Tình hình giao thông đường xá ở huyện Vân Hồ thât sự không tệ lắm, chỉ do trời mưa quá lớn nên tầm nhìn không rõ rệt, Ngô Huy không dám chạy quá nhanh. Trong thời gian nửa giờ chiếc xe Nissan đã chạy đến tòa nhà làm việc của văn phòng thành ủy.
Phạm Hồng Vũ bước xuống xe, vẫn chưa trực tiếp đến văn phòng của Đàm Khải Hoa, mà đến một gian phòng mượn điện thoại gọi cho thư ký Đàm Khải Hoa.
Nhân viên ở Văn phòng thành ủy thấy Phạm Hồng Vũ đều khách khí, vội vàng rót nước mời trà, nhìn hắn ta với ánh mắt không che dấu nổi sự tò mò.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối.
- Ai đầu dây đó?
- Chủ nhiệm Liễu, xin chào, tôi là Phạm Hồng Vũ.
Liễu Phi Dương hiện giờ là Phó chánh văn phòng thành ủy.
Liễu Phi Dương nhanh chóng lịch sự nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, xin chào, xin hỏi lúc này anh đang ở đâu?
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Tôi đang ở lầu một phòng làm việc thành ủy, Bí thư Đàm có ở phòng làm việc không?
- Anh đến rồi à? Chà, Chủ tịch huyện Phạm đến rồi thì anh trực tiếp lên đây đi, còn điện thoại làm gì? Bí thư Đàm luôn đợi cậu.
Liễu Phi Dương cũng có chút ngạc nhiên.
Đàm Khải Hoa ở trên lầu ba văn phòng làm việc thành ủy, còn Phạm Hồng Vũ dưới lầu lại điện thoại lên hỏi thăm ông ta trước.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Chủ nhiệm Liễu, đây là lời Bí thư Đàm chỉ bảo đấy, nếu tôi đến thành phố thì liên hệ với anh, tôi không dám không tuân thủ chỉ thị của Bí thư Đàm.
Liễu Phi Dương cười ha hả nói:
- Chủ tịch huyện Phạm chấp hành nghiêm chỉnh chỉ đạo của lãnh đạo, thật là người mẫu mực cho chúng tôi noi theo...
Nói vậy nhưng trong lòng thầm oán không ngừng.
Phạm Hồng Vũ cậu là người có thể nói quy tắc sao?
Bày đặt giả bộ à?
Kỳ thật, lại nói tiếp, đấy cũng là Phạm Hồng Vũ bị người ta hiểu lầm, Phạm Hồng Vũ tuyệt đối không phải là người hay nói đến quy cũ, nếu người khác không nói quy cũ với hắn thì hắn không thể nói dùng nó, ít nhất điều đó thực hiện ở bên ngoài, chỉ cần không liên quan đến nguyên tắc, Chủ tịch huyện sẽ không dễ dàng phá hỏng.
Cúp điện thoại Phạm Hồng Vũ cảm ơn đồng chí văn phòng, sau đó chậm rãi lên lầu.
- chủ tịch huyện Phạm, anh đến nhanh thật.
Liễu Phi Dương và Phạm Hồng Vũ bắt tay nhau cười nói.
Vị này là Bí thư thứ nhất Đảng ủy, tuổi khoảng ba bốn ba lăm, nhìn người rất điềm đạm, chững chạc.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Bí thư Đàm triệu tập gấp không thể không đến nhanh chóng.
Liễu Phi Dương nói chuyện vui vẻ với phạm hồng vũ, vừa nói y vừa quan sát hắn. Nhìn qua Phạm Hồng Vũ vô cùng điềm tĩnh, hoàn toàn không có chút lo âu sợ hãi nào cả, trong lòng Liễu Phi Dương có chút thở dài, nếu anh ta rơi vào tình huống lớn như vậy, không biết có thể bình tĩnh được như Phạm Hồng Vũ hay không.
Anh ta là Chủ tịch tỉnh nên bản lĩnh và phẩm chất cũng không thể nào giống với người thường được.
Nói chuyện vài câu, Liễu Phi Dương nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, mời, Bí thư Đàm luôn đợi cậu.
Cũng không cần thông báo trước.
Bí thư Thành ủy một mực gọi Chủ tịch huyện lên gặp mặt, có thể thấy được mức độ xem trọng chuyện này của Đàm Khải Hoa.
- Bí thư Đàm, đến rồi.
Hắn ta theo Liễu Phi Dương vào cửa, Đàm Khải Hoa đã ngồi ngay ngắn ở bàn làm việc, hai hàng chân mày nhíu lại, dường như trong lòng có gì lo lắng.
Phạm Hồng Vũ tiến vào, thấy Đàm Khải Hoa nhíu hai hàng chân mày lại, lộ vẻ mỉm cười nói:
- Đồng chí Hồng Vũ đến đây, mời cậu ngồi.
Vẫn không đứng dậy bắt tay cùng Phạm Hồng Vũ, càng không lịch sự ra ghế sopha nói chuyện với Phạm Hồng Vũ, ông ta đang trong tư thế giải quyết việc chung.
Phạm Hồng Vũ bước đến phía trước, ngồi đối diện với bàn làm việc của Đàm Khải Hoa, tư thế ngồi rất ngay ngắn. Liễu Phi Dương mang trà ra cho Phạm Hồng Vũ, thấy Đàm Khải Hoa không dặn dò gì thêm nên anh ta liền lui ra ngoài.
Trước mặt Đàm Khải Hoa có một cuốn mới xuất bản "thời sự diễn đàn". Lúc nãy, trong xe cũng có một cuốn tạp chí đồng dạng như vậy, trên xe Phạm Hồng Vũ đã đọc rất kỹ bài viết về Liễu Mỗ Mỗ. Tiếp đến, Phạm Hồng Vũ cùng vị "tai to mặt lớn này" xem như là người quen biết cũ rồi, đối với phong cách hành văn rõ như lòng bàn tay.
Về quan điểm chính trị, cho mình là văn nhân kỳ thật họ không có được tài năng thật sự đó, đa số đều phụng mệnh làm việc nói như vẹt thôi.
Đàm Khải Hoa không lập tức nói về công việc, cầm trong tay điếu thuốc "Thanh Sơn Vương" đưa cho Phạm Hồng Vũ một điếu, Phạm Hồng Vũ vội vàng đưa hai tay tiếp nhận, lại châm lửa cho Đàm Khải Hoa.
Khi ở tỉnh Đàm Khải Hoa đảm nhiệm chức Giám đốc sở giao thông, nên đối với Phạm Hồng Vũ lịch sự, đó là hai thân phận địa vị song phương, hiện tại tình hình thay đổi, nên phương thức giao tiếp cũng có nhiều thay đổi.
- Đồng chí Hồng Vũ, đoàn chuyên gia Hongkong rốt cuộc là có chuyện gì, cậu hãy nói cho tôi biết một chút đi.
Đàm Khải Hoa bắt đầu hút thuốc, trầm ngâm nói, trong giọng có chút không hài lòng.
Hắn ta ở huyện gây nào động lớn như vậy, trước đó không ngờ hắn không báo cáo cho ai cả. Lục Cửu thì có báo cáo qua nhưng không chính thức. Trong quan trường, cái gọi là báo cáo chính thức tức là phải có văn bản báo cáo hay văn kiện, còn Phạm Hồng Vũ ở huyện Vân Hồ tự ý đưa ra chủ trương làm, Lục Cửu "khuyên không được".
Đây là điều Lục Cửu nói khi báo cáo với Đàm Khải Hoa.
Lúc ấy Đàm Khải Hoa chưa thể nào trách cứ Lục Cửu được, Lục Cửu thế nào Đàm Khải Hoa rõ như lòng bàn tay. Lục Cửu mang những điều biết được nói cả với ông ta, nhưng lại có ý khác, đấy chính là tỏ thái độ "tâm phúc". Nếu anh ta không đoán được suy nghĩ trong lòng gã, như vậy sẽ rất nguy hiểm, thất sủng là chuyện sớm hay muộn.
Đàm Khải Hoa cũng bắt đầu đồng ý sách lượt của Lục Cửu.
Không cần nói nữa, Lục Cửu có nói gì với Đàm Khải Hoa, thì Đàm Khải Hoa cũng không có ý mâu thuẫn với Phạm Hồng Vũ.
Thật không sáng suốt chút nào.
Một Trịnh Mã Đường đã đủ làm cho Đàm Khải Hoa đau đầu rồi, lại có thêm người người "phản" Phạm Hồng Vũ. Mâu thuẫn giữa Phạm Hồng Vũ và Trịnh Mã Đường rất sâu đậm, Đàm Khải Hoa trong lòng biết rõ chuyện này, nhưng tuyệt nhiên không tỏ vẻ gì ra ngoài cả, hai người bọn họ hoàn toàn không có khả năng hợp tác. Trong chính trị, cho đến lúc này vĩnh viễn không thể nào là bạn hữa được chỉ đặt quyền lợi lên trên thôi.
Hơn nữa, Vinh Khải Cao tự mình điểm tướng khiến Phạm Hồng Vũ đến huyện Vân Hồ đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện, nhằm mục đích giảm thiểu các thế lực nơi đó, ý đồ hết sức rõ ràng. Từ một khía cạnh nào đó mà nói, Phạm Hồng Vũ thậm chí có thể xem Vinh Khải Cao phái "viện binh" Đàm Khải Hoa đến cho hắn. Hiện tại Phạm Hồng Vũ nhận chức chưa được bao lâu, nếu bắt Đàm Khải Hoa "phản"Phạm Hồng Vũ, khiến Phạm Hồng Vũ tìm Trịnh Mã Đường hợp tác, có lẽ Vinh Khải Cao từ nay về sau sẽ đối với ông ta thêm "vài phần kính trọng".
Vì vậy sự không ngoan chính trị, nó không phải là giá trị để đánh giá cao Bí thư Tỉnh ủy.
Nên mặc dù Đàm Khải Hoa không thích những chuyện làm của Phạm Hồng Vũ nhưng vẫn suy trì cử chỉ khách sáo.
- Bí thư Đàm, chuyện liên quan đến đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ điều tra nghiên cứu khảo sát, là như vầy.... Phạm Hồng Vũ nói một cách đơn giản, ngắn gọn báo cáo cho Đàm Khải Hoa, trình bày ý kiến của mình và công việc chủ yếu của đoàn chuyên gia Hongkong ở huyện Vân Hồ:
- Bí thư Đàm, đây là dự án điều tra nghiên cứu thuần túy, huyện chúng ta mời những chuyên gia đó đến đây chủ yếu có hai mục đích chính. Thứ nhất, là vì sự phát triển kinh tế trong tương lại ở huyện Vân Hồ, đưa ra nhận xét, ý kiến để chúng ta tham khảo. Thứ hai là đào tạo khóa cán bộ để họ có thể hiểu biết về thế giới bên ngoài, nền kinh tế thị trường của các nước phát triển và chế độ quản lý doanh nghiệp hiện đại, bước đầu nhận thức sơ bộ. Mở rộng tầm nhìn của mọi người trong công tác phát triển kinh tế trong tương lai, hy vọng họ có thể có được lối suy nghĩ mới, cái nhìn mới.
Đàm Khải Hoa lại trầm ngâm một chút nói:
- Đồng chí Hồng Vũ, ý nghĩa cậu nói vậy chính xác nhưng với hoàn cảnh hiện tại như thế, chuyện như vậy không nên quá lộ liễu. Đồng chí Mỗ Mỗ đã viết vấn đề này, với lời lẽ sắc bén, và quan điểm như thế chúng ta không thể không xem trọng được...
Phạm Hồng Vũ gật gật đầu nói:
- Bí thư Đàm, tôi đồng ý với ý kiến của ngài, cho nên lần này mời đoàn chuyên gia Hongkong đến đây, hoàn toàn để xác định các lĩnh vực phát triển kinh tế trong quận. Hội nghị thường vụ huyện đã nghiên cứu thông qua mời các chuyên gia đến huyện Vân Hồ chúng ta nhận định phương hướng phát triển nền kinh tế trong tương lai.
Điều này chính nói cho Đàm Khải Hoa biết việc này chính Phạm Hồng Vũ hắn quyết định, những người khác không thể xen vào.
Nhưng mà Đàm Khải Hoa thân là Bí thư Thành ủy, thuộc đội ngũ cán bộ "có tư tưởng thuần khiết", mọi chuyện do ông ta quản. Bên trên có truy cứu trách nhiệm cũng không thể nào chỉ nói Chủ tịch huyện không được. Họ sẽ nói ông ta là Bí thư Thành ủy gì không biết mà lại quản một người Chủ tịch huyện dưới quyền cũng không cản được.
Hai hàng chân mày Đàm Khải Hoa nhăn lại nói:
- Đồng chí Hồng Vũ, kinh tế huyện Vân Hồ làm thế nào phát triển, điều quan trọng chính là do huyện ủy chính phủ đưa ra quy hoạch, không nên quá tin vào chuyên gia bên ngoài được. Dù sao bọn họ và chúng ta không áp dụng chung một hệ thống, bất đồng chế độ xã hội, phương thức phát triển nền kinh tế thị trường, cũng sẽ có khác biệt lớn.
Phạm Hồng Vũ nói:
- Bí thư Đàm, đoàn chuyên gia Hongkong chủ yếu cho chúng ta vài ý kiến tham khảo, kế hoạch cuối cùng nhất định phải thông qua quy định Huyện ủy chính phủ. Ở huyện Vân Hồ chúng ta, ở tỉnh rõ ràng quy định bốn doanh nghiệp nhà nước có bốn quận thí điểm, tôi cho rằng chúng ta nên áp dụng vài phương pháp mới, tích lũy kinh nghiệm sau đó trình lên thành phố và lãnh đạo tỉnh tham khảo.
Đàm Khải Hoa thật sự kinh ngạc, sao ông ta lại quên chuyện huyện Vân Hồ được doanh nghiệp nhà nước cho phép thay đổi chế độ khi làm công tác thí điểm.
Đây là tỉnh doanh nghiệp nhà nước được xác định là quận thí điểm, huyện Vân Hồ cơ bản không đưa ra được bất kỳ kế hoạch nào tốt để quy hoạch cả, càng không có thực tế hành động, cho nên công tác thí điểm chỉ là trên danh nghĩa.
- Đồng chí Hồng Vũ, làm thí điểm huyện có thể thử các phương pháp cải cách. Tuy nhiên, bài viết của đồng chí Mỗ Mỗ cũng không thể không xem trọng được. Tôi thấy cậu mang các ý tưởng của cậu, sửa sang lại rồi viết thành bảng báo cáo, sau đó công bố cho tất cả mọi người biết có chuyện gì xảy ra để không phải sinh hiểu lầm.
Đàm Khải Hoa lại trầm ngâm một chút nói.
Khóe miệng Phạm Hồng Vũ hiện lên một nụ cười thản nhiên.
Đàm Khải Hoa trong chuyện này không muốn gánh lất một chút trách nhiệm nào cả, nên mời Chủ tịch huyện Phạm trực tiếp đối mặt với người có thế lực, mặc kệ Vưu Lợi Dân có dính vào hay không ông ta cũng không dính vào.
- Tốt, Bí thư Đàm tôi cũng có ý tưởng này, tuy nhiên trong khoản thời gian này công việc ở huyện chủ yếu là phòng lụt chống bão, công việc này cần một thời gian, khi chuyện này dã vượt qua, tôi sẽ chỉnh sửa toàn diện về ý nghĩ của chúng tôi.
Phạm Hồng Vũ lập tức đáp không chút do dự.
Phạm Hồng Vũ bước xuống xe, vẫn chưa trực tiếp đến văn phòng của Đàm Khải Hoa, mà đến một gian phòng mượn điện thoại gọi cho thư ký Đàm Khải Hoa.
Nhân viên ở Văn phòng thành ủy thấy Phạm Hồng Vũ đều khách khí, vội vàng rót nước mời trà, nhìn hắn ta với ánh mắt không che dấu nổi sự tò mò.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối.
- Ai đầu dây đó?
- Chủ nhiệm Liễu, xin chào, tôi là Phạm Hồng Vũ.
Liễu Phi Dương hiện giờ là Phó chánh văn phòng thành ủy.
Liễu Phi Dương nhanh chóng lịch sự nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, xin chào, xin hỏi lúc này anh đang ở đâu?
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Tôi đang ở lầu một phòng làm việc thành ủy, Bí thư Đàm có ở phòng làm việc không?
- Anh đến rồi à? Chà, Chủ tịch huyện Phạm đến rồi thì anh trực tiếp lên đây đi, còn điện thoại làm gì? Bí thư Đàm luôn đợi cậu.
Liễu Phi Dương cũng có chút ngạc nhiên.
Đàm Khải Hoa ở trên lầu ba văn phòng làm việc thành ủy, còn Phạm Hồng Vũ dưới lầu lại điện thoại lên hỏi thăm ông ta trước.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Chủ nhiệm Liễu, đây là lời Bí thư Đàm chỉ bảo đấy, nếu tôi đến thành phố thì liên hệ với anh, tôi không dám không tuân thủ chỉ thị của Bí thư Đàm.
Liễu Phi Dương cười ha hả nói:
- Chủ tịch huyện Phạm chấp hành nghiêm chỉnh chỉ đạo của lãnh đạo, thật là người mẫu mực cho chúng tôi noi theo...
Nói vậy nhưng trong lòng thầm oán không ngừng.
Phạm Hồng Vũ cậu là người có thể nói quy tắc sao?
Bày đặt giả bộ à?
Kỳ thật, lại nói tiếp, đấy cũng là Phạm Hồng Vũ bị người ta hiểu lầm, Phạm Hồng Vũ tuyệt đối không phải là người hay nói đến quy cũ, nếu người khác không nói quy cũ với hắn thì hắn không thể nói dùng nó, ít nhất điều đó thực hiện ở bên ngoài, chỉ cần không liên quan đến nguyên tắc, Chủ tịch huyện sẽ không dễ dàng phá hỏng.
Cúp điện thoại Phạm Hồng Vũ cảm ơn đồng chí văn phòng, sau đó chậm rãi lên lầu.
- chủ tịch huyện Phạm, anh đến nhanh thật.
Liễu Phi Dương và Phạm Hồng Vũ bắt tay nhau cười nói.
Vị này là Bí thư thứ nhất Đảng ủy, tuổi khoảng ba bốn ba lăm, nhìn người rất điềm đạm, chững chạc.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Bí thư Đàm triệu tập gấp không thể không đến nhanh chóng.
Liễu Phi Dương nói chuyện vui vẻ với phạm hồng vũ, vừa nói y vừa quan sát hắn. Nhìn qua Phạm Hồng Vũ vô cùng điềm tĩnh, hoàn toàn không có chút lo âu sợ hãi nào cả, trong lòng Liễu Phi Dương có chút thở dài, nếu anh ta rơi vào tình huống lớn như vậy, không biết có thể bình tĩnh được như Phạm Hồng Vũ hay không.
Anh ta là Chủ tịch tỉnh nên bản lĩnh và phẩm chất cũng không thể nào giống với người thường được.
Nói chuyện vài câu, Liễu Phi Dương nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, mời, Bí thư Đàm luôn đợi cậu.
Cũng không cần thông báo trước.
Bí thư Thành ủy một mực gọi Chủ tịch huyện lên gặp mặt, có thể thấy được mức độ xem trọng chuyện này của Đàm Khải Hoa.
- Bí thư Đàm, đến rồi.
Hắn ta theo Liễu Phi Dương vào cửa, Đàm Khải Hoa đã ngồi ngay ngắn ở bàn làm việc, hai hàng chân mày nhíu lại, dường như trong lòng có gì lo lắng.
Phạm Hồng Vũ tiến vào, thấy Đàm Khải Hoa nhíu hai hàng chân mày lại, lộ vẻ mỉm cười nói:
- Đồng chí Hồng Vũ đến đây, mời cậu ngồi.
Vẫn không đứng dậy bắt tay cùng Phạm Hồng Vũ, càng không lịch sự ra ghế sopha nói chuyện với Phạm Hồng Vũ, ông ta đang trong tư thế giải quyết việc chung.
Phạm Hồng Vũ bước đến phía trước, ngồi đối diện với bàn làm việc của Đàm Khải Hoa, tư thế ngồi rất ngay ngắn. Liễu Phi Dương mang trà ra cho Phạm Hồng Vũ, thấy Đàm Khải Hoa không dặn dò gì thêm nên anh ta liền lui ra ngoài.
Trước mặt Đàm Khải Hoa có một cuốn mới xuất bản "thời sự diễn đàn". Lúc nãy, trong xe cũng có một cuốn tạp chí đồng dạng như vậy, trên xe Phạm Hồng Vũ đã đọc rất kỹ bài viết về Liễu Mỗ Mỗ. Tiếp đến, Phạm Hồng Vũ cùng vị "tai to mặt lớn này" xem như là người quen biết cũ rồi, đối với phong cách hành văn rõ như lòng bàn tay.
Về quan điểm chính trị, cho mình là văn nhân kỳ thật họ không có được tài năng thật sự đó, đa số đều phụng mệnh làm việc nói như vẹt thôi.
Đàm Khải Hoa không lập tức nói về công việc, cầm trong tay điếu thuốc "Thanh Sơn Vương" đưa cho Phạm Hồng Vũ một điếu, Phạm Hồng Vũ vội vàng đưa hai tay tiếp nhận, lại châm lửa cho Đàm Khải Hoa.
Khi ở tỉnh Đàm Khải Hoa đảm nhiệm chức Giám đốc sở giao thông, nên đối với Phạm Hồng Vũ lịch sự, đó là hai thân phận địa vị song phương, hiện tại tình hình thay đổi, nên phương thức giao tiếp cũng có nhiều thay đổi.
- Đồng chí Hồng Vũ, đoàn chuyên gia Hongkong rốt cuộc là có chuyện gì, cậu hãy nói cho tôi biết một chút đi.
Đàm Khải Hoa bắt đầu hút thuốc, trầm ngâm nói, trong giọng có chút không hài lòng.
Hắn ta ở huyện gây nào động lớn như vậy, trước đó không ngờ hắn không báo cáo cho ai cả. Lục Cửu thì có báo cáo qua nhưng không chính thức. Trong quan trường, cái gọi là báo cáo chính thức tức là phải có văn bản báo cáo hay văn kiện, còn Phạm Hồng Vũ ở huyện Vân Hồ tự ý đưa ra chủ trương làm, Lục Cửu "khuyên không được".
Đây là điều Lục Cửu nói khi báo cáo với Đàm Khải Hoa.
Lúc ấy Đàm Khải Hoa chưa thể nào trách cứ Lục Cửu được, Lục Cửu thế nào Đàm Khải Hoa rõ như lòng bàn tay. Lục Cửu mang những điều biết được nói cả với ông ta, nhưng lại có ý khác, đấy chính là tỏ thái độ "tâm phúc". Nếu anh ta không đoán được suy nghĩ trong lòng gã, như vậy sẽ rất nguy hiểm, thất sủng là chuyện sớm hay muộn.
Đàm Khải Hoa cũng bắt đầu đồng ý sách lượt của Lục Cửu.
Không cần nói nữa, Lục Cửu có nói gì với Đàm Khải Hoa, thì Đàm Khải Hoa cũng không có ý mâu thuẫn với Phạm Hồng Vũ.
Thật không sáng suốt chút nào.
Một Trịnh Mã Đường đã đủ làm cho Đàm Khải Hoa đau đầu rồi, lại có thêm người người "phản" Phạm Hồng Vũ. Mâu thuẫn giữa Phạm Hồng Vũ và Trịnh Mã Đường rất sâu đậm, Đàm Khải Hoa trong lòng biết rõ chuyện này, nhưng tuyệt nhiên không tỏ vẻ gì ra ngoài cả, hai người bọn họ hoàn toàn không có khả năng hợp tác. Trong chính trị, cho đến lúc này vĩnh viễn không thể nào là bạn hữa được chỉ đặt quyền lợi lên trên thôi.
Hơn nữa, Vinh Khải Cao tự mình điểm tướng khiến Phạm Hồng Vũ đến huyện Vân Hồ đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện, nhằm mục đích giảm thiểu các thế lực nơi đó, ý đồ hết sức rõ ràng. Từ một khía cạnh nào đó mà nói, Phạm Hồng Vũ thậm chí có thể xem Vinh Khải Cao phái "viện binh" Đàm Khải Hoa đến cho hắn. Hiện tại Phạm Hồng Vũ nhận chức chưa được bao lâu, nếu bắt Đàm Khải Hoa "phản"Phạm Hồng Vũ, khiến Phạm Hồng Vũ tìm Trịnh Mã Đường hợp tác, có lẽ Vinh Khải Cao từ nay về sau sẽ đối với ông ta thêm "vài phần kính trọng".
Vì vậy sự không ngoan chính trị, nó không phải là giá trị để đánh giá cao Bí thư Tỉnh ủy.
Nên mặc dù Đàm Khải Hoa không thích những chuyện làm của Phạm Hồng Vũ nhưng vẫn suy trì cử chỉ khách sáo.
- Bí thư Đàm, chuyện liên quan đến đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ điều tra nghiên cứu khảo sát, là như vầy.... Phạm Hồng Vũ nói một cách đơn giản, ngắn gọn báo cáo cho Đàm Khải Hoa, trình bày ý kiến của mình và công việc chủ yếu của đoàn chuyên gia Hongkong ở huyện Vân Hồ:
- Bí thư Đàm, đây là dự án điều tra nghiên cứu thuần túy, huyện chúng ta mời những chuyên gia đó đến đây chủ yếu có hai mục đích chính. Thứ nhất, là vì sự phát triển kinh tế trong tương lại ở huyện Vân Hồ, đưa ra nhận xét, ý kiến để chúng ta tham khảo. Thứ hai là đào tạo khóa cán bộ để họ có thể hiểu biết về thế giới bên ngoài, nền kinh tế thị trường của các nước phát triển và chế độ quản lý doanh nghiệp hiện đại, bước đầu nhận thức sơ bộ. Mở rộng tầm nhìn của mọi người trong công tác phát triển kinh tế trong tương lai, hy vọng họ có thể có được lối suy nghĩ mới, cái nhìn mới.
Đàm Khải Hoa lại trầm ngâm một chút nói:
- Đồng chí Hồng Vũ, ý nghĩa cậu nói vậy chính xác nhưng với hoàn cảnh hiện tại như thế, chuyện như vậy không nên quá lộ liễu. Đồng chí Mỗ Mỗ đã viết vấn đề này, với lời lẽ sắc bén, và quan điểm như thế chúng ta không thể không xem trọng được...
Phạm Hồng Vũ gật gật đầu nói:
- Bí thư Đàm, tôi đồng ý với ý kiến của ngài, cho nên lần này mời đoàn chuyên gia Hongkong đến đây, hoàn toàn để xác định các lĩnh vực phát triển kinh tế trong quận. Hội nghị thường vụ huyện đã nghiên cứu thông qua mời các chuyên gia đến huyện Vân Hồ chúng ta nhận định phương hướng phát triển nền kinh tế trong tương lai.
Điều này chính nói cho Đàm Khải Hoa biết việc này chính Phạm Hồng Vũ hắn quyết định, những người khác không thể xen vào.
Nhưng mà Đàm Khải Hoa thân là Bí thư Thành ủy, thuộc đội ngũ cán bộ "có tư tưởng thuần khiết", mọi chuyện do ông ta quản. Bên trên có truy cứu trách nhiệm cũng không thể nào chỉ nói Chủ tịch huyện không được. Họ sẽ nói ông ta là Bí thư Thành ủy gì không biết mà lại quản một người Chủ tịch huyện dưới quyền cũng không cản được.
Hai hàng chân mày Đàm Khải Hoa nhăn lại nói:
- Đồng chí Hồng Vũ, kinh tế huyện Vân Hồ làm thế nào phát triển, điều quan trọng chính là do huyện ủy chính phủ đưa ra quy hoạch, không nên quá tin vào chuyên gia bên ngoài được. Dù sao bọn họ và chúng ta không áp dụng chung một hệ thống, bất đồng chế độ xã hội, phương thức phát triển nền kinh tế thị trường, cũng sẽ có khác biệt lớn.
Phạm Hồng Vũ nói:
- Bí thư Đàm, đoàn chuyên gia Hongkong chủ yếu cho chúng ta vài ý kiến tham khảo, kế hoạch cuối cùng nhất định phải thông qua quy định Huyện ủy chính phủ. Ở huyện Vân Hồ chúng ta, ở tỉnh rõ ràng quy định bốn doanh nghiệp nhà nước có bốn quận thí điểm, tôi cho rằng chúng ta nên áp dụng vài phương pháp mới, tích lũy kinh nghiệm sau đó trình lên thành phố và lãnh đạo tỉnh tham khảo.
Đàm Khải Hoa thật sự kinh ngạc, sao ông ta lại quên chuyện huyện Vân Hồ được doanh nghiệp nhà nước cho phép thay đổi chế độ khi làm công tác thí điểm.
Đây là tỉnh doanh nghiệp nhà nước được xác định là quận thí điểm, huyện Vân Hồ cơ bản không đưa ra được bất kỳ kế hoạch nào tốt để quy hoạch cả, càng không có thực tế hành động, cho nên công tác thí điểm chỉ là trên danh nghĩa.
- Đồng chí Hồng Vũ, làm thí điểm huyện có thể thử các phương pháp cải cách. Tuy nhiên, bài viết của đồng chí Mỗ Mỗ cũng không thể không xem trọng được. Tôi thấy cậu mang các ý tưởng của cậu, sửa sang lại rồi viết thành bảng báo cáo, sau đó công bố cho tất cả mọi người biết có chuyện gì xảy ra để không phải sinh hiểu lầm.
Đàm Khải Hoa lại trầm ngâm một chút nói.
Khóe miệng Phạm Hồng Vũ hiện lên một nụ cười thản nhiên.
Đàm Khải Hoa trong chuyện này không muốn gánh lất một chút trách nhiệm nào cả, nên mời Chủ tịch huyện Phạm trực tiếp đối mặt với người có thế lực, mặc kệ Vưu Lợi Dân có dính vào hay không ông ta cũng không dính vào.
- Tốt, Bí thư Đàm tôi cũng có ý tưởng này, tuy nhiên trong khoản thời gian này công việc ở huyện chủ yếu là phòng lụt chống bão, công việc này cần một thời gian, khi chuyện này dã vượt qua, tôi sẽ chỉnh sửa toàn diện về ý nghĩ của chúng tôi.
Phạm Hồng Vũ lập tức đáp không chút do dự.
/885
|