Trần Minh giật mình quay đầu lại, phía sau bọn không biết từ lúc nào đã có tới gần trăm tên thổ dân từ trong rừng cây xuất hiện, mơ hồ bao vây lấy. Những thổ dân này cả người đều trát đầy bùn đất chỉ để lộ ra một đôi mắt trắng dã, trong tay là các vũi khí thô sơ như lao, rìu và cung tên. Đột nhiên một tên thổ dân ném mạnh lao trong tay đi. mũi lao bay đi với một tốc độ xé gió theo sau xuyên thẳng qua bụng một thành viên đoàn làm phim, kéo theo cả nguyên bộ ruột của hắn cũng đóng đinh trên đất, máu tươi văng ra hơn năm mét gây nên hàng loạt tiếng thét chói tai. Dù là đám người như I.U, Nguyễn Thành Phong cũng đều tại chỗ nôn thốc nôn tháo, chỉ có Tôn Lỗi, Yuri và Trần Minh vẻ mặt còn giữ được bình tĩnh, nhưng cũng rất khó coi. Đám thổ dân này hoàn toàn không hề giống trong phim, mà còn nguy hiểm hơn rất nhiều lần. Hơn nữa với hành động này e rằng bọn chúng không chỉ muốn bắt Ann, mà càng muốn giết sạch tất cả người ở đây. Một lao kia tại bọn họ xem ra dù là so với một viên đạn súng trường cũng không kém hơn bao nhiêu. Mà cùng lúc, tiếng động ầm ầm lại vang lên phía trước Trần Minh, T-Rex lại một lần nữa xông tới.
Làm sao bây giờ? Trần Minh nhanh chóng nghĩ tới hàng loạt tình huống. Trước mắt cục diện này quả thật quá sức bết bát, muốn thoát khỏi chỉ có một con đường.,,
Trần Minh nhìn bộ hàm khổng lồ đây răng nhọn hoắt của T-Rex không khỏi hoảng hốt, hắn thật sự có thể giết được con quái vật này sao? Nhưng thời gian không cho phép Trần Minh suy nghĩ nhiều, T- Rex đã chỉ còn cách bọn họ chưa đầy mười lăm mét, hắn nhìn lại mọi người phía sau, hắn thấy được nét mặt sợ hãi của tên thanh niên choai choai Nguyễn Thành Phong, hắn thấy được bộ dáng run rẩy của người Singapore Lý Khải, hắn thấy được vẻ mặt hứng thú của Tôn Lỗi, thấy được Yuri nhíu mày lo lắng, hắn thấy được... nàng, hai tay run run cầm chặt thanh kiếm hải tặc, cả người giống như một cánh hoa mong manh trước gió, tuyệt vọng, vô lực. Hình ảnh này, làm Trần Minh sửng sốt, làm hắn lặng đi. Một khắc sau, Trần Minh không còn bất kì điều gì do dự nữa, hắn quay qua Tôn Lỗi hét lớn:
"Ngươi có biết dùng súng Ak không?"
Tôn Lỗi thoáng sửng sốt một chút, theo sau gật đầu.
"Có thể!"
"Vậy được, ta cấp ngươi khẩu súng này. Một lát nữa việc đối phó bọn thổ dân tất cả trông cậy vào ngươi. Ta và Yuri sẽ cố gắn tiêu diệt con quái vật kia."
Trần Minh không hề chần chờ, vừa dứt lời liền từ chiếc nhẫn ra khẩu Ak101 vứt cho Tôn Lỗi, theo sau hắn gằn giọng nói:
"Yuri, yểm hộ tôi!"
Dứt lời, Trần Minh khẽ run tay, đôi móng vuốt kim loại sáng loáng lại hiện ra giữa hai tay hắn. Trong mắt ánh lên một tia hung lệ khó hiểu, Trần Minh chỉ cảm thấy cả người như đang bùng cháy trong lửa đỏ, không nhịn được ngửa mặt hú dài một tiếng, lao về phía T-Rex.
Là nhiệt huyết? Là ý chí sinh tồn? Là tác dụng phụ của huyết thống hay là vì một người nào đó...
Trần Minh không biết, thứ duy nhất khiến hắn chú ý lúc này là con quái vật khổng lồ kia, là khát vọng được cắm thật sâu móng vuốt của mình vào cổ nó, cắm thật sâu... Hai thân hình một lớn một nhỏ lại giống như hai viên sao băng đang lao mạnh vào nhau. Nhanh, rất nhanh, đến khi T-Rex chỉ còn cách chưa tới hai mét, khi cái mồm đầy máu của nó cắn về phía mình, Trần Minh dẫm mạnh chân cả người bật lên tránh khỏi. Hắn nắm chặt hai tay, móng vuốt đâm sau vào gáy T-Rex.
Phập!
Sự linh hoạt của T-Rex rất kém nên không thể tránh khỏi một kích này, móng vuốt của Trần Minh đã cắm được vào cổ nó, theo sau hắn hét lớn một tiếng gắng sức kéo sang hai bên, tạo nên trên cổ T-Rẽ sáu rãnh máu sâu hoắm.
Grào...!
T-Rex gầm lên một tiếng đau đớn, nó quẫy mạnh đầu hất văng Trần Minh ra. Cả người hắn bắn mạnh về phía trước, sau khi đụng gãy hơn chục cây cối mới dừng lại, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Đôi mắt vàng lợt của T-Rex lúc nhìn về phía Trần Minh đã toát lên vẻ điên cuồng, nó lại một lần nữa lao tới tấn công hắn. Nhưng lúc này một tiếng súng điếc tai vang lên, kéo theo sau vị trí mắt phải của T-Rex đã bị bắn nát bấy. Mộy phát súng này, ngoài Yuri ra còn có ai
"Làm tốt lắm!"
Trần Minh gầm lên, hắn chạy nhanh tới T-Rex, nhân lúc nó còn đang rú thảm Trần Minh đã vòng ra đằng sau, móng vuốt lại một lần nữa cắm mạnh vào đuôi nó. Dù sao thân hình T-Rex quá lớn, nếu nó không chủ động cúi xuống tấn công Trần Minh, hắn cũng không có cách nào đâm vào chỗ yếu hại của nó.
Hai móng vuốt cắm ngập vào đuôi T-Rex, ngay lúc Trần Minh định rút tay ra bất chợt cái đuôi bèn quẫy mạnh, kéo theo hất văng cả người hắn lên không trung. Cùng lúc, cái mồm máu của T-Rex đã mở rộng, chờ Trần Minh rơi xuống.
"Chết rồi...!"
Trần Minh biến sắc, hắn không ngờ một phút bất cẩn lại có thể gây ra cục diện nguy hiểm như vậy. Khoảng cách giữa hắn và hàm răng sắc bén của T-Rex ngày càng gần, chờ đợi hắn chỉ có một kết cục duy nhất là bị nhai sống, dù có thể chất của Wolverine cũng không sống nổi.
Ngay lúc này...!
Đoàng..!
Yuri lại một lần nữa nổ súng, chính xác bắn thẳng vào một bên đầu của T-Rex khiến đầu nó lệch đi, không thể đớp được Trần Minh nữa.
"Cơ hội tốt!"
Trần Minh trong lòng mừng rỡ, trong lúc rơi xuống hắn bèn vươn tay ra đâm mạnh một trảo vào vai T-Rex, cả người treo lủng lẳng trên thân nó. Tiếp, Trần Minh không chút chần chờ vội vã trèo lên vai T-Rex, theo sau phóng tới chỗ cái cổ vừa bị thương của nó, móng vuốt lại lần nữa cắm đi vào.
Grào...!
T-Rex rú lên thảm thiết, cổ xoay lắc liên tục nhưng Trần Minh đã sớm đoán được điều này, hai tay vẫn cắm sâu vào người T-Rex cố gắng giữ vững thân thể. Tiếp đó, hắn cũng mở miệng thét dài, dồn sức vuơn mạnh tay, xé toang cả cổ T-Rex ra.
Đầu lâu... rụng xuống!
Trần Minh từ từ bò dậy khỏi cơ thể con quái vật, máu tươi nhuộm đỏ toàn bộ cơ thể hắn cộng với sát khí toát ra nồng nặc khiến hắn lúc này trông giống như Tu La đến từ địa ngục. Chỉ là hắn lại đang mở miệng cười, cười rất vui vẻ...
Làm sao bây giờ? Trần Minh nhanh chóng nghĩ tới hàng loạt tình huống. Trước mắt cục diện này quả thật quá sức bết bát, muốn thoát khỏi chỉ có một con đường.,,
Trần Minh nhìn bộ hàm khổng lồ đây răng nhọn hoắt của T-Rex không khỏi hoảng hốt, hắn thật sự có thể giết được con quái vật này sao? Nhưng thời gian không cho phép Trần Minh suy nghĩ nhiều, T- Rex đã chỉ còn cách bọn họ chưa đầy mười lăm mét, hắn nhìn lại mọi người phía sau, hắn thấy được nét mặt sợ hãi của tên thanh niên choai choai Nguyễn Thành Phong, hắn thấy được bộ dáng run rẩy của người Singapore Lý Khải, hắn thấy được vẻ mặt hứng thú của Tôn Lỗi, thấy được Yuri nhíu mày lo lắng, hắn thấy được... nàng, hai tay run run cầm chặt thanh kiếm hải tặc, cả người giống như một cánh hoa mong manh trước gió, tuyệt vọng, vô lực. Hình ảnh này, làm Trần Minh sửng sốt, làm hắn lặng đi. Một khắc sau, Trần Minh không còn bất kì điều gì do dự nữa, hắn quay qua Tôn Lỗi hét lớn:
"Ngươi có biết dùng súng Ak không?"
Tôn Lỗi thoáng sửng sốt một chút, theo sau gật đầu.
"Có thể!"
"Vậy được, ta cấp ngươi khẩu súng này. Một lát nữa việc đối phó bọn thổ dân tất cả trông cậy vào ngươi. Ta và Yuri sẽ cố gắn tiêu diệt con quái vật kia."
Trần Minh không hề chần chờ, vừa dứt lời liền từ chiếc nhẫn ra khẩu Ak101 vứt cho Tôn Lỗi, theo sau hắn gằn giọng nói:
"Yuri, yểm hộ tôi!"
Dứt lời, Trần Minh khẽ run tay, đôi móng vuốt kim loại sáng loáng lại hiện ra giữa hai tay hắn. Trong mắt ánh lên một tia hung lệ khó hiểu, Trần Minh chỉ cảm thấy cả người như đang bùng cháy trong lửa đỏ, không nhịn được ngửa mặt hú dài một tiếng, lao về phía T-Rex.
Là nhiệt huyết? Là ý chí sinh tồn? Là tác dụng phụ của huyết thống hay là vì một người nào đó...
Trần Minh không biết, thứ duy nhất khiến hắn chú ý lúc này là con quái vật khổng lồ kia, là khát vọng được cắm thật sâu móng vuốt của mình vào cổ nó, cắm thật sâu... Hai thân hình một lớn một nhỏ lại giống như hai viên sao băng đang lao mạnh vào nhau. Nhanh, rất nhanh, đến khi T-Rex chỉ còn cách chưa tới hai mét, khi cái mồm đầy máu của nó cắn về phía mình, Trần Minh dẫm mạnh chân cả người bật lên tránh khỏi. Hắn nắm chặt hai tay, móng vuốt đâm sau vào gáy T-Rex.
Phập!
Sự linh hoạt của T-Rex rất kém nên không thể tránh khỏi một kích này, móng vuốt của Trần Minh đã cắm được vào cổ nó, theo sau hắn hét lớn một tiếng gắng sức kéo sang hai bên, tạo nên trên cổ T-Rẽ sáu rãnh máu sâu hoắm.
Grào...!
T-Rex gầm lên một tiếng đau đớn, nó quẫy mạnh đầu hất văng Trần Minh ra. Cả người hắn bắn mạnh về phía trước, sau khi đụng gãy hơn chục cây cối mới dừng lại, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Đôi mắt vàng lợt của T-Rex lúc nhìn về phía Trần Minh đã toát lên vẻ điên cuồng, nó lại một lần nữa lao tới tấn công hắn. Nhưng lúc này một tiếng súng điếc tai vang lên, kéo theo sau vị trí mắt phải của T-Rex đã bị bắn nát bấy. Mộy phát súng này, ngoài Yuri ra còn có ai
"Làm tốt lắm!"
Trần Minh gầm lên, hắn chạy nhanh tới T-Rex, nhân lúc nó còn đang rú thảm Trần Minh đã vòng ra đằng sau, móng vuốt lại một lần nữa cắm mạnh vào đuôi nó. Dù sao thân hình T-Rex quá lớn, nếu nó không chủ động cúi xuống tấn công Trần Minh, hắn cũng không có cách nào đâm vào chỗ yếu hại của nó.
Hai móng vuốt cắm ngập vào đuôi T-Rex, ngay lúc Trần Minh định rút tay ra bất chợt cái đuôi bèn quẫy mạnh, kéo theo hất văng cả người hắn lên không trung. Cùng lúc, cái mồm máu của T-Rex đã mở rộng, chờ Trần Minh rơi xuống.
"Chết rồi...!"
Trần Minh biến sắc, hắn không ngờ một phút bất cẩn lại có thể gây ra cục diện nguy hiểm như vậy. Khoảng cách giữa hắn và hàm răng sắc bén của T-Rex ngày càng gần, chờ đợi hắn chỉ có một kết cục duy nhất là bị nhai sống, dù có thể chất của Wolverine cũng không sống nổi.
Ngay lúc này...!
Đoàng..!
Yuri lại một lần nữa nổ súng, chính xác bắn thẳng vào một bên đầu của T-Rex khiến đầu nó lệch đi, không thể đớp được Trần Minh nữa.
"Cơ hội tốt!"
Trần Minh trong lòng mừng rỡ, trong lúc rơi xuống hắn bèn vươn tay ra đâm mạnh một trảo vào vai T-Rex, cả người treo lủng lẳng trên thân nó. Tiếp, Trần Minh không chút chần chờ vội vã trèo lên vai T-Rex, theo sau phóng tới chỗ cái cổ vừa bị thương của nó, móng vuốt lại lần nữa cắm đi vào.
Grào...!
T-Rex rú lên thảm thiết, cổ xoay lắc liên tục nhưng Trần Minh đã sớm đoán được điều này, hai tay vẫn cắm sâu vào người T-Rex cố gắng giữ vững thân thể. Tiếp đó, hắn cũng mở miệng thét dài, dồn sức vuơn mạnh tay, xé toang cả cổ T-Rex ra.
Đầu lâu... rụng xuống!
Trần Minh từ từ bò dậy khỏi cơ thể con quái vật, máu tươi nhuộm đỏ toàn bộ cơ thể hắn cộng với sát khí toát ra nồng nặc khiến hắn lúc này trông giống như Tu La đến từ địa ngục. Chỉ là hắn lại đang mở miệng cười, cười rất vui vẻ...
/25
|