Đồng thời, hiểu rõ thêm một ít về tình huống của phương Tây, đối với xung đột có khả năng phát sinh sau này tự nhiên sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Vũ Mâu một mực bảo trì mỉm cười sắc mặt hơi đổi, trong tử nhãn khó có được toát ra một tia kinh ngạc, nói:
- Tề tiên sinh đối với Thần Thoại của Hy Lạp chúng ta rất có hứng thú sao? Không biết ngài tương đối hiểu rõ ở phương diện nào?
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Kỳ thật tôi cũng không biết nhiều, bất quá, tôi đối với nữ thần Athena trong Thần Thoại quý quốc rất có hứng thú.
Hai người Lâm Nhất Phàm, Tác Tác sắc mặt đồng thời biến đổi, tuy rằng bọn hắn lập tức tận lực che dấu, nhưng vẫn bị Tề Nhạc chú ý tới, Vũ Mâu khẽ nhíu đôi mi thanh tú:
- Thì ra là thế, kỳ thật trong thần thoại Hy Lạp, có mười hai vị chủ thần, Athena cũng chỉ là một vị trong đó thôi.
Hải Như Nguyệt nói:
- Vậy quyết định thế đi, đợi đến khi Minh Minh nghỉ học thì sẽ để Tề Nhạc cùng nàng cùng nhau đến Hy Lạp đi. Đến bên kia còn phải phiền toái Lâm tiên sinh và Vũ Mâu tiểu thư.
Mấy người Viêm Hoàng Hồn, Cơ Đức ở trong đó đều không nghĩ tới chuyện lại được giải quyết như vậy, tuy rằng đây không phải bọn hắn muốn thấy, nhưng ít ra không phát sinh xung đột gì, mấy người cũng không khỏi thầm thở ra, thần kinh căng cứng cũng trầm tĩnh lại.
Tề Nhạc lôi kéo Minh Minh đứng người lên, duỗi tay phải mình về phía Vũ Mâu, mỉm cười nói:
- Vũ Mâu tiểu thư, tôi nghĩ không lâu sau chúng ta sẽ gặp mặt.
Theo người khác nghe thì nàng tựa hồ chỉ là hành trình Hy Lạp tháng sau, nhưng ý thực sự của Tề Nhạc là thế nào?
Vũ Mâu thò tay nắm lấy tay Tề Nhạc, tay của nàng ôn hòa như ngọc, nắm vào mềm mại mà tràn ngập co dãn, trong ôn hòa tựa hồ có một cổ năng lượng ôn hòa chấn động, Tề Nhạc cảm giác được năng lượng của Vũ Mâu phi thường tinh khiết, năng lượng chấn động cũng không lợi hại, lúc tiếp xúc đến tay của mình liền tự nhiên tiêu tán đi.
- Tề tiên sinh, tôi cũng rất mong chờ được gặp anh lần nữa.
Trên mặt Vũ Mâu mang theo một tia mỉm cười thản nhiên, chỉ là nhẹ nắm tay với Tề Nhạc một cái liền thu tay lại.
Đưa mắt nhìn bọn người Tề Nhạc rời đi, Vũ Mâu một lần nữa ngồi quay lại vị trí của mình, cầm lấy cà phê truớc mặt hớp một hơi nhỏ.
Ánh mắt của Lâm Nhất Phàm mãi cho đến khi thân ảnh Minh Minh không còn nhìn thấy nữa mới thu hồi lại, ngồi lại vị trí của mình, cúi đầu xuống không biết suy nghĩ cái gì.
- Nhất Phàm, có phải anh không rõ vì sao tôi lại đáp ứng yêu cầu của Cơ tiểu thư không?
Vũ Mâu buông chén cà phê, mỉm cười nhìn Lâm Nhất Phàm.
Lâm Nhất Phàm cung kính nói:
- An bài của Tiểu thư nhất định là có hàm nghĩa đặc thù.
Vũ Mâu mỉm cười nói:
- Ánh mắt của anh không tệ, vị Cơ tiểu thư kia xác thực là một nữ hài tử phi thường xuất sắc. Bất quá, có một số việc có lẽ anh không rõ lắm, tôi cũng không hi vọng anh biết quá nhiều, đối anh như vậy cũng không có lợi. Tác Tác, em đã nhìn ra sao?
Tác Tác nhếch miệng, nói:
- Gia hỏa gọi là Tề Nhạc kia khẳng định chính là người đêm qua nghe trộm chúng ta nói chuyện. Khí tức của hắn em có thể nhận ra, tuy rằng đêm qua hắn cực lực che dấu khí tức của mình, nhưng lúc giao thủ với em, vẫn phải phát động năng lượng công kích, bất quá, hôm nay hắn dường như cũng không có ý giấu diếm. Tên này quả thật hung hăng càn quấy vô cùng ah! Ngày hôm qua lại như người nhát gan trực tiếp bay mất.
Lâm Nhất Phàm ngây ra một lúc, nói:
- Tác Tác tỷ, chị nói hắn có thể bay?
Tác Tác hừ một tiếng, nói:
- Cậu tiểu tử ngốc này, cái kia Tề Nhạc lớn lên lại không được tốt lắm, nếu không có chút ít bổn sự, làm sao có thể hấp dẫn được vị hôn thê kia của cậu chứ?
Vũ Mâu mỉm cười nói:
- Tác Tác, lời của em có có chút sai rồi, Tề tiên sinh lớn lên tuy rằng bình thường, nhưng khí chất phát ra trên người hắn thật là chị cuộc đời này ít thấy, nhưng người nhìn thấy hôm nay, hắn là một người duy nhất làm cho chị không cách nào hoàn toàn nhìn thấu được. Đây cũng là lý do vì sao chị đáp ứng hắn đi Hy Lạp. Có lẽ mọi người đều thấy được, nữ tử sau này đi cùng Tề Nhạc cũng đã phát hiện ra thân phận của ta, lực cảm ứng nhạy như vậy, hơn nữa thực lực bản thân bọn hắn, thân phận của bọn hắn cũng đã quá rõ rồi.
Tác Tác khinh thường nói:
- Không phải là người của Viêm Hoàng tứ đại gia tộc sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ. Tìm cơ hội lão nương nhất định phải làm cho tiểu tử gọi là Tề Nhạc kia biết rõ lợi hại.
Vũ Mâu nhíu mày liếc nhìn Tác Tác, ánh mắt của nàng tuy rằng bình thản, nhưng tiếp xúc với nó, Tác Tác không khỏi trong lòng run lên, cúi đầu xuống. Vũ Mâu than nhẹ một tiếng, nói:
- Tác Tác, em cũng theo ta vài năm rồi, ta nhớ được ta đã nhiều lần nói với em, không nên xem thường bất kỳ một đối thủ nào, như vậy sẽ chỉ làm em lâm vào hoàn cảnh bất lợi thôi. Thực lực của Tề Nhạc cũng không đơn giản như đêm qua em chứng kiến đâu. Đồng thời, bọn hắn cũng cũng không thuộc về tứ đại gia tộc. Viêm Hoàng tứ đại gia tộc phân biệt họ: Chu, Từ, Lạc, Thẩm, cũng không có còn Tề, nếu như bọn họ là thành viên của tứ đại gia tộc, căn bản không có khả năng che dấu dòng họ của mình, bởi vì đó hẳn là kiêu ngạo của bọn hắn mới đúng, từ năng lực mà Tề Nhạc biểu hiện ra mà xem, nếu như ta đoán không sai, bọn hắn có lẽ thuộc về Thủ Hộ Giả cường đại nhất phương đông.
Lâm Nhất Phàm kinh ngạc nói:
- Thủ Hộ Giả cường đại nhất? Đó là cái gì?
Vũ Mâu nói:
- Ở Tây Phương chúng, 12 cung hoàng đạo để phân chia năm, tháng, thời gian, còn phương đông lại không giống thế. Phương đông có văn hóa của mình, nước cộng hòa Viêm Hoàng càng là đỉnh cao trong đó, là quốc gia có 5000 năm văn minh, cùng cổ Hy Lạp chúng ta và cổ Babylon, cổ Ai Cập được cùng xưng là Tứ đại văn minh quốc gia cổ. Còn bảo tồn tốt nhất với văn minh Thượng Cổ, chính là nước cộng hòa Viêm Hoàng.
- Vào thời cổ đại, bọn hắn dùng để phân chia chính là Thiên can, địa chi. Trong đó phức tạp vượt xa 12 cung hoàng đạo của chúng ta có thể so sánh. Trong đó, mười hai địa chi tượng trưng cho mười hai loại cầm tinh của phương đông, cũng giống như mười hai chòm sao của 12 cung hoàng đạo vậy, có Thủ Hộ Giả đại biểu của mình. Theo thứ tự là, chuột, trâu, hổ, thỏ, rồng, rắn, ngựa, dê, khỉ, gà, chó, heo.
- Mà từ sau khi văn minh nhân loại phát triển, phương đông liền xuất hiện mười hai dị năng giả có năng lực cầm tinh đặc thù, bọn hắn mới chính là lực lượng trung kiên thủ hộ phương đông. Ở phương đông, bọn hắn được xưng là Sinh tiếu thủ hộ thần. Mỗi người đều tượng trưng cho một cầm tinh, đều có được năng lực cầm tinh tương ứng của mình. Có lẽ, khi bọn hắn vừa mới sinh ra đời không cách nào sánh với thủ hộ giả 12 cung hoàng đạo chúng ta, nhưng tốc độ phát triển của bọn hắn lại cực kỳ kinh người, một khi cầm tinh thủ hộ thần phát triển tới trình độ nhất định, liền có được thực lực đủ để chống lại Giáo Đình chúng ta.
Vũ Mâu một mực bảo trì mỉm cười sắc mặt hơi đổi, trong tử nhãn khó có được toát ra một tia kinh ngạc, nói:
- Tề tiên sinh đối với Thần Thoại của Hy Lạp chúng ta rất có hứng thú sao? Không biết ngài tương đối hiểu rõ ở phương diện nào?
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Kỳ thật tôi cũng không biết nhiều, bất quá, tôi đối với nữ thần Athena trong Thần Thoại quý quốc rất có hứng thú.
Hai người Lâm Nhất Phàm, Tác Tác sắc mặt đồng thời biến đổi, tuy rằng bọn hắn lập tức tận lực che dấu, nhưng vẫn bị Tề Nhạc chú ý tới, Vũ Mâu khẽ nhíu đôi mi thanh tú:
- Thì ra là thế, kỳ thật trong thần thoại Hy Lạp, có mười hai vị chủ thần, Athena cũng chỉ là một vị trong đó thôi.
Hải Như Nguyệt nói:
- Vậy quyết định thế đi, đợi đến khi Minh Minh nghỉ học thì sẽ để Tề Nhạc cùng nàng cùng nhau đến Hy Lạp đi. Đến bên kia còn phải phiền toái Lâm tiên sinh và Vũ Mâu tiểu thư.
Mấy người Viêm Hoàng Hồn, Cơ Đức ở trong đó đều không nghĩ tới chuyện lại được giải quyết như vậy, tuy rằng đây không phải bọn hắn muốn thấy, nhưng ít ra không phát sinh xung đột gì, mấy người cũng không khỏi thầm thở ra, thần kinh căng cứng cũng trầm tĩnh lại.
Tề Nhạc lôi kéo Minh Minh đứng người lên, duỗi tay phải mình về phía Vũ Mâu, mỉm cười nói:
- Vũ Mâu tiểu thư, tôi nghĩ không lâu sau chúng ta sẽ gặp mặt.
Theo người khác nghe thì nàng tựa hồ chỉ là hành trình Hy Lạp tháng sau, nhưng ý thực sự của Tề Nhạc là thế nào?
Vũ Mâu thò tay nắm lấy tay Tề Nhạc, tay của nàng ôn hòa như ngọc, nắm vào mềm mại mà tràn ngập co dãn, trong ôn hòa tựa hồ có một cổ năng lượng ôn hòa chấn động, Tề Nhạc cảm giác được năng lượng của Vũ Mâu phi thường tinh khiết, năng lượng chấn động cũng không lợi hại, lúc tiếp xúc đến tay của mình liền tự nhiên tiêu tán đi.
- Tề tiên sinh, tôi cũng rất mong chờ được gặp anh lần nữa.
Trên mặt Vũ Mâu mang theo một tia mỉm cười thản nhiên, chỉ là nhẹ nắm tay với Tề Nhạc một cái liền thu tay lại.
Đưa mắt nhìn bọn người Tề Nhạc rời đi, Vũ Mâu một lần nữa ngồi quay lại vị trí của mình, cầm lấy cà phê truớc mặt hớp một hơi nhỏ.
Ánh mắt của Lâm Nhất Phàm mãi cho đến khi thân ảnh Minh Minh không còn nhìn thấy nữa mới thu hồi lại, ngồi lại vị trí của mình, cúi đầu xuống không biết suy nghĩ cái gì.
- Nhất Phàm, có phải anh không rõ vì sao tôi lại đáp ứng yêu cầu của Cơ tiểu thư không?
Vũ Mâu buông chén cà phê, mỉm cười nhìn Lâm Nhất Phàm.
Lâm Nhất Phàm cung kính nói:
- An bài của Tiểu thư nhất định là có hàm nghĩa đặc thù.
Vũ Mâu mỉm cười nói:
- Ánh mắt của anh không tệ, vị Cơ tiểu thư kia xác thực là một nữ hài tử phi thường xuất sắc. Bất quá, có một số việc có lẽ anh không rõ lắm, tôi cũng không hi vọng anh biết quá nhiều, đối anh như vậy cũng không có lợi. Tác Tác, em đã nhìn ra sao?
Tác Tác nhếch miệng, nói:
- Gia hỏa gọi là Tề Nhạc kia khẳng định chính là người đêm qua nghe trộm chúng ta nói chuyện. Khí tức của hắn em có thể nhận ra, tuy rằng đêm qua hắn cực lực che dấu khí tức của mình, nhưng lúc giao thủ với em, vẫn phải phát động năng lượng công kích, bất quá, hôm nay hắn dường như cũng không có ý giấu diếm. Tên này quả thật hung hăng càn quấy vô cùng ah! Ngày hôm qua lại như người nhát gan trực tiếp bay mất.
Lâm Nhất Phàm ngây ra một lúc, nói:
- Tác Tác tỷ, chị nói hắn có thể bay?
Tác Tác hừ một tiếng, nói:
- Cậu tiểu tử ngốc này, cái kia Tề Nhạc lớn lên lại không được tốt lắm, nếu không có chút ít bổn sự, làm sao có thể hấp dẫn được vị hôn thê kia của cậu chứ?
Vũ Mâu mỉm cười nói:
- Tác Tác, lời của em có có chút sai rồi, Tề tiên sinh lớn lên tuy rằng bình thường, nhưng khí chất phát ra trên người hắn thật là chị cuộc đời này ít thấy, nhưng người nhìn thấy hôm nay, hắn là một người duy nhất làm cho chị không cách nào hoàn toàn nhìn thấu được. Đây cũng là lý do vì sao chị đáp ứng hắn đi Hy Lạp. Có lẽ mọi người đều thấy được, nữ tử sau này đi cùng Tề Nhạc cũng đã phát hiện ra thân phận của ta, lực cảm ứng nhạy như vậy, hơn nữa thực lực bản thân bọn hắn, thân phận của bọn hắn cũng đã quá rõ rồi.
Tác Tác khinh thường nói:
- Không phải là người của Viêm Hoàng tứ đại gia tộc sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ. Tìm cơ hội lão nương nhất định phải làm cho tiểu tử gọi là Tề Nhạc kia biết rõ lợi hại.
Vũ Mâu nhíu mày liếc nhìn Tác Tác, ánh mắt của nàng tuy rằng bình thản, nhưng tiếp xúc với nó, Tác Tác không khỏi trong lòng run lên, cúi đầu xuống. Vũ Mâu than nhẹ một tiếng, nói:
- Tác Tác, em cũng theo ta vài năm rồi, ta nhớ được ta đã nhiều lần nói với em, không nên xem thường bất kỳ một đối thủ nào, như vậy sẽ chỉ làm em lâm vào hoàn cảnh bất lợi thôi. Thực lực của Tề Nhạc cũng không đơn giản như đêm qua em chứng kiến đâu. Đồng thời, bọn hắn cũng cũng không thuộc về tứ đại gia tộc. Viêm Hoàng tứ đại gia tộc phân biệt họ: Chu, Từ, Lạc, Thẩm, cũng không có còn Tề, nếu như bọn họ là thành viên của tứ đại gia tộc, căn bản không có khả năng che dấu dòng họ của mình, bởi vì đó hẳn là kiêu ngạo của bọn hắn mới đúng, từ năng lực mà Tề Nhạc biểu hiện ra mà xem, nếu như ta đoán không sai, bọn hắn có lẽ thuộc về Thủ Hộ Giả cường đại nhất phương đông.
Lâm Nhất Phàm kinh ngạc nói:
- Thủ Hộ Giả cường đại nhất? Đó là cái gì?
Vũ Mâu nói:
- Ở Tây Phương chúng, 12 cung hoàng đạo để phân chia năm, tháng, thời gian, còn phương đông lại không giống thế. Phương đông có văn hóa của mình, nước cộng hòa Viêm Hoàng càng là đỉnh cao trong đó, là quốc gia có 5000 năm văn minh, cùng cổ Hy Lạp chúng ta và cổ Babylon, cổ Ai Cập được cùng xưng là Tứ đại văn minh quốc gia cổ. Còn bảo tồn tốt nhất với văn minh Thượng Cổ, chính là nước cộng hòa Viêm Hoàng.
- Vào thời cổ đại, bọn hắn dùng để phân chia chính là Thiên can, địa chi. Trong đó phức tạp vượt xa 12 cung hoàng đạo của chúng ta có thể so sánh. Trong đó, mười hai địa chi tượng trưng cho mười hai loại cầm tinh của phương đông, cũng giống như mười hai chòm sao của 12 cung hoàng đạo vậy, có Thủ Hộ Giả đại biểu của mình. Theo thứ tự là, chuột, trâu, hổ, thỏ, rồng, rắn, ngựa, dê, khỉ, gà, chó, heo.
- Mà từ sau khi văn minh nhân loại phát triển, phương đông liền xuất hiện mười hai dị năng giả có năng lực cầm tinh đặc thù, bọn hắn mới chính là lực lượng trung kiên thủ hộ phương đông. Ở phương đông, bọn hắn được xưng là Sinh tiếu thủ hộ thần. Mỗi người đều tượng trưng cho một cầm tinh, đều có được năng lực cầm tinh tương ứng của mình. Có lẽ, khi bọn hắn vừa mới sinh ra đời không cách nào sánh với thủ hộ giả 12 cung hoàng đạo chúng ta, nhưng tốc độ phát triển của bọn hắn lại cực kỳ kinh người, một khi cầm tinh thủ hộ thần phát triển tới trình độ nhất định, liền có được thực lực đủ để chống lại Giáo Đình chúng ta.
/1391
|