Mắt Tề Nhạc chợt lóe sáng lên, nói:
- Nơi này là Côn Lôn Thần huyễn phong ấn Côn Lôn Kính. Ảo cảnh này thiên biến vạn hóa, như vậy chúng ta khiến ảo cảnh thiên biến vạn hóa này nghe theo sự chỉ huy của chúng ta là được rồi. Các em đều không cần làm gì cả, cứ yên lặng chờ đợi thôi.
Vừa nói xong, hắn đã đứng lên, hào quang đỏ sậm từ Kỳ Lân Châu trước ngực phát ra.
- Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp.
Hắn khẽ quát một tiếng, không gian màu xanh biếc chung quanh lập tức biến sắc.
Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp có thể rất nhỏ bé nhưng cũng có thể lớn vô cùng. Trong nháy mắt, dùng Vân lực làm cơ sở, Tề Nhạc đã thúc dục Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp phóng đại vô hạn. Được Tinh thần lực của hắn chỉ điểm, trong khoảnh khắc tinh thần lực đã có khả năng nhìn thấy toàn bộ trong phạm vi bao phủ, lập tức, hết thảy mọi thứ chung quanh đều xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Hào quang đã biến mất, hết thảy chung quanh đã thay đổi, Hàn ngọc vạn năm xuất hiện trước mặt bốn người. Ngay sau đó, bọn hắn có thể nhìn thấy mảnh sân rộng rãi trước mắt đã hiện lên ba hồ nước lăn tăn, chỉ là chung quanh không hề có hào quang nào xuất hiện nên suối Hàn Băng Đống tối đen như mực.
Tuy chung quanh đều tối đen nhưng tam nữ Văn Đình lại đồng thời hoan hô. Bởi vì từ ánh sáng màu đỏ của Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp phát ra, bọn họ đã thấy được môn hộ màu xanh lá như lời Tề Nhạc nói.
Duy trì Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Xem ra chúng ta đã vượt qua cửa ải thứ nhất rồi.
Dùng Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, tuy hắn không cách nào bài trừ được Côn Luân Thần huyễn trước mắt nhưng có thể chế tạo ra một mảnh thế giới chân thật trong Côn Lôn Thần huyễn này, mà dưới tác dụng tinh thần lực của hắn, Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp đã mở rộng thế giới chân thật ra.
Nói cách khác, chỉ cần Vân Lực của Tề Nhạc có thể duy trì Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp thì tràng cảnh chân thật trước mặt bọn họ sẽ được duy trì. Mà lúc này bọn họ căn bản không cần bài trừ Côn Lôn Thần huyễn, chỉ cần tìm được môn hộ Côn Lôn ảo cảnh thì đã đạt được mục đích rồi.
Tề Nhạc cúi người làm ra một thế mời, mỉm cười nói:
- Chào mừng đến Côn Lôn Thần Huyễn, mời ba vị tiểu thư xinh đẹp vào.
Vừa nói, hắn tự tay đẩy môn hộ màu xanh lá.
Có lẽ cánh cửa cũng cảm nhận được nên khi Tề Nhạc vừa mới vươn tay vào thì lập tức phát hiện không đúng. Một cỗ hấp lực cường đại từ trong cánh cửa lập tức truyền ra, trong chốc lát đã hút bốn người vào, đồng thời tinh thần lực khuếch trương ra đã biến mất, không gian do Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp biến ảo ra đã co rút lại chung quanh thân thể Tề Nhạc, chỉ có thể bao phủ thân thể hắn. Lúc Tề Nhạc thúc dục năng lượng phóng xuất Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp ra lần nữa thì cảnh vật chung quanh đã xuất hiện biến hóa lần nữa.
Hết thảy lại phát sáng lên, vẫn là hào quang màu xanh biếc như cũ. Chỉ có điều lúc này không phải hành lang xuất hiện trước mặt Tề Nhạc. Mà càng khiến Tề Nhạc có chút kinh hoảng trong lòng chính là đã không thấy tam nữ Văn Đình nữa rồi.
Hắn phát hiện mình đang ở trong một mê cung, chung quanh đều là phỉ thúy màu xanh lá, những phỉ thúy này lớn đến mức dọa người. Nếu như tùy tiện lấy một khối thì chỉ sợ cũng có thể biến thành siêu cấp phú ông rồi. Những phỉ thủy cực lớn kia đều cao ba mét, xếp đặt lộn xộn xung quanh thân thể hắn, mặt ngoài bóng loáng như một tấm gương, từ trên những mặt cắt bất đồng đó, Tề Nhạc có thể nhìn thấy thân ảnh của mình.
Mà phía trên những khối phỉ thúy này chính là một mảnh sương mù màu xanh biếc bao phủ, mang đến sắc thái rất mê huyễn.
- Đây là cửa thứ hai Côn Lôn Thần huyễn, cũng là nơi hạ lạc chân chính của Côn Lôn Thần Huyễn.
Tề Nhạc lầm bầm nói, đồng thời ổn định lại tinh thần của mình, cẩn thận quan sát hết thảy chung quanh. Hắn không lo lắng ảo cảnh trước mắt nhưng hắn không biết tam nữ Văn Đình hạ lạc nơi nào, cùng tiến vào nhưng lúc này lại không thấy ba người họ đâu, cái này khiến hắn làm sao có thể không nóng nảy cho được?
Sau khi quan sát đơn giản thoáng một phát, Tề Nhạc cũng không nóng lòng thúc dục Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp. Hắn đi vào mê cung kia, mỗi khi đi một bước thì những quanh ảnh phản xạ từ những khối phỉ thúy chung quanh sẽ phát sinh biến hóa, sắc thái hoa lệ cùng với quanh ảnh hoa mắt kia cực kỳ bất ổn. Tuy là mê cung nhưng lại hoa mỹ như thế này.
- Nếu như mở một gian triển lãm như thế này thì nhất định sẽ thu hút rất nhiều du khách.
Tề Nhạc nhìn hào quang động lòng người của những khối phỉ thúy kia, có chút cảm thán trong nội tâm. Chỗ này, áp chế tinh thần lực của hắn so với lúc trước thì càng tăng hơn nhiều. Cho dù là được Vân Lực bảo vệ nhưng phạm vi khuếch trương của tinh thần lực cũng chỉ được 10m.
Vừa đi về phía trước, đại não Tề Nhạc bắt đầu vận khởi, sau khi thăm dò một chút, hắn đã có thể xác định đây chính là một mê cung thuần túy. Hơn nữa lại không có bất kỳ quy luật nào. Lúc hắn tiến vào thì liền bị những những khối phỉ thủy khổng lồ chung quanh ảnh hưởng, những mặt phản xạ khắp nơi của phỉ thúy sẽ ảnh hưởng đến thị giác rất lớn, khiến người dễ dàng bị choáng váng và thấy mờ mịt.
Tuy rằng nhiệt độ trong mê cung rất bình thường nhưng càng đi về phía trước, thân thể Tề Nhạc có chút cảm giác đặc thù, tựa hồ như có một cỗ năng lượng vô hình đang đè ép thân thể hắn, mà khi hắn dùng Vân Lực bản thân để ngăn cản thì lại không có chút hiệu quả nào, ngược lại khi phóng thích tinh thần lực thì có thể triệt tiêu cỗ áp lực này.
Sau khi dò xét một chút, Tề Nhạc ngừng lại, nhắm hai mắt lại, ngồi xuống tại chỗ.
Đi trong mê cung, Tề Nhạc không am hiểu. Hắn rất rõ ràng những khối phỉ thúy này giống như trong đường hầm xoay tròn kia, nếu quả thật không tập trung tinh thần tìm kiếm thì nhất định không có kết quả gì. Muốn thông qua khảo nghiệm Côn Lôn thần huyễn thì càng phải dựa vào trí tuệ và thực lực bản thân.
Và đã là Côn Lôn Thần huyễn thì nơi này nhất định có rất nhiều ảo cảnh, hết thảy những điều đã thấy trước mắt đều có khả năng không chân thật, nếu như muốn phá được ảo cảnh này thì trước tiên phải tìm được Văn Đình các nàng, bằng không mà nói thì khi phá hư nơi này thì chỉ có trời mới biết toàn bộ mê cung có bị ảnh hưởng gì không.
Thu tinh thần lực về hoàn toàn, nương theo thân thể không ngừng chống cự áp lực xuất hiện chung quanh, mà tinh thần lực và lực lượng huyết mạch tắc thì dung hợp lại cùng một chỗ. Một tia sóng tinh thần yếu ớt đang dần dần tăng cường trong nội tâm Tề Nhạc, đó cũng không phải tinh thần lực thuần túy mà là một cỗ lực lượng đặc thù tương liên với tinh thần lực.
Thời khắc này, tác dụng tâm linh tương thông phát huy ra vô cùng tinh tế. Thông qua sự liên hệ giữa tinh thần lực và lực lượng huyết mạch, Tề Nhạc tản mát ra một cỗ chấn động năng lượng đặc thù mà không chịu sự ảnh hưởng của mọi cỗ năng lượng khác.
- Nơi này là Côn Lôn Thần huyễn phong ấn Côn Lôn Kính. Ảo cảnh này thiên biến vạn hóa, như vậy chúng ta khiến ảo cảnh thiên biến vạn hóa này nghe theo sự chỉ huy của chúng ta là được rồi. Các em đều không cần làm gì cả, cứ yên lặng chờ đợi thôi.
Vừa nói xong, hắn đã đứng lên, hào quang đỏ sậm từ Kỳ Lân Châu trước ngực phát ra.
- Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp.
Hắn khẽ quát một tiếng, không gian màu xanh biếc chung quanh lập tức biến sắc.
Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp có thể rất nhỏ bé nhưng cũng có thể lớn vô cùng. Trong nháy mắt, dùng Vân lực làm cơ sở, Tề Nhạc đã thúc dục Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp phóng đại vô hạn. Được Tinh thần lực của hắn chỉ điểm, trong khoảnh khắc tinh thần lực đã có khả năng nhìn thấy toàn bộ trong phạm vi bao phủ, lập tức, hết thảy mọi thứ chung quanh đều xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Hào quang đã biến mất, hết thảy chung quanh đã thay đổi, Hàn ngọc vạn năm xuất hiện trước mặt bốn người. Ngay sau đó, bọn hắn có thể nhìn thấy mảnh sân rộng rãi trước mắt đã hiện lên ba hồ nước lăn tăn, chỉ là chung quanh không hề có hào quang nào xuất hiện nên suối Hàn Băng Đống tối đen như mực.
Tuy chung quanh đều tối đen nhưng tam nữ Văn Đình lại đồng thời hoan hô. Bởi vì từ ánh sáng màu đỏ của Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp phát ra, bọn họ đã thấy được môn hộ màu xanh lá như lời Tề Nhạc nói.
Duy trì Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Xem ra chúng ta đã vượt qua cửa ải thứ nhất rồi.
Dùng Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, tuy hắn không cách nào bài trừ được Côn Luân Thần huyễn trước mắt nhưng có thể chế tạo ra một mảnh thế giới chân thật trong Côn Lôn Thần huyễn này, mà dưới tác dụng tinh thần lực của hắn, Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp đã mở rộng thế giới chân thật ra.
Nói cách khác, chỉ cần Vân Lực của Tề Nhạc có thể duy trì Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp thì tràng cảnh chân thật trước mặt bọn họ sẽ được duy trì. Mà lúc này bọn họ căn bản không cần bài trừ Côn Lôn Thần huyễn, chỉ cần tìm được môn hộ Côn Lôn ảo cảnh thì đã đạt được mục đích rồi.
Tề Nhạc cúi người làm ra một thế mời, mỉm cười nói:
- Chào mừng đến Côn Lôn Thần Huyễn, mời ba vị tiểu thư xinh đẹp vào.
Vừa nói, hắn tự tay đẩy môn hộ màu xanh lá.
Có lẽ cánh cửa cũng cảm nhận được nên khi Tề Nhạc vừa mới vươn tay vào thì lập tức phát hiện không đúng. Một cỗ hấp lực cường đại từ trong cánh cửa lập tức truyền ra, trong chốc lát đã hút bốn người vào, đồng thời tinh thần lực khuếch trương ra đã biến mất, không gian do Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp biến ảo ra đã co rút lại chung quanh thân thể Tề Nhạc, chỉ có thể bao phủ thân thể hắn. Lúc Tề Nhạc thúc dục năng lượng phóng xuất Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp ra lần nữa thì cảnh vật chung quanh đã xuất hiện biến hóa lần nữa.
Hết thảy lại phát sáng lên, vẫn là hào quang màu xanh biếc như cũ. Chỉ có điều lúc này không phải hành lang xuất hiện trước mặt Tề Nhạc. Mà càng khiến Tề Nhạc có chút kinh hoảng trong lòng chính là đã không thấy tam nữ Văn Đình nữa rồi.
Hắn phát hiện mình đang ở trong một mê cung, chung quanh đều là phỉ thúy màu xanh lá, những phỉ thúy này lớn đến mức dọa người. Nếu như tùy tiện lấy một khối thì chỉ sợ cũng có thể biến thành siêu cấp phú ông rồi. Những phỉ thủy cực lớn kia đều cao ba mét, xếp đặt lộn xộn xung quanh thân thể hắn, mặt ngoài bóng loáng như một tấm gương, từ trên những mặt cắt bất đồng đó, Tề Nhạc có thể nhìn thấy thân ảnh của mình.
Mà phía trên những khối phỉ thúy này chính là một mảnh sương mù màu xanh biếc bao phủ, mang đến sắc thái rất mê huyễn.
- Đây là cửa thứ hai Côn Lôn Thần huyễn, cũng là nơi hạ lạc chân chính của Côn Lôn Thần Huyễn.
Tề Nhạc lầm bầm nói, đồng thời ổn định lại tinh thần của mình, cẩn thận quan sát hết thảy chung quanh. Hắn không lo lắng ảo cảnh trước mắt nhưng hắn không biết tam nữ Văn Đình hạ lạc nơi nào, cùng tiến vào nhưng lúc này lại không thấy ba người họ đâu, cái này khiến hắn làm sao có thể không nóng nảy cho được?
Sau khi quan sát đơn giản thoáng một phát, Tề Nhạc cũng không nóng lòng thúc dục Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp. Hắn đi vào mê cung kia, mỗi khi đi một bước thì những quanh ảnh phản xạ từ những khối phỉ thúy chung quanh sẽ phát sinh biến hóa, sắc thái hoa lệ cùng với quanh ảnh hoa mắt kia cực kỳ bất ổn. Tuy là mê cung nhưng lại hoa mỹ như thế này.
- Nếu như mở một gian triển lãm như thế này thì nhất định sẽ thu hút rất nhiều du khách.
Tề Nhạc nhìn hào quang động lòng người của những khối phỉ thúy kia, có chút cảm thán trong nội tâm. Chỗ này, áp chế tinh thần lực của hắn so với lúc trước thì càng tăng hơn nhiều. Cho dù là được Vân Lực bảo vệ nhưng phạm vi khuếch trương của tinh thần lực cũng chỉ được 10m.
Vừa đi về phía trước, đại não Tề Nhạc bắt đầu vận khởi, sau khi thăm dò một chút, hắn đã có thể xác định đây chính là một mê cung thuần túy. Hơn nữa lại không có bất kỳ quy luật nào. Lúc hắn tiến vào thì liền bị những những khối phỉ thủy khổng lồ chung quanh ảnh hưởng, những mặt phản xạ khắp nơi của phỉ thúy sẽ ảnh hưởng đến thị giác rất lớn, khiến người dễ dàng bị choáng váng và thấy mờ mịt.
Tuy rằng nhiệt độ trong mê cung rất bình thường nhưng càng đi về phía trước, thân thể Tề Nhạc có chút cảm giác đặc thù, tựa hồ như có một cỗ năng lượng vô hình đang đè ép thân thể hắn, mà khi hắn dùng Vân Lực bản thân để ngăn cản thì lại không có chút hiệu quả nào, ngược lại khi phóng thích tinh thần lực thì có thể triệt tiêu cỗ áp lực này.
Sau khi dò xét một chút, Tề Nhạc ngừng lại, nhắm hai mắt lại, ngồi xuống tại chỗ.
Đi trong mê cung, Tề Nhạc không am hiểu. Hắn rất rõ ràng những khối phỉ thúy này giống như trong đường hầm xoay tròn kia, nếu quả thật không tập trung tinh thần tìm kiếm thì nhất định không có kết quả gì. Muốn thông qua khảo nghiệm Côn Lôn thần huyễn thì càng phải dựa vào trí tuệ và thực lực bản thân.
Và đã là Côn Lôn Thần huyễn thì nơi này nhất định có rất nhiều ảo cảnh, hết thảy những điều đã thấy trước mắt đều có khả năng không chân thật, nếu như muốn phá được ảo cảnh này thì trước tiên phải tìm được Văn Đình các nàng, bằng không mà nói thì khi phá hư nơi này thì chỉ có trời mới biết toàn bộ mê cung có bị ảnh hưởng gì không.
Thu tinh thần lực về hoàn toàn, nương theo thân thể không ngừng chống cự áp lực xuất hiện chung quanh, mà tinh thần lực và lực lượng huyết mạch tắc thì dung hợp lại cùng một chỗ. Một tia sóng tinh thần yếu ớt đang dần dần tăng cường trong nội tâm Tề Nhạc, đó cũng không phải tinh thần lực thuần túy mà là một cỗ lực lượng đặc thù tương liên với tinh thần lực.
Thời khắc này, tác dụng tâm linh tương thông phát huy ra vô cùng tinh tế. Thông qua sự liên hệ giữa tinh thần lực và lực lượng huyết mạch, Tề Nhạc tản mát ra một cỗ chấn động năng lượng đặc thù mà không chịu sự ảnh hưởng của mọi cỗ năng lượng khác.
/1391
|