Chậc chậc, cô ấy đỏ mặt cái gì vậy? Chẳng lẽ lại coi mình là cây ngọc đón gió, trái tim ngầm thương nên thấy ngượng ngùng? Hẳn là vậy rồi. Triệu Thiết Trụ đáp lại Trần Linh San bằng ánh mắt kiểu “tôi hiểu rồi”. Trần Linh San thầm nghĩ trong lòng: “ Hóa ra hắn cũng còn tự biết mình thế nào.”
Ánh mắt quay lại trận đấu.
Theo đánh giá đầy kinh nghiệm về trò DoTa của Triệu Thiết Trụ, thực lực của đám Phạm Kiến vẫn vô cùng dũng mãnh, APM( tốc độ tay) ít nhất cũng phải 150 trở lên, hơn nữa điểm chết tinh chuẩn, dù chưa đạt tới mức chuyên nghiệp nhưng đối với những tuyển thủ không chuyên thì cũng coi như là đứng đầu rồi.
Nhưng cục diện lại nghiêng về phía có lợi cho Lộ Lộ. Lộ Lộ khống chế Nguyệt Tế chẳng khác nào giới chủ ma giới, lắc lắc mông hổ. Mỗi lần Phạm Kiến có ý định áp sát cô, cô lại giống như Bolt, chạy nhanh hơn bất kỳ ai. Còn người của Phạm Kiến nếu có ai đi đơn độc thì trong nháy mắt sẽ bị Lộ Lộ chỉ huy mọi người vây sát. Sắc mặt Phạm Kiến càng ngày càng đỏ, mồ hôi trên mặt chảy ròng.
Triệu Thiết Trụ bình thản nhìn Phạm Kiến, tháp trung lộ đã bị đẩy mất tương đối. Xem ra chuyện bị thua chỉ là vấn đề về mặt thời gian.
Quả nhiên, đám người của Phạm Kiến sau hơn hai mươi phút khổ sở chống đỡ, rốt cục bị xử lý.
- Hoan hô.
Bên kia truyền đến một tràng pháo tay. Trần Linh San nhảy nhót không ngừng, thoáng nhìn Triệu Thiết Trụ, trong mắt có một tia thách thức âm thầm.
- Xời, có gan thì thi với anh, anh hành chết mấy em.
Triệu Thiết Trụ đáp lại với một ánh mắt khinh thường.
- Tiếp nào, chị còn chưa chơi đủ đâu.
Lộ Lộ kêu lên, Phạm Kiến không nói lời nào thiết lập máy chủ, trận đấu lại bắt đầu.
Chỉ có điều quả thật là thực lực có chênh lệch. Đội tài chính kinh tế dưới sự dẫn dắt tài tình của Lộ Lộ, hát khúc ca khải hoàn. Mất hơn nửa tiếng, phân nửa thời gian là hành lạc bọn Phạm Kiến.
Bên đội khoa ngoại ngữ, Trần Côn Bằng lại liên tục lắc đầu:
- Phạm Kiến à, sao cậu lại kém như vậy, đừng làm khoa ngoại ngữ chúng ta mất hết mặt mũi chứ.
Mặt Phạm Kiên biến sắc, xxx mẹ mày, lúc mình thắng thì cái ông Trần Côn Bằng này không thấy đâu, lúc thua liền ném đá xuống giếng. Mẹ kiếp, giỏi mày vào chơi thử xem.
Triệu Thiết Trụ cũng nhìn Trần Côn Bằng một cái. Người này đã đánh bại Phạm Kiến trong vụ bầu lớp trưởng, còn bám Phạm Kiến dai như đỉa mãi không buông. Có cơ hội nhất định phải xả giận thay cho Phạm Kiến mới được.
Tiếp theo lại đánh thêm vài hiệp. Đám người Phạm Kiến không nghi ngờ gì lại bị ăn hành. Phạm Kiến ném bỏ chuột, kêu lên:
- Không chơi nữa. Các cậu quá ngạo mạn. Không chơi với các cậu nữa.
- Ha ha, sao vậy? Nản rồi à? Lần trước lúc thắng lớp tôi chẳng phải cũng rất vênh váo đó sao? Thắng mấy lần đã coi mình là giỏi lắm, gặp phải chị thì tắt điện.
Lộ Lộ cười nói, ôm lấy Trần Linh San cười nói:
- Bên kia ai muốn chơi với tôi? Người nào thắng tôi sẽ giao Linh San cho người đó. Ha ha.
Đám người Phạm Kiến quả thực đang rất giận dữ. Dù cô có lợi hại đến đâu thì cũng không nên làm nhục người ta như thế. Chẳng qua vì đối phương là nữ sinh, Phạm Kiến nén cục tức lại.
- Không có ai à? Ma Thú, Tinh Tế, hay trò nào cũng được cả, ai chơi nào?
Lộ Lộ cười ngạo mạn hơn. Triệu Thiết Trụ nói với Trần Côn Bằng:
- Cậu lên chơi với cô ta thử xem.
Trần Côn Bằng lắc lắc đầu nói:
- Tôi không chơi mấy trò này.
Triệu Thiết Trụ cười cười nói với Lộ Lộ:
- Chơi đi, Tinh Tế 1 với 1.
Trần Linh San hơi tò mò liếc nhìn Triệu Thiết Trụ. Triệu Thiết Trụ nháy mắt với cô, Trần Linh San đỏ mặt. Lộ Lộ cũng kêu lên:
- Bây giờ bắt đầu quyến rũ Linh San nhà tôi đấy à? Được thôi, 1 với 1 thì 1 với 1. Nói trước với cậu, cậu thua thì tính sao đây?
- Thua tùy cô xử.
Triệu Thiết Trụ cười cười, ngồi vào trước máy tính của Phạm Kiến, bắt đầu điều chỉnh thử chuột và bán phím.
- Được, đến lúc đó cậu đừng có hối hận.
Lộ Lộ cười nói, cũng bắt đầu điều chỉnh máy tính.
Bọn người Phạm Kiến có vẻ căng thẳng nhìn Triệu Thiết Trụ. Mấy người không rõ thực lực của Triệu Thiết Trụ thế nào. Nếu còn thua tiếp, thật sự không còn mặt mũi nào nhìn phụ lão Giang Đông nữa rồi.
Đã bao lâu rồi không chơi trò Tinh Tế? Triệu Thiết Trụ nhìn trò chơi, nhớ lại hình ảnh quen thuộc ngày xưa, có chút bùi ngùi. Hình như từ hồi làm sát thủ tới nay, chưa chơi lại Tinh Tế lần nào.
Lộ Lộ lập mạng chủ, bản đồ là một không gian rất lớn, cũng là một tấm bản đồ thi đấu khá sớm, thần miếu bị bỏ rơi. Triệu Thiết Trụ chọn Thần tộc còn Lộ Lộ lại chọn Trùng tộc, đúng là khẩu vị khác thường.
Trận đấu chính thức bắt đầu.
Triệu Thiết Trụ dùng phương pháp mở đầu bằng cách xây dựng căn cứ ở bên ngoài với tám nông dân rồi xây dựng doanh trại quân đội pha lê. Đây là cách mở đầu thuộc loại giống như vạn kim dầu. Cho dù phải chống lại khoái công của cẩu cẩu Trùng tộc, đương nhiên vẫn có thể ứng phó được. Chỉ có điều Lộ Lộ lại bắt đầu với căn cứ bên ngoài sau ao máu với mười hai nông dân rất chính thống. Giai đoạn đầu hai người không gấp, không chậm. Triệu Thiết Trụ đang thích ứng dần, tốc độ tay cũng dần dần nâng cao. Lúc đầu chỉ 100 sau lên tới khoảng 200. Hai người tiến hành vài lần va chạm không lớn không nhỏ ở vùng giữa bản đồ, mỗi bên tổn thất một nửa. Rồng bay của Lộ Lộ vô cùng mạnh mẽ, mang lại bao rắc rối cho Triệu Thiết Trụ. Nhưng sau khi máy bay hải tặc của Triệu Thiết Trụ xuất hiện, rồng bay đã không còn đất dụng võ.
Rốt cục sau khi giằng co năm phút, lực lượng quân đội chủ chốt của hai bên va chạm nhau ngay giữa trung tâm bản đồ. Tốc độ tay của Triệu Thiết Trụ cũng tăng lên ngay tại thời điểm đó, đột phá lên tới mức của một tuyển thủ chuyên nghiệp mới có thể đạt tới là trên 300. Từng tên lính giống như đều có sinh mạng riêng của mình. Số lính của hai bên vốn không chênh lệch nhau là mấy. Đến cuối cùng không ngờ Triệu Thiết Trụ còn thừa sáu tên lính tinh nhuệ. Nhưng trong giai đoạn Lộ Lộ hết binh lực đang chờ tiếp tế từ doanh trại, thì sáu tên lính tinh nhuệ này như một mũi dao nhọn, trực tiếp đâm thẳng vào căn cứ chủ của Lộ Lộ. Sinh lực của Lộ Lộ bị tổn thương nghiêm trọng, sau đó bị lính tiếp ứng của Triệu Thiết Trụ trực tiếp đánh tan.
- Ba trận hai thắng.
Sau khi thua trận, Lộ Lộ kêu lên, lại nhanh chóng thiết lập máy chủ. Lần này tay Triệu Thiết Trụ đã hoàn toàn nóng lên. Ở kỳ trước đã hoàn toàn ngăn chặn được Lộ Lộ. Lộ Lộ có thứ cảm giác dường như bị nhìn thấu. Bất kể cô luồn lách ra đòn như thế nào, đều bị Triệu Thiết Trụ hóa giải dễ dàng. Thao tác tay của Triệu Thiết Trụ cũng hoàn toàn khắc chế được cô. Trong vòng mười ba phút, Lộ Lộ lại thua.
- Năm trận ba thắng.
Lộ Lộ không phục lại lập mạng chủ. Lần này bị Triệu Thiết Trụ tấn công trực tiếp, trong sáu phút đã bị tiêu diệt.
Lộ Lộ còn muốn chơi nữa, nhưng lại thấy vẻ mặt tươi cười bỡn cợt của Triệu Thiết Trụ, ném bỏ chuột nói:
- Không chơi nữa, không chơi nữa. Tôi chơi không thắng cậu được. Tuy nhiên vừa rồi các cậu thua trò Ma Thú, lần này chúng ta coi như hòa. Hay thử chơi trò khác xem, đánh bida được không?
Trần Côn Bằng lúc này tiếp lời nói:
- Không thành vấn đề, để tôi đấu bida.
Triệu Thiết Trụ không nói gì, dù sao hắn cũng chỉ là đến chơi cho vui thôi. Chỉ là để nhớ tới những tháng ngày ham mê Tinh Tế điên cuồng lúc trước, về chuyện ai thắng ai thua, cũng chẳng có ý nghĩa gì nhiều.
Một đám người rời trận địa, tiến vào phòng biaa. Mọi người chơi theo kiểu mỹ ăn tám bi. Mỗi người một màu, sau khi đánh hết bi màu của mình thì đánh bi tám đen. Ai đánh xong bi tám đen trước thì người đó thắng. Trần Côn Bằng thản nhiên cầm lấy một cây cơ, nói:
- Ưu tiên con gái chơi trước.
Trong lòng đã mừng thầm. Hắn ta chơi bi-a đã lâu, không thể nói là giỏi nhất, nhưng đứng thứ ba thứ tư thì cũng không vấn đề. Với tầm cơ như vậy thì đã là khá lợi hại trong giới tuyển thủ không chuyên rồi, tới tận bây giờ cả đại học FJ không có ai là đối thủ.
Lộ Lộ cười quyến rũ, nhìn thấu thái độ tự đắc của Trần Côn Bằng.
- Phanh.
Một cú phát bóng với lực lớn.
Ba bi xuống lỗ.
- Rất may mắn.
Trần Côn Bằng gật gật đầu. Khán giả hoan hô nhiệt liệt. Sau cơ đầu tiên này của Lộ Lộ, vài cơ tiếp theo đánh cho mấy bi tản cả ra. Sau đó thực hiện chiến thuật phòng thủ, đến lượt Trần Côn Bằng đánh.
Trần Côn Bằng có vẻ rất nghiêm túc, ghé mặt mặt bàn, tư thế tay trông rất tiêu chuẩn.
Một cơ năm quả bóng rơi xuống túi. Nhưng sau đó mắc một sai sót, đành lắc đầu bất đắc dĩ.
Lộ Lộ mỉm cười tiếp tục ra tay. Một lúc đã đánh xong tất cả bóng của mình. Hắc bát lúc này dán chặt bên cạnh thành bàn. Còn Mẫu cầu lại nằm đối diện Hắc bát. Thế bóng như này rất khó để đánh vào lỗ được. Lộ Lộ hạ thấp người, vòng ba với đường cong hấp dẫn kia thu hút mọi ánh nhìn của các nam sinh viên, không loại trừ Trần Côn Bằng. “phịch”, một tiếng vang trong trẻo.
Hắc bát quay tròn một vòng, rơi xuống đáy túi. Cái nhìn của Trần Côn Bằng vừa chuyển từ cái mông trở lại trên bàn, Hắc bát đã vào lỗ.
- Có lầm không vậy?
Trần Côn Bằng buồn bực thở dài.
- Cậu không ổn rồi. Để người vừa nãy chơi đi.
Lộ Lộ lắc lắc ngón tay với Trần Côn Bằng.
- Chơi tiếp một ván.
Trần Côn Bằng nói, cảm thấy mình phải tìm lại thế chủ động.
Lại một ván nữa, Lộ Lộ thẳng thừng đánh một cơ ăn hết tất cả bóng của mình. Lúc đánh Hắc bát có mắc chút sai lầm nhỏ. Trần Côn Bằng bắt đầu, sau khi hạ ba quả, quả thứ tư bất đắc dĩ dừng ở miệng túi. Lộ Lộ bồi thêm cơ cuối đã tiến Hắc bát vào lỗ, 2-0 rồi.
- Đã nói cậu không ổn rồi mà, tiếp đi, người vừa rồi đâu, chúng ta đấu xem.
Triệu Thiết Trụ vô tư gật gật đầu, cầm lấy cây cơ bên cạnh rồi tiến lên đài. Trần Côn Bằng đành bất đắc dĩ đứng sang một bên nói:
- Cô ta không phải loại vừa đâu, cậu đừng để thảm bại đấy.
- Sẽ không thảm hơn cậu đâu.
Triệu Thiết Trụ lạnh lùng nói. Hạ người khom lưng, bốp một tiếng, bi bị đánh tan.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
Ánh mắt quay lại trận đấu.
Theo đánh giá đầy kinh nghiệm về trò DoTa của Triệu Thiết Trụ, thực lực của đám Phạm Kiến vẫn vô cùng dũng mãnh, APM( tốc độ tay) ít nhất cũng phải 150 trở lên, hơn nữa điểm chết tinh chuẩn, dù chưa đạt tới mức chuyên nghiệp nhưng đối với những tuyển thủ không chuyên thì cũng coi như là đứng đầu rồi.
Nhưng cục diện lại nghiêng về phía có lợi cho Lộ Lộ. Lộ Lộ khống chế Nguyệt Tế chẳng khác nào giới chủ ma giới, lắc lắc mông hổ. Mỗi lần Phạm Kiến có ý định áp sát cô, cô lại giống như Bolt, chạy nhanh hơn bất kỳ ai. Còn người của Phạm Kiến nếu có ai đi đơn độc thì trong nháy mắt sẽ bị Lộ Lộ chỉ huy mọi người vây sát. Sắc mặt Phạm Kiến càng ngày càng đỏ, mồ hôi trên mặt chảy ròng.
Triệu Thiết Trụ bình thản nhìn Phạm Kiến, tháp trung lộ đã bị đẩy mất tương đối. Xem ra chuyện bị thua chỉ là vấn đề về mặt thời gian.
Quả nhiên, đám người của Phạm Kiến sau hơn hai mươi phút khổ sở chống đỡ, rốt cục bị xử lý.
- Hoan hô.
Bên kia truyền đến một tràng pháo tay. Trần Linh San nhảy nhót không ngừng, thoáng nhìn Triệu Thiết Trụ, trong mắt có một tia thách thức âm thầm.
- Xời, có gan thì thi với anh, anh hành chết mấy em.
Triệu Thiết Trụ đáp lại với một ánh mắt khinh thường.
- Tiếp nào, chị còn chưa chơi đủ đâu.
Lộ Lộ kêu lên, Phạm Kiến không nói lời nào thiết lập máy chủ, trận đấu lại bắt đầu.
Chỉ có điều quả thật là thực lực có chênh lệch. Đội tài chính kinh tế dưới sự dẫn dắt tài tình của Lộ Lộ, hát khúc ca khải hoàn. Mất hơn nửa tiếng, phân nửa thời gian là hành lạc bọn Phạm Kiến.
Bên đội khoa ngoại ngữ, Trần Côn Bằng lại liên tục lắc đầu:
- Phạm Kiến à, sao cậu lại kém như vậy, đừng làm khoa ngoại ngữ chúng ta mất hết mặt mũi chứ.
Mặt Phạm Kiên biến sắc, xxx mẹ mày, lúc mình thắng thì cái ông Trần Côn Bằng này không thấy đâu, lúc thua liền ném đá xuống giếng. Mẹ kiếp, giỏi mày vào chơi thử xem.
Triệu Thiết Trụ cũng nhìn Trần Côn Bằng một cái. Người này đã đánh bại Phạm Kiến trong vụ bầu lớp trưởng, còn bám Phạm Kiến dai như đỉa mãi không buông. Có cơ hội nhất định phải xả giận thay cho Phạm Kiến mới được.
Tiếp theo lại đánh thêm vài hiệp. Đám người Phạm Kiến không nghi ngờ gì lại bị ăn hành. Phạm Kiến ném bỏ chuột, kêu lên:
- Không chơi nữa. Các cậu quá ngạo mạn. Không chơi với các cậu nữa.
- Ha ha, sao vậy? Nản rồi à? Lần trước lúc thắng lớp tôi chẳng phải cũng rất vênh váo đó sao? Thắng mấy lần đã coi mình là giỏi lắm, gặp phải chị thì tắt điện.
Lộ Lộ cười nói, ôm lấy Trần Linh San cười nói:
- Bên kia ai muốn chơi với tôi? Người nào thắng tôi sẽ giao Linh San cho người đó. Ha ha.
Đám người Phạm Kiến quả thực đang rất giận dữ. Dù cô có lợi hại đến đâu thì cũng không nên làm nhục người ta như thế. Chẳng qua vì đối phương là nữ sinh, Phạm Kiến nén cục tức lại.
- Không có ai à? Ma Thú, Tinh Tế, hay trò nào cũng được cả, ai chơi nào?
Lộ Lộ cười ngạo mạn hơn. Triệu Thiết Trụ nói với Trần Côn Bằng:
- Cậu lên chơi với cô ta thử xem.
Trần Côn Bằng lắc lắc đầu nói:
- Tôi không chơi mấy trò này.
Triệu Thiết Trụ cười cười nói với Lộ Lộ:
- Chơi đi, Tinh Tế 1 với 1.
Trần Linh San hơi tò mò liếc nhìn Triệu Thiết Trụ. Triệu Thiết Trụ nháy mắt với cô, Trần Linh San đỏ mặt. Lộ Lộ cũng kêu lên:
- Bây giờ bắt đầu quyến rũ Linh San nhà tôi đấy à? Được thôi, 1 với 1 thì 1 với 1. Nói trước với cậu, cậu thua thì tính sao đây?
- Thua tùy cô xử.
Triệu Thiết Trụ cười cười, ngồi vào trước máy tính của Phạm Kiến, bắt đầu điều chỉnh thử chuột và bán phím.
- Được, đến lúc đó cậu đừng có hối hận.
Lộ Lộ cười nói, cũng bắt đầu điều chỉnh máy tính.
Bọn người Phạm Kiến có vẻ căng thẳng nhìn Triệu Thiết Trụ. Mấy người không rõ thực lực của Triệu Thiết Trụ thế nào. Nếu còn thua tiếp, thật sự không còn mặt mũi nào nhìn phụ lão Giang Đông nữa rồi.
Đã bao lâu rồi không chơi trò Tinh Tế? Triệu Thiết Trụ nhìn trò chơi, nhớ lại hình ảnh quen thuộc ngày xưa, có chút bùi ngùi. Hình như từ hồi làm sát thủ tới nay, chưa chơi lại Tinh Tế lần nào.
Lộ Lộ lập mạng chủ, bản đồ là một không gian rất lớn, cũng là một tấm bản đồ thi đấu khá sớm, thần miếu bị bỏ rơi. Triệu Thiết Trụ chọn Thần tộc còn Lộ Lộ lại chọn Trùng tộc, đúng là khẩu vị khác thường.
Trận đấu chính thức bắt đầu.
Triệu Thiết Trụ dùng phương pháp mở đầu bằng cách xây dựng căn cứ ở bên ngoài với tám nông dân rồi xây dựng doanh trại quân đội pha lê. Đây là cách mở đầu thuộc loại giống như vạn kim dầu. Cho dù phải chống lại khoái công của cẩu cẩu Trùng tộc, đương nhiên vẫn có thể ứng phó được. Chỉ có điều Lộ Lộ lại bắt đầu với căn cứ bên ngoài sau ao máu với mười hai nông dân rất chính thống. Giai đoạn đầu hai người không gấp, không chậm. Triệu Thiết Trụ đang thích ứng dần, tốc độ tay cũng dần dần nâng cao. Lúc đầu chỉ 100 sau lên tới khoảng 200. Hai người tiến hành vài lần va chạm không lớn không nhỏ ở vùng giữa bản đồ, mỗi bên tổn thất một nửa. Rồng bay của Lộ Lộ vô cùng mạnh mẽ, mang lại bao rắc rối cho Triệu Thiết Trụ. Nhưng sau khi máy bay hải tặc của Triệu Thiết Trụ xuất hiện, rồng bay đã không còn đất dụng võ.
Rốt cục sau khi giằng co năm phút, lực lượng quân đội chủ chốt của hai bên va chạm nhau ngay giữa trung tâm bản đồ. Tốc độ tay của Triệu Thiết Trụ cũng tăng lên ngay tại thời điểm đó, đột phá lên tới mức của một tuyển thủ chuyên nghiệp mới có thể đạt tới là trên 300. Từng tên lính giống như đều có sinh mạng riêng của mình. Số lính của hai bên vốn không chênh lệch nhau là mấy. Đến cuối cùng không ngờ Triệu Thiết Trụ còn thừa sáu tên lính tinh nhuệ. Nhưng trong giai đoạn Lộ Lộ hết binh lực đang chờ tiếp tế từ doanh trại, thì sáu tên lính tinh nhuệ này như một mũi dao nhọn, trực tiếp đâm thẳng vào căn cứ chủ của Lộ Lộ. Sinh lực của Lộ Lộ bị tổn thương nghiêm trọng, sau đó bị lính tiếp ứng của Triệu Thiết Trụ trực tiếp đánh tan.
- Ba trận hai thắng.
Sau khi thua trận, Lộ Lộ kêu lên, lại nhanh chóng thiết lập máy chủ. Lần này tay Triệu Thiết Trụ đã hoàn toàn nóng lên. Ở kỳ trước đã hoàn toàn ngăn chặn được Lộ Lộ. Lộ Lộ có thứ cảm giác dường như bị nhìn thấu. Bất kể cô luồn lách ra đòn như thế nào, đều bị Triệu Thiết Trụ hóa giải dễ dàng. Thao tác tay của Triệu Thiết Trụ cũng hoàn toàn khắc chế được cô. Trong vòng mười ba phút, Lộ Lộ lại thua.
- Năm trận ba thắng.
Lộ Lộ không phục lại lập mạng chủ. Lần này bị Triệu Thiết Trụ tấn công trực tiếp, trong sáu phút đã bị tiêu diệt.
Lộ Lộ còn muốn chơi nữa, nhưng lại thấy vẻ mặt tươi cười bỡn cợt của Triệu Thiết Trụ, ném bỏ chuột nói:
- Không chơi nữa, không chơi nữa. Tôi chơi không thắng cậu được. Tuy nhiên vừa rồi các cậu thua trò Ma Thú, lần này chúng ta coi như hòa. Hay thử chơi trò khác xem, đánh bida được không?
Trần Côn Bằng lúc này tiếp lời nói:
- Không thành vấn đề, để tôi đấu bida.
Triệu Thiết Trụ không nói gì, dù sao hắn cũng chỉ là đến chơi cho vui thôi. Chỉ là để nhớ tới những tháng ngày ham mê Tinh Tế điên cuồng lúc trước, về chuyện ai thắng ai thua, cũng chẳng có ý nghĩa gì nhiều.
Một đám người rời trận địa, tiến vào phòng biaa. Mọi người chơi theo kiểu mỹ ăn tám bi. Mỗi người một màu, sau khi đánh hết bi màu của mình thì đánh bi tám đen. Ai đánh xong bi tám đen trước thì người đó thắng. Trần Côn Bằng thản nhiên cầm lấy một cây cơ, nói:
- Ưu tiên con gái chơi trước.
Trong lòng đã mừng thầm. Hắn ta chơi bi-a đã lâu, không thể nói là giỏi nhất, nhưng đứng thứ ba thứ tư thì cũng không vấn đề. Với tầm cơ như vậy thì đã là khá lợi hại trong giới tuyển thủ không chuyên rồi, tới tận bây giờ cả đại học FJ không có ai là đối thủ.
Lộ Lộ cười quyến rũ, nhìn thấu thái độ tự đắc của Trần Côn Bằng.
- Phanh.
Một cú phát bóng với lực lớn.
Ba bi xuống lỗ.
- Rất may mắn.
Trần Côn Bằng gật gật đầu. Khán giả hoan hô nhiệt liệt. Sau cơ đầu tiên này của Lộ Lộ, vài cơ tiếp theo đánh cho mấy bi tản cả ra. Sau đó thực hiện chiến thuật phòng thủ, đến lượt Trần Côn Bằng đánh.
Trần Côn Bằng có vẻ rất nghiêm túc, ghé mặt mặt bàn, tư thế tay trông rất tiêu chuẩn.
Một cơ năm quả bóng rơi xuống túi. Nhưng sau đó mắc một sai sót, đành lắc đầu bất đắc dĩ.
Lộ Lộ mỉm cười tiếp tục ra tay. Một lúc đã đánh xong tất cả bóng của mình. Hắc bát lúc này dán chặt bên cạnh thành bàn. Còn Mẫu cầu lại nằm đối diện Hắc bát. Thế bóng như này rất khó để đánh vào lỗ được. Lộ Lộ hạ thấp người, vòng ba với đường cong hấp dẫn kia thu hút mọi ánh nhìn của các nam sinh viên, không loại trừ Trần Côn Bằng. “phịch”, một tiếng vang trong trẻo.
Hắc bát quay tròn một vòng, rơi xuống đáy túi. Cái nhìn của Trần Côn Bằng vừa chuyển từ cái mông trở lại trên bàn, Hắc bát đã vào lỗ.
- Có lầm không vậy?
Trần Côn Bằng buồn bực thở dài.
- Cậu không ổn rồi. Để người vừa nãy chơi đi.
Lộ Lộ lắc lắc ngón tay với Trần Côn Bằng.
- Chơi tiếp một ván.
Trần Côn Bằng nói, cảm thấy mình phải tìm lại thế chủ động.
Lại một ván nữa, Lộ Lộ thẳng thừng đánh một cơ ăn hết tất cả bóng của mình. Lúc đánh Hắc bát có mắc chút sai lầm nhỏ. Trần Côn Bằng bắt đầu, sau khi hạ ba quả, quả thứ tư bất đắc dĩ dừng ở miệng túi. Lộ Lộ bồi thêm cơ cuối đã tiến Hắc bát vào lỗ, 2-0 rồi.
- Đã nói cậu không ổn rồi mà, tiếp đi, người vừa rồi đâu, chúng ta đấu xem.
Triệu Thiết Trụ vô tư gật gật đầu, cầm lấy cây cơ bên cạnh rồi tiến lên đài. Trần Côn Bằng đành bất đắc dĩ đứng sang một bên nói:
- Cô ta không phải loại vừa đâu, cậu đừng để thảm bại đấy.
- Sẽ không thảm hơn cậu đâu.
Triệu Thiết Trụ lạnh lùng nói. Hạ người khom lưng, bốp một tiếng, bi bị đánh tan.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
/113
|