Chúc Cẩm Thành nghĩ thầm, dù sao hắn cùng với Thẩm Hạm cũng chỉ là hữu danh vô thật, nếu đổi từ Thẩm Hạm thành Thẩm Quân, đây chắc chắn là một ý tưởng không tồi.
Thẩm quân nhìn hắn, trong mắt tràn đầy nhu tình, không chút nào che dấu tình yêu, trần trụi công khai, trần trụi thổ lộ, cô yêu hắn, cả đời này cũng chỉ thuộc về một mình hắn. Cô dùng cách trực tiếp nhất để biểu đạt, Chúc Cẩm Thành có thể liếc mắt một cái, liền hiểu rõ, phía bên dưới áo sơ mi lộ ra cảnh đẹp, hai viên đậu đỏ nhô lên trước ngực, hắn thậm chí hoài nghi cô có mặc quần lót hay không.
Những bọt nước trong suốt trên người Chúc Cẩm Thành, bên hông còn đeo khăn tắm, thân người cao lớn vững chắc, Thẩm Quân sáng mắt, cô muốn kéo cái khăn tắm đáng ghét kia xuống a, phía bên trong chắc chắn giấu một tiểu gia hỏa đáng ghét, hạ thân cô trống vắng bắt đầu chảy nước. Ngọc Nữ biến thành Dục Nữ chỉ trong một nháy mắt, không có gì là khó, chỉ cần người trước mặt là ai mà thôi.
Sao vậy? Chúc Cẩm Thành xoay người, lộ ra cái mông gợi cảm, cầm lấy áo tắm dài mặc vào.
Thẩm Quân thiếu chút nữa là nhào lên, khuôn mặt hồng bạo, thở hổn hển, Tới, tới giờ kiểm tra. . Nói xong lại cúi đầu, muốn nhìn nhưng không dám.
Chúc Cẩm Thành ngồi ở mép giường, một bộ dạng lười biếng tùy ý, tách ra hai chân, vỗ lên nệm: Lại đây.
Thẩm Quân nghe lời đi qua ngồi xuống, Chúc Cẩm Thành thật quá mê người, làm cô vô khả năng chống cự.
Thẩm Quân đột nhiên thanh tỉnh,Chúc Cẩm Thành tuy mê người, nhưng hắn vẫn đang bất lực: Anh rể, em giúp anh.
Sau đó, hắn trực tiếp cởi bỏ đai lưng, nửa lộ nửa không, chờ Thẩm Quân chính mình động thủ.
Thẩm Quân không biết xấu hổ, ngồi quỳ trên sàn, trông miệng nói: Thật ngại quá.
Nhưng tay lại xốc áo tắm dài đi, xem tiểu đáng ghét kia. Một ngày không thấy, như cách tam thu, chính là như vậy nha.
Tay Thẩm Quân đụng vào côn thịt, đôi mắt nghiêm túc, dùng kỹ thuật xoa bóp, khai thông huyết quản. Mười phút sau, tay cô mỏi nhừ, côn thịt vẫn như cũ, mềm oặt. Quả nhiên, vẫn phải dùng đến thôi miên.
Thẩm Quân vẫn duy trì tư thế cũ, ngẩng đầu nói với Chúc Cẩm Thành: Anh rể, em mới tìm được một tư liệu, trong quá trình mát xa có thể kết hợp với thôi miên, anh có thể phối hợp với em, chỉ cần thả lỏng tâm tình, kết quả sẽ tốt hơn.
Em muốn làm gì, thì làm cái đó. Chúc Cẩm Thành tùy ý, chẳng qua nghe những lời này làm cô nhiệt huyết sôi trào, muốn làm cái gì....ừm....làm anh...làm chết anh.
Thẩm Quân đứng dậy, bảo hắn nằm lên giường: Em sẽ bật một ít nhạc nhẹ, dẫn anh vào trong một giấc mộng, chỉ cần làm theo bản năng, muốn làm gì, thì cứ làm như thế, không cần kiêng kị, không cần chần chờ. Giấc mơ của anh, anh có thể tùy ý làm chủ, bất kể ở đây, hay là, làm cùng ai.
Chúc Cẩm Thành gật đầu, nhắm mắt lại, Thẩm Quân nhịn không được cười trộm, không phát hiện Chúc Cẩm Thành lúc này cũng mỉm cười.
Bật lên một thể loại nhạc nhẹ nhàng phiêu lãng, Thẩm Quân bắt đầu quá trình thôi miên, tiến hắn vào trong giấc mộng hoan ái, thiên đường tính phúc.
Anh đang ở một thảo nguyên rộng lớn, gió lúc này nhẹ nhàng thôi, xung quanh đều là một mảng yên tĩnh, dọc theo con suối nhỏ chính là rừng rậm âm u.....
Thẩm quân nhìn hắn, trong mắt tràn đầy nhu tình, không chút nào che dấu tình yêu, trần trụi công khai, trần trụi thổ lộ, cô yêu hắn, cả đời này cũng chỉ thuộc về một mình hắn. Cô dùng cách trực tiếp nhất để biểu đạt, Chúc Cẩm Thành có thể liếc mắt một cái, liền hiểu rõ, phía bên dưới áo sơ mi lộ ra cảnh đẹp, hai viên đậu đỏ nhô lên trước ngực, hắn thậm chí hoài nghi cô có mặc quần lót hay không.
Những bọt nước trong suốt trên người Chúc Cẩm Thành, bên hông còn đeo khăn tắm, thân người cao lớn vững chắc, Thẩm Quân sáng mắt, cô muốn kéo cái khăn tắm đáng ghét kia xuống a, phía bên trong chắc chắn giấu một tiểu gia hỏa đáng ghét, hạ thân cô trống vắng bắt đầu chảy nước. Ngọc Nữ biến thành Dục Nữ chỉ trong một nháy mắt, không có gì là khó, chỉ cần người trước mặt là ai mà thôi.
Sao vậy? Chúc Cẩm Thành xoay người, lộ ra cái mông gợi cảm, cầm lấy áo tắm dài mặc vào.
Thẩm Quân thiếu chút nữa là nhào lên, khuôn mặt hồng bạo, thở hổn hển, Tới, tới giờ kiểm tra. . Nói xong lại cúi đầu, muốn nhìn nhưng không dám.
Chúc Cẩm Thành ngồi ở mép giường, một bộ dạng lười biếng tùy ý, tách ra hai chân, vỗ lên nệm: Lại đây.
Thẩm Quân nghe lời đi qua ngồi xuống, Chúc Cẩm Thành thật quá mê người, làm cô vô khả năng chống cự.
Thẩm Quân đột nhiên thanh tỉnh,Chúc Cẩm Thành tuy mê người, nhưng hắn vẫn đang bất lực: Anh rể, em giúp anh.
Sau đó, hắn trực tiếp cởi bỏ đai lưng, nửa lộ nửa không, chờ Thẩm Quân chính mình động thủ.
Thẩm Quân không biết xấu hổ, ngồi quỳ trên sàn, trông miệng nói: Thật ngại quá.
Nhưng tay lại xốc áo tắm dài đi, xem tiểu đáng ghét kia. Một ngày không thấy, như cách tam thu, chính là như vậy nha.
Tay Thẩm Quân đụng vào côn thịt, đôi mắt nghiêm túc, dùng kỹ thuật xoa bóp, khai thông huyết quản. Mười phút sau, tay cô mỏi nhừ, côn thịt vẫn như cũ, mềm oặt. Quả nhiên, vẫn phải dùng đến thôi miên.
Thẩm Quân vẫn duy trì tư thế cũ, ngẩng đầu nói với Chúc Cẩm Thành: Anh rể, em mới tìm được một tư liệu, trong quá trình mát xa có thể kết hợp với thôi miên, anh có thể phối hợp với em, chỉ cần thả lỏng tâm tình, kết quả sẽ tốt hơn.
Em muốn làm gì, thì làm cái đó. Chúc Cẩm Thành tùy ý, chẳng qua nghe những lời này làm cô nhiệt huyết sôi trào, muốn làm cái gì....ừm....làm anh...làm chết anh.
Thẩm Quân đứng dậy, bảo hắn nằm lên giường: Em sẽ bật một ít nhạc nhẹ, dẫn anh vào trong một giấc mộng, chỉ cần làm theo bản năng, muốn làm gì, thì cứ làm như thế, không cần kiêng kị, không cần chần chờ. Giấc mơ của anh, anh có thể tùy ý làm chủ, bất kể ở đây, hay là, làm cùng ai.
Chúc Cẩm Thành gật đầu, nhắm mắt lại, Thẩm Quân nhịn không được cười trộm, không phát hiện Chúc Cẩm Thành lúc này cũng mỉm cười.
Bật lên một thể loại nhạc nhẹ nhàng phiêu lãng, Thẩm Quân bắt đầu quá trình thôi miên, tiến hắn vào trong giấc mộng hoan ái, thiên đường tính phúc.
Anh đang ở một thảo nguyên rộng lớn, gió lúc này nhẹ nhàng thôi, xung quanh đều là một mảng yên tĩnh, dọc theo con suối nhỏ chính là rừng rậm âm u.....
/176
|