
Lúc Hạ Tưởng và Lôi Trị Học chạm trán, ý kiến của Hạ Tưởng là cần theo dõi Trần Diễm, Lôi Trị Học không đồng ý, nguyên nhân biểu hiện không đồng ý của Lôi Trị Học tự nhiên có lý do đường hoàng, nhưng ý đồ thuật sự vẫn là để cho Trần Diễm có đủ thời gian dưỡng sức ra tay với Hạ Tưởng.
Ngay cả Lôi Trị Học cũng không ngờ, Trần Diễm có cơ hội thật tốt không tận dụng mà lại chạy trốn.
Lôi Trị Học tức giận không thở được, việc Trần Diễm mất tích là châm biếm to lớn đối với ông ta, khiến ông ta mặt mày xám xịt, bởi vì lúc đó chính miệng ông ta nói với Hạ Tưởng, Trần Diễm là một cán bộ có nguyên tắc, trước khi sự việc chưa rõ chân tướng, cô ta sẽ đợi điều tra cho ra kết quả.
Không ngờ, Trần Diễm đúng là kiên nhẫn chờ đợi, nhưng mà lại ra nước ngoài chờ đợi. Lôi Trị Học vẫn tự xưng là vững vàng điềm tĩnh, hơn nữa gặp chuyện không hoảng hốt, tức giận cũng để lộ ra ngoài, nhưng cách nghĩ của Trần Diễm thật sự làm cho ông ta chút nữa mất khống chế.
Khá tốt, Hạ Tưởng cũng không thừa cơ mà châm chọc khiêu khích ông ta. Đều là người trong quan trường, chút trình độ và kiềm chế này vẫn phải có, nhưng Hạ Tưởng cũng biểu đạt bất mãn.
- Bí thư Lôi, ban tổ chức vừa mới có manh mối điều tra, Trần Diễm đã mất tích, nếu truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng không tốt với thanh danh của tỉnh Tây, bây giờ trên mạng đã có tin tức rồi.
Hạ Tưởng với bộ dạng lo lắng, ngồi trước mặt Lôi Trị Học.
- Trên mạng đã có tin đồn, là có người trong tổ chức cố ý nói bóng gió cho Trần Diễm. Chính là vì bịt miệng Trần Diễm.
- Chẳng lẽ … Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Hạ Tưởng bất chợt dừng lại, ánh mắt nhìn kỹ Lôi Trị Học một lát
- Trần Diễm và lãnh đạo Tỉnh ủy thật sự đã có mối quan hệ phức tạp như vậy?
Lôi Trị Học không trả lời câu nào, sững sờ một lát mới nói.
- Đồng chí Hạ Tưởng, không nên nói bậy, đều là cán bộ cấp cao, cần chú ý đến thân phận của mình.
- Đều là cán bộ cấp cao, thật sự cần chú ý đến thân phận của mình, đồng chí Trị Học, ban tổ chức đã xác thực hoàn cảnh thực tế lúc đề bạt Trần Diễm năm nay, thật sự chính miệng đồng chí Vương Hướng Tiền lúc đảm nhận Bí thư Tỉnh ủy Tấn Dương chỉ thị Trần Kinh, yêu cầu Trần Kinh phải cam đoan Trần Diễm được chọn, tôi muốn hỏi một chút, đồng chí Hướng Tiền xuất phát từ điểm gì mà hết sức đề cử đồng chí Trần Diễm.
Chủ tịch Tỉnh không có quyền nhân sự, nhưng đừng quên, Chủ tịch Tỉnh là Phó bí thư đầu tiên của Tỉnh ủy, là nhân vật thứ hai của Tỉnh ủy tỉnh Tây, cũng có quyền phát ngôn trong quá trình đề bạt cán bộ.
Lôi Trị Học trước giờ thuận buồm xuôi gió, nhưng cũng là vì quá thuận lợi mà khiến ông ta rất ít bị ức chế, từ lúc đảm nhiệm bộ trưởng Bắc Kinh, ông ta quen với việc được người khác ngưỡng mộ, không ngờ Hạ Tưởng - một nhân vật số hai ít hơn ông ta vài tuổi, lại muốn khiêu chiến uy quyền của nhân vật số một, rốt cục đã làm cho ông ta tức giận!
/2185
|