Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 32 - Chương 31: Chủ Mẫu Tặng Lễ

/325


Thứ nữ rắn rết

Tác giả: Cố Nam Yên

Edit: Khuynh Vũ

Dặn dò Mộc Tịch Bắc vài câu phải đúng hạn uống thuốc, Mộc Chính Đức cùng Mộc Hải Dung liền cũng rời đi, trong lúc nhất thời trong phòng chỉ còn lại hai tỷ muội Mộc Tịch Bắc và Mộc Tịch Hàm.

Bắc Bắc, đều là tỷ tỷ có lỗi với muội, là tỷ quá sơ suất.

Trong mắt Mộc Tịch Hàm chứa đầy nước mắt, nàng luôn luôn kiệm lời điệu thấp, nhưng hôm nay lại đem chuyện Mộc Tịch Bắc bị đau bụng quy kết trên người mình.

Tỷ, Tỷ chỉ bị người ta lợi dụng, về sau nên cẩn thận một chút.

Mộc Tịch Bắc ôm bả vai Mộc Tịch Hàm, nhẹ nhàng vỗ vỗ.

Mộc Tịch Hàm cũng ôm thắt lưng Mộc Tịch Bắc, giờ khắc này, nàng mới cảm thấy được hai người tựa hồ lại quay về những ngày khi còn bé từng sống nương tựa lẫn nhau, nếu hôm nay Mộc Tịch Bắc không tin nàng, nàng thật sự cũng không biết nên làm sao bây giờ.

Ừ, ta biết rồi.

Mộc Tịch Hàm tựa hồ bởi vì việc này mà cũng nhận không ít giáo huấn.

Dưới sự khuyên bảo liên tục của Mộc Tịch Bắc, lúc này Mộc Tịch Hàm mới trở về tiểu viện của mình.

Mộc Tịch Bắc tin tưởng, Mộc Chính Đức sẽ đem phản đồ trong viện của Mộc Tịch Hàm xử lý sạch sẽ, chỉ có điều Liễu Chi Lan tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ dễ dàng như vậy.

Mà Mộc Chính Đức lại tìm được một Phu tử cực tốt cho Tứ tỷ tỷ của nàng, tựa hồ còn nói gì đó, sợ Mộc Tịch Hàm cùng nàng sinh ra ngăn cách.

Tiểu thư, rửa mặt chải đầu một chút đi.

Thanh Từ chỉ huy hai nha đầu Chức Cẩm cùng Hoán Sa, bưng nước sạch đến.

Mộc Tịch Bắc nhẹ gật đầu, nhìn cái bóng trong suốt của mình trong chậu nước, không khỏi có chút tự giễu, mình bây giờ thật sự là giả tạo, chỉ là An Nguyệt Hằng, ngươi có biết ta hận ngươi như thế nào không? Nữ tử đưa tay ra, đập xuống bóng dáng trong nước, bọt nước văng khắp nơi, nhưng không ai dám nói gì.

Giờ phút này Liễu Chi Lan đang cùng Mộc Vãn Tình sao chép kinh Phật, sắc mặt Liễu Chi Lan nhu hòa, chỉ có điều bàn tay nắm chặt bút có chút run rẩy rất nhỏ, Mộc Vãn Tình cũng học theo mẫu thân, cố gắng để cho mình thoạt nhìn chân tâm thật ý.

Lão thái phi nằm ở trên giường êm cách đó không xa, trên chân đắp kín một cái chăn nhỏ thêu cẩm tú phù dung, trong tay bưng chén trà nóng, thỉnh thoảng nhìn xem hai người.

Hai người chép chừng ấy kinh Phật cũng phải chừng nửa tháng mới chép xong, trong lòng hận Mộc Tịch Bắc đến nỗi muốn lập tức tự tay bóp chết nàng, loại chuyện kiên nhẫn mệt nhọc này, so với bị tát một cái còn thống khổ hơn, huống chi trong mắt Lão thái phi còn không chứa được hạt cát, hai mẹ con các nàng muốn lười một chút cũng không có cơ hội.

Ngày hôm đó, Liễu Chi Lan mang theo kinh Phật đã chép tốt cùng một chuỗi vòng tay phật châu, tự mình tìm tới Mộc Chính Đức:

Lão gia, kinh Phật đã chép xong rồi, chúng ta đưa cho Bắc Bắc đi, ca ca từng xin cho thiếp một chuỗi phật châu, có thể tiêu tai miễn bệnh, thiếp muốn cùng đưa cho đứa nhỏ Bắc Bắc luôn.

Bà vất vả rồi.

Hai mắt Mộc Chính Đức mang theo một tia dò xét, nhìn một chút phật châu trong tay Liễu Chi Lan, có chút không yên lòng, nhớ lại đây đúng là của Liễu Chi Lan nhiều năm vẫn mang ở trên người, nếu thật sự muốn hại Mộc Tịch Bắc, đương nhiên sẽ không trắng trợn lấy ra như thế.

Nếu không, tương lai nếu vì chuỗi phật châu này mà Mộc Tịch Bắc xảy ra chuyện gì, chẳng phải chứng thực tội danh của bà.

Mộc Chính Đức đổi thành khuôn mặt tươi cười, gật đầu nói:

Làm khó bà có tâm như thế, một khi đã như vậy, thì cùng đi với ta, rồi tự mình đưa tới cho Bắc Bắc.

Kỳ thật Mộc Chính Đức còn tồn cái tâm tư, ông tuy không nhìn ra phật châu này có gì khác thường, nhưng Mộc Tịch Bắc cố gắng lại có thể nhìn ra, ông sợ Mộc Tịch Bắc thấy đồ là do mình tặng, sẽ không có cảnh giác, cho nên mới để Liễu Chi Lan tự mình đưa qua.

Nhưng Mộc Chính Đức lại không biết, Mộc Tịch Bắc vẫn luôn cảnh giác, cho dù là ai cũng vậy.

Trong mắt Liễu Chi Lan chợt lóe qua tia hận ý, lần trước chuyện Mộc Tịch Bắc nhạy bén hóa giải oan tình của Mộc Tịch Hàm, thậm chí còn bắt được nhược điểm của mình, điều này làm cho Liễu Chi Lan rất bất an, vô luận ra sao cũng phải trừ bỏ nó!

Hai người Mộc Chính Đức cùng Liễu Chi Lan một đường trải qua hành lang gấp khúc, đi tới phòng của Mộc Tịch Bắc.

Hôm nay Mộc Tịch Bắc mặc một thân áo ngực váy dài màu xanh nước biển, bộ ngực vừa mới bắt đầu phát dục nên có mấy phần mỹ cảm lung linh, trước ngực thêu mảng lớn hoa mẫu đơn, dị thường kinh diễm, trên đai lưng còn khảm nạm thủy tinh quý giá làm đẹp.

Bắc bắc, con xem ai tới đây.

Mộc Chính Đức hét lớn.

Mộc Tịch Bắc buông xuống quyển sách trong tay chậm rãi ngước mắt, ánh mắt trực tiếp lướt qua Mộc Chính Đức, rơi vào trên người Liễu Chi Lan:

Mẫu thân.

Liễu Chi Lan nhìn đôi mắt trắng đen rõ ràng kia, trong lòng run lên, nhìn nhìn Mộc Tịch Bắc càng lớn lại càng phát ra chói mắt, trong lòng dâng lên vài phần bất an, nếu Mộc Tịch Bắc có được dung mạo như vậy, lại còn được Mộc Chính Đức sủng ái, vậy chẳng phải sẽ khiến nữ nhi mình Mộc Vãn Tình bị hạ thấp xuống.

Nghĩ đến đây, Liễu Chi Lan càng chắc chắn kế hoạch của mình:

Bắc Bắc, bệnh của con thế nào rồi? Gần nhất có uống thuốc đúng giờ không? Mẫu thân sao chép cho con không ít kinh Phật, chỉ cần con bình an, mẫu thân liền cũng yên tâm.

Liễu Chi Lan tiến lên ân cần nhìn Mộc Tịch Bắc, Mộc Tịch Bắc cũng thân thiết dìu Liễu Chi Lan đi vào nội thất:

Đa tạ mẫu thân lo lắng, Bắc Bắc thật sự không nhận thì ngại.

Hoán Sa bưng lên một ấm trà xanh, Mộc Tịch Bắc tự tay châm hai chén cho Mộc Chính Đức cùng Liễu Chi Lan, sau đó cũng chậm rãi ngồi xuống.

Bắc Bắc, đây là Phật châu ca ca của ta xin được ở phật tự, có thể khiến lòng người an bình, tiêu tai miễn bệnh, mấy năm nay ta vẫn đeo ở trên người, nhưng bây giờ thân thể con không tốt, ta thật sự không yên lòng, cho nên liền nghĩ đem phật châu này tặng cho con, con cũng không được cự tuyệt.

Một tay Liễu Chi Lan khoác lên bàn tay nhỏ bé của Mộc Tịch Bắc, một tay lấy ra vòng tay phật châu.

Mộc Tịch Bắc bất động thanh sắc nhíu mày, Liễu Chi Lan chung quy lại kiềm chế không được, vô sự hiến ân cần, không phải lừa đảo thì cũng là trộm cắp, chỉ không biết lần này lại nghĩ ra biện pháp gì nữa.

Nếu nói đến diễn kịch, Mộc Tịch Bắc tuyệt đối không thua kém, hai tay cầm chặt tay Liễu Chi Lan, hốc mắt đỏ bừng:

Mẫu thân, trước kia con vẫn cho rằng người rất ghét con cùng Tứ tỷ tỷ, nhưng bây giờ cuối cùng con cũng biết, người mới thật sự là người đối tốt với chúng con, người còn tự mình chép kinh Phật cầu phúc cho con nữa, thậm chí còn cho con vật quý giá như thế, con thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.

Mộc Tịch Bắc có chút lã chã chực khóc, gấm vóc màu xanh nước biển nổi bật lên làn da của nàng phá lệ trắng nõn, giống như bạch ngọc thượng hạng, càng hiện ra quang mang tinh tế trong suốt, đôi mắt ửng đỏ giống như nai con, rất chọc người thương yêu.

Mộc Chính Đức khóe mắt rút trừu, mặc dù ông không thể không thừa nhận, đứa nhỏ của ông cùng Sở Lương quả nhiên được xưng tụng tuyệt sắc khuynh thành, chỉ có điều ông vẫn không nhịn được muốn nói con nha đầu này thật biết giả bộ quá đi, giả dạng giống chết đi được!

Trong lòng Liễu Chi Lan thầm than, bà thực sự nghĩ mãi mà không ra Ngũ tiểu thư lỗ mãng lúc trước sao bây giờ lại biết diễn kịch như thế, ngay cả bà đều cảm thấy không bằng.

Con đứa nhỏ này nói cái gì đâu, chỉ cần con được bình an vô sự mẫu thân cũng liền an tâm.

Liễu Chi Lan cũng không rơi vào thế hạ phong.

Mấy người dối trá hàn huyên vài câu, Mộc Tịch Bắc liền tiễn Mộc Chính Đức cùng Liễu Chi Lan rời đi, sau khi rời đi, liền tháo phật châu trên tay ra quan sát tỉ mỉ trong chốc lát, không nhìn ra khác thường gì.

Lấy ra sợi chỉ nhỏ, Mộc Tịch Bắc cầm lấy cây kéo cắt đôi phật châu ra, gỡ xuống một viên phật châu, rồi đem xỏ lại như lúc ban đầu.

Thanh Từ, cầm ra bên ngoài tìm người nhìn xem.

Mộc Tịch Bắc đem hạt phật châu kia cho Thanh Từ, lại đem còn lại đeo ở trên tay.

------ Đề lời nói với người xa lạ ------

Lại nói ta sưng a đột nhiên có người cho ta vé tháng đầu chương? Chẳng lẽ không có lên cái Văn Án cũng có thể ném?

/325

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status