Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Chương 39 - Chương 39

/83


Chậm rãi tìm kiếm từng con phố, cuối cùng A Sửu nhận ra con phố nàng và Đoạn Thần đã đến đi dạo. Đến bên cạnh cây cầu đá nơi mà nàng và Đoạn Thần bị lạc nhau, A Sửu không thấy Đoạn Thần đâu, trong lòng cấp hoang mang rối loạn, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi.

Mãi cho đến khi trời rạng sáng, A Sửu vẫn không tìm được Đoạn Thần. Gã người hầu A Cát đi theo A Sửu tìm cả đêm mệt mỏi mở miệng nói: Cô nương, tìm một đêm rồi vẫn không tìm được người ngươi muốn tìm, hay là theo tiểu nhân về Tô gia trước đi. Sau đó tiểu nhân báo với công tử để cô nương vẽ ra dung mạo người mình muốn tìm, rồi công tử sẽ nhờ Phủ Doãn dán lên bảng thông báo để tìm người. Cô nương cảm thấy như vậy thế nào?

A Sửu im lặng một hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng hỏi: Phủ Doãn? Là cái gì? Rất lợi hại phải không? Có thể giúp ta tìm được sư phụ sao?

Nghe A Sửu liên tục hỏi, A Cát thấy hơi kinh ngạc, hoài nghi nhìn A Sửu, có lòng tốt giải thích: Phủ Doãn là Quan lão gia lớn nhất ở Bình thành, dân chúng Bình thành cũng phải nghe lời Phủ Doãn đại nhân nói. Công tử nhà ta và Phủ Doãn đại nhân có chút giao tình, nên nếu mở miệng nhờ Phủ Doãn đại nhân giúp đỡ thì nhất định Phủ Doãn đại nhân sẽ không từ chối. Có phủ Doãn đại nhân giúp thì sẽ mau chóng tìm được người cô nương muốn tìm.

Nghe A Cát nói, A Sửu cũng hiểu đôi chút. Kích động nói: Nếu Phủ Doãn đã lợi hại như vậy thì chúng ta mau trở về kêu chủ tử ngươi đi tìm hắn giúp đi! Ta phải nhanh chóng tìm được sư phụ ta!

Được! Cô nương cin về Tô gia với tiểu nhân. A Cát khom lưng mời A Sửu.

A Sửu không nghi ngờ gì, đi theo A Cát trở về Tô gia. Chờ đến Tô gia thì A Sửu được mời đến đại sảnh, kêu tỳ nữ tiếp đãi. A Cát kêu A Sửu chờ một lát, chờ hắn báo cáo mọi chuyện cho Tô Ngọc xong thì lại mời A Sửu vào.

Tô Trạch ngồi trong thư phòng, Tô Ngọc nghe A Cát nói xong, ngồi ở trên ghế im lặng thật lâu.

A Cửu đứng bên cạnh Tô Ngọc đã tỉnh lại và được băng bó kỹ miệng vết thương. Thấy công tử ngồi im lặng nửa ngày, A Cửu nhịn không được lên tiếng nói: Công tử, thuộc hạ thấy cô nương kia chính là một kẻ ngốc. Ngay cả Phủ Doãn là ai mà cũng không biết, nghĩ đơn giản thôi cũng biết là người ngu ngốc đần độn. Mặc dù võ công của nàng cao cường nhưng chúng ta không đối phó được, nhưng chúng ta có thể dùng trí, dùng cách khác đối phó với nàng!

Tô Ngọc phất tay, nhẹ lắc đầu, bên trong đôi mắt phượng đầy vẻ bình tĩnh, nhẹ giọng nói: Không thể. Cô nương này không phải đồ ngốc, mà là không hiểu chuyện đời thôi. Chẳng lẽ các ngươi không thấy nàng rất giống đệ tử của cao nhân tu hành trong núi sao? Một chút chuyện đời cũng không biết, xem ra là ở ẩn tu hành từ nhỏ.

Nghe vậy thì A Cửu và A Cát đều kinh ngạc. A Cát là tâm phúc của Tô Ngọc, hắn cơ trí nhưng lại không biết võ nghệ. Đêm qua bị Tô Ngọc phái đi giám thị A Sửu, thuận tiện giúp A Sửu tìm người. Nghe Tô Ngọc nói vậy thì A Cát nghiêm túc nhớ lại khoảng thời gian đi tìm người với A Sửu cả đêm. Sau đó mở miệng nói: Công tử, thuộc hạ nhớ lại đêm qua đi với vị cô nương kia thì phát hiện quả thật như thế. Cô nương kia nhìn cái gì cũng không hiểu, nhưng đôi mắt linh động, tuyệt không phải người dễ bị lừa. Người nàng muốn tìm là sư phụ nàng, không hoàn toàn như công tử nói, cô nương kia chính là người tu hành. Có lẽ đây là lần đầu tiên vào đời nên khi bị lạc sư phụ thì nàng mới nóng lòng như vậy.

Lại nhớ đến chuyện nửa năm qua có yêu quái làm loạn ở Tề quốc, mà bên cạnh công tử bọn họ còn có một vị thầy thuốc biết pháp thuật. A Cát lo lắng nói: Công tử, ngươi nói xem thầy trò bọn họ có phải là yêu quái lúc trước không? Giữ cô nương này lại có thể phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ không?

Đêm qua nàng đã nhìn thấy Mạnh lão, Mạnh lão không phải là đối thủ của nàng. Bình tâm tĩnh khí nói xong, thấy A Cát khiếp sợ như thế thì Tô Ngọc lại nói: Cô nương kia nhìn ra Mạnh lão là yêu quái chỉ trong chốc lát, hơn nữa pháp thuật của Mạnh lão còn không làm nàng bị thương nữa. Ta và nàng tạm thời đưa ra điều kiện, nhận lời nàng phái người dẫn nàng ra ngoài đường tìm người nên nàng mới tạm thời đồng ý buông tha Mạnh lão. Nhưng ta thấy rõ ràng nàng không có ý buông tha cho Mạnh lão mà là nghĩ cách tìm sư phụ xong sau đó sẽ dẫn sư phụ tới bắt Mạnh lão.

Là thuộc hạ


/83

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status