Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Chương 37 - Chương 37

/83


Xung quanh tối đen, mặc dù trong tay A Sửu có cầm theo hoa đăng nhưng ánh sáng hơi yếu không đủ để chiếu sáng. Đây là lần đầu tiên A Sửu bất ngờ rời khỏi Đoạn Thần như vậy, nhìn thấy xung quanh xa lạ nên A Sửu bị giật mình.

Sư phụ? Sư phụ người ở đâu? Giọng nói có chút run rẩy, A Sửu đứng im tại chỗ, không dám lộn xộn.

Trả lời A Sửu chỉ có tiếng gió vù vù, điều này càng làm cho nàng kinh hồn khiếp đảm. Nắm chặt bàn tay dính nhớp nháp, A Sửu nhấc hoa đăng cẩn thận đi theo hướng gió thổi.

Cẩn thận bước từng bước về phía trước, A Sửu nhìn thấy ở phía trước có ánh lửa yếu ớt. Ánh lửa chiếu sáng mọi thứ, nơi có ánh sáng thì nhất định sẽ có người! Nghĩ như vậy nên A Sửu nhanh chân bước về phía ánh lửa.

Ánh lửa dần dần sáng tỏ hơn, A Sửu có thể thấy rõ ràng phía trước có người. Thấy bóng lưng đó giống với Đoạn Thần thì A Sửu liền nhanh chân bước tới.

Khi đứng cách hắn hai trượng, A Sửu bị một người ngăn lại.

Ngươi là ai! Một nam nhân cường tráng vươn đao cản A Sửu lại.

A Sửu bối rối, giơ hoa đăng ra ngăn cản hắn. Phát hiện mình chưa từng gặp mặt, A Sửu cũng không nhận ra hắn. Nhăn mày lại, A Sửu hỏi ngược lại: Ngươi là ai? Sao lại ngăn ta qua gặp sư phụ ta!

Nơi này không có sư phụ ngươi! Mau chóng rời khỏi đây đi, nếu không đừng trách tại hạ không khách sáo! Nam nhân cường tráng rút nhẹ đao ra khỏi vỏ, cảnh cáo A Sửu.

A Sửu mất hứng, người này dám ngăn cản nàng gặp sư phụ, thật sự xấu xa! Lui về phía sau hai bước, A Sửu nắm chặt tay thành quyền, đá một cước về phía hắn.

Tên nam nhân không ngờ tiểu cô nương này lại biết võ công, nhạy bén tránh thoát được một cước.

Đá một cước mà không làm tên xấu xa này ngã xuống đất, A Sửu càng cảm thấy không vui. Quyền cước cũng càng lúc càng mạnh và nhanh hơn, dùng lực thật lớn, vươn một tay đá bay nam nhân ra xa một trượng té ngã xuống đất.

Sau khi đánh bại hắn thì A Sửu đắc ý hừ lạnh một tiếng, lướt qua hắn, chạy về phía 'Đoạn Thần'. Ôm lấy nam tử đó từ phía sau lưng, A Sửu oán giận mở miệng nói: Sư phụ, là người sao? Người không nghe thấy ta đang gọi người ư?

Cô nương nhận lầm người rồi, tại hạ không có đồ đệ. Giọng nói như hương thơm bay xa, mềm mại như nước, trong trẻo nhưng lại lạnh lùng.

Nghe thấy giọng nói thì A Sửu ngây người. Lập tức buông lỏng nam tử kia ra, vươn bàn tay dính nhớp nháp ra chỉ vào bóng lưng hắn, A Sửu sững sờ hỏi: Ngươi là ai? Ngươi không phải là sư phụ ta! Sư phụ ta ở đâu?

Cô nương tự mình nhận lầm người, đả thương gia đinh của tại hạ, chẳng lẽ còn đứng đây cãi lý với tại hạ? Nam tử xoay người lại, sắc mặt hờ hững nhìn A Sửu, trên mặt không hề có biểu cảm gì.

Ngón tay bẩn thỉu của nàng chỉ vào nam tử xuất trần thoát tục này,


/83

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status