Nhưng thức ăn vừa mới vào miệng, cảm giác cay nóng từ đầu lưỡi truyền đến, khuôn mặt cô bé liền đỏ tới tận mang tay, ngay lập tức cô bé nhè thức ăn ra, rồi la lên " aaaaa cay quá! cay quá! " hai má phồng lên thổi ra hơi nóng, cánh tay nhỏ không ngừng quạt trước miệng nhỏ
Tiểu Lục Lạc ngồi bên cạnh vội vàng quan tâm bưng ly nước lên đưa cho Hạ Vũ, cánh tay còn lại đưa ra sau vỗ vỗ lưng cô bé " Hạ Vũ, sao cậu không cẩn thận như vậy? "
' ực ực ' Hạ Vũ uống hết ly nước, cảm giác cay nóng trong cổ họng mới dịu đi,gương mặt đỏ ửng khó chịu chu môi lên " mình không biết a! là người khác gắp thức ăn cho mình "
Tô Gia Bảo dùng vẻ mặt vô tội nhìn Hạ Vũ quan tâm lên tiếng " Lần sau em nên cẩn thận hơn trước khi ăn nhé, không phải đồ ăn nào cũng có thể bỏ vào miệng "
Nghĩ rằng anh trai quan tâm mình nên Hạ Vũ vui vẻ gật gật cái đầu nhỏ "Vâng ạ! "
Nghe xong câu trả lời cậu vô cùng đắc chí và thỏa mãn, lúc gắp thức ăn cậu đã chọn lúc không ai để ý nên đương nhiên đương nhiên không ai biết cậu chính là chủ mưu.
Nhưng mà cậu không ngờ rằng hành động cùng biểu cảm của mình đã bị tiểu bánh bao thu gọn hết vào mắt, cặp mắt nheo lại khó hiểu nhìn anh trai, cô bé biết răng từ trước tới nay cậu luôn nghiêm túc cùng bao dung nhường nhịn các em, nhưng vì sao hôm nay lại lại trêu chọc Hạ Vũ như thế thì hơi lạ " chẳng lẽ anh hai không thích Hạ Vũ xuất hiện trong nhà mình sao? " cô bé nghĩ thầm trong bụng
Ngay bản thân Tô Gia Bảo cũng không hiểu được lý do về hành động của mình, nghĩ tới biểu cảm ngang ngược của Hạ Vũ lúc ném sách của cậu xuống hồ bơi, cậu chỉ cảm thấy rất có hứng thú khi trêu chọc cô bé ấy, có lẽ mãi tới sau này bọn họ mới có thể hiểu được.
Mặc cho lũ trẻ xảy ra chuyện gì thì mấy người lớn ngồi bàn kế bên vẫn chìm đắm trong bầu không khí lãng mạn của mình. Tô Văn Vũ dùng ngón tay thon dài kẹp ly rượu đỏ trong tay đưa lên cao, hướng về ba người còn lại hô lên " Nào! Cùng nhau nâng ly vì hạnh phúc của chúng ta, hy vọng sau khi trải qua nhiều lần 5 năm nữa, hạnh phúc như hiện tại vẫn luôn được giữ vững "
Mấy người Tô Gia Kỳ vui vẻ nâng ly rượu trong tay lên cùng nhau đồng thanh "cheese "
" Kiều Kiều, hôm nay mình rất vui, đột nhiên nhớ tới lâu rồi chúng ta không tâm sự cùng nhau, hôm nay mình cùng cậu ngủ chung nhé " sau khi uống cạn ly rượu trong tay, Kiều Minh Minh lên tiếng đề nghị.
Tâm trạng Trần Mỹ Kiều cũng vô cùng vui vẻ, gương mặt ửng hồng hạnh phúc, quả thật rất lâu rồi chưa cùng chị em bạn tốt tâm sự thâu đêm, cô cũng có chút nhớ, nghe xong đề nghị của Kiều Minh Minh cô liền muốn gật đầu.
Nhưng mà nhân lúc cô chưa kịp gật đầu thì đột nhiên hai ông chồng cùng nhau đồng thanh lên tiếng phản đối " không được! em phải ngủ cùng anh "
Tô Gia Kỳ cùng Tô Văn Vũ hiểu ý liếc mắt nhìn nhau, từ khi chuyển về sống chung trong khu biệt thự, hai cô vợ lâu lâu lại la hét ầm ĩ muốn ôm nhau ngủ chung với lý do để thuận tiện tâm sự, kết quả tối hôm đó bọn họ đành đau khổ ôm gối ngấm mùi hương của vợ thao thức đến sáng. Từ đó hai người bọn họ ngầm ra quyết định ngăn chặn sự việc này, đặc biệt vào buổi tối ngày kỷ niệm kết hôn như hôm nay nhất định phải trải qua thế giới hai người mới được xem là hoàn chỉnh.
Ngạc nhiên nhìn chồng mình, hai người Trần Mỹ Kiều cùng Kiều Minh Minh không hiểu vì sao mỗi lần bọn họ đưa ra đề nghị này lại bị phản đối kịch liệt như thế, mặc cho phản kháng thế nào thì hai ông chồng vẫn dùng mọi cách dụ dỗ bọn họ trở về phòng quấn lấy nhau tới gần sáng mới buông tha cho các cô đi ngủ.
Biết rằng kế hoặc của mình thất bại, trong lòng Kiều Minh Minh có chút mất mát, mắt đẹp cụp xuống, tâm trạng vui vẻ đều bị thổi bay mất
/64
|