- Có thể không ăn mặc mê hoặc như vậy được không?
Triệu Thiết Trụ ra vẻ bất đắc dĩ lau lau máu mũi, cười khổ nhìn ba người con gái trước mặt, Lucy nghi hoặc nhìn Triệu Thiết Trụ nói:
- Tối nay chẳng phải là vũ hội hóa trang đó sao? Ở Mỹ, chúng tôi đều hóa trang như vậy cả, lần trước tôi còn sắm vai một bà phù thủy, tiếc rằng bộ trang phục đó không mang tới đây.
- Thấy thế nào, tiểu háo sắc, thấy tỉ tỉ mặc bộ này có mê hoặc không? Ha ha ha.
Tô Nhạn Ny liếc mắt câu dẫn Triệu Thiết Trụ một cái, khiến tim Triệu Thiết Trụ lại đập dộn dàng.
- Tôi nói với mấy vị mỹ nữ nhé, chỉ là một đêm vũ hội hóa trang của trường đại học thôi mà, có cần phải ăn mặc thế này không, ra đường sẽ dẫn dắt nhiều con dân phạm tội a? Các cô cũng phải biết bản thân mình có sức sát thương như nào chứ, ba cô cùng lúc đi ra, chẳng khác gì một đầu đạn hạt nhân nhỏ, đến lúc đó sẽ có hàng trăm con mắt đổ dồn đến, có còn cho người khác thể hiện nữa không đây.
Triệu Thiết Trụ lại thở dài một tiếng:
- Tới lúc đó sẽ có rất nhiều ruồi nhặng bâu quanh mọi người đó.
- Ai nha, Thiết Trụ tiểu đệ đệ, có phải anh đang ghen tị phải không?
Tô Nhạn Ny cười lớn, còn Lucy lại nhíu mày nói:
- Ghen tị? Ghen tị gì vậy?
- Cô không thấy trong lời nói của người ta có chút chua sao? Ha ha ha, đêm nay tỉ tỉ phải đi tìm thanh xuân một phen mới được, thời tôi còn là sinh viên, không tham gia vũ hội hóa trang lần nào, cảm thấy hối hận vô cùng, lần này phải bù đắp quá khứ, Tử Di, đêm nay chúng ta cùng chơi cho đã nhé.
Tào Tử Di gật gật đầu, Triệu Thiết Trụ khóc thét một câu:
- Tử Di, cô cũng muốn đại náo như hai người họ sao?
- Anh không thấy tôi ăn mặc thế này rất xinh đẹp à?
Tào Tử Di xoay một vòng tại chỗ, tóc đen tung bay, quả đúng là một tuyệt sắc giai nhân.
- Xinh đẹp, đương nhiên là xinh đẹp, nhưng tôi e rằng những sinh viên đại học có mặt sẽ khó cưỡng lại sức hút từ mọi người, tới lúc đó máu chảy tràn trề trên đất, như vậy không tốt.
Triệu Thiết Trụ tiếp tục nói.
- Hừ, có chảy máu thì cũng là người khác chảy máu, Thiết Trụ à, anh đừng có ghen tị nữa, các tỉ tỉ đến lúc đó nếu có diễm ngộ, nhất định sẽ báo với anh một tiếng, không đem về biệt thự đâu.
Tô Nhạn Ni nhân lúc này trêu trọc. Triệu Thiết Trụ trợn trừng mắt lên, không thèm để ý tới cô nàng nữa.
- Được rồi Nhạn Ny, cũng không biết vừa nãy ai còn nói, ăn mặc thế này, không biết Thiết Trụ có thích không nữa? Ha ha ha.
Tào Tử Di thấy hiếm có cơ hội nên cũng trêu trọc Tô Nhạn Ny, khuôn mặt của Tô Nhạn Ny bỗng ửng đỏ lên, bào chữa:
- Đâu có!
Triệu Thiết Trụ nhìn thấy vậy cảm thầy vô cùng thích thú, người ta đều nói rằng, mỹ nữ là một tuyến phong cảnh đẹp nhất, quả nhiên không sai chút nào, nếu ngày ngày đều nhìn thấy cảnh sắc này, vậy thì cho làm Hoàng đế cũng không thèm a.
Chiếc Maserati của Lucy quả thật hết xăng thật, cũng không biết cô gái ngoại quốc này lái xe thế nào nữa, cứ thích lái tới khi nào xăng trong xe không còn giọt nào mới chịu đổ xăng, thấy chiếc xe đang nằm trong gara, nên con QQ của Triệu Thiết Trụ mới có cơ hội đưa ba mỹ nữ này tới trường.
Lúc chiếc xe của Triệu Thiết Trụ chạy tới trường, cũng đã hơn bảy giờ tối rồi, vũ hội đúng tám giờ cử hành, trường đặc biệt giành một khoảng đất để cho các sinh viên đỗ xe, Triệu Thiết Trụ lái con QQ đi tới một vị trí đỗ xe bên cạnh sau núi, Lý Linh Nhi cũng đã sớm đứng đợi từ trước, bộ trang phục cũng như cách trang điểm của Lý Linh Nhi so với ba người thì phổ biến và dễ gần hơn nhiều, bên trên mặc một bộ áo thủy thủ, bên dưới thì mặc chiếc váy màu xanh lam, chân đi đôi giày vãi màu trắng, trên đầu đội một mũ hình ốc màu xanh lam, nhìn vô cùng đáng yêu.
- Oa, chị Nhạn Ny, các chị nổi bật quá.
Lý Linh Nhi nhìn thấy ba người, cũng có chút kinh ngạc, không ngờ mấy người này đều chơi COSPLAY, rồi lại nhìn cách ăn mặc có vẻ rất bảo thủ của mình, Lý Linh Nhi thở dài nói:
- Nếu sớm biết như vậy thì chiều nay em đã cùng mọi người đi mua quần áo rồi, anh Thiết Trụ, sao mà về nhà lâu vậy? Có phải là dấu Linh Nhi với ba người đẹp này làm chuyện bậy bạ gì phải không?
- Linh Nhi, là em có vẻ thích làm chuyện bậy bạ đúng không?
Tô Nhạn Ny không hề tỏ ra yếu đuối, cũng trêu trọc Lý Linh Nhi một chút, Lucy lại có vẻ nghi hoặc:
- Chúng ta ăm cơn xong, không làm chuyện gì bậy bạ mà.
Mấy người liền khẽ mỉm cười, Lý Linh Nhi vòng tay ôm lấy eo của Tô Nhạn Ny, nói với Triệu Thiết Trụ:
- Anh Thiết Trụ, tối nay chị Nhạn Ny là của em đó nha.
- Anh cũng có tranh với em đâu...
Triệu Thiết Trụ véo nhẹ một cái vào chiếc đúi trắng lõn của Tô Nhạn Ny, rồi liếc mắt nhìn Tào Tử Di nói:
- Anh không tham vậy đâu, tối nay anh có Tử Di và Lucy là được rồi.
- Hừ, vô sỉ.
Ngoài Tào Tử Di, còn những người con gái khác đều giơ ngón tay giữa lên tỏ vẻ khinh bỉ.
- Đi thôi, đi vào thôi.
Khinh thường Triệu Thiết Trụ xong, Lý Linh Nhi liền lôi Tô Nhạn Ny đi đầu tiên, Tào Tử Di, Lucy và Triệu Thiết Trụ đi sau cùng.
Nghe nói lần vũ hội hóa trang này cử hành cũng rất hoành tráng, ít ra trên bãi đỗ xe, cũng đã có mấy chục chiếc xe rồi, căn bản đều là xe xịn, ngoài con QQ ghẻ của Triệu Thiết Trụ ra, kém nhất cũng là những xe đại loại như Camry. Điều này khiến con xe của Triệu Thiết Trụ có vẻ không hợp với những con xe ở đây.
Mấy nữ sinh hóa trang thành những quý phụ Âu mỹ trung cổ đứng ở ngoài cửa, tất nhiên đó đều là những bạn học ở khoa ngoại ngữ rồi, trong đó có một người cầm đầu, tay cầm một cây quạt nhỏ, tóc được sấy thành từng cuộn sóng, người đó không ai khác chính là Lynda.
Bọn họ đứng ở cửa coi như làm những cô gái soát vé, lần này tổng cộng phát đi 500 vé, mọi người đều cầm vé tiến vào, điều này để tránh tới lúc hội trường quá đông người, quá trật, 500 người là vừa đủ.
Lynda nhìn thấy Triệu Thiết Trụ và mấy người, ánh mắt có chút kinh diễm, có thế nào đi chăng nữa cũng không ngờ bên cạnh Triệu Thiết Trụ lại có nhiều mỹ nữ như vậy, cho dù bản thân và Triệu Thiết Trụ cũng chỉ là mối quan hệ cô trò, nhưng trong lòng có chút gì đó không được thoải mái lắm, nhìn thấy mấy người đi tới phía trước, Lynda đặc biệt ưỡn ngực lên, những quý phụ Âu Mỹ trung cổ ăn mặc thế nào thì mọi người chắc cũng biết qua rồi, vòng eo được thắt lại với những chiếc áo rất chặt, sau đó đẩy hết thịt lên ngực, như vậy mới có cảm giác cuốn hút lạ thường, tiền vốn của Lynda vốn dĩ đã lớn rồi, mặc bộ âu phục này vào khiến bộ ngực lại càng kinh hãi hơn nữa, lộ ra quá nửa khuôn ngực, có thể nhìn thấy sự mềm mại và co dãn ở trong đó.
- Chào cô giáo Lynda.
Triệu Thiết Trụ mỉm cười chào hỏi, Lynda gật gật đầu, hỏi:
- Mấy vị này là?
- Mấy người này là bạn của em, vé nè, đây là vé của bọn họ.
Triệu Thiết Trụ đưa vé cho Lynda, Lynda cầm lấy vé, ngón tay bấm mạnh một cái xuống tay Triệu Thiết Trụ, nhưng vẻ mặt của Triệu Thiết Trụ vẫn không hề thay đổi.
- Bạn của cậu đều là mỹ nữ cả, Triệu Thiết Trụ đồng học thật có phúc khí mà.
Lynda đưa vé trả lại cho Triệu Thiết Trụ, ngữ khí có chút trêu trọc nói.
- Vị này chắc là cô giáo của Thiết Trụ rồi, sau này Thiết Trụ mong cô chiếu cố nhiều hơn.
Ánh mắt của Tô Nhạn Ny chuyển động, đi lên phía trước cầm lấy tay của Lynda, Lynda ngẩn người ra, nói:
- Cô là?
- Tôi là trưởng bối của Triệu Thiết Trụ.
Tô Nhạn Ny mỉm cười nói tiếp:
- Thiết Trụ ấy à, từ nhỏ đã không được quản giáo tốt, có chút lưu manh, vẫn hi vọng cô giáo Lynda quản giáo hắn nhiều hơn.
Vẻ mặt của Triệu Thiết Trụ bỗng chốc tối đen lại, Tô Nhạn Ny, cô giỏi lắm, dám chơi anh à. Lại còn nói anh lưu manh nữa chứ, tuy cũng đã từng lưu manh với Lynda rồi, nhưng cô cũng không nên nói thẳng trước mặt người ta như vậy chứ, như vậy thì sau này anh còn hỗn thế nào đây. Triệu Thiết Trụ cũng không phải thằng ngốc, trong chốc lát cũng đã nghĩ ra đối sách.
- Cô Lynda, đây là dì của em, cô đừng thấy dì ấy nhìn vẻ trẻ trung, thực ra dì ấy hơn em một giáp đó.
Triệu Thiết Trụ nói xong, một tay tóm lấy tay của Tô Nhạn Ny:
- Cô Lynda, em đưa dì em vào trong đây, cô làm việc đi nhé.
Bỏ lại Lynda với vẻ mặt không hiểu chuyện gì, mấy người đi vào hội trường, lúc Tào Tử Di đi qua chỗ Lynda, cô khẽ mỉm cười gật đầu với Lynda một cái, điều này đã tạo được hảo cảm của Lynda với nàng.
- Triệu Thiết Trụ!!! Ai là dì của anh hả? Tỉ tỉ tôi già vậy sao?
Tô Nhạn Ny vừa đi vào hội trường, đã lấy tay tóm lấy cổ tay của Triệu Thiết Trụ.
- Hừ, cô chẳng phải trưởng bối của tôi sao? Tôi chỉ còn mỗi một người dì là còn sống, vậy cô chẳng phải là dì tôi thì là ai nữa?
Triệu Thiết Trụ khẽ dùng lực, giằng tay ra khỏi bàn tay của Tô Nhạn Ny, rồi đi tới bên cạnh Tào Tử Di, nói:
- Tử Di, cô biết khiêu vũ không?
Tào Tử Di gật gật đầu, Triệu Thiết Trụ làm dáng thân sĩ cúi người xuống, tay đưa ra trước mặt Tào Tử Di, Tào Tử Di nhìn Tô Nhạn Ny một cái, rồi nở một nụ cười đầy hàm xúc, nhấc tay đặt lên tay của Triệu Thiết Trụ, hai người tiến vào sân nhảy.
- Mình nhất định sẽ giết chết hắn! Hừ!
Tô Nhạn Ny nghiến răng nghiến lợi, cũng không biết là vì Triệu Thiết Trụ nói cô già hay là không phải là người đầu tiên hắn mời khiêu vũ.
Triệu Thiết Trụ ra vẻ bất đắc dĩ lau lau máu mũi, cười khổ nhìn ba người con gái trước mặt, Lucy nghi hoặc nhìn Triệu Thiết Trụ nói:
- Tối nay chẳng phải là vũ hội hóa trang đó sao? Ở Mỹ, chúng tôi đều hóa trang như vậy cả, lần trước tôi còn sắm vai một bà phù thủy, tiếc rằng bộ trang phục đó không mang tới đây.
- Thấy thế nào, tiểu háo sắc, thấy tỉ tỉ mặc bộ này có mê hoặc không? Ha ha ha.
Tô Nhạn Ny liếc mắt câu dẫn Triệu Thiết Trụ một cái, khiến tim Triệu Thiết Trụ lại đập dộn dàng.
- Tôi nói với mấy vị mỹ nữ nhé, chỉ là một đêm vũ hội hóa trang của trường đại học thôi mà, có cần phải ăn mặc thế này không, ra đường sẽ dẫn dắt nhiều con dân phạm tội a? Các cô cũng phải biết bản thân mình có sức sát thương như nào chứ, ba cô cùng lúc đi ra, chẳng khác gì một đầu đạn hạt nhân nhỏ, đến lúc đó sẽ có hàng trăm con mắt đổ dồn đến, có còn cho người khác thể hiện nữa không đây.
Triệu Thiết Trụ lại thở dài một tiếng:
- Tới lúc đó sẽ có rất nhiều ruồi nhặng bâu quanh mọi người đó.
- Ai nha, Thiết Trụ tiểu đệ đệ, có phải anh đang ghen tị phải không?
Tô Nhạn Ny cười lớn, còn Lucy lại nhíu mày nói:
- Ghen tị? Ghen tị gì vậy?
- Cô không thấy trong lời nói của người ta có chút chua sao? Ha ha ha, đêm nay tỉ tỉ phải đi tìm thanh xuân một phen mới được, thời tôi còn là sinh viên, không tham gia vũ hội hóa trang lần nào, cảm thấy hối hận vô cùng, lần này phải bù đắp quá khứ, Tử Di, đêm nay chúng ta cùng chơi cho đã nhé.
Tào Tử Di gật gật đầu, Triệu Thiết Trụ khóc thét một câu:
- Tử Di, cô cũng muốn đại náo như hai người họ sao?
- Anh không thấy tôi ăn mặc thế này rất xinh đẹp à?
Tào Tử Di xoay một vòng tại chỗ, tóc đen tung bay, quả đúng là một tuyệt sắc giai nhân.
- Xinh đẹp, đương nhiên là xinh đẹp, nhưng tôi e rằng những sinh viên đại học có mặt sẽ khó cưỡng lại sức hút từ mọi người, tới lúc đó máu chảy tràn trề trên đất, như vậy không tốt.
Triệu Thiết Trụ tiếp tục nói.
- Hừ, có chảy máu thì cũng là người khác chảy máu, Thiết Trụ à, anh đừng có ghen tị nữa, các tỉ tỉ đến lúc đó nếu có diễm ngộ, nhất định sẽ báo với anh một tiếng, không đem về biệt thự đâu.
Tô Nhạn Ni nhân lúc này trêu trọc. Triệu Thiết Trụ trợn trừng mắt lên, không thèm để ý tới cô nàng nữa.
- Được rồi Nhạn Ny, cũng không biết vừa nãy ai còn nói, ăn mặc thế này, không biết Thiết Trụ có thích không nữa? Ha ha ha.
Tào Tử Di thấy hiếm có cơ hội nên cũng trêu trọc Tô Nhạn Ny, khuôn mặt của Tô Nhạn Ny bỗng ửng đỏ lên, bào chữa:
- Đâu có!
Triệu Thiết Trụ nhìn thấy vậy cảm thầy vô cùng thích thú, người ta đều nói rằng, mỹ nữ là một tuyến phong cảnh đẹp nhất, quả nhiên không sai chút nào, nếu ngày ngày đều nhìn thấy cảnh sắc này, vậy thì cho làm Hoàng đế cũng không thèm a.
Chiếc Maserati của Lucy quả thật hết xăng thật, cũng không biết cô gái ngoại quốc này lái xe thế nào nữa, cứ thích lái tới khi nào xăng trong xe không còn giọt nào mới chịu đổ xăng, thấy chiếc xe đang nằm trong gara, nên con QQ của Triệu Thiết Trụ mới có cơ hội đưa ba mỹ nữ này tới trường.
Lúc chiếc xe của Triệu Thiết Trụ chạy tới trường, cũng đã hơn bảy giờ tối rồi, vũ hội đúng tám giờ cử hành, trường đặc biệt giành một khoảng đất để cho các sinh viên đỗ xe, Triệu Thiết Trụ lái con QQ đi tới một vị trí đỗ xe bên cạnh sau núi, Lý Linh Nhi cũng đã sớm đứng đợi từ trước, bộ trang phục cũng như cách trang điểm của Lý Linh Nhi so với ba người thì phổ biến và dễ gần hơn nhiều, bên trên mặc một bộ áo thủy thủ, bên dưới thì mặc chiếc váy màu xanh lam, chân đi đôi giày vãi màu trắng, trên đầu đội một mũ hình ốc màu xanh lam, nhìn vô cùng đáng yêu.
- Oa, chị Nhạn Ny, các chị nổi bật quá.
Lý Linh Nhi nhìn thấy ba người, cũng có chút kinh ngạc, không ngờ mấy người này đều chơi COSPLAY, rồi lại nhìn cách ăn mặc có vẻ rất bảo thủ của mình, Lý Linh Nhi thở dài nói:
- Nếu sớm biết như vậy thì chiều nay em đã cùng mọi người đi mua quần áo rồi, anh Thiết Trụ, sao mà về nhà lâu vậy? Có phải là dấu Linh Nhi với ba người đẹp này làm chuyện bậy bạ gì phải không?
- Linh Nhi, là em có vẻ thích làm chuyện bậy bạ đúng không?
Tô Nhạn Ny không hề tỏ ra yếu đuối, cũng trêu trọc Lý Linh Nhi một chút, Lucy lại có vẻ nghi hoặc:
- Chúng ta ăm cơn xong, không làm chuyện gì bậy bạ mà.
Mấy người liền khẽ mỉm cười, Lý Linh Nhi vòng tay ôm lấy eo của Tô Nhạn Ny, nói với Triệu Thiết Trụ:
- Anh Thiết Trụ, tối nay chị Nhạn Ny là của em đó nha.
- Anh cũng có tranh với em đâu...
Triệu Thiết Trụ véo nhẹ một cái vào chiếc đúi trắng lõn của Tô Nhạn Ny, rồi liếc mắt nhìn Tào Tử Di nói:
- Anh không tham vậy đâu, tối nay anh có Tử Di và Lucy là được rồi.
- Hừ, vô sỉ.
Ngoài Tào Tử Di, còn những người con gái khác đều giơ ngón tay giữa lên tỏ vẻ khinh bỉ.
- Đi thôi, đi vào thôi.
Khinh thường Triệu Thiết Trụ xong, Lý Linh Nhi liền lôi Tô Nhạn Ny đi đầu tiên, Tào Tử Di, Lucy và Triệu Thiết Trụ đi sau cùng.
Nghe nói lần vũ hội hóa trang này cử hành cũng rất hoành tráng, ít ra trên bãi đỗ xe, cũng đã có mấy chục chiếc xe rồi, căn bản đều là xe xịn, ngoài con QQ ghẻ của Triệu Thiết Trụ ra, kém nhất cũng là những xe đại loại như Camry. Điều này khiến con xe của Triệu Thiết Trụ có vẻ không hợp với những con xe ở đây.
Mấy nữ sinh hóa trang thành những quý phụ Âu mỹ trung cổ đứng ở ngoài cửa, tất nhiên đó đều là những bạn học ở khoa ngoại ngữ rồi, trong đó có một người cầm đầu, tay cầm một cây quạt nhỏ, tóc được sấy thành từng cuộn sóng, người đó không ai khác chính là Lynda.
Bọn họ đứng ở cửa coi như làm những cô gái soát vé, lần này tổng cộng phát đi 500 vé, mọi người đều cầm vé tiến vào, điều này để tránh tới lúc hội trường quá đông người, quá trật, 500 người là vừa đủ.
Lynda nhìn thấy Triệu Thiết Trụ và mấy người, ánh mắt có chút kinh diễm, có thế nào đi chăng nữa cũng không ngờ bên cạnh Triệu Thiết Trụ lại có nhiều mỹ nữ như vậy, cho dù bản thân và Triệu Thiết Trụ cũng chỉ là mối quan hệ cô trò, nhưng trong lòng có chút gì đó không được thoải mái lắm, nhìn thấy mấy người đi tới phía trước, Lynda đặc biệt ưỡn ngực lên, những quý phụ Âu Mỹ trung cổ ăn mặc thế nào thì mọi người chắc cũng biết qua rồi, vòng eo được thắt lại với những chiếc áo rất chặt, sau đó đẩy hết thịt lên ngực, như vậy mới có cảm giác cuốn hút lạ thường, tiền vốn của Lynda vốn dĩ đã lớn rồi, mặc bộ âu phục này vào khiến bộ ngực lại càng kinh hãi hơn nữa, lộ ra quá nửa khuôn ngực, có thể nhìn thấy sự mềm mại và co dãn ở trong đó.
- Chào cô giáo Lynda.
Triệu Thiết Trụ mỉm cười chào hỏi, Lynda gật gật đầu, hỏi:
- Mấy vị này là?
- Mấy người này là bạn của em, vé nè, đây là vé của bọn họ.
Triệu Thiết Trụ đưa vé cho Lynda, Lynda cầm lấy vé, ngón tay bấm mạnh một cái xuống tay Triệu Thiết Trụ, nhưng vẻ mặt của Triệu Thiết Trụ vẫn không hề thay đổi.
- Bạn của cậu đều là mỹ nữ cả, Triệu Thiết Trụ đồng học thật có phúc khí mà.
Lynda đưa vé trả lại cho Triệu Thiết Trụ, ngữ khí có chút trêu trọc nói.
- Vị này chắc là cô giáo của Thiết Trụ rồi, sau này Thiết Trụ mong cô chiếu cố nhiều hơn.
Ánh mắt của Tô Nhạn Ny chuyển động, đi lên phía trước cầm lấy tay của Lynda, Lynda ngẩn người ra, nói:
- Cô là?
- Tôi là trưởng bối của Triệu Thiết Trụ.
Tô Nhạn Ny mỉm cười nói tiếp:
- Thiết Trụ ấy à, từ nhỏ đã không được quản giáo tốt, có chút lưu manh, vẫn hi vọng cô giáo Lynda quản giáo hắn nhiều hơn.
Vẻ mặt của Triệu Thiết Trụ bỗng chốc tối đen lại, Tô Nhạn Ny, cô giỏi lắm, dám chơi anh à. Lại còn nói anh lưu manh nữa chứ, tuy cũng đã từng lưu manh với Lynda rồi, nhưng cô cũng không nên nói thẳng trước mặt người ta như vậy chứ, như vậy thì sau này anh còn hỗn thế nào đây. Triệu Thiết Trụ cũng không phải thằng ngốc, trong chốc lát cũng đã nghĩ ra đối sách.
- Cô Lynda, đây là dì của em, cô đừng thấy dì ấy nhìn vẻ trẻ trung, thực ra dì ấy hơn em một giáp đó.
Triệu Thiết Trụ nói xong, một tay tóm lấy tay của Tô Nhạn Ny:
- Cô Lynda, em đưa dì em vào trong đây, cô làm việc đi nhé.
Bỏ lại Lynda với vẻ mặt không hiểu chuyện gì, mấy người đi vào hội trường, lúc Tào Tử Di đi qua chỗ Lynda, cô khẽ mỉm cười gật đầu với Lynda một cái, điều này đã tạo được hảo cảm của Lynda với nàng.
- Triệu Thiết Trụ!!! Ai là dì của anh hả? Tỉ tỉ tôi già vậy sao?
Tô Nhạn Ny vừa đi vào hội trường, đã lấy tay tóm lấy cổ tay của Triệu Thiết Trụ.
- Hừ, cô chẳng phải trưởng bối của tôi sao? Tôi chỉ còn mỗi một người dì là còn sống, vậy cô chẳng phải là dì tôi thì là ai nữa?
Triệu Thiết Trụ khẽ dùng lực, giằng tay ra khỏi bàn tay của Tô Nhạn Ny, rồi đi tới bên cạnh Tào Tử Di, nói:
- Tử Di, cô biết khiêu vũ không?
Tào Tử Di gật gật đầu, Triệu Thiết Trụ làm dáng thân sĩ cúi người xuống, tay đưa ra trước mặt Tào Tử Di, Tào Tử Di nhìn Tô Nhạn Ny một cái, rồi nở một nụ cười đầy hàm xúc, nhấc tay đặt lên tay của Triệu Thiết Trụ, hai người tiến vào sân nhảy.
- Mình nhất định sẽ giết chết hắn! Hừ!
Tô Nhạn Ny nghiến răng nghiến lợi, cũng không biết là vì Triệu Thiết Trụ nói cô già hay là không phải là người đầu tiên hắn mời khiêu vũ.
/113
|