Sau Này Chúng Ta Đều Khóc

Chương 18 - Chương 8

/26


1, Trái tim của tôi giống như cơn mưa to buông xuống, ẩm ướt như thế

Mễ Sở từng nói, có một quả bom đặt giữa tôi và Lục Tề Minh, bùng nổ tách chúng tôi ra.

Mà tôi đã quên nói cho Mễ Sở biết, có vài thứ mà lực kích nổ còn mạnh hơn cả quả bom. Ví dụ, là hồi ức, ví dụ, chúng tôi chưa từng có mặt vào quá khứ của đối phương. Cho nên có một ngày, khi những quá khứ bất ngờ xuất hiện không báo trước, chúng tôi lại bị đánh cho trở tay không kịp.

Tôi vẫn luôn cho rằng, thân thế kia của tôi không cần để mọi người biết rõ, dù sao nó không thể khống chế cuộc đời của tôi. Nhưng mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, sau khi nó xuất hiện đã làm cuộc đời của tôi rối bời.

Tối hôm qua, sau khi Lục Tề Minh biết Tô Dương là anh trai của tôi, không quan tâm đến ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, liền lôi kéo tôi đi ra ngoài. Tôi quay đầu lại, nhìn thấy sắc mặt của Jang Nara tái nhợt đứng yên tại chỗ. diennndanlequyydonnn

Mà Hồ Lô làm khẩu hình miệng nói với tôi, “Tớ sẽ đưa cô ấy trở về.” Mễ Sở, Thiên Tầm, và Tô Liệt đều có biểu cảm là đi xem thử chuyện gì đang xảy ra trước.

Tôi và Lục Tề Minh mặt đối mặt ngồi trong quán cà phê đối diện với phố quán rượu, một phần quá khứ bị hiểu lầm giống như một trang giấy đầy nét mực, mở ra.

Chiều hôm đó, điện thoại của mẹ giống như sấm sét ngoài cửa sổ, đánh nát cả thế giới của tôi. Bà đứt quãng khóc nói, “Lạc Thi, cha con xảy ra chuyện rồi… Cánh tay của ông ấy bị máy trong công xưởng cắt đứt… Trấn trên nói muốn đổi bệnh viện trên thành phố, chúng ta đang ở trên đường…”

Tôi vừa mới ở bệnh viện nhìn thấy Lục Tề Minh và người kia nắm tay, sau đó lại nhận được điện thoại, không kịp có bất kỳ suy nghĩ và thương cảm gì, liền chạy đến bệnh viện thành phố như điên. Trong nhà không hề giàu có gì, hơn nữa tôi vẫn luôn đi học, học phí, tiền sinh hoạt làm cho gia đình chẳng hề giàu có trở nên “số vào chẳng bằng số ra”, cả gia đình chỉ trông vào công việc của một mình cha nuôi gia đình. Vốn nhà đã lực bất tòng tâm, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy. Tiếng khóc của mẹ như thở không ra hơi, càng chứng minh chắc chắn cánh tay của cha bị thương không nhẹ.

Ở trên đường, tôi bắt đầu gọi điện thoại cho Tô Dương để vay tiền. Ngày đó, sau khi Tô Dương đưa tiền cho tôi, tôi mới yên ổn sắp xếp làm phẫu thuật ở bệnh viện cho cha.

Khi cuộc phẫu thuật của cha kết thúc, bác sĩ xác nhận không có gì đáng ngại, tôi mới thở dài, tiễn Tô Dương về khách sạn nghỉ ngơi.

Cha bị cắt cụt tay mang đến bi thương cho tôi, đã quên chuyện đau đớn thấu tim, cũng đã quên Lục Tề Minh cũng đang ở ngay bệnh viện.

Cho nên, cho đến chết tôi cũng không nghĩ đến, khi tôi và Tô Dương cùng nhau vào khách sạn, phía sau còn có một ánh mắt đỏ lên giống như con thỏ nhỏ của một người con trai.

Tôi vẫn cảm thấy giữa tôi và Lục Tề Minh có khúc mắc, người nào đó đã xảy ra chuyện, cho đến lúc này tôi mới phát hiện, có đôi khi, ánh mắt của chúng tôi sẽ lừa gạt chúng tôi.

Giống như trước khi mẹ tôi gọi điện thoại, tôi mệt mỏi từ nơi du lịch gấp gáp trở về thăm Lục Tề Minh, nhưng lại nhìn thấy anh nắm tay Jang Nara.

Lục Tề Minh nói với tôi, thật ra lúc còn nhỏ anh và Jang Nara là bạn bè, sau này bởi vì chuyển đi mà hai người tách ra, đã rất lâu rồi không gặp. Mà ngày đó anh nóng sốt lúc đi đường đã mơ màng, đến bệnh viện tiêm ngừa trùng hợp gặp được cô ấy.

Cô ấy thấy Lục Tề Minh cũng vô cùng vui vẻ, biết được Lục Tề Minh bị bệnh, liền đứng ra chăm sóc anh. Mà ngày đó cô ấy giống như vừa mới thất tình, trong lòng uất ức, trò chuyện một lát thì nằm bò ra giường ngủ thiếp đi. Cô ấy ngủ không hề yên ổn. Lục Tề Minh nói hồi nhỏ cô ấy có tật xấu, khi ngủ nhất định phải biết có người bên cạnh, điều này làm cho cô ấy thường nắm tay anh không rời.

Mà ngày đó, Lục Tề Minh cách 10 năm mới gặp lại cô ấy, nhất thời thương hại, liền nhẹ nhàng để tay ở bên cạnh cho cô ấy nắm, bình thản ngủ.

Lục Tề Minh nói, “Lạc Thi, tớ biết, đây là lỗi của tớ. Nhưng mà Jara, tớ xem như em gái ruột. Khi gửi tin nhắn cho cậu, tớ sợ cậu nghĩ nhiều, mới nói đang ở cùng với Hồ Lô.”

“Chỉ là cậu không hề biết, thật ra tớ đang ngoài cửa nhìn rõ hết tất cả. Đúng không?” Tôi cười nhạt hỏi.

Lục Tề Minh cúi đầu, lời nói dối thiện chí của anh đã đánh ngược lại anh.

Trên TV thường diễn, hai người nhiều năm hiểu lầm sau khi được hóa giải, sẽ ôm đầu khóc nức nở.

Nhưng mà tối hôm qua, tôi và Lục Tề Minh nói về chuyện đó, lại yên lặng đến lạ. Ngay cả khi biết được sự thật, hai người vẫn như cũ ngồi đối mặt với nhau. Giữa tiếng piano bao trùm cả quán cà phê, tôi nhìn thấy vẻ ưu thương trong mắt Lục Tề Minh, đột nhiên hiểu lời của Tô Liệt về hàm nghĩa sâu xa của đau thương không nói gì. Mà đau buồn trong đáy lòng tôi cũng giống như thủy triều từng đợt rồi từng đợt kéo tới, nhưng mà tôi không thể động đậy.

Chân tướng của sự việc, làm cho toàn thân tôi vô cùng mệt mỏi. Rốt cuộc tôi nên cười, hay là khóc?

Lục Tề Minh vì bảo vệ danh dự của tôi không bị tổn hại, không nói một chữ với Hồ Lô, chuyện anh nhìn thấy tôi cùng một người đàn ông khác vào khách sạn.

Mà tôi, vì bảo vệ danh dự của anh, cũng không nói một chữ với đám Mễ Sở, thật ra tôi nhìn thấy anh nắm tay người khác.

Cuối cùng, chúng tôi vì yêu đối phương quá sâu, hay là yêu bản thân mình nhiều hơn, cho nên mới trở nên dè dặt như vậy, không muốn hạ cái tôi của mình xuống để bước đến trước mắt đối phương tìm sự thật, không muốn hạ giá trị của mình mà định làm người bị hại.

Chân tướng đơn giản này làm chúng tôi tách ra một thời gian dài, không chịu nổi một kích.

Thì ra, chúng tôi chỉ vì lý do đơn giản thế này, liền buông tay đối phương.

Tôi nghĩ, nhận ra như vậy, làm chúng tôi đều tự xấu hổ. Cho nên, chúng tôi lại yên tĩnh ngồi trong quán cà phê đến hết giờ, cũng không ai mở miệng nói hai chữ “làm lành”.

Đêm đó, Lục Tề Minh tiễn tôi về nhà, đủ loại hoa tỏa mùi thơm lay động khắp phố.

Từ nay về sau, trong trí nhớ của tôi, vẫn luôn có một đoạn đường rất dài rất dài, Lục Tề Minh và tôi đi ở chính giữa.

Cái bóng được đèn đường kéo dài, hợp nhau thành một chỗ, lại tách ra, rồi hợp lại, và tách ra lần nữa. Tụi nó giống như quỹ đạo của hai người, không thể nào đoán trước tương


/26

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status