Edit by Băng
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Quân Mặc Hàn cho tạm dừng cuộc họp rồi ra ngoài nghe điện thoại.
"Rốt cuộc là ai lại có thể gọi cho Quân thiếu vào lúc này?"
"Nhìn vẻ mặt của Quân thiếu, hình như là người rất quan trọng."
"Vô nghĩa, nếu không phải là người quan trọng, Quân thiếu có thể cho tạm dừng cuộc họp sao? Đây chính là chuyện hiếm a, từ trước đến nay, trong cuộc họp Quân thiếu chưa bao giờ nhận điện thoại của ai cả."
"Chẳng lẽ là nữ nhân?"
"Mấy năm nay, ngươi từng thấy bên người Quân thiếu có nữ nhân sao?"
"Cũng phải, thật sự tò mò nha, rốt cuộc không biết nữ nhân như thế nào mới có thể lọt vào mắt Quân thiếu của chúng ta."
"Quân thiếu cao quý vô song như vậy, nhất định phải là nữ nhân tốt nhất."
...
Ở trong lòng bọn thuộc hạ, Quân thiếu là sự tồn tại tôn quý nhất, không ai có thể khinh nhờn.
Quân Mặc Hàn biết, nếu không có chuyện gì thì Phong Tố Cẩn sẽ không gọi cho hắn.
Hắn mở điện thoại lên, chợt thấy bên kia có chút trầm mặc, không nói chuyện. Quân Mặc Hàn thật kiên nhẫn chờ đợi, một lát sau mới hỏi.
"Làm sao vậy?"
Phong Tố Cẩn nhìn bàn tay của mình, nằm trên giường hoảng hốt nói.
"Quân tiên sinh, hôm nay tôi đánh người, còn suýt chút nữa thì giết người ta rồi."
Quân Mặc Hàn giúp đỡ cô nhiều như vậy, cô nghĩ mình không cần phải giấu giếm chuyện mình làm, thật ra cô cũng không phải loại người tâm ngoan thủ lạt*, thời điểm muốn giết người cũng sẽ cảm thấy hoảng hốt, tâm loạn.
*tâm ngoan thủ lạt: lòng dạ độc ác
Cho nên lúc này, cô thật sự bối rối, trong lúc hoảng hốt, theo bản năng gọi điện cho Quân Mặc Hàn.
Quân Mặc Hàn chính là có chút bất ngờ, bất quá sau đó liền nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng cô làm ra chuyện nghiêm trọng.
"Đánh đau tay không? Lần sau để cho bảo tiêu động thủ."
Phong Tố Cẩn ngẩn ra, thân thể cứng đờ, sau đó ngồi dậy, nhìn vào di động, vừa rồi hẳn là không nghe sai a.
"Anh.... Anh không cảm thấy tôi là một cô gái không tốt sao?"
Quân Mặc Hàn nhẹ nhàng cười, hắn chưa bao giờ biết cô vợ nhỏ của mình lại có một mặt đáng yêu như vậy a.
"Nếu em không phải là một nữ nhân tốt, vậy tôi đây lại càng không phải là người tốt, muốn làm cái gì liền làm, về sau mang theo bảo tiêu, vô luận đánh người hay những cái khác, bọn họ đều sẽ giúp em làm, không cần phải tự mình động thủ."
Phong Tố Cẩn nghe lời nói khí phách như vậy, không thể phủ nhận bản thân có chút rung động, tim đập thình thịch. Rốt cuộc là cô đi theo một Quân tiên sinh cường đại như thế nào mà có thể nói mọi chuyện đều trở nên đơn giản như vậy.
Dừng một chút, Quân Mặc Hàn thở dài nói.
"Vẫn là chờ tôi trở về rồi sắp xếp cho em một trợ lý đi, một mình em như vậy, tôi thật sự lo lắng."
Mũi Phong Tố Cẩn có chút chua xót, cô làm sao lại có thể dễ dàng bị Quân tiên sinh làm cho cảm động như vậy a. Chỉ là cảm thấy mỗi câu hắn nói đều có thể đâm trúng lòng cô, khiến lòng cô trở nên ấm áp.
"Được."
"Còn chuyện gì khác sao?"
Phong Tố Cẩn nói vào di động.
"Không còn chuyện gì nữa, anh đi mau đi!"
Giọng nói của cô đều trở nên nhẹ nhàng, kỳ thật cô vẫn có chút để ý đến cái nhìn của Quân Mặc Hàn, dù sao về sau cũng là vợ chồng, sống chung một nhà a.
Dừng một chút, Phong Tố Cẩn lại nói thêm một câu. "Tôi chờ anh trở về."
Khóe miệng Quân Mặc Hàn khẽ nhếch lên, hiển nhiên những lời cuối cùng này của Phong Tố Cẩn làm cho tâm tình của hắn không tồi.
"Chăm sóc chính mình."
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Phong Tố Cẩn nằm trên giường, cảm thấy vô cùng vui vẻ, thì ra cảm giác được một người lưu tâm cho phép chính là thế này a.
Quân Mặc Hàn một lần nữa trở lại phòng họp, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được, tâm tình Quân thiếu đang rất tốt!
Bọn họ được thoải mái hơn a.
Đợi đến khi cuộc họp vừa kết thúc, mọi người liền ghé đầu cùng nhau thảo luận, hoài nghi Quân thiếu đang nói chuyện yêu đương, hoặc là bên người có phụ nữ.
"Tôi đoán người có thể làm cho Quân thiếu lộ ra biểu tình như vậy, khẳng định là nữ nhân."
"Lâu lắm rồi ta chưa thấy vẻ mặt thả lỏng như vậy của Quân thiếu, hôm nào phải hỏi Dạ Tinh một chút."
Bọn họ không phải trợ lý hay tứ đại hộ pháp của Quân thiếu, cho nên không tiếp xúc với những chuyện tư mật như vậy, chỉ có thể ngồi đây đoán mò thôi!
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Quân Mặc Hàn cho tạm dừng cuộc họp rồi ra ngoài nghe điện thoại.
"Rốt cuộc là ai lại có thể gọi cho Quân thiếu vào lúc này?"
"Nhìn vẻ mặt của Quân thiếu, hình như là người rất quan trọng."
"Vô nghĩa, nếu không phải là người quan trọng, Quân thiếu có thể cho tạm dừng cuộc họp sao? Đây chính là chuyện hiếm a, từ trước đến nay, trong cuộc họp Quân thiếu chưa bao giờ nhận điện thoại của ai cả."
"Chẳng lẽ là nữ nhân?"
"Mấy năm nay, ngươi từng thấy bên người Quân thiếu có nữ nhân sao?"
"Cũng phải, thật sự tò mò nha, rốt cuộc không biết nữ nhân như thế nào mới có thể lọt vào mắt Quân thiếu của chúng ta."
"Quân thiếu cao quý vô song như vậy, nhất định phải là nữ nhân tốt nhất."
...
Ở trong lòng bọn thuộc hạ, Quân thiếu là sự tồn tại tôn quý nhất, không ai có thể khinh nhờn.
Quân Mặc Hàn biết, nếu không có chuyện gì thì Phong Tố Cẩn sẽ không gọi cho hắn.
Hắn mở điện thoại lên, chợt thấy bên kia có chút trầm mặc, không nói chuyện. Quân Mặc Hàn thật kiên nhẫn chờ đợi, một lát sau mới hỏi.
"Làm sao vậy?"
Phong Tố Cẩn nhìn bàn tay của mình, nằm trên giường hoảng hốt nói.
"Quân tiên sinh, hôm nay tôi đánh người, còn suýt chút nữa thì giết người ta rồi."
Quân Mặc Hàn giúp đỡ cô nhiều như vậy, cô nghĩ mình không cần phải giấu giếm chuyện mình làm, thật ra cô cũng không phải loại người tâm ngoan thủ lạt*, thời điểm muốn giết người cũng sẽ cảm thấy hoảng hốt, tâm loạn.
*tâm ngoan thủ lạt: lòng dạ độc ác
Cho nên lúc này, cô thật sự bối rối, trong lúc hoảng hốt, theo bản năng gọi điện cho Quân Mặc Hàn.
Quân Mặc Hàn chính là có chút bất ngờ, bất quá sau đó liền nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng cô làm ra chuyện nghiêm trọng.
"Đánh đau tay không? Lần sau để cho bảo tiêu động thủ."
Phong Tố Cẩn ngẩn ra, thân thể cứng đờ, sau đó ngồi dậy, nhìn vào di động, vừa rồi hẳn là không nghe sai a.
"Anh.... Anh không cảm thấy tôi là một cô gái không tốt sao?"
Quân Mặc Hàn nhẹ nhàng cười, hắn chưa bao giờ biết cô vợ nhỏ của mình lại có một mặt đáng yêu như vậy a.
"Nếu em không phải là một nữ nhân tốt, vậy tôi đây lại càng không phải là người tốt, muốn làm cái gì liền làm, về sau mang theo bảo tiêu, vô luận đánh người hay những cái khác, bọn họ đều sẽ giúp em làm, không cần phải tự mình động thủ."
Phong Tố Cẩn nghe lời nói khí phách như vậy, không thể phủ nhận bản thân có chút rung động, tim đập thình thịch. Rốt cuộc là cô đi theo một Quân tiên sinh cường đại như thế nào mà có thể nói mọi chuyện đều trở nên đơn giản như vậy.
Dừng một chút, Quân Mặc Hàn thở dài nói.
"Vẫn là chờ tôi trở về rồi sắp xếp cho em một trợ lý đi, một mình em như vậy, tôi thật sự lo lắng."
Mũi Phong Tố Cẩn có chút chua xót, cô làm sao lại có thể dễ dàng bị Quân tiên sinh làm cho cảm động như vậy a. Chỉ là cảm thấy mỗi câu hắn nói đều có thể đâm trúng lòng cô, khiến lòng cô trở nên ấm áp.
"Được."
"Còn chuyện gì khác sao?"
Phong Tố Cẩn nói vào di động.
"Không còn chuyện gì nữa, anh đi mau đi!"
Giọng nói của cô đều trở nên nhẹ nhàng, kỳ thật cô vẫn có chút để ý đến cái nhìn của Quân Mặc Hàn, dù sao về sau cũng là vợ chồng, sống chung một nhà a.
Dừng một chút, Phong Tố Cẩn lại nói thêm một câu. "Tôi chờ anh trở về."
Khóe miệng Quân Mặc Hàn khẽ nhếch lên, hiển nhiên những lời cuối cùng này của Phong Tố Cẩn làm cho tâm tình của hắn không tồi.
"Chăm sóc chính mình."
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Phong Tố Cẩn nằm trên giường, cảm thấy vô cùng vui vẻ, thì ra cảm giác được một người lưu tâm cho phép chính là thế này a.
Quân Mặc Hàn một lần nữa trở lại phòng họp, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được, tâm tình Quân thiếu đang rất tốt!
Bọn họ được thoải mái hơn a.
Đợi đến khi cuộc họp vừa kết thúc, mọi người liền ghé đầu cùng nhau thảo luận, hoài nghi Quân thiếu đang nói chuyện yêu đương, hoặc là bên người có phụ nữ.
"Tôi đoán người có thể làm cho Quân thiếu lộ ra biểu tình như vậy, khẳng định là nữ nhân."
"Lâu lắm rồi ta chưa thấy vẻ mặt thả lỏng như vậy của Quân thiếu, hôm nào phải hỏi Dạ Tinh một chút."
Bọn họ không phải trợ lý hay tứ đại hộ pháp của Quân thiếu, cho nên không tiếp xúc với những chuyện tư mật như vậy, chỉ có thể ngồi đây đoán mò thôi!
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥
/3074
|