Edit: Sahara
Lâm Nhã Đình khẽ nhíu mày lại, kiên nhẫn giải thích: "cha, thiên phú của Vân Lạc Phong kia không tệ, con thật sự muốn chiêu mộ để cô ta góp sức cho con. Cha cũng biết là trong Y Sư Hiệp Hội minh tranh ám đấu gay gắt thế nào rồi đó! Thế lực riêng của sư phụ yêu cầu phải tăng thêm cường giả, mới không bị thấp hơn người ta một cái đầu. Nếu như địa vị của sư phụ và con bị người khác bá chiếm, Y Thành có còn giữ được hào quang như bây giờ nữa không?"
Lâm Qua trầm mặc một chút: "nhưng mà Vân Thanh Nhã của Vân gia.... "
"Cha, con biết cha một lòng muốn bênh vực cho huynh trưởng, nhưng nữ nhi hy vọng cha có thể tạm thời gác lại thù hận đối với Vân Thanh Nhã mà trợ giúp cho con! Chỉ khi con được tốt, thì Y Thành mới có thể đứng vững sừng sững không ngã."
Lâm Qua khẽ thở dài một tiếng, ông ta biết lời nói có Lâm Nhã Đình chính là sự thật, Y Thành có phong quang như hiện tại, đều là nhờ vào người nghĩa nữ này của ông ta.
Nếu địa vị trong Y Sư Hiệp Hội của đứa nghĩa nữ này mà mất đi, thì Y Thành cũng sẽ lập tức sụp đổ.
"Tuy rằng cha tán thành lời của con nói, nhưng cha không thể không nhắc nhở con một chuyện vô cùng quan trọng, y thuật của Vân Lạc Phong không hề thấp, nếu như chẳng may cô ta đoạt đi địa vị của con trong Y Sư Hiệp Hội thì...."
"Về điểm này thì cha cứ yên tâm, nữ nhi chỉ cần cô ta chịu góp sức cho nữ nhi, thì tự con sẽ có biện pháp khiến cho cả đời của cô ta đều phải trung thành với con!" Lâm Nhã Đình nở nụ cười, ngữ khí tràn ngập sự tự tin.
"Aiz..." Lâm Qua thở dài một tiếng, cũng không biết nói gì thêm nữa: "con cũng đã quyết định như vậy rồi, cha còn có thể nói gì được nữa đây? Cha sẽ nghe theo con, tạm thời dằn lửa giận trong lòng mình xuống. Nhưng mà cái khúc mắc này, cha vĩnh viễn cũng không thể buông bỏ được! Hơn nữa, cha nghe nói, Vân Lạc Phong cùng với Thiên Nhai liên thủ tiêu diệt Thiên gia, con nói xem, giữa hai người bọn họ có quan hệ gì hay không?"
Lâm Nhã Đình lại giương lên nụ cười ưu nhã: "cha, là do cha không biết đấy thôi! Thiên Nhai và Thiên gia vốn dĩ có thù oán từ trước! Chuyện này là do con nghe được từ hội trưởng lão, tình huống cụ thể thế nào thì con cũng không rõ lắm. Hình như là do Thiên gia ép buộc Thiên Nhai nghênh thú nữ nhân mà ông ấy không thích, còn hại ông ấy và ý trung nhân của mình cách biệt, cho nên, Thiên Nhai đối với Thiên gia hận đến thấu xương!"
Lâm Nhã Đình dừng lại một chút rồi nói tiếp: "chuyện này chẳng qua là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi! Thiên gia trêu chọc Vân Lạc Phong, lại có thù oán với Thiên Nhai từ trước, tình cờ hai người bọn họ lại đến Thiên Sơn cùng một lúc, mới có những chuyện tiếp theo! Nếu Vân Lạc Phong thật sự có quan hệ với Thiên Nhai, Y Thành chúng ta còn được yên ổn đến tận bây giờ sao?"
Lâm Qua gật gật đầu, tán đồng nói: "con nói rất có lý! Nhưng mà cha vẫn còn một vấn đề cuối cùng, nếu như Vân Lạc Phong không đồng ý góp sức cho con, thì nên xử lý chuyện này thế nào đây?"
Lâm Nhã Đình mỉm cười thần bí, vô cùng tự tin khẳng định: "cô ta nhất định sẽ đồng ý!"
Đúng lúc này, đột nhiên có một đệ tử trong Y Sư Hiệp Hội vội vội vàng vàng chạy đến thông báo, hắn chắp nắm tay với Lâm Nhã Đình, cung kính nói: "Nhã Đình sư tỷ! La Phù trưởng lão gọi tỷ qua đó một chuyến!"
"Sư phụ tìm ta?" Lâm Nhã Đình nhíu mày: "được, ta biết rồi, đệ quay về bẩm lại với sư phụ, ta sẽ lập tức đến gặp người ngay!"
"Dạ!"
Tên đệ tử kia chắp nắm tay một cái rồi lui ra ngoài.
Sau khi tên đệ tử kia đi rồi, Lâm Nhã Đình mới quay sang nói tiếp cùng Lâm Qua: "cha, người nhớ kỹ lời của nữ nhi vừa nói, thiên phú của Vân Lạc Phong rất cao, có tác dụng rất lớn đối với chúng ta!"
Dứt lời, Lâm Nhã Đình cũng không hỏi lại xem Lâm Qua có nghe lọt tay lời của mình nói hay không, mắt đẹp của cô ta liếc nhìn Lâm Qua một cái rồi xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng nghĩa nữ của mình từ từ biến mất, sắc mặt Lâm Qua cũng theo đó mà từ từ trầm xuống, hai bàn tay siết chặt lại đến nỗi các khớp xương vang lên tiếng kêu răng rắc.
"Quả nhiên không phải con ruột thì sẽ không một lòng cùng ta. Ta vốn định bảo nó trả thù giúp mình, ai ngờ nó lại đến khuyên ta gạt bỏ thù hận, giúp nó chiêu mộ Vân Lạc Phong. Nếu không phải vì Y Thành, còn lâu ta mới đồng ý chuyện này!"
Vân Thanh Nhã hại con trai ông ta mất hết mặt mũi, tiếp đó Vân Lạc Phong lại đốt phủ đệ thành chủ của ông ta.
Lâm Nhã Đình khẽ nhíu mày lại, kiên nhẫn giải thích: "cha, thiên phú của Vân Lạc Phong kia không tệ, con thật sự muốn chiêu mộ để cô ta góp sức cho con. Cha cũng biết là trong Y Sư Hiệp Hội minh tranh ám đấu gay gắt thế nào rồi đó! Thế lực riêng của sư phụ yêu cầu phải tăng thêm cường giả, mới không bị thấp hơn người ta một cái đầu. Nếu như địa vị của sư phụ và con bị người khác bá chiếm, Y Thành có còn giữ được hào quang như bây giờ nữa không?"
Lâm Qua trầm mặc một chút: "nhưng mà Vân Thanh Nhã của Vân gia.... "
"Cha, con biết cha một lòng muốn bênh vực cho huynh trưởng, nhưng nữ nhi hy vọng cha có thể tạm thời gác lại thù hận đối với Vân Thanh Nhã mà trợ giúp cho con! Chỉ khi con được tốt, thì Y Thành mới có thể đứng vững sừng sững không ngã."
Lâm Qua khẽ thở dài một tiếng, ông ta biết lời nói có Lâm Nhã Đình chính là sự thật, Y Thành có phong quang như hiện tại, đều là nhờ vào người nghĩa nữ này của ông ta.
Nếu địa vị trong Y Sư Hiệp Hội của đứa nghĩa nữ này mà mất đi, thì Y Thành cũng sẽ lập tức sụp đổ.
"Tuy rằng cha tán thành lời của con nói, nhưng cha không thể không nhắc nhở con một chuyện vô cùng quan trọng, y thuật của Vân Lạc Phong không hề thấp, nếu như chẳng may cô ta đoạt đi địa vị của con trong Y Sư Hiệp Hội thì...."
"Về điểm này thì cha cứ yên tâm, nữ nhi chỉ cần cô ta chịu góp sức cho nữ nhi, thì tự con sẽ có biện pháp khiến cho cả đời của cô ta đều phải trung thành với con!" Lâm Nhã Đình nở nụ cười, ngữ khí tràn ngập sự tự tin.
"Aiz..." Lâm Qua thở dài một tiếng, cũng không biết nói gì thêm nữa: "con cũng đã quyết định như vậy rồi, cha còn có thể nói gì được nữa đây? Cha sẽ nghe theo con, tạm thời dằn lửa giận trong lòng mình xuống. Nhưng mà cái khúc mắc này, cha vĩnh viễn cũng không thể buông bỏ được! Hơn nữa, cha nghe nói, Vân Lạc Phong cùng với Thiên Nhai liên thủ tiêu diệt Thiên gia, con nói xem, giữa hai người bọn họ có quan hệ gì hay không?"
Lâm Nhã Đình lại giương lên nụ cười ưu nhã: "cha, là do cha không biết đấy thôi! Thiên Nhai và Thiên gia vốn dĩ có thù oán từ trước! Chuyện này là do con nghe được từ hội trưởng lão, tình huống cụ thể thế nào thì con cũng không rõ lắm. Hình như là do Thiên gia ép buộc Thiên Nhai nghênh thú nữ nhân mà ông ấy không thích, còn hại ông ấy và ý trung nhân của mình cách biệt, cho nên, Thiên Nhai đối với Thiên gia hận đến thấu xương!"
Lâm Nhã Đình dừng lại một chút rồi nói tiếp: "chuyện này chẳng qua là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi! Thiên gia trêu chọc Vân Lạc Phong, lại có thù oán với Thiên Nhai từ trước, tình cờ hai người bọn họ lại đến Thiên Sơn cùng một lúc, mới có những chuyện tiếp theo! Nếu Vân Lạc Phong thật sự có quan hệ với Thiên Nhai, Y Thành chúng ta còn được yên ổn đến tận bây giờ sao?"
Lâm Qua gật gật đầu, tán đồng nói: "con nói rất có lý! Nhưng mà cha vẫn còn một vấn đề cuối cùng, nếu như Vân Lạc Phong không đồng ý góp sức cho con, thì nên xử lý chuyện này thế nào đây?"
Lâm Nhã Đình mỉm cười thần bí, vô cùng tự tin khẳng định: "cô ta nhất định sẽ đồng ý!"
Đúng lúc này, đột nhiên có một đệ tử trong Y Sư Hiệp Hội vội vội vàng vàng chạy đến thông báo, hắn chắp nắm tay với Lâm Nhã Đình, cung kính nói: "Nhã Đình sư tỷ! La Phù trưởng lão gọi tỷ qua đó một chuyến!"
"Sư phụ tìm ta?" Lâm Nhã Đình nhíu mày: "được, ta biết rồi, đệ quay về bẩm lại với sư phụ, ta sẽ lập tức đến gặp người ngay!"
"Dạ!"
Tên đệ tử kia chắp nắm tay một cái rồi lui ra ngoài.
Sau khi tên đệ tử kia đi rồi, Lâm Nhã Đình mới quay sang nói tiếp cùng Lâm Qua: "cha, người nhớ kỹ lời của nữ nhi vừa nói, thiên phú của Vân Lạc Phong rất cao, có tác dụng rất lớn đối với chúng ta!"
Dứt lời, Lâm Nhã Đình cũng không hỏi lại xem Lâm Qua có nghe lọt tay lời của mình nói hay không, mắt đẹp của cô ta liếc nhìn Lâm Qua một cái rồi xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng nghĩa nữ của mình từ từ biến mất, sắc mặt Lâm Qua cũng theo đó mà từ từ trầm xuống, hai bàn tay siết chặt lại đến nỗi các khớp xương vang lên tiếng kêu răng rắc.
"Quả nhiên không phải con ruột thì sẽ không một lòng cùng ta. Ta vốn định bảo nó trả thù giúp mình, ai ngờ nó lại đến khuyên ta gạt bỏ thù hận, giúp nó chiêu mộ Vân Lạc Phong. Nếu không phải vì Y Thành, còn lâu ta mới đồng ý chuyện này!"
Vân Thanh Nhã hại con trai ông ta mất hết mặt mũi, tiếp đó Vân Lạc Phong lại đốt phủ đệ thành chủ của ông ta.
/2169
|