Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
"Chân."
Linh Quỳnh vung váy lên, trực tiếp gác lên đùi Thẩm Hàn Đăng, động tác kia tự nhiên như phảng phất làm qua vô số lần.
Thẩm Hàn Đăng: "......"
Thẩm Hàn Đăng hít thở sâu một hơi, "Diệp Khinh Đường, cô có biết xấu hổ không?"
"Cái gì? "Ta thì thế nào!
Thẩm Hàn Đăng: "Cô ở ngay trước một người con trai, làm như vậy?"
Linh Quỳnh nhìn đôi chân dài của mình lộ ra ngoài, lại nhìn thẩm Hàn Đăng.
"Bên trong tôi có mặc quần đó a." Thần sắc Linh Quỳnh vẫn mệt mỏi , "Hơn nữa cái này có gì đâu? Bên ngoài nhiều tiểu tỷ tỷ mặc quần soóc ngắn như vậy, nửa cái cái mông đều ở bên ngoài đó...... Thiếu gia không đến mức bảo thủ như vậy chứ?"
Thẩm Hàn Đăng: "......"
Đây là vấn đề cô mặc hay không mặc sao?
Đây là chuyện cô ngay trước mặt một người con trai, làm ra loại hành vi này.
Thẩm Hàn Đăng lần nữa hít sâu một hơi, nhịn tức, thay băng gạc trên đùi cô.
......
Linh Quỳnh bị thương, Thẩm Hàn Đăng ra lệnh cưỡng chế cô khi nào vết thương lành hẳn mới đi học, đồng thời để cho Kelly theo dõi cô, không cho cô cơ hội ra ngoài.
Chờ khi vết thương của Linh Quỳnh lành lại trở về trường học, phát hiện mình đã trở cthành nhân vật phong vân.
Ảnh chụp của cô với Thẩm Hàn Đăng, bị người ta đăng lên diễn đàn trường học.
Có ảnh tại nhà ăn, cũng có ảnh ở hội đèn lồng cùng rất nhiều ảnh ở các chỗ khác.
[ Oa, tôi nghe bạn bè nói, cô ta ở bên ngoài làm loại chuyện đó a, chẳng lẽ người kia là thẩm Hàn Đăng?]
[ Thẩm Hàn Đăng là ai?]
[ Vị này chính là tân nam thần của trường chúng ta, sắc đẹp phải nói là nghịch thiên, chỉ là tính khí cực kì cao lãnh.]
[ Chỉ bằng cô ta cũng xứng với Thẩm Hàn Đăng? Tôi thấy là cô ta không biết xấu hổ sán lại gần Thẩm Hàn Đăng thôi]
[ Thẩm Hàn Đăng sao? Người này siêu khó gần a, tính tình đụng một chút là phát hỏa.]
[ Diệp Khinh Đường thật ra cũng rất xinh đẹp a......]
Linh Quỳnh lướt bình luận trong bài post, bình luận trừ nói ở bên ngoài cô làm những chuyện dơ bẩn kia, còn phổ cập kiến thức cho mọi người biết tính tình khó ở của Thẩm Hàn Đăng.
Hoặc là nói cô cố tình tiếp cận Thẩm Hàn Đăng.
Còn có một nhóm người thì hướng về phía ảnh chụp chỉ điểm giang sơn, phát biểu cảm nghĩ của mình.
[ Trong tấm ảnh, hai người cách này xa như vậy, chắc chắn là cô ta cố ý lại gần .]
[ Chồng mới của tôi, làm sao có thể cùng loại nữ nhân này có quan hệ?]
[ Loại con gái như này, làm sao có chuyện gì không làm được.]
Bên cạnh còn có một bài viết khác.
Tài khoản đăng bài viết này hình như lập ra chỉ để đăng tin về cô, ngày nào cũng đăng, viết rõ ràng cứ như lắp giám sát bên người cô vậy.
Viết cực kì chuyên nghiệp làm Linh Quỳnh suýt chút nữa tin rồi.
Linh Quỳnh leo lên diễn đàn, lốp bốp bắt đầu soạn bài đăng.
# Đừng đụng vào tôi, tôi có thể làm bất cứ điều gì cho mấy người ngậm miệng lại #
Tiêu đề mười phần phách lối.
Nội dung tương đối ngắn gọn, ý tứ đại khái chính là: Ai còn ác ý hãm hại phỉ báng cô thì chờ thư của luật sư đến.
[ Hàng ghế đầu.]
[ Oa, lần đầu tiên có thể ăn dưa hàng ghế đầu, căng vậy sao?]
[ Hù người ta, còn chờ thư luật sư, cười chết ta.]
[ Rất sợ hãi a, ta chờ thư.]
[ Thực sự là rừng lớn loại chim nào cũng có, lại còn dám nói mời luật sư, cũng không sợ cuối cùng người mất mặt là mình.]
Linh Quỳnh có gì phải sợ.
Bản thân nguyên chủ trong sạch.
Cho nên khi có người nhận được thư luật sư, quần chúng thật sự rất kinh ngạc.
Tài khoản trên diễn đàn trường học là ẩn danh, nhưng Linh Quỳnh khởi kiện cả diễn đàn trường học để lấy thông tin người dùng tài khoản ẩn danh.
Dù sao tài khoản đăng ký bằng thẻ sinh viên nên rất dễ dàng liền có thể tra ra là ai.
Chỉ cần có bằng chứng liền có thể khởi tố.
Trong đó còn có một người Linh Quỳnh đã từng quen biết.
Bạn cùng phòng bằng nhựa plastic của nguyên chủ—— Tưởng Dao.
Những bài đăng liên quan tới cô trên diễn đàn, cơ hồ đều là Tưởng Dao đăng.
Bây giờ Linh Quỳnh kiện, trừ phi bọn họ có thể chứng minh tất cả nội dung trên diễn đàn đều là thật mới thắng được.
Nhưng cái này bảo làm sao chứng minh?
Linh Quỳnh cùng nguyên chủ đều chưa từng cùng ai làm chuyện gì.
Ngoại trừ vài tấm hình chụp chung với Thẩm Hàn Đăng, bọn họ ngay cả một tấm ảnh có mặt cô cũng không lấy ra được.
[ Ta X, cô ta thật sự kiện?]
[ Nói như vậy, chuyện kia là giả?]
[ Cái đó cũng không chắc, có người chính là vừa ăn cướp vừa la làng, phô trương thanh thế thôi.]
[ Ta cảm thấy, người ta đã dám làm vậy, chuyện này hơn phân nửa là giả.]
......
Tưởng Dao làm sao biết Linh Quỳnh thật sự sẽ khởi kiện.
Lúc trước trên diễn đàn cũng đăng đủ loại tin thật giả, cũng chưa từng có ai kiện cáo gì, cùng lắm không chịu được thì chuyển trường thôi.
Rõ ràng Linh Quỳnh là cọng rơm cứng.
Mặc kệ cuối cùng có thể khởi kiện thành công hay không, chỉ nói về khí thế đã áp đảo.
Những người bị luật sư gửi thư đến tương đối sợ, rất nhanh liền công khai xin lỗi trên diễn đàn.
Cũng có người cứng đầu, không chịu nói xin lỗi, cảm thấy thứ bọn họ đăng là sự thật, bọn họ đứng về phía chính nghĩa, tuyệt không cúi đầu trước thế lực tà ác.
Nhưng trong chuyện này bọn họ sao có thể thắng?
Vì cô có một người cha nghiện cờ bạc?
Bạn có thể chọn cách sống chứ không thể chọn cha mẹ.
Cha mẹ là dạng người gì, cũng không thể dùng để kết luận con cái là người như thế nào.
Vả lại, bây giờ người cha kia của cô, ngay cả cái bóng cũng không thấy.
Nếu còn không giải quyết riêng, nói không chừng phải ra tòa án xét xử.
Phỉ báng danh dự của một cô gái trẻ, còn làm cho toàn bộ trường học đều biết.
Cái trường học này không sai biệt lắm có bốn vạn người.
Tưởng Dao sau đó cũng phải cúi đầu xin lỗi, thừa nhận mình đăng những tin kia chỉ là hư cấu, tự biên tự diễn, làm cô ta nhận được vô số lời mắng chửi.
Nhà trường cũng sợ chuyện này bị lan truyền ra bên ngoài, gây ảnh hưởng xấu cho cả hai bên.
Sau đó Linh Quỳnh yêu cầu toàn trường công khai xin lỗi đồng thời ghim vào học bạ những người kia.
Trường học cảm thấy chuyện này rất lớn, cộng thêm cô là người bị hại, yêu cầu này cũng không hề quá đáng.
......
Trường học liên tiếp mấy ngày sau đều phát loa nói xin lỗi với Linh Quỳnh
Bây giờ Linh Quỳnh thật sự nổi tiếng, đi đến đâu cũng có người vây xem.
Vài ngày sau, trên đường đi học, Linh Quỳnh gặp phải Tưởng Dao.
Mấy ngày nay của Tưởng Dao có vẻ trôi qua không tốt, cả người đều rất tiều tụy.
Nhìn thấy Linh Quỳnh, Tưởng Dao bỗng nhiên điên cuồng , cắn răng nghiến lợi trừng Linh Quỳnh, "Bây giờ cô hài lòng chưa?"
Lúc này người bị chửi mắng lại biến thành chính cô.
Linh Quỳnh nhu thuận cười một chút, "Bạn học Tưởng , là cô nói xấu phỉ báng tôi, tôi chỉ lấy lại sự trong sạch của tôi, không thể nói là hài lòng hay không."
Tưởng Dao âm trầm buông lời: "Diệp Khinh Đường, tôi với cô còn chưa xong."
"Ngô......"
Tưởng Dao đại khái là muốn cố tình đụng Linh Quỳnh một cái, kết quả động tác Linh Quỳnh còn nhanh hơn, tránh sang bên cạnh.
Tưởng Dao không đụng vào người được, lại tự mình lảo đảo một hồi, suýt chút nữa ngã.
Tưởng Dao quay đầu trừng Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh: "......" Thế nào, cái này cũng do ba ba a?
Tưởng Dao trợn mắt có chút dọa người, Linh Quỳnh không thể làm gì khác hơn là lên tiếng: "Không để cho cô đụng vào ta, thật xin lỗi."
Tưởng Dao: "......"
Một hơi của Tưởng Dao suýt chút nữa không lên được, giơ tay muốn đánh người.
"Diệp Khinh Đường."
Thẩm Hàn Đăng đứng cách đó không xa, lãnh lãnh đạm đạm kêu một tiếng.
Tưởng Dao đối đầu ánh mắt Thẩm Hàn Đăng, tay vừa nâng lên, đột nhiên giống như bị đính giữa không trung.
Một cỗ khí lạnh từ bàn chân chạy lên trán, một cỗ lạnh lẽo thấu xương trong nháy mắt lan tràn khắp toàn thân.
Linh Quỳnh nhìn Tưởng Dao cười một chút, quay người đi qua hướng Thẩm Hàn Đăng.
Thẩm Hàn Đăng thu tầm mắt lại, kéo theo nàng rời đi.
Thẳng đến khi Thẩm Hàn Đăng cùng Linh Quỳnh đi hẳn, Tưởng Dao mới cảm giác không khí bốn phía dễ thở hơn đôi chút.
Thẩm Hàn Đăng......
Nam sinh kia quả thật rất đẹp, thế nhưng ...... Cũng thật đáng sợ.
—— Tiểu tiên nữ ——
Phía trên đơn thuần chỉ là nói bừa, bất luận chuyện gì đều xin đừng thay vào thực tế.
/200
|