Chương 315: Ám sát
Người vừa đến là Diễm Hồng mà trước đây Dương Hiên đã từng gặp, bà ấy không nói chuyện, chỉ đưa theo mọi người đến cái hố phía trước, cẩn thận quan sát, đồ bên trong giống hệt với đồ trong cửa hàng Đường Hồng, ngay cả đóng gói bên ngoài cũng không có gì khác biệt.
Bà ấy lấy ra một hộp sản phẩm đưa cho nhân viên làm việc bên cạnh, “Cậu mang đi kiểm tra xem những thứ này có đạt tiêu chuẩn không.”
Mặc dù bà biết những món này nhất định không đạt tiêu chuẩn, nhưng cũng phải theo trình tự, nếu không sẽ không thể khép tội bọn họ.
Sau đó bà ấy đi đến trước mặt cô gái, hờ hững nói: “Quý cô này, hãy đi với tôi một chuyến, nếu những sản phẩm này không sao, tôi lập tức thả cô ra, còn nó không đạt tiêu chuẩn, vậy tôi cũng hết cách, chỉ có thể đưa cô vào nhà giam.”
Cô gái lập tức hoảng sợ, đây là kết quả mà cô ta không ngờ được, sau khi suy nghĩ một hồi, cô ta liền nói: “Tại sao tôi phải đi với bà, tôi đã phạm tội gì?”
Diễm Hồng liếc nhìn túi đồ trong hố, cười nói: “Việc cụ thể trong lòng cô hẳn rõ nhất, tôi nói rồi nếu đạt tiêu chuẩn, tự nhiên chúng tôi sẽ để cô đi.”
Trong lòng cô ta hiểu rõ, chỉ cần đi theo Diễm Hồng, mình sẽ không còn lối thoát nữa, ông chủ sẽ không lo lắng hay quan tâm nữa, bây giờ chỉ có ở bên ngoài, cô ta mới có thể tìm cách không để mình bước vào nhà giam.
“Không có chứng cứ, tôi sẽ không đi theo bà, hơn nữa cho dù sản phẩm không đạt tiêu chuẩn, chúng tôi cũng không có tội, chúng tôi cũng không bán chúng ra, chỉ là tiêu hủy mà thôi.”
Cô gái dự định nhất quyết sẽ không thừa nhận, như vậy cũng không thể bắt giữ cô ta.
Diễm Hông vô cùng tức giận khi nghe tin bị tiết lộ, sau đó nghĩ đến một chuyện, liền nói với nhân viên bên cạnh: “Để người của cục công an đến vậy, gần đây có một lô hàng không đạt tiêu chuẩn rơi vào chỗ chúng ta, cần họ trợ giúp điều tra, đưa những tên đầu sỏ phạm tội ra công lý.”
Nghe thấy vậy, cô gái lập tức hoảng sợ, bây giờ căn bản không thể rời khỏi đây.
Chẳng mấy chốc, công an đã đến, không nói nhiều lời trực tiếp bắt giữ tất cả người ở đây lại, đồng thời đem toàn bộ sản phẩm không đạt tiêu chuẩn lên xe, rời khỏi nơi này.
Dương Hiên nhìn cảnh tượng này, khẽ mỉm cười, chuyện này xử lý xong rồi.
Sau đó anh đến nơi mà Đường Hồng ở, vừa cười vừa nói: “Bộ tài chính đã tra được một lô hàng giả, bây giờ ông lật tẩy nội gián đi, để công an tra rõ nguồn gốc của lô hàng giả này. Chuyện này ông nhất định phải nắm chắc thành công, đây là cơ hội tốt để đối phó với Đổng gia.”
Trong lòng Đường Hồng hiểu rõ, lập tức đứng dậy đi đến Bộ tài chính. Dương Hiên không đi cùng ông ta mà trở về khách sạn.
Vừa mở cửa phòng lập tức cảm giác được một bầu không khí căng thẳng, ngẩng đầu nhìn vào bên trong, vô cùng bừa bộn, trông có vẻ đã xảy ra trận chiến quyết liệt.
Khi hiểu ra điều này, anh liền liếc nhìn về phía phòng ông lão và Mị Nương, vô cùng chỉnh tề, điều này nói rõ, hai người bọn họ đã từng ở phòng mình.
Sau đó anh lập tức đi đến trước bàn tiếp tân của khách sạn, vội vàng nói: “Tôi muốn xem đoạn giám sát ở tầng mà tôi ở, bạn của tôi đã không thấy đâu nữa, trong phòng cũng rất lộn xộn.”
Chị tiếp tân ngại ngùng nói: “Xin lỗi anh, có rất nhiều người xông khách sạn, trực tiếp chạy đến phòng của anh. Không lâu sau đó, có một ông cụ dẫn theo một cô gái bỏ chạy, còn có một đám người đuổi theo sau.”
Sắc mặt Dương Hiên hơi tức giận, không ngờ bị bọn chúng tìm đến nơi mình ở, thật đáng hận. “Cô biết chúng đã đi đâu không?”
Chị tiếp tân suy nghĩ một lúc rồi chỉ về phía đông, “Bọn họ chạy về phía đông của khách sạn, cụ thể nơi nào thì tôi không biết,”
Dương Hiên gật đầu, lập tức chạy qua hướng mà chị tiếp tân đã nói. Động tác của anh rất nhanh, nhưng không tìm được bất kỳ tin tức nào liên quan đến họ.
Sau khi tìm một lúc, anh lắc đầu bất lực, tìm được một gốc ẩn núp nhỏ. Bây giờ xung đều là người của gia tộc Nam Cung, tùy tiện ra ngoài rất dễ bị bọn họ phát hiện. Khi bắt đầu tìm kiếm ông lão và Mị Nương, anh cũng không nghĩ đến điểm này, sau khi bình tĩnh lại anh mới nghĩ đến.
Dương Hiên lẳng lặng chờ đợi mấy tiếng, rồi ưu buồn đi trêи trêи con đường lớn xung quanh, tiếp tục bắt đầu tìm kiếm dấu vết của hai người họ. Đã tìm rất lâu cũng không phát hiện dấu vết gì, anh gọi điện thoại cho Điền Chấn, để người của tổ chức bí mật giúp đỡ tìm kiếm.
Mấy tiếng cố gắng trôi qua, cuối cùng bọn họ cũng có được tin tức, đã tìm được dấu vết của hai người, chỉ có điều chớp mắt đã biết mất không thấy nữa.
Dương Hiên dựa theo tin tức của Điền Chấn, đến nơi mà ông lão biến mất cuối cùng. Sau khi nhìn sơ lược xung quanh, phát hiện hai người họ đã đi về phía khu ổ chuột.
Anh cũng đi theo qua đó, một lát sau liền mất đi dấu vết của cả hai. Trong lòng thấy hơi bất lực, vừa muốn rời khỏi đó, đột nhiên nhìn thấy một cánh tay to lớn, trực tiếp kéo anh vào trong căn phòng nhỏ bên cạnh.
Sau khi bị kéo vào trong, anh mới phản ứng lại, đang muốn phản kháng, đột nhiên nhìn thấy nụ cười của ông lão.
“Nhóc con, tôi biết cậu nhất định sẽ tìm đến.” Ông lão vô cùng vui mừng, chứng minh Dương Hiên là một người trọng tình trọng nghĩa.”
“Là gia tộc Nam Cung à?” Dương Hiên hỏi thẳng.
“Ở đây ngoài bọn chúng, không còn ai có thực lực này.” Ông lão nghĩ đến sức chiến đấu của những người kia, căn bản không phải một cao thủ bình thường có thể làm được.
“Bọn chúng phái trưởng lão tới rồi sao?” Dương Hiên tiếp tục hỏi.
“Không sai, người kia chính là nhị trưởng lão của gia tộc Nam Cung. Nói về thực lực, hắn không bằng tôi, nhưng số người của chúng quá nhiều, tôi căn bản không phải đối thủ.” Ông lão nói đến đây, cảm thấy lực bất tòng tâm.
“Nếu ông so với đại trưởng lão của bọn họ thì ai mạnh ai yếu?” Dương Hiên hơi nghi ngờ.
“Bọn tôi ngang tài ngang sức, thực lực của đại trưởng lão năm gia tộc lớn ngang bằng tôi, đồng thời cũng ngang bằng với sức mạnh năm hộ pháp của Ngọa Long.” Khi ông lão nói đến đây, nét mặt nghiêm trọng, trong mắt ông năm gia tộc lớn thật sự rất lợi hại.
Dương Hiên gật đầu, sau khi suy nghĩ một hồi liền nói: “Chúng ta tìm nơi ở trước, sau khi thu xếp ổn thỏa, cháu sẽ đến gia tộc Nam Cung một chuyến. Bọn chúng đã ra tay thì đương nhiên cháu sẽ không khách sáo.”
Ông lão cảm nhận được sát khí trêи người Dương Hiên, chậm rãi nói: “Cậu nhẹ tay một chút, sau này còn cần đến bọn họ chiến đấu.”
Dương Hiên mỉm cười: “Ông yên tâm, cháu sẽ giữ đúng chừng mực, nhưng cũng phải cho chúng chịu đau một chút.”
Bọn họ đã tìm một chỗ ở rất bình thường, tạm thời ở trong đó. Môi trường bên trong vô cùng tệ, bất kể là giường hay sô pha đều không thể so với khách sạn.
“Hai người nhẫn nại một chút, nhiều nhất sẽ không quá một tuần, chúng ta sẽ rời khỏi đây.” Dương Hiên nói xong, xoay người rời khỏi đó.
Đến tối, anh ở bên ngoài gia tộc Nam Cung, dựa theo tình báo mà Điền Chấn cung cấp, đã tìm được một người thân cận của gia chủ Nam Cung, người này là em họ của gia chủ Nam Cung, từ khi ông ta lên nắm quyền, thì vẫn luôn giúp đỡ, một lòng trung thành với ông ta, cũng là một đại tướng dưới tay ông ta.
Chỉ cần giết được hắn, cũng giống như chặt đứt một cánh tay của gia chủ Nam Cung, khiến ông ta trong thời gian ngắn sẽ vô cùng khó chịu.
/414
|