Edit + Beta: Dực
Từ đó, Lâm Vy suy sụp, giống như bị lửa tình thiêu đốt, đối với những nam sinh khác đều có sức miễn dịch mạnh mẽ, chỉ còn duy nhất Hách Liên Dục, dù chỉ là nghe được một chút ít tin tức của anh từ miệng Mặc Tiểu Cơ, cũng khiến tim cô đập loạn nửa ngày.
Mặc Tiểu Cơ nghe Lâm Vy ngớ ngẩn nói những chuyện giống nhau, liền quay sang khinh thường “Đi làm? Cha của Hách Liên Dục còn không cho phép anh ấy ra khỏi thôn, chứ đừng nói đến việc đi làm, huống hồ anh ấy không đi học, liệu có thể tìm việc gì làm đây!”
Lâm Vy thoáng một cái đã không còn tinh thần, lắc đầu, một người con trai tốt như vậy lại mù chữ, chỉ là…cho dù anh có mù chữ, thì trong lòng cô cũng không dứt ra được.
Mặc Tiểu Cơ cất giày cao gót vào trong túi, vẻ mặt cười xấu xa nhìn Lâm Vy đang ngơ ngác, búng một cái lên trán Lâm Vy “Có phải trông lòng đang suy nghĩ đến chuyện xấu xa gì không, hả! Nam diễn viên là anh Dục của mình đúng không!”
Lâm Vy bị Mặc Tiểu Cơ nhìn thấy tâm sự, không chỉ không đỏ mặt, ngược lại còn bày khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn đến trước mặt Mặc Tiểu Cơ, biểu tình lấy lòng “Cơ, Cơ Cơ tốt, cậu không thể đưa mình tới thôn Vu Bà của cậu nhìn anh Dục của tớ một chút được sao?”
Mặt Mặc Tiểu Cơ lập tứ đen lại, cô ghét nhất là bị Lâm Vy gọi thành Cơ Cơ, nhìn xung quanh, cũng may không ai nghe được. Khuôn mặt có chút ửng đỏ gấp gáp, khiến cho người ta nhận định lại đưa ra vô số nghi ngờ và ánh mắt không có ý tốt.
Nhíu mày “Không nói nữa, không phải cậu không biết bà nội mình, người già trong thôn Vu Bà, còn có chú Hách Liên nữa.” Mặc Tiểu Cơ rùng mình một cái “Nghĩ đến mình lại thấy sợ.”
Lâm Vy nghe Mặc Tiểu Cơ nói cũng không khỏi nổi da gà, trong đầu hiện lên gương mặt với vết sẹo dữ tợn của ông chú, tình yêu tuy mãnh liệt, nhưng mạng sống quan trọng hơn.
Mặc Tiểu Cơ thấy tia sáng cuối cùng sắp tan biến ở cuối chân trời, liền khoát tay với Lâm Vy, xoay người bước nhanh còn ngõ nhỏ bên cạnh tòa cao ốc.
Một đám mây ngũ sắc lấp lánh trên phố, người đi đường đông đúc. Con đường rộng lớn này tượng trưng cho khu thương mại cũng như khu du lịch dành cho người tham quan của thành phố khá phồn hoa này.
Phía nam tòa cao ốc này có một hồ nước tự nhiên, nó có một cái tên nghe rất ưu thương: Hồ Khổ Tình. Nước hồ trong suốt, bên bờ là cây cỏ rậm rạp.
Từ đó, Lâm Vy suy sụp, giống như bị lửa tình thiêu đốt, đối với những nam sinh khác đều có sức miễn dịch mạnh mẽ, chỉ còn duy nhất Hách Liên Dục, dù chỉ là nghe được một chút ít tin tức của anh từ miệng Mặc Tiểu Cơ, cũng khiến tim cô đập loạn nửa ngày.
Mặc Tiểu Cơ nghe Lâm Vy ngớ ngẩn nói những chuyện giống nhau, liền quay sang khinh thường “Đi làm? Cha của Hách Liên Dục còn không cho phép anh ấy ra khỏi thôn, chứ đừng nói đến việc đi làm, huống hồ anh ấy không đi học, liệu có thể tìm việc gì làm đây!”
Lâm Vy thoáng một cái đã không còn tinh thần, lắc đầu, một người con trai tốt như vậy lại mù chữ, chỉ là…cho dù anh có mù chữ, thì trong lòng cô cũng không dứt ra được.
Mặc Tiểu Cơ cất giày cao gót vào trong túi, vẻ mặt cười xấu xa nhìn Lâm Vy đang ngơ ngác, búng một cái lên trán Lâm Vy “Có phải trông lòng đang suy nghĩ đến chuyện xấu xa gì không, hả! Nam diễn viên là anh Dục của mình đúng không!”
Lâm Vy bị Mặc Tiểu Cơ nhìn thấy tâm sự, không chỉ không đỏ mặt, ngược lại còn bày khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn đến trước mặt Mặc Tiểu Cơ, biểu tình lấy lòng “Cơ, Cơ Cơ tốt, cậu không thể đưa mình tới thôn Vu Bà của cậu nhìn anh Dục của tớ một chút được sao?”
Mặt Mặc Tiểu Cơ lập tứ đen lại, cô ghét nhất là bị Lâm Vy gọi thành Cơ Cơ, nhìn xung quanh, cũng may không ai nghe được. Khuôn mặt có chút ửng đỏ gấp gáp, khiến cho người ta nhận định lại đưa ra vô số nghi ngờ và ánh mắt không có ý tốt.
Nhíu mày “Không nói nữa, không phải cậu không biết bà nội mình, người già trong thôn Vu Bà, còn có chú Hách Liên nữa.” Mặc Tiểu Cơ rùng mình một cái “Nghĩ đến mình lại thấy sợ.”
Lâm Vy nghe Mặc Tiểu Cơ nói cũng không khỏi nổi da gà, trong đầu hiện lên gương mặt với vết sẹo dữ tợn của ông chú, tình yêu tuy mãnh liệt, nhưng mạng sống quan trọng hơn.
Mặc Tiểu Cơ thấy tia sáng cuối cùng sắp tan biến ở cuối chân trời, liền khoát tay với Lâm Vy, xoay người bước nhanh còn ngõ nhỏ bên cạnh tòa cao ốc.
Một đám mây ngũ sắc lấp lánh trên phố, người đi đường đông đúc. Con đường rộng lớn này tượng trưng cho khu thương mại cũng như khu du lịch dành cho người tham quan của thành phố khá phồn hoa này.
Phía nam tòa cao ốc này có một hồ nước tự nhiên, nó có một cái tên nghe rất ưu thương: Hồ Khổ Tình. Nước hồ trong suốt, bên bờ là cây cỏ rậm rạp.
/64
|