"Chắc cũng đi làm chuyện gì chứ gì? Không cần phải để ý đâu, chúng ta cứ trực tiếp đi qua thôi."
"Mục tiêu của tối hôm nay là Cao Phong, không nên can thiệp vào những chuyện khác."
Dương Tuấn Minh nhìn một cái rồi thờ ơ thu hồi ánh mắt.
Thanh niên lái xe gật đầu một cái, không nói thêm gì nữa, lái xe nhích dần về lê bên phải để nhường đường cho xe đối diện.
Lúc này Dương Tuấn Minh tuyệt đối không nghĩ đến ngồi trong đoàn xe đối diện này chính là người mà anh ta muốn tìm.
Thậm chí ngay cả Cao Phong cũng không nghĩ tới vào lúc này Dương Tuấn Minh sẽ đưa người đi tấn công phòng tập thể dục Minh Phong.
Nếu không phải Cao Phong làm ra cái quyết định này thì khi Dương Tuấn Minh dẫn người tới đánh đương nhiên Khúc Đại Minh sẽ trở tay không kịp.
Nếu như điều đó xảy ra thì hậu quả thực sự rất tai hại, không thể chịu nổi.
Đúng lúc này, đám người Cao Phong cũng thấy được đoàn xe ô tô của Dương Tuấn Minh.
"Anh Phong, đây là cái tình huống gì vậy? Anh còn gọi người khác sao?"
Cao Thành Sâm ngạc nhiên hỏi.
ANh ta cho rằng đây là một nhóm người khác cũng được Cao Phong gọi đến, bây giờ tụ họp với bọn họ ở đây.
"Không phải người tôi gọi"
Cao Phong khẽ cau mày trả lời.
"Vậy chúng ta chỉ nên đi về phía đường bên phải, đừng phát sinh mâu thuẫn với bọn họ."
Khúc Đại Minh nói.
Ý nghĩ của anh ta giống như ý nghĩ của Dương Tuấn Minh, mình đi đến nơi mình muốn đến đã rồi nói sau.
Cao Phong không nói gì, anh nhìn xuyên qua cửa kính xe, nhìn về phía đoàn xe đối diện.
Chẳng mấy chốc, hai đoàn xe bắt đầu chậm rãi đến gần nhau, cả hai bên đều thả chậm tốc độ để tránh nhau cùng qua đường.
Hai trăm mét, một trăm mét, năm mươi mét,...2087642_2_25,60
Khoảng cách càng ngày càng gần, chỉ vài giây nữa thôi hai đoàn xe sẽ đi sát vào nhau.
Đúng lúc này, trong lòng Cao Phong dường như có dự cảm vậy, đột nhiên anh ngẩng đầu lên, quát lớn: "Bật đèn pha lên, nhằm thẳng vào đầu xe đối diện."
Cao Thành Sâm trực tiếp bật đèn pha lên, không có một chút do dự, hơn nữa anh ta còn chỉnh phương hướng một chút, trong nháy mất đèn pha chiếu sáng vào cửa kính trước ở đầu xe đối diện.
Những người ngồi bên trong cũng bị nhìn thấy rõ ràng.
Cao Phong nhìn thấy Dương Tuấn Minh ngồi kế bên người lái, đang hùng hùng hố hố che mắt lại.
Đã xác nhận bằng mắt, phát hiện được người muốn tìm! "Ha ha, thú vị đấy! Muốn để chúng ta đụng vào ài!"
Lúc này, hai chiếc xe dẫn đầu chuẩn bị vượt qua nhau, cách tốt nhất để ngăn chặn bọn họ chính là trực tiếp va chạm.
Cao Phong nói gì Cao Thành Sâm nghe nấy.
Dù phía trước có là vách núi cao nghìn mét, chỉ cân Cao Phong bảo anh ta đạp ga anh ta cũng sẽ không có bất kỳ do dự gì.
Cho nên lúc này nghe được lời nói của Cao Phong, trong nháy mắt Cao Thành Sâm đổi tay lái, cuối cùng cũng đạp ga một phát.
"Anh Phong, các người ngồi chắc vào!"
Râm! Động cơ phát ra tiếng nổ mạnh mẽ, sau đó một chiếc xe lao ra đâm thẳng vào đầu xe đối diện.
"Mẹ kiếp, có chuyện gì vậy?"
Tài xế của Dương Tuấn Minh bị đèn pha làm chói mắt, còn chưa kịp khôi phục tâm nhìn đã thấy chiếc xe đối diện đâm thẳng về phía mình.
"Mẹ nói!"
Dương Tuấn Minh cũng tức giận mảng, lúc này anh ta phải mở cửa xuống xe.
Nhưng mà đã quá muộn.
Âm! Một tiếng nổ rung trời vang lên ngay sau đó, Cao Thành Sâm lái chiếc xe này, hung hăng đâm vào xe của Dương Tuấn Minh.
Bùm! Rầm! Đầu xe lại đâm vào cửa xe bên hông của Dương Tuấn Minh, trực tiếp đóng sầm cửa xe lại, mà lúc này đầu xe cũng đổ ập xuống trong nháy mắt.
Âm! Rầml Một vài túi khí an toàn ở bên trong xe bật ra ngay lập tức, đám người Cao Phong hung hăng đập đầu vào túi khí an toàn ở phía trên nên không bị tổn thương gì.
Đùng đùng đùng!Cao Thành Sâm rút một con dao găm từ thắt lưng ra, đâm thủng túi khí an toàn sau đó anh ta trợn to hai mắt, đạp ga một lần nữa.
Động cơ xe gào thét không ngừng, bộc phát mạnh mẽ một lần nữa đâm mạnh về chiếc xe phía trước.
Ầm! Rắc rắc! Ầm! Chiếc xe của Dương Tuấn Minh bị di chuyến vài mét.
Nếu không phải ở ven đường có thân cây cản trở thì chắc chắn chiếc xe này đã bị lật ngay tại chỗ.
"Mở cửa trên trần xe ra."
Cao Phong trầm giọng nói.
Lúc này, ngọn lửa nhiệt huyết cháy bùng trong cơ thế Khúc Đại Minh, anh ta đã ẩn nhẫn mấy tháng rồi, không hề dễ chịu một chút nào.
Bây giờ sự việc đã đành rồi, máu sôi trào trong lòng cũng không cần che giấu nữa.
Âm! Rầm! Tay Khúc Đại Minh cầm một ống thép, đập ba phát liên đập vỡ tan tành cửa sổ trên trần xe.
Cao Phong cầm điện thoại vô tuyến trên tay, đứng lên, trực tiếp lệ nửa thân trên ra khỏi cửa sổ trên trần.
Bốp! Ngón tay anh ấn nút trên điện thoại vô tuyến.
"Hôm nay, Cao Phong tôi đập ba nghìn năm trăm tỷ đồng để đập công khai chết Dương Tuấn Minh anh."
"Tất cả các xe ở phía sau nghe đây, nhắm thẳng đoàn xe phía trước, dùng hết tốc độ đâm vào bọn chúng."
"Nếu xe hỏng tôi sẽ đổi xe mới cho các người, nếu các người bị thương tôi sẽ đưa các người đến bệnh viện tốt nhất để chữa trị, nếu mất mạng tôi cho người nhà các người ba trăm năm mươi tỷ tiên bôi thường! Những gì Cao Phong nói rất điên cuồng, cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo, cực kỳ kiêu ngạo, ngang ngược.
Nhưng lại mang đến hiệu quả vô cùng mạnh mẽ.
"Anh Phong thật tuyệt vời!"
"Anh Phong thật tuyệt vời!"
Mọi người đồng thanh kêu lên, trong phút chốc nhiệt huyết Sôi trào! Rầm rầm râm! Mấy chục chiếc xe phía sau đồng thời phát ra tiếng nổ lớn của động cơ.
Ba nghìn năm trăm tỷ ở ngay trước mắt, có lấy được hay không đều phụ thuộc vào bản lĩnh của chính mình.
Lục này, cho dù là Cao Phong đang kích động lòng người cũng được, khích lệ tinh thân cũng tốt! Ít nhất thì một lời hứa của Cao Phong cũng đáng giá nghìn vàng, bọn họ biết rất rõ.
Trong những người này, phần lớn đều là đàn em của Dư Văn Cường.
Trước kia làm việc đến bán mạng nhưng một năm qua cũng không kiếm được đáng bao nhiêu tiên.
Bây giờ Cao Phong trực tiếp trả ra ba nghìn năm trăm tỷ đồng, không ai có thể giữ nổi bình tĩnh.
Cái gọi là thưởng cao nhất định có dũng sĩ, câu này tuyệt đối không phải là không có căn cứ.
Mấy chục chiếc xe giống như phát điện, đâm vào đoàn xe của đám người Dương Tuấn Minh.
"Mẹ nó! Cao Phong, anh cho rằng ông đây sợ anh phải không?"
"Những người phía sau dùng hết tốc độ đâm lại bọn họ cho tôi!"
"Hôm nay tất cả những người có mặt ở đây, ông đây sẽ cho mỗi người các người ba mươi năm tỷ đồng!"
Dương Tuấn Minh bò từ bên trong xe ra, hét to vào những chiếc xe đằng sau.
Trong màn đêm yên tĩnh này, ở trên một đoạn đường vắng vẻ như vậy, nhiệt huyết của đất cả mọi người bị đốt cháy trong nháy mắt.
Tổng hai bên cộng lại xấp xỉ đến gần một trăm chiếc, lúc này lại giống như phát điên, hung hăng đâm vào phía đối phương.
Có sự tồn tại của túi khí an toàn và đã được chuẩn bị sẵn sàng nên không hê nguy hiểm đến tính mạng.
Quan trọng hơn là lúc này ở trong đầu những người này đã bị rất nhiều tiền giấy lấp đầy làm gì còn nhớ được nguy hiểm là cái gì chứ! Lúc này, nhìn từ trên cao nhìn xuống có thể thấy được mấy chục chiếc xe, tất cả đều bật đèn pha, dũng mãnh đâm thẳng về hướng đối diện.
Ầm! Rầm! Răng rắc! Đùng! Rầm! Từng chiếc xe một đâm vào nhau, giống như hiện trường của một vụ tai nạn.
Hàng trăm chiếc xe va chạm liên hoàn, đây là cảnh tượng gì chứ? Đơn giản là gây sốc cho mọi người! Thật ra hai chiếc xe vừa mới va chạm với nhau cũng không có vấn đề gì nhiều.
Nhưng những chiếc phía sau đâm tới đâm vào xe phía trước.
Gần trăm chiếc xe trở thành một nồi cháo.
Đầu xe văng khắp nơi, thân xe tan tành thành nhiều mảnh, cửa kính xe vỡ vụn đầy đất.
Trong vòng chưa đầy năm phút, cả trăm chiếc xe đều dừng lại!
/860
|