Quỷ Hô Bắt Quỷ

Chương 97: Lưu

/598


Cổ Trần hoàn toàn mặc kệ Đoạn Phi. Phải biết rằng hình tượng chán chường và biểu lộ khiến người khác khó chịu của hắn không phải thứ dễ thay đổi.

"Cuộc thi này càng ngày càng chán... Phần thưởng lại là một chiếc dù nát, lấy nó về làm cái rắm gì chứ..." Mặc dù Cổ Trần thầm thì một mình cho đỡ tức nhưng Tôn Lãng lại rất muốn xông đến đập chết hắn.

Hai người khác thì bước vào trận chung kết với tâm lý vô cùng phiền muộn. Nói thế nào bọn họ cũng vào được top 5, thế mà trong mắt gã họ Đoạn hình như chỉ có Cổ Trần là đối thủ. Tuy trong lòng họ hiểu mình không đánh lại Đoạn Phi nhưng tự thấy mình không đến nỗi bị hạ trong giây đầu, thế nên đều dồn sức khởi động để chút nữa đánh một trận ra trò.

Song hiện thực thường tàn khốc...

"Trận cuối cùng áp dụng thể thức loạn chiến. Ai đánh bại ba người còn lại thì coi như thắng, không được tổn thương đến tính mạng người khác, mất đi năng lực hoặc ý chí chiến đấu tức thua cuộc. Bây giờ, trận chung kết Đánh Giá Lính Mới năm nay xin phép được bắt đầu!”

Lời Tôn Lãng vừa dứt, thân hình Đoạn Phi biến mất tại chỗ.

Cổ Trần vẫn còn buồn ngủ. Hắn đứng đó gãi đầu như thể mình chỉ là người xem bình thường.

Chỉ thấy Đoạn Phi chợt xuất hiện, sau lưng kéo theo một luồng ảo ảnh rất dài, nhìn như có bảy hoặc tám người xếp thẳng hàng. Hai gã tuyển thủ kia lấy vũ khí ra nhưng chưa kịp phản ứng gì thì vũ khí trong tay đã vỡ. Trên người họ là vô số vết dao cắt.

“Ngươi...” Bọn họ không biết nên nói gì, đúng hơn là không còn lời nào để nói.

“Đây là sức mạnh thực sự của Đoạn Phi? Lúc trước chúng ta quá coi thường hắn, thế này đã không còn là thực lực của một lính mới nữa rồi. Chỉ bằng vào thân thủ đó, hắn đủ sức trở thành người phụ trách cao nhất của một thành phố.” Ở một bên, Tất Hiếu Nghĩa nói.

Hoàng Du hưng phấn nhìn hai người còn lại trong trận đấu: "Từ tình hình trước mắt, Cổ Trần không phải đối thủ của Đoạn Phi. Chỉ không biết lúc hắn toàn lực ứng phó thì sẽ như thế nào..."

Hai người kia nhanh chóng tuyên bố rời khỏi trận đấu. Lúc này, bọn họ mới hiểu mình đang chống lại thứ quái vật gì. Giới săn quỷ quá đáng sợ! Họ chưa từng gặp người có thực lực cỡ Đoạn Phi trước đây, thế nên càng không dám tưởng tượng đến Thập Điện Diêm Vương. Cả Tôn Lãng và Vũ Quang Tông nữa, chẳng biết cấp bậc đó có còn thuộc phạm trù nhân loại hay không...

“Giờ chỉ còn lại chúng ta, Ripper Cổ Trần! Hãy chấp nhận thua cuộc trước mặt ta đi!”

Lưỡi dao trong tay Đoạn Phi tỏa ánh sáng trắng xanh. Tốc độ của hắn nhanh hơn bất cứ thời điểm nào Cổ Trần biểu hiện tốc độ. Tàn ảnh sau lưng hắn như có thật, những tàn ảnh này và tàn ảnh của lưỡi dao đều có thể đả thương người.

"Có vẻ rất phiền phức..." Dứt lời, Cổ Trần cũng biến mất trong tầm mắt mọi người.

Trên sân đấu trống trải, tiếng vũ khí hoặc tiếng thân thể va chạm thỉnh thoảng lại vang lên. Sắc đỏ và sắc trắng xanh giao nhau tạo nên những tia lửa lấp lánh trên không, sau đó rải rác trên mặt đất. Hai người chiến đấu với tốc độ kinh người, chỉ có một số ít người ở đây thấy rõ động tác của họ.

Đột nhiên chỉ nghe thấy một tiếng "Phanh", thân hình Cổ Trần lại xuất hiện. Dường như hắn bị đá trúng ngực ở trên không nên đang ngã quay lưng xuống đất.

Đoạn Phi không ở bên trên Cổ Trần. Hắn đã cầm lưỡi dao đứng chờ ở nơi Cổ Trần sắp rơi xuống. Lưỡi dao tỏa ánh sáng trắng xanh rực rỡ như chuẩn bị tung một đòn kết thúc trận đấu.

Đoạn Phi vung dao chém lên trời. Chỉ một con dao nhỏ mà lại có thể chém ra dao khí lớn đến kinh người. Ánh dao trắng xanh cực lớn vừa bay ra, linh khí bốn phía lập tức ngưng trệ vì nó. Lúc Hạ Văn Thành sử dụng Phượng Dực Phần Thiên cũng có uy thế này, cho nên có thể ảnh hưởng đến sự lưu động của linh khí quanh mình. Nhưng Đoạn Phi xuất dao với tốc độ cực nhanh mà cũng có thể có uy lực ngang ngửa, không thể không nói là do thực lực chênh lệch.

"Nhóc con, ngươi dám chém ư!" Cổ Trần xoay người trên không, dao giải phẫu loé ánh sáng hồng. Thế là chiêu trảm của Đoạn Phi đột ngột biến mất giữa không trung trước khi nó chém trúng người Cổ Trần, hệt như dao khí kinh người vừa rồi chưa bao giờ từng tồn tại.

Nhưng Cổ Trần vẫn không được rơi xuống trong yên bình. Đoạn Phi phóng lên, trực tiếp cầm đao chém hắn. Cổ Trần muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ đành dùng dao giải phẫu ở ngón giữa để đón đỡ.

Hai lưỡi dao va chạm, hoa lửa bắn tung toé. Cổ Trần bay ngược ra sau, hiển nhiên về sức mạnh thì hắn thua Đoạn Phi một bậc.

Đoạn Phi lại một lần nữa phóng đao khí trắng xanh giữa trời. Ánh đao đuổi theo thân thể Cổ Trần.

Cổ Trần lại ép mình xoay người trên không, tiếp tục biến ánh dao thành không khí.

Hai người cùng rơi xuống đất, Đoạn Phi nói: "Đây là năng lực linh hồn của ngươi sao? Phân giải chiêu thức và đạo thuật do phân tử linh hồn cấu thành.”

Cổ Trần lại ngáp một cái: “Đoán sai rồi, còn hơn thế nữa...”

“Hừ... Ta cũng muốn thử xem ngươi rốt cuộc đã dùng chiêu trò gì để đùa giỡn với Hạ Văn Thành, hay thật là ngươi có năng lực để làm vậy.”

“Này học sinh Tiểu Đoạn, bây giờ tâm trạng của ta không được tốt cho lắm. Ngươi không nên nói những lời vô nghĩa để kích thích ta, bằng không thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng...”

Đoạn Phi không nói tiếp, dùng dao mới là phương thức biểu đạt tốt nhất của hắn.

Hắn kéo theo từng đạo tàn ảnh, từ từ gia tốc, sau đó chạy quanh Cổ Trần, thoạt nhìn như có bảy tám Đoạn Phi vây Cổ Trần lại.

Bỗng nhiên, tất cả tàn ảnh đồng loạt ép sát Cổ Trần. Tám hướng đều không hề có kẽ hở, lựa chọn duy nhất của Cổ Trần là nhảy lên!

Đoạn Phi biết điều đó, thế nên hắn hợp nhất tàn ảnh và nhảy lên để theo sát Cổ Trần. Hắn vung dao rất nhanh. Nhanh đến khó tin. Chỉ có điều Cổ Trần không cần quay đầu vẫn có thể đỡ chiêu này bằng dao giải phẫu.

“Thế này là...” Đoạn Phi mới nói được nửa câu, Cổ Trần chợt lộn ngược ra sau nhằm thay đổi vị trí, thuận thế dùng đầu gối đánh vào sau cổ Đoạn Phi.

Lúc này Đoạn Phi vừa hết lực nên không thể tăng tốc. Thời cơ tấn công chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi lại được Cổ Trần nắm lấy. Đoạn Phi bị đánh bay xuống đất như một quả đạn pháo. Tất cả mọi người nhìn một màn này bằng ánh mắt khiếp sợ.

Đổng Hoà cau mày nói: “Vì sao Đoạn Phi lại bị Cổ Trần lợi dụng trong lúc tấn công, giống như...”

“Giống như Cổ Trần biết trước chiêu thức, cách thức công kích và cả thời cơ ra chiêu của Đoạn Phi v.v...” Tôn Lãng tiếp lời: “Tuy tính cách của Cổ Trần không khiến người ta mến hắn nhưng trí kế và năng lực đúng là tìm vạn người không có một người.

Hắn chỉ vừa gia nhập giới săn quỷ nên không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu với người mang năng lực linh hồn. Mỗi lần gặp đối thủ, hắn phân tích ngay trong trận đấu thông qua việc quan sát nhất cử nhất động và thói quen của đối phương, ngay cả khi đó là chi tiết nhỏ nhặt nhất trong mỗi cách thức chiến đấu. Nhờ vậy, hắn có thể đoán trước tiên cơ và hoàn toàn đặt đối phương vào thế bị động.

Cách Đoạn Phi chiến đấu rất giống hắn. Cả hai đều dùng binh khí ngắn chiến đấu trong phạm vi gần và đều dựa vào gia tốc. Mặc dù Cổ Trần chậm hơn một bậc về tốc độ nhưng chỉ cần đoán được chiêu thức kế tiếp của Đoạn Phi, hắn vẫn có thể đảo khách thành chủ.”

Hoàng Du cười nói: “Ngay cả khi như vậy, sợ rằng vẫn chưa đủ để đánh bại Đoạn Phi...”

Đoạn Phi đứng lên trong hố sâu trên mặt đất. Hắn vỗ bụi trên người, sau đó xoay cổ trái phải: "Vậy ngừng tiết mục khởi động ở đây thôi.”

Cổ Trần vẫn không hề động đậy: “Ta thấy ngươi tập thể dục đến mức đổ mồ hôi lạnh thì phải?”

(Đoạn Phi nói "Vậy ngừng tiết mục khởi động ở đây thôi.” là đoạn kinh điển lúc bắt đầu trận chiến giữa Piccolo và Fide tại hành tinh Namek, thuộc bộ truyện Dragon Ball. Khi đó Piccolo cũng ở hoàn cảnh tương tự Đoạn Phi.)

“Lưu!” Đoạn Phi quát một chữ lưu. Một luồng linh khí như muốn bào sơn đảo hải đột ngột ép xuống người Cổ Trần.

Đôi mắt mất hồn của Cổ Trần dần dần phóng đại: “Con mẹ nó! Cái quái gì vậy!”

Ở phía xa quan sát trận chiến, thần sắc Ninh Phong thoáng biến đổi: "Đã bắt đầu sao? Ba chiêu đó...”

/598

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status