- Đình Đình, em ở đâu? Có nghe anh gọi không?
Tề Nhạc phát ra tiếng kêu gọi từ sâu trong đáy lòng.
Không có phản ứng, thế nhưng hắn vẫn không nhụt chí, không ngừng tăng cường tinh thần lực lên, thanh âm kêu gọi cũng càng lúc càng trở nên mãnh liệt. Thông qua năng lượng huyết mạch, hắn không ngừng lặp lại tiếng gọi người yêu của mình.
- Tề Nhạc, em nghe rồi.
Rốt cục trời cũng không phụ lòng người, đang lúc hắn không ngừng kêu gọi thì Văn Đình cũng đã trả lời từ sâu trong đáy lòng.
Thanh âm Văn Đình nghe có chút quái dị, cảm giác rất hư ảo, hơn nữa thanh âm còn không ngừng biến hóa, hiển nhiên là bị chấn động năng lượng trong mê cung ảnh hưởng.
- Đình Đình, em vẫn ổn chứ?
Tề Nhạc vội vàng hỏi.
Văn Đình nói:
- Không, các cô ấy cũng không ở cùng một chỗ với em. Vừa bị hút vào đây thì đã lạc nhau rồi. Tề Nhạc, hiện giờ em cảm giác rất khó chịu, giống như có một cỗ lực lượng vô hình không ngừng áp bách thân thể em, em không đi được nữa, anh mau tới tìm em a.
Tề Nhạc cả kinh trong nội tâm, chặn lại nói:
- Đình Đình, hãy nghe anh nói, hiện giờ đừng dùng năng lượng của em để chống lại áp lực mà phải dùng tinh thần lực mới có thể triệt tiêu. Em cứ ở nguyên một chỗ đừng nhúc nhích, anh sẽ lập tức tìm em.
Hắn biết rõ tinh thần lực của Văn Đình xa xa không cường đại mình, nếu như áp lực quá lớn thì chỉ sợ thân thể sẽ xảy ra vấn đề. Đồng thời hắn lo lắng nhất chính là Nguyệt Dạ, trong tam nữ thì tinh thần lực Tuyết Nữ là cường đại nhất mà Nguyệt Dạ là yếu nhất. Trước mặt áp lực vô hình này nàng có thể chịu đựng được bao lâu đây?
Hào quang màu đỏ sậm trực tiếp bao phủ thân thể Tề Nhạc, hắn lại dùng Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp. Trước kia được Hiên Viên Hồn chỉ điểm, hắn đã minh bạch muốn thông qua khảo nghiệm Côn Lôn Thần huyễn này thù phải dựa vào Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp.
Quả nhiên, vừa thi triển Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp thì áp lực chung quanh lập tức trở nên nhẹ đi. Bản thân lĩnh vực đặc thù này có tác dụng chống lại áp lực kỳ lạ kia. Tề Nhạc cũng không nóng lòng di động mà thông qua tinh thần lực, toàn lực liên hệ với Văn Đình.
Thông qua tâm linh tương thông, hắn buông bỏ cảm thụ của thị giác mà là trực tiếp nương tựa theo huyết mạch và tinh thần lực của mình và Văn Đình, trong phạm vi Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp thì không bị bất kỳ thứ gì ở bên ngoài ảnh hưởng đến việc xác định vị trí Văn Đình.
Khiến Tề Nhạc không biết nên khóc hay nên cười chính là sau khi xác định vị trí Văn Đình thì hắn phát hiện Văn Đình chỉ cách một khối phỉ thúy khổng lồ không đến 10m. Đồng thời khiến hắn kinh ngạc chính là lúc hắn đi tới khối phỉ thúy kia thì cũng không nhìn thấy Văn Đình, mà dù đưa tay ra sờ cũng không thể chạm đến thân ảnh nàng, thế nhưng tâm linh tương thông nói cho hắn biết Văn Đình đang ở ngay trước mắt.
Tề Nhạc dùng Vân lực mở rộng hào quang màu đỏ sậm ra phạm vi ba mét, dùng tâm linh tương thông bao phủ vị trí cảm nhận lại. Lúc này, biến hóa lập tức xuất hiện, một chùm sương mù xanh biếc bốc lên, thân hình Văn Đình phiêu nhiên xuất hiện trước mặt Tề Nhạc. Được Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp bao phủ, Văn Đình giống như lập tức trút được gánh nặng, cả người nhẹ nhàng bay lên, nhào vào ngực Tề Nhạc.
Ôm thân thể mềm mại tràn ngập co dãn của nàng vào lòng, cảm thụ được mùi thơm nhàn nhạt kia, Tề Nhạc không khỏi thỏa mãn ép chặt tay lại.
- Không có chuyện gì đâu. Đình Đình, anh phát hiện tuy Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp bố em truyền thừa cho anh không cách nào khắc chế được Côn Lôn Thần Huyễn này nhưng có được năng lực tự do tiến lên. Chúng ta đi mau, anh sợ Nguyệt Dạ và Tuyết Nữ không chịu được áp lực này..
Văn Đình ngẩng đầu, lòng còn sợ hãi mà nhìn Tề Nhạc, nói:
- Vừa rồi đột nhiên mất đi bóng dáng bọn anh, tâm tư em rất luống cuống, mê cung này tựa hồ như không có điểm cuối cùng, dù em đi như thế nào cũng không có chút dấu hiệu nào.
Vuốt ve mái tóc dài đỏ sậm của nàng, Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Vợ ngốc, không sao rồi. Nếu anh đoán không sai thì tuy chúng ta ở trong mê cung không nhìn thấy lẫn nhau, cũng không nghe được tiếng lẫn nhau nhưng chúng ta bị hút vào đồng thời, kỳ thật muốn gặp nhau cũng không xa. Mà lần thứ nhất phá ảo thuật trước mắt phải cần Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, chỉ cần ở trong phạm vi bao phủ của nó thì sẽ phá được ảo giác, sau đó chúng ta có thể tìm được Tuyết Nữ và Nguyệt Dạ.
Văn Đình nhẹ gật đầu, kéo tay Tề Nhạc nói:
- Vậy chúng ta bắt đầu a. Năng lượng của anh có thể mở rộng phạm vi Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp lớn bao nhiêu?
Tề Nhạc nghĩ nghĩ, nói:
- Ở bên ngoài thì có thể mở rộng ra 1000m2 nhưng trong này chỉ có thể mở được chừng 5m, mà phạm vi này hiển nhiên là không đủ. Loại áp lực vô hình này phi thường kỳ lạ, tựa hồ như không ngừng biến ảo, trong quá trình đó sinh ra một loại chấn động kỳ lạ công kích chúng ta. Hơn nữa hiện giờ Tuyết Nữ và Nguyệt Dạ có lẽ cũng ở trong mê cung này, mà Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp của anh chỉ bao phủ được một phạm vi nhất định, muốn tìm được các cô ấy thì chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Văn Đình mỉm cười, nói:
- Còn không đơn giản sao? Chỉ cần có phương pháp thì dù tiêu hao năng lượng chúng ta vẫn có thể làm được.
Tề Nhạc có chút lo lắng nhìn nàng, nói:
- Nhưng anh sợ thân thể em không chịu nổi.
Văn Đình dựa đầu vào bờ vai Tề Nhạc, mỉm cười nói:
- Không sao đâu, năng lượng của em đã sớm khôi phục lại rồi. Huống hồ chỉ có không ngừng rèn luyện thì thực lực mới có thể tăng lên a!
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Chúng ta bắt đầu a.
Văn Đình có chút không nỡ rời khỏi bờ vai Tề Nhạc, hai người mặt đối mặt đứng đấy, có thể đơn giản cảm nhận được thanh âm hô hấp của đối phương, nhiệt khí nhàn nhạt quét trên khuôn mặt đối phương, mang theo vài phần cảm giác ngứa ngày cùng vài phần khác thường.
Bốn mắt nhìn nhau, khuôn mặt Văn Đình hiện ra vài phần đỏ ửng, thấp giọng nỉ non nói:
- Bắt đầu đi.
Cũng khó trách nàng ngượng ngùng như thế, lúc bọn họ dung hợp thì không thể có bất kỳ cái gì cách trở, nói cách khác không thể có bất kỳ mảnh quần áo nào, trong tình huống này, thân thể hoàn toàn tiếp xúc, tuy rằng không phải là làm chuyện ấy nhưng đối với tấm thân xử nữ của Văn Đình mà nói thì làm sao có thể không thẹn thùng cho được?
Lần trước dung hợp thì là trong lúc nguy cấp, ai cũng không có thời gian quan tâm bản thân nhưng lúc này lại hoàn toàn khác, bọn họ đứng đối mặt nhau rõ ràng thì làm sao có thể không sinh ra tâm tư?
Văn Đình nghĩ đến đấy, tự nhiên Tề Nhạc cũng nghĩ đến rồi. Với độ dày da mặt đạt chuẩn như vậy thì hắn tự nhiên sẽ không ngượng ngùng như Văn Đình, nói như thế nào thì tên du côn này cũng đã là người từng trải. Bất quá, nghĩ đến thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ kia của Văn Đình, hắn cũng có phản ứng, hơn nữa phi thường trực tiếp, chỉ cần nhìn xuống dưới là biết.
Tề Nhạc phát ra tiếng kêu gọi từ sâu trong đáy lòng.
Không có phản ứng, thế nhưng hắn vẫn không nhụt chí, không ngừng tăng cường tinh thần lực lên, thanh âm kêu gọi cũng càng lúc càng trở nên mãnh liệt. Thông qua năng lượng huyết mạch, hắn không ngừng lặp lại tiếng gọi người yêu của mình.
- Tề Nhạc, em nghe rồi.
Rốt cục trời cũng không phụ lòng người, đang lúc hắn không ngừng kêu gọi thì Văn Đình cũng đã trả lời từ sâu trong đáy lòng.
Thanh âm Văn Đình nghe có chút quái dị, cảm giác rất hư ảo, hơn nữa thanh âm còn không ngừng biến hóa, hiển nhiên là bị chấn động năng lượng trong mê cung ảnh hưởng.
- Đình Đình, em vẫn ổn chứ?
Tề Nhạc vội vàng hỏi.
Văn Đình nói:
- Không, các cô ấy cũng không ở cùng một chỗ với em. Vừa bị hút vào đây thì đã lạc nhau rồi. Tề Nhạc, hiện giờ em cảm giác rất khó chịu, giống như có một cỗ lực lượng vô hình không ngừng áp bách thân thể em, em không đi được nữa, anh mau tới tìm em a.
Tề Nhạc cả kinh trong nội tâm, chặn lại nói:
- Đình Đình, hãy nghe anh nói, hiện giờ đừng dùng năng lượng của em để chống lại áp lực mà phải dùng tinh thần lực mới có thể triệt tiêu. Em cứ ở nguyên một chỗ đừng nhúc nhích, anh sẽ lập tức tìm em.
Hắn biết rõ tinh thần lực của Văn Đình xa xa không cường đại mình, nếu như áp lực quá lớn thì chỉ sợ thân thể sẽ xảy ra vấn đề. Đồng thời hắn lo lắng nhất chính là Nguyệt Dạ, trong tam nữ thì tinh thần lực Tuyết Nữ là cường đại nhất mà Nguyệt Dạ là yếu nhất. Trước mặt áp lực vô hình này nàng có thể chịu đựng được bao lâu đây?
Hào quang màu đỏ sậm trực tiếp bao phủ thân thể Tề Nhạc, hắn lại dùng Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp. Trước kia được Hiên Viên Hồn chỉ điểm, hắn đã minh bạch muốn thông qua khảo nghiệm Côn Lôn Thần huyễn này thù phải dựa vào Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp.
Quả nhiên, vừa thi triển Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp thì áp lực chung quanh lập tức trở nên nhẹ đi. Bản thân lĩnh vực đặc thù này có tác dụng chống lại áp lực kỳ lạ kia. Tề Nhạc cũng không nóng lòng di động mà thông qua tinh thần lực, toàn lực liên hệ với Văn Đình.
Thông qua tâm linh tương thông, hắn buông bỏ cảm thụ của thị giác mà là trực tiếp nương tựa theo huyết mạch và tinh thần lực của mình và Văn Đình, trong phạm vi Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp thì không bị bất kỳ thứ gì ở bên ngoài ảnh hưởng đến việc xác định vị trí Văn Đình.
Khiến Tề Nhạc không biết nên khóc hay nên cười chính là sau khi xác định vị trí Văn Đình thì hắn phát hiện Văn Đình chỉ cách một khối phỉ thúy khổng lồ không đến 10m. Đồng thời khiến hắn kinh ngạc chính là lúc hắn đi tới khối phỉ thúy kia thì cũng không nhìn thấy Văn Đình, mà dù đưa tay ra sờ cũng không thể chạm đến thân ảnh nàng, thế nhưng tâm linh tương thông nói cho hắn biết Văn Đình đang ở ngay trước mắt.
Tề Nhạc dùng Vân lực mở rộng hào quang màu đỏ sậm ra phạm vi ba mét, dùng tâm linh tương thông bao phủ vị trí cảm nhận lại. Lúc này, biến hóa lập tức xuất hiện, một chùm sương mù xanh biếc bốc lên, thân hình Văn Đình phiêu nhiên xuất hiện trước mặt Tề Nhạc. Được Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp bao phủ, Văn Đình giống như lập tức trút được gánh nặng, cả người nhẹ nhàng bay lên, nhào vào ngực Tề Nhạc.
Ôm thân thể mềm mại tràn ngập co dãn của nàng vào lòng, cảm thụ được mùi thơm nhàn nhạt kia, Tề Nhạc không khỏi thỏa mãn ép chặt tay lại.
- Không có chuyện gì đâu. Đình Đình, anh phát hiện tuy Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp bố em truyền thừa cho anh không cách nào khắc chế được Côn Lôn Thần Huyễn này nhưng có được năng lực tự do tiến lên. Chúng ta đi mau, anh sợ Nguyệt Dạ và Tuyết Nữ không chịu được áp lực này..
Văn Đình ngẩng đầu, lòng còn sợ hãi mà nhìn Tề Nhạc, nói:
- Vừa rồi đột nhiên mất đi bóng dáng bọn anh, tâm tư em rất luống cuống, mê cung này tựa hồ như không có điểm cuối cùng, dù em đi như thế nào cũng không có chút dấu hiệu nào.
Vuốt ve mái tóc dài đỏ sậm của nàng, Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Vợ ngốc, không sao rồi. Nếu anh đoán không sai thì tuy chúng ta ở trong mê cung không nhìn thấy lẫn nhau, cũng không nghe được tiếng lẫn nhau nhưng chúng ta bị hút vào đồng thời, kỳ thật muốn gặp nhau cũng không xa. Mà lần thứ nhất phá ảo thuật trước mắt phải cần Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, chỉ cần ở trong phạm vi bao phủ của nó thì sẽ phá được ảo giác, sau đó chúng ta có thể tìm được Tuyết Nữ và Nguyệt Dạ.
Văn Đình nhẹ gật đầu, kéo tay Tề Nhạc nói:
- Vậy chúng ta bắt đầu a. Năng lượng của anh có thể mở rộng phạm vi Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp lớn bao nhiêu?
Tề Nhạc nghĩ nghĩ, nói:
- Ở bên ngoài thì có thể mở rộng ra 1000m2 nhưng trong này chỉ có thể mở được chừng 5m, mà phạm vi này hiển nhiên là không đủ. Loại áp lực vô hình này phi thường kỳ lạ, tựa hồ như không ngừng biến ảo, trong quá trình đó sinh ra một loại chấn động kỳ lạ công kích chúng ta. Hơn nữa hiện giờ Tuyết Nữ và Nguyệt Dạ có lẽ cũng ở trong mê cung này, mà Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp của anh chỉ bao phủ được một phạm vi nhất định, muốn tìm được các cô ấy thì chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Văn Đình mỉm cười, nói:
- Còn không đơn giản sao? Chỉ cần có phương pháp thì dù tiêu hao năng lượng chúng ta vẫn có thể làm được.
Tề Nhạc có chút lo lắng nhìn nàng, nói:
- Nhưng anh sợ thân thể em không chịu nổi.
Văn Đình dựa đầu vào bờ vai Tề Nhạc, mỉm cười nói:
- Không sao đâu, năng lượng của em đã sớm khôi phục lại rồi. Huống hồ chỉ có không ngừng rèn luyện thì thực lực mới có thể tăng lên a!
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Chúng ta bắt đầu a.
Văn Đình có chút không nỡ rời khỏi bờ vai Tề Nhạc, hai người mặt đối mặt đứng đấy, có thể đơn giản cảm nhận được thanh âm hô hấp của đối phương, nhiệt khí nhàn nhạt quét trên khuôn mặt đối phương, mang theo vài phần cảm giác ngứa ngày cùng vài phần khác thường.
Bốn mắt nhìn nhau, khuôn mặt Văn Đình hiện ra vài phần đỏ ửng, thấp giọng nỉ non nói:
- Bắt đầu đi.
Cũng khó trách nàng ngượng ngùng như thế, lúc bọn họ dung hợp thì không thể có bất kỳ cái gì cách trở, nói cách khác không thể có bất kỳ mảnh quần áo nào, trong tình huống này, thân thể hoàn toàn tiếp xúc, tuy rằng không phải là làm chuyện ấy nhưng đối với tấm thân xử nữ của Văn Đình mà nói thì làm sao có thể không thẹn thùng cho được?
Lần trước dung hợp thì là trong lúc nguy cấp, ai cũng không có thời gian quan tâm bản thân nhưng lúc này lại hoàn toàn khác, bọn họ đứng đối mặt nhau rõ ràng thì làm sao có thể không sinh ra tâm tư?
Văn Đình nghĩ đến đấy, tự nhiên Tề Nhạc cũng nghĩ đến rồi. Với độ dày da mặt đạt chuẩn như vậy thì hắn tự nhiên sẽ không ngượng ngùng như Văn Đình, nói như thế nào thì tên du côn này cũng đã là người từng trải. Bất quá, nghĩ đến thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ kia của Văn Đình, hắn cũng có phản ứng, hơn nữa phi thường trực tiếp, chỉ cần nhìn xuống dưới là biết.
/1391
|