BETA: Đoàn Ca Ca ~~~
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Cao Ý đè Thẩm Quân ở trên giường, muốn cô một lần, thiếu chút nữa làm cô không thể rời giường. Trong lòng tức giận không thôi, đúng là tên dâm tặc không biết tiết chế ham muốn.
Tiêu Cao Ý quả thật hổ thẹn, sau đó hắn hầu hạ Thẩm Quân giống như trân bảo. Giúp cô nặn kem đánh răng, còn đánh luôn dùm cô. Lúc thay quần áo lại càng tích cực, lợi dụng thay quần áo sờ chỗ này một chút, sờ chỗ kia một hồi. Thẩm Quân trừng mắt với hắn, bỏ vào phòng. Tiêu Cao Ý chuẩn bị bữa sáng xong, nhìn thấy Thẩm Quân đang nằm lì trên giường chơi di động. Bất đắc dĩ cười khì.
Thẩm Quân nhìn bộ dáng Tiêu Cao Ý lúc này, đây là cao lãnh nam thần trong miệng mọi người, giờ đây ở trong nhà, loay hoay phục vụ cô, hận không thể ở bên cô 24 tiếng. Lòng cô giờ đây quả thật rất hưởng thụ.
Bảo bối, ăn cơm được rồi. Tiêu Cao Ý mặc áo sơ mi, quần tây đen, một thân cao lãnh, cấm dục, nhưng bản chất vẫn là một con sói, một con đại sắc lang.
Thẩm Quân ăn xong cơm sáng, hướng Tiêu Cao Ý cho hắn một cái hôn gió, chọc đến Tiêu Cao Ý kích thích tột độ, hắn đè cô lên bàn, loay hoay một hồi.
Bị cô lấy lý do chính đáng là phải thi trắc nghiệm, cự tuyệt hắn.
Sau đó Tiêu Cao Ý lại nhìn Thẩm Quân mặc một chiếc váy caro màu xanh, nhưng lại lộ ra chân dài, trong mắt lại nổi lên ngọn lửa, nghĩ đến nam sinh khác có thể nhìn thấy điều này, không vui nói: Váy quá ngắn.
Được rồi được rồi, đi học thôi. Thẩm Quân đẩy Tiêu Cao Ý ra, chạy ra cửa.
Nghĩ đi nghĩ lại mấy lời đồn không hay gần đây chắc chắn do Tô Vũ Hàm bày ra. Cô hiện tại muốn đem bộ mặt giả tạo đó xé rách, sau đó bỏ đá xuống giếng, ra sức đánh chó rơi xuống nước.
Bản chất Thẩm Quân chính là người tính toán chi li, người nào phạm cô, cô nhất định trả lại gấp đôi. Nếu còn tái phạm, cô nhất định nhổ cỏ tận gốc.
Tiêu Cao Ý ôm cô từ phía sau, để tay ở bên hông cô, sờ soạng: Mặc kệ Tô Vũ Hàm có ai chống lưng, đụng vào bảo bối của anh, anh không bỏ qua được. Trong mắt còn mang theo một tia ác độc ngoan cường.
Tiêu Cao Ý muốn đem Thẩm Quân để sau lưng, bảo vệ cô, yêu thương, sủng ái cô. Đặt cô ở trên đầu, đụng vào cô chính là đụng vào hắn. Mặc kệ nam hay nữ, hắn nhất định không hạ thủ lưu tình.
Thẩm Quân nghiêng đầu hôn vào má Tiêu Cao Ý: Anh phải tin em, với lại nha, ác giả ác báo.
Thiếu nữ trước mặt ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, mùi thơm trên cơ thể nhẹ nhàng thoang thoảng, tư tưởng với bình ổn lại bị câu đến nơi khác, áo sơ mi không đủ che lấp bộ ngực căng đầy. Tiêu Cao Ý bất đắc dĩ xoa hai bầu ngực nhẹ nhàng, môi khô khốc nói: Em đừng dụ dỗ anh.
Thẩm Quân cả người mềm nhũn, bàn tay hắn ra sức đốt lửa ở nơi mẫn cảm nhất người cô. Lại dùng giọng nói khàn đặc gợi cảm nói chuyện, rốt cuộc là ai dụ hoặc ai.
-------------------------
Thẩm Quân kiểm tra bài thi một lần cuối, chắc chắn chỉ cao không thể thấp, Thẩm Quân thu bút, nộp bài thi. Đề thi này đối với cô đơn giản như ăn một bữa sáng. Bất quá, hệ thống còn giúp cô tăng thêm kỹ năng học thuộc lòng, đại khái là dễ như trở bàn tay.
Chỉ trong vòng một buổi sáng, Thẩm Quân liền làm xong toàn bộ đề thi, tất cả lão sư trong trường đều kinh ngạc không thôi. Vừa ra khỏi văn phòng, cô liền nhìn thấy một thanh niên anh tuấn đứng ở lan can gần đó, áo sơ mi không thể che dấu hết cơ ngực của hắn, quần bò lại tôn lên đôi chân dài. Thẩm Quân thật sự động tâm rồi, nhưng mà người này cũng chỉ thuộc về một mình cô thôi. Nghĩ như vậy, trong lòng quả thật rất ấm áp.
Tiêu Cao Ý vừa thấy Thẩm Quân ra khỏi phòng, lập tức đi qua, lấy tay vuốt tóc cô: Đi thôi, dẫn em đi ăn cơm. Hắn đối với cô hoàn toàn tin tưởng, đương nhiên cũng sẽ không hỏi kết quả thế nào, kết quả cuối cùng sẽ là sự thật.
Tuấn nam kết đôi mỹ nữ, làm mọi người đều quay mặt nhìn lại, ánh mắt hâm mộ cũng có, ghen tị cũng có. Nhưng nam nữ chính đang trong quá trình yêu nhau cuồng nhiệt, đương nhiên không có ai trong mắt ngoài đối phương. Hào quang của hai người lóe ra có thể làm mù mắt người xung quanh.
Đã độc thân còn bị ngược, cuộc đời này đối với người độc thân như tôi quá khắc nghiệt.
Tô Vũ Hàm đi ra từ một bụi cây gần đó, nhìn bộ dáng hai người ân ân ái ái nắm tay nhau đi dưới sân trường.
Cô ở đây, dựa vào cái gì bọn họ có thể quang minh chính đại thành đôi?
Cô hôm qua ở cùng Lộ Chính Thanh, hắn cho cô dùng những đạo cụ tình thú bức người, trong lòng cô quả thật hận thù làm mù mắt, nhất định tôi sẽ trả thù hai người. Tôi sống không tốt thì hai người cũng đừng hòng vui vẻ.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Cao Ý đè Thẩm Quân ở trên giường, muốn cô một lần, thiếu chút nữa làm cô không thể rời giường. Trong lòng tức giận không thôi, đúng là tên dâm tặc không biết tiết chế ham muốn.
Tiêu Cao Ý quả thật hổ thẹn, sau đó hắn hầu hạ Thẩm Quân giống như trân bảo. Giúp cô nặn kem đánh răng, còn đánh luôn dùm cô. Lúc thay quần áo lại càng tích cực, lợi dụng thay quần áo sờ chỗ này một chút, sờ chỗ kia một hồi. Thẩm Quân trừng mắt với hắn, bỏ vào phòng. Tiêu Cao Ý chuẩn bị bữa sáng xong, nhìn thấy Thẩm Quân đang nằm lì trên giường chơi di động. Bất đắc dĩ cười khì.
Thẩm Quân nhìn bộ dáng Tiêu Cao Ý lúc này, đây là cao lãnh nam thần trong miệng mọi người, giờ đây ở trong nhà, loay hoay phục vụ cô, hận không thể ở bên cô 24 tiếng. Lòng cô giờ đây quả thật rất hưởng thụ.
Bảo bối, ăn cơm được rồi. Tiêu Cao Ý mặc áo sơ mi, quần tây đen, một thân cao lãnh, cấm dục, nhưng bản chất vẫn là một con sói, một con đại sắc lang.
Thẩm Quân ăn xong cơm sáng, hướng Tiêu Cao Ý cho hắn một cái hôn gió, chọc đến Tiêu Cao Ý kích thích tột độ, hắn đè cô lên bàn, loay hoay một hồi.
Bị cô lấy lý do chính đáng là phải thi trắc nghiệm, cự tuyệt hắn.
Sau đó Tiêu Cao Ý lại nhìn Thẩm Quân mặc một chiếc váy caro màu xanh, nhưng lại lộ ra chân dài, trong mắt lại nổi lên ngọn lửa, nghĩ đến nam sinh khác có thể nhìn thấy điều này, không vui nói: Váy quá ngắn.
Được rồi được rồi, đi học thôi. Thẩm Quân đẩy Tiêu Cao Ý ra, chạy ra cửa.
Nghĩ đi nghĩ lại mấy lời đồn không hay gần đây chắc chắn do Tô Vũ Hàm bày ra. Cô hiện tại muốn đem bộ mặt giả tạo đó xé rách, sau đó bỏ đá xuống giếng, ra sức đánh chó rơi xuống nước.
Bản chất Thẩm Quân chính là người tính toán chi li, người nào phạm cô, cô nhất định trả lại gấp đôi. Nếu còn tái phạm, cô nhất định nhổ cỏ tận gốc.
Tiêu Cao Ý ôm cô từ phía sau, để tay ở bên hông cô, sờ soạng: Mặc kệ Tô Vũ Hàm có ai chống lưng, đụng vào bảo bối của anh, anh không bỏ qua được. Trong mắt còn mang theo một tia ác độc ngoan cường.
Tiêu Cao Ý muốn đem Thẩm Quân để sau lưng, bảo vệ cô, yêu thương, sủng ái cô. Đặt cô ở trên đầu, đụng vào cô chính là đụng vào hắn. Mặc kệ nam hay nữ, hắn nhất định không hạ thủ lưu tình.
Thẩm Quân nghiêng đầu hôn vào má Tiêu Cao Ý: Anh phải tin em, với lại nha, ác giả ác báo.
Thiếu nữ trước mặt ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, mùi thơm trên cơ thể nhẹ nhàng thoang thoảng, tư tưởng với bình ổn lại bị câu đến nơi khác, áo sơ mi không đủ che lấp bộ ngực căng đầy. Tiêu Cao Ý bất đắc dĩ xoa hai bầu ngực nhẹ nhàng, môi khô khốc nói: Em đừng dụ dỗ anh.
Thẩm Quân cả người mềm nhũn, bàn tay hắn ra sức đốt lửa ở nơi mẫn cảm nhất người cô. Lại dùng giọng nói khàn đặc gợi cảm nói chuyện, rốt cuộc là ai dụ hoặc ai.
-------------------------
Thẩm Quân kiểm tra bài thi một lần cuối, chắc chắn chỉ cao không thể thấp, Thẩm Quân thu bút, nộp bài thi. Đề thi này đối với cô đơn giản như ăn một bữa sáng. Bất quá, hệ thống còn giúp cô tăng thêm kỹ năng học thuộc lòng, đại khái là dễ như trở bàn tay.
Chỉ trong vòng một buổi sáng, Thẩm Quân liền làm xong toàn bộ đề thi, tất cả lão sư trong trường đều kinh ngạc không thôi. Vừa ra khỏi văn phòng, cô liền nhìn thấy một thanh niên anh tuấn đứng ở lan can gần đó, áo sơ mi không thể che dấu hết cơ ngực của hắn, quần bò lại tôn lên đôi chân dài. Thẩm Quân thật sự động tâm rồi, nhưng mà người này cũng chỉ thuộc về một mình cô thôi. Nghĩ như vậy, trong lòng quả thật rất ấm áp.
Tiêu Cao Ý vừa thấy Thẩm Quân ra khỏi phòng, lập tức đi qua, lấy tay vuốt tóc cô: Đi thôi, dẫn em đi ăn cơm. Hắn đối với cô hoàn toàn tin tưởng, đương nhiên cũng sẽ không hỏi kết quả thế nào, kết quả cuối cùng sẽ là sự thật.
Tuấn nam kết đôi mỹ nữ, làm mọi người đều quay mặt nhìn lại, ánh mắt hâm mộ cũng có, ghen tị cũng có. Nhưng nam nữ chính đang trong quá trình yêu nhau cuồng nhiệt, đương nhiên không có ai trong mắt ngoài đối phương. Hào quang của hai người lóe ra có thể làm mù mắt người xung quanh.
Đã độc thân còn bị ngược, cuộc đời này đối với người độc thân như tôi quá khắc nghiệt.
Tô Vũ Hàm đi ra từ một bụi cây gần đó, nhìn bộ dáng hai người ân ân ái ái nắm tay nhau đi dưới sân trường.
Cô ở đây, dựa vào cái gì bọn họ có thể quang minh chính đại thành đôi?
Cô hôm qua ở cùng Lộ Chính Thanh, hắn cho cô dùng những đạo cụ tình thú bức người, trong lòng cô quả thật hận thù làm mù mắt, nhất định tôi sẽ trả thù hai người. Tôi sống không tốt thì hai người cũng đừng hòng vui vẻ.
/176
|