Không gian vẫn tối tăm, mù mịt. Từng tia nắng mặt trời rất khó khăn mới có thể xuyên qua tầng lá cây dày đặc của khu rừng nguyên sinh này. Yuri tiến tới đỗ Trần Minh đứng dậy, hai người nhìn lẫn nhau, đều thấy được sự vui mừng sau khi sống sót. Quá trình chiến đấu khi nãy nếu không có những phát súng của Yuri, Trần Minh đã chết chắc. Nhưng nếu không có hắn, vậy con T-Rex kia chắc chắn cũng sẽ làm thịt tất cả mọi người.
Đoàng... Đoàng!
Ở phía xa mơ hồ truyền tới từng đợt tiếng súng, Trần Minh lắng tai nghe, trầm giọng nói:
"Chiến đấu vẫn chưa chấm dứt, không biết hiện tại bọn họ thế nào?"
"Tiếng súng của AK rất rõ rệt nên Tôn Lỗi chắc chắn còn sống. Những người khác... xem do mệnh đi."
Yuri thở dài nhẹ giọng đáp. Lúc nãy khi chiến đấu, vì muốn dẫn dụ T-Rex ra xa nên Trần Minh và Yuri đã đem chiến trướng kéo ra một khoảng khá xa. Bọn họ làm được là chỉ có thể cố hết sức tiêu diệt T-Rex, còn đối với đám thổ dân kia đành do bọn Tôn Lỗi tự lo.
"Trở về thôi!"
Trần Minh buông lại một câu, nhanh chóng hướng nơi có tiếng súng phóng tới. Yuri cũng không chần chờ cất bước theo sát hắn. Khi hai người về tới nơi chiến đấu ngược lại đã chấm dứt, họ chỉ kịp nhìn thấy bóng của những tên thổ dân đang bắt theo Ann rút sâu vào trong rừng rậm. Phía sau bọn hắn Jack Discroll đang muốn đuổi theo nhưng bị những thành viên của đoàn làm phim cản lại. Trần Minh từ từ đi tới, trải qua cuộc chiến vừa rồi người của đoàn làm phim đã chết mất năm người, mà phía thổ dân do trang bị kém hơn nên bỏ lại hơn hai chục mạng. Trên mặt đất đâu đâu cũng là máu tươi, thi thể, cảnh tượng khủng bố vô cùng. Rốt cuộc Trần Minh trông thấy Tôn Lỗi, tên này đang ôm súng ngồi trên một tảng đá phì phèo hút thuốc, bên cạnh hắn là Lý Khải và I.U. Hai người lúc này vẻ mặt trắng bệch, ngay cả tay cầm súng cũng run run, xem bộ dạng dường như bị dọa không nhẹ. Trần Minh bước nhanh tới nhìn qua ba người một lượt, đột nhiên thất thanh hô:
"Nguyễn Thành Phong đâu?"
"Hắn? Đã chết!"
Tôn Lỗi ngẩng đầu lên, lấy tay chỉ sang một bên lạnh nhạt nói.
"Sao?"
Trần Minh đưa mắt nhìn theo, chỉ thấy cách đó không xa là thi thể của tên thanh niên tóc đỏ. Trong lúc chiến đấu, hắn luôn sợ hãi nấp ở một bên nhưng không ngờ vẫn bị một cây lao xuyên từ trước ra sau đóng đinh trên mặt đất, tử trạng vô cùng thê thảm. Nhìn cảnh này Trần Minh không nén nổi thờ dài, dù hắn không thích kẻ này nhưng Nguyễn Thành Phong dù sao cũng là người Việt Nam, là đồng bào. Nhìn hắn chết thảm như vậy Trần Minh cũng không đành lòng. Lắc lắc đàu, Trần Minh biết giờ không phải lúc nên bi thương. Điều duy nhất cần làm là sống sót, cố gắng đẻ sống sót. Nghĩ tới đây Trần Minh lạnh lùng nói:
"Hiện tại tôi sẽ đi theo đám thổ dân để tìm được đường đến bộ lạc của chúng. Yuri sẽ ở lại đây với ba người."
"Cứ thế đi."
Tôn Lỗi mí mắt hơi cụp xuống bình thản nói. Mà Trần Minh cũng biết thời gian gấp rút, hắn gật nhẹ đầu với Yuri, nhìn thoáng qua I.U rồi cất bước phóng thẳng vào rừng sâu theo hướng đám thổ dân vừa đi. Khu rừng kia vẫn âm u, tĩnh mịch, giống như một con hung thú mở ra cái miệng đen ngòm nuốt chửng bóng dáng Trần Minh.
"Chúng ta làm gì bây giờ?"
I.U nhìn Tôn Lỗi run giọng hỏi. Trải qua cuộc chém giết vừa rồi, cô rốt cuộc cũng nhận ra một sự thật tàn khốc. Những thứ đang diễn ra trước mắt này tuy có vể không thể tin nổi, nhưng tất cả đều là sự thật, một sự thật với máu tươi và xác chết.
"Chờ đi! Chờ cho hắn trở lại. Ngoài ra ngăn cản đoàn làm phim tìm kiếm Ann, bảo bọn hắn cùng chúng ta chờ Trần Minh về, lúc đó mới có thể bắt đầu tìm kiếm."
Tôn Lỗi vứt mẩu thuốc tàn xuống đất, ánh mắt nhìn về phía rừng sâu lóe lên một tia tinh mang, lãnh đạm nói.
Phía bên kia...
Trần Minh hiện tại đang ẩn mình sau một thân cây, nhìn đám thổ dân lôi kéo Ann tiến về phía trước. Vốn đám thổ dân đã đi trước một lúc nhưng với tốc độ của hắn chỉ tốn chút công sức là đã đuổi tới nơi, chỉ là Trần Minh cũng không muốn tiến lên mà là chầm chậm đi theo. Hơn nữa hắn cũng rất tò mò muốn biết liệu đám thổ dân này có bị sinh vật trong rừng tấn công hay không? Nên biết trong phim ảnh rừng rậm trên đảo đầu lâu này không những có T-Rex, càng đầy rẫy côn trùng và rắn rết khổng lồ, tất cả đều có thể đối với con người tạo thành nguy hiểm tới sinh mạng.
Mười lăm phút sau, đám thổ dân đã đi vào tận sau trong rừng. Trần Minh theo sau chúng, vừa di chuyển vừa đánh dáu đường đi, còn không ngừng phải chú ý xung quanh. Nhưng cho tới lúc này đám thổ dân vẫn chưa gặp phải bất cứ công kích nào, điều này không khỏi làm hắn nghi hoặc. Đột nhiên một loạt tiếng động rất nhỏ truyền vào tai hắn. Những tiếng động này nghe qua giống như một loại giáp xác nào đó đang di chuyển, hơn nữa âm thanh nhanh chóng phóng đại, dường như có rất nhiều sinh vật đang tiến về đây với tốc độ rất nhanh.
"Là cái gì?"
Trần Minh trong lòng rùng mình, càng thêm cân thận. Cả người hắn dán chặt vào một thân cây, lắng nghe động tĩnh bốn phía.
Ti ti ti...!
"Đến rồi! Hơn nữa là tập trung về đám thổ dân kia."
Trần Minh nói thầm, hắn khẽ nhích đầu ra nhìn về phía đám thổ dân, nhất thời hai mắt trợn to. Chỉ thấy không biết từ lúc nào nhóm người thổ dân đã bị bao vây bởi hơn chục con quái vật khổng lồ. Lũ quái vật này mỗi con dài tới năm mét, toàn thân được bao bọc bởi giáp xác màu xanh đen, bộ dáng giống hệt như rết. Chúng phân tán mọi nơi, trên cây, dưới đất, bửa vây chặt chẽ mọi hướng xung quanh đám thổ dân. Chỉ là ngay lúc Trần Minh cho rằng giữa hai bên sẽ xảy ra một trận ác chiến, đột nhiên có năm tên thổ dân bị đồng bạn lôi ra đặt trước mặt lũ rết. Những kẻ này không ngoại lệ đều bị thươn nặng trong cuộc chiến lúc nãy, sau khi bị lôi tới trước mặt quái vật bèn nhắm mắt lại, thấp giọng cầu nguyện gì đó. Mà một tên thổ dân có vẻ là thủ lĩnh thì lại đi tới gần, hai tay ôm trước ngực hướng tới lũ rết lầm rầm khấn vái, theo sau phất tay dẫn mọi người tiếp tục lên đường. Mà chưa đợi cho đám thổ dân đi khuất, lũ rết đã nhanh chóng lao lên cắn xé năm kẻ xấu số kia, âm thanh kêu gào thảm thiết cùng với tiếng thịt xương bị xé vụn nhất thời vang lên giống như một bản hòa tấu kinh tởm. Nhưng nhóm thổ dân phía trước đối với việc này dường như không thèm để ý, vẫn cắm đầu đi thẳng. Chỉ tội nghiệp cho Ann, cô nàng chứng kiến cảnh máu tanh như vậy không ngờ thét lên thất thanh, bất tỉnh nhân sự.
Trần Minh hiện tại sắc mặt cũng lúc đỏ lúc trắng. Hắn thế nào cũng không nghĩ tới cách mà bọn thổ dân dùng để đối phó với lũ quái vật trong rừng lại vô nhân tính như vậy. Cố nén cảm giác muốn nôn mửa, Trần Minh nhanh chóng chuyển thân tiếp tục đuổi theo đám thổ dân. Hiện tại không đi, đơi đến lúc đám rết đã xử lý xong năm tên kia , lúc đó muốn đi chỉ sợ cũng không đi nổi.
Đoàng... Đoàng!
Ở phía xa mơ hồ truyền tới từng đợt tiếng súng, Trần Minh lắng tai nghe, trầm giọng nói:
"Chiến đấu vẫn chưa chấm dứt, không biết hiện tại bọn họ thế nào?"
"Tiếng súng của AK rất rõ rệt nên Tôn Lỗi chắc chắn còn sống. Những người khác... xem do mệnh đi."
Yuri thở dài nhẹ giọng đáp. Lúc nãy khi chiến đấu, vì muốn dẫn dụ T-Rex ra xa nên Trần Minh và Yuri đã đem chiến trướng kéo ra một khoảng khá xa. Bọn họ làm được là chỉ có thể cố hết sức tiêu diệt T-Rex, còn đối với đám thổ dân kia đành do bọn Tôn Lỗi tự lo.
"Trở về thôi!"
Trần Minh buông lại một câu, nhanh chóng hướng nơi có tiếng súng phóng tới. Yuri cũng không chần chờ cất bước theo sát hắn. Khi hai người về tới nơi chiến đấu ngược lại đã chấm dứt, họ chỉ kịp nhìn thấy bóng của những tên thổ dân đang bắt theo Ann rút sâu vào trong rừng rậm. Phía sau bọn hắn Jack Discroll đang muốn đuổi theo nhưng bị những thành viên của đoàn làm phim cản lại. Trần Minh từ từ đi tới, trải qua cuộc chiến vừa rồi người của đoàn làm phim đã chết mất năm người, mà phía thổ dân do trang bị kém hơn nên bỏ lại hơn hai chục mạng. Trên mặt đất đâu đâu cũng là máu tươi, thi thể, cảnh tượng khủng bố vô cùng. Rốt cuộc Trần Minh trông thấy Tôn Lỗi, tên này đang ôm súng ngồi trên một tảng đá phì phèo hút thuốc, bên cạnh hắn là Lý Khải và I.U. Hai người lúc này vẻ mặt trắng bệch, ngay cả tay cầm súng cũng run run, xem bộ dạng dường như bị dọa không nhẹ. Trần Minh bước nhanh tới nhìn qua ba người một lượt, đột nhiên thất thanh hô:
"Nguyễn Thành Phong đâu?"
"Hắn? Đã chết!"
Tôn Lỗi ngẩng đầu lên, lấy tay chỉ sang một bên lạnh nhạt nói.
"Sao?"
Trần Minh đưa mắt nhìn theo, chỉ thấy cách đó không xa là thi thể của tên thanh niên tóc đỏ. Trong lúc chiến đấu, hắn luôn sợ hãi nấp ở một bên nhưng không ngờ vẫn bị một cây lao xuyên từ trước ra sau đóng đinh trên mặt đất, tử trạng vô cùng thê thảm. Nhìn cảnh này Trần Minh không nén nổi thờ dài, dù hắn không thích kẻ này nhưng Nguyễn Thành Phong dù sao cũng là người Việt Nam, là đồng bào. Nhìn hắn chết thảm như vậy Trần Minh cũng không đành lòng. Lắc lắc đàu, Trần Minh biết giờ không phải lúc nên bi thương. Điều duy nhất cần làm là sống sót, cố gắng đẻ sống sót. Nghĩ tới đây Trần Minh lạnh lùng nói:
"Hiện tại tôi sẽ đi theo đám thổ dân để tìm được đường đến bộ lạc của chúng. Yuri sẽ ở lại đây với ba người."
"Cứ thế đi."
Tôn Lỗi mí mắt hơi cụp xuống bình thản nói. Mà Trần Minh cũng biết thời gian gấp rút, hắn gật nhẹ đầu với Yuri, nhìn thoáng qua I.U rồi cất bước phóng thẳng vào rừng sâu theo hướng đám thổ dân vừa đi. Khu rừng kia vẫn âm u, tĩnh mịch, giống như một con hung thú mở ra cái miệng đen ngòm nuốt chửng bóng dáng Trần Minh.
"Chúng ta làm gì bây giờ?"
I.U nhìn Tôn Lỗi run giọng hỏi. Trải qua cuộc chém giết vừa rồi, cô rốt cuộc cũng nhận ra một sự thật tàn khốc. Những thứ đang diễn ra trước mắt này tuy có vể không thể tin nổi, nhưng tất cả đều là sự thật, một sự thật với máu tươi và xác chết.
"Chờ đi! Chờ cho hắn trở lại. Ngoài ra ngăn cản đoàn làm phim tìm kiếm Ann, bảo bọn hắn cùng chúng ta chờ Trần Minh về, lúc đó mới có thể bắt đầu tìm kiếm."
Tôn Lỗi vứt mẩu thuốc tàn xuống đất, ánh mắt nhìn về phía rừng sâu lóe lên một tia tinh mang, lãnh đạm nói.
Phía bên kia...
Trần Minh hiện tại đang ẩn mình sau một thân cây, nhìn đám thổ dân lôi kéo Ann tiến về phía trước. Vốn đám thổ dân đã đi trước một lúc nhưng với tốc độ của hắn chỉ tốn chút công sức là đã đuổi tới nơi, chỉ là Trần Minh cũng không muốn tiến lên mà là chầm chậm đi theo. Hơn nữa hắn cũng rất tò mò muốn biết liệu đám thổ dân này có bị sinh vật trong rừng tấn công hay không? Nên biết trong phim ảnh rừng rậm trên đảo đầu lâu này không những có T-Rex, càng đầy rẫy côn trùng và rắn rết khổng lồ, tất cả đều có thể đối với con người tạo thành nguy hiểm tới sinh mạng.
Mười lăm phút sau, đám thổ dân đã đi vào tận sau trong rừng. Trần Minh theo sau chúng, vừa di chuyển vừa đánh dáu đường đi, còn không ngừng phải chú ý xung quanh. Nhưng cho tới lúc này đám thổ dân vẫn chưa gặp phải bất cứ công kích nào, điều này không khỏi làm hắn nghi hoặc. Đột nhiên một loạt tiếng động rất nhỏ truyền vào tai hắn. Những tiếng động này nghe qua giống như một loại giáp xác nào đó đang di chuyển, hơn nữa âm thanh nhanh chóng phóng đại, dường như có rất nhiều sinh vật đang tiến về đây với tốc độ rất nhanh.
"Là cái gì?"
Trần Minh trong lòng rùng mình, càng thêm cân thận. Cả người hắn dán chặt vào một thân cây, lắng nghe động tĩnh bốn phía.
Ti ti ti...!
"Đến rồi! Hơn nữa là tập trung về đám thổ dân kia."
Trần Minh nói thầm, hắn khẽ nhích đầu ra nhìn về phía đám thổ dân, nhất thời hai mắt trợn to. Chỉ thấy không biết từ lúc nào nhóm người thổ dân đã bị bao vây bởi hơn chục con quái vật khổng lồ. Lũ quái vật này mỗi con dài tới năm mét, toàn thân được bao bọc bởi giáp xác màu xanh đen, bộ dáng giống hệt như rết. Chúng phân tán mọi nơi, trên cây, dưới đất, bửa vây chặt chẽ mọi hướng xung quanh đám thổ dân. Chỉ là ngay lúc Trần Minh cho rằng giữa hai bên sẽ xảy ra một trận ác chiến, đột nhiên có năm tên thổ dân bị đồng bạn lôi ra đặt trước mặt lũ rết. Những kẻ này không ngoại lệ đều bị thươn nặng trong cuộc chiến lúc nãy, sau khi bị lôi tới trước mặt quái vật bèn nhắm mắt lại, thấp giọng cầu nguyện gì đó. Mà một tên thổ dân có vẻ là thủ lĩnh thì lại đi tới gần, hai tay ôm trước ngực hướng tới lũ rết lầm rầm khấn vái, theo sau phất tay dẫn mọi người tiếp tục lên đường. Mà chưa đợi cho đám thổ dân đi khuất, lũ rết đã nhanh chóng lao lên cắn xé năm kẻ xấu số kia, âm thanh kêu gào thảm thiết cùng với tiếng thịt xương bị xé vụn nhất thời vang lên giống như một bản hòa tấu kinh tởm. Nhưng nhóm thổ dân phía trước đối với việc này dường như không thèm để ý, vẫn cắm đầu đi thẳng. Chỉ tội nghiệp cho Ann, cô nàng chứng kiến cảnh máu tanh như vậy không ngờ thét lên thất thanh, bất tỉnh nhân sự.
Trần Minh hiện tại sắc mặt cũng lúc đỏ lúc trắng. Hắn thế nào cũng không nghĩ tới cách mà bọn thổ dân dùng để đối phó với lũ quái vật trong rừng lại vô nhân tính như vậy. Cố nén cảm giác muốn nôn mửa, Trần Minh nhanh chóng chuyển thân tiếp tục đuổi theo đám thổ dân. Hiện tại không đi, đơi đến lúc đám rết đã xử lý xong năm tên kia , lúc đó muốn đi chỉ sợ cũng không đi nổi.
/25
|