Như vậy cũng thôi đi, ngay khi Nam Nhiễm đang muốn tức giận với dạ minh châu thì bên cạnh lại truyền đến giọng nói đầy cao hứng của nữ tử: "Hàn Tư?"
Nàng ta mới dứt lời Nam Nhiễm đã quay đầu lại nhìn về phía thanh âm kia phát ra. Chỉ thấy người đến là một nữ tử mặc hồng y, dáng vẻ xinh đẹp, trong tay dắt một con hãn tuyết bảo mã(*) vừa này suýt đụng trúng cô.
Tuy nàng ta trang điểm khá đơn giản nhưng cây trâm trên đầu nàng ta lại vô cùng đắt đỏ, người bình thường có dùng hết tài sản cả đời cũng không mua nổi.
Vừa nhìn đã biết là người có xuất thân phú quý.
Hơn nữa nếu để ý sẽ thấy nàng ta có vài ba phần giống Nam Nhiễm.
Hai mắt nàng ta đầy vui mừng chăm chú nhìn Hàn Tư.
Hàn Tư lạnh nhạt đưa mắt nhìn qua, môi mỏng lúc đóng lúc mở: "Nhị công chúa." Lúc nói chuyện, hắn ôm quyền hành lễ với nàng ta.
Là tỷ tỷ của Nam Nhiễm.
Nữ tử lập tức lắc đầu sau đó bước lên trước vài bước, dường như có chuyện gì đó muốn nói với Hàn Tư nhưng Hàn Tư lại đứng bên cạnh Nam Nhiễm.
Hai con ngươi đen như mực nhìn chằm chằm nữ tử kia.
Nam Văn túm dây cương, lúc nhìn sang Nam Nhiễm thì có hơi sửng sốt.
Khi nhớ tới Hàn Tư là thị vệ bên người Nam Nhiễm, hai mày Nam Vân liền nhăn lại, lúc nhìn về phía Nam Nhiễm, ánh mắt nàng ta mang theo vẻ phiền chán
Giọng điệu nhàn nhạt, không hề có vẻ thân thiện khi đối diện với Hàn Tư: "Không ngờ Thất hoàng muội cũng ở chỗ này."
Nam Vân nói tới đây lại nghĩ tới chuyện ngựa của mình va chạm với Nam Nhiễm, nàng ta nhịn không được lạnh giọng nói: "Thất hoàng muội sao không ở trong phủ công chúa thế? Muội cũng biết muội đã làm ngựa của ta kinh sợ. Chắc muội cũng biết con ngựa này quý thế nào đúng không?"
Phải biết, tính tình của hãn huyết bảo mã vô cùng cứng đầu, cực kỳ khó thuần phục. Ngay cả một người nam nhân thân cao bảy thước trong người có nội công thâm hậu thì cũng chưa chắc có thể thuần phục được nó.
Nhưng không ngờ con hãn huyết bảo mã này lại bị công chúa Nam Vân thuần phục.
Nghe nói lúc đó Hoàng thượng đã ban thưởng không ít lễ vật cho công chúa.
Lúc nói chuyện tầm mắt của Nam Vân dời sang chỗ khác phảng phất như chỉ cần liếc mắt nhìn Nam Nhiễm nhiều hơn vài lần thì tầm mắt của nàng ta sẽ bị ô uế.
Nam Nhiễm âm trầm nhìn Nam Vân một hồi, sau đó đôi môi phấn hồng khẽ cong. Tiểu hắc cầu bị cô nắm chặt trong tay, một giây sau nó đã biến thành một chiếc roi đen dài. Nam Nhiễm không chút do dự giơ tay quất một cái lên cổ của hãn huyết bảo mã.
Con ngựa ngửa đầu hí vang lên một tiếng: "Hí!" Nhưng còn chưa kịp kêu rên thảm thiết thì hãn huyết bảo mã đã bị vặn gãy cổ, ngã ầm xuống đất.
Tình huống này diễn ra quá bất ngờ, đừng nói là Nam Vân, ngay cả mấy người dân ở bên cạnh tụm lại xem náo nhiệt cũng bị kinh sợ chạy tán loạn. Vừa lui về sau vừa thét chói tai.
Sắc mặt Nam Vân phi thường khó coi: "Nam Nhiễm! Ngươi làm gì thế?" Tiếng hét phẫn nộ vang lên.
Nam Nhiễm nhíu mày, ý cười trên mặt càng tươi hơn, hai mắt liếc nhìn gương mặt xám xịt của Nam Vân.
"Con ngựa bảo bối của tỷ làm bản công chúa kinh sợ, chắc tỷ cũng biết bản công chúa quý giá thế nào đúng không? Nó chỉ có thể lấy cái chết để tạ tội."
Cô nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, sắc mặt Nam Vân càng khó coi hơn lúc nhìn Nam Nhiễm, ánh mắt mang theo sát khí.
"Ta thấy ngươi là đang tìm đường chết."
Nam Vân là nữ tử tập võ, nếu thật sự xảy ra tranh chấp thì cho dù là nam tử cũng phải e ngại nàng ta.
...
(*) Hãn huyết bảo mã: là một loài ngựa có mồ hôi đỏ đặc trưng như máu, là loài ngựa có nguồn gốc từ Turkmenistan. Hãn huyết bảo mã được coi là giống ngựa quý hiếm nhất thế giới có nguồn gốc Turkmenistan sở hữu bộ lông lấp lánh ánh kim, sức chịu đựng dẻo dại, phi nước đại cực nhanh, trí thông minh như người, và là biểu tượng quốc gia của Turkmenistan
/772
|