Sao anh không yêu em

Chương 4

/4


Chương 4
Chuyển ngữ: Thập Tam Thoa

Trong hồi ức của Hôi Cáp, anh biểu hiện khó có thể tin trong hôn lễ, vì mặt mũi, anh điều chỉnh tốt tâm trạng của bản thân, kết hôn với cô. Anh đưa mình về biệt thự, ném mình lên giường, đồng thời ném một trận sỉ nhục và chửi thề. Mình cũng không cảm thấy gì, có thể là vì mình không yêu anh, cũng chỉ là một người đàn ông thôi, nhưng lòng tự ái vẫn có chút bị tổn thương.

Cô thống hận những ký ức đó, cô hận, cho đến khi cảm thấy cơ thể mình truyền đến dị dạng, cô cảm thấy hình như có ai đó đang xoa nắn cơ thể mình, là ai?

Cô rất buồn ngủ, không muốn mở mắt ra, nhưng hai bàn tay kia càng lúc càng làm càn, cô không thể không mở mắt.

"A!" Bị dọa là chuyện đương nhiên, dù sao đột nhiên có thêm một người xuất hiện trong phòng, còn đè trên người mình.

"Tại sao anh lại ở đây?" Hôi Cáp cũng không nghĩ nhiều, cũng không phải cô quên mất chuyện vừa rồi, nhưng người đang đè trên người cô là Bạch Mạc, điều này làm cô cảm thấy chuyện vừa rồi chỉ là mơ.

"Chồng ở trong phòng vợ, còn có thể làm gì?" Bạch Mạc tiếp tục cúi đầu 'công tác', hoàn toàn không có ý định ngừng tay.

"A? Không hiểu! Chờ đã, anh đang sờ đâu đó?" Hôi Cáp bất thình lình phát hiện, sau khi tỉnh lại, bàn tay to trên người vẫn còn tồn tại, thậm chí có xu hướng di chuyển về phía vị trí tư mật, cô giật mình, đó là tay của Bạch Mạc, anh đang khinh bạc mình.

"Shit, cô làm ơn im miệng cho tôi nhờ!" Ầm ỹ như thế, anh hoàn toàn không thể chuyên tâm.

"Hả?" Hôi Cáp cảm thấy khó mà tin nổi, anh bảo người bị khinh bạc câm miệng đi, Hôi Cáp hất tay Bạch Mạc ra.

Phản xạ thần kinh là gì? Có phải là giống như Bạch Mạc, ngay lúc tay bị hất ra thì tay kia lập tức thuận theo tự nhiên trèo lên, mà tay bị hất thì thuận thế bắt lấy hai tay của cô gái không biết nghe lời, nhất định rằng một người đàn ông không cần dùng qua đại não, cũng có thể trực tiếp thông qua cơ thể làm ra phản xạ.

Vì thế, khi Hôi Cáp bị cưỡng chế cô mới biết, đây không phải là đùa, anh là... Thật sự.

Lúc này bắt đầu giãy dụa cũng không còn cơ hội! Cũng vào lúc này, Hôi Cáp phát hiện, trên người anh nồng nặc mùi rượu.

"Anh say rồi, trời, anh đúng là đồ điên, mau buông ra! Anh dám say rượu đến mất lý trí, anh nhìn xem tôi là ai, tôi không phải Lam Tâm, không phải!" Thấy người đàn ông hoàn toàn thờ ơ, thậm chí bắt đầu cúi đầu hôn lên cơ thể mình, cô sợ hãi mà điên cuồng gào thét: "A, tôi nói rồi, anh nhận lầm người, tôi không phải Lam Tâm, tôi không phải cô ta! Sáng mai, anh sẽ hối hận!"

"Ồn đã chết!" Bạch Mạc không nhịn được ngẩng đầu lên, hai mắt sáng tỏ có thần nhìn Hôi Cáp, sau đó một tay bắt lấy cằm Hôi Cáp, đối mặt với cô: "Cô thấy rõ chưa, tôi uống, nhưng không say. Nhìn hai mắt của tôi, thấy rõ? Tôi rất thanh tỉnh, cho nên, hiện tại câm miệng cho tôi!"

Bạch Mạc nói xong, tiếp tục 'công tác'. Mà Hôi Cáp thì hoàn toàn chết ngất, không có say, không có say... "Khốn nạn, không say, anh còn làm cái gì?"

"Nghe qua câu nói này chưa?" Bạch Mạc ngẩng đầu, tà mị nở nụ cười: "Ăn no tư dâm dục!"

Hôi Cáp lần nữa chết ngất, đến lúc hoàn hồn, thì chẳng còn mảnh vải che thân, anh đúng là một tên lão luyện!

Ngay cả như vậy, Hôi Cáp vẫn tiếp tục giãy dụa - nhưng không phát ra tiếng nữa, nước mắt nguyên vốn đã chảy khô, lần nữa thấm ướt cả gối đầu, mà chăn sớm đã bị Hôi Cáp đá xuống giường, người đàn ông trên thân cũng không chút lùi bước.

Đến tận lúc bị đâm xuyên, Hôi Cáp chỉ cảm thấy đau, cô đau muốn chết, nhưng vẫn không rên ra tiếng, lúc đó cô chỉ nghĩ: Đây chính là đời! Cho đến về sau, ngay cả nước mắt cô cũng chảy không được nữa!

"Đời này, đừng hòng tôi chạm vào cô dù chỉ một lần!"

"Nghe qua câu nói này chưa? Ăn no tư dâm dục!"

Nói đến cùng, mình rốt cục bị xem thành thứ gì chứ?

/4

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status