Việc đầu tiên Long Vân Thấm làm sau khi hồi cung là tìm hiểu tin tức về Văn Nhân Mặc, nàng trên tay không có thế lực để dựa vào nếu có thể cùng người này liên minh, chắc chắn trong tay nàng nhiều hơn một phần binh lực. Tuy rằng quân đội này sẽ không nghe lệnh nàng, nhưng chắc chắn đây là thứ có tính uy hiếp vô cùng lớn.
Mà người có thể tìm hiểu những tin tức như vậy không ai thích hợp hơn Hạ Vũ, nàng sớm đã dặn dò qua nha đầu kia phải hỏi mọi chuyện thật rõ ràng. Chờ cho Hạ Vũ thở hổn hển về đến Trọng Hoa cung, nàng ngồi nghe nữa là xong.
“Như thế nào?”
“Công chúa, nhân vật nổi tiếng kia chính là Trấn Bắc đại tướng quân. Hắn mười bốn tuổi nhập quân doanh,từng bước từng bước dốc sức lập công nên mới có danh tiếng như bây giờ, hắn hiện là hai mươi tuổi…”
Long Vân Thấm nhíu mày, cái này ở tửu lâu kia nàng đều đã nghe được.
“Nói trọng điểm.”
“Là, là.” Hạ Vũ xấu hổ le lưỡi, “Công chúa hẳn là biết qua các gia tộc nổi tiếng, ở kinh thành này Đại gia tộc nổi tiếng nhất chính là Quân gia, lớp người Quân gia bây giờ người có tiền đồ không ít nhưng chói lóa nhất chính là hắn, Văn Nhân Mặc tướng quân. Cố tình hắn nổi tiếng nhưng không phải là nhi tử con chính thê, là Nhị phu nhân sở sinh. Cho nên…” Hạ Vũ không nói thêm gì nữa, này đã đủ để người hiểu rồi.
Bằng từng đó thông tin, Long Vân Thấm tinh tế phân tích, Văn Nhân Mặc này là con trai thứ xuất, lại bắn ra hào quang sáng chói gấp nhiều lần con vợ cả. Như vậy nếu phụ thân Văn Nhân Mặc có yêu thích hắn, nhưng là các trưởng bối Quân gia trong lòng chắc chắn đều có khó chịu. Này người thừa kế cả gia tộc không lẽ muốn giao cho thứ xuất? Điều này trước nay chưa từng xảy ra.
“Nhị phu nhân ở đại gia tộc kia địa vị thế nào?”
Hạ Vũ lắc đầu : “Nhị phu nhân đã qua đời có lẽ đã mười năm rồi. Có một việc công chúa hẳn là có hứng thú, Hoàng hậu nương nương cùng Nhị phu nhân kia lúc trước quan hệ rất tốt. Nhưng sau liền…” Hoàng Hậu cách thế, vị thế của Nhị phu nhân cũng tuột dốc không phanh, không lâu sau đó liền mắc bệnh liệt giường rồi rời xa nhân thế.
Long Vân Thấm không khỏi nhíu mày nhìn về phía Xuân Lan, sự việc này khẳng định Xuân Lan phải biết nhiều hơn nàng mới đúng. Bị Long Vân Thấm nhìn thẳng có chút sợ hãi, Xuân Lan nhịn không được đem tất cả những gì mình biết nói ra : “Công chúa điện hạ, vị Nhị phu nhân Quân gia này quả thật lúc trước cùng Hoàng Hậu nương nương có chút quen thuộc, Hoàng Hậu nương nương cũng rất thích vị phu nhân kia, bất quá không thể xem là rất thân thiết được, Hoàng Hậu nương nương đối với mọi người luôn luôn ôn hòa.”
Long Vân Thấm sao có thể nghe được câu trả lời như vậy, mẫu thân của nàng nhưng là Bắc Tề trưởng công chúa, còn có là Chính cung Hoàng Hậu Nam Hoàng quốc, làm sao có thể là người vô hại đối nhân ôn hòa, một đại thế gia như Quân gia, Hoàng Hậu nếu thích thì nên cùng Nhị phu nhân đó giao hảo mới đúng, thế nào cố tình lại không thân thiết đây.
“Hạ Vũ, còn có chuyện gì?”
Hạ Vũ đột nhiên kìm xuống âm thanh, trên mặt không che giấu được hưng phấn nói ra: “Công chúa điện hạ, Đại tướng quân kia muốn trở lại kinh thành.”
--- ----
Biên cảnh không còn mối nguy hại, Văn Nhân Mặc đã không phụ hoàng ân mà khải hoàn hồi hương, đây được xem như là việc vui a.
Long Vân Thấm lại một lần nữa nghe được cái tên này là ở chỗ Long Hạo Thiên, sáng hôm nay, Long Hạo Thiên có mang theo Tào công công đến Trọng Hoa cung.
“Hoàng nhi gần đây đang làm cái gì?” Long Hạo Thiên rõ ràng là rất vui mừng, tươi cười trên mặt đến nàng cũng cảm nhận được. Hắn nhìn thấy nàng lại càng cười tươi hơn trước, làm cho nàng có cảm giác rất mặc danh kì diệu a.
Nghe vậy nàng chỉ có thể trả lời đơn giản, cũng không muốn đối hắn nhiều lời hơn cái gì. Mà Long Hạo Thiên đâu có nhận ra, hắn vẫn như trước nói chuyện, chốc lát sau liền nói đến trên người Văn Mặc Nhiên.
“Văn Nhân Mặc này có thể nói là người kì tài, ba năm trước hắn bất quá chỉ là cái thiếu niên, cư nhiên chủ động đi biên cảnh trấn thủ. Trẫm lúc đó còn lo lắng hắn làm việc khinh suất , hiện thời không sai biệt lắm liền khải hoàn trở về, quả thực là việc vui.”
“Phụ hoàng chuẩn bị vì hắn thiết yến sao?”
“Đó là đương nhiên, Văn Nhân Mặc là nhân tài của Nam Hoàng quốc ta, trẫm không chỉ vì hắn bãi yến mà còn muốn cho hắn một địa vị , để xem Quân gia kia ai còn dám hướng hắn khinh thường…”
Long Hạo Thiên lưu một câu như vậy liền rời đi, Long Vân Thấm nghe qua cũng không có nhiều để tâm lắm, Phụ hoàng muốn cảnh cáo Quân gia hắn , việc này không có quan hệ với nàng. Hiện tại nàng chỉ chờ Văn Nhân Mặc trở về, làm thế nào cùng hắn lập nên quan hệ thật tốt .
…….
Cần trên tay quần áo Lăng Triệt vứt lại cho nàng lúc ở trường đua ngựa, Long Vân Thấm như trước không có ý tứ muốn may vá. Không cần nói đến tay nghề của nàng, cho dù Long Vân Thấm trước kia có khéo tay như thế nào, hiện tại nàng đều sẽ không động thủ.
Xuân Lan gặp Long Vân Thấm nhìn chằm chằm quần áo kia mà ngẩn người, nhịn không được nhỏ giọng nhắc nhở : “Công chúa, đã bốn năm ngày…” Quần áo này công chúa đã giữ một thời gian, có hay không nên mang trả trở về.
Nàng tự nhiên biết, Lăng Triệt cố ý làm vậy là muốn thăm dò nàng. Như lời hắn nói , Long Vân Thấm ngay cả việc nhìn lén người tắm rửa còn làm được, thanh danh sớm đã không còn, chỉ là giúp hắn may lại áo rách mà thôi, chẳng lẽ còn muốn gây ra hậu quả gì xấu hơn sao. Việc này bất quá cũng chỉ là một giao dịch, hắn muốn thăm dò nàng, vậy nàng liền làm cho hắn xem.
“Xuân Lan, lấy kim chỉ lại đây.”
Sau nửa canh giờ, nhìn đường kim vặn vặn vẹo vẹo trên mặt áo, giống như một con rết dính lên trên vậy, Xuân Lan đứng ở đằng sau cũng không dám nhìn thẳng đâu. Công chúa đây là đang vá áo sao, đây gọi là phá hoại mới đúng.
“Gói lại, ngươi tự mình đưa đến Vân Tiêu điện , lúc này Nhiếp Chính vương hẳn là đang xử lí chính sự đi!” Long Vân Thấm ném quần áo kia cho Xuân Lan, trước khi đi còn không quên dặn nàng : “Nói cho Nhiếp Chính vương, đây là bản công chúa tâm huyết, quần áo của Nhiếp Chính vương, bản cung không có can đảm phá hỏng.”
Dứt lời, nàng liền xoay xoay một chút thắt lưng trở về nghỉ ngơi, giữa trưa chợp mắt một chút quả là không còn gì tuyệt vời hơn a.
Vân Tiêu điện!
Lăng Triệt tò mò lệnh cho Mị mở cái hòm Xuân Lan mang đến ra, quần áo vừa mở ra, thấy rõ dấu vết hình con rết bên trên, khuôn mặt Nhiếp Chính vương có thể nói là biểu cảm phong phú a.
Mị đứng một bên không nhịn được trừu trừu khóe miệng, tài năng như thế nào mới có thể may vá ra một con rết mãnh liệt như vậy a, so với không may còn muốn khoa trương hơn.
“Vương gia?” Mị nuốt nước miếng ngẩng đầu, không khí bốn phía dường như lại muốn lạnh thêm vài độ đi.
Lăng Triệt nhìn chằm chằm đường chỉ kia thật lâu, hắn bất quá muốn thử tâm tính nàng, nếu nha đầu kia thật cứ như vậy đem y phục trả hắn hắn cũng có thể nhận, cố tình nàng không những thật may lại cho hắn, hơn nữa còn chuyên tâm mãnh liệt mà may a. Quả thật làm cho hắn khó lòng thích ứng. Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc tài năng thêu thùa nổi danh từ nhỏ, nàng là được tiên Hoàng Hậu chân truyền. Một tay nghề như vậy, như thế nào…
Này , đây là trần trụi trả thù đi.
Nha đầu kia có bao nhiêu oán niệm mới có thể làm ra cái ‘con rết’ này đây.
“Mị, ngươi cho rằng kĩ thuật như thế nào?” Bàn tay Lăng Triệt xét qua một cái đường chỉ, lực đủ lớn a.
Ps chắc lúc chị đâm kim qua đã dùng lực ghê lắm…
Mị nhanh chóng mở miệng : “Thuộc hạ đi tiêu hủy.”
“Chậm đã.” Lăng Triệt đặt lại quần áo vào trong hòm, sau đó đặt nó vào trong tủ quần áo của mình. Những động tác liên tiếp này khiến cho Mị không nhịn được trừng lớn mắt : “ Vương gia, người muốn lưu lại sao?”
“Có lời nhắn nào sao?”
“Vương gia công chúa điện hạ cấp Xuân Lan mang đến, có nhắn một câu, đây là toàn bộ tâm huyết của công chúa,quần áo của Nhiếp Chính vương, nàng không có can đảm phá hỏng.”
Tươi cười trên khóe môi Lăng Triệt không ngừng khuếch đại, nha đầu kia chỉ sợ là cứng đầu bướng bỉnh, còn cái gì không dám làm . Nghĩ đến bộ dáng thê thảm của nàng mấy ngày trước, Lăng Triệt đột nhiên hỏi một câu : “Công chúa có từng thỉnh thái y xem qua?”
Mị lắc đầu, đối với việc vương gia thêm một lần quan tâm đến tiểu nha đầu kia không khỏi dâng lên nghi hoặc, việc nàng thỉnh thái y hay không vương gia cũng muốn xen vào sao.
Mà Lăng Triệt cũng theo cái lắc đầu của Mị mà sắc mặt càng thêm trầm xuống, lúc trước hắn đã thăm mạch cho nàng, rõ ràng là khí huyết không thông, thân thể âm hàn, không nên để thân thể dính mưa, hôm nay như vậy tiện hỏi một câu như vậy. Nha đầu kia ngay cả thân thể bản thân cũng không quan tâm?
Mà người có thể tìm hiểu những tin tức như vậy không ai thích hợp hơn Hạ Vũ, nàng sớm đã dặn dò qua nha đầu kia phải hỏi mọi chuyện thật rõ ràng. Chờ cho Hạ Vũ thở hổn hển về đến Trọng Hoa cung, nàng ngồi nghe nữa là xong.
“Như thế nào?”
“Công chúa, nhân vật nổi tiếng kia chính là Trấn Bắc đại tướng quân. Hắn mười bốn tuổi nhập quân doanh,từng bước từng bước dốc sức lập công nên mới có danh tiếng như bây giờ, hắn hiện là hai mươi tuổi…”
Long Vân Thấm nhíu mày, cái này ở tửu lâu kia nàng đều đã nghe được.
“Nói trọng điểm.”
“Là, là.” Hạ Vũ xấu hổ le lưỡi, “Công chúa hẳn là biết qua các gia tộc nổi tiếng, ở kinh thành này Đại gia tộc nổi tiếng nhất chính là Quân gia, lớp người Quân gia bây giờ người có tiền đồ không ít nhưng chói lóa nhất chính là hắn, Văn Nhân Mặc tướng quân. Cố tình hắn nổi tiếng nhưng không phải là nhi tử con chính thê, là Nhị phu nhân sở sinh. Cho nên…” Hạ Vũ không nói thêm gì nữa, này đã đủ để người hiểu rồi.
Bằng từng đó thông tin, Long Vân Thấm tinh tế phân tích, Văn Nhân Mặc này là con trai thứ xuất, lại bắn ra hào quang sáng chói gấp nhiều lần con vợ cả. Như vậy nếu phụ thân Văn Nhân Mặc có yêu thích hắn, nhưng là các trưởng bối Quân gia trong lòng chắc chắn đều có khó chịu. Này người thừa kế cả gia tộc không lẽ muốn giao cho thứ xuất? Điều này trước nay chưa từng xảy ra.
“Nhị phu nhân ở đại gia tộc kia địa vị thế nào?”
Hạ Vũ lắc đầu : “Nhị phu nhân đã qua đời có lẽ đã mười năm rồi. Có một việc công chúa hẳn là có hứng thú, Hoàng hậu nương nương cùng Nhị phu nhân kia lúc trước quan hệ rất tốt. Nhưng sau liền…” Hoàng Hậu cách thế, vị thế của Nhị phu nhân cũng tuột dốc không phanh, không lâu sau đó liền mắc bệnh liệt giường rồi rời xa nhân thế.
Long Vân Thấm không khỏi nhíu mày nhìn về phía Xuân Lan, sự việc này khẳng định Xuân Lan phải biết nhiều hơn nàng mới đúng. Bị Long Vân Thấm nhìn thẳng có chút sợ hãi, Xuân Lan nhịn không được đem tất cả những gì mình biết nói ra : “Công chúa điện hạ, vị Nhị phu nhân Quân gia này quả thật lúc trước cùng Hoàng Hậu nương nương có chút quen thuộc, Hoàng Hậu nương nương cũng rất thích vị phu nhân kia, bất quá không thể xem là rất thân thiết được, Hoàng Hậu nương nương đối với mọi người luôn luôn ôn hòa.”
Long Vân Thấm sao có thể nghe được câu trả lời như vậy, mẫu thân của nàng nhưng là Bắc Tề trưởng công chúa, còn có là Chính cung Hoàng Hậu Nam Hoàng quốc, làm sao có thể là người vô hại đối nhân ôn hòa, một đại thế gia như Quân gia, Hoàng Hậu nếu thích thì nên cùng Nhị phu nhân đó giao hảo mới đúng, thế nào cố tình lại không thân thiết đây.
“Hạ Vũ, còn có chuyện gì?”
Hạ Vũ đột nhiên kìm xuống âm thanh, trên mặt không che giấu được hưng phấn nói ra: “Công chúa điện hạ, Đại tướng quân kia muốn trở lại kinh thành.”
--- ----
Biên cảnh không còn mối nguy hại, Văn Nhân Mặc đã không phụ hoàng ân mà khải hoàn hồi hương, đây được xem như là việc vui a.
Long Vân Thấm lại một lần nữa nghe được cái tên này là ở chỗ Long Hạo Thiên, sáng hôm nay, Long Hạo Thiên có mang theo Tào công công đến Trọng Hoa cung.
“Hoàng nhi gần đây đang làm cái gì?” Long Hạo Thiên rõ ràng là rất vui mừng, tươi cười trên mặt đến nàng cũng cảm nhận được. Hắn nhìn thấy nàng lại càng cười tươi hơn trước, làm cho nàng có cảm giác rất mặc danh kì diệu a.
Nghe vậy nàng chỉ có thể trả lời đơn giản, cũng không muốn đối hắn nhiều lời hơn cái gì. Mà Long Hạo Thiên đâu có nhận ra, hắn vẫn như trước nói chuyện, chốc lát sau liền nói đến trên người Văn Mặc Nhiên.
“Văn Nhân Mặc này có thể nói là người kì tài, ba năm trước hắn bất quá chỉ là cái thiếu niên, cư nhiên chủ động đi biên cảnh trấn thủ. Trẫm lúc đó còn lo lắng hắn làm việc khinh suất , hiện thời không sai biệt lắm liền khải hoàn trở về, quả thực là việc vui.”
“Phụ hoàng chuẩn bị vì hắn thiết yến sao?”
“Đó là đương nhiên, Văn Nhân Mặc là nhân tài của Nam Hoàng quốc ta, trẫm không chỉ vì hắn bãi yến mà còn muốn cho hắn một địa vị , để xem Quân gia kia ai còn dám hướng hắn khinh thường…”
Long Hạo Thiên lưu một câu như vậy liền rời đi, Long Vân Thấm nghe qua cũng không có nhiều để tâm lắm, Phụ hoàng muốn cảnh cáo Quân gia hắn , việc này không có quan hệ với nàng. Hiện tại nàng chỉ chờ Văn Nhân Mặc trở về, làm thế nào cùng hắn lập nên quan hệ thật tốt .
…….
Cần trên tay quần áo Lăng Triệt vứt lại cho nàng lúc ở trường đua ngựa, Long Vân Thấm như trước không có ý tứ muốn may vá. Không cần nói đến tay nghề của nàng, cho dù Long Vân Thấm trước kia có khéo tay như thế nào, hiện tại nàng đều sẽ không động thủ.
Xuân Lan gặp Long Vân Thấm nhìn chằm chằm quần áo kia mà ngẩn người, nhịn không được nhỏ giọng nhắc nhở : “Công chúa, đã bốn năm ngày…” Quần áo này công chúa đã giữ một thời gian, có hay không nên mang trả trở về.
Nàng tự nhiên biết, Lăng Triệt cố ý làm vậy là muốn thăm dò nàng. Như lời hắn nói , Long Vân Thấm ngay cả việc nhìn lén người tắm rửa còn làm được, thanh danh sớm đã không còn, chỉ là giúp hắn may lại áo rách mà thôi, chẳng lẽ còn muốn gây ra hậu quả gì xấu hơn sao. Việc này bất quá cũng chỉ là một giao dịch, hắn muốn thăm dò nàng, vậy nàng liền làm cho hắn xem.
“Xuân Lan, lấy kim chỉ lại đây.”
Sau nửa canh giờ, nhìn đường kim vặn vặn vẹo vẹo trên mặt áo, giống như một con rết dính lên trên vậy, Xuân Lan đứng ở đằng sau cũng không dám nhìn thẳng đâu. Công chúa đây là đang vá áo sao, đây gọi là phá hoại mới đúng.
“Gói lại, ngươi tự mình đưa đến Vân Tiêu điện , lúc này Nhiếp Chính vương hẳn là đang xử lí chính sự đi!” Long Vân Thấm ném quần áo kia cho Xuân Lan, trước khi đi còn không quên dặn nàng : “Nói cho Nhiếp Chính vương, đây là bản công chúa tâm huyết, quần áo của Nhiếp Chính vương, bản cung không có can đảm phá hỏng.”
Dứt lời, nàng liền xoay xoay một chút thắt lưng trở về nghỉ ngơi, giữa trưa chợp mắt một chút quả là không còn gì tuyệt vời hơn a.
Vân Tiêu điện!
Lăng Triệt tò mò lệnh cho Mị mở cái hòm Xuân Lan mang đến ra, quần áo vừa mở ra, thấy rõ dấu vết hình con rết bên trên, khuôn mặt Nhiếp Chính vương có thể nói là biểu cảm phong phú a.
Mị đứng một bên không nhịn được trừu trừu khóe miệng, tài năng như thế nào mới có thể may vá ra một con rết mãnh liệt như vậy a, so với không may còn muốn khoa trương hơn.
“Vương gia?” Mị nuốt nước miếng ngẩng đầu, không khí bốn phía dường như lại muốn lạnh thêm vài độ đi.
Lăng Triệt nhìn chằm chằm đường chỉ kia thật lâu, hắn bất quá muốn thử tâm tính nàng, nếu nha đầu kia thật cứ như vậy đem y phục trả hắn hắn cũng có thể nhận, cố tình nàng không những thật may lại cho hắn, hơn nữa còn chuyên tâm mãnh liệt mà may a. Quả thật làm cho hắn khó lòng thích ứng. Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc tài năng thêu thùa nổi danh từ nhỏ, nàng là được tiên Hoàng Hậu chân truyền. Một tay nghề như vậy, như thế nào…
Này , đây là trần trụi trả thù đi.
Nha đầu kia có bao nhiêu oán niệm mới có thể làm ra cái ‘con rết’ này đây.
“Mị, ngươi cho rằng kĩ thuật như thế nào?” Bàn tay Lăng Triệt xét qua một cái đường chỉ, lực đủ lớn a.
Ps chắc lúc chị đâm kim qua đã dùng lực ghê lắm…
Mị nhanh chóng mở miệng : “Thuộc hạ đi tiêu hủy.”
“Chậm đã.” Lăng Triệt đặt lại quần áo vào trong hòm, sau đó đặt nó vào trong tủ quần áo của mình. Những động tác liên tiếp này khiến cho Mị không nhịn được trừng lớn mắt : “ Vương gia, người muốn lưu lại sao?”
“Có lời nhắn nào sao?”
“Vương gia công chúa điện hạ cấp Xuân Lan mang đến, có nhắn một câu, đây là toàn bộ tâm huyết của công chúa,quần áo của Nhiếp Chính vương, nàng không có can đảm phá hỏng.”
Tươi cười trên khóe môi Lăng Triệt không ngừng khuếch đại, nha đầu kia chỉ sợ là cứng đầu bướng bỉnh, còn cái gì không dám làm . Nghĩ đến bộ dáng thê thảm của nàng mấy ngày trước, Lăng Triệt đột nhiên hỏi một câu : “Công chúa có từng thỉnh thái y xem qua?”
Mị lắc đầu, đối với việc vương gia thêm một lần quan tâm đến tiểu nha đầu kia không khỏi dâng lên nghi hoặc, việc nàng thỉnh thái y hay không vương gia cũng muốn xen vào sao.
Mà Lăng Triệt cũng theo cái lắc đầu của Mị mà sắc mặt càng thêm trầm xuống, lúc trước hắn đã thăm mạch cho nàng, rõ ràng là khí huyết không thông, thân thể âm hàn, không nên để thân thể dính mưa, hôm nay như vậy tiện hỏi một câu như vậy. Nha đầu kia ngay cả thân thể bản thân cũng không quan tâm?
/104
|