Hoàng thượng, sao người lại ở đây? Chung Linh có chút không kiềm chế được nụ cười của mình, hai con mắt cong lên.
Bằng không, nàng nghĩ Trẫm sẽ ở nơi nào? Sầm Mặc đứng lên đưa tay ra.
Đương nhiên Chung Linh cũng sẽ đưa tay tới, mười ngón tay quấn quít vào nhau: Suy nghĩ của Thần thiếp, dĩ nhiên Hoàng thượng có thể biết được, cần gì phải hỏi.
Suy nghĩ của Trẫm, nàng cũng biết, cần gì phải hỏi. Sầm Mặc cúi đầu, đùa nghịch cái trán cùng với nàng.
Chung Linh cười vui vẻ, lôi kéo hắn đi vào bên trong phòng.
Mà cả đêm, dĩ nhiên là có người phải thất vọng rồi.
Ngày thứ nhất, lần này Hoàng thượng sẽ không để cho bất luận kẻ nào hay các cung nữ mới được tuyển chọn thị tẩm, hơn nữa sau ba ngày, cũng đều tá túc ở cung Vân Tường với Nhạc Phi. Ở trong hậu cung, dd đlqd ai cũng biết Nhạc Phi phu nhân rất được sủng ái, họ còn không biết tới trình độ nào, nhưng từ việc này họ có thể biết được địa vị của Nhạc Phi ở trong lòng Hoàng thượng.
Mà ngày thứ tư, người thứ nhất được Châu Thượng tiến cử thị tẩm chính là Ôn Minh Nhi.
Vẫn là tiểu chủ lợi hại, có thể khiến cho Hoàng thượng lật thẻ bài tử của tiểu chủ đầu tiên. Đi theo bên cạnh Ôn Minh Nhi là cung nữ Phúc nhi không nhịn được hớn hở ra mặt, Lần này Thẩm Đáp Ứng và Oản Đáp Ứng càng thêm ghen tị với tiểu chủ rồi.
Không nên nói chuyện lung tung. Ôn Minh Nhi khẽ nhíu mày một cái, chỉ là sắc mặt lần này không nén được vui mừng.
Quan hệ của mình với Thẩm Đáp Ứng và Oản Đáp Ứng cũng không tệ lắm nhưng kể từ khi mình được phong làm Mỹ Nhân họ lại bắt đầu xa lánh mình, có muốn nói chuyện cũng không được. Tính tình của nàng cũng có chút lạnh nhạt, vì vậy đối với chuyện này cũng không có để ở trong lòng.
Phong làm Mỹ Nhân thì làm được cái gì, nàng cũng chỉ tạm thời đồng ý thôi, ngày sau, tất nhiên sẽ không ở trên vị trí kia.
Cũng may đêm đầu tiên Hoàng thượng để nàng thị tẩm, điều này cũng làm cho nàng buông lỏng thinh thần xuống, bởi vì lo lắng Nhạc Phi sẽ độc chiếm hoàng ân của Hoàng thượng. Nếu như Hoàng thượng không thấy được nàng, thì làm sao có thể tồn tại sống tốt ở trong cung đây?
Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng. Chỉ nhìn thấy một góc màu đen, đầu cũng không dám ngẩng lên, Ôn Minh Nhi lập tức ngồi xổm xuống hành lễ. Ngoại trừ ở nơi công chúng, Hoàng thượng thích mặc áo đen, chuyện này ở trong hậu cung cũng không phải bí mật gì.
Đứng lên đi. Giọng nói Hoàng thượng rất là trong trẻo nhưng lạnh lùng, hết sức dễ nghe. Ôn Minh Nhi không khỏi nghĩ đến, nhưng ngay sau đó lập tức hồi phục tinh thần lại.
Tạ Hoàng thượng. Lúc này, Ôn Minh Nhi mới dám khẽ ngẩng đầu, dùng khóe mắt len lén nhìn Hoàng thượng.
Dùng xong bữa rồi hả? Hình như dd lqđ nhìn thấy Ôn Minh Nhi khẩn trương, Sầm Mặc tùy ý tìm một đề tài khác nhẹ nhàng để nói chuyện.
“Bẩm Hoàng thượng, đã dùng qua. Đã có người đến thông báo qua, Hoàng thượng dùng bữa xong mới có thể tới đây, dĩ nhiên nàng cũng sẽ không mời Hoàng thượng tới dùng bữa nữa.
Có lẽ ngươi đã thích ứng được với cuộc sống trong cung? Sầm Mặc nhìn xung quanh một chút, bắt đầu đi vào bên trong.
Cuộc sống trong cung rất là tốt, chỉ là…. Thần thiếp có chút nhớ nhà” Hình như Ôn Minh Nhi có chút hơi lỡ miệng.
Sầm Mặc khẽ mỉm cười: “Người mới tới, ai cũng như vậy cả, nếu cảm thấy nhàm chán, có thể tìm tỷ muội khác mà trò chuyện.
Trong lòng Ôn Minh Nhi bắt đầu căng thẳng, lập tức nói tiếp: Thần thiếp vốn rất chơi thân với các tỷ muội, chẳng biết tại sao gần đây lại có chút lạnh nhạt đối với thần thiếp.
Sầm Mặc hiểu rõ, gật đầu một cái, Trong cung, phần lớn đều là như vậy, nếu có cái gì không hiểu, có thể hỏi Nhạc Phi phu nhân hoặc là Hiền Phi.
Ôn Minh Nhi có chút vui mừng ngẩng đầu lên: Nhưng mà, Thần thiếp có mạo phạm đến các nương nương hay không. . . . . .?
Ngược lại, Sầm Mặc nghe vậy liền khẽ cười lên một tiếng: Yên tâm đi, Nhạc Phi phu nhân là rất tốt, chỉ cần hiểu quy củ, nàng ấy là sẽ không gây trở ngại với bất kỳ người nào.
Giờ phút này Ôn Minh Nhi mới có thể nhìn thấy rõ mặt của Hoàng thượng, không giống như lời đồn hung ác như vậy, ngược lại rất là anh tuấn phong lưu, nhất thời không khỏi đỏ mặt, lại tiếp tục cuối đầu ưng thuận. Nhưng trong lời nói của mình, Sầm Mặc không có để lộ ra dd l qđ một chút ý tứ nào, nhất định trong lòng đã có chủ ý.
Một đêm này, mặc dù Sầm Mặc không có nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng động tác rất là ôn nhu săn sóc, khiến Ôn Minh Nhi rất là thỏa mãn.
Tiểu chủ, người cần phải ngủ thêm một lát nữa? Sắc trời vẫn còn sớm? Theo quy củ, Tần phi muốn hầu hạ Hoàng thượng thì phải đợi Hoàng thượng thức dậy mới được hầu hạ nhưng Sầm Mặc đã đi rồi, thời gian còn lại là do Ôn Minh Nhi chi phối.
Ôn Minh Nhi mới trải qua việc này, ngược lại cũng có chút mệt mỏi vô lực, chỉ nhìn một chút sắc trời bên ngoài, nhưng vẫn lắc đầu mà cự tuyệt.
Trước mắt, ngươi lấy nước cho Bổn cung rửa mặt đi, chờ trời sáng lên, nên đi thỉnh an các nương nương.
Căn bản, sau khi Phi tần thị tẩm xong, thì phải thỉnh an Hoàng hậu, chỉ là bây giờ không có Hoàng hậu, nhưng do một biến cố nên Hiền phi và Nhạc phu nhân làm giúp.
Thần thiếp tham kiến Hiền phi nương nương, Nhạc phu nhân. Lúc Hiền phi đến cung Trường Xuân, Nhạc phi phu nhân cũng đã tới trước. Trong lòng Ôn Minh Nhi có chút bất an, mình đã đến chậm hơn một chút.
Mau đứng dậy đi. Giọng nói Hiền phi rất là hòa ái, Ngồi đi.
Ôn Minh Nhi khẽ ngẩng đầu nhìn hai người một cái, sau đó cẩn thận ngồi xuống.
Ngươi tới cũng sớm, Bổn cung đang tính muốn cùng Hiền phi bàn bạc một số việc, nhưng vừa vào cửa, ngươi cũng đã tới. Trong lời nói của Nhạc phu nhân có chút ý cười.
Có phải Thần thiếp tới sớm quá hay không? Ôn Minh Nhi lo lắng đứng lên, mình tới quá sớm, vốn là đang định đuổi theo Nhạc phu nhân ở trước mặt, vậy mà bây giờ lại có thể quấy rầy bọn họ đang nói chuyện?
Ngồi xuống đi, cũng không phải là chuyện quan trọng gì. Chung Linh tùy ý phất tay, để cho nàng ta ngồi xuống, Xem ra ngươi cũng có lòng, khó trách Hoàng thượng lại thích.
Ôn Minh Nhi không dám nói lời nào, nhưng không biết trong lời nói của Nhạc phu nhân có ý gì không.
Được rồi, xem ngươi kìa đã dọa Ôn muội muội rồi, rốt cuộc có chuyện gì mà mới sáng sớm muội muội đã vội tới đây. Hiền phi cũng vì Ôn V mà giải vây.
Cũng không phải chính là chuyện
Bằng không, nàng nghĩ Trẫm sẽ ở nơi nào? Sầm Mặc đứng lên đưa tay ra.
Đương nhiên Chung Linh cũng sẽ đưa tay tới, mười ngón tay quấn quít vào nhau: Suy nghĩ của Thần thiếp, dĩ nhiên Hoàng thượng có thể biết được, cần gì phải hỏi.
Suy nghĩ của Trẫm, nàng cũng biết, cần gì phải hỏi. Sầm Mặc cúi đầu, đùa nghịch cái trán cùng với nàng.
Chung Linh cười vui vẻ, lôi kéo hắn đi vào bên trong phòng.
Mà cả đêm, dĩ nhiên là có người phải thất vọng rồi.
Ngày thứ nhất, lần này Hoàng thượng sẽ không để cho bất luận kẻ nào hay các cung nữ mới được tuyển chọn thị tẩm, hơn nữa sau ba ngày, cũng đều tá túc ở cung Vân Tường với Nhạc Phi. Ở trong hậu cung, dd đlqd ai cũng biết Nhạc Phi phu nhân rất được sủng ái, họ còn không biết tới trình độ nào, nhưng từ việc này họ có thể biết được địa vị của Nhạc Phi ở trong lòng Hoàng thượng.
Mà ngày thứ tư, người thứ nhất được Châu Thượng tiến cử thị tẩm chính là Ôn Minh Nhi.
Vẫn là tiểu chủ lợi hại, có thể khiến cho Hoàng thượng lật thẻ bài tử của tiểu chủ đầu tiên. Đi theo bên cạnh Ôn Minh Nhi là cung nữ Phúc nhi không nhịn được hớn hở ra mặt, Lần này Thẩm Đáp Ứng và Oản Đáp Ứng càng thêm ghen tị với tiểu chủ rồi.
Không nên nói chuyện lung tung. Ôn Minh Nhi khẽ nhíu mày một cái, chỉ là sắc mặt lần này không nén được vui mừng.
Quan hệ của mình với Thẩm Đáp Ứng và Oản Đáp Ứng cũng không tệ lắm nhưng kể từ khi mình được phong làm Mỹ Nhân họ lại bắt đầu xa lánh mình, có muốn nói chuyện cũng không được. Tính tình của nàng cũng có chút lạnh nhạt, vì vậy đối với chuyện này cũng không có để ở trong lòng.
Phong làm Mỹ Nhân thì làm được cái gì, nàng cũng chỉ tạm thời đồng ý thôi, ngày sau, tất nhiên sẽ không ở trên vị trí kia.
Cũng may đêm đầu tiên Hoàng thượng để nàng thị tẩm, điều này cũng làm cho nàng buông lỏng thinh thần xuống, bởi vì lo lắng Nhạc Phi sẽ độc chiếm hoàng ân của Hoàng thượng. Nếu như Hoàng thượng không thấy được nàng, thì làm sao có thể tồn tại sống tốt ở trong cung đây?
Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng. Chỉ nhìn thấy một góc màu đen, đầu cũng không dám ngẩng lên, Ôn Minh Nhi lập tức ngồi xổm xuống hành lễ. Ngoại trừ ở nơi công chúng, Hoàng thượng thích mặc áo đen, chuyện này ở trong hậu cung cũng không phải bí mật gì.
Đứng lên đi. Giọng nói Hoàng thượng rất là trong trẻo nhưng lạnh lùng, hết sức dễ nghe. Ôn Minh Nhi không khỏi nghĩ đến, nhưng ngay sau đó lập tức hồi phục tinh thần lại.
Tạ Hoàng thượng. Lúc này, Ôn Minh Nhi mới dám khẽ ngẩng đầu, dùng khóe mắt len lén nhìn Hoàng thượng.
Dùng xong bữa rồi hả? Hình như dd lqđ nhìn thấy Ôn Minh Nhi khẩn trương, Sầm Mặc tùy ý tìm một đề tài khác nhẹ nhàng để nói chuyện.
“Bẩm Hoàng thượng, đã dùng qua. Đã có người đến thông báo qua, Hoàng thượng dùng bữa xong mới có thể tới đây, dĩ nhiên nàng cũng sẽ không mời Hoàng thượng tới dùng bữa nữa.
Có lẽ ngươi đã thích ứng được với cuộc sống trong cung? Sầm Mặc nhìn xung quanh một chút, bắt đầu đi vào bên trong.
Cuộc sống trong cung rất là tốt, chỉ là…. Thần thiếp có chút nhớ nhà” Hình như Ôn Minh Nhi có chút hơi lỡ miệng.
Sầm Mặc khẽ mỉm cười: “Người mới tới, ai cũng như vậy cả, nếu cảm thấy nhàm chán, có thể tìm tỷ muội khác mà trò chuyện.
Trong lòng Ôn Minh Nhi bắt đầu căng thẳng, lập tức nói tiếp: Thần thiếp vốn rất chơi thân với các tỷ muội, chẳng biết tại sao gần đây lại có chút lạnh nhạt đối với thần thiếp.
Sầm Mặc hiểu rõ, gật đầu một cái, Trong cung, phần lớn đều là như vậy, nếu có cái gì không hiểu, có thể hỏi Nhạc Phi phu nhân hoặc là Hiền Phi.
Ôn Minh Nhi có chút vui mừng ngẩng đầu lên: Nhưng mà, Thần thiếp có mạo phạm đến các nương nương hay không. . . . . .?
Ngược lại, Sầm Mặc nghe vậy liền khẽ cười lên một tiếng: Yên tâm đi, Nhạc Phi phu nhân là rất tốt, chỉ cần hiểu quy củ, nàng ấy là sẽ không gây trở ngại với bất kỳ người nào.
Giờ phút này Ôn Minh Nhi mới có thể nhìn thấy rõ mặt của Hoàng thượng, không giống như lời đồn hung ác như vậy, ngược lại rất là anh tuấn phong lưu, nhất thời không khỏi đỏ mặt, lại tiếp tục cuối đầu ưng thuận. Nhưng trong lời nói của mình, Sầm Mặc không có để lộ ra dd l qđ một chút ý tứ nào, nhất định trong lòng đã có chủ ý.
Một đêm này, mặc dù Sầm Mặc không có nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng động tác rất là ôn nhu săn sóc, khiến Ôn Minh Nhi rất là thỏa mãn.
Tiểu chủ, người cần phải ngủ thêm một lát nữa? Sắc trời vẫn còn sớm? Theo quy củ, Tần phi muốn hầu hạ Hoàng thượng thì phải đợi Hoàng thượng thức dậy mới được hầu hạ nhưng Sầm Mặc đã đi rồi, thời gian còn lại là do Ôn Minh Nhi chi phối.
Ôn Minh Nhi mới trải qua việc này, ngược lại cũng có chút mệt mỏi vô lực, chỉ nhìn một chút sắc trời bên ngoài, nhưng vẫn lắc đầu mà cự tuyệt.
Trước mắt, ngươi lấy nước cho Bổn cung rửa mặt đi, chờ trời sáng lên, nên đi thỉnh an các nương nương.
Căn bản, sau khi Phi tần thị tẩm xong, thì phải thỉnh an Hoàng hậu, chỉ là bây giờ không có Hoàng hậu, nhưng do một biến cố nên Hiền phi và Nhạc phu nhân làm giúp.
Thần thiếp tham kiến Hiền phi nương nương, Nhạc phu nhân. Lúc Hiền phi đến cung Trường Xuân, Nhạc phi phu nhân cũng đã tới trước. Trong lòng Ôn Minh Nhi có chút bất an, mình đã đến chậm hơn một chút.
Mau đứng dậy đi. Giọng nói Hiền phi rất là hòa ái, Ngồi đi.
Ôn Minh Nhi khẽ ngẩng đầu nhìn hai người một cái, sau đó cẩn thận ngồi xuống.
Ngươi tới cũng sớm, Bổn cung đang tính muốn cùng Hiền phi bàn bạc một số việc, nhưng vừa vào cửa, ngươi cũng đã tới. Trong lời nói của Nhạc phu nhân có chút ý cười.
Có phải Thần thiếp tới sớm quá hay không? Ôn Minh Nhi lo lắng đứng lên, mình tới quá sớm, vốn là đang định đuổi theo Nhạc phu nhân ở trước mặt, vậy mà bây giờ lại có thể quấy rầy bọn họ đang nói chuyện?
Ngồi xuống đi, cũng không phải là chuyện quan trọng gì. Chung Linh tùy ý phất tay, để cho nàng ta ngồi xuống, Xem ra ngươi cũng có lòng, khó trách Hoàng thượng lại thích.
Ôn Minh Nhi không dám nói lời nào, nhưng không biết trong lời nói của Nhạc phu nhân có ý gì không.
Được rồi, xem ngươi kìa đã dọa Ôn muội muội rồi, rốt cuộc có chuyện gì mà mới sáng sớm muội muội đã vội tới đây. Hiền phi cũng vì Ôn V mà giải vây.
Cũng không phải chính là chuyện
/78
|