Một tay Triệu Thiết Trụ ôm lấy eo của Tào Tử Di, đi vào sàn nhảy, cách ăn mặc của Tào Tử Di, cộng thêm diện mạo và khí chất hơn người, lúc lên sàn nhảy khiến tất cả những cô gái đứng xung quanh đều cảm thất ảm đạm và thất sắc.
Động tác của hai người rất nhẹ nhàng và chậm rãi, nhảy cùng những điệu nhạc, Tào Tử Di giống như tiên nữ hạ phàm vậy, vũ đạo của hai người vô cùng đẹp mắt, cứ tự nhiên như vậy, cứ phiêu dật như vậy, cứ động lòng như vậy, những cô gái bên cạnh cũng tự giác nhường cho một khoảng không, với ánh mắt đầy thưởng thức nhìn hai người khiêu vũ trên sàn nhảy.
- Thực ra anh nên mời Nhạn Ny.
Tào Tử Di khẽ nói.
- Hừ, tôi không muốn cô ấy chiếm tiện nghi.
Vẻ mặt Triệu Thiết Trụ như không có chuyện gì vậy.
- Hai người thật là, chẳng khác gì con nít cả.
Tào Tử Di mỉm cười, Triệu Thiết Trụ giữ thắt lưng của Tào Tử Di, sau một vòng xoay người tuyệt đẹp, Triệu Thiết Trụ nói:
- Hê hê, một ngày không đấu võ mồm với cô ấy, cảm thấy không được thoải mái.
- Hai người kiếp trước chính là oan gia.
Màn mùa đầu tiên kết thúc, những người xung quanh đều tự giác vỗ tay tán thưởng, Triệu Thiết Trụ cầm tay Tào Tử Di đi về bên cạnh Tô Nhạn Ny và mọi người:
- Anh Thiết Trụ, nhảy cũng không tồi.
Lý Linh Nhi khen ngợi nói. Lucy cũng gật đầu:
- Cũng được, động tác nhịp nhàng chuẩn xác.
Còn Tô Nhạn Ny lên mặt khinh thường nói:
- Chủ yếu do được chị Tử Di dẫn dắt tốt thôi.
- Nhạn Ny, tôi có thể mời cô nhảy một điệu không?
Triệu Thiết Trụ đột nhiên xoay người lại, cúi người trước mặt Tô Nhạn Ny, vẻ mặt của Tô Nhạn Ny bỗng chốc ửng đỏ lên, cũng may lúc này ánh đèn hơi lờ mờ, không có ai nhìn thấy, cô nàng cố tỏ ra thanh cao nói:
- Thế nào, muốn khiêu vũ cùng tôi sao?
- Không muốn khiêu vũ thì thôi vậy.
Triệu Thiết Trụ thẳng người lên, trực tiếp nói.
- Anh...
- Được rồi, nào.
Tay của Triệu Thiết Trụ duỗi ra, cầm lấy tay của Tô Nhạn Ny, lại đi vào sàn nhảy, lúc này là một điệu nhạc tương đối nhẹ nhàng, thân thể hai người như dựa sát vào nhau, Triệu Thiết Trụ ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên người Tô Nhạn Ny, lòng đột nhiên nóng bừng lên, Tô Nhạn Ny không thấy được con tim đáng khinh bỉ của Triệu Thiết Trụ, eo bị Triệu Thiết Trụ ôm lấy, đôi chân như muốn nhũn ra, cũng may lực trên tay của Triệu Thiết Trụ cũng tương đối lớn, nên mới có thể di chuyển theo những bước nhảy của Triệu Thiết Trụ được.
- Cái tên này, khiêu vũ cũng không tồi đó chứ.
Khuôn mặt Tô Nhạn Ny ửng đỏ hơn.
- Tử Di tỷ, vừa nãy chị nói gì với anh Thiết Trụ thế?
Lý Linh Nhi hỏi Tào Tử Di.
- Không nói gì cả.
Tào Tử Di lắc lắc đầu:
- Cô nhìn hai người họ kìa, trông rất xứng đôi.
- Đúng vậy.
Lý Linh Nhi gật gật đầu đồng ý.
Lúc này, một thanh niên tướng mạo anh tuấn đi đến, rồi nói với các cô gái:
- Chào các bạn, tôi là Trần Huy Hoàng, sinh viên năm thứ tư khoa cơ giới, rất vui được làm quen với các bạn.
- Chào bạn.
Các cô gái đều gật đầu chào.
- Xin hỏi, tôi có thể mời bạn nhảy một điệu nhảy được không?
Trần Huy Hoàng cúi người nói với Lucy.
- Có thể.
Lucy mỉm cười đầy ngọt ngào, duỗi tay đặt lên tay của Trần Huy Hoàng, hai người đi vào sàn nhảy.
- Ai nha, sao không có ai tới mời em khiêu vũ nhỉ? Chị Tử Di.
Lý Linh Nhi nhìn mọi người đang khiêu vũ, trong lòng thấy ngứa ngáy.
- Vậy chúng ta lên nhảy thôi.
Tào Tử Di mỉm cười, lôi Lý Linh Nhi đi vào sàn nhảy.
Lúc mấy người đang khiêu vũ trên sàn nhảy, từ cửa lại có mấy người bước vào, lần này có ba người cùng đi, ba người này xuất hiện, bỗng chốc thu hút được rất nhiều ánh mắt của mọi người, không ai khác, ba người này chính là ba hoa khôi có tiếng tăm nhất của đại học FJ, ba người này là sinh viên năm thứ tư, đang học năm thứ ba đã được tuyển chọn là hoa khôi của đại học FJ rồi, Lý Linh Nhi ở trường được mọi người gọi là hoa khôi tương lai của trường, vì sau khi ba người này tốt nghiệp, thì Lý Linh Nhi mới có thể chính thức là hoa khôi của trường, đây là truyền thống của đại học FJ, mỗi một lần tuyển chọn hoa khôi của trường, đều phải đợi những hoa khôi của lần trước tốt nghiệp, mới được bình chọn ra.
Ba người này là Nhiếp Tiểu Thanh, Lưu Văn, và Đồng Khiết, ba người này hồi học năm thứ ba, trở thành hoa khôi của đại học FJ, những cô nàng hoa khôi của đại học FJ không phải chỉ có danh hiệu không thôi, sau khi được tuyển chọn, trường sẽ mời làm đại sứ hình tượng của đại học FJ, tiền học phí và tạp phí đều được miễn, lại còn có tiền lương và tiền đãi ngộ nữa, công việc phải làm chỉ là tham gia công tác quảng cáo để chiêu sinh cho trường, hoặc là tham gia những hoạt động của các tổ chức xã hội của một số trường.
Điều khiến tất cả mọi người kích động đó là, ba người này đều chưa có bạn trai, tối nay cả ba người đều xuất hiện ở vũ hội, khiến mọi người đều xôn xao náo động hẳn lên. Dường như mấy cố gái nhìn thấy cảnh này đã quá quen rồi, đi sang một bên, tối nay ba người ăn mặc cũng rất bình thường, đều mặc bộ đồng phục sinh viên, dù sao bọn họ cũng là hình tượng đại diện cho trường mà, nên cũng không thể mặc những trang phục quá lộ liễu và quyến rũ được.
Bọn họ tới chưa được bao lâu, đã có vô số nam sinh tới mời ra khiêu vũ rồi, nhưng đều bị từ trối cả, dường như ba người này đang chờ một ai đó thì phải, thỉnh thoảng lại ngó ra cửa nhìn.
Đúng lúc này, trên sàn nhảy bỗng vang lên một tràng kinh hô, ba người nhìn lại, thì thấy một cô gái mặc trang phục y tá cùng với một nam sinh đang tiến hành một động tác chào cám ơn rất khó, mọi người xung quanh đều hoan hô vỗ tay. Người con gái mặc bộ quần áo của y tá kia vô cùng xinh đẹp, thân thể cũng rất tuyệt vời, trông có vẻ còn thành thục gợi cảm hơn bọn họ, lại thấy bên cạnh cô y tá xinh đẹp kia còn hai cô gái xing đẹp quyễn rũ không kém khác, hai người con gái này đang khiêu vũ với nhau, cảnh tượng này quả thật hiếm thấy.
Từ lúc nào mà người đẹp lại không có giá như vậy chứ? Mấy vị hoa khôi kia cũng thấy kinh ngạc, đúng lúc này, từ ngoài cửa đi vào một đám người, người đi đầu tiên chính là Âu Dương Hạo, người lần trước tỏ tình với Lý Linh Nhi nhưng không thành, Âu Dương Hạo mặc một bộ quần áo giống như vương tử trong những cuốn tiểu thuyết cổ đại, bên hông còn đeo một thanh kiếm nữa, là thật hay giả thì chẳng ai biết được, còn bên cạnh Âu Dương Hạo, là Hoàng Ninh, đầu tóc vàng khè, Hoàng Ninh mặc một bộ quần áo siêu nhân, có vẻ được rất nhiều người yêu thích, sau lưng hai người còn có năm sáu người, dường như đều là những tiểu đệ của bọn họ.
Ba cô hoa khôi của trường nhìn thấy hai người, đều lộ ra nụ cười, tiếng tăm tam công tử của đại học FJ không phải bàn cãi, ba cô hoa khôi của trường, tối nay đều được Âu Dương Hạo mời đến vũ hội, khi Âu Dương Hạo nhìn thấy ba người, gã mỉm cười đi tới trước mặt chào hỏi, còn Hoàng Ninh tỏ vẻ quái dị khi nhìn thấy Triệu Thiết Trụ đang trên sàn nhảy.
Người này, sao cũng ở đây?
- Ninh Tử, nhìn cái gì thế?
Âu Dương Hạo nhìn Hoàng Ninh bên cạnh, hỏi.
- Không có gì, nhìn thấy người quen ấy mà.
Hoàng Ninh lắc lắc đầu, rồi cùng với Âu Dương Hạo tán gẫu với ba cô nàng hoa khôi này, ba cô nàng hoa khôi cũng đã là sinh viên năm tư rồi, ai nấy đều không còn ngốc nghếch nữa, đều có tâm tư chuẩn bị cho con đường sau khi tốt nghiệp hết rồi. Trong tính toán ba cô, tốt nghiệp ra trường, so với việc đi tìm một công việc mệt nhọc, chi bằng kiếm một công tử nhà giàu lấy làm chồng ắt phải sung sướng hơn nhiều, Âu Dương Hạo và Hoàng Ninh đứng trước mặt chính là những đối tượng lý tưởng nhất, cho nên ba cô nàng hoa khôi này cũng không còn ra vẻ thanh cao như hồi học năm thứ hai ba nữa, mấy người tán gẫu với nhau, vô cùng náo nhiệt và hài hòa
Bốp!
- Cô làm gì vậy?
Một âm thanh khác thường vang lên, cùng với đó là một nữ sinh có vẻ cứng rắn.
Mọi người hướng con mắt về phía phát ra âm thanh đó, chỉ thấy một người đẹp ngoại quốc mặc trăng phục Thỏ nữ lang vẻ mặt đầy tức giận nhìn một thanh niên tuấn tú, còn người thanh niên diện với cô, tay không ngừng xoa mặt, vẻ mặt có chút phẫn nộ.
- Lucy, sao thế?
Nhạn Ny là người đầu tiên lao về phía Lucy, hỏi.
- Người này... Người này sờ mông tôi.
Ánh mắt của Lucy lóe lên lửa giận, cô là người nước ngoài, người nước ngoài thì vô cùng cởi mở, những cũng không cởi mở tới mức để mông ai sờ cũng được.
- Cô đừng có nói linh tinh, ở vũ hội này, có bao nhiêu người, vô tình chạm nhẹ một chút là chuyện đương nhiên thôi.
Người bị Lucy tát một cái vào mặt chính là Trần Huy Hoàng, gã chưng bộ mặt vô tội ra phản biện.
- Anh!!!
Lucy tức giận, hô hấp dồn dập ngực cứ phập phồng lên xuống, người này lúc đầu khiêu vũ với mình thì tỏ ra rất quy củ, nhưng càng nhảy thì bàn tay gã cứ dần dần luồn xuống dưới, không ngờ cuối cùng lại đặt lên mông của mình, động tác này khiến Lucy vô cùng phẫn nộ.
Triệu Thiết Trụ đi tới trước mặt Lucy, không nói không rằng, tung một cú đá trực tiếp vào người Trần Huy Hoàng.
Mẹ kiếp, dám ăn đậu hũ khách trọ của ta? Muốn chết à?
Động tác của hai người rất nhẹ nhàng và chậm rãi, nhảy cùng những điệu nhạc, Tào Tử Di giống như tiên nữ hạ phàm vậy, vũ đạo của hai người vô cùng đẹp mắt, cứ tự nhiên như vậy, cứ phiêu dật như vậy, cứ động lòng như vậy, những cô gái bên cạnh cũng tự giác nhường cho một khoảng không, với ánh mắt đầy thưởng thức nhìn hai người khiêu vũ trên sàn nhảy.
- Thực ra anh nên mời Nhạn Ny.
Tào Tử Di khẽ nói.
- Hừ, tôi không muốn cô ấy chiếm tiện nghi.
Vẻ mặt Triệu Thiết Trụ như không có chuyện gì vậy.
- Hai người thật là, chẳng khác gì con nít cả.
Tào Tử Di mỉm cười, Triệu Thiết Trụ giữ thắt lưng của Tào Tử Di, sau một vòng xoay người tuyệt đẹp, Triệu Thiết Trụ nói:
- Hê hê, một ngày không đấu võ mồm với cô ấy, cảm thấy không được thoải mái.
- Hai người kiếp trước chính là oan gia.
Màn mùa đầu tiên kết thúc, những người xung quanh đều tự giác vỗ tay tán thưởng, Triệu Thiết Trụ cầm tay Tào Tử Di đi về bên cạnh Tô Nhạn Ny và mọi người:
- Anh Thiết Trụ, nhảy cũng không tồi.
Lý Linh Nhi khen ngợi nói. Lucy cũng gật đầu:
- Cũng được, động tác nhịp nhàng chuẩn xác.
Còn Tô Nhạn Ny lên mặt khinh thường nói:
- Chủ yếu do được chị Tử Di dẫn dắt tốt thôi.
- Nhạn Ny, tôi có thể mời cô nhảy một điệu không?
Triệu Thiết Trụ đột nhiên xoay người lại, cúi người trước mặt Tô Nhạn Ny, vẻ mặt của Tô Nhạn Ny bỗng chốc ửng đỏ lên, cũng may lúc này ánh đèn hơi lờ mờ, không có ai nhìn thấy, cô nàng cố tỏ ra thanh cao nói:
- Thế nào, muốn khiêu vũ cùng tôi sao?
- Không muốn khiêu vũ thì thôi vậy.
Triệu Thiết Trụ thẳng người lên, trực tiếp nói.
- Anh...
- Được rồi, nào.
Tay của Triệu Thiết Trụ duỗi ra, cầm lấy tay của Tô Nhạn Ny, lại đi vào sàn nhảy, lúc này là một điệu nhạc tương đối nhẹ nhàng, thân thể hai người như dựa sát vào nhau, Triệu Thiết Trụ ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên người Tô Nhạn Ny, lòng đột nhiên nóng bừng lên, Tô Nhạn Ny không thấy được con tim đáng khinh bỉ của Triệu Thiết Trụ, eo bị Triệu Thiết Trụ ôm lấy, đôi chân như muốn nhũn ra, cũng may lực trên tay của Triệu Thiết Trụ cũng tương đối lớn, nên mới có thể di chuyển theo những bước nhảy của Triệu Thiết Trụ được.
- Cái tên này, khiêu vũ cũng không tồi đó chứ.
Khuôn mặt Tô Nhạn Ny ửng đỏ hơn.
- Tử Di tỷ, vừa nãy chị nói gì với anh Thiết Trụ thế?
Lý Linh Nhi hỏi Tào Tử Di.
- Không nói gì cả.
Tào Tử Di lắc lắc đầu:
- Cô nhìn hai người họ kìa, trông rất xứng đôi.
- Đúng vậy.
Lý Linh Nhi gật gật đầu đồng ý.
Lúc này, một thanh niên tướng mạo anh tuấn đi đến, rồi nói với các cô gái:
- Chào các bạn, tôi là Trần Huy Hoàng, sinh viên năm thứ tư khoa cơ giới, rất vui được làm quen với các bạn.
- Chào bạn.
Các cô gái đều gật đầu chào.
- Xin hỏi, tôi có thể mời bạn nhảy một điệu nhảy được không?
Trần Huy Hoàng cúi người nói với Lucy.
- Có thể.
Lucy mỉm cười đầy ngọt ngào, duỗi tay đặt lên tay của Trần Huy Hoàng, hai người đi vào sàn nhảy.
- Ai nha, sao không có ai tới mời em khiêu vũ nhỉ? Chị Tử Di.
Lý Linh Nhi nhìn mọi người đang khiêu vũ, trong lòng thấy ngứa ngáy.
- Vậy chúng ta lên nhảy thôi.
Tào Tử Di mỉm cười, lôi Lý Linh Nhi đi vào sàn nhảy.
Lúc mấy người đang khiêu vũ trên sàn nhảy, từ cửa lại có mấy người bước vào, lần này có ba người cùng đi, ba người này xuất hiện, bỗng chốc thu hút được rất nhiều ánh mắt của mọi người, không ai khác, ba người này chính là ba hoa khôi có tiếng tăm nhất của đại học FJ, ba người này là sinh viên năm thứ tư, đang học năm thứ ba đã được tuyển chọn là hoa khôi của đại học FJ rồi, Lý Linh Nhi ở trường được mọi người gọi là hoa khôi tương lai của trường, vì sau khi ba người này tốt nghiệp, thì Lý Linh Nhi mới có thể chính thức là hoa khôi của trường, đây là truyền thống của đại học FJ, mỗi một lần tuyển chọn hoa khôi của trường, đều phải đợi những hoa khôi của lần trước tốt nghiệp, mới được bình chọn ra.
Ba người này là Nhiếp Tiểu Thanh, Lưu Văn, và Đồng Khiết, ba người này hồi học năm thứ ba, trở thành hoa khôi của đại học FJ, những cô nàng hoa khôi của đại học FJ không phải chỉ có danh hiệu không thôi, sau khi được tuyển chọn, trường sẽ mời làm đại sứ hình tượng của đại học FJ, tiền học phí và tạp phí đều được miễn, lại còn có tiền lương và tiền đãi ngộ nữa, công việc phải làm chỉ là tham gia công tác quảng cáo để chiêu sinh cho trường, hoặc là tham gia những hoạt động của các tổ chức xã hội của một số trường.
Điều khiến tất cả mọi người kích động đó là, ba người này đều chưa có bạn trai, tối nay cả ba người đều xuất hiện ở vũ hội, khiến mọi người đều xôn xao náo động hẳn lên. Dường như mấy cố gái nhìn thấy cảnh này đã quá quen rồi, đi sang một bên, tối nay ba người ăn mặc cũng rất bình thường, đều mặc bộ đồng phục sinh viên, dù sao bọn họ cũng là hình tượng đại diện cho trường mà, nên cũng không thể mặc những trang phục quá lộ liễu và quyến rũ được.
Bọn họ tới chưa được bao lâu, đã có vô số nam sinh tới mời ra khiêu vũ rồi, nhưng đều bị từ trối cả, dường như ba người này đang chờ một ai đó thì phải, thỉnh thoảng lại ngó ra cửa nhìn.
Đúng lúc này, trên sàn nhảy bỗng vang lên một tràng kinh hô, ba người nhìn lại, thì thấy một cô gái mặc trang phục y tá cùng với một nam sinh đang tiến hành một động tác chào cám ơn rất khó, mọi người xung quanh đều hoan hô vỗ tay. Người con gái mặc bộ quần áo của y tá kia vô cùng xinh đẹp, thân thể cũng rất tuyệt vời, trông có vẻ còn thành thục gợi cảm hơn bọn họ, lại thấy bên cạnh cô y tá xinh đẹp kia còn hai cô gái xing đẹp quyễn rũ không kém khác, hai người con gái này đang khiêu vũ với nhau, cảnh tượng này quả thật hiếm thấy.
Từ lúc nào mà người đẹp lại không có giá như vậy chứ? Mấy vị hoa khôi kia cũng thấy kinh ngạc, đúng lúc này, từ ngoài cửa đi vào một đám người, người đi đầu tiên chính là Âu Dương Hạo, người lần trước tỏ tình với Lý Linh Nhi nhưng không thành, Âu Dương Hạo mặc một bộ quần áo giống như vương tử trong những cuốn tiểu thuyết cổ đại, bên hông còn đeo một thanh kiếm nữa, là thật hay giả thì chẳng ai biết được, còn bên cạnh Âu Dương Hạo, là Hoàng Ninh, đầu tóc vàng khè, Hoàng Ninh mặc một bộ quần áo siêu nhân, có vẻ được rất nhiều người yêu thích, sau lưng hai người còn có năm sáu người, dường như đều là những tiểu đệ của bọn họ.
Ba cô hoa khôi của trường nhìn thấy hai người, đều lộ ra nụ cười, tiếng tăm tam công tử của đại học FJ không phải bàn cãi, ba cô hoa khôi của trường, tối nay đều được Âu Dương Hạo mời đến vũ hội, khi Âu Dương Hạo nhìn thấy ba người, gã mỉm cười đi tới trước mặt chào hỏi, còn Hoàng Ninh tỏ vẻ quái dị khi nhìn thấy Triệu Thiết Trụ đang trên sàn nhảy.
Người này, sao cũng ở đây?
- Ninh Tử, nhìn cái gì thế?
Âu Dương Hạo nhìn Hoàng Ninh bên cạnh, hỏi.
- Không có gì, nhìn thấy người quen ấy mà.
Hoàng Ninh lắc lắc đầu, rồi cùng với Âu Dương Hạo tán gẫu với ba cô nàng hoa khôi này, ba cô nàng hoa khôi cũng đã là sinh viên năm tư rồi, ai nấy đều không còn ngốc nghếch nữa, đều có tâm tư chuẩn bị cho con đường sau khi tốt nghiệp hết rồi. Trong tính toán ba cô, tốt nghiệp ra trường, so với việc đi tìm một công việc mệt nhọc, chi bằng kiếm một công tử nhà giàu lấy làm chồng ắt phải sung sướng hơn nhiều, Âu Dương Hạo và Hoàng Ninh đứng trước mặt chính là những đối tượng lý tưởng nhất, cho nên ba cô nàng hoa khôi này cũng không còn ra vẻ thanh cao như hồi học năm thứ hai ba nữa, mấy người tán gẫu với nhau, vô cùng náo nhiệt và hài hòa
Bốp!
- Cô làm gì vậy?
Một âm thanh khác thường vang lên, cùng với đó là một nữ sinh có vẻ cứng rắn.
Mọi người hướng con mắt về phía phát ra âm thanh đó, chỉ thấy một người đẹp ngoại quốc mặc trăng phục Thỏ nữ lang vẻ mặt đầy tức giận nhìn một thanh niên tuấn tú, còn người thanh niên diện với cô, tay không ngừng xoa mặt, vẻ mặt có chút phẫn nộ.
- Lucy, sao thế?
Nhạn Ny là người đầu tiên lao về phía Lucy, hỏi.
- Người này... Người này sờ mông tôi.
Ánh mắt của Lucy lóe lên lửa giận, cô là người nước ngoài, người nước ngoài thì vô cùng cởi mở, những cũng không cởi mở tới mức để mông ai sờ cũng được.
- Cô đừng có nói linh tinh, ở vũ hội này, có bao nhiêu người, vô tình chạm nhẹ một chút là chuyện đương nhiên thôi.
Người bị Lucy tát một cái vào mặt chính là Trần Huy Hoàng, gã chưng bộ mặt vô tội ra phản biện.
- Anh!!!
Lucy tức giận, hô hấp dồn dập ngực cứ phập phồng lên xuống, người này lúc đầu khiêu vũ với mình thì tỏ ra rất quy củ, nhưng càng nhảy thì bàn tay gã cứ dần dần luồn xuống dưới, không ngờ cuối cùng lại đặt lên mông của mình, động tác này khiến Lucy vô cùng phẫn nộ.
Triệu Thiết Trụ đi tới trước mặt Lucy, không nói không rằng, tung một cú đá trực tiếp vào người Trần Huy Hoàng.
Mẹ kiếp, dám ăn đậu hũ khách trọ của ta? Muốn chết à?
/113
|