Ngày kế tiếp.
Sáng sớm. Văn phòng đường phố.
Cảnh Tân Khoa vừa vào đại viện, không ít cán bộ khoa viên tới đi làm đều nhiệt tình bắt chuyện với hắn.
Cảnh bí thư.
Cảnh bí thư ngài đã tới?
Chúc ngài buổi sáng tốt lành.
Cảnh Tân Khoa cười gật đầu, tâm tình không tồi. Ngày hôm nay, Đổng Học Bân sẽ đi trường đảng, nói cách khác, hiện tại công tác toàn diện của văn phòng đường phố Quang Minh do Cảnh Tân Khoa phụ trách, hơn nữa rất có thể sau này cũng vẫn sẽ phụ trách , người gặp việc vui tinh thần sảng khoái, Cảnh Tân Khoa sáng sớm cố ý mặc tây trang mới, rất tinh thần, đi đường sống lưng cũng thẳng hơn rất nhiều so với bình thường.
Lúc này, phó chủ nhiệm Vu Vinh Phong và sở trưởng Bành Cương cũng tới, Quách Minh Phong xuống đài, tam đại tướng Cảnh hệ cũng biến thành hai người bọn họ.
Cảnh chủ nhiệm. Vu Vinh Phong xưng hô thay đổi.
Bành Cương cũng là mỉm cười, Tân Khoa, đến sớm như vậy?
Cảnh Tân Khoa cười cười, Cái này còn sớm? Muộn một chút mặt trời đều lên đến đính rồi.
Bành Cương làm việc hiển nhiên ở tại đồn công an, bất quá ngày hôm nay gã không đi đồn công an mà trực tiếp tới văn phòng đường phố, hiển nhiên là trợ uy cho Cảnh Tân Khoa, phụ trách công tác toàn diện, cần phải họp để lập uy, bọn họ làm người của Cảnh hệ, đương nhiên muốn thể hiện một phen, theo bọn họ thấy, ngày hôm nay cũng là ngày thay đổi triều đại, không được phép qua loa, đều rất coi trọng.
Mấy người nói cười một chút tiến vào ký túc xá, thương lượng chuyện một lát họp.
Nhưng đúng lúc này, mấy người phía sau bỗng nhiên ồ lên, Cảnh Tân Khoa ba người quay đầu lại, thì thấy mấy người khoa viên trong viện nhìn về hướng cửa mở to mắt ra.
Sao vậy?
Nhìn cái gì?
Cảnh Tân Khoa và Bành Cương ba người không khỏi xoay người lại, sau đó, cũng giống như những người nhân viên công tác khác, đều kinh ngạc trừng to con mắt.
Một chiếc xe từ ngoài cửa chậm rãi chạy vào!
Là chiếc Cayenne màu đen! Là xe của Đổng Học Bân!
Rất nhiều khoa viên thiếu chút nữa ngã xuống đất, trời đất! Đổng chủ nhiệm không phải đi trường đảng thành phố sao? Sao còn tới văn phòng đường phố? Làm cái gì vậy? Đổng chủ nhiệm điên rồi? ?
Cảnh Tân Khoa cũng thấy khó tin, trải qua nhiều ngày tiếp xúc như vậy, hắn cũng biết Đổng Học Bân thật sự là một tên trùm điên cuồng, nhưng Cảnh Tân Khoa Vu Vinh Phong bọn họ không ngờ rằng chính là, Đổng Học Bân lại có thể điên cuồng tới tình trạng này, khu ủy, khu trưởng và bộ tổ chức quyết định, Đổng Học Bân không có coi ra gì, cái này vốn là lúc nên đi trường đảng thành phố báo danh nhưng vẫn tới văn phòng đường phố!
Không phục quyết định của tổ chức?
Tên họ Đổng đây là muốn tạo phản? ?
Loại chuyện này mọi người vẫn là lần đầu tiên thấy, cho nên đều có chút ngây ngẩn cả người!
Cái này con mẹ nó là cán bộ quốc gia cái gì! Mệnh lệnh trong khu đều dám không nhìn? ?
Đổng Học Bân không có một chút tự giác, đem xe chậm rãi dừng trong đại viện, mở cửa xuống xe, cúi đầu dụi điếu thuốc, nhìn xung quanh, cười với mọi người một chút, Buổi sáng tốt lành.
Ặc, chào chủ nhiệm.
Chủ nhiệm buổi sáng tốt lành.
Mọi người cuống quít chào hỏi, vẫn là không biết tình huống gì.
Đổng Học Bân bước chân vào ký túc xá, trực tiếp trở về phòng làm việc của mình.
Cảnh Tân Khoa hít vào một hơi, nghĩ Đổng Học Bân không có khả năng có lá gan lớn như vậy, hẳn là trở về bàn giao công tác một chút, lập tức lái xe đi trường đảng báo danh thôi.
Nhưng hơn hai mươi phút trôi qua.
Đã đến giờ đi làm, Cảnh Tân Khoa gọi điện thoại hỏi, nhưng phát hiện Đổng Học Bân còn chưa có đi, thậm chí ngồi trong phòng làm việc xử lý công tác, hiển nhiên là không có ý muốn đi trường đảng, cái đệch! Cảnh Tân Khoa hiện tại mới nhìn rõ, tên họ Đổng đây là thật sự muốn tạo phản! ?
Đổng chủ nhiệm không đi trường đảng!
Chuyện này nhất thời khiến cho một trận rung động lớn!
Tôi hỏi cái này, Đổng chủ nhiệm có phải là uống rượu không?
Không giống, nhìn rất tỉnh.
Tỉnh táo thì sao có khả năng làm ra chuyện này? Tôi thật sự bó tay!
Không thể như vậy chứ, tiểu Đổng chủ nhiệm đúng là tiểu Đổng chủ nhiệm, tôi cũng bó tay!
Chuyện này ầm ĩ lớn rồi, hãy chờ xem, lúc này văn phòng đường phố Quang Minh chúng ta lại làm náo động với trong khu!
Chu Diễm Như ngày hôm nay tới trễ, bởi vì Đổng chủ nhiệm ngày hôm nay bị đưa đi trường đảng, cô ấy cũng không có tâm tình tốt gì, cho nên đến gần thời gian đi làm mới tới, nhưng mới vừa đến cơ quan, một tin tức truyền tới lỗ tai, Chu Diễm Như nghe xong, nhất thời cả kinh, hung hăng vỗ ót, thiếu chút nữa mắng một câu thô tục, hoang mang rối loạn chạy lên lầu, gõ cửa vào phòng làm việc của Đổng Học Bân.
Cửa mở.
Chủ nhiệm! Ngài cái này. . .
Chị Chu à, ngồi đi, có việc sao? Đổng Học Bân đang ký văn kiện.
Chu Diễm Như đều không biết nên nói cái gì cho phải, Ngài cái này … không được, trường đảng bên kia. . . Trong khu. . . Cái này. . . Ai da, cái này. . .
Thấy chị Chu nói không thành lời, Đổng Học Bân cũng vui vẻ, Chu chủ nhiệm, ngồi xuống uống miếng nước trước. Chuyện này, Đổng Học Bân đã mặc kệ giá nào, chiêu cũng đã ra rồi, cho nên hiện tại ngược lại không khẩn trương, vì vậy hắn rất thản nhiên cười nói: Lần trước tôi muốn báo cáo công tác của các xã khu, đã chỉnh lý xong chưa? Được rồi, một hồi đem cho tôi một phần đến đây, tôi tự mình xem.
Trời sắp sụp rồi!
Ngài còn có tâm tình xem báo cáo công tác? ?
Hoàng thượng không vội thái giám gấp, Chu Diễm Như không biết nói gì, có thể thấy được Đổng Học Bân không đề cập tới chuyện này, cô ấy cũng không hỏi nhiều, Chu Diễm Như làm trong thể chế hai mươi năm, thật đúng là lần đầu tiên gặp qua người làm quan giống như Đổng Học Bân, cái này cũng không thuộc về phạm trụ thiếu đạo đức, như thế đối nghịch cùng trong khu, toàn bộ khu Nam Sơn còn ai có thể so sánh được? Đây là công khai chống đối lại tất cả lãnh đạo khu! Khai trừ công chức là còn nhẹ rồi!
Đổng Học Bân chơi lớn.
Tất cả mọi người nghĩ như vậy.
Trong phòng làm việc phó bí thư, Cảnh Tân Khoa và Vu Vinh Phong Bành Cương mặt đối mặt ngồi nhìn nhau.
Bành Cương tiếng nói rất thô, Tân Khoa, Đổng Học Bân đây là ý gì?
Cảnh Tân Khoa lắc đầu, Không biết.
Tôi thấy hắn cũng là muốn chết muốn đến điên rồi. Vu Vinh Phong nói: Văn kiện cho hắn đi trường đảng đã xuống tới, danh sách cũng báo lên rồi, hắn không đi? Cái này không phải tự mình tìm khó chịu cho mình sao? Trước đây, có thể đi trường đảng cũng không chừng có thể hoàn chỉnh trở về, nhưng hiện tại, ha ha.
Bành Cương nhíu nói: Đổng Học Bân tuy rằng kích động một chút, bất quá cũng không phải kẻ ngu, trẻ tuổi như thế mà lên tới chức vụ cấp chính khoa, khẳng định không phải dựa vào vận khí, hắn làm như thế, không chừng. . .
Vu Vinh Phong bật cười nói: Không chừng cái gì?
Bành Cương lắc đầu.
Lúc đầu hắn còn có đường lui. Vu Vinh Phong nói: Hiện tại Đổng Học Bân tự đem đường lui của phá hủy, dám cùng lãnh đạo khu lên võ đài như thế, tôi chưa từng thấy qua!
Cảnh Tân Khoa nở nụ cười, trải qua vẻ không dám tin tưởng lúc ban đầu, hiện tại hắn cũng thoải mái lại, chiêu thức ấy của Đổng Học Bân, đối với Cảnh Tân Khoa tuyệt đối là có lợi mà vô hại, hắn ước gì Đổng Học Bân tiếp tục như thế, tốt nhất đem lãnh đạo thành phố đắc tội hết mới tốt, như vậy vị trí chủ nhiệm văn phòng đường phố trăm phần trăm là của Cảnh Tân Khoa. Cho nên chờ Vu Vinh Phong và Bành Cương đi rồi, Cảnh Tân Khoa cầm điện thoại di động, gọi điện thoại cho người quen của bộ tổ chức trong khu, đem chuyện của Đổng Học Bân kể ra.
Văn phòng đường phố Quang Minh bốc mùi thuốc súng lên bốn phía!
Tin tức cũng rất nhanh truyền tới chính phủ khu ủy!
Phòng làm việc bí thư khu ủy, Vương An Thạch vừa đi thị sát bộ tuyên truyền trở về, vừa vào phòng, bộ trưởng bộ tổ chức Tiết Khánh Vinh tới.
Tiết Khánh Vinh đè nén giận dữ nói: An Thạch bí thư, có chuyện này báo cáo cùng ngài một chút.
À? Làm sao vậy? Vương An Thạch kỳ quái nhìn vẻ mặt của ông ta, đè đè tay bảo ông ta ngồi xuống.
Tiết Khánh Vinh không ngồi, hít vào nói: Mới nhận tin từ văn phòng đường phố Quang Minh, chủ nhiệm phòng làm việc Đổng Học Bân không đi trường đảng báo danh, còn đang ở văn phòng đường phố.
Vương An Thạch nhướng mày, Có chuyện này?
Phải, bên tôi cũng gọi điện thoại cho Đổng Học Bân, nhưng hắn không tiếp. Tiết Khánh Vinh trên mặt mặc dù giận, trong lòng lại cười, thiên đường có lối mày không đi, địa ngục vô lối mày xông tới, Đổng Học Bân, đây là thằng nhóc con mày tự làm tự chịu!
Nghe cái tình huống này, Vương An Thạch cũng thấy khó tin, hiển nhiên không ngờ Đổng Học Bân điên cuồng như vậy. Cái mệnh lệnh này chính là ông ra, Đổng Học Bân chẳng quan tâm, hiển nhiên là không đem bí thư khu ủy ông để vào mắt, Vương An Thạch trên mặt cũng rất khó coi, ánh mắt trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, vốn đang muốn lưu vài phần dư địa cho Đổng Học Bân, nhưng hiện tại cậu làm cho tôi mất mặt như thế? Không biết tốt xấu! Vậy cậu cũng đừng trách Vương An Thạch tôi trở mặt!
Cùng lúc đó.
Phòng làm việc khu trưởng.
Reng reng reng, reng reng reng, điện thoại vang lên.
Cảnh Nguyệt Hoa đưa tay tiếp điện thoại, A lô, Cảnh Nguyệt Hoa!
Nguyệt Hoa khu trưởng, là tôi, vừa nghe nói, Đổng Học Bân không đi trường đảng, sáng sớm gióng trống khua chiêng đi văn phòng đường phố. Âm thanh của đầu kia của điện thoại rất kinh ngạc.
Cảnh Nguyệt Hoa nhíu nhíu lông mày, im lặng đủ ba giây đồng hồ, mới nói: Tôi đã biết, không cần đi quản hắn.
. . .
Không phục tùng mệnh lệnh lãnh đạo?
Chuyện này cũng không đơn giản như vậy, hành vi của Đổng Học Bân quả thật là chống đối lại tất cả lãnh đạo!
Phá hư quy tắc quan trường, loại sự tình này ảnh hưởng rất lớn, cho nên mới qua hai giờ, các cục ủy khu Nam Sơn đã đồn ầm sự tích huy hoàng của Đổng Học Bân.
Tiếng gió thổi vừa ra, toàn bộ khu Nam Sơn nghe nói chuyện này đều bị hành vi to gan lớn mật của Đổng Học Bân làm cho ngơ ngác, trợi ạ! Cái này con mẹ nó là cán bộ gì thế! ? Mắng qua cháu gái của bí thư khu ủy, làm em trai khu trưởng quá chén vào bệnh viện, giáo huấn qua lãnh đạo bộ tổ chức, đoạt lấy danh sách kính lão của phố bên cạnh, đánh qua con trai của bộ trưởng bộ tổ chức, hiện tại lại không nhìn quyết định của toàn bộ khu ủy khu Nam Sơn. . .
Cái này quả thật là một lưu manh xen lẫn trong quan trường!
Mới tiền nhiệm một tháng, nhưng giơ ngón tay tính toán, người này đã làm ra bao nhiêu chuyện thiếu đạo đức rồi? ?
Văn phòng đường phố Quang Minh Đổng Học Bân, hiện tại nhắc tới tên này không có cán bộ nào không biết!
Đổng Học Bân lại một lần nữa nổi danh, đương nhiên không phải hảo danh, hiện tại tên này đã trở thành xú danh rõ ràng tại khu Nam Sơn, giống như tảng đá trong hầm cầu!
Hiện tại ánh mắt mọi người đều tập trung tới khu ủy và phố Quang Minh, đều muốn nhìn một chút An Thạch bí thư sẽ xử lý Đổng Học Bân như thế nào!
Sáng sớm. Văn phòng đường phố.
Cảnh Tân Khoa vừa vào đại viện, không ít cán bộ khoa viên tới đi làm đều nhiệt tình bắt chuyện với hắn.
Cảnh bí thư.
Cảnh bí thư ngài đã tới?
Chúc ngài buổi sáng tốt lành.
Cảnh Tân Khoa cười gật đầu, tâm tình không tồi. Ngày hôm nay, Đổng Học Bân sẽ đi trường đảng, nói cách khác, hiện tại công tác toàn diện của văn phòng đường phố Quang Minh do Cảnh Tân Khoa phụ trách, hơn nữa rất có thể sau này cũng vẫn sẽ phụ trách , người gặp việc vui tinh thần sảng khoái, Cảnh Tân Khoa sáng sớm cố ý mặc tây trang mới, rất tinh thần, đi đường sống lưng cũng thẳng hơn rất nhiều so với bình thường.
Lúc này, phó chủ nhiệm Vu Vinh Phong và sở trưởng Bành Cương cũng tới, Quách Minh Phong xuống đài, tam đại tướng Cảnh hệ cũng biến thành hai người bọn họ.
Cảnh chủ nhiệm. Vu Vinh Phong xưng hô thay đổi.
Bành Cương cũng là mỉm cười, Tân Khoa, đến sớm như vậy?
Cảnh Tân Khoa cười cười, Cái này còn sớm? Muộn một chút mặt trời đều lên đến đính rồi.
Bành Cương làm việc hiển nhiên ở tại đồn công an, bất quá ngày hôm nay gã không đi đồn công an mà trực tiếp tới văn phòng đường phố, hiển nhiên là trợ uy cho Cảnh Tân Khoa, phụ trách công tác toàn diện, cần phải họp để lập uy, bọn họ làm người của Cảnh hệ, đương nhiên muốn thể hiện một phen, theo bọn họ thấy, ngày hôm nay cũng là ngày thay đổi triều đại, không được phép qua loa, đều rất coi trọng.
Mấy người nói cười một chút tiến vào ký túc xá, thương lượng chuyện một lát họp.
Nhưng đúng lúc này, mấy người phía sau bỗng nhiên ồ lên, Cảnh Tân Khoa ba người quay đầu lại, thì thấy mấy người khoa viên trong viện nhìn về hướng cửa mở to mắt ra.
Sao vậy?
Nhìn cái gì?
Cảnh Tân Khoa và Bành Cương ba người không khỏi xoay người lại, sau đó, cũng giống như những người nhân viên công tác khác, đều kinh ngạc trừng to con mắt.
Một chiếc xe từ ngoài cửa chậm rãi chạy vào!
Là chiếc Cayenne màu đen! Là xe của Đổng Học Bân!
Rất nhiều khoa viên thiếu chút nữa ngã xuống đất, trời đất! Đổng chủ nhiệm không phải đi trường đảng thành phố sao? Sao còn tới văn phòng đường phố? Làm cái gì vậy? Đổng chủ nhiệm điên rồi? ?
Cảnh Tân Khoa cũng thấy khó tin, trải qua nhiều ngày tiếp xúc như vậy, hắn cũng biết Đổng Học Bân thật sự là một tên trùm điên cuồng, nhưng Cảnh Tân Khoa Vu Vinh Phong bọn họ không ngờ rằng chính là, Đổng Học Bân lại có thể điên cuồng tới tình trạng này, khu ủy, khu trưởng và bộ tổ chức quyết định, Đổng Học Bân không có coi ra gì, cái này vốn là lúc nên đi trường đảng thành phố báo danh nhưng vẫn tới văn phòng đường phố!
Không phục quyết định của tổ chức?
Tên họ Đổng đây là muốn tạo phản? ?
Loại chuyện này mọi người vẫn là lần đầu tiên thấy, cho nên đều có chút ngây ngẩn cả người!
Cái này con mẹ nó là cán bộ quốc gia cái gì! Mệnh lệnh trong khu đều dám không nhìn? ?
Đổng Học Bân không có một chút tự giác, đem xe chậm rãi dừng trong đại viện, mở cửa xuống xe, cúi đầu dụi điếu thuốc, nhìn xung quanh, cười với mọi người một chút, Buổi sáng tốt lành.
Ặc, chào chủ nhiệm.
Chủ nhiệm buổi sáng tốt lành.
Mọi người cuống quít chào hỏi, vẫn là không biết tình huống gì.
Đổng Học Bân bước chân vào ký túc xá, trực tiếp trở về phòng làm việc của mình.
Cảnh Tân Khoa hít vào một hơi, nghĩ Đổng Học Bân không có khả năng có lá gan lớn như vậy, hẳn là trở về bàn giao công tác một chút, lập tức lái xe đi trường đảng báo danh thôi.
Nhưng hơn hai mươi phút trôi qua.
Đã đến giờ đi làm, Cảnh Tân Khoa gọi điện thoại hỏi, nhưng phát hiện Đổng Học Bân còn chưa có đi, thậm chí ngồi trong phòng làm việc xử lý công tác, hiển nhiên là không có ý muốn đi trường đảng, cái đệch! Cảnh Tân Khoa hiện tại mới nhìn rõ, tên họ Đổng đây là thật sự muốn tạo phản! ?
Đổng chủ nhiệm không đi trường đảng!
Chuyện này nhất thời khiến cho một trận rung động lớn!
Tôi hỏi cái này, Đổng chủ nhiệm có phải là uống rượu không?
Không giống, nhìn rất tỉnh.
Tỉnh táo thì sao có khả năng làm ra chuyện này? Tôi thật sự bó tay!
Không thể như vậy chứ, tiểu Đổng chủ nhiệm đúng là tiểu Đổng chủ nhiệm, tôi cũng bó tay!
Chuyện này ầm ĩ lớn rồi, hãy chờ xem, lúc này văn phòng đường phố Quang Minh chúng ta lại làm náo động với trong khu!
Chu Diễm Như ngày hôm nay tới trễ, bởi vì Đổng chủ nhiệm ngày hôm nay bị đưa đi trường đảng, cô ấy cũng không có tâm tình tốt gì, cho nên đến gần thời gian đi làm mới tới, nhưng mới vừa đến cơ quan, một tin tức truyền tới lỗ tai, Chu Diễm Như nghe xong, nhất thời cả kinh, hung hăng vỗ ót, thiếu chút nữa mắng một câu thô tục, hoang mang rối loạn chạy lên lầu, gõ cửa vào phòng làm việc của Đổng Học Bân.
Cửa mở.
Chủ nhiệm! Ngài cái này. . .
Chị Chu à, ngồi đi, có việc sao? Đổng Học Bân đang ký văn kiện.
Chu Diễm Như đều không biết nên nói cái gì cho phải, Ngài cái này … không được, trường đảng bên kia. . . Trong khu. . . Cái này. . . Ai da, cái này. . .
Thấy chị Chu nói không thành lời, Đổng Học Bân cũng vui vẻ, Chu chủ nhiệm, ngồi xuống uống miếng nước trước. Chuyện này, Đổng Học Bân đã mặc kệ giá nào, chiêu cũng đã ra rồi, cho nên hiện tại ngược lại không khẩn trương, vì vậy hắn rất thản nhiên cười nói: Lần trước tôi muốn báo cáo công tác của các xã khu, đã chỉnh lý xong chưa? Được rồi, một hồi đem cho tôi một phần đến đây, tôi tự mình xem.
Trời sắp sụp rồi!
Ngài còn có tâm tình xem báo cáo công tác? ?
Hoàng thượng không vội thái giám gấp, Chu Diễm Như không biết nói gì, có thể thấy được Đổng Học Bân không đề cập tới chuyện này, cô ấy cũng không hỏi nhiều, Chu Diễm Như làm trong thể chế hai mươi năm, thật đúng là lần đầu tiên gặp qua người làm quan giống như Đổng Học Bân, cái này cũng không thuộc về phạm trụ thiếu đạo đức, như thế đối nghịch cùng trong khu, toàn bộ khu Nam Sơn còn ai có thể so sánh được? Đây là công khai chống đối lại tất cả lãnh đạo khu! Khai trừ công chức là còn nhẹ rồi!
Đổng Học Bân chơi lớn.
Tất cả mọi người nghĩ như vậy.
Trong phòng làm việc phó bí thư, Cảnh Tân Khoa và Vu Vinh Phong Bành Cương mặt đối mặt ngồi nhìn nhau.
Bành Cương tiếng nói rất thô, Tân Khoa, Đổng Học Bân đây là ý gì?
Cảnh Tân Khoa lắc đầu, Không biết.
Tôi thấy hắn cũng là muốn chết muốn đến điên rồi. Vu Vinh Phong nói: Văn kiện cho hắn đi trường đảng đã xuống tới, danh sách cũng báo lên rồi, hắn không đi? Cái này không phải tự mình tìm khó chịu cho mình sao? Trước đây, có thể đi trường đảng cũng không chừng có thể hoàn chỉnh trở về, nhưng hiện tại, ha ha.
Bành Cương nhíu nói: Đổng Học Bân tuy rằng kích động một chút, bất quá cũng không phải kẻ ngu, trẻ tuổi như thế mà lên tới chức vụ cấp chính khoa, khẳng định không phải dựa vào vận khí, hắn làm như thế, không chừng. . .
Vu Vinh Phong bật cười nói: Không chừng cái gì?
Bành Cương lắc đầu.
Lúc đầu hắn còn có đường lui. Vu Vinh Phong nói: Hiện tại Đổng Học Bân tự đem đường lui của phá hủy, dám cùng lãnh đạo khu lên võ đài như thế, tôi chưa từng thấy qua!
Cảnh Tân Khoa nở nụ cười, trải qua vẻ không dám tin tưởng lúc ban đầu, hiện tại hắn cũng thoải mái lại, chiêu thức ấy của Đổng Học Bân, đối với Cảnh Tân Khoa tuyệt đối là có lợi mà vô hại, hắn ước gì Đổng Học Bân tiếp tục như thế, tốt nhất đem lãnh đạo thành phố đắc tội hết mới tốt, như vậy vị trí chủ nhiệm văn phòng đường phố trăm phần trăm là của Cảnh Tân Khoa. Cho nên chờ Vu Vinh Phong và Bành Cương đi rồi, Cảnh Tân Khoa cầm điện thoại di động, gọi điện thoại cho người quen của bộ tổ chức trong khu, đem chuyện của Đổng Học Bân kể ra.
Văn phòng đường phố Quang Minh bốc mùi thuốc súng lên bốn phía!
Tin tức cũng rất nhanh truyền tới chính phủ khu ủy!
Phòng làm việc bí thư khu ủy, Vương An Thạch vừa đi thị sát bộ tuyên truyền trở về, vừa vào phòng, bộ trưởng bộ tổ chức Tiết Khánh Vinh tới.
Tiết Khánh Vinh đè nén giận dữ nói: An Thạch bí thư, có chuyện này báo cáo cùng ngài một chút.
À? Làm sao vậy? Vương An Thạch kỳ quái nhìn vẻ mặt của ông ta, đè đè tay bảo ông ta ngồi xuống.
Tiết Khánh Vinh không ngồi, hít vào nói: Mới nhận tin từ văn phòng đường phố Quang Minh, chủ nhiệm phòng làm việc Đổng Học Bân không đi trường đảng báo danh, còn đang ở văn phòng đường phố.
Vương An Thạch nhướng mày, Có chuyện này?
Phải, bên tôi cũng gọi điện thoại cho Đổng Học Bân, nhưng hắn không tiếp. Tiết Khánh Vinh trên mặt mặc dù giận, trong lòng lại cười, thiên đường có lối mày không đi, địa ngục vô lối mày xông tới, Đổng Học Bân, đây là thằng nhóc con mày tự làm tự chịu!
Nghe cái tình huống này, Vương An Thạch cũng thấy khó tin, hiển nhiên không ngờ Đổng Học Bân điên cuồng như vậy. Cái mệnh lệnh này chính là ông ra, Đổng Học Bân chẳng quan tâm, hiển nhiên là không đem bí thư khu ủy ông để vào mắt, Vương An Thạch trên mặt cũng rất khó coi, ánh mắt trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, vốn đang muốn lưu vài phần dư địa cho Đổng Học Bân, nhưng hiện tại cậu làm cho tôi mất mặt như thế? Không biết tốt xấu! Vậy cậu cũng đừng trách Vương An Thạch tôi trở mặt!
Cùng lúc đó.
Phòng làm việc khu trưởng.
Reng reng reng, reng reng reng, điện thoại vang lên.
Cảnh Nguyệt Hoa đưa tay tiếp điện thoại, A lô, Cảnh Nguyệt Hoa!
Nguyệt Hoa khu trưởng, là tôi, vừa nghe nói, Đổng Học Bân không đi trường đảng, sáng sớm gióng trống khua chiêng đi văn phòng đường phố. Âm thanh của đầu kia của điện thoại rất kinh ngạc.
Cảnh Nguyệt Hoa nhíu nhíu lông mày, im lặng đủ ba giây đồng hồ, mới nói: Tôi đã biết, không cần đi quản hắn.
. . .
Không phục tùng mệnh lệnh lãnh đạo?
Chuyện này cũng không đơn giản như vậy, hành vi của Đổng Học Bân quả thật là chống đối lại tất cả lãnh đạo!
Phá hư quy tắc quan trường, loại sự tình này ảnh hưởng rất lớn, cho nên mới qua hai giờ, các cục ủy khu Nam Sơn đã đồn ầm sự tích huy hoàng của Đổng Học Bân.
Tiếng gió thổi vừa ra, toàn bộ khu Nam Sơn nghe nói chuyện này đều bị hành vi to gan lớn mật của Đổng Học Bân làm cho ngơ ngác, trợi ạ! Cái này con mẹ nó là cán bộ gì thế! ? Mắng qua cháu gái của bí thư khu ủy, làm em trai khu trưởng quá chén vào bệnh viện, giáo huấn qua lãnh đạo bộ tổ chức, đoạt lấy danh sách kính lão của phố bên cạnh, đánh qua con trai của bộ trưởng bộ tổ chức, hiện tại lại không nhìn quyết định của toàn bộ khu ủy khu Nam Sơn. . .
Cái này quả thật là một lưu manh xen lẫn trong quan trường!
Mới tiền nhiệm một tháng, nhưng giơ ngón tay tính toán, người này đã làm ra bao nhiêu chuyện thiếu đạo đức rồi? ?
Văn phòng đường phố Quang Minh Đổng Học Bân, hiện tại nhắc tới tên này không có cán bộ nào không biết!
Đổng Học Bân lại một lần nữa nổi danh, đương nhiên không phải hảo danh, hiện tại tên này đã trở thành xú danh rõ ràng tại khu Nam Sơn, giống như tảng đá trong hầm cầu!
Hiện tại ánh mắt mọi người đều tập trung tới khu ủy và phố Quang Minh, đều muốn nhìn một chút An Thạch bí thư sẽ xử lý Đổng Học Bân như thế nào!
/2031
|