Khi bí thư thị ủy Lý Binh tiến vào địa phận huyện Tuyên Thi thì Triệu Thiên Nhiên và đám lãnh đạo huyện đã đứng chờ sẵn. Lý Binh không nói gì thêm, trong lòng có chút thỏa mãn. Trước nay hắn đến thị sát công tác tất cả các huyện đều xem trọng vấn đề nhẹ nhàng linh hoạt, không mang theo bao nhiêu người, lân này đến thị sát huyện Tuyên Thi cũng không ngoại lệ. Nhưng hắn làm lãnh đạo thời gian dài thường luôn hy vọng được mọi người tôn trọng và tán thành, hắn hiểu mình cũng là phàm nhân, không thể nào tránh khỏi những lễ tiết quan trường, vì vậy trong thời gian dài hắn có thói quen được đưa đón tiếp đãi như vậy.
Khi Triệu Thiên Nhiên đưa chỉ nam tiếp đãi vào tay thì Lý Binh lập tức bị thu hút, hắn nhìn quyển sách nhỏ được thiết kế rất đẹp, sau đó lại nhìn nội dung bên trong, cuối cùng lộ ra nụ cười nghiêm túc.
- Anh Triệu, rất tốt, sắp xếp rất tốt, chỉ nam tiếp đãi này đã nói rõ mọi chuyện cần thiết. Hôm nay tôi đến huyện Tuyên Thi, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của anh.
Vài chiếc xe cùng tiến vào khách sạn, xe của bí thư Lý Binh tất nhiên sẽ đi đầu, vì có mục lục tiếp đãi nên nhân viên phục vụ đưa tất cả lãnh đạo lêu lầu rửa mặt, những lãnh đạo thị ủy và nhân viên công tác đi theo đều được nhận mục lục tiếp đãi, đều biết mình ở phòng nào, ăn cơm ở đâu, thời gian dùng cơm, chương trình sắp xếp cụ thê là thế nào, vì thế mà ai cũng trực tiếp lên lầu, không trễ nãi trong khách sạn. Lúc này có mục lục tiếp đãi mà mọi ngườ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhân viên phục vụ cũng nhờ vào chỉ nam tiếp đãi mà biết được chức vụ của mọi người, ai cũng nho nhã lẽ độ với khách thuê phòng, xưng hô kèm theo chức vụ của khách, điều này làm cho Lý Binh rất thỏa mãn. Triệu Thiên Nhiên luôn đi theo Lý Binh, hắn thấy vẻ mặt tươi cười của đối phương, hắn biết mình được lãnh đạo tán thành.
Đến khi dùng cơm lúc giữa trưa mới coi như biểu hiện uy lực của mục lục tiếp đãi, năm xưa ăn cơm cần phải sắp xếp bàn tiệc, điều này làm cho người ta cảm thấy rất phức tạp. Bí thư huyện ủy và chủ tịch huyện không thể tự mình đi sắp xếp, chủ nhiệm văn phòng cũng không dám đứng lên, sợ mắc sai lầm, đắc tội với khách cũng không phải là chuyện nhỏ. Trong quan trường thì ăn cơm thế nào, ngồi ra sao chính là một môn học vấn, bây giờ mục lục tiếp đãi đã có sắp xếp rõ ràng, không ai khách khí mà ngồi vào vị trí của mình, giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Ngồi bên cạnh Lý Binh chính là thường ủy thị ủy, thư ký trưởng thị ủy Thái Tịnh Thiên, hắn cười nói với đám người Triệu Thiên Nhiên:
- Bí thư Triệu, chủ tịch Vương, chỉ nam tiếp đãi của các anh là rất tốt, dù là chuyện lớn nhỏ thế nào thì chỉ cần nhìn qua là hiểu ngay, đáng giá để văn phòng thị ủy học tập. Sau này vấn đề tiếp đãi của thị ủy cũng sẽ noi gương làm việc, bí thư Triệu, chủ tịch Vương không có ý kiến gì chứ?
- Nào có, chỉ nam tiếp đãi này còn chưa hoàn thiện, còn nhiều sai sót, thư ký trưởng Thái cần phải phê bình chỉ ra chỗ sai.
- Anh Triệu, anh Vương, chỉ nam tiếp đãi này là rất tốt, quy phạm rất nhiều vấn đề, ví dụ như chuyện ăn cơm, dừng chân, rất rõ ràng. Tất cả chương trình đều có, mỗi ngày làm gì đều biết rất rõ, sau này chúng tôi tiếp đãi sẽ có quy cách hơn, cao hơn vài lần, không phải chỉ ăn được uống được là tốt, cần phải làm tốt đẹp và rõ ràng hơn nữa. Lần này có kinh nghiệm của huyện Tuyên Thi, không phải chỉ có văn phòng thị ủy cần phải học tập, còn mở rộng đến tất cả các huyện ở thành phố Hoài Dương. Lần này huyện Tuyên Thi lập công lớn, có chỉ nam tiếp đãi này, tôi tin thành phố Hoài Dương nhất định sẽ để lại ấn tượng khắc sâu cho các lãnh đạo ở bên ngoài.
Lúc này bí thư Triệu Thiên Nhiên và chủ tịch Vương Vọng Hoa đều nhớ đến người tạo ra chỉ nam tiếp đãi, là Viên Tự Lập.
- Bí thư Lý, thư ký trưởng Thái, chỉ nam tiếp đãi này do thư ký của tôi xếp đặt, cậu ấy tên là Viên Tự Lập, tốt nghiệp đại học vào tháng bảy năm nay, đã vào đảng ngay trong trường.
- À, cậu Tự Lập kia rất tốt, mau gọi cậu ấy đến đây gặp mặt.
Viên Tự Lập dùng cơm ở đại sảnh khách sạn, hắn cùng cười nói với đám tài xế, hắn đã cố ý nói với khách sạn, cho mỗi vị tài xế một gói Hồng Tháp Sơn, vì vậy mà bọn họ rất hài lòng, tất cả đều không thể tin người thanh niên trẻ tuổi có thái độ khiêm nhường hòa ái này chính là thư ký của bí thư huyện ủy.
- Thư ký Viên, cảm tạ ân tình khoản đãi của cậu, chúng tôi đều là người thô kệch, cậu là văn nhân, nắm cán bút, chúng tôi mời cậu một chén rượu.
- Các vị đại ca cứ nói đùa, các anh nắm giữ phương hướng, nắm tay lái, đi đến đâu thì lãnh đạo có mặt nơi đó. Trách nhiệm của các vị đại ca rất trọng đại, chén rượu này tôi xin uống cạn, các anh có thể tùy ý, vì hôm nay các anh còn có nhiệm vụ lái xe, nhất định nên ăn nhiều uống ít một chút.
- Thư ký Viên thật sự sảng khoái, cậu cứ uống, chúng tôi sẽ làm một ngụm.
Liêu Cảnh Lâm tiến vào trong đại sảnh, hắn thấy Viên Tự Lập đang uống rượu hòa hợp với đám lái xe, điều này rõ ràng nằm ngoài dự đoán.
- Chào chủ nhiệm Liêu.
- Tiểu Viên, đi theo tôi, bí thư Lý muốn gặp cậu.
Viên Tự Lập đi theo sau lưng Liêu Cảnh Lâm, trong lòng có chút bất an. Hắn biết về Lý Binh, vài năm sau người này sẽ tiến lên tỉnh ủy, sẽ là thường ủy tỉnh ủy, trưởng phòng tổ chức. Sau này hắn được điều ra ngoài tỉnh làm phó chủ tịch thường vụ, sau đó lại là phó bí thư tỉnh ủy, mãi đến năm 2005 mới về hưu. Một lãnh đạo lớn như vậy muốn gặp Viên Tự Lập, điều này làm hắn nghĩ đến nguyên nhân, có phải vì chỉ nam tiếp đãi hay không? Nhưng hắn cũng không quá trông cậy vào điều này, địa vị của Lý Binh là quá cao, nhiều việc quấn lấy người, bây giờ có thể nhớ đến mình nhưng sợ rằng vài ngày sau sẽ quên ngay thôi.
- Chào bí thư Lý, chào thư ký trưởng Thái.
- Cậu chính là Viên Tự Lập sao? Là sinh viên đại học Trung Nam, quả nhiên rất tốt, có thể nghĩ ra chỉ nam tiếp đãi.
- Bí thư Lý, thư ký trưởng Thái, đây đều là ý kiến của bí thư Triệu, chủ tịch Vương và chủ nhiệm Liêu, lãnh đạo phân phó chuyện tiếp đãi phải làm sao cho mạch lạc, đạt tiêu chuẩn, tôi chẳng qua chỉ dựa theo yêu cầu của lãnh đạo, làm công tác chứng thực mà thôi.
Triệu Thiên Nhiên, Vương Vọng Hoa và Liêu Cảnh Lâm cực kỳ hài lòng, Viên Tự Lập biết ăn nói, dù đó chỉ là những lời khách khí nhưng thể hiện hình tượng của huyện Tuyên Thi, còn chứng tỏ huyện ủy coi trọng nhân tài, sử dụng nhân tài.
- À, rất tốt, rất tốt.
Lý Binh không nhiều lời, hắn nhìn Viên Tự Lập mà gật đầu, Viên Tự Lập vội vàng cầm ly rượu và chai rượu lên.
- bí thư Lý, thư ký trưởng Thái, tôi còn trẻ, công tác bên cạnh bí thư Triệu, có thể thấy ngài và thư ký trưởng Thái đến huyện Tuyên Thi kiểm tra chỉ đạo công tác thì tôi cực kỳ kích động, tôi xin kính bí thư Lý và thư ký trưởng Thái một ly rượu, các ngài cứ tùy ý, tôi xin cạn.
Lý Binh không từ chối mà để cho Viên Tự Lập rót rượu, Viên Tự Lập rất chú ý, hắn chỉ rót cho Lý Binh tám phần ly, đây là quy củ. Hắn rót cho mình đầy ly, cung kính mời Lý Binh, sau khi ực một hơi cạn sạch thì lại mời rượu Thái Tịnh Thiên. Viên Tự Lập không ngờ Lý Binh và Thái Tịnh Thiên đều uống cạn. Sau đó Viên Tự Lập mời rượu các lãnh đạo khác, sau khi mời một vòng thì cũng uống không ít rượu.
Viên Tự Lập đang định bỏ đi thì Lý Binh nói:
- Tiểu Viên, cậu làm vậy là không đúng, bí thư Triệu, chủ tịch Vương và chủ nhiệm Liêu đều có mặt ở đây, bọn họ là lãnh đạo của cậu, sao cậu không mời rượu bọn họ?
Viên Tự Lập lúc này mới nhớ ra vấn đề, hắn đã quên không mời rượu lãnh đạo huyện, vì vậy mà vẻ mặt đỏ hồng, không biết do rượu hay do xấu hổ.
- Tiểu Viên, rót rượu, chén rượu này chúng ta nhất định phải uống.
Triệu Thiên Nhiên nói, Viên Tự Lập vội vàng rót rượu, sau khi mời xong các lãnh đạo huyện thì hắn mới bỏ đi. Liêu Cảnh Lâm vẫn tiếp tục đi phía trước, ra khỏi gian phòng, Liêu Cảnh Lâm cười tủm tỉm hỏi Viên Tự Lập xem có say không, Viên Tự Lập liên tục nói không sao.
- Tiểu Viên, cậu rất tốt, có năng lực, có thể uống được, đúng là nhân tài.
Dựa theo những sắp xếp trong mục lục tiếp đãi thì bí thư thị ủy Lý Binh ngồi trên chiếc xe thương vụ đến nhà máy thuốc lá Tuyên Thi, lúc này xe thương vụ là không nhiều, trong huyện chỉ có một chiếc chuyên dùng để tiếp đón lãnh đạo cấp trên. Sau đó đoàn người Lý Binh gặp mặt ban ngành nhà máy thuốc lá, chụp ảnh lưu niệm, đồng thời hắn còn khảo sát thực địa nhà máy.
Khi đi thăm bên trong nhà xưởng, Lý Binh hỏi thăm kỹ càng quá trình sản xuất, nhìn một cây thuốc được sản xuất hoàn thiện, trên mặt liên tục lộ ra nụ cười hài lòng.
Hôm sau ở phòng họp nhỏ của huyện ủy là nơi tổ chức báo cáo tình huống nhà máy Tuyên Thi, những tài liệu tổng hợp của văn phòng huyện ủy lại làm cho hai mắt bí thư Lý Binh và thư ký trưởng Thái Tịnh Thiên phải tỏa sáng. Đặc biệt là Thái Tịnh Thiên, nhiều năm hắn làm công tác văn thư, cũng rất hứng thú với những tài liệu tổng hợp thế này.
Những chuẩn bị tỉ mỉ làm cho đợt thị sát của bí thư Lý Binh đến huyện Tuyên Thi kết thúc trong thỏa mãn, vào cuộc họp tổng kết thì Lý Binh đưa ra lời thừa nhận rất cao cho huyện ủy và chính quyền huyện Tuyên Thi. Hắn cho rằng huyện ủy và chính quyền huyện Tuyên Thi đã suy nghĩ thấu đáo, đẩy mạnh hình tượng của huyện, rất đáng quý, các cấp đảng ở Hoài Dương cần phải học tập kinh nghiệm của huyện Tuyên Thi.
Hai ngày qua vẻ mặt Triệu Thiên Nhiên tươi rói, tất cả công tác chuẩn bị đều nhận được sự tán thưởng của Lý Binh, đây cũng không dễ dàng. Hắn hiểu tất cả mọi thứ đều do Viên Tự Lập nghĩ ra, hơn nữa thái độ của Viên Tự Lập rất khôn khéo, trả lời rất khéo, tăng ấn tượng của mình với Lý Binh. Triệu Thiên Nhiên cảm thấy rất may mắn, xem ra Viên Tự Lập này không tồi, có năng lực, khiêm tốn, an phận, nghĩ ra được nhiều sự việc, đều là chuyện nhỏ nhưng phát huy tác dụng lớn.
Liêu Cảnh Lâm lại càng vui sướng, chỉ nam tiếp đãi và tài liệu tổng hợp của huyện Tuyên Thi nhanh chóng xuất hiện ở thị ủy, chính quyền thành phố và các huyện thị khác, danh tiếng của văn phòng huyện ủy huyện Tuyên Thi sẽ bùng lên, đây chính là chuyện vui lớn, năm nay nếu có bầu chọn thì chắc chắn huyện Tuyên Thi sẽ là điển hình tiên tiến.
Sau khi Lý Binh rời khỏi huyện Tuyên Thi thì Viên Tự Lập vẫn rất tỉnh táo, hắn thậm chí còn quên chuyện Lý Binh tiếp kiến mình. Lý Binh cách hắn quá xa, nước xa không cứu được lửa gần, muốn được đề bạt thì phải dựa vào Triệu Thiên Nhiên. Triệu Thiên Nhiên là bí thư huyện ủy, chỉ cần nói một câu là có thể quyết định tương lai của hắn, vì vậy hắn càng thêm cố gắng công tác, chăm chú với từng sự việc, quan tâm đến từng bức thư dân chúng đưa lên. Hắn đẩy mạnh chất lượng công tác, vì Triệu Thiên Nhiên mà giảm bớt nhiều chuyện, tiết kiệm thời gian. Trước đây Triệu Thiên Nhiên tốn rất nhiều thời gian để xem xét văn kiện, bây giờ Viên Tự Lập tổng hợp nội dung, vì vậy mà thời gian rút ngắn, xem rất nhanh.
Triệu Thiên Nhiên bắt đầu chú ý đến Viên Tự Lập, có một số việc mà hắn vẫn biết rõ vài phần. Lần này bí thư Lý Binh đến huyện Tuyên Thi kiểm tra chỉ đạo công tác, không phải chỉ đơn giản là biểu hiện, vì khối chính quyền thành phố cần đề bạt một vị phó chủ tịch, Triệu Thiên Nhiên là một người được đề cử. Lần này bí thư Lý Binh đến thị sát có hiệu quả, có thể nói là đạt đến hiệu quả rất tốt, tất cả đều có liên quan đến Viên Tự Lập.
Tất nhiên Viên Tự Lập sẽ không biết đến ý nghĩ của Triệu Thiên Nhiên, hắn cực kỳ chú ý đến thời gian, khoảng cách Triệu Thiên Nhiên rời khỏi huyện Tuyên Thi càng ngày càng gần, hắn phải làm tốt tất cả công tác. Hắn nhớ đến một câu nói: "Không có tốt nhất, chỉ có càng ngày càng tốt!"
Khi Triệu Thiên Nhiên đưa chỉ nam tiếp đãi vào tay thì Lý Binh lập tức bị thu hút, hắn nhìn quyển sách nhỏ được thiết kế rất đẹp, sau đó lại nhìn nội dung bên trong, cuối cùng lộ ra nụ cười nghiêm túc.
- Anh Triệu, rất tốt, sắp xếp rất tốt, chỉ nam tiếp đãi này đã nói rõ mọi chuyện cần thiết. Hôm nay tôi đến huyện Tuyên Thi, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của anh.
Vài chiếc xe cùng tiến vào khách sạn, xe của bí thư Lý Binh tất nhiên sẽ đi đầu, vì có mục lục tiếp đãi nên nhân viên phục vụ đưa tất cả lãnh đạo lêu lầu rửa mặt, những lãnh đạo thị ủy và nhân viên công tác đi theo đều được nhận mục lục tiếp đãi, đều biết mình ở phòng nào, ăn cơm ở đâu, thời gian dùng cơm, chương trình sắp xếp cụ thê là thế nào, vì thế mà ai cũng trực tiếp lên lầu, không trễ nãi trong khách sạn. Lúc này có mục lục tiếp đãi mà mọi ngườ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhân viên phục vụ cũng nhờ vào chỉ nam tiếp đãi mà biết được chức vụ của mọi người, ai cũng nho nhã lẽ độ với khách thuê phòng, xưng hô kèm theo chức vụ của khách, điều này làm cho Lý Binh rất thỏa mãn. Triệu Thiên Nhiên luôn đi theo Lý Binh, hắn thấy vẻ mặt tươi cười của đối phương, hắn biết mình được lãnh đạo tán thành.
Đến khi dùng cơm lúc giữa trưa mới coi như biểu hiện uy lực của mục lục tiếp đãi, năm xưa ăn cơm cần phải sắp xếp bàn tiệc, điều này làm cho người ta cảm thấy rất phức tạp. Bí thư huyện ủy và chủ tịch huyện không thể tự mình đi sắp xếp, chủ nhiệm văn phòng cũng không dám đứng lên, sợ mắc sai lầm, đắc tội với khách cũng không phải là chuyện nhỏ. Trong quan trường thì ăn cơm thế nào, ngồi ra sao chính là một môn học vấn, bây giờ mục lục tiếp đãi đã có sắp xếp rõ ràng, không ai khách khí mà ngồi vào vị trí của mình, giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Ngồi bên cạnh Lý Binh chính là thường ủy thị ủy, thư ký trưởng thị ủy Thái Tịnh Thiên, hắn cười nói với đám người Triệu Thiên Nhiên:
- Bí thư Triệu, chủ tịch Vương, chỉ nam tiếp đãi của các anh là rất tốt, dù là chuyện lớn nhỏ thế nào thì chỉ cần nhìn qua là hiểu ngay, đáng giá để văn phòng thị ủy học tập. Sau này vấn đề tiếp đãi của thị ủy cũng sẽ noi gương làm việc, bí thư Triệu, chủ tịch Vương không có ý kiến gì chứ?
- Nào có, chỉ nam tiếp đãi này còn chưa hoàn thiện, còn nhiều sai sót, thư ký trưởng Thái cần phải phê bình chỉ ra chỗ sai.
- Anh Triệu, anh Vương, chỉ nam tiếp đãi này là rất tốt, quy phạm rất nhiều vấn đề, ví dụ như chuyện ăn cơm, dừng chân, rất rõ ràng. Tất cả chương trình đều có, mỗi ngày làm gì đều biết rất rõ, sau này chúng tôi tiếp đãi sẽ có quy cách hơn, cao hơn vài lần, không phải chỉ ăn được uống được là tốt, cần phải làm tốt đẹp và rõ ràng hơn nữa. Lần này có kinh nghiệm của huyện Tuyên Thi, không phải chỉ có văn phòng thị ủy cần phải học tập, còn mở rộng đến tất cả các huyện ở thành phố Hoài Dương. Lần này huyện Tuyên Thi lập công lớn, có chỉ nam tiếp đãi này, tôi tin thành phố Hoài Dương nhất định sẽ để lại ấn tượng khắc sâu cho các lãnh đạo ở bên ngoài.
Lúc này bí thư Triệu Thiên Nhiên và chủ tịch Vương Vọng Hoa đều nhớ đến người tạo ra chỉ nam tiếp đãi, là Viên Tự Lập.
- Bí thư Lý, thư ký trưởng Thái, chỉ nam tiếp đãi này do thư ký của tôi xếp đặt, cậu ấy tên là Viên Tự Lập, tốt nghiệp đại học vào tháng bảy năm nay, đã vào đảng ngay trong trường.
- À, cậu Tự Lập kia rất tốt, mau gọi cậu ấy đến đây gặp mặt.
Viên Tự Lập dùng cơm ở đại sảnh khách sạn, hắn cùng cười nói với đám tài xế, hắn đã cố ý nói với khách sạn, cho mỗi vị tài xế một gói Hồng Tháp Sơn, vì vậy mà bọn họ rất hài lòng, tất cả đều không thể tin người thanh niên trẻ tuổi có thái độ khiêm nhường hòa ái này chính là thư ký của bí thư huyện ủy.
- Thư ký Viên, cảm tạ ân tình khoản đãi của cậu, chúng tôi đều là người thô kệch, cậu là văn nhân, nắm cán bút, chúng tôi mời cậu một chén rượu.
- Các vị đại ca cứ nói đùa, các anh nắm giữ phương hướng, nắm tay lái, đi đến đâu thì lãnh đạo có mặt nơi đó. Trách nhiệm của các vị đại ca rất trọng đại, chén rượu này tôi xin uống cạn, các anh có thể tùy ý, vì hôm nay các anh còn có nhiệm vụ lái xe, nhất định nên ăn nhiều uống ít một chút.
- Thư ký Viên thật sự sảng khoái, cậu cứ uống, chúng tôi sẽ làm một ngụm.
Liêu Cảnh Lâm tiến vào trong đại sảnh, hắn thấy Viên Tự Lập đang uống rượu hòa hợp với đám lái xe, điều này rõ ràng nằm ngoài dự đoán.
- Chào chủ nhiệm Liêu.
- Tiểu Viên, đi theo tôi, bí thư Lý muốn gặp cậu.
Viên Tự Lập đi theo sau lưng Liêu Cảnh Lâm, trong lòng có chút bất an. Hắn biết về Lý Binh, vài năm sau người này sẽ tiến lên tỉnh ủy, sẽ là thường ủy tỉnh ủy, trưởng phòng tổ chức. Sau này hắn được điều ra ngoài tỉnh làm phó chủ tịch thường vụ, sau đó lại là phó bí thư tỉnh ủy, mãi đến năm 2005 mới về hưu. Một lãnh đạo lớn như vậy muốn gặp Viên Tự Lập, điều này làm hắn nghĩ đến nguyên nhân, có phải vì chỉ nam tiếp đãi hay không? Nhưng hắn cũng không quá trông cậy vào điều này, địa vị của Lý Binh là quá cao, nhiều việc quấn lấy người, bây giờ có thể nhớ đến mình nhưng sợ rằng vài ngày sau sẽ quên ngay thôi.
- Chào bí thư Lý, chào thư ký trưởng Thái.
- Cậu chính là Viên Tự Lập sao? Là sinh viên đại học Trung Nam, quả nhiên rất tốt, có thể nghĩ ra chỉ nam tiếp đãi.
- Bí thư Lý, thư ký trưởng Thái, đây đều là ý kiến của bí thư Triệu, chủ tịch Vương và chủ nhiệm Liêu, lãnh đạo phân phó chuyện tiếp đãi phải làm sao cho mạch lạc, đạt tiêu chuẩn, tôi chẳng qua chỉ dựa theo yêu cầu của lãnh đạo, làm công tác chứng thực mà thôi.
Triệu Thiên Nhiên, Vương Vọng Hoa và Liêu Cảnh Lâm cực kỳ hài lòng, Viên Tự Lập biết ăn nói, dù đó chỉ là những lời khách khí nhưng thể hiện hình tượng của huyện Tuyên Thi, còn chứng tỏ huyện ủy coi trọng nhân tài, sử dụng nhân tài.
- À, rất tốt, rất tốt.
Lý Binh không nhiều lời, hắn nhìn Viên Tự Lập mà gật đầu, Viên Tự Lập vội vàng cầm ly rượu và chai rượu lên.
- bí thư Lý, thư ký trưởng Thái, tôi còn trẻ, công tác bên cạnh bí thư Triệu, có thể thấy ngài và thư ký trưởng Thái đến huyện Tuyên Thi kiểm tra chỉ đạo công tác thì tôi cực kỳ kích động, tôi xin kính bí thư Lý và thư ký trưởng Thái một ly rượu, các ngài cứ tùy ý, tôi xin cạn.
Lý Binh không từ chối mà để cho Viên Tự Lập rót rượu, Viên Tự Lập rất chú ý, hắn chỉ rót cho Lý Binh tám phần ly, đây là quy củ. Hắn rót cho mình đầy ly, cung kính mời Lý Binh, sau khi ực một hơi cạn sạch thì lại mời rượu Thái Tịnh Thiên. Viên Tự Lập không ngờ Lý Binh và Thái Tịnh Thiên đều uống cạn. Sau đó Viên Tự Lập mời rượu các lãnh đạo khác, sau khi mời một vòng thì cũng uống không ít rượu.
Viên Tự Lập đang định bỏ đi thì Lý Binh nói:
- Tiểu Viên, cậu làm vậy là không đúng, bí thư Triệu, chủ tịch Vương và chủ nhiệm Liêu đều có mặt ở đây, bọn họ là lãnh đạo của cậu, sao cậu không mời rượu bọn họ?
Viên Tự Lập lúc này mới nhớ ra vấn đề, hắn đã quên không mời rượu lãnh đạo huyện, vì vậy mà vẻ mặt đỏ hồng, không biết do rượu hay do xấu hổ.
- Tiểu Viên, rót rượu, chén rượu này chúng ta nhất định phải uống.
Triệu Thiên Nhiên nói, Viên Tự Lập vội vàng rót rượu, sau khi mời xong các lãnh đạo huyện thì hắn mới bỏ đi. Liêu Cảnh Lâm vẫn tiếp tục đi phía trước, ra khỏi gian phòng, Liêu Cảnh Lâm cười tủm tỉm hỏi Viên Tự Lập xem có say không, Viên Tự Lập liên tục nói không sao.
- Tiểu Viên, cậu rất tốt, có năng lực, có thể uống được, đúng là nhân tài.
Dựa theo những sắp xếp trong mục lục tiếp đãi thì bí thư thị ủy Lý Binh ngồi trên chiếc xe thương vụ đến nhà máy thuốc lá Tuyên Thi, lúc này xe thương vụ là không nhiều, trong huyện chỉ có một chiếc chuyên dùng để tiếp đón lãnh đạo cấp trên. Sau đó đoàn người Lý Binh gặp mặt ban ngành nhà máy thuốc lá, chụp ảnh lưu niệm, đồng thời hắn còn khảo sát thực địa nhà máy.
Khi đi thăm bên trong nhà xưởng, Lý Binh hỏi thăm kỹ càng quá trình sản xuất, nhìn một cây thuốc được sản xuất hoàn thiện, trên mặt liên tục lộ ra nụ cười hài lòng.
Hôm sau ở phòng họp nhỏ của huyện ủy là nơi tổ chức báo cáo tình huống nhà máy Tuyên Thi, những tài liệu tổng hợp của văn phòng huyện ủy lại làm cho hai mắt bí thư Lý Binh và thư ký trưởng Thái Tịnh Thiên phải tỏa sáng. Đặc biệt là Thái Tịnh Thiên, nhiều năm hắn làm công tác văn thư, cũng rất hứng thú với những tài liệu tổng hợp thế này.
Những chuẩn bị tỉ mỉ làm cho đợt thị sát của bí thư Lý Binh đến huyện Tuyên Thi kết thúc trong thỏa mãn, vào cuộc họp tổng kết thì Lý Binh đưa ra lời thừa nhận rất cao cho huyện ủy và chính quyền huyện Tuyên Thi. Hắn cho rằng huyện ủy và chính quyền huyện Tuyên Thi đã suy nghĩ thấu đáo, đẩy mạnh hình tượng của huyện, rất đáng quý, các cấp đảng ở Hoài Dương cần phải học tập kinh nghiệm của huyện Tuyên Thi.
Hai ngày qua vẻ mặt Triệu Thiên Nhiên tươi rói, tất cả công tác chuẩn bị đều nhận được sự tán thưởng của Lý Binh, đây cũng không dễ dàng. Hắn hiểu tất cả mọi thứ đều do Viên Tự Lập nghĩ ra, hơn nữa thái độ của Viên Tự Lập rất khôn khéo, trả lời rất khéo, tăng ấn tượng của mình với Lý Binh. Triệu Thiên Nhiên cảm thấy rất may mắn, xem ra Viên Tự Lập này không tồi, có năng lực, khiêm tốn, an phận, nghĩ ra được nhiều sự việc, đều là chuyện nhỏ nhưng phát huy tác dụng lớn.
Liêu Cảnh Lâm lại càng vui sướng, chỉ nam tiếp đãi và tài liệu tổng hợp của huyện Tuyên Thi nhanh chóng xuất hiện ở thị ủy, chính quyền thành phố và các huyện thị khác, danh tiếng của văn phòng huyện ủy huyện Tuyên Thi sẽ bùng lên, đây chính là chuyện vui lớn, năm nay nếu có bầu chọn thì chắc chắn huyện Tuyên Thi sẽ là điển hình tiên tiến.
Sau khi Lý Binh rời khỏi huyện Tuyên Thi thì Viên Tự Lập vẫn rất tỉnh táo, hắn thậm chí còn quên chuyện Lý Binh tiếp kiến mình. Lý Binh cách hắn quá xa, nước xa không cứu được lửa gần, muốn được đề bạt thì phải dựa vào Triệu Thiên Nhiên. Triệu Thiên Nhiên là bí thư huyện ủy, chỉ cần nói một câu là có thể quyết định tương lai của hắn, vì vậy hắn càng thêm cố gắng công tác, chăm chú với từng sự việc, quan tâm đến từng bức thư dân chúng đưa lên. Hắn đẩy mạnh chất lượng công tác, vì Triệu Thiên Nhiên mà giảm bớt nhiều chuyện, tiết kiệm thời gian. Trước đây Triệu Thiên Nhiên tốn rất nhiều thời gian để xem xét văn kiện, bây giờ Viên Tự Lập tổng hợp nội dung, vì vậy mà thời gian rút ngắn, xem rất nhanh.
Triệu Thiên Nhiên bắt đầu chú ý đến Viên Tự Lập, có một số việc mà hắn vẫn biết rõ vài phần. Lần này bí thư Lý Binh đến huyện Tuyên Thi kiểm tra chỉ đạo công tác, không phải chỉ đơn giản là biểu hiện, vì khối chính quyền thành phố cần đề bạt một vị phó chủ tịch, Triệu Thiên Nhiên là một người được đề cử. Lần này bí thư Lý Binh đến thị sát có hiệu quả, có thể nói là đạt đến hiệu quả rất tốt, tất cả đều có liên quan đến Viên Tự Lập.
Tất nhiên Viên Tự Lập sẽ không biết đến ý nghĩ của Triệu Thiên Nhiên, hắn cực kỳ chú ý đến thời gian, khoảng cách Triệu Thiên Nhiên rời khỏi huyện Tuyên Thi càng ngày càng gần, hắn phải làm tốt tất cả công tác. Hắn nhớ đến một câu nói: "Không có tốt nhất, chỉ có càng ngày càng tốt!"
/39
|