Do Carl Denham muốn quay một vài cảnh trong núi rừng nên đoàn người lục tục kéo đuôi nhau tiến vào khu rừng nguyên sinh này. Không thể không nói thảm thực vật trên đảo Đầu Lâu xanh tươi đến mức kì dị. Có những cây gỗ to tới mức vài người ôm cũng không xuể, càng là cao tới mấy chục mét. Những đám cỏ dại, hoa dại dưới đất cũng đều cao gần nửa người, quả thực khó có thể tin được. Mấy người Trần Minh ngỡ ngàng nhìn xem mọi vật xung quanh. Đứng giữa khu rừng "khổng lồ" này làm người ta cảm thấy mình thật nhỏ bé.
"Cẩn thận các bụi cỏ!"
Tôn Lỗi lên tiếng nhắc nhở. Tên này không có một chút ý thức tự giác bảo vệ rừng nào, trong miệng vẫn luôn ngậm điếu thuốc lá phì phèo hút.
"Chuẩn bị quay!"
Carl Denham hào hứng hét lớn, làm một đạo diễn đứng trước một hoàn cảnh tuyệt vời thế này, hắn quả thực xúc động tới mức muốn ôm cả khu rừng này đưa vào cuộn phim. Không lâu sau, những thước phim đầu tiên đã bắt đầu được bấm máy.
"Ann, thế này không được. Biểu cảm cần sợ hãi hơn nữa. Đúng rồi, vẻ mặt như vậy, rất tốt, quay!"
"Cần chú ý tới tư thế chạy. Không được quá nhanh cũng không quá chậm. Tốt, bắt đầu đi!
Trần Minh nhìn qua tên đạo diễn béo đang hô hào vô cùng nhiệt tình kia, khẽ mỉm cười lắc lắc đầu theo sau quay sang Tôn Lỗi đứng bên cạnh mở miệng:
"Ngươi ngoài đời thực sự là một người bán thịt heo sao?"
Đối với việc này Trần Minh vẫn luôn ôm thái độ hoài nghi. Một kẻ bán thịt heo lại có được trí tuệ như tên trước mặt này sao? Điều này là không thể nào. Với trí tuệ như vậy dù là hắn đến bất cứ công ti nào cũng sẽ được coi trọng, việc gì phải bán thịt heo? Nhưng Tôn Lỗi vẫn giữ nguyên nụ cười mang chút mỉa mai, trào phúng của mình nhìn Trần Minh, cười nói:
"Một người bán thịt heo thì nhất định là ngu ngốc sao? Trần Minh tiên sinh, suy nghĩ của ngươi cũng hơi quá buồn cười đi."
Trần Minh ngẩn ra, đang muốn cãi lại thì tiếng nói của Yuri chợt từ phía trước truyền tới:
"Cẩn thận, bên trái dưới bụi cỏ kia có động!"
Cùng với lời nói, Yuri cũng đã rút ngay ra một khẩu súng ngắm đen tuyền nhắm ngay vào bụi cỏ. Khẩu súng này của hắn chính là loại barett M82 huyền thoại. Đây là một trong những loại súng tỉa có uy lực mạnh nhất đương đại, viên đạn của súng hoàn toàn có thể xuyên phá qua xe tăng và xe bọc thép, để đối phó với các loại quái vật to lớn trong thế giới kinh dị này như King Kong hay T-Rẽ cũng là tuyệt hảo. Yuri hoán đổi nó trong Sinh Từ không gian cũng chính vì mục đích này. Những người khác kể cả Trần Minh đều cẩn thận lấy ra vũ khí cảnh giác nhìn chằm chằm vào bụi cỏ, chỉ cần sinh vật bên trong xuất hiện họ sẽ ngay lập tức tấn công, hoặc... bỏ chạy.
Xoạt...!
Một đạo bóng đen lóe lên, theo sau một con gà rừng nhảy ra. Trần Minh tay cầm súng khẽ buông lỏng, thở nhẹ. Nhưng đột nhiên một cảm lạnh lẽo ập tới khiến hắn rùng mình, cả người như rơi vào trong hầm băng. Một cảm giác chết chóc bao phủ lấy thân thể Trần Minh khiến hắn dường như nghẹt thở. Dường như sau khi cường hóa huyết thống Wolverine, độ nhạy cảm với nguy hiểm của bản thân cũng tăng lên rất nhiều.
"Rút lui...!"
Trần Minh khàn giọng thét lên, dưới chân không chút do dự lùi về phía sau. Những người khác nghe vậy cũng đều biến sắc nhanh chóng lùi lại. Nhưng...
Grào...!
Một tiếng gầm rung trời truyền tới, theo sau một quái vật khổng lồ đột nhiên từ trong bụi cỏ lao ra, mang theo một mùi máu tanh tràn ngập khoảng không. Đây là một con T-Rex toàn thân màu nâu đen, cao tới mười hai mười ba mét. Đôi mắt to vàng lợt của nó đảo qua mọi người, theo sau nhắm thẳng một mục tiêu đuổi tới...
Trình Tường khi nghe thấy tiếng quát của Trần Minh đã nhanh chóng lui lại. Nhưng hắn chỉ cảm thấy dưới chân chợt nhói, theo sau cả người mất thăng bằng ngã phịch xuống đất. Đưa mắt nhìn lại, chân hắn không ngờ lại giẫm phải một tảng đá nhọn hoắt, mũi nhọn đâm thủng giày da xuyên vào chân hắn, máu tươi tí tách chảy ra.
"Làm sao... làm sao...!"
Trình Tường vừa đau vừa sợ cố gắng bò dậy, hắn gấp tới độ mồ hôi chảy đầy mặt. Ngày bình thường hắn là giám đốc một doanh nghiệp lớn đi tới đâu cũng có xe đưa xe đón, đã bao giờ phải trải qua chuyện như thế này. Hắn chật vật đứng dậy, hướng về phía sau bỏ chạy, trong miệng càng không ngừng hô lớn:
"Cứu mạng...! Cứu mạng!"
Bỗng lúc này Trình Tường đột nhiên phát hiện Trần Minh đang bỏ chạy đột nhiên lại đổi hướng lao thẳng về phía mình, hơn nữa trong tay không biết từ bao giờ xuất hiện một khẩu súng trường nhắm thẳng vào hắn.
"Làm gì... ngươi làm gì vậy?"
Trình Tường sợ tới mức cả người run lên, thất thanh hét to. Mà đối diện hắn Trần Minh cũng đồng dạng gào lên:
"Cúi xuống. Mau cúi xuống!"
"Cái gì? Cúi xuống?"
Trình Tường ngớ ra, nhưng chưa đợi hắn kịp nghĩ nhiều, một luồng khí sặc mùi máu tanh đã từ phía sau ập tới.
Phập...!
Trần Minh ngơ ngác nhìn con T-Rex lao tới một ngụm cắn đứt đôi người Trình Tường, máu tươi và nội tạng văng tung tóe khắp nơi, nửa người dưới bị rơi trên mặt đất vẫn còn giãy lên đành đạch. T-Rex nhai nhai mấy cái đem nửa đoạn thân thể nuốt vào trong bụng, lúc này mới cúi đầu xuống, ánh mắt hung tàn lại một lần nữa đảo quanh, cuối cùng nhìn thẳng vào Trần Minh.
"Mẹ kiếp!"
Trần Minh mắng to, vội vã lùi về phía sau, khẩu AK 101 trong tay không ngừng bắn vào T_Rex. Hắn thế nào cũng không nghĩ tới rõ ràng nhiệm vụ vừa mới bắt đầu mà đã lòi ra một con T-Rex, lại còn chủ động tấn công giết chết một người. Điều này... thực sự là con mẹ nó quá thể rồi.
Hàng loạt đạn rơi trên người T-Rex nhưng chỉ tạo nên chút hoa lửa, uy lực của súng AK hoàn toàn không thể xuyên qua được lớp da dày của nó. Nhưng việc bị bắn hiển nhiên càng làm T-Rex thêm tức giận, nó gầm lên một tiếng rồi lại tiếp tục lao tới, cái miệng to đùng đầy răng sắc nhọn mở rộng ra, mục tiêu vẫn là Trần Minh...
Đoàng...!
Luc này một tiếng súng rung trời vang lên, đỉnh đâu T-Rex đột nhiên tóe lên một đóa hoa máu, sự đau đớn làm nó kinh hãi lùi lại. Trần Minh quay đầu qua phía sau, nòng súng M82 của Yuri còn đang bốc khói, hiển nhiên một súng kia là do hắn bắn.
"Bắn tốt lắm!"
Trần Minh giơ ngón tay cái hướng Yuri cười nói, uy lực của M82 quả nhiên không phải chuyện đùa, đến cả loại quái vật như T-Rex cũng đều phải bị thương, nếu tiếp tục bắn thêm vài súng nữa, nói không chừng có thể giết chết nó. Nhưng không đợi hắn kịp vui mừng đâu, đột nhiên giọng nói tràn đầy sợ hãi của I.U vang lên khiến lòng hắn nguội lạnh hơn nửa.
"Thổ dân, rất nhiều thổ dân đằng sau. Bọn họ đã tới bắt Ann rồi."
"Cẩn thận các bụi cỏ!"
Tôn Lỗi lên tiếng nhắc nhở. Tên này không có một chút ý thức tự giác bảo vệ rừng nào, trong miệng vẫn luôn ngậm điếu thuốc lá phì phèo hút.
"Chuẩn bị quay!"
Carl Denham hào hứng hét lớn, làm một đạo diễn đứng trước một hoàn cảnh tuyệt vời thế này, hắn quả thực xúc động tới mức muốn ôm cả khu rừng này đưa vào cuộn phim. Không lâu sau, những thước phim đầu tiên đã bắt đầu được bấm máy.
"Ann, thế này không được. Biểu cảm cần sợ hãi hơn nữa. Đúng rồi, vẻ mặt như vậy, rất tốt, quay!"
"Cần chú ý tới tư thế chạy. Không được quá nhanh cũng không quá chậm. Tốt, bắt đầu đi!
Trần Minh nhìn qua tên đạo diễn béo đang hô hào vô cùng nhiệt tình kia, khẽ mỉm cười lắc lắc đầu theo sau quay sang Tôn Lỗi đứng bên cạnh mở miệng:
"Ngươi ngoài đời thực sự là một người bán thịt heo sao?"
Đối với việc này Trần Minh vẫn luôn ôm thái độ hoài nghi. Một kẻ bán thịt heo lại có được trí tuệ như tên trước mặt này sao? Điều này là không thể nào. Với trí tuệ như vậy dù là hắn đến bất cứ công ti nào cũng sẽ được coi trọng, việc gì phải bán thịt heo? Nhưng Tôn Lỗi vẫn giữ nguyên nụ cười mang chút mỉa mai, trào phúng của mình nhìn Trần Minh, cười nói:
"Một người bán thịt heo thì nhất định là ngu ngốc sao? Trần Minh tiên sinh, suy nghĩ của ngươi cũng hơi quá buồn cười đi."
Trần Minh ngẩn ra, đang muốn cãi lại thì tiếng nói của Yuri chợt từ phía trước truyền tới:
"Cẩn thận, bên trái dưới bụi cỏ kia có động!"
Cùng với lời nói, Yuri cũng đã rút ngay ra một khẩu súng ngắm đen tuyền nhắm ngay vào bụi cỏ. Khẩu súng này của hắn chính là loại barett M82 huyền thoại. Đây là một trong những loại súng tỉa có uy lực mạnh nhất đương đại, viên đạn của súng hoàn toàn có thể xuyên phá qua xe tăng và xe bọc thép, để đối phó với các loại quái vật to lớn trong thế giới kinh dị này như King Kong hay T-Rẽ cũng là tuyệt hảo. Yuri hoán đổi nó trong Sinh Từ không gian cũng chính vì mục đích này. Những người khác kể cả Trần Minh đều cẩn thận lấy ra vũ khí cảnh giác nhìn chằm chằm vào bụi cỏ, chỉ cần sinh vật bên trong xuất hiện họ sẽ ngay lập tức tấn công, hoặc... bỏ chạy.
Xoạt...!
Một đạo bóng đen lóe lên, theo sau một con gà rừng nhảy ra. Trần Minh tay cầm súng khẽ buông lỏng, thở nhẹ. Nhưng đột nhiên một cảm lạnh lẽo ập tới khiến hắn rùng mình, cả người như rơi vào trong hầm băng. Một cảm giác chết chóc bao phủ lấy thân thể Trần Minh khiến hắn dường như nghẹt thở. Dường như sau khi cường hóa huyết thống Wolverine, độ nhạy cảm với nguy hiểm của bản thân cũng tăng lên rất nhiều.
"Rút lui...!"
Trần Minh khàn giọng thét lên, dưới chân không chút do dự lùi về phía sau. Những người khác nghe vậy cũng đều biến sắc nhanh chóng lùi lại. Nhưng...
Grào...!
Một tiếng gầm rung trời truyền tới, theo sau một quái vật khổng lồ đột nhiên từ trong bụi cỏ lao ra, mang theo một mùi máu tanh tràn ngập khoảng không. Đây là một con T-Rex toàn thân màu nâu đen, cao tới mười hai mười ba mét. Đôi mắt to vàng lợt của nó đảo qua mọi người, theo sau nhắm thẳng một mục tiêu đuổi tới...
Trình Tường khi nghe thấy tiếng quát của Trần Minh đã nhanh chóng lui lại. Nhưng hắn chỉ cảm thấy dưới chân chợt nhói, theo sau cả người mất thăng bằng ngã phịch xuống đất. Đưa mắt nhìn lại, chân hắn không ngờ lại giẫm phải một tảng đá nhọn hoắt, mũi nhọn đâm thủng giày da xuyên vào chân hắn, máu tươi tí tách chảy ra.
"Làm sao... làm sao...!"
Trình Tường vừa đau vừa sợ cố gắng bò dậy, hắn gấp tới độ mồ hôi chảy đầy mặt. Ngày bình thường hắn là giám đốc một doanh nghiệp lớn đi tới đâu cũng có xe đưa xe đón, đã bao giờ phải trải qua chuyện như thế này. Hắn chật vật đứng dậy, hướng về phía sau bỏ chạy, trong miệng càng không ngừng hô lớn:
"Cứu mạng...! Cứu mạng!"
Bỗng lúc này Trình Tường đột nhiên phát hiện Trần Minh đang bỏ chạy đột nhiên lại đổi hướng lao thẳng về phía mình, hơn nữa trong tay không biết từ bao giờ xuất hiện một khẩu súng trường nhắm thẳng vào hắn.
"Làm gì... ngươi làm gì vậy?"
Trình Tường sợ tới mức cả người run lên, thất thanh hét to. Mà đối diện hắn Trần Minh cũng đồng dạng gào lên:
"Cúi xuống. Mau cúi xuống!"
"Cái gì? Cúi xuống?"
Trình Tường ngớ ra, nhưng chưa đợi hắn kịp nghĩ nhiều, một luồng khí sặc mùi máu tanh đã từ phía sau ập tới.
Phập...!
Trần Minh ngơ ngác nhìn con T-Rex lao tới một ngụm cắn đứt đôi người Trình Tường, máu tươi và nội tạng văng tung tóe khắp nơi, nửa người dưới bị rơi trên mặt đất vẫn còn giãy lên đành đạch. T-Rex nhai nhai mấy cái đem nửa đoạn thân thể nuốt vào trong bụng, lúc này mới cúi đầu xuống, ánh mắt hung tàn lại một lần nữa đảo quanh, cuối cùng nhìn thẳng vào Trần Minh.
"Mẹ kiếp!"
Trần Minh mắng to, vội vã lùi về phía sau, khẩu AK 101 trong tay không ngừng bắn vào T_Rex. Hắn thế nào cũng không nghĩ tới rõ ràng nhiệm vụ vừa mới bắt đầu mà đã lòi ra một con T-Rex, lại còn chủ động tấn công giết chết một người. Điều này... thực sự là con mẹ nó quá thể rồi.
Hàng loạt đạn rơi trên người T-Rex nhưng chỉ tạo nên chút hoa lửa, uy lực của súng AK hoàn toàn không thể xuyên qua được lớp da dày của nó. Nhưng việc bị bắn hiển nhiên càng làm T-Rex thêm tức giận, nó gầm lên một tiếng rồi lại tiếp tục lao tới, cái miệng to đùng đầy răng sắc nhọn mở rộng ra, mục tiêu vẫn là Trần Minh...
Đoàng...!
Luc này một tiếng súng rung trời vang lên, đỉnh đâu T-Rex đột nhiên tóe lên một đóa hoa máu, sự đau đớn làm nó kinh hãi lùi lại. Trần Minh quay đầu qua phía sau, nòng súng M82 của Yuri còn đang bốc khói, hiển nhiên một súng kia là do hắn bắn.
"Bắn tốt lắm!"
Trần Minh giơ ngón tay cái hướng Yuri cười nói, uy lực của M82 quả nhiên không phải chuyện đùa, đến cả loại quái vật như T-Rex cũng đều phải bị thương, nếu tiếp tục bắn thêm vài súng nữa, nói không chừng có thể giết chết nó. Nhưng không đợi hắn kịp vui mừng đâu, đột nhiên giọng nói tràn đầy sợ hãi của I.U vang lên khiến lòng hắn nguội lạnh hơn nửa.
"Thổ dân, rất nhiều thổ dân đằng sau. Bọn họ đã tới bắt Ann rồi."
/25
|