Ba giờ chiều, đội công nhân của nhà thầu xây dựng quốc lộ Ngũ Long sơn chính thức tiến hành làm việc. Đúng lúc này, đột nhiên có hơn một trăm quân lính tiến vào, do đoàn trưởng Long Nhất Phong dẫn đầu. Những người này này phải hỗ trợ xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn. Quách Tắc Quân vẻ mặt giận dữ nói chuyện vừa xảy ra.
- Mẹ kiếp, đoàn trưởng Long dẫn nhóm lính Thân Binh Doanh đến Ngũ Long Sơn hỗ trợ xây dựng đường, việc này có gì là sai?
Hơn nữa, phân quân khu công Thân Binh Doanh hỗ trợ xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn đã được quyết định từ hai tháng trước trong hội nghị thường vụ.
Các anh không thấy, trong việc xây dựng thành phố Đông Cống. Quân khu tỉnh cũng có hai binh đoàn đến ủng hộ sao?
Một khi họ xong việc xây dựng cơ sở hạ tầng cũng sẽ chuyển qua Ngũ Long Sơn.
Nói không khách khí, nếu có người dám nói về quân đội như thế. Có lẽ làm cho bọn họ nóng nảy không thể cứu vãn được. Đến lúc đó, xem anh xử lý như thế nào?
Tiền Đào Quốc lập tức đứng lên, rất phẫn nộ phản bác lại Quách Tắc Quân.
- Nếu các anh tới hỗ trợ xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn, chuyện đó trước đây cũng phải thông báo cho chúng tôi có phải không? Hơn nữa Quách Tắc Quân tôi còn là chỉ huy khu vực doanh trại gần Ngũ Long Sơn.
Mà quốc lộ Ngũ Long Sơn cũng cùng với xây dựng doanh trại. Nói tóm lại, mặc dù các anh không thông báo cho chúng tôi, nhưng sau khi đến hiện trường cũng phải thống nhất nghe theo sẹ điều hành của nhân viên ở hiện trường có phải không?
Các anh chẳng những không nghe, hơn nữa còn đuổi những công nhân của nhà thầu là tập đoàn Vinh Quang.
Nói là bọn họ làm vướng chân vướng tay. Các anh làm như vậy hoàn toàn là quấy rối.
Quách Tắc Quân vừa nói đến đây. Tiền Đào Quốc lạnh lùng ngắt lời anh ta:
- Quấy rối, Chủ tịch Quách, anh phải chịu trách nhiệm về những lời anh nói hôm nay. Như thế nào gọi là quấy rối? Anh đưa ra ví dụ cụ thể xem. Bộ đội của nhân dân quấy rối như thế nào? Nếu không, Tiền Đào Quốc tôi sẽ làm ầm ĩ đến Tỉnh ủy.
- Vừa rồi chủ tịch Quách không phải đã nói rồi sao. Công ty nhận thầu công trình này hẳn là công ty chính đúng không?
Việc này đã được Ủy ban nhân dân thành phố đấu thầu đúng trình tự. Nếu các anh muốn hỗ trợ phải nghe họ.
Trong việc này là lẫn lộn đầu đuôi. Tư lệnh Tiền, anh nên quản lý quân cho tốt. Nếu không, xảy ra việc gì lớn, ảnh hưởng đến việc xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn.
Tôi nghĩ, Bí thư Diệp cũng không muốn thấy tình trạng hỗn loạn này. Huống chi, anh cũng là một trong những ủy viên thường vụ. Có trách nhiệm gì anh hiểu rõ nhất.
Lúc này, phó Bí thư Phụ trách Ủy ban kỷ luật Thái Phi lạnh lùng hừ nói. Tất nhiên là giúp đỡ Quách Tắc Quân.
- Đúng, vấn đề là thế. Làm việc trước tiên phải do con người. Sau đó thống nhất chỉ huy là không thể không có. Người ta nói, không có quy củ không phải là Phương Viên. Không có chỉ huy thống nhất thì thành lộn xộn hết.
Lúc này Y Cao Vân thản nhiên hừ một tiếng. Ám chỉ Tiền Đào Quốc không hiểu quy củ.
- Lẫn lộn đầu đuôi, ha ha, tôi cũng muốn nói vài câu.
Lúc này Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lý Tinh Tinh cười nói :
- Quyết định của Thành ủy trong hội nghị thường vụ mọi người đều rõ ràng. Bởi vì trong quyết định xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn tất cả các ủy viên thường vụ ngồi đó đều ký tên.
Lúc trước hình như quyết định con đường này phải từ tòa nhà Thành ủy đến nơi đóng quân quả đoàn phòng ngự ở Cửu Vân Lĩnh.
Hơn nữa, rộng chừng 16 mét. Tôi xin hỏi một chút, ai cho Chủ tịch Quách có thể sửa lại quyết định của hội nghị thường vụ?
Thế này là thế nào? Tôi không muốn bình luận. Tin rằng, tất cả mọi người đều biết.
Lý Tinh Tinh nói xong không nói thêm gì nữa.
- Có chuyện này sao?
Diệp Phàm ra vẻ vừa nghe thấy chuyện này, nhìn Quách Tắc Quân một cái hỏi.
- Đương nhiên có chuyện này. Lúc trước quân dân hỗ trợ xây dựng đường là do Bí thư Diệp chủ trì công tác của Thành ủy quyết định.
Chiều rộng 16 mét là chắc chắn. Nếu không, có thể xem lại biên bản hội nghị hôm đó một chút.
Mà Quách Tắc Quân không hiểu sao đổi 16 mét thành 8 mét không nói gì. Ngoài ra, lúc trước Thành ủy cũng đã đồng ý với bên quân đội.
Đó là con đường 16 mét quân dân kết hợp xây dựng này ban dầu là do quân đội phụ trách.
Nói cách khác, trước tiên là do quân đội khai phá ra một con đường 16 mét.
Sau đó rải đá, nhựa đường do bên chính quyền phụ trách.
Lúc trước có phải như vậy không, chắc Bí thư Diệp còn nhớ rõ. Tôi không hiệu được đồng chí Quân có chuyện gì xảy ra, đấu thầu là chuyện của anh.
Nhưng dù sao cũng phải tuân theo quyết định của hội nghị thường vụ Thành ủy có đúng không? Còn nói quân đội lộn xộn. Quân đội đang chấp hành quyết định của hội nghị thường vụ.
Rốt cuộc là ai lộn xộn, là ai làm trái quyết định của hội nghị thường vụ trước tiên. Tôi nghĩ, tất cả những người ngồi đây đều biết. Không phải tôi lắm mồm.
Tiền Đào Quốc hỏi.
- Anh nói đúng, lúc trước đúng là đã quyết định như vậy, tôi nhớ rất rõ ràng.
Bởi vì lúc đó tư lệnh quân khu tỉnh Quy Hưng Thiên xem xét đến tình hình kinh tế của phân quân khu thành phố Đông Cống nên đưa ra yêu cầu này.
Mà trung đoàn Phòng Vụ cũng đống quân ở thành phố Đông Cống chúng ta, cũng nên có cống hiến cho thành phố Đông Cống.
Tất cả việc đó đã đưa ra quyết định này.
Cho nên, Ủy ban nhân dân thành phố mới cùng quân đội bỏ vốn hợp tác xây dựng. Tuy nhiên, kinh tế thành phố Đông Cống cũng có hạn.
Cho nên, cuối cùng tư lệnh Quy xem xét đến điểm này mới nhận phụ trách việc bắt đầu mở đường tốn kém.
Tôi thật sự không hiểu, đồng chí Tắc Quân, tôi vừa đi chưa được hai tháng, sao quốc lộ này lại sửa lại hoàn toàn như thế?
Là ai cho anh quyền làm như vậy? Hôm nay, anh phải giải thích rõ cho tôi. Nói cách khác, tôi sẽ đem vấn đề của anh ra cuộc họp Đảng ủy thảo luận một chút.
Diệp Phàm vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm Quách Tắc Quân nói. Tất nhiên là gõ người này. Hóa ra trong khoảng thời gian này theo Thái Phi lăn lộn thái quá, căn bản là không coi một quyền Bí thư như hắn ra gì, cho nên, không gõ không được.
- Việc này, lúc đó cũng là xem xét đến vấn đề tài chính của Ủy ban nhân dân thành phố. Không có cách nào, không có tiền muốn làm gì cũng không được.
Lúc trước cục Tài chính thành phố chỉ rút ra năm mươi triệu để khởi động. Không cần nói đến việc xây dựng khu du lịch Ngũ Long Sơn, mà rải một con đường cũng đã hết.
Các công trình khác lại không thể dừng lại. Ví dụ như xây dựng đình miếu, duy tu các công trình cổ… cho nên, không có cách nào cả.
Hơn nữa, việc này, lúc đó đã được thảo luận thông qua trong hội nghị thường vụ. Cũng không phải Quách Tắc Quân tôi vô tổ chức vô kỷ luật.
Quách Tắc Quân vẻ mặt khó chịu nói. Tuy nhiên, hằn phát hiện Thái Phi và Y Cao Vân không hề lên tiếng, nên tức giận, nói rõ ra.
- Hội nghị thường vụ Thành ủy thông qua, đồng chí Cao Vân, có chuyện này không?
Diệp Phàm nghiêng đầu nhìn Y Cao Vân hỏi.
- Đúng là có chuyện như vậy, lúc trước khi anh đi hỗ trợ Ủy ban kỷ luật phá án. Tỉnh ủy đã có chỉ thị cho tôi tạm thời chủ trì công tác của Thành ủy. Là do Phó trưởng ban Tằng Khải Minh thông báo xuống.
Y Cao Vân nói.
- Việc này tôi biết, anh nói xem tại sao Hội nghị thường vụ Thành ủy lại thảo luận thông qua thay đổi phương án xây dựng Ngũ Long Sơn?
Diệp Phàm nghiêm túc hỏi.
- Đồng chí Diệp Phàm, Phương án Thành ủy đã quyết định chẳng lẽ không thể thay đổi sao?
Nếu thực tế chứng minh phương án này không ổn thì Hội nghị thường vụ Thành ủy cũng cần thay đổi đúng không?
Điều này không phải cũng hợp lý sao? Có sai thì sửa, không sai thì tiếp tục nỗ lực. Việc này tin rằng tất cả các đồng chí ngồi ở đây đều đã trải qua.
Ngay cả những công trình xây dựng lớn cũng không ngừng thay đổi phương án chứ đừng nói đến công trình nhỏ như Ngũ Long Sơn của chúng ta.
Y Cao Vân giọng khá sắc bén, rất có tư thế cùng Diệp Phàm trên võ đài.
- Phó Bí thư Y, quốc lộ Ngũ Long Sơn ban đầu thiết kế rộng 16 mét, sao hiện giờ lại còn 8 mét?
Chắc chắn sẽ xảy ra một loạt các vấn đề. Ví dụ như an toàn xe cẩu, còn có người đi bộ lên núi hai bên đường. Nếu có nhiều xe đi lại không cẩn thận bị thương cũng không an toàn.
Huống chi, lúc trước con đường này là con đường quân dân cùng kết hợp xây dựng. Thể hiện thái độ của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Đông Cống với quân đội.
Chăng lẽ, công trình quân dân kết hợp xây dựng lại sai lầm mà anh phải thay đổi. Tôi không hiểu, mới Phó Bí thư Y chỉ ra sai lầm chỗ nào?
Tiền Đào Quốc lạnh lùng hừ nói. Ngay cả từ “Phó” mà Tiền Đào Quốc nói cũng là châm chọc Y Cao Vân.
- Buổi thảo luận hôm đó ngoài đồng chí Diệp Phàm đi vắng còn tất cả các đồng chí khác đều ở đây. Chẳng lẽ chỉ chúng tôi nói sao.
Thành phố Đông Cống không có tiền, việc này tất cả mọi người ngồi đây đều biết. Một khu công viên miễn phí sao phải làm một con đường rộng hơn mười mét?
Quan đội và nhân dân cùng làm là muốn ủng hộ, nhưng lượng sức mà làm. Nếu các anh nói thành phố chúng ta bỏ ra mấy trăm nghìn thì Y Cao Vân tôi tán thành.
Tuy nhiên đó không phải là vấn đề mấy trăm nghìn mà là mấy triệu. Mà Chủ tịch Quách vẫn yêu cần tiến hành đúng phương án.
Lúc đó Phó Bí thư Thái và Phó Bí thư Long Vi Quốc đều ủng hộ phương án này. Chúng tôi đều xem xét đến tình hình kinh tế của thành phố Đông Cống.
Xây dựng trung tâm thành phố càng cần nhiều tiền hơn nữa. Không bột đố gột nên hồ, chúng ta chỉ có thể nói là hỗ trợ quân đội xây dựng một chút là được.
Phải lấy việc của chúng ta là việc chính, đảo khách thành chủ, thì tài chính thành phố cũng không thể chống đỡ được.
Y Cao Vân cũng không chút khách khí nào phản bác lại Tiền Đào Quốc.
- Tôi là phó Bí thư phân công quản lý kinh tế. Lúc đó đồng chí Quách Tắc Quân nói với tôi những việc này, tôi cũng hiểu việc này có chút phiền phức. Tài chính thành phố Đông Cống đúng là không thể làm hơn, tôi và anh đều là tội nhân của thành phố Đông Cống. Hơn nữa, phát triển kinh tế thành phố Đông Cống được các lãnh đạo theo dõi sát sao. Có lúc, đôi khi cũng không phải chúng ta không muốn ủng hộ quân đội.
Lúc này, Long Vi Quốc thản nhiên nói.
- Tôi thấy hay là thế này, nếu đều là chuyện mà hội nghị thường vụ Thành ủy quyết định. Diệp Phàm tôi lại cứng rắn ép xuống chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến đoàn kết của bộ máy.
Nhìn tài chính của thành phố Đông Cống, thật sự không có được mấy ngàn vạn để ủng hộ cho con đường này. Tuy nhiên, nói về hiện trạng của đoàn phòng ngự của phân quân khu thì tài chính thành phố nghèo cũng phải để một khoản tiền để ủng hộ việc xây dựng này.
Ở đây, tôi ủng hộ việc quân dân kết hợp xây dựng đường. Tuy nhiên, nếu giờ mọi người đều nói vậy thì đưa ra hai phương án báo cáo Tỉnh ủy đi. Để lãnh đạo cấp trên quyết định.
Thái độ của Diệp Phàm hình như là mềm mỏng.
Đương nhiên, đây là Diệp Phàm cố ý. Không mềm mỏng không được. Diệp Phàm tất nhiên là giao việc nóng bỏng tay này cho Tỉnh ủy.
- Mẹ kiếp, đoàn trưởng Long dẫn nhóm lính Thân Binh Doanh đến Ngũ Long Sơn hỗ trợ xây dựng đường, việc này có gì là sai?
Hơn nữa, phân quân khu công Thân Binh Doanh hỗ trợ xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn đã được quyết định từ hai tháng trước trong hội nghị thường vụ.
Các anh không thấy, trong việc xây dựng thành phố Đông Cống. Quân khu tỉnh cũng có hai binh đoàn đến ủng hộ sao?
Một khi họ xong việc xây dựng cơ sở hạ tầng cũng sẽ chuyển qua Ngũ Long Sơn.
Nói không khách khí, nếu có người dám nói về quân đội như thế. Có lẽ làm cho bọn họ nóng nảy không thể cứu vãn được. Đến lúc đó, xem anh xử lý như thế nào?
Tiền Đào Quốc lập tức đứng lên, rất phẫn nộ phản bác lại Quách Tắc Quân.
- Nếu các anh tới hỗ trợ xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn, chuyện đó trước đây cũng phải thông báo cho chúng tôi có phải không? Hơn nữa Quách Tắc Quân tôi còn là chỉ huy khu vực doanh trại gần Ngũ Long Sơn.
Mà quốc lộ Ngũ Long Sơn cũng cùng với xây dựng doanh trại. Nói tóm lại, mặc dù các anh không thông báo cho chúng tôi, nhưng sau khi đến hiện trường cũng phải thống nhất nghe theo sẹ điều hành của nhân viên ở hiện trường có phải không?
Các anh chẳng những không nghe, hơn nữa còn đuổi những công nhân của nhà thầu là tập đoàn Vinh Quang.
Nói là bọn họ làm vướng chân vướng tay. Các anh làm như vậy hoàn toàn là quấy rối.
Quách Tắc Quân vừa nói đến đây. Tiền Đào Quốc lạnh lùng ngắt lời anh ta:
- Quấy rối, Chủ tịch Quách, anh phải chịu trách nhiệm về những lời anh nói hôm nay. Như thế nào gọi là quấy rối? Anh đưa ra ví dụ cụ thể xem. Bộ đội của nhân dân quấy rối như thế nào? Nếu không, Tiền Đào Quốc tôi sẽ làm ầm ĩ đến Tỉnh ủy.
- Vừa rồi chủ tịch Quách không phải đã nói rồi sao. Công ty nhận thầu công trình này hẳn là công ty chính đúng không?
Việc này đã được Ủy ban nhân dân thành phố đấu thầu đúng trình tự. Nếu các anh muốn hỗ trợ phải nghe họ.
Trong việc này là lẫn lộn đầu đuôi. Tư lệnh Tiền, anh nên quản lý quân cho tốt. Nếu không, xảy ra việc gì lớn, ảnh hưởng đến việc xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn.
Tôi nghĩ, Bí thư Diệp cũng không muốn thấy tình trạng hỗn loạn này. Huống chi, anh cũng là một trong những ủy viên thường vụ. Có trách nhiệm gì anh hiểu rõ nhất.
Lúc này, phó Bí thư Phụ trách Ủy ban kỷ luật Thái Phi lạnh lùng hừ nói. Tất nhiên là giúp đỡ Quách Tắc Quân.
- Đúng, vấn đề là thế. Làm việc trước tiên phải do con người. Sau đó thống nhất chỉ huy là không thể không có. Người ta nói, không có quy củ không phải là Phương Viên. Không có chỉ huy thống nhất thì thành lộn xộn hết.
Lúc này Y Cao Vân thản nhiên hừ một tiếng. Ám chỉ Tiền Đào Quốc không hiểu quy củ.
- Lẫn lộn đầu đuôi, ha ha, tôi cũng muốn nói vài câu.
Lúc này Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lý Tinh Tinh cười nói :
- Quyết định của Thành ủy trong hội nghị thường vụ mọi người đều rõ ràng. Bởi vì trong quyết định xây dựng quốc lộ Ngũ Long Sơn tất cả các ủy viên thường vụ ngồi đó đều ký tên.
Lúc trước hình như quyết định con đường này phải từ tòa nhà Thành ủy đến nơi đóng quân quả đoàn phòng ngự ở Cửu Vân Lĩnh.
Hơn nữa, rộng chừng 16 mét. Tôi xin hỏi một chút, ai cho Chủ tịch Quách có thể sửa lại quyết định của hội nghị thường vụ?
Thế này là thế nào? Tôi không muốn bình luận. Tin rằng, tất cả mọi người đều biết.
Lý Tinh Tinh nói xong không nói thêm gì nữa.
- Có chuyện này sao?
Diệp Phàm ra vẻ vừa nghe thấy chuyện này, nhìn Quách Tắc Quân một cái hỏi.
- Đương nhiên có chuyện này. Lúc trước quân dân hỗ trợ xây dựng đường là do Bí thư Diệp chủ trì công tác của Thành ủy quyết định.
Chiều rộng 16 mét là chắc chắn. Nếu không, có thể xem lại biên bản hội nghị hôm đó một chút.
Mà Quách Tắc Quân không hiểu sao đổi 16 mét thành 8 mét không nói gì. Ngoài ra, lúc trước Thành ủy cũng đã đồng ý với bên quân đội.
Đó là con đường 16 mét quân dân kết hợp xây dựng này ban dầu là do quân đội phụ trách.
Nói cách khác, trước tiên là do quân đội khai phá ra một con đường 16 mét.
Sau đó rải đá, nhựa đường do bên chính quyền phụ trách.
Lúc trước có phải như vậy không, chắc Bí thư Diệp còn nhớ rõ. Tôi không hiệu được đồng chí Quân có chuyện gì xảy ra, đấu thầu là chuyện của anh.
Nhưng dù sao cũng phải tuân theo quyết định của hội nghị thường vụ Thành ủy có đúng không? Còn nói quân đội lộn xộn. Quân đội đang chấp hành quyết định của hội nghị thường vụ.
Rốt cuộc là ai lộn xộn, là ai làm trái quyết định của hội nghị thường vụ trước tiên. Tôi nghĩ, tất cả những người ngồi đây đều biết. Không phải tôi lắm mồm.
Tiền Đào Quốc hỏi.
- Anh nói đúng, lúc trước đúng là đã quyết định như vậy, tôi nhớ rất rõ ràng.
Bởi vì lúc đó tư lệnh quân khu tỉnh Quy Hưng Thiên xem xét đến tình hình kinh tế của phân quân khu thành phố Đông Cống nên đưa ra yêu cầu này.
Mà trung đoàn Phòng Vụ cũng đống quân ở thành phố Đông Cống chúng ta, cũng nên có cống hiến cho thành phố Đông Cống.
Tất cả việc đó đã đưa ra quyết định này.
Cho nên, Ủy ban nhân dân thành phố mới cùng quân đội bỏ vốn hợp tác xây dựng. Tuy nhiên, kinh tế thành phố Đông Cống cũng có hạn.
Cho nên, cuối cùng tư lệnh Quy xem xét đến điểm này mới nhận phụ trách việc bắt đầu mở đường tốn kém.
Tôi thật sự không hiểu, đồng chí Tắc Quân, tôi vừa đi chưa được hai tháng, sao quốc lộ này lại sửa lại hoàn toàn như thế?
Là ai cho anh quyền làm như vậy? Hôm nay, anh phải giải thích rõ cho tôi. Nói cách khác, tôi sẽ đem vấn đề của anh ra cuộc họp Đảng ủy thảo luận một chút.
Diệp Phàm vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm Quách Tắc Quân nói. Tất nhiên là gõ người này. Hóa ra trong khoảng thời gian này theo Thái Phi lăn lộn thái quá, căn bản là không coi một quyền Bí thư như hắn ra gì, cho nên, không gõ không được.
- Việc này, lúc đó cũng là xem xét đến vấn đề tài chính của Ủy ban nhân dân thành phố. Không có cách nào, không có tiền muốn làm gì cũng không được.
Lúc trước cục Tài chính thành phố chỉ rút ra năm mươi triệu để khởi động. Không cần nói đến việc xây dựng khu du lịch Ngũ Long Sơn, mà rải một con đường cũng đã hết.
Các công trình khác lại không thể dừng lại. Ví dụ như xây dựng đình miếu, duy tu các công trình cổ… cho nên, không có cách nào cả.
Hơn nữa, việc này, lúc đó đã được thảo luận thông qua trong hội nghị thường vụ. Cũng không phải Quách Tắc Quân tôi vô tổ chức vô kỷ luật.
Quách Tắc Quân vẻ mặt khó chịu nói. Tuy nhiên, hằn phát hiện Thái Phi và Y Cao Vân không hề lên tiếng, nên tức giận, nói rõ ra.
- Hội nghị thường vụ Thành ủy thông qua, đồng chí Cao Vân, có chuyện này không?
Diệp Phàm nghiêng đầu nhìn Y Cao Vân hỏi.
- Đúng là có chuyện như vậy, lúc trước khi anh đi hỗ trợ Ủy ban kỷ luật phá án. Tỉnh ủy đã có chỉ thị cho tôi tạm thời chủ trì công tác của Thành ủy. Là do Phó trưởng ban Tằng Khải Minh thông báo xuống.
Y Cao Vân nói.
- Việc này tôi biết, anh nói xem tại sao Hội nghị thường vụ Thành ủy lại thảo luận thông qua thay đổi phương án xây dựng Ngũ Long Sơn?
Diệp Phàm nghiêm túc hỏi.
- Đồng chí Diệp Phàm, Phương án Thành ủy đã quyết định chẳng lẽ không thể thay đổi sao?
Nếu thực tế chứng minh phương án này không ổn thì Hội nghị thường vụ Thành ủy cũng cần thay đổi đúng không?
Điều này không phải cũng hợp lý sao? Có sai thì sửa, không sai thì tiếp tục nỗ lực. Việc này tin rằng tất cả các đồng chí ngồi ở đây đều đã trải qua.
Ngay cả những công trình xây dựng lớn cũng không ngừng thay đổi phương án chứ đừng nói đến công trình nhỏ như Ngũ Long Sơn của chúng ta.
Y Cao Vân giọng khá sắc bén, rất có tư thế cùng Diệp Phàm trên võ đài.
- Phó Bí thư Y, quốc lộ Ngũ Long Sơn ban đầu thiết kế rộng 16 mét, sao hiện giờ lại còn 8 mét?
Chắc chắn sẽ xảy ra một loạt các vấn đề. Ví dụ như an toàn xe cẩu, còn có người đi bộ lên núi hai bên đường. Nếu có nhiều xe đi lại không cẩn thận bị thương cũng không an toàn.
Huống chi, lúc trước con đường này là con đường quân dân cùng kết hợp xây dựng. Thể hiện thái độ của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Đông Cống với quân đội.
Chăng lẽ, công trình quân dân kết hợp xây dựng lại sai lầm mà anh phải thay đổi. Tôi không hiểu, mới Phó Bí thư Y chỉ ra sai lầm chỗ nào?
Tiền Đào Quốc lạnh lùng hừ nói. Ngay cả từ “Phó” mà Tiền Đào Quốc nói cũng là châm chọc Y Cao Vân.
- Buổi thảo luận hôm đó ngoài đồng chí Diệp Phàm đi vắng còn tất cả các đồng chí khác đều ở đây. Chẳng lẽ chỉ chúng tôi nói sao.
Thành phố Đông Cống không có tiền, việc này tất cả mọi người ngồi đây đều biết. Một khu công viên miễn phí sao phải làm một con đường rộng hơn mười mét?
Quan đội và nhân dân cùng làm là muốn ủng hộ, nhưng lượng sức mà làm. Nếu các anh nói thành phố chúng ta bỏ ra mấy trăm nghìn thì Y Cao Vân tôi tán thành.
Tuy nhiên đó không phải là vấn đề mấy trăm nghìn mà là mấy triệu. Mà Chủ tịch Quách vẫn yêu cần tiến hành đúng phương án.
Lúc đó Phó Bí thư Thái và Phó Bí thư Long Vi Quốc đều ủng hộ phương án này. Chúng tôi đều xem xét đến tình hình kinh tế của thành phố Đông Cống.
Xây dựng trung tâm thành phố càng cần nhiều tiền hơn nữa. Không bột đố gột nên hồ, chúng ta chỉ có thể nói là hỗ trợ quân đội xây dựng một chút là được.
Phải lấy việc của chúng ta là việc chính, đảo khách thành chủ, thì tài chính thành phố cũng không thể chống đỡ được.
Y Cao Vân cũng không chút khách khí nào phản bác lại Tiền Đào Quốc.
- Tôi là phó Bí thư phân công quản lý kinh tế. Lúc đó đồng chí Quách Tắc Quân nói với tôi những việc này, tôi cũng hiểu việc này có chút phiền phức. Tài chính thành phố Đông Cống đúng là không thể làm hơn, tôi và anh đều là tội nhân của thành phố Đông Cống. Hơn nữa, phát triển kinh tế thành phố Đông Cống được các lãnh đạo theo dõi sát sao. Có lúc, đôi khi cũng không phải chúng ta không muốn ủng hộ quân đội.
Lúc này, Long Vi Quốc thản nhiên nói.
- Tôi thấy hay là thế này, nếu đều là chuyện mà hội nghị thường vụ Thành ủy quyết định. Diệp Phàm tôi lại cứng rắn ép xuống chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến đoàn kết của bộ máy.
Nhìn tài chính của thành phố Đông Cống, thật sự không có được mấy ngàn vạn để ủng hộ cho con đường này. Tuy nhiên, nói về hiện trạng của đoàn phòng ngự của phân quân khu thì tài chính thành phố nghèo cũng phải để một khoản tiền để ủng hộ việc xây dựng này.
Ở đây, tôi ủng hộ việc quân dân kết hợp xây dựng đường. Tuy nhiên, nếu giờ mọi người đều nói vậy thì đưa ra hai phương án báo cáo Tỉnh ủy đi. Để lãnh đạo cấp trên quyết định.
Thái độ của Diệp Phàm hình như là mềm mỏng.
Đương nhiên, đây là Diệp Phàm cố ý. Không mềm mỏng không được. Diệp Phàm tất nhiên là giao việc nóng bỏng tay này cho Tỉnh ủy.
/3320
|