Lịch trình được bàn bọc xong xuôi, Nguyễn Giai Giai lập tức lôi kéo hắn đi qua tất cơ cửa hàng thời trang và đồ trang sức có tại nơi đó, cơ hồ là không bỏ sót cửa hàng nào cả. Về phần Vương Minh , hắn mặc dù cảm thấy rất buồn chán nhưng vẫn kiên nhẫn đảm nhiệm chức vụ bạn trai kiêm bảo tiêu kiêm luôn cả cu li khuôn vác, tươi cười đi theo phía sau hai nàng bởi dù sao hôm nay hắn muốn làm hai nàng vui chơi tận hứng để bù đắp cho việc hắn thường xuyên không ở bên cạnh các nàng thế nên nếu hắn treo cái bản mặt buồn bực ra chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng đến tâm tình đang cực kỳ tốt đẹp của hai nàng.
Mua sắm xong, Vương Minh dẫn hai nàng đi xem phim. Bộ phim mà ba người xem là một bộ phim tình cảm của Hàn Quốc, cũng là cái loại phim mà Vương Minh không thích xem nhất, vừa mới được công chiếu gần đây và cực kỳ nổi tiếng, rất được nhiều nữ giới đón nhận. Ngồi ở giữa, nhìn sang trái sang phải, thấy Triệu Vận và Nguyễn Giai Giai say mê nhìn vào màn ảnh, đôi lúc khi phim đến những đoạn buồn hai nàng không kiềm chế được dựa vào vai hắn hơi thổn thức, khóe mắt ươn ướt, thấy vậy Vương Minh chỉ có thể lắc đầu, một bộ dạng bó tay không còn gì để nói cả.
Hai tiếng rưỡi sau thì cái bộ phim sướt mướt này cũng đã kết thúc. Vương Minh thở phào một hơi sau đó trái ôm phải ấp, cùng hai nàng sóng bước ra khỏi rạp chiếu phim. Nhưng vừa bước chân đến bãi đỗ xe của rạp chiếu phim thì Vương Minh đột nhiên có cảm giác dường số người đi theo bọn hắn nhiều hơn vài người thì phải. Điều này có nghĩa là, ngoại trừ những vệ sĩ mà Vương Minh thuê để bảo vệ hai nàng thì có một số kẻ nào đó đang âm thầm giám sát bọn hắn mà theo kinh nghiệm bản thân của Vương Minh thì những kẻ này phần lớn đều không có chủ ý tốt đẹp gì. Vương Minh lúc này khóe miệng nở nụ cười lạnh, trong đầu thầm hạ quyết định nếu như đám người này không biết tốt xấu thì tốt nhất là nên chuẩn bị sẵn quan tài đi là vừa.
Tuy rằng bên người hắn lúc này có hai nàng Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận nên nếu có hành động chiến đấu thì đúng là không tiện nhưng Vương Minh cũng không quá nhiều lo lắng bởi vì nếu như bọn chúng dám ra tay hành động bất lợi đến bọn hắn chắc chắn những người vệ sĩ được Vương Minh thuê kia sẽ ra tay, nên nhớ rằng tất cả những vệ sĩ này đều là cấp S, cấp cao nhất trong giới vệ sĩ nên thực lực không cần phải bàn cãi. Mà nếu như những người vệ sĩ này không giải quyết được thì chẳng phải còn có hắn ở đây sao thế nên việc đảm bảo an toàn cho hai nàng là hoàn toàn dễ dàng. Thế nên Vương Minh cũng không thèm để ý nữa, vẫn tiếp tục cất bước cùng hai nàng đi về phía xe ô tô.
“Anh Minh, có gì không ổn sao?”
Ngồi vào xe, Vương Minh tay cầm chìa khóa nhét vào ổ, đang chuẩn bị nổ máy thì đột nhiên lúc này Nguyễn Giai Giai ngồi ghế sau cùng Triệu Vận hỏi hắn.
Vương Minh đột nhiên bị nàng hỏi như vậy thì hơi bất ngờ, nhất thời không biết trả lời như thế nào. Cuối cùng, hắn không trả lời câu hỏi của nàng mà hỏi lại nàng:
“Tại sao em lại hỏi như vậy Giai Giai?”
Nguyễn Giai Giai ánh mắt quan tâm nhìn hắn nói:
“Tại lúc nãy khi đi đến bãi đỗ xe, em thấy mắt anh cứ nhìn xung quanh, mày nhăn lại trong chốc lạt nên em nghĩ chắc có việc gì không ổn”
Vương Minh nghe xong hơi giật mình bởi sự quan sát tỉ mỉ của Nguyễn Giai Giai, rõ ràng lúc nãy mày của hắn chỉ nhíu lại trong giây lát vậy mà cũng bị nàng bắt được nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng cảm thấy ấm áp và hạnh phúc bởi sự quan tâm của nàng dành cho hắn.
Nguyễn Giai Giai lúc này nói tiếp:
“Với cả, dạo gần đây em vài lần có cảm giác thấy hình như có người đi theo bọn em, nhất là lúc bọn em từ trường về nhà”
Nguyễn Giai Giai là một tiểu thư nhà giàu lại thông minh xinh đẹp nên từ nhỏ nàng đã được đủ loại ánh mắt chú mục vào, tràn ngập dục vọng dâm uế có, ghen tị có, hâm mộ cũng có,… vì vậy đối với các loại ánh mắt nhìn vào bản thân thì Nguyễn Giai Giai ở một mức độ nào đó một loại trực giác khá là nhạy cảm.
Thấy Vương Minh trầm mặc không nói gì, Triệu Vận nghĩ rằng Vương Minh không tin Nguyễn Giai Giai nên vội vàng lên tiếng phụ họa cho Nguyễn Giai Giai:
“Đúng vậy, em cũng thỉnh thoảng có cảm giác như vậy”
Vương Minh nghe xong hai nàng thì lúc này mới biết mọi việc xem ra không đơn giản như hắn nghĩ. Lúc này hắn thật sự khẳng định là đám người kia nhắm vào hai nàng là có mục đích xấu xa, xem ra không thể cứ bị động mà đợi bọn chúng đến được, phải diệt ngay từ khi còn trong trứng nước bằng không nếu nhỡ như có chuyện gì ngoài ý muốn xuất hiện với hai nàng thì Vương Minh chỉ có thể khóc hận. Khóe miệng nhếch lên, Vương Minh hướng hai nàng nói:
“Hai em ở trên xe đợi anh một lát, anh ra ngoài gọi một cuộc điện thoại rồi sẽ trở lại ngay”
“Vâng”
Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận biết Vương Minh gọi điện là vì chuyện của hai nàng vì vậy gật đầu, nhu thuận đáp.
Vương Minh ra ngoài xe, bấm số điện thoại của Hầu Toàn, chẳng mất đến vài giây lập tức điện thoại đã được kết nối.
“Alo, đại ca”
“Ừ, là anh đây. Anh có việc cần chú làm ngay lập tức”
“Vâng, anh cứ phân phó”
“Anh vừa mới phát hiện là có vài kẻ đáng khả nghi xuất hiện đang rình mò theo dõi anh với hai chị dâu của chú, mặc dù không biết bọn chúng có ý đồ gì anh nghĩ chắc bọn chúng cũng không phải là hạng tốt lành gì thế nên anh muốn…”
“Vâng, em đã biết, em sẽ cho người đến giải quyết nhanh”
Đây chính là điều khiến Vương Minh rất vừa ý với Hầu Toàn, hắn việc gì cũng không cần nói quá rõ ràng chỉ cần nói nửa đầu là Hầu Toàn có thể suy đoán ra nửa còn lại với độ chính xác rất cao thế nên trong tất cả các thuộc hạ của hắn thì Hầu Toàn là một trong số ít người khiến hắn cảm thấy tin tưởng và an tâm tuyệt đối.
Lại nói, Vương Minh dùng người của Hắc bang để giải quyết đám người kia bởi qua theo dõi thủ pháp của đám người này thì Vương Minh xác định người này cũng chỉ một đám gà mờ cùi bắp mà thôi, chỉ cần người của Hắc bang là có thể giải quyết được rồi. Đồng thời hắn cũng giải đáp được một nghi vấn về việc tại sao mấy tay vệ sĩ cấp S kia không ra tay giải quyết đám người kia.
Chiếu nguyên tắc của người vệ sĩ thì nhiệm vụ của người vệ sĩ không chỉ là bảo vệ an toàn của người thuê mà còn có nhiệm vụ đập tan mọi uy hiếp đến người thuê ngay trước đó, cái quan niệm này đối với vệ sĩ cấp càng cao lại càng được chấp hành một cách triệt để thế nên cũng không quá khó hiểu khi mà số tiền trả cho vệ sĩ lại tỉ lệ thuận với cấp bậc của vệ sĩ. Quay lại vấn đề chính, lúc đầu khi Vương Minh phát hiện ra đám người theo dõi kia lại nghe lời hai nàng kể, hắn rất khó hiểu tại sao đám vệ sĩ cấp S mà hắn bỏ nhiều tiền ra thuê kia lại không ra tay triệt tiêu, để cho chúng tự do theo dõi thân chủ. Nhưng lúc này khi xác định được đẳng cấp của đám người theo dõi Vương Minh mới biết hóa ra những người vệ sĩ này không chịu ra tay bởi vì những người này khinh thường đám người đó, trong mắt những người vệ sĩ này thì đám kia chỉ là chuột nhắt, nếu như bọn chúng ngoan ngoãn thì không sao chứ nếu dám manh động thì bọn họ sẽ lập tức ra tay tiêu diệt.
Vương Minh biết loại suy nghĩ này cũng không sai, không có gì đáng trách bởi vì chính bản thân hắn cũng chẳng thèm muốn tự động mình động tay với đám chuột nhắt kia nhưng mà trong lòng cực kỳ bất mãn và bức xúc với kiểu làm việc như vậy bởi nhỡ đâu chẳng may có biến cố bất ngờ gì xảy ra ngoài dự tính thì sao, lúc đó chẳng phải hai nàng Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận sẽ gặp nguy hiểm sao. Càng nghĩ càng bực mình, Vương Minh quyết định tối nay khi giải quyết xong việc phải gọi điện cho Lê Tiến Tài bảo hắn chấn chỉnh lại tác phong làm việc của đám thủ hạ một phen mới được.
Mua sắm xong, Vương Minh dẫn hai nàng đi xem phim. Bộ phim mà ba người xem là một bộ phim tình cảm của Hàn Quốc, cũng là cái loại phim mà Vương Minh không thích xem nhất, vừa mới được công chiếu gần đây và cực kỳ nổi tiếng, rất được nhiều nữ giới đón nhận. Ngồi ở giữa, nhìn sang trái sang phải, thấy Triệu Vận và Nguyễn Giai Giai say mê nhìn vào màn ảnh, đôi lúc khi phim đến những đoạn buồn hai nàng không kiềm chế được dựa vào vai hắn hơi thổn thức, khóe mắt ươn ướt, thấy vậy Vương Minh chỉ có thể lắc đầu, một bộ dạng bó tay không còn gì để nói cả.
Hai tiếng rưỡi sau thì cái bộ phim sướt mướt này cũng đã kết thúc. Vương Minh thở phào một hơi sau đó trái ôm phải ấp, cùng hai nàng sóng bước ra khỏi rạp chiếu phim. Nhưng vừa bước chân đến bãi đỗ xe của rạp chiếu phim thì Vương Minh đột nhiên có cảm giác dường số người đi theo bọn hắn nhiều hơn vài người thì phải. Điều này có nghĩa là, ngoại trừ những vệ sĩ mà Vương Minh thuê để bảo vệ hai nàng thì có một số kẻ nào đó đang âm thầm giám sát bọn hắn mà theo kinh nghiệm bản thân của Vương Minh thì những kẻ này phần lớn đều không có chủ ý tốt đẹp gì. Vương Minh lúc này khóe miệng nở nụ cười lạnh, trong đầu thầm hạ quyết định nếu như đám người này không biết tốt xấu thì tốt nhất là nên chuẩn bị sẵn quan tài đi là vừa.
Tuy rằng bên người hắn lúc này có hai nàng Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận nên nếu có hành động chiến đấu thì đúng là không tiện nhưng Vương Minh cũng không quá nhiều lo lắng bởi vì nếu như bọn chúng dám ra tay hành động bất lợi đến bọn hắn chắc chắn những người vệ sĩ được Vương Minh thuê kia sẽ ra tay, nên nhớ rằng tất cả những vệ sĩ này đều là cấp S, cấp cao nhất trong giới vệ sĩ nên thực lực không cần phải bàn cãi. Mà nếu như những người vệ sĩ này không giải quyết được thì chẳng phải còn có hắn ở đây sao thế nên việc đảm bảo an toàn cho hai nàng là hoàn toàn dễ dàng. Thế nên Vương Minh cũng không thèm để ý nữa, vẫn tiếp tục cất bước cùng hai nàng đi về phía xe ô tô.
“Anh Minh, có gì không ổn sao?”
Ngồi vào xe, Vương Minh tay cầm chìa khóa nhét vào ổ, đang chuẩn bị nổ máy thì đột nhiên lúc này Nguyễn Giai Giai ngồi ghế sau cùng Triệu Vận hỏi hắn.
Vương Minh đột nhiên bị nàng hỏi như vậy thì hơi bất ngờ, nhất thời không biết trả lời như thế nào. Cuối cùng, hắn không trả lời câu hỏi của nàng mà hỏi lại nàng:
“Tại sao em lại hỏi như vậy Giai Giai?”
Nguyễn Giai Giai ánh mắt quan tâm nhìn hắn nói:
“Tại lúc nãy khi đi đến bãi đỗ xe, em thấy mắt anh cứ nhìn xung quanh, mày nhăn lại trong chốc lạt nên em nghĩ chắc có việc gì không ổn”
Vương Minh nghe xong hơi giật mình bởi sự quan sát tỉ mỉ của Nguyễn Giai Giai, rõ ràng lúc nãy mày của hắn chỉ nhíu lại trong giây lát vậy mà cũng bị nàng bắt được nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng cảm thấy ấm áp và hạnh phúc bởi sự quan tâm của nàng dành cho hắn.
Nguyễn Giai Giai lúc này nói tiếp:
“Với cả, dạo gần đây em vài lần có cảm giác thấy hình như có người đi theo bọn em, nhất là lúc bọn em từ trường về nhà”
Nguyễn Giai Giai là một tiểu thư nhà giàu lại thông minh xinh đẹp nên từ nhỏ nàng đã được đủ loại ánh mắt chú mục vào, tràn ngập dục vọng dâm uế có, ghen tị có, hâm mộ cũng có,… vì vậy đối với các loại ánh mắt nhìn vào bản thân thì Nguyễn Giai Giai ở một mức độ nào đó một loại trực giác khá là nhạy cảm.
Thấy Vương Minh trầm mặc không nói gì, Triệu Vận nghĩ rằng Vương Minh không tin Nguyễn Giai Giai nên vội vàng lên tiếng phụ họa cho Nguyễn Giai Giai:
“Đúng vậy, em cũng thỉnh thoảng có cảm giác như vậy”
Vương Minh nghe xong hai nàng thì lúc này mới biết mọi việc xem ra không đơn giản như hắn nghĩ. Lúc này hắn thật sự khẳng định là đám người kia nhắm vào hai nàng là có mục đích xấu xa, xem ra không thể cứ bị động mà đợi bọn chúng đến được, phải diệt ngay từ khi còn trong trứng nước bằng không nếu nhỡ như có chuyện gì ngoài ý muốn xuất hiện với hai nàng thì Vương Minh chỉ có thể khóc hận. Khóe miệng nhếch lên, Vương Minh hướng hai nàng nói:
“Hai em ở trên xe đợi anh một lát, anh ra ngoài gọi một cuộc điện thoại rồi sẽ trở lại ngay”
“Vâng”
Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận biết Vương Minh gọi điện là vì chuyện của hai nàng vì vậy gật đầu, nhu thuận đáp.
Vương Minh ra ngoài xe, bấm số điện thoại của Hầu Toàn, chẳng mất đến vài giây lập tức điện thoại đã được kết nối.
“Alo, đại ca”
“Ừ, là anh đây. Anh có việc cần chú làm ngay lập tức”
“Vâng, anh cứ phân phó”
“Anh vừa mới phát hiện là có vài kẻ đáng khả nghi xuất hiện đang rình mò theo dõi anh với hai chị dâu của chú, mặc dù không biết bọn chúng có ý đồ gì anh nghĩ chắc bọn chúng cũng không phải là hạng tốt lành gì thế nên anh muốn…”
“Vâng, em đã biết, em sẽ cho người đến giải quyết nhanh”
Đây chính là điều khiến Vương Minh rất vừa ý với Hầu Toàn, hắn việc gì cũng không cần nói quá rõ ràng chỉ cần nói nửa đầu là Hầu Toàn có thể suy đoán ra nửa còn lại với độ chính xác rất cao thế nên trong tất cả các thuộc hạ của hắn thì Hầu Toàn là một trong số ít người khiến hắn cảm thấy tin tưởng và an tâm tuyệt đối.
Lại nói, Vương Minh dùng người của Hắc bang để giải quyết đám người kia bởi qua theo dõi thủ pháp của đám người này thì Vương Minh xác định người này cũng chỉ một đám gà mờ cùi bắp mà thôi, chỉ cần người của Hắc bang là có thể giải quyết được rồi. Đồng thời hắn cũng giải đáp được một nghi vấn về việc tại sao mấy tay vệ sĩ cấp S kia không ra tay giải quyết đám người kia.
Chiếu nguyên tắc của người vệ sĩ thì nhiệm vụ của người vệ sĩ không chỉ là bảo vệ an toàn của người thuê mà còn có nhiệm vụ đập tan mọi uy hiếp đến người thuê ngay trước đó, cái quan niệm này đối với vệ sĩ cấp càng cao lại càng được chấp hành một cách triệt để thế nên cũng không quá khó hiểu khi mà số tiền trả cho vệ sĩ lại tỉ lệ thuận với cấp bậc của vệ sĩ. Quay lại vấn đề chính, lúc đầu khi Vương Minh phát hiện ra đám người theo dõi kia lại nghe lời hai nàng kể, hắn rất khó hiểu tại sao đám vệ sĩ cấp S mà hắn bỏ nhiều tiền ra thuê kia lại không ra tay triệt tiêu, để cho chúng tự do theo dõi thân chủ. Nhưng lúc này khi xác định được đẳng cấp của đám người theo dõi Vương Minh mới biết hóa ra những người vệ sĩ này không chịu ra tay bởi vì những người này khinh thường đám người đó, trong mắt những người vệ sĩ này thì đám kia chỉ là chuột nhắt, nếu như bọn chúng ngoan ngoãn thì không sao chứ nếu dám manh động thì bọn họ sẽ lập tức ra tay tiêu diệt.
Vương Minh biết loại suy nghĩ này cũng không sai, không có gì đáng trách bởi vì chính bản thân hắn cũng chẳng thèm muốn tự động mình động tay với đám chuột nhắt kia nhưng mà trong lòng cực kỳ bất mãn và bức xúc với kiểu làm việc như vậy bởi nhỡ đâu chẳng may có biến cố bất ngờ gì xảy ra ngoài dự tính thì sao, lúc đó chẳng phải hai nàng Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận sẽ gặp nguy hiểm sao. Càng nghĩ càng bực mình, Vương Minh quyết định tối nay khi giải quyết xong việc phải gọi điện cho Lê Tiến Tài bảo hắn chấn chỉnh lại tác phong làm việc của đám thủ hạ một phen mới được.
/398
|