Queen Bee Trùng Sinh: Cái Kết Của Một Nhân Vật Phụ

Chương 1: QB - Tôi là một nữ hoàng

/4


Chương 1: QB - Tôi là một nữ hoàng

"Cho mày chết!"

"Mẹ nó chứ! Con khốn này gan lì nhỉ?"

"Đúng là rác! Xem lại thân phận chúng mày đi!"

"Động tới Vương Huỳnh Nghi thì khổ cho chúng mày rồi!"

Nhàm chán!

Ngưng dặm phấn, tôi đứng dậy, cao lãnh bước về phía đứa con gái đang nằm một đống đó, trên quần áo nó đầy những vết chà đạp, trên mặt nó còn có chỗ bầm tím và ứa máu, nó nên tự hào đi vì đã được in dấu của những chiếc giày đắt nhất thế kỉ. Bộ đầm diêm dúa đó, nhìn qua đã biết là của bộ siêu tập mùa Đông năm trước, nhưng chỉ là hàng fake thôi.

Thật chẳng ra làm sao! Gu ăn mặc 'mới mẻ' nào mà tôi chưa biết thế này?

Nhưng điều tôi quan tâm lúc này là, động cơ gì khiến nó tìm đến tôi?

Mẹ nó! Mấy con chó cái!

Mới mười lăm phút trước, một cú tát không chút thương xót đã giáng lên bên má tôi làm mặt tôi lệch đi, sau đó là một tiếng chửi rủa của đám con gái trước mặt mình. Cái con đang nằm là đứa chửi nhiều nhất, nước miếng của nó cứ vồn vã lao tới người tôi.

"Tưởng nhan sắc mày ngon lắm hả?"

Vậy tại sao cô không xem lại chính cô đi? Hi vọng là cô đẹp hơn tôi!

"Thích cướp bồ người khác lắm đúng không?!"

Xin lỗi nhưng tôi không thích đồ người khác dùng rồi, mà đồ mới chưa chắc đã lọt vào mắt tôi.

"Đồ hư hỏng!"

À, cô 'ngoan' lắm!

Mấy con nhỏ này, ít nhất phải thấp hơn tôi một cái đầu ngay khi tôi không mang giầy cao gót. Khuôn mặt thì xấu xí...với tôi, mấy đứa kia cũng chẳng khá khẩm hơn là bao nhiêu.

Hai chữ thôi: Tởm-lợm!

Thấy tôi lườm, bọn nó càng làm tới hơn, sau đó xô tôi ngã về phía sau.

Vui nhỉ? Chúng nó lấy cái quyền gì mà đụng đến tôi vậy? Dạo này bảo vệ trường làm ăn kỳ nhỉ? Sao cứ cho mấy-chú-cún-hoang vào đây thế này?

Kết cục thì thấy rồi đó, nguyên toán đứa đang đứng sau tôi nhào vào chúng, mấy đứa con gái đỡ tôi đứng dậy, xem xét tôi với vẻ mặt lo lắng. Đôi khi sự quan tâm thái quá cũng là một điều tốt...

Chúng là ai á?

Đàn em tôi đó. Hay còn gọi là "Hội nhà giàu" của trường Victory - Ngôi trường có lẽ không phải tốt nhất nhưng chắc chắn giàu nhất thành phố này.



Hiện tại, con nhỏ mới nãy còn hét vào mặt tôi đang nhìn tôi chằm chằm, một ánh nhìn đầy giận dữ và ghen tị. Đúng thôi, nó ghen tị vì tôi đẹp hơn nó, ngầu hơn và chất hơn nó... Nhưng nó giận dữ vì cái gì chứ?

Thề có Chúa tôi chưa hề gây sự với ai!

Tôi toan bỏ đi, nhưng nó giữ chân tôi lại. Nó gằn lên từng tiếng, không thành câu, giọng lí nhí thấy mà tội nghiệp. Ừ, một con chó hoang tội nghiệp.

"V-vì mày...mà anh M-Minh bỏ...t-tao!"

Tôi nhướn mày nhìn nó ngồi lâu, rồi quay đầu về phía bọn đàn em, chúng nó hiểu ý nhưng lắc lắc đầu.

Minh? Anh giai nào thế?

Fan của tôi trên Instagram à? Lục tung mấy ngàn lượt theo dõi có khi thấy tên của anh giai á!

"T-tao hận...mày!"

Buồn cười!

Cứ ghét, cứ hận tôi đi cô gái, tôi đẹp nhưng không đa cảm đâu, cũng giống như cô không phải nữ chính trong ngôn tình vậy, cô chỉ là nữ phụ đam mĩ thôi, cô gái ạ!

Có khi thằng người yêu nào đấy đang chung gối với thằng nào khác cũng nên?

"Con khốn!"

Hai chữ rành mạch vang lên không một chút do dự. Trời đất! Nó dám chửi tôi là 'con khốn'.

Con mẹ nó! Lòng kiêu hãnh của tôi không cho phép tôi nhịn xuống, xúc phạm đến Huỳnh Nghi là điều không thể tha thứ!

Nhưng tôi không ra tay, một đứa con gái xông lên dạy cho nó một bài học. Nhỏ dùng sức đá xuống một bên má nó, xui xẻo cho con chó đó là hôm nay nhỏ mang giày đính táng, không muốn đau cũng không được , rồi đạp mạnh lên đầu nó, dí mặt xuống đất.

Khuôn mặt tôi không biểu lộ cảm xúc, phải xinh đẹp mọi lúc mọi nơi, nổi giận cũng phải thật cool ngầu.

Móc con iPhone từ túi ra, tạo một dáng thật oách, sau đó đăng lên Instagram kèm status: 'Mấy người muốn tôi sống sao đây?' với ticker dễ thương.

"Đi thôi."

Tôi quay người, hướng về lớp học, còn con nhỏ với đám bạn bại trận thì thủi lủi chẳng biết đang làm gì.

Tôi sẽ không chấp nhất với bọn trẻ trâu đó. Vì tôi là một nữ hoàng.

"Ồ! Queen Bee kìa!"

"Cô ấy lúc nào cũng xinh đẹp!"

"Huỳnh Nghi ơi! Em chào chị!"

"Cô ấy mới dạy dỗ con nhóc lớp 10a7 đấy!"

"Nhìn thế mà cũng lưu manh nhỉ?"

Những lời bàn tán vang lên không ngớt, về sắc đẹp của tôi, về sự giàu có của gia đình tôi, hay cả 'thành tích cá nhân' nữa. Lúc nào cũng vậy, miệng lưỡi thế gian mà, xấu cũng được, đẹp cũng được, tôi không quan tâm.

Và tin tôi đi, bạn không muốn biết về 'thành tích cá nhân' của tôi đâu, sẽ là một danh sách dài đó.

"Chị hai!"

Một giọng non nớt vang lên.

Bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc đứng trước mặt tôi, một đứa con gái khác trông-có-vẻ-không-muốn-ăn-đòn, mái tóc dài bím ra đằng sau nhưng vẫn dài đến tận mông, đôi môi nở nụ cười rất tươi, ánh mắt đầy ý cười khi nhìn thấy tôi.

Còn ai ngoài em gái cùng-cha-khác-mẹ: Vương Linh Nhi.

Chính là nó, nhân vật chính thánh thiện luôn xuất hiện trong mỗi bộ truyện teen, một con nhóc thánh nữ Mary Sue, hiền lành đến mức đôi khi tôi phải tự hỏi nó còn là con người không nữa?

Nó cười với tôi, nụ cười mà ai cũng mê mẩn. Trên tay xoè ra một hộp cơm trưa kiểu Nhật, tay nó hơi run vì sợ sệt nhưng vẫn cố lấy hết can đảm để đưa ra trước mặt tôi, nó chưa kịp lên tiếng, thì tôi đã cắt ngang.

"Mày đến làm gì?"

Bọn đàn em tự giác lui ra, để không gian riêng cho hai chị em chúng tôi. Khuôn mặt Nhi hơi hụt hẫng khi nghe tôi nói thế, nó cố gượng cười, đưa cho tôi hộp cơm trưa, nói.

"Em muốn đưa cơm trưa cho chị, em nghe mẹ nó hôm nay chị không mang cơm trưa."

Dì ư?

"Cảm ơn, nhưng tao sẽ ăn cơm ở căn tin. Mày giữ lấy mà ăn đi!"

"Nhưng mà..."

Nó giống như sắp bật khóc.

"Mày về đi!"

Tôi lạnh lùng cắt ngang, ánh mắt cũng sâu hơn trước. Ý thức được, nó im lặng không dám nói nữa. 'Dạ' một tiếng rồi chạy đi, có thể nó đã khóc.

Đừng hỏi tôi tại sao lại nhẫn tâm thế? Dù tôi biết nó không có lỗi gì, nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận được sự tồn tại của hai mẹ con nó trong gia đình.



Tôi - Vương Huỳnh Nghi.

Tôi xinh đẹp.

Tôi kiêu hãnh.

Tôi sẽ dẫm đạp những kẻ cản đường tôi.

/4

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status