Editor: Ngọc Nguyệt
Ngày mười ba tháng sáu
Nguyệt Diễm hoàng đế Dạ Phong hạ chỉ thoái vị, ngày hôm đó thái tử đăng cơ, trở thành Nguyệt Diễm tân hoàng đế. Niên hiệu 'Nguyệt', xưng Nguyệt Hoàng. Mà sáu tuổi tiểu thái tử phi thành Hoàng hậu, trở thành Hoàng hậu nhỏ tuổi nhất.
... ...... ...
Mưa phùn bay tán loạn.
Mái nhà cong, mưa đáp xuống.
Vườn cây hoa lá sum suê.
Trời đất đều được bao phủ trong cảnh xinh đẹp trong trẻo mà lạnh lùng.
Qua cửa sổ, nam nhân một thân huyết y, thân tình cao ngất, cổ tay áo dùng sợi tơ vàng bao quanh. Tóc đen mềm mại như thác nước. Cặp mắt hẹp dài thâm thúy nhìn mưa phùn ngoài cửa sổ.
"Cốc cốc cốc....."
Tiếng đập cửa kéo suy nghĩ của hắn lại, thân hình quay lại tạo nên độ cong xinh đẹp. Khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt thản nhiên nói:
"Vào đi."
Cửa gỗ bị mở ra, hương hoa bay vào.
"Tham kiến giáo chủ." Người bước vào đúng là hắc y nhân đeo mặt nạ bạc hôm đó. Hắn đi vào thư phòng, nửa quỳ hành lễ với hồng y nam nhân.
"Đứng lên đi." Hồng y nam tử giơ tay, xoay người đi đến cạnh bàn.
"Có chuyện gì?"
"Hồi giáo chủ, tân đế đăng cơ." Hắc y nhân đáp, từ sau hôm bọn họ giao thủ với đám người kia, giáo chủ liền phân phó giám thị bọn họ.
"Hửm?" Hồng y nam nhân nhướn mi. "Nhanh như vậy sao? Không phải hoàng đế vẫn còn rất khỏe sao?" Ngón tay thon dài vuốt cằm. Không nghĩ tới Hoàng đế kia lại nhường ngôi nhanh như thế. Có điểm ngoài dự kiến của hắn.
"Hồi giáo chủ, nghe nói Hoàng đế thoái vị, để cho Thái tử đăng cơ là điều kiện của Lạc vương." Hắc y nhân tiếp tục đáp.
"Hửm?" Hồng y nam nhân buông tay đang vuốt cằm xuống, ánh mắt xẹt qua tia khác thường. Khó trách. Bất quá không phải Lạc vương trăm phương ngàn kế mười mấy năm liền định báo thù cho phụ vương sao? Hiện tại chỉ khiến cho Hoàng đế thoái vị, Thái tử đăng cơ. Có chút không ngờ. Đột nhiên trong đầu hiện ra hình ảnh của tiểu nữ oa kia. Khóe miệng khẽ nhếch, nở nụ cười. Chỉ sợ là kiệt tác của tiểu nha đầu kia đi. Nhớ tới nữ oa có tư thái bễ nghễ, mặt không đổi sắc trước cảnh huyết tinh giết chóc, khóe miệng cười càng sâu. Tiểu oa nhi kia thật sự rất đặc biệt......
"Giáo chủ, bên ngoài đều nói, tân hoàng hậu là sáu tuổi tiểu oa nhi." Hắc y nhân nghe được lời đồn cũng kinh ngạc. Lúc đó hắn cũng thấy được sự lợi hại của tiểu thái tử phi kia, nhưng một tiểu oa nhi từ tiểu thái tử phi lập tức lên làm tiểu hoàng hậu vẫn làm người ta không khỏi ngạc nhiên.
Sáu tuổi tiểu Hoàng hậu, trước nay chưa từng có.
"Ha ha......" Hồng y nam nhân người nổi tiếng cười. Tiểu hoàng hậu, chỉ sợ nàng làm nữ hoàng cũng được. Kiêu ngạo như thế, bễ nghễ thiên hạ như thế, có ai có thể so được. Tuy nói khí thế của Thái tử cũng không phàm, cả người khí thế vương giả khiến người ta thấy áp bách. Nhưng so với tiểu nữ oa thì hắn vẫn còn kém vài phần.
"Tân đế đăng cơ, ngươi nói xem bản giáo chủ có phải nên đưa lễ hay không." Người nổi tiếng khóe môi cười càng sâu, ba phần mị hoặc, bảy phần tà tứ.
Hắc y nhân rùng mình, lại thấy hơi mờ mịt. Tân hoàng đăng cơ có liên quan gì tới Hỏa Ảnh giáo bọn họ? Một bên trong triều đình, một bên bị coi là tà giáo, là tổ chức phản nghịch. Nói thẳng ra thì là đối lập. Bất quá giáo chủ làm việc không theo quy củ, quái đản, không kiềm chế, làm người ta nhìn không ra suy nghĩ......
"Đưa thứ gì thì tốt." Người nổi tiếng lấy tay chống cằm, bộ dáng như thật sự tự hỏi.
Hắc y nhân thấy thế càng thấy không đoán được ý nghĩ.
"Ngươi nói xem bản giáo chủ nên đưa lễ vật gì?" Đột nhiên người nổi tiếng ngẩng đầu nhìn hắc y nhân.
"Giáo chủ?" Hắc y nhân nghĩ nghĩ, lại không biết trả lời thế nào. Rốt cuộc ý của chủ từ, đưa 'lễ' là chỉ lễ vật thật sự, cho tân đế, nhưng 'lễ vật', hắn cũng không hiểu được.
Nhìn thấu suy nghĩ của hắc y nhân, ngươi nổi tiếng cười.
"Bản giáo chủ muốn đưa 'lễ vật' thực sự." Không phải là muốn để bọn họ tìm.
Hắc y nhân gật đầu, nhẹ thở ra. Trong lòng lại càng mê man, bất quá hắn vẫn nên im lặng, đem ý nghĩ trong lòng trở lại.
"Thuộc hạ nghĩ trong hoàng cung kỳ trân dị phẩm không ít, cũng không thiếu gì."
"Phải." Người nổi tiếng gật đầu, tiếp tục vuốt cằm. Sau một lúc lâu, hắn đột nhiên sáng mắt, trong đầu có chủ ý. Trong giáo cũng có một đóa tuyết liên, còn là tuyết liên cực phẩm trăm năm khó gặp. Chẳng những có giá trị cực cao, còn có thể giải trăm độc. Đem nó cho tiểu Hoàng hậu, không biết khuôn mặt nhỏ nhắn kiêu ngạo kia có thể xuất hiện vẻ cảm kích hay không. Ha ha, hắn đột nhiên rất muốn biết.
"Chuẩn bị một chút. Bản giáo chủ tới hoàng cung."
"Vâng." Hắc y nhân sửng sốt, nhưng cũng hiểu rõ giáo chủ nhất định đã có chủ ý. Hành lễ với người nổi tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi hắc y nhân rời đi, đôi mắt hẹp dài của người nổi tiếng híp lại.
Tiểu nữ oa, chúng ta sẽ sớm gặp nhau.
Ngày mười ba tháng sáu
Nguyệt Diễm hoàng đế Dạ Phong hạ chỉ thoái vị, ngày hôm đó thái tử đăng cơ, trở thành Nguyệt Diễm tân hoàng đế. Niên hiệu 'Nguyệt', xưng Nguyệt Hoàng. Mà sáu tuổi tiểu thái tử phi thành Hoàng hậu, trở thành Hoàng hậu nhỏ tuổi nhất.
... ...... ...
Mưa phùn bay tán loạn.
Mái nhà cong, mưa đáp xuống.
Vườn cây hoa lá sum suê.
Trời đất đều được bao phủ trong cảnh xinh đẹp trong trẻo mà lạnh lùng.
Qua cửa sổ, nam nhân một thân huyết y, thân tình cao ngất, cổ tay áo dùng sợi tơ vàng bao quanh. Tóc đen mềm mại như thác nước. Cặp mắt hẹp dài thâm thúy nhìn mưa phùn ngoài cửa sổ.
"Cốc cốc cốc....."
Tiếng đập cửa kéo suy nghĩ của hắn lại, thân hình quay lại tạo nên độ cong xinh đẹp. Khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt thản nhiên nói:
"Vào đi."
Cửa gỗ bị mở ra, hương hoa bay vào.
"Tham kiến giáo chủ." Người bước vào đúng là hắc y nhân đeo mặt nạ bạc hôm đó. Hắn đi vào thư phòng, nửa quỳ hành lễ với hồng y nam nhân.
"Đứng lên đi." Hồng y nam tử giơ tay, xoay người đi đến cạnh bàn.
"Có chuyện gì?"
"Hồi giáo chủ, tân đế đăng cơ." Hắc y nhân đáp, từ sau hôm bọn họ giao thủ với đám người kia, giáo chủ liền phân phó giám thị bọn họ.
"Hửm?" Hồng y nam nhân nhướn mi. "Nhanh như vậy sao? Không phải hoàng đế vẫn còn rất khỏe sao?" Ngón tay thon dài vuốt cằm. Không nghĩ tới Hoàng đế kia lại nhường ngôi nhanh như thế. Có điểm ngoài dự kiến của hắn.
"Hồi giáo chủ, nghe nói Hoàng đế thoái vị, để cho Thái tử đăng cơ là điều kiện của Lạc vương." Hắc y nhân tiếp tục đáp.
"Hửm?" Hồng y nam nhân buông tay đang vuốt cằm xuống, ánh mắt xẹt qua tia khác thường. Khó trách. Bất quá không phải Lạc vương trăm phương ngàn kế mười mấy năm liền định báo thù cho phụ vương sao? Hiện tại chỉ khiến cho Hoàng đế thoái vị, Thái tử đăng cơ. Có chút không ngờ. Đột nhiên trong đầu hiện ra hình ảnh của tiểu nữ oa kia. Khóe miệng khẽ nhếch, nở nụ cười. Chỉ sợ là kiệt tác của tiểu nha đầu kia đi. Nhớ tới nữ oa có tư thái bễ nghễ, mặt không đổi sắc trước cảnh huyết tinh giết chóc, khóe miệng cười càng sâu. Tiểu oa nhi kia thật sự rất đặc biệt......
"Giáo chủ, bên ngoài đều nói, tân hoàng hậu là sáu tuổi tiểu oa nhi." Hắc y nhân nghe được lời đồn cũng kinh ngạc. Lúc đó hắn cũng thấy được sự lợi hại của tiểu thái tử phi kia, nhưng một tiểu oa nhi từ tiểu thái tử phi lập tức lên làm tiểu hoàng hậu vẫn làm người ta không khỏi ngạc nhiên.
Sáu tuổi tiểu Hoàng hậu, trước nay chưa từng có.
"Ha ha......" Hồng y nam nhân người nổi tiếng cười. Tiểu hoàng hậu, chỉ sợ nàng làm nữ hoàng cũng được. Kiêu ngạo như thế, bễ nghễ thiên hạ như thế, có ai có thể so được. Tuy nói khí thế của Thái tử cũng không phàm, cả người khí thế vương giả khiến người ta thấy áp bách. Nhưng so với tiểu nữ oa thì hắn vẫn còn kém vài phần.
"Tân đế đăng cơ, ngươi nói xem bản giáo chủ có phải nên đưa lễ hay không." Người nổi tiếng khóe môi cười càng sâu, ba phần mị hoặc, bảy phần tà tứ.
Hắc y nhân rùng mình, lại thấy hơi mờ mịt. Tân hoàng đăng cơ có liên quan gì tới Hỏa Ảnh giáo bọn họ? Một bên trong triều đình, một bên bị coi là tà giáo, là tổ chức phản nghịch. Nói thẳng ra thì là đối lập. Bất quá giáo chủ làm việc không theo quy củ, quái đản, không kiềm chế, làm người ta nhìn không ra suy nghĩ......
"Đưa thứ gì thì tốt." Người nổi tiếng lấy tay chống cằm, bộ dáng như thật sự tự hỏi.
Hắc y nhân thấy thế càng thấy không đoán được ý nghĩ.
"Ngươi nói xem bản giáo chủ nên đưa lễ vật gì?" Đột nhiên người nổi tiếng ngẩng đầu nhìn hắc y nhân.
"Giáo chủ?" Hắc y nhân nghĩ nghĩ, lại không biết trả lời thế nào. Rốt cuộc ý của chủ từ, đưa 'lễ' là chỉ lễ vật thật sự, cho tân đế, nhưng 'lễ vật', hắn cũng không hiểu được.
Nhìn thấu suy nghĩ của hắc y nhân, ngươi nổi tiếng cười.
"Bản giáo chủ muốn đưa 'lễ vật' thực sự." Không phải là muốn để bọn họ tìm.
Hắc y nhân gật đầu, nhẹ thở ra. Trong lòng lại càng mê man, bất quá hắn vẫn nên im lặng, đem ý nghĩ trong lòng trở lại.
"Thuộc hạ nghĩ trong hoàng cung kỳ trân dị phẩm không ít, cũng không thiếu gì."
"Phải." Người nổi tiếng gật đầu, tiếp tục vuốt cằm. Sau một lúc lâu, hắn đột nhiên sáng mắt, trong đầu có chủ ý. Trong giáo cũng có một đóa tuyết liên, còn là tuyết liên cực phẩm trăm năm khó gặp. Chẳng những có giá trị cực cao, còn có thể giải trăm độc. Đem nó cho tiểu Hoàng hậu, không biết khuôn mặt nhỏ nhắn kiêu ngạo kia có thể xuất hiện vẻ cảm kích hay không. Ha ha, hắn đột nhiên rất muốn biết.
"Chuẩn bị một chút. Bản giáo chủ tới hoàng cung."
"Vâng." Hắc y nhân sửng sốt, nhưng cũng hiểu rõ giáo chủ nhất định đã có chủ ý. Hành lễ với người nổi tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi hắc y nhân rời đi, đôi mắt hẹp dài của người nổi tiếng híp lại.
Tiểu nữ oa, chúng ta sẽ sớm gặp nhau.
/201
|