Edit: Sahara
Xôn xao!
Mọi người xung quanh bị chấn động trong thoáng qua, sau đó bọn họ nhìn thấy xung quanh Vân Lạc Phong bỗng dưng xuất hiện một ngọn lửa màu xanh biếc, ngọn lửa kia bừng cháy quanh người cô tựa như một đóa hoa sen đang nở rộ. Giờ khắc này, Vân Lạc Phong cô thật sự đẹp đến mức khiến người ta quên cả việc phải hô hấp.
Vù...
Ngọn lửa như có ý thức mà lao về phía phủ thành chủ, tức thì, toàn bộ phủ thành chủ trong nháy mắt đã biến thành một biển lửa mênh mông.
Sau khi Vân Lạc Phong làm xong mọi chuyện thì liền xoay người đi đến bên cạnh Lâm Nhược Bạch: "được rồi, bây giờ chúng ta có thể lên đường!"
Vân Lạc Phong cô tới đây vốn là để tính sổ với Y Thành, nhưng thành chủ Y Thành lại không có ở đây. Nhưng cô lại không bằng lòng đi một chuyến không công thế này, cho nên vừa rồi cô mới phóng hỏa thêu rụi phủ thành chủ của Y Thành.
Mọi người xung quanh nhìn thấy Vân Lạc Phong thật sự nói giết người là giết người, phóng hỏa là phóng hỏa, đều không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh thật sâu vào người.
Nữ nhân này quả thật một chút xíu thiệt thòi cũng không nhịn được, chẳng qua là đi không công một chuyến mà thôi, thế mà cô ta nhất quyết phải thu về một ít phí tổn thì mới hả dạ.
______
Y Sư Hiệp Hội, là thế lực được xem là cường đại nhất nhì trên phiếm đại lục này! Bởi vì bọn họ sở hữu vô số y sư có y thuật cường đại.
Sự ảnh hưởng của y sư như thế nào, không có một ai mà không biết!
"Cái gì?"
Giờ phút này, trong Y Sư Hiệp Hội, Lâm Qua vỗ bàn đứng dựng lên, khuôn mặt vì tức giận mà xanh mét một mảnh, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "ngươi nói Vân Lạc Phong của Vân gia đến Y Thành, nhân lúc ta không có ở đó mà thêu rụi phủ thành chủ?"
"Khởi bẩm thành chủ, đây là tin tức từ Y Thành truyền đến, không thể là giả được!"
"Tốt!" Lâm Qua siết chặt hai nắm đấm, giấn quá hóa cười mà nói: "hay cho một Vân Lạc Phong, dám cả gan đến Y Thành của ta làm loạn như thế! Tội không thể tha! Hừ, nếu không phải chuyện của Y Sư Hiệp Hội vô cùng trọng đại, thì ta nhất định phải khiến cho con tiểu tiện nhân chết tiệt kia chết không có chỗ chôn!"
Bất quá cũng chẳng có vấn đề gì. Đợi đến ngày mà ông ta rời khỏi Y Sư Hiệp Hội, thì đó cũng là ngày chết của tiểu tiện nhân kia!
"Cha!"
Đúng lúc này, từ bên ngoài bỗng truyền tới một âm thanh ưu nhã.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Lâm Qua bình ổn lại nội tâm tức giận của mình ngay lập tức, trên mặt khôi phục lại ý cười, ngẩng đầu nhìn lên: "Nhã Đình, sao con lại tới đây?"
Lâm Nhã Đình hơi hơi mỉm cười, chậm rãi bước vào phòng: "con chỉ tới xem thử một chút mà thôi! Cha, đã xảy ra chuyện gì? sao tự dưng người lại phát hỏa lớn như vậy?"
"Hừ! Còn không phải là tại cái đám hỗn đản Vân gia đó sao?" gương mặt Lâm Qua lại một lần nữa trầm xuống: "tiểu tiện nhân Vân Lạc Phong kia, nhân lúc cha không có mặt mà chạy tới Y Thành, hơn nữa còn phóng hỏa thêu rụi phủ thành chủ của chúng ta. Con nói xem, cha co thể không tức giận được hay sao?"
Lâm Nhã Đình nở một nụ cười ưu nhã mỹ lệ, diện mạo xinh đẹp tỏa sáng động lòng người.
"Cha, còn không phải chỉ là một phủ thành chủ thôi sao? Chờ đến lúc đó, nữ nhi giúp người bắt lấy Vân Lạc Phong kia, ép cô ta xây lại một phủ thành chủ mới cho người không phải là được rồi à? Cha yên tâm, con nhất định sẽ sai cô ta xây cho cha một phủ đệ thật nguy nga tráng lệ!"
Lâm Qua lắc lắc đầu: "nữ nhi ngoan, con không hiểu đâu, Vân Lạc Phong không phải là một kẻ ngoan ngoãn nghe theo lệnh của người khác, nữ nhân kia so với nhị thúc cô ta còn khó đối phó hơn!"
"Cha, người sai rồi!" Lâm Nhã Đình đi đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Qua, mỉm cười dịu dàng nói: "y sư khắp thiên hạ này, ngoại trừ Thiên Nhai thì kẻ nào cũng phải phục tùng mệnh lệnh của Y Sư Hiệp Hội! Lúc đó, bằng vào thân phận địa vị của sư phụ con trong Y Sư Hiệp Hội, ra lệnh cho cô ta đi làm một việc gì đó, còn không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?"
Lâm Qua ngẩn người: "Nhã Đình, lời này của con là có ý gì?"
"Ý của con là..." Lâm Nhã Đình dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "con muốn mượn sức Vân Lạc Phong!"
"Cái gì?"
Lâm Qua lại vỗ bàn đứng dựng lên, phẫn nộ nói: "nắm đó Vân Thanh Nhã làm hại Hằng nhi mất hết mặt mũi, suốt bao nhiêu năm rồi mà chưa thoát khỏi bóng ma của chuyện này. Mới đây, Vân Lạc Phong còn đốt phủ thành chủ của ta, vậy mà bây giờ con lại đến nói với ta là con muốn chiêu mộ Vân Lạc Phong về dưới trướng? Chuyện này ta tuyệt đối sẽ không đồng ý!"
Xôn xao!
Mọi người xung quanh bị chấn động trong thoáng qua, sau đó bọn họ nhìn thấy xung quanh Vân Lạc Phong bỗng dưng xuất hiện một ngọn lửa màu xanh biếc, ngọn lửa kia bừng cháy quanh người cô tựa như một đóa hoa sen đang nở rộ. Giờ khắc này, Vân Lạc Phong cô thật sự đẹp đến mức khiến người ta quên cả việc phải hô hấp.
Vù...
Ngọn lửa như có ý thức mà lao về phía phủ thành chủ, tức thì, toàn bộ phủ thành chủ trong nháy mắt đã biến thành một biển lửa mênh mông.
Sau khi Vân Lạc Phong làm xong mọi chuyện thì liền xoay người đi đến bên cạnh Lâm Nhược Bạch: "được rồi, bây giờ chúng ta có thể lên đường!"
Vân Lạc Phong cô tới đây vốn là để tính sổ với Y Thành, nhưng thành chủ Y Thành lại không có ở đây. Nhưng cô lại không bằng lòng đi một chuyến không công thế này, cho nên vừa rồi cô mới phóng hỏa thêu rụi phủ thành chủ của Y Thành.
Mọi người xung quanh nhìn thấy Vân Lạc Phong thật sự nói giết người là giết người, phóng hỏa là phóng hỏa, đều không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh thật sâu vào người.
Nữ nhân này quả thật một chút xíu thiệt thòi cũng không nhịn được, chẳng qua là đi không công một chuyến mà thôi, thế mà cô ta nhất quyết phải thu về một ít phí tổn thì mới hả dạ.
______
Y Sư Hiệp Hội, là thế lực được xem là cường đại nhất nhì trên phiếm đại lục này! Bởi vì bọn họ sở hữu vô số y sư có y thuật cường đại.
Sự ảnh hưởng của y sư như thế nào, không có một ai mà không biết!
"Cái gì?"
Giờ phút này, trong Y Sư Hiệp Hội, Lâm Qua vỗ bàn đứng dựng lên, khuôn mặt vì tức giận mà xanh mét một mảnh, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "ngươi nói Vân Lạc Phong của Vân gia đến Y Thành, nhân lúc ta không có ở đó mà thêu rụi phủ thành chủ?"
"Khởi bẩm thành chủ, đây là tin tức từ Y Thành truyền đến, không thể là giả được!"
"Tốt!" Lâm Qua siết chặt hai nắm đấm, giấn quá hóa cười mà nói: "hay cho một Vân Lạc Phong, dám cả gan đến Y Thành của ta làm loạn như thế! Tội không thể tha! Hừ, nếu không phải chuyện của Y Sư Hiệp Hội vô cùng trọng đại, thì ta nhất định phải khiến cho con tiểu tiện nhân chết tiệt kia chết không có chỗ chôn!"
Bất quá cũng chẳng có vấn đề gì. Đợi đến ngày mà ông ta rời khỏi Y Sư Hiệp Hội, thì đó cũng là ngày chết của tiểu tiện nhân kia!
"Cha!"
Đúng lúc này, từ bên ngoài bỗng truyền tới một âm thanh ưu nhã.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Lâm Qua bình ổn lại nội tâm tức giận của mình ngay lập tức, trên mặt khôi phục lại ý cười, ngẩng đầu nhìn lên: "Nhã Đình, sao con lại tới đây?"
Lâm Nhã Đình hơi hơi mỉm cười, chậm rãi bước vào phòng: "con chỉ tới xem thử một chút mà thôi! Cha, đã xảy ra chuyện gì? sao tự dưng người lại phát hỏa lớn như vậy?"
"Hừ! Còn không phải là tại cái đám hỗn đản Vân gia đó sao?" gương mặt Lâm Qua lại một lần nữa trầm xuống: "tiểu tiện nhân Vân Lạc Phong kia, nhân lúc cha không có mặt mà chạy tới Y Thành, hơn nữa còn phóng hỏa thêu rụi phủ thành chủ của chúng ta. Con nói xem, cha co thể không tức giận được hay sao?"
Lâm Nhã Đình nở một nụ cười ưu nhã mỹ lệ, diện mạo xinh đẹp tỏa sáng động lòng người.
"Cha, còn không phải chỉ là một phủ thành chủ thôi sao? Chờ đến lúc đó, nữ nhi giúp người bắt lấy Vân Lạc Phong kia, ép cô ta xây lại một phủ thành chủ mới cho người không phải là được rồi à? Cha yên tâm, con nhất định sẽ sai cô ta xây cho cha một phủ đệ thật nguy nga tráng lệ!"
Lâm Qua lắc lắc đầu: "nữ nhi ngoan, con không hiểu đâu, Vân Lạc Phong không phải là một kẻ ngoan ngoãn nghe theo lệnh của người khác, nữ nhân kia so với nhị thúc cô ta còn khó đối phó hơn!"
"Cha, người sai rồi!" Lâm Nhã Đình đi đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Qua, mỉm cười dịu dàng nói: "y sư khắp thiên hạ này, ngoại trừ Thiên Nhai thì kẻ nào cũng phải phục tùng mệnh lệnh của Y Sư Hiệp Hội! Lúc đó, bằng vào thân phận địa vị của sư phụ con trong Y Sư Hiệp Hội, ra lệnh cho cô ta đi làm một việc gì đó, còn không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?"
Lâm Qua ngẩn người: "Nhã Đình, lời này của con là có ý gì?"
"Ý của con là..." Lâm Nhã Đình dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "con muốn mượn sức Vân Lạc Phong!"
"Cái gì?"
Lâm Qua lại vỗ bàn đứng dựng lên, phẫn nộ nói: "nắm đó Vân Thanh Nhã làm hại Hằng nhi mất hết mặt mũi, suốt bao nhiêu năm rồi mà chưa thoát khỏi bóng ma của chuyện này. Mới đây, Vân Lạc Phong còn đốt phủ thành chủ của ta, vậy mà bây giờ con lại đến nói với ta là con muốn chiêu mộ Vân Lạc Phong về dưới trướng? Chuyện này ta tuyệt đối sẽ không đồng ý!"
/2169
|